Vẫn là hành quán kia, đình đài lầu tạ, tiếng nước róc rách.
Kim Vương Tôn ngồi ngay ngắn một mình trong thủy tạ, cầm một quyển Tả truyện, chăm chú đọc. Trong hành quán, gia đinh nha hoàn vãng lai như thường, dường như sự tình kinh động toàn thành ngày hôm qua không tạo thành chút ảnh hưởng nào với sinh hoạt cùng tâm tình của Kim tông chủ.
Hoàng thượng xử trí rộng rãi đến mức làm người khó tin, cơ hồ khiến người cảm thấy Kim Ngân tông thánh quyến chi long viễn siêu Bạch Vương thất quan khác.
Bởi vậy hạ nhân trong dinh thự đều không lưu tâm, mặc dù biết lần này tông chủ chọc họa, lại cảm thấy không có gì lớn.
Nhưng nếu mấy gia nô hiểu rõ hắn ở đây sẽ biết, tâm tình Kim Vương Tôn không thể tồi tệ hơn được nữa.
Nếu Kim Vương Tôn vẫn là thiếu tông chủ, vẫn là thiếu gia Kim gia theo sau lưng phụ thân ba thước, gò bó theo khuôn phép, thì nghe tin gia nô mình phái ra đánh hoàng thân quốc thích, thậm chí hoàng thượng cũng bị thủ hạ hắn đả thương. Phạm phải chuyện to bằng trời như thế, mà cũng chỉ xử phạt bế môn hối lỗi mười ngày, tất cả áo cơm hành động đều như cũ, chỉ không thể ra cửa mà thôi. Hắn hẳn sẽ mừng rỡ như điên, than thở hoàng thượng nhân hậu khoan dung, quả thực là thiên ân hạo đãng.
Nhưng vẫn là chuyện này, vẫn là Kim Vương Tôn này, sau khi hắn làm tông chủ Kim Ngân Tông, tiếp nhận xử trí như vậy, lại làm cho hắn vô cùng khó chịu. Nguyên nhân là bất tại kỳ vị, bất mưu kỳ chính.
Bạch Vương thất quan thế trấn Giang Nam, mỗi một quan đều có lãnh thổ cùng thế lực của mình, như chư hầu một phương cùng chung biên giới. Trong phạm vi lãnh thổ của hắn, hắn tự thu thuế, tự định giá lương thực, có thể giết người mà không bị phạt. Đây là quyền lực triều đình cho Bạch Vương thất quan bọn hắn, luận thực quyền thậm chí còn trên thân vương chính thức. Hơn nữa, sau trăm năm đại đa số lãnh thổ của thân vương phải trả lại cho triều đình. Nhưng Bạch Vương thất quan, thì là thế tập.
Kim Vương Tôn thân là Kim Ngân tông chi chủ, mỗi tương tác với triều đình đều đại biểu cho thái độ của triều đình với Kim Ngân tông. Sau khi hắn cầu thân với hoàng thượng liền bị giam lỏng trong nhà. Chuyện này với hắn, với Kim Ngân tông, đều là một đả kích.
Kim Ngân tông chủ bị vây ở kinh thành, Bạch Vương thất quan khác, thậm chí là người trong võ lâm, sẽ nhìn Kim Ngân tông như thế nào. Kim Vương Tôn hắn vừa nhậm chức đã gặp phải loại chuyện này, trong Kim Ngân tông, trong mắt thủ hạ tận trung với hắn, sẽ thấy thế nào?
Hắn còn quá trẻ đã leo lên cao vị, còn dẫn đầu Kim Ngân tông nhất cử đoạt được Dạ La bảo, chiếm cứ tôn vị chúa tể võ lâm Hàng Châu. Hắn mất nhiều tâm huyết như vậy, không phải để đến kinh thành bị giam a.
Tất cả những chuyện này đều làm Kim Vương Tôn thấy lo âu, bất an thậm chí hơi nóng nảy cùng khuất nhục.
Tính toán tốt đẹp của Kim Vương Tôn không thể thành công. Hắn muốn cưới công chúa, ngoại trừ tình cảm riêng tư vừa thấy đã yêu Hồng Trang công chúa ra, còn có nỗi khổ tâm không thể nói ra khỏi miệng.
Nội bộ Kim Ngân tông có một đại sự, Kim Vương Tôn cần mượn gấp lực lượng của triều đình, bởi vậy Hồng Trang công chúa cực kỳ trọng yếu với hắn. Hắn vốn còn lo lắng Hồng Trang công chúa không hợp ý mình. Chính thê là vị trí bạn lữ trọng yếu nhất đời nam nhân. Thê tử không giống với thị thiếp. Ngươi có thể có trăm thị thiếp, nhưng vô luận quyền hành ngươi lớn đến đâu, hoặc là phú khả địch quốc, ngươi cũng chỉ có thể có một chính thê. Bởi vậy, nhất là cao môn đại hộ, đều coi trọng môn đăng hộ đối nhất, đương nhiên chỉ tính thê tử.
Còn tốt, chẳng những Kim Vương Tôn rất hài lòng với công chúa, thậm chí còn vừa gặp đã cảm mến nàng, đây cũng là bất ngờ.
"Hồng Trang. . ." Kim Vương Tôn xem Tả truyện, trong miệng lại thầm đọc danh tự của công chúa, trong đầu lướt qua bóng hình xinh đẹp thon dài yểu điệu của giai nhân mỹ mạo, trong lòng không khỏi nóng lên. Mỗi khi tông chủ trẻ tuổi suy nghĩ tình cảnh của mình, sẽ không tự chủ nhớ tới công chúa.
Hồi tưởng mấy tháng nay, từ khi hắn tiếp chưởng vị trí tông chủ, thật sự là một chuyện khó tiếp một chuyện khó.
Khi hắn tiếp chưởng vị trí tông chủ, hắn bèn đề xuất yêu cầu hoàng thượng thực hiện lời hứa năm đó. Nhưng không ngờ chọc cho cha hắn nổi trận lôi đình: Nam tử hán đại trượng phu, nhà mình có chuyện không tự gánh, lại phải dựa vào tiếp tế của người khác! Hèn! Chuyện hèn nhát như vậy ngươi làm được, lão tử không làm được! Hôn thư kia chẳng qua là vật kỷ niệm hoàng thượng lưu cho nhà ta, dùng để kỷ niệm giao tình của cha ngươi với hoàng thượng, đến ngày lấy ra nhìn một lát cho vui thôi. Vậy mà ngươi muốn dùng lời nói đùa lúc say rượu của hoàng thượng để kết thân với hoàng gia, sao ta lại có đứa nhi tử bất tài như ngươi! Lão tông chủ càng mắng càng giận, quay đầu đi luôn. Lúc ấy ngoài mặt Kim Vương Tôn ẩn nhẫn, sau lưng lại đánh cắp hôn thư lập năm đó. Bản thân chuẩn bị vào kinh thành cầu thân.
Về sau chuyện vẫn bại lộ, trong tổng đàn Kim Ngân tông, phụ tử hai người từng có một phen ác đấu, đương nhiên võ công Kim lão tông chủ cao hơn, nhưng quy củ Kim Ngân tông nghiêm ngặt, cao thủ trong tông nhất định phải tuân theo mệnh lệnh của tông chủ. Một là lão tông chủ, một là tân tông chủ mới nhậm chức, đành phải không giúp bên nào.
Bởi vậy, Kim Vương Tôn có sáu gia nô giúp đỡ ngày càng chiếm ưu thế. Cộng thêm khi đó hắn là tông chủ, tay cầm Kim Ô Phệ Nguyệt, dưới nhiều người vây công cùng thần binh sắc bén, lão tông chủ không khỏi thất bại thảm hại.
Nhưng Kim lão tông chủ lại có tính bướng bỉnh, thà chết chứ không mất thể diện. Kéo các lão huynh đệ của mình, khoảng chừng bốn thành cao thủ kỳ túc của Kim Ngân tông rời khỏi tổng đàn, tuyên bố muốn thoái ẩn giang hồ. Tìm địa phương hảo sơn hảo thủy trong lãnh địa của mình bắt đầu từ số không, xây một 'Kim Ngân tông danh tiếng lâu năm'. Muốn xé nửa giang sơn của Kim Vương Tôn.
Lão tông chủ tuyệt, Kim Vương Tôn còn tuyệt hơn.
Kim Vương Tôn thừa dịp lão tông chủ rời đi, dùng thủ đoạn lôi đình nắm chắc quyền khống chế tổng đàn cùng lãnh địa còn lại trong tay. Sau đó lại cho người bắt chước bút tích của Kim lão tông chủ viết thư cho hoàng thượng, trong thư nói muốn tặng cho hoàng gia một phần lãnh địa, chính là địa phương lão tông chủ mở phân đàn. . .
Hắn coi mảnh đất của cha hắn là sính lễ!
Bỗng chốc tặng nhiều lãnh địa như vậy, đương nhiên Kim Vương Tôn đau lòng. Nhưng cần phải làm như vậy.
Kim Vương Tôn tự hiểu, muốn đoạt lại lãnh địa từ trong tay phụ thân phải có một phen ác chiến, không phải không có lòng tin chiến thắng, mà là không cần đánh. Thế là của người phúc ta chuyển giao lãnh thổ, chuyện xảy ra sau đó không liên quan tới Kim Vương Tôn, triều đình các ngươi tự mình giải quyết. Phần linh động giảo hoạt này, chỉ có thể nói không hổ xuất thân nhà thương nhân.
Mặt khác, Kim Vương Tôn cũng không cho rằng mình có thể dựa vào lời nói đùa trong lúc say rượu hồ đồ của hoàng thượng cùng một thanh Kim Ô Phệ Nguyệt, đã khiến hoàng thượng giao nữ nhi bảo bối cho mình. Dù sao hoàng đế là nữ nhi khống nổi tiếng thiên hạ. Kim Ô Phệ Nguyệt quý giá hơn nữa cũng chỉ là một binh khí, muốn mang đến lợi ích thực tế cho hoàng thượng, chỉ tính toán của hắn mới có thể mười phần chắc chín.
Hết thảy vốn là mười phần chắc chín, Kim Vương Tôn ném nan đề phụ thân cho triều đình, mình thì ôm mỹ nhân về, còn có thể dựa vào thân phận phò mã, mượn lực triều đình, chính là kế sách một cục đá hạ ba con chim.
Nhưng không ngờ bỗng dưng giết ra một Minh Phi Chân!
Gia hỏa này quả thực là từ trên trời rơi xuống, hơn nữa ngoại trừ quấy rối thì chỉ biết quấy rối. Hắn có vẻ ba lăng nhăng, chỉ là bộ khoái nho nhỏ của Lục Phiến môn, lại có xuất thân tam đại chính đạo võ lâm, còn là đệ tử đời thứ ba của Đại La sơn. Các mặt đều kém một chút, nhưng lại miễn cưỡng đủ làm địch của Kim Vương Tôn.
Lần này nếu không có hắn, sao ta rơi vào kết quả như vậy!
Đến bây giờ Kim Vương Tôn vẫn không rõ. Hắn chỉ phái người ra ngoài đánh Minh Phi Chân một trận mà thôi. Vì sao người phái ra, đánh công chúa, đánh quốc cữu, ngay cả quốc trượng cùng hoàng thượng cũng đánh. Nếu mình không có thân phận đặc thù, chắc chỉ cách khám nhà diệt tộc một bước.
Nhưng đến nước này, toàn thân trên dưới Minh Phi Chân không tổn hại mảy may!
Chuyện gì thế này!
"Minh Phi Chân! Thật là một ôn thần!" Sát khí ngưng tụ giữa lông mày Kim Vương Tôn, chỗ lực tay qua, quyển sách tan thành bông tuyết đầy trời, Kim Vương Tôn tiện tay hất lên, một đám tuyết biến thành vòng bay xuống nước, hắn quát: "Người tới!"
Hoàng thượng phái binh bao vây phủ đệ của hắn, nhưng lại đưa toàn bộ gia nô phạm án về dinh thự, không làm khó người nào.
Đây là chuyện duy nhất làm Kim Vương Tôn thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, đả thương quốc cữu, quốc trượng, còn xem như trong phạm vi bồi lễ xin lỗi. Nhưng đánh cả hoàng thượng, việc này nói nhỏ thì có thể cười cho qua chuyện, nói lớn thì có thể chém đầu cả nhà. Hoàng thượng xử trí như thế, xem như rất nể mặt Kim Ngân tông.
Nhưng Kim Vương Tôn kêu một tiếng, hồi lâu không thấy người đến, Kim Vương Tôn nhướng mày, tay đã sờ vào thanh khoái lợi trường đao bên hông. Nắm chặt chuôi đao, trận địa sẵn sàng. Hắn quản rất nghiêm khắc, ba hơi sau khi hắn gọi mà hạ nhân không trả lời, sẽ có xử phạt nghiêm khắc, chưa từng có hô mà không đáp như vậy. Nếu phát sinh sự tình này, nếu không phải là nội ứng, thì là gặp ngoại địch cường đại.
Quả nhiên, cuối lâm viên, không thấy thân ảnh hạ nhân nào, lại có một nam tử cao lớn mặc áo xám đi tới.
"Phản ứng rất nhanh, không uổng là nhi tử của Kim Bất Hoán.
Giọng nói người kia không lớn, lại vận nội lực thấu thanh mà đến, Kim Vương Tôn chợt cảm thấy khó chịu trong lòng, phải vận nội công để tiêu trừ mới giữ vững tâm thần.
Kim Bất Hoán chính là danh tự của Kim lão tông chủ, người này gọi thẳng tên, Kim Vương Tôn cau mày nói: "Các hạ là người phương nào, tới tìm Kim mỗ làm gì. . ."
Bộ pháp của nam tử kia thong thả, giống ngữ khí của hắn. Nhưng lúc Kim Vương Tôn nói chuyện, thân thể hắn hơi nghiêng về phía trước, chỉ để lại một bóng xám trong không khí, trong nháy mắt đã di động đến bên cạnh thủy tạ, thậm chí hôi bào trên người còn đang không ngừng tung bay.
Kim Vương Tôn minh bạch đối phương đã xuất thủ, trường đao trong tay phải vẽ ra một đạo ngân hồ, không chút do dự nhằm vào đầu.
Người kia nhấc tay, một luồng khí lưu hung hãn lao ra, dường như bầu trời nổi sấm, bàn tay đối cứng với lưỡi đao.
Đao của Kim Vương Tôn còn chưa tới, đã biết được nội tình môn võ công này từ lôi kình độc môn.
"Tử Cấm Phong Lôi!"
Lôi kình mãnh liệt, đao chưởng va chạm, vậy mà lưỡi đao tỏa ra bạch quang, lập tức sinh ra nhiệt độ cao như lửa. Kim Vương Tôn chợt cảm thấy chưởng lực đối phương hùng hồn, không thể không lui.
Đao chưởng giao phong hai lần, Kim Vương Tôn lại bị đánh văng ra.
Đại hán áo xám một chưởng đánh lui hắn, chậm rãi nói: "Cha ngươi rất thân với ta, nhắc tới cũng là lão giao tình mấy chục năm. Vì sao ngươi phái người đánh trọng thương lão gia tử nhà ta?"
Kim Vương Tôn bị đại hán áo xám một chưởng đẩy lui, cố gắng hóa giải lôi kình, trong lòng không ngừng suy đoán, cuối cùng mới biết được thân phận đối phương từ lời nói của hắn.
Trong lòng hiện lên tám chữ, 'Thiên nhưỡng giai tài, Ô Y Vương lang', người này hẳn là một trong Bạch Vương thất quan, bang chủ Ô Y bang Vương Độc!
Kim Vương Tôn khẽ động tâm niệm, đột nhiên hiểu được: Hoàng thượng bỏ qua ta, không phải xem ở tình diện với Bạch Vương thất quan, mà hắn biết có người khác muốn giáo huấn ta! Căn bản hoàng thượng không muốn quên gốc rạ này a!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK