Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Nam giống nhau, bầu trời khác nhau.

Hôm nay, bắt đầu từ sáng sớm, sắc trời đã tối tăm mờ mịt. Bây giờ càng dày đặc mây đen, áp lực thấp đến dọa người. Người có kinh nghiệm ra ngoài, chỉ nhìn trời là biết không ổn, nếu không vô cùng cấp bách, thì hôm nay chắc chắn ở nhà nhàn rỗi —— sắc trời này, vừa nhìn đã biết sắp mưa.

Tuy là mùa đông, nhưng có mưa cũng không phải chuyện lạ.

Giang Nam chi địa, cảng sông hợp dòng, rất nhiều ao hồ. Nước thai nghén vạn vật, cũng là nơi chứa tinh khí. Bởi vậy phong tình của Giang Nam, nặng ở một chữ chứa. Nước Giang Nam chứa thủy khí, chứa ánh nắng, bởi vậy cho dù là mùa đông, cũng không lạnh quá lâu. Giang Nam lúc niên quan, cây cối cũng không rụng hết, trụi lủi không quá lịch sự. Mà luôn có lá xanh trên đầu, chứa một chút xanh biếc. Cỏ cũng không hoang bại, nhất là cỏ dại bên bờ sông, lúc này vẫn hơi vàng nhạt, đợi mấy tháng nữa, sẽ lại là khí tượng thảo trường doanh phi.

Nơi nơi biểu lộ khí tượng của Giang Nam —— uyển chuyển hàm súc khắc trong xương —— một cách vô cùng tinh tế.

Bởi vậy mưa đông, chính là cảnh tượng phổ biến ở Giang Nam.

Cũng bởi vậy, sự xuất hiện của đoàn người này, lại khiến người chú ý hơn bầu trời tối tăm mờ mịt.

Bọn hắn là một đoàn xe, hơn trăm thớt ngựa, khoảng ba trăm người. Không biết có địa vị gì, chỉ thấy xe thì xe lớn, ngựa thì tuấn mã, người như đúc bằng sắt, khí thế rất lớn. Vết bánh xe rất sâu, xem ra đồ vật được vận không chỉ quý giá, mà còn có số lượng kinh người.

Nhưng nếu chuyên gia trên lục lâm đạo nhìn kỹ, hẳn phải biết những người này tuyệt không dễ trêu, thuộc loại cực phẩm trong khoai lang bỏng tay, kỳ hoa trong mông lão hổ.

Chừng ba trăm người này xếp thành ba hàng, vô tình hay cố ý luôn đi thành một trận hình có thể chi viện cho nhau, lại có thể bảo hộ tài vật trên xe, có thể biết là sớm được trù tính. Từ đầu đến cuối, tốc độ hành động của bọn hắn duy trì sự nhất trí vi diệu nào đó. Cho dù có thể tìm được bảo tiêu mạnh hơn những người này, nhưng sợ rằng bất kỳ tiêu cục nào, bất kỳ môn phái nào trong thiên hạ cũng không huấn luyện ra được tố chất hành quân như binh lính thế này.

Khẳng định những người này là quân nhân, hơn nữa được huấn luyện nghiêm chỉnh. Huống chi cao thủ chân chính còn không lộ dấu vết, trốn ở nơi nào đó trong đội xe, tiến đánh kiểu gì? Vả lại, đi cướp tiêu của quân nhân, rõ ràng là muốn đối nghịch với triều đình a. Ngươi coi mình là tứ ngoại đạo, có lá gan ngang trời kia sao?

Đội hình này, quả thực có thể ghi vào sách vở, truyền huệ tử tôn, đó là một chuyến tiêu —— cực kỳ tiêu chuẩn —— cho dù có gan trời, cũng tuyệt không dám cướp.

Võ lâm Giang Nam vốn thái bình, có Bạch Vương thất quan tọa trấn, xưa nay tà phái không dám gây rối ở đây. Nhưng chủ nhân của đội xe này lại cẩn thận dị thường, không ăn uống bên ngoài, tự chuẩn bị tất cả lương khô. Ở trọ thì chỉ chọn dịch trạm, tuyệt không trưng dụng nhà dân. Một mạch đi cả ngày lẫn đêm, ngoại trừ nghỉ ngơi ra, toàn là đi đường.

Mục tiêu hành động của bọn hắn rất rõ ràng, muốn đưa lễ vật đến tay Bạch Vương thất quan trước niên quan. Chuyến đi này đại biểu triều đình, lễ vật lại quý trọng dị thường, bởi vậy tuyệt không dám lãnh đạm chút nào.

Chỉ là thời gian nhiệm vụ của hoàng thượng rất gấp, Bạch Vương thất quan phân ở các nơi, đoàn người mênh mông cuồn cuộn như thế không dễ hành quân, đi đường ngày đêm trở thành thủ đoạn duy nhất. Nhưng chi binh sĩ lâm thời kiếm được này không làm mất mặt, dưới chính sách thiết huyết của chủ nhân, duy trì lực ngưng tụ và hành động ở mức cao. Bây giờ còn năm ngày cách tết, nhưng đã đi sáu nơi trong Bạch Vương thất quan, chỉ còn lại chỗ cuối cùng.

Giữa đội xe, một nam tử tướng mạo bất phàm, ăn mặc nho nhã ngồi trên một con tuấn mã thanh thông. Không giống các tướng sĩ dũng mãnh tráng kiện của đội xe, nam tử này than thở, thở dài nối tiếp thở dài.

Nửa tháng trước rời kinh, hắn lên đường với vị hôn thê. Quan hệ của hắn với vị hôn thê vốn không tốt lắm. Xưa nay không đi xa nhà với giai nhân, Bạch Vương thất quan đều ở chỗ tốt nhất Giang Nam. Chuyến đi này, bọn hắn nhìn khắp cảnh sắc Giang Nam, lại có hắn ở bên săn sóc, an tiền mã hậu dốc lòng chiếu cố, che chở trăm bề, cho dù tính cách khó chịu hơn nữa cũng bị cảm động, trái tim như băng cũng bị hòa tan. Không lo sau này về nhà, tình cảm hai người không tiến triển, tiện sát bao nhiêu mắt chó của người ngoài.

Đáng tiếc chính là, bàn này tính sai rồi.

Sau khi ra cửa, không chậm chậm rãi rãi thưởng phong ngoạn cảnh, không để người động tâm sầu triền miên, người thứ nhất la hét thiết huyết hành quân, không ngừng nửa bước chính là vị hôn thê của hắn! Đoạn đường này vội a...... Từ lúc ra kinh thành, cơ hồ không ngừng nửa bước, mặc kệ gió mưa, mấy lần đội mưa hành quân không nói. Vậy mà thà ngủ ngoài trời ngoại ô cũng không chịu vào nhà dân nghỉ ngơi. Hoàng thượng đưa hiệu lệnh chính quy cho bọn hắn, không khác đại quân, mỗi khi đến một nơi, địa chủ phú thương nơi đó cần phải chủ động nhiệt tình chào mời.

Nhưng ai cố chấp hơn nàng?

Những thứ nghĩ kỹ trước khi lên đường như phong cảnh tú lệ, ngửi hương hoa hạnh, nếm thử mỹ thực bản xứ, ngâm thơ phong nguyệt vô biên. Toàn bộ thành bùn loãng trên đường, ngửi mùi của ngựa, ăn toàn bánh đường trắng cứng đến không cắn nổi. Đừng nói là đồng hành với giai nhân, từ khi sinh ra đến nay, nam tử cũng chưa từng khổ như vậy a.

Vì dỗ hồng nhan cười một tiếng, quả thật nam tử cắn nát răng và nuốt máu, nuốt nước mắt nước mũi vào bụng. Người ta là vị hôn phu thê, chúng ta cũng là vị hôn phu thê, sao họa phong của chúng ta khác biệt như vậy?

Hắn vẫn muốn cẩn thận chăm sóc, nhưng hắn rót một chén trà sâm, muốn đưa cho vị hôn thê lúc nàng đi ngủ, thế mà đến khi mình ngủ, vị hôn thê vẫn đốt đèn xử lý công văn.

Cho dù xum xoe an tiền mã hậu...... Đừng nói kỵ thuật của hắn chỉ hơi tốt hơn tiểu hài bình thường, nào so được với kỵ thuật tinh thâm của đối phương. Ngay cả thanh thông của hắn cũng thua kém thần câu thần tuấn Chiến Vân của vị hôn thê, xoay người cũng vượt người ta tám thân ngựa. Thế này mà đuổi kịp, sau này cược đua ngựa, không dám tin vào cái gọi là hay nữa.

Còn chưa hết, vị hôn thê nhận được tốc báo của kinh thành, nghe nói nhắc tới đồng liêu trong Lục Phiến môn. Là một người tên Minh Phi Chân sắp làm phò mã đương triều.

Người kia thắng Ngự Tiền Luận Võ, không phải chỉ dựa vào vận khí tốt sao?

Nếu vận khí tốt thì ta cũng được a. Tuy rằng trận đầu đã thua, nhưng đó chỉ là vấn đề vận khí, không có chút quan hệ nào với thực lực a. Nhưng thái độ của vị hôn thê lại hơi mập mờ, theo lý thuyết đây tính là chuyện vui của Lục Phiến môn. Người Lục Phiến môn làm phò mã, nên tính là một chuyện tốt, tuy nàng quan hệ thân cận với hoàng thất, dù sao kết thành quan hệ thông gia vẫn tốt hơn.

Nhưng nàng không quá vui vẻ.

Cho tới hôm nay có tin báo truyền đến, Minh Phi Chân kia không làm được phò mã, lại chọc cười vị hôn thê. Nàng cầm tin báo xem đi xem lại, nhìn một lần cười một lần, dường như lộ vẻ bất đắc dĩ ‘Không làm gì được gia hỏa này’, lại có vẻ cưng chiều.

Nam tử nói: “Ta sớm đã thấy tiểu tử này không đáng tin cậy, quả nhiên không thành sự.”

Vị hôn thê lại nhàn nhạt nói: “Đúng vậy a, ta cũng cảm thấy như vậy.”

Nhìn nàng mỉm cười lúc nói chuyện, nam tử hơi không thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
Quang Anh Luong
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
Quang Anh Luong
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
Hoaqin
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
Huy Đinh
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
Quang Anh Luong
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
Huy Đinh
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
fatelod
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
Huy Đinh
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
_someone
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
61703187
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
Quang Anh Luong
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
Quang Anh Luong
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
Quang Anh Luong
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK