“Kỹ viện!”
“Mở kỹ viện! !”
“Ngươi mở kỹ viện! ! !”
“Ngươi giỏi lắm tiểu Minh Minh!”
Tô Hiểu một tay kéo tai ta như tiểu lão hổ, giương nanh múa vuốt phun nước bọt đầy mặt ta.
“Mười tám nhà bên bờ Trường Giang! Giỏi! Ngươi còn mở mười tám nhà! ! !”
Ta bị kéo nghiêng đầu, vội vàng giải thích: “Hiểu! Hiểu! Là hiểu lầm hiểu lầm, một trận hiểu lầm!”
Xưa nay Tô Hiểu không thích có người coi khinh nữ tử, không tốt với nữ nhân, người thích đi kỹ viện bị Tô Hiểu khinh bỉ nhất. Vừa nghe lời của Thọ lão, lập tức giận đến vỡ tổ.
Nhưng không phải ta mở a! ! Ngươi nghe rõ ràng a, là cha Chung Ngưng mở a!
Tô Hiểu sưng mặt lên thấp giọng nói: “Hừ, đóng ai không đóng, lại muốn đóng loại người này! Phải chăng ngươi cố ý!”
Ta có thể nói gì, ta nói mình là con chuột mù đụng phải một đám mèo, ngươi tin không?
Nhưng vừa nhắc tới Trường Giang Thanh Phong thập bát viện, người môn phái chính đạo nhao nhao bày tỏ từng đi từng đi, tràng tử vừa lớn vừa náo nhiệt, cô nương đủ hăng hái, quy công đủ tao. Thì ra là sản nghiệp nhà Chung công tử, hạnh ngộ hạnh ngộ, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu. Sau đó bị nữ tử cầm Chày Kim Cương, còn có Diệp Lạc và Tô Hiểu bên chúng ta trừng mắt, lại liên tục khoát tay luôn miệng nói: “Nghe tiếng đã lâu không phải quen, nghe tiếng đã lâu không phải quen.”
Hạ môn chủ ho khan một tiếng nói: “Chung công tử này phải chăng là người nhà họ Chung, chuyện này cần kiếm chứng. Giang Nam chúng ta không cho phép đạo chích chi đồ giả danh lừa bịp. Huống chi chuyện nơi này lớn. Coi như là tiêu sư của Chung công tử, rốt cuộc các ngươi là ai, cũng phải nói ra.”
Bây giờ tin đồn trên giang hồ cực nhanh, nhất là Giang Nam chi địa.
Bên chúng ta, đừng nói những người có chiêu bài danh tiếng như Long Tại Thiên, Thiết Hàn Y. Ngay cả con cháu danh môn như Bạch Lai Mộ, Diệp Lạc. Thậm chí cao thủ trẻ tuổi mới vào biên chế như Đường Dịch, chỉ cần một người bị nhận ra, không khác thừa nhận triều đình đang làm việc.
Ta cười lạnh nói: “Chậc chậc chậc, Hạ môn chủ nói như vậy có được không?”
Hạ môn chủ trợn mắt nói: “Lão phu làm sao? Vì sao không được?”
“Cửu Giang Đại Thương môn, thành lập trong tay Cửu Giang Thương Vương —— Hạ Đại Xuyên tiền bối vào bảy mươi năm trước. Tuy chỉ cách nay ba đời, nhưng làm việc rất đúng mực, quản giáo môn hạ cũng nghiêm khắc, chưa từng làm xằng làm bậy. Mà thương pháp cổ chế của Đại Thương cũng cũng là đương thời hiếm thấy, là một nhà thành danh trong võ lâm Giang Nam.”
“Hừ, thế còn phải nói.”
“Đáng tiếc, sinh không gặp thời, Đại Thương môn thì chọn không đúng chỗ. Nơi khác không chọn, lại yên thân gửi phận ở Cửu Giang, vị trí của Bạch vương đệ nhất quan —— Lư Sơn kiếm quan. Đã định chỉ có thể trở thành môn phái phụ thuộc vào Lư Sơn kiếm quan. Lăng công tử ở đây, Hạ môn chủ nói trước, phải chăng khách át giọng chủ a.”
Hạ môn chủ bị nghẹn đến lúc đỏ lúc trắng, đệ tử sau lưng hắn đều lộ vẻ giận dữ, thanh niên tên là Bì Tịch Hạ mắng: “Ngươi nói nhảm cái gì! Đại Thương môn tất nhiên là Đại Thương môn, ai phải phụ thuộc vào môn phái cẩu thí khác! ?”
“Tất nhiên ngươi nghĩ như vậy, đáng tiếc, ngay cả sư phụ ngươi cũng không dám nói câu này.”
Bì Tịch Hạ quay đầu nhìn sư phụ mình, lại thấy Hạ môn chủ trịnh trọng nói với Lăng công tử: “Lăng công tử, tiểu đồ hồ ngôn loạn ngữ, không phải cố ý làm nhục quý phái, xin chớ trách móc!”
Vẻ mặt Lăng công tử lạnh lùng, từ chối cho ý kiến.
Bì Tịch Hạ hô: “Sư phụ! Vì sao ngươi......”
“Tiểu tử ngốc, sư phụ ngươi đang bảo vệ ngươi. Nếu không như thế, dựa vào một câu cẩu thí vừa nãy, Lư Sơn kiếm quan đã đủ lý do làm ngươi máu phun năm bước. Ngươi nói biển chữ vàng, tưởng rằng dùng sơn vàng bôi lên sao?”
Vẻ mặt Hạ môn chủ càng thảm hại, cầu khẩn ta: “Chung công tử, tiểu đồ vô tri, xin ngươi giơ cao đánh khẽ.”
Hiển nhiên biết Lăng công tử này hỉ nộ vô thường, không thể phỏng đoán theo lẽ thường, lo lắng ta nói thêm vài câu, sẽ lôi tính mệnh đồ đệ hắn vào. Nhưng ta vốn định chuyển sự chú ý, đạt được mục đích, cũng không cần ép bọn họ nữa.
Thấy bọn họ không hoài nghi, ta cao giọng nói.
“Hôm nay gặp cao hiền, rất là may mắn, phải uống vài chén. Tiểu nhị, mang rượu tới.”
“Tới đây!”
Tiểu nhị ca Lăng Hiên ôm một cái bình lớn sớm đã chuẩn bị kỳ càng, cười hì hì ân cần dâng lên.
Ta tiện tay đánh giấy dán đi, vận tiềm kình, mùi rượu lập tức bay ra khỏi vò. Như nước suối lưu chuyển, chui thẳng vào mũi, vừa ngửi đã hơi say. Cho dù nóc nhà thủng lỗ mưa dột, cũng không ngăn được rượu mạnh thơm nồng.
Thanh niên thư sinh nãy giờ không nói gì chợt mở to hai mắt: “Rượu ngon.”
Ta đưa tay qua vò rượu, cầm một cái chén, rót một ngấn nước trong trẻo vào trong. Như thác nước vào suối, thỉnh thoảng mấy hạt châu rượu bắn lên, nhảy nhót thơm ngát, càng lộ vẻ thuần hương.
Rót đầy một chén, thoáng chốc ngừng lại.
“Chén rượu thứ nhất này, ta muốn mời Lăng công tử.”
Lăng công tử cười nói: “Thế này thì lạ, vì sao phải mời ta?”
“Ôi ôi, tại hạ rất kính trọng Lăng công tử, nghe đại danh đã lâu, như sấm bên tai. Lăng công tử gia học uyên thâm, chính là môn hạ của đệ nhất Bạch Vương thất quan —— Lư Sơn kiếm quan. Một tay ‘Nghi Thị Ngân Hà Lạc Cửu Thiên’ trong Phi Lưu Thứ Thuật vừa nãy, làm người kinh tâm động phách, nhìn mà than thở. Vì sao tiểu đệ không kính trước một chén?”
Liệt Thương không có ý tốt cười lạnh nói: “Tôm tép nhãi nhép nhà ngươi, nào có mông ngựa dễ vỗ như vậy. Chúng ta sớm đã nói sư thừa lai lịch của Lăng công tử, đại danh của Phi Lưu Thứ Thuật chấn động thiên hạ, nhận biết càng không kỳ quái. Ngươi cho rằng, tùy tiện lừa hai câu thường dùng “Nghe đại danh đã lâu, như sấm bên tai” mà chúng ta đã tin, buôn bán này dễ quá a.”
Ta kỳ quái nói: “A? Chẳng lẽ như cách nói của Liệt đại hiệp, đại danh của Lăng công tử rất nhỏ, nhũ danh rất hẹp. Không phải như sấm bên tai, trái lại như rắm đục lỗ?”
Liệt Thương biết lòng dạ Lăng công tử hẹp hòi, sợ bị nghi kỵ, tức giận nói: “Ai nói Lăng công tử như rắm đục lỗ! Nào có rắm mạnh như vậy! Còn có thể đục lỗ? !”
Ta sờ mũi nín cười nói: “Ta nghe rõ ý ngài, ngài nói rắm này yếu, không đục được lỗ?”
“Rắm mạnh rắm yếu cái gì! Ta nói chính là, rắm của Lăng công tử không thể đục lỗ.”
“Ý của ngài chính là, Lăng công tử không bằng cả rắm?”
“Ý của ta là này...... Ngươi xong chưa! Lăng công tử là rắm thì liên quan gì đến ngươi
Người trong cuộc Lăng công tử bị chúng ta thảo luận trái một câu như rắm, phải một câu đục lỗ. Tức giận đến xanh mặt, ta thấy cái tay đã phát run, sắp rút kiếm ra, nhưng ngại vì Thọ lão vừa điều đình, không tiện phát tác. Nháy mắt ra dấu với Thọ lão, muốn chúng ta im miệng.
Thọ lão vội vàng khuyên nhủ: “Hai vị, xin chớ dây dưa ở vấn đề này. Chung công tử, theo lão phu thấy, rắm này, xác thực không đục được lỗ.”
Lăng công tử: Làm gì thế! ! Bảo ngươi ngăn cản bọn hắn, không bảo ngươi ra kết luận a! ! Đừng nhắc đến rắm đục lỗ a! Một cái rắm của lão tử bắn mù sáu con mắt của ba người các ngươi a! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK