Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Phi Chân và Hồng Trang công chúa một trước một sau lao đến Thiên Hương uyển. Minh Phi Chân sải bước chạy về phía trước, bởi vì lạnh cóng, Hồng Trang công chúa theo sau Minh Phi Chân, nhưng càng ngày càng chậm.

Minh Phi Chân biết công chúa đi theo, nhưng không thể làm gì a! Bây giờ hắn vội như kiến bò trên chảo nóng. Tiểu sư di làm hoa khôi thì cũng thôi đi, còn muốn sơ long, như vậy sao được? !

Sơ long chính là thuyết pháp của phong nguyệt giới. Ý là buôn bán đêm đầu tiên của nữ tử thanh lâu.

Phải biết trong nữ tử làm hoa khôi, cũng có nữ tử chỉ bán nghệ không bán thân. Những cô nương này đều là giai nhân tuyệt đại, chỉ làm thanh quan nhân. Sau này phải gả cho phú thương cự giả hay là võ lâm đại hào, vậy thì nghe theo mệnh trời, nhưng ít có hoa khôi sơ long.

Sơ long này nghe như hoạt động lịch sự tao nhã trên trang các, nội dung lại cực kỳ vô sỉ. Sau khi nữ tử thanh lâu chung đêm đầu tiên với khách nhân, thì chính thức bắt đầu bán thân nuôi miệng. Bởi vậy giá tiền đêm đầu tiên, đặc biệt là cô nương duyên dáng, cũng đắt hơn một chút.

Thường có khách làng chơi nói mình phải làm tân lang quan, nhưng lại chỉ làm tân lang một đêm, sau khi thoả thuận xong tiền hàng, hai bên không dính dáng gì đến nhau. Đổi cách nói, vẫn là buôn bán một đêm phong lưu.

Hồng Trang điện hạ thấy xung quanh không người, bèn hạ xuống từ mái hiên.

Minh Phi Chân vừa thấy cũng giật nảy mình. Da thịt vốn vừa trắng nõn lại hồng hào khỏe mạnh của nàng, bây giờ lại xanh trắng, rõ ràng là trạng thái hàn khí xâm nhập.

Thì ra mấy ngày qua Hồng Trang công chúa tìm Minh Phi Chân khắp nơi, nhưng không có thu hoạch gì. Lại không muốn cô nam quả nữ ngủ chung một phòng với Tô Hiểu, cho rằng không ổn. Thế là nhị điện hạ chịu đựng mấy đêm trên nóc nhà. Dưới từng trận hàn phong thấu xương của mùa đông, Hồng Trang công chúa suýt đông lạnh thành chó.

Minh Phi Chân không thể không cởi áo khoác đắp cho nàng, quấn ngọc mỹ nhân thon dài thành bánh chưng, tình trạng run lẩy bẩy của điện hạ mới hơi chuyển biến tốt đẹp.

Điện hạ hơi hoàn hồn, lập tức trầm mặt xuống: "Minh Phi Chân, ngươi muốn đi đâu. Ta đã tìm ngươi mấy ngày. Nếu không nói rõ, ta cho ngươi biết tay!"

Minh Phi Chân đã vội sắp nhảy lầu, nào có thời gian đối phó công chúa. Dưới tình thế cấp bách, không sửa chữa chút nào, nói nguyên văn cho Hồng Trang công chúa.

Hồng Trang công chúa càng nghe càng ngạc nhiên, mở to mắt phượng: "Ngươi nói là tiểu sư di của ngươi bởi vì ta...... Giả đính hôn với ngươi, còn bởi vì trông thấy ta ở trong phòng ngươi, tức giận muốn đi thanh lâu làm hoa khôi?"

"Nếu không phải điện hạ, vậy thì còn Tô Hiểu." Minh Phi Chân lôi Tô Hiểu ra, thử giảm bớt áy náy cho điện hạ, "Ta nghĩ, đại khái tiểu sư di cũng đã gặp Tô Hiểu."

"Y! Nói như vậy Tô Hiểu cũng trong phạm vi của ngươi sao?"

"A hừ! Ai nói a!"

Minh Phi Chân miệng lưỡi vụng về, lại giải thích sự tình một lần nữa, trong đó tăng thêm miêu tả về tình cảm lờ mờ như có như không giữa hắn và tiểu sư di.

"Chuyện là như vậy, bây giờ ta phải đi Thiên Hương uyển, điện hạ ngài......"

"Đương nhiên phải đi!" Hồng Trang điện hạ vỗ Lưu Ly Đao bên hông một cái, "Hơn nữa ta cũng đi theo ngươi. Một khi có chuyện gì, nếu Thiên Hương uyển nhà lớn lấn khách, ta sẽ thu thập cho ngươi."

Lý Hồng Trang rất cảm động gật đầu, hào khí vượt mây nói: "Ngươi cùng tiểu sư di ngươi, mặc dù bối phận khác thường, nhưng nàng một lòng say đắm ngươi lại đáng thương tiếc. Tuyệt không thể để nàng nhất thời nghĩ quẩn mà làm ra quyết định hối hận cả đời! Chuyện này, Lý Hồng Trang ta, quản!"

Minh Phi Chân dở khóc dở cười, tay chân điện hạ còn chưa hết cứng a, bây giờ hơi hoạt bát đã lo chuyện bao đồng.

"Nếu thế, đa tạ điện hạ!"

Cũng không nói nhảm, quay người co chân rời đi.

Lại lãng phí chút thời gian, trong lòng Minh Phi Chân như có lửa đốt, như có dầu chiên.

Hắn biết rõ tính cách tiểu sư di nhà mình. Tiểu sư di không chỉ có khuôn mặt khuynh đảo chúng sinh, còn có một lá gan thao thiên. Nếu nàng hoang đường, vậy thì chuyện gì cũng làm ra được.

Hai chữ Ma Nữ cũng không phải do nàng đùa ác với Thiếu Lâm phương trượng, Võ Đang chưởng môn mà có.

Hiện nay Minh Tố Vấn vẫn xem như đàng hoàng. Nếu vào bảy tám năm trước, lúc sơ xuất giang hồ, với địch nhân luôn là lãnh tuyệt lệ tuyệt, chém tận giết tuyệt, dưới tay ít có người sống. Năm năm trước, đặt năm chữ Ma Nữ Minh Tố Vấn trên giang hồ, gần như không khác người ngoại đạo.

Rất nhiều người không biết, một trong tứ đại dâm ma tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ Lãng Lý Phiên Đào —— Mai Lãng, chết trong tay nàng. Hôm đó dâm tặc Mai Lãng ra tay phạm án ở Bắc Bình, phá thân thể một thiếu nữ tuổi dậy thì, đụng phải Minh Tố Vấn. Kết quả động thủ, võ công Minh Tố Vấn cao tuyệt, Mai Lãng không phải đối thủ của nàng.

Chỉ là dâm tặc giang hồ thường tập khinh công, Mai Lãng này tinh thông các loại thủ đoạn hạ lưu trên giang hồ, tính cách lại xảo trá quanh co, nhiều lần chạy thoát khỏi tay Minh Tố Vấn.

Một lần, động thủ đến giây phút quan trọng, Mai Lãng dùng thánh dược phong nguyệt Ngũ Thải Mị Tâm Đan, mài thành thuốc bột thủ thắng, chế trụ Minh Tố Vấn. Với võ công như Minh Tố Vấn, vốn nên lập tức đập chết mới hợp đạo lý. Nhưng Mai Lãng đã xếp vào một trong tứ đại dâm ma, làm sao không muốn thiếu nữ điên đảo chúng sinh này. Lúc này duỗi đại thủ đen nhánh ra, chào hỏi trên người Minh Tố Vấn.

Tuyệt Sắc cô nương còn trẻ tuổi, thân thể mới thành thục không chịu nổi thủ đoạn tán tỉnh của Mai Lãng, lúc này đang thở dốc bằng hầu âm mềm mại. Giọng nàng thanh lệ thoát tục, xưa nay cao nhã, thế mà giờ khắc này lại kêu dâm diễm như vậy. Mai Lãng dục hỏa hừng hực, khó mà khống chế, xé rách quần áo Minh Tố Vấn, con ngươi nhìn thẳng vào núi non mỹ lệ nhấp nhô, thở dài: "Cho, cho ta."

Lại nghe được âm thanh trong trẻo lạnh lùng.

"Vẫn nói, cảm giác bị dâm tặc xâm phạm thế nào."

Người nói chuyện lại là Minh Tố Vấn vừa nãy còn rên rỉ, vẻ mặt nàng lạnh lùng, không để chuyện này trong lòng, cười nói như mỉa mai: "So với bị chó cắn, cũng không kém bao nhiêu."

Thì ra nàng vừa lá mặt lá trái, tận lực rên rỉ kéo dài thời gian, Mai Lãng nổi thú tính mà quên phong huyệt đạo nàng, hối hận thì đã muộn. Kiếm hạ phong quang nổi lên, như mở quạt bung ô, vẽ ra một ngân quyển. Lập tức cắt vật xấu dưới thân Mai Lãng, đứt tận gốc, gạt bỏ nghiệt căn để hắn làm ác.

Trong tiếng kêu gào thê thảm của Mai Lãng, Minh Tố Vấn dùng mũi kiếm hất sự vật xấu xí đẫm máu kia. Dưới ánh mặt trời loá mắt, nàng nhìn thẳng không e dè, nhìn phải nhìn trái như muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ, cuối cùng cười lạnh nói: "Đồ vật bé như vậy cũng hiếm thấy, ngươi mang trên người mỗi ngày, không sợ làm mất sao? Khó trách ngươi chỉ thích phá trinh tiết xử nữ, nếu là phu nhân gia, sợ rằng không cảm thấy bị cường bạo. Nếu kiếm pháp của bản cô nương không cao siêu, muốn cắt vật này xuống cũng thật khó khăn. Đây không phải là kiểm tra kiếm thuật, mà là kiểm tra nhãn lực."

Bản thân Mai Lãng bị trọng thương, chạy trốn như điên. Hái hoa tặc bị phế phát thệ từ đáy lòng, một ngày nào đó phải giày vò nữ nhân ghê tởm này thành loại người không ra người quỷ không ra quỷ, giống một con chó cái vẫy đuôi cầu xin bên chân mình.

Nhưng nữ tử như ác ma này không cho hắn bất cứ cơ hội nào.

Tuyệt Sắc cô nương truy sát hắn bảy ngày bảy đêm, rốt cuộc chém đầu hắn vào ngày thứ bảy. Phương pháp bắt hắn, nói ra cũng đơn giản —— chỗ đến, không lưu người sống. Lúc Minh Tố Vấn truy sát Mai Lãng, phàm là người cả gan tiếp tế Mai Lãng, Minh Tố Vấn không hỏi nguyên do, mặc kệ sau lưng đối phương có người nào nâng đỡ, một kiếm lấy tính mệnh.

Giết tới ngày thứ bảy, dưới kiếm thây nằm khắp nơi, sau lưng là một con đường máu chấn động tâm can.

Lần đó, vì trảm một ác nhân mà nàng giết hơn mười người, không hỏi nguyên do, mặc kệ thị phi tốt xấu. Nàng làm việc bằng hỉ ác của bản thân, không coi trọng công nghĩa chính đạo, càng coi thường thế gian tam cương ngũ thường đến cực điểm, cho nên được xưng là Ma Nữ.

Điểm này bản thân Minh Phi Chân cũng tán đồng.

Nhớ năm đó, lúc Minh Tố Vấn và hắn còn chưa mập mờ, Minh Phi Chân có thể khẳng định khi đó tiểu sư di còn chưa có hoặc chí ít còn chưa phát giác tình ý với hắn. Nhưng khi đó nàng đã làm loạn.

Ngày đó không biết Minh Tố Vấn tìm được ở đâu một bản bí tịch Đạo gia, diệu pháp hợp luyện song tu. Nghe nói công lực có thể tiến triển cực nhanh, sau khi xem xong nàng cảm thấy rất có môn đạo, nói không chừng có thể giúp công lực nàng tiến thêm một bước.

Thế là kéo Minh Phi Chân vào khuê các của nàng, muốn hắn hiệp trợ nàng tu luyện diệu pháp song tu đó. Minh Phi Chân còn chưa nhìn được một chữ, một mỹ nhân trần trụi đã phong tình vạn chủng nằm nghiêng trước mặt hắn, cười ha ha với hắn, khẽ vẫy tay. Tác động tới cảm xúc đang dần mất khống chế của hắn.

Hậu quả của tu luyện Dịch Cân Kinh cùng Thái Cực Thần Công là Minh Phi Chân có thể khống chế được nội tâm của mình hơn người bình thường, mà tu luyện Xuân Phong Dạ Vũ Thần Công lại vừa vặn đánh loạn trạng thái này. Cho nên dưới ba loại thần công điều hòa, sức đề kháng với nữ nhân của Minh Phi Chân không khác nam nhân bình thường.

Nhưng hắn sớm đã không phải đồng nam, bởi vậy vẫn có tự chủ nhất định với nữ tử mỹ mạo.

Nhưng ngày đó, lúc nhìn thấy thân thể tiểu sư di, hắn phát hiện cổ họng mình khát đến bốc khói, một nơi nào đó trên thân thể càng thấy đau. Suýt nữa không ngăn được nhiệt huyết bốc lên.

Đó là lần đầu tiên Minh Phi Chân ý thức được, mình cũng không khống chế được cảm xúc với Minh Tố Vấn. Hắn với tiểu sư di cũng không phải như hắn tưởng tượng, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, giếng cổ không sóng.

Nếu Minh Phi Chân không nói nhăng nói cuội, cuối cùng nói quyển võ công kia tạp bác không thuần, bao hàm cực tạp, khẳng định không phải là huyền môn chính tông, thuyết phục được tiểu sư di. Nói không chừng ngày đó tiểu sư di nổi cáu lên, đè Minh Phi Chân giải quyết tại chỗ. Từ đó hai sư thúc tổ điệt không minh bạch, không biết ngày đêm, rối tinh rối mù, ô hô ai tai, hạnh phúc mỹ mãn, bé con cũng sinh hai đứa. Một đứa tên Minh Bất Thanh, một đứa tên Minh Bất Sở. Bây giờ cũng phải vài tuổi, đã có thể đánh xì dầu.

Khi đó Minh Phi Chân hỏi: "Tiểu sư di, ngươi cũng quá làm loạn...... Nếu ta không khống chế được thì phải làm sao? !"

"Cũng không có gì." Minh Tố Vấn không hề lo lắng cười nói: "Loại chuyện này mọi người đều sung sướng, cũng không chắc chắn sẽ sinh hài tử. Hơn nữa a, ta cũng không cần ngươi chịu trách nhiệm, thế nào cũng là ngươi thoải mái. Sao ngươi phải lo lắng? Quỷ, nhát, gan."

Ba chữ quỷ nhát gan đó, nàng ghé tai Minh Phi Chân nhẹ nhàng nói ra, cuối câu bồi thêm ánh mắt cùng ngữ khí như khiêu khích. Dường như đang cào đáy lòng, cuối cùng Minh Tố Vấn còn khẽ cắn vành tai Minh Phi Chân. Giống như tình nhân khẽ thì thầm, lại như vụng trộm trong mật thất, suýt làm cho Minh Phi Chân không khống chế được, ôm ngang nàng lên giường, cởi y phục vừa mặc vào ra.

Cũng may Minh Phi Chân hiểu rõ tính tình tiểu sư di, nàng là trẻ tuổi thấy chơi vui, bản thân chuyện này không có hàm nghĩa đặc biệt nào. Nhưng từ lần đó, Minh Phi Chân cũng liên tục khuyên bảo mình, tuyệt đối không được làm tiểu sư di tức giận. Nếu nàng thật sự tức giận, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Minh Phi Chân nhanh chóng lao đến Thiên Hương uyển, cuối cùng cũng đến. Kết quả, đến rồi mới biết bây giờ Tuyệt Sắc cô nương không ở bản uyển, mà ở Họa Ảnh phường bên bờ sông Tần Hoài, thế là lại sải bước đi tới bờ sông Tần Hoài.

Hồng Trang công chúa thì rớt lại phía sau một đoạn dài, chủ yếu do hàn khí nhập thể không phải chuyện đùa, khinh công không khỏi giảm đi.

Thế là hai người sượt qua nhau, điện hạ lạnh đến hồ đồ không thể phát hiện Minh Phi Chân chạy dưới mí mắt, để vuột mất hắn.

Minh Phi Chân bước nhanh trên đường, đi qua hiệu thuốc lão Hoàng ca trên Chu Tước đại nhai, đi vào lấy một chai......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK