Ta đề khí khinh thân, đi sau mà đến trước, đuổi kịp người Ám Phong đường.
Đám hoàng thượng không biết bố cục đặc thù của kiến trúc Thần Nguyệt giáo, cho nên chắc là mò mẫm xuống từ đường khác. Nếu không, cũng không đến mức ta đánh với Long hộ pháp lâu như vậy mà vẫn ở bên ngoài.
Chúng ta chọn một đường tắt khác. Thần Nguyệt giáo có thói quen lưu lại một đường đi đặc biệt cho nhân viên chức cao, sẽ nhanh hơn thông đạo bình thường, hơn nữa phương pháp phân biệt cũng không khó. Hôm qua đánh lôi đài, lúc đại sát tứ phương, ta đã tìm kiếm một lượt, bởi vậy như lòng bàn tay.
Lúc đuổi kịp bọn hắn, ta phát hiện bọn hắn cũng không đi trước, mà chờ ta trong mật đạo.
Không đúng, nhìn kỹ càng chút, bọn hắn đang chuyển từng thùng —— không biết là cái gì ——ra ngoài. Căng mũi ra ngửi...... Hình như là thuốc nổ.
Ta vội vàng nhảy ra: “Các ngươi chơi gì thế!”
“Thần tôn đại nhân, ngài đã tới! Chúng ta đang thương lượng, vạn nhất ngài bất hạnh thất thủ địch nhân, phải cứu viện ngài thế nào. Những thuốc nổ này do Khổng Đoan lưu lại, hắn từng nghĩ tới, nếu vạn nhất Phi Vân vệ không địch lại, nhất định là gặp cao thủ tuyệt đỉnh. Khi đó sẽ đốt thuốc nổ, nổ tan nơi này, cùng chết với địch.”
Cái gì! ? Khổng Đoan lưu lại để nổ người phá quán?
Mẹ nó a!
Tối hôm qua, sau khi biết rõ Phi Vân đường là tế đàn của Ám Nguyệt tông. Trong cơn tức giận, ta không để ý gì cả, đi tới phá quán. Thì ra là thế, nếu ta không ra tay quá nhanh, khiến bọn gia hỏa này không có cơ hội đi đốt thuốc nổ, bây giờ ta đã vĩnh viễn chôn trong lòng đất cùng chỗ chết tiệt này a?
Long Thành cười nói: “Thần tôn cát nhân thiên tướng, đương nhiên không có chuyện gì. Vừa nãy chúng ta còn nghĩ, nếu thần tôn bị bắt, chúng ta sẽ dùng thuốc nổ này up hiếp cẩu hoàng đế thả người. Nhưng võ công của lão nhân gia ngài tinh xảo như thế, hắn không làm gì được lão nhân gia ngài cũng là bình thường. Tới, các ngươi, xếp thuốc nổ.”
“Ta đã đi ra, sao còn xếp thuốc nổ?”
Long Thành càng vui vẻ nói: “Nếu ngài đã đi ra, chúng ta càng không có nỗi lo sau lưng. Vậy thì nổ cho cẩu hoàng đế chia năm xẻ bảy! Báo thù cho các huynh đệ đã hi sinh!” Đám người Ám Phong đường còn phất cờ hò reo, vô cùng đồng ý.
Các ngươi muốn tạo phản sao! Khó khăn lắm mới lấy được chỉ thị miễn tội từ hoàng thượng, không nên tự đi tìm đường chết a! Mấy con hàng các ngươi cộng lại còn chưa đủ một cao thủ Tuyệt Phong làm nóng người a!
Long Thành thấy ta sốt ruột phát hỏa, lộ vẻ ngượng ngùng: “Đương nhiên, đương nhiên, tất nhiên thần tôn châm cây đuốc đầu tiên.”
“Lăn! ! Cất kỹ thuốc nổ cho ta!”
Ai sẽ giận dỗi vì không được châm cây đuốc đầu tiên a! Nếu đốt cây đuốc này, ta còn có thể sống tiếp sao!
Ngươi muốn hại chết ta a! Hành thích vua là chuyện đùa sao! Trước đây Tây Môn Xuy Đăng tốn mấy chục năm cũng không thành công a! Chẳng những không thành công, còn suýt chơi chết chính mình.
Dưới sự kiên trì của ta, rốt cuộc thuyết phục được bọn hắn từ bỏ ý định dùng hỏa dược nổ chết cẩu hoàng đế. Chẳng qua thứ này quá đáng giá cũng quá nguy hiểm, đành phải không chê phiền toái giữ lại bên mình. Tất cả chúng ta chen chúc trong dân cư, lại bàn bạc hành động tiếp theo.
“Trước tiên xử lý cừu nhân.” Ta chém đinh chặt sắt nói: “Khổng Đoan vũ nhục giáo ta như thế, không thể lưu lại. Chẳng qua sau khi hồi kinh, hoàng thượng cũng sẽ không tha cho hắn, làm hắn thúc thủ chịu trói như vậy, cũng là biện pháp. Đúng rồi, Long hộ pháp, chắc ngươi là chuyên viên phụ trách bảo hộ hắn, bây giờ Khổng Đoan ở đâu?”
“...... Khổng Đoan.” Long Thành ngẩn người, chỉ chỉ trong lòng đất: “Vừa nãy còn ở dưới.”
“Sao còn ở dưới?” Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi: “Đúng rồi, lão đầu ban nãy ngươi đỡ là ai a? Chính là gia hỏa vẫn luôn bên cạnh ngươi, sau đó nửa đường giả chết.”
“Ờ, đó chính là Lễ bộ thượng thư Khổng Đoan a. Trước khi đi, thuộc hạ đang muốn nói chuyện này cho thần tôn, nhưng thần tôn bảo thuộc hạ bỏ tất cả đi trước, cho nên......”
“......”
Trong nháy mắt, ta rơi vào trầm mặc.
“Khổng Đoan trông như thế sao! ! ?”
Mấy ngày trước, hắn còn đạo cốt tiên phong hình người dáng người, cắm lá cờ trắc thiên cải mệnh sau lưng là có thể ra phố xem bói a! Thứ ngươi vừa cầm nhiều nhất là một quả bí ngô mọc lệch a!
Sau đó Long Thành nói cho ta, hắn liên tục gặp phải ba bất hạnh, tuần tự bị đám Liệt thượng thư đánh cho biến hình. Còn hại ta tưởng rằng, Long hộ pháp luôn luôn ngạnh hán cũng bắt đầu giúp người làm niềm vui, khẩn cấp cứu trợ lão đầu lão thái thái trượt chân, còn muốn nhắc nhở hắn cẩn thận người giả bị đụng, chuyển vận độ cao mới.
Kết quả đó chính là Khổng Đoan!
Tên hỗn đản kia vẫn luôn nằm sấp giả chết, nghe tất cả đối thoại của chúng ta a! !
“Tìm hắn về cho ta! Tuyệt không thể để tên kia tiết lộ thân phận của ta! !”
“Tuân lệnh!”
*************
Khổng Đoan run run rẩy rẩy rời khỏi tầng hầm, hai chân còn đang không ngừng run rẩy. Nhưng hắn không thể dừng lại, đâm đầu vào dân cư.
Vừa nãy hắn một mực giả chết trong mật thất cuối cùng, sau đó chờ Minh Phi Chân vừa đi, cũng lập tức nắm chắc thời cơ đứng lên chạy trốn. Không ngờ đám người hoàng thượng không nhận ra hắn, vậy mà coi hắn là một thành viên của Ám Phong đường, cũng thả đi. Xem ra bị đánh một trận, vẫn có chút giá trị.
Khổng Đoan vừa đi vừa sửa sang mạch suy nghĩ trong đầu.
Thật là đáng sợ.
Không ngờ thế gian có người có vũ lực đến mức này. Cửa đá kia dày đến vài thước, dùng vật liệu đá cứng rắn nhất. Cho dù gọi thợ đá đến gióng trống khua chiêng đục, không có mấy ngày mơ tưởng làm được cửa hang cho người thông hành. Đây cũng là vì sao Khổng Đoan có thể ỷ vào một cái chìa khóa mà uy hiếp Long Thành hai năm dài đằng đẵng. Nhưng không ngờ người kia một chưởng bổ nát cửa đá, đây còn có thể gọi là người sao? Nếu không tận mắt nhìn thấy, thế nào Khổng Đoan cũng không tin trên đời có dị sự như vậy.
Càng không thể tưởng tượng chính là thân phận của hắn, Tán thần tôn, chính là nhân vật duy nhất trong Ma giáo có thể ngang vai ngang vế với giáo chủ Tây Môn Xuy Đăng. Nghe nói lâu không nhập thế, cũng mặc kệ ân oán giữa Thần Nguyệt giáo và triều đình, thân phận siêu nhiên.
Thật không ngờ đường đường Ma giáo thần tôn, lại là người mình quen biết. Hơn nữa lại hạ mình đi làm một võ sĩ Lục Phiến môn, đây là khuất nhục bực nào.
Người này bỏ bao công sức trà trộn vào Lục Phiến môn, mưu đồ của hắn nhất định không nhỏ.
Khổng Đoan nở nụ cười tàn nhẫn. Hôm nay hắn lưu lạc đến nước này, một nửa dĩ nhiên là bởi vì hoàng thượng nhìn ra chu ti mã tích, một nửa khác thì bởi vì Tán thần tôn này giết sạch Phi Vân vệ của hắn. Nếu Phi Vân vệ vẫn còn, làm sao Khổng Đoan rơi xuống tình trạng này.
Khổng Đoan oán độc nói: “Hừ, chỉ cần bí mật này còn trong tay lão phu, ngươi mơ tưởng có nửa ngày ngày sống dễ chịu.”
“A? Bí mật gì a?”
“Đương nhiên là đại bí mật lão phu vừa biết được, không thể tuỳ tiện ngoại truyền.”
“Ngươi nói nghe xem a, nói không chừng ta cũng biết đấy.”
“Ngươi có thể biết sao? Bí mật này chính là, thật ra thân phận chân thực của Ma giáo Tán thần tôn là......”
Khổng Đoan đột nhiên biết không đúng, sợ đến suýt hồn phi phách tán: “Ngươi là ai! Vì sao nhại lời lão phu!”
“Ta là Tô Hiểu a.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK