Một côn không được, ta dùng tiếp một côn. Côn ảnh um tùm bao phủ trên đầu người kia, bóng đen quay người rời đi. Dường như trên người mang theo đồ vật kim thiết gì đó, lúc di động leng keng leng keng. Nhưng hắn di động nhanh không thể tưởng tượng nổi, ta đánh một lượt côn pháp rất nhanh, vậy mà không côn nào trúng hắn. Linh hoạt hơn Kim Vương Tôn chỉ biết chính diện đối địch nhiều.
Kim Vương Tôn ở hậu phương hô: "Mèo to ngươi đi ra kinh động như thế, không hù dọa công. . . Lão nhân gia nàng chứ?"
Bóng đen lắc đầu nói: "Không."
Ta cười nói: "Yêu nghiệt phương nào, còn không hiện nguyên hình!"
Vẫn là một gậy vào đầu, giống đại chùy nện xuống vừa nãy. Chỗ kình phong đến, quả nhiên ảnh hưởng tới thân pháp của hắn.
Người này giơ chưởng lên, giằng co với đầu côn, khí lực không hề tầm thường, suýt nữa đụng nghiêng côn mang. Nhưng không phải nội lực, mà là lực cánh tay. Người này luyện một thân ngoại môn thần lực, cho nên di động cùng xuất thủ đều như thiểm điện, hơn nữa khí lực cực lớn.
Nhưng lực đạo ngoại gia vẫn không thể sánh nổi chân lực nội gia, một côn của ta vẫn ép về. Lúc bóng đen sắp không chống đỡ được, bỗng cảm thấy côn mang hơi lệch đi. Kim Vương Tôn bên kia, tay phải cầm Kim Cương Đao, tay trái lại vẽ vài vòng tròn, không biết đang làm gì. Nhưng vòng tròn trong tay hắn lại sinh ra hấp lực hút côn sắt của ta lệch đi một chút.
Bóng đen kia thừa dịp côn của ta lệch đi, bả vai trùng xuống theo, tứ chi linh hoạt lộn một vòng trên mặt đất, chạy ra khỏi phạm vi của côn ta.
A?
Vì sao một chưởng của Kim Vương Tôn lại quen thuộc như vậy?
"Đại La Không Chưởng?"
Kim Vương Tôn lộ vẻ vẻ đắc ý: "Bây giờ biết sự lợi hại của bản công tử chưa! ! Hắn nâng đao trên tay phải lên. Mà bóng đen cũng đánh tới cùng một lúc.
Sao Kim Vương Tôn có thể học được Không Chưởng?
Hắn chỉ cầm đi Dạ La Thư của ta thôi a, Ngũ Thần Kinh không thể trong tay hắn.
A, chờ chút. . . Mặc dù trong Dạ La Thư không có Không Chưởng, nhưng có Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp đạo văn từ Không Chưởng, ta còn viết Không Chưởng số hai a! !
Kim Vương Tôn học lén Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp của ta còn tưởng rằng mình học được Không Chưởng a! !
Ngươi đắc ý cái rắm a! Ngươi chỉ học được võ công ta dùng để cướp chân giò trong tiệm ăn a! !
Ta xoay chuyển côn sắt, hung hăng đập một côn đánh lui Kim Vương Tôn, sau đó một côn như thương nghiêng ra, đâm thẳng vào bóng đen đang đánh tới, đâm vừa đúng. Hắn phản ứng cũng nhanh, dùng tay nắm gậy. Nhưng lúc này chỉ cần ta phát kình, huyết nhục bàn tay hắn khẳng định phải phế bỏ.
Ta hơi do dự, vẫn không nhả kình. Dù sao nếu ta dùng sai lực đạo, người này nhất định phải chết.
Bóng đen thấy ta không tiến công, lập tức lui lại thật xa, tụ hợp với Kim Vương Tôn bị ta đánh bay.
Nhìn kỹ, người đột nhiên xâm nhập chiến cuộc này ước chừng khoảng ba mươi tuổi, bảy thước ngang tàng, vậy mà cao hơn ta. Dáng người hắn khôi ngô cao lớn, ánh mắt không giận mà uy. Ta thật sự không nghĩ tới, người lao ra từ giữa cây như thú này lại là một vĩ trượng phu chính cống.
Dáng dấp ta đã rất cao, nhưng không ngờ người này còn cao hơn. Hai người chúng ta đứng chính diện thì không phân cao thấp. Nhưng đó là bởi vì phương thức đi lại quái dị làm hắn trông thấp đi mấy phần. Hắn tựa như mãnh hổ chuẩn bị công kích, uốn gối khom lưng, thân thể nghiêng về phía trước, hạ thấp thân mình một cách tự nhiên. Nếu hắn đứng thẳng, hẳn còn cao hơn ta một chút.
Nhưng mặc dù hắn hạ thấp người, khí thế không giảm chút nào. Hình thể người này rộng lớn, vai rộng hơn người, lưng hùm vai gấu, hai cánh tay thô to như đúc từ tinh cương, chính là một cự hán. Hình thể hắn to lớn, nhưng không hề ngốc trệ. Ánh mắt hắn yên ả mà uy nghiêm, phối hợp tướng mạo vuông vắn nghiêm túc, lại sinh ra hổ uy khiếp người.
Hiển nhiên võ công người này không kém hơn Kim Vương Tôn, nếu nói là cao thủ hộ pháp Kim Ngân tông đưa cho tông chủ cũng được. Nhưng kỳ quái là, vừa nãy người này chỉ núp trong ngọn cây cạnh phòng nhỏ kia, ngay cả tông chủ bị ta gõ thành chuột đất cũng không chịu lộ diện. Đến khi Kim Vương Tôn không nhịn được cầu cứu mới chịu xuất thủ, đây là vì sao?
Trừ phi là bởi vì. . . Ta liếc căn phòng phía bên kia, trong phòng kia có nhân vật còn trọng yếu hơn Kim Vương Tôn.
Kim Vương Tôn thấy ánh mắt ta nhìn về căn phòng đó, không che giấu được khủng hoảng trong lòng, quát: "Mèo to, người này tự nhiên xông vào phủ, nhanh liên thủ bắt hắn lại với ta!"
Xem ra trong gian phòng kia, đúng là có người a.
Ta vẫn luôn nghi ngờ Kim Vương Tôn câu kết với một đối tượng ở kinh thành. Chí ít khẳng định là nhân vật có phân lượng trong triều. Bằng không một mình hắn lẻ loi vào triều cầu thân, chắc chắn từ đâu ra.
Mặc dù hoàng thượng phạt hắn chờ ở nhà, nhưng trừng phạt không nặng, hơn nữa đề mục thí tuyển đều nghiêng về hắn. Ngoại trừ hoàng thượng bất công ra, ta vẫn luôn suy nghĩ có phải Kim Vương Tôn thu mua vương công đại thần nào đó để nói tốt cho hắn với hoàng thượng.
Xem ra người trong phòng kia, khẳng định là nội tuyến của Kim Vương Tôn trong triều đình.
Ta vận công kéo dài ngũ giác, đích thực phát hiện được trong phòng chỉ có một người tĩnh lặng ngồi bên bàn. Dường như đánh nhau bên này không ảnh hưởng đến nàng chút nào.
Không sai, là nàng.
Từ mùi thơm cơ thể ta ngửi được, đó là nữ tử, hơn nữa còn là mỹ nữ hiếm có.
Nội tuyến nội ứng ngoại hợp với Kim Vương Tôn, lại là nữ nhân.
Kim Vương Tôn thấy ta hứng thú với gian phòng kia, càng nóng nảy hơn nói: "Mèo to, mau ra tay! Nếu không công. . . Lão nhân gia nàng bị dâm tặc này nhìn thấy, ngươi ta không chịu nổi trách nhiệm!"
Cự hán lại nhìn ta, giữ yên lặng, nửa ngày sau mới nói: "Ta đánh không lại hắn, không thể đánh."
Hiển nhiên Kim Vương Tôn cũng biết hắn sẽ trả lời như vậy, lập tức nói: "Ta cho phép ngươi bỏ đao xuống đánh."
Cự hán được xưng là mèo to, vác trên lưng ba thanh đao hình dạng khác nhau. Ta đoán tất cả là đao của Kim Vương Tôn. Kim Vương Tôn hơi một tí lại đổi đao để đánh, đại khái cũng không thể thiếu một đao nô cõng đao. Mà suy đoán những đao này đều là của hắn, chủ yếu là vì thanh Kim Ngân bảo nhận quang hoa óng ánh, cũng trên người cự hán này. Ba thanh đao này đặt trên kệ đao làm từ kim thiết, nguyên lai hắn vẫn luôn cõng vật nặng.
'Mèo to' vẫn lắc đầu: "Tay không, ta vẫn không phải đối thủ của hắn. Cho dù liên thủ với công tử, vẫn sẽ thua."
Mắt hổ nhìn ta chằm chằm, để lộ vẻ trầm tĩnh bất phàm: "Hắn nội ngoại hợp nhất, võ công đã tới cảnh giới bậc thầy. Ta cùng công tử đều không phải đối thủ, nếu lấy ví dụ, tu vi của hắn cũng không thấp hơn lão gia."
Kim Vương Tôn giật mình: "Khó trách người này tung hoành bụi hoa nhiều năm sừng sững không ngã, nguyên lai võ công lợi hại như thế, lại có thể đánh đồng với lão đầu tử nhà ta."
Này! Nói hươu nói vượn a!
Chung Ngưng chân chính nào có lợi hại như vậy! Hắn toàn dựa vào nâng đỡ của Minh Đồ a! Nếu không có Giả Vân Phong cùng Phục Tượng hai cao thủ siêu cấp trong Minh Đồ, chỉ dựa vào chính hắn sớm đã bị cao thủ chính đạo chém thành chín khối cho chó ăn a! !
"Tuyệt không thể để vị đại nhân kia bị nhìn thấy."
Kim Vương Tôn vừa mới bị một lượt thiết chùy của ta đánh cho hoa mắt váng đầu, sắc mặt vẫn xanh mét nói: "Chuyện quá khẩn cấp, ta cho phép ngươi sử dụng Hổ Liêu. Như vậy ngươi có chịu ra tay không?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK