"Tuyên! Minh Phi Chân vào điện!"
"Đến rồi, đến rồi, đến rồi!"
Thân ảnh của ta đột nhiên xuất hiện trên Kim Loan đại điện, chân trượt một hồi, giày ma sát với mặt đất tạo ra một trận bạch khí như sương khói. Ta chạy một mạch như thiểm điện, cuối cùng tới vào thời khắc cuối cùng! !
"Chậm rồi!"
"Ài?"
Trong hàng ngũ quần thần trên đại điện, một mỹ mỹ thiếu nữ đứng phía trước nhất đang tức giận nhìn ta, thế mà là Tô Hiểu! Ô! Trên đại điện nhiều đại nhân vật như vậy, ngươi đứng được trước mặt vương công đại thần từ lúc nào? ?
Tô Hiểu làm khẩu hình với ta: "Hoàng thượng tuyên ngươi chín lần, Vương công công đã đi Lục Phiến môn tìm ngươi a, Minh đại ca ngươi đi đâu vậy?"
"Hoàng tang tuyên vội vã như vậy làm gì?"
Ta ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên sắc mặt hoàng thượng cực kỳ khó coi. Lúc này, khuôn mặt vốn không trắng lắm đen như nồi hơi. Bên cạnh, một mỹ phụ trung niên nhan như xuân hoa đang ngồi, dường như ta từng gặp ở nơi nào đó trước khi vào cung. Hình như là lão bà của hoàng tang, cũng chính là hoàng hậu nương nương. Hôm nay gió thổi thật kỳ quái, thậm chí hoàng hậu cũng tới.
Ta vội vàng đứng ngay ngắn, thức thời thuận đường thi lễ: "Minh Phi Chân tham kiến hoàng thượng, nguyện ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Ngừng một lát, lại nói: "Nguyện nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Vừa nói xong những lời này, một lão đầu nhi trong đám người đột nhiên mở mắt, hơi kinh ngạc nhìn ta, vậy mà trong ánh mắt có vài phần thưởng thức. Ta cũng hơi kinh ngạc nhìn hắn.
Hắn mặc trang phục triều thần, đứng phía đông đại điện. Từ trước đến nay Kim Loan điện phân loại văn võ, văn đông võ tây đứng riêng hai bên. Hắn đứng phía trước nhất văn thần, lại đứng bên trái nhất. Triều ta lấy trái làm tôn, người này đứng chỗ đệ nhất văn thần còn là trái nhất, chính là địa vị cực cao, đứng đầu bách quan a.
Người này chẳng lẽ là đương triều thừa tướng? !
Ta nhìn kỹ lão đầu nhi này, hạc phát đồng nhan, mày râu đều trắng, nhìn dáng vẻ phải tám mươi mấy. Chẳng qua được bảo dưỡng hợp lý, màu da khá khỏe mạnh. Cơ mặt không xệ, hơi có màu hồng phấn của hài nhi, có vài phần đạo cốt tiên phong như thái sư phụ ta.
Chẳng qua những người có dáng dấp này, bằng kinh nghiệm của ta, đều là nhân vật không đáng tin cậy. Bởi vậy ta mỉm cười, chuyển sự chú ý lên người hoàng thượng. Lão đầu nhi liếc nhìn ta một cái, cũng khẽ gật đầu, không nói gì cả. Nhìn dáng vẻ này, chẳng lẽ thấy ta xương cốt tinh kỳ, có mấy quyển bí tịch võ công muốn bán cho ta, luyện một thân võ công vô địch thiên hạ? A Di Đà Phật, chậm mấy năm, chậm mấy năm.
"Minh Phi Chân đã đến, khen thưởng ngày hôm nay cũng không không còn nhiều. Vương Thổ Thủy. . . Hừ, vì tìm ngươi mà Vương công công đã xuất cung. Bạch Liên."
Bạch tổng quản đứng bên cạnh hoàng hậu, ta đã sớm nhìn thấy nàng. Chỉ là trước mặt nhiều người như vậy không dám chào hỏi.
Bạch tổng quản chậm rãi đi ra, ta lấy lòng cười một tiếng, làm khẩu hình: "Bạch tổng quản vạn phúc."
Bạch Liên vừa đi, vừa làm mặt lạnh không thèm để ý, trong mắt lại có ý cười không nén được. Tháng này, ta thường xuyên gặp Bạch tổng quản. Chủ yếu là mỗi lần ta đến chỗ lão Đới lấy thuốc, đều sẽ tiện thể không cẩn thận cố ý đi thăm nàng. Trong cung Bạch tổng quản đặc lập độc hành, người còn ngạo kiều, không biết kết giao bằng hữu. Cho nên mỗi lần gặp ta đều rất vui vẻ. Chỉ là ta phải giả vờ trọng thương tới lấy thuốc, còn phải nghe Bạch tổng quản kể rất nhiều chuyện linh tinh trong cung, cũng hơi thống khổ. . . Nàng liếc nhìn ta một cái, một lát sau mới hơi kinh hỉ lại hơi oán trách trả lời một câu khẩu hình: Muộn như vậy mới đến. . . Thương thế của ngươi lành rồi?
Nhìn xem, nhân duyên của ta, bên người hoàng thượng cũng có bằng hữu.
Bạch Liên ho khan hai tiếng hắng giọng.
"Thưởng. Lục Phiến môn bộ đầu Minh Phi Chân, biểu hiện ưu dị, lập kỳ công, giúp triều đình đảo phá sào huyệt Sát Liên, tử chiến với sát thủ Phục Tượng, vì công bị thương, cống hiến rất nhiều. . ."
Thẩm lão đại khen ta như thế? Sao ta lại nhớ lúc ấy mình bị Phục Tượng một chưởng đánh bay?
"Lệnh từ hôm nay, đảm nhiệm triều đình thất phẩm võ sĩ, coi là khen ngợi, nguyện quân tiếp tục vì triều đình hiệu lực."
Thất phẩm võ sĩ? ! Đây chính là quan thân a.
Ta nhớ lão đại dựa vào quan hệ của tám đời tổ tông còn có cha nàng là đồng đảng với hoàng tang, mới lăn lộn đến nhất phẩm võ sĩ. Vậy mà ta vừa lên chính là thất phẩm? Hạnh phúc này có đến quá đột ngột không. Nghe nói mỗi một phẩm võ sĩ có thể lĩnh lương tháng dựa theo phân cấp. Ai nha ai nha, mỗi tháng lại có thêm một khoản bạc, ta nên xài thế nào a.
"Hiện mời bệ hạ ban cho Minh Phi Chân ngoại hiệu võ sĩ."
Cái gì? Còn tặng ngoại hiệu a?
Hoàng thượng trợn mắt nhìn ta, hừ một tiếng, dư nộ chưa tiêu, từ trên ngự án kéo ra một trang giấy trắng, vẫy trên mặt ta, đã sắp vò thành một cục. Viết cái gì ta không thấy rõ. Nhưng chữ 'Lục’ giữa giấy trắng vẫn khá rõ ràng. Đây là khen ta 'Lục' a. . . Được rồi, thấy hoàng tang còn đang tức giận, ngàn xuôi vạn xuôi, nịnh nọt không xuôi.
Ta ha ha ha đón lấy giấy trắng, "Hoàng thượng, thiết họa ngân câu a! Nhìn chữ Lục này. . ."
Mở giấy trắng ra, trên viết bốn chữ thật to như rồng bay phượng múa, bút tẩu long xà, phong quyển tàn vân. Ta xem hơn nửa ngày mới nhận ra, là bốn chữ này: Lục Phiến Ôn Thần.
Ai là ôn thần a! !
Mẹ nó còn là thảo thư, thư pháp cũng không tệ!
Nương hi da! Họ Lý, ngươi ra đây với ta!
Nhưng hoàng tang nghe ta khen thư pháp của hắn, dường như tiêu tan mấy phần tức giận, có vài phần dương dương tự đắc. Đắc ý nhị muội phu ngươi a! !
Bạch tổng quản thấp giọng nói: "Còn không tạ ơn."
Ta biết Bạch tổng quản muốn tốt cho ta, thế là không tình nguyện dài giọng nhạt nhẽo nói: "Tạ chủ long ân - - "
Hoàng thượng trợn mắt nhìn ta, sau đó liếc mắt nhìn nhau với hoàng hậu, mới nói: "Minh Phi Chân, đi theo trẫm."
"A?"
Ta mới cúi đầu được một nửa, hoàng thượng nhìn chăm chú ta một lát, hừ lạnh một tiếng: "Bảo ngươi theo thì theo đi." Dứt lời vung hoàng bào, cất bước đi, có vài phần hào khí của giang hồ du hiệp. Hoàng tang! Ngài tiêu sái thì tiêu sái, nhưng chúng ta phải đi đâu a!
Ta đi theo hoàng tang ra phía sau đại điện, nguyên lai đằng sau Vũ Anh điện còn có cửa nhỏ, nối thẳng một thiên điện khác. Lúc này chúng ta mới đi được mấy bước, bên cạnh hoàng tang đã có mười người, trước bốn sau sáu. Xem ra mười người này đều mang tuyệt nghệ, mấy người còn có tiêu chuẩn Tiềm Long Thập Thất Sĩ. Xem ra sau khi Tranh vương tạo phản, hoàng tang thành chim sợ cành cong.
Chúng ta một mạch tiến vào thiên điện, hoàng tang phân phó người xung quanh lui ra, thế mà muốn nói chuyện riêng với ta.
"Hoàng tang, không không, hoàng thượng, ngài tìm tiểu dân có việc?"
"Hừ! Minh Phi Chân, cái loại không có tiền đồ này!"
Đừng vừa bắt đầu đã mắng người a. Hơn nữa lời này giống tiểu sư di đang mắng ta. . .
"May mà trước mặt trẫm Y Nhân khen ngợi ngươi rất nhiều. Nói ngươi không hổ xuất thân danh môn đại phái, tâm tư linh hoạt, đầu óc bình tĩnh, có đại tướng chi phong."
Hoàng tang càng nói càng buồn bực, trầm mặt hỏi: "Lễ lớn như ngày hôm nay ngươi cũng dám đến trễ? Vừa rồi ngươi đi đâu?"
"Ách, cái này. . . Một lời khó nói hết."
Chuyện là như thế này. Vừa nãy ta đi Bát Tiên cư một chuyến mua chân giò hầm tương, nhưng quá nhiều người đang xếp hàng. Lão bản Bát Tiên cư thấy ta khách hàng cũ, bèn đưa ta một xâu gà quay. Nhưng ta vốn mang Trúc Diệp Thanh để phối chân giò hầm tương. Thế này thì không đúng vị. Ta chạy về nhà tìm rượu, lại ăn xong cơm, trên đường tới thấy mứt quả bèn mua hai chuỗi. . . Ai, tóm lại là một lời khó nói hết.
Hoàng tang thấy ta không nói tỉ mỉ, biểu tình xem thường gỗ mục không điêu khắc được.
"Hôm nay trẫm tìm ngươi đến, ngoại trừ khen ngợi, cũng có một việc muốn ngươi đi làm?"
Ta ngạc nhiên nói: "A? Có một việc thỉnh cầu ta đi làm?"
Hoàng tang: ". . ."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK