"Lý cô nương, cô nương. . ."
Đôi mi thanh tú của Hồng Trang công chúa trong ngực nhíu thành một đường cong xinh đẹp, mũi hừ nhẹ một tiếng, từ từ tỉnh lại. Dường như không chịu được nhiệt khí lúc ta nói chuyện, nàng nhẹ nhàng cong thân thể mềm mại như sợ nhột, lộ ra lưng gáy trơn trượt trắng nõn, thấy thế tim ta đập thình thịch.
"Cuối cùng cô nương cũng tỉnh, ngươi ngất lâu rồi, ta rất lo cho ngươi."
"Minh. . . Minh huynh, sao ngươi lại ở đây?" Công chúa chỉ bị tam sư đệ ta đánh muộn côn, ngoài ra không bị thương chút nào. Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, tóc đen lay động, tỏa ra một trận mùi thơm. Con ngươi đã thanh tịnh trong suốt, hiển nhiên hoàn toàn tỉnh lại. Nàng trầm mặt hơi không hiểu.
"Ta nhớ lúc nãy vì tiêu diệt phỉ đồ Ác Phỉ bang mà đi tới nơi này, gặp ba người Thiên Trúc. Không nói hai lời đã động thủ, võ công ba người bọn họ đều không yếu, ta nhất thời không thể thủ thắng. . . Ta, ta làm sao vậy, vì sao Minh huynh ngươi lại ở chỗ này. . ."
Công chúa khẽ vuốt mái tóc, đột nhiên lông mày hơi cứng lại, không dễ phát giác trong con ngươi lộ ra cảm giác đau đớn nhưng mạnh mẽ chịu đựng, hiển nhiên sờ tới cái bọc lớn trên đầu. Hài tử này cũng thật dễ thương.
"Ta phân biệt với cô nương không được bao lâu cũng gặp phải một một ít đạo tặc, tuy võ công không ra gì, nhưng ngài biết võ nghệ ta cũng không tốt, quả thực mất một phen công phu mới thu thập được bọn hắn. Sau đó khảo vấn mới biết có người mua bọn hắn để đối phó chúng ta. Ta bận tâm an nguy của cô nương, cũng truy theo."
Ta lại phí chút công phu giải thích với nàng bắt được Yêm Hàm Ngư thế nào, hỏi địa chỉ tới đây từ trong miệng hắn ra sao.
"Mấy người Thiên Trúc đâu?"
"Ta không thấy người Thiên Trúc nào a, cô nương có nhìn lầm không?"
Công chúa cau mày không nói, tỏ vẻ không cho là đúng.
"Không sai được, chỉ là chẳng biết vì sao bọn hắn rời đi mà thôi." Đột nhiên mở to con ngươi anh khí bừng bừng, "Nói không chừng bọn hắn còn ở nơi này! Chỉ mai phục trong bóng tối thôi."
Trong giọng nói có vẻ hoài nghi sâu sắc.
Làm ta kinh hãi đến lưng đầy mồ hôi, kỳ thực ba người Thiên Trúc kia đang trốn trên đống hàng hóa sau lưng chúng ta. Cách nhau không đến năm trượng.
Vừa nãy ta nói mấy câu với các sư đệ, nhìn thời gian thấy không còn sớm, cũng không thể tiếp tục trì hoãn như thế. Trễ chút nữa, ngay cả đám Ác Phỉ bang này cũng tỉnh lại. Đành phải bảo bọn hắn trốn ở gần, sau khi đưa công chúa đi sẽ quyết định hành động. Không nghĩ tới công chúa nhạy bén như thế.
"Ta nhớ ra rồi. Lúc ta đi vào nhà kho quả thực thấy mấy người, nhưng không thấy rõ tướng mạo quần áo của bọn hắn, cũng không biết có phải người Thiên Trúc trong miệng công chúa hay không. Ta chỉ nhớ có một người rất cao to, một người nói lẩm bẩm, lải nhải cả ngày."
"Không sai, bọn hắn đúng là như thế."
Nhưng ngừng lại một lát, trong mắt công chúa có thần sắc hoài nghi.
"Đã có việc này, vì sao vừa nãy Minh huynh không nói?"
Ôi ôi ta đi! Trí thông minh của công chúa này không thấp a! Không dễ lừa như Tô Hiểu!
"Ách, cái này sao, bởi vì lúc ấy ta vừa đi vào bọn hắn liền đột nhiên biến mất. Lúc ấy ta nghi thần nghi quỷ nửa ngày, còn ngỡ mình nhìn sai, sợ nói ra cô nương chê cười. Nếu cô nương không nói cũng gặp phải ba người, ta còn tưởng rằng do quá mệt mỏi mà xuất hiện ảo giác."
"Võ nghệ ba người kia cao cường, nói không chừng thân mang khinh công hơn người, hoặc là lúc ấy điểm huyệt đạo Minh huynh. Còn có người lẩm bẩm niệm chú, ta nghi ngờ bọn hắn biết dùng tà thuật chế trụ tâm thần người ta. Nếu Minh huynh không đến dọa bọn hắn chạy mất, sợ rằng ta đã mệnh tang hoàng tuyền."
Hoàng tuyền thì không đến nỗi, nhưng sông Tần Hoài thì chỉ sợ lão ngài phải đi một chuyến. . .
Công chúa thư thái, muốn đưa tay vỗ vỗ vai ta, tỏ vẻ khích lệ. Đột nhiên phát giác toàn bộ thân thể mình nằm trong lòng ta, không khỏi muốn nhẹ nhàng đẩy ta ra. Tâm niệm khẽ động, cánh tay nhỏ nhắn đã đặt lên lồng ngực ta, thời điểm sắp dùng lực dường như lại nhớ ra, ta cũng coi như cứu được nàng, cảm thấy đẩy ân nhân cứu mạng ra như thế không hợp lễ. Thế là không thể đẩy ra.
Bàn tay của nàng mỏng manh non mịn, đặt trên người có cảm giác kì lạ.
Tiếp theo ta không khỏi cúi đầu nhìn nàng, cũng đúng lúc công chúa trẻ tuổi ngẩng đầu. Bốn mắt tương giao, cũng không biết có phải nghĩ đến ta là chuẩn phò mã của nàng hay không. Đôi má nổi lên màu đỏ nhàn nhạt. Nhất thời, tràng diện trong phòng hơi xấu hổ.
Trong mật thất, một mình với một đại mỹ nhân trẻ tuổi, còn là tư thế ám muội như thế này, nên cảnh tượng mười phần hương diễm. . . Nếu sau lưng không có ba hỗn đản theo dõi mà nói.
Nhị sư đệ dùng truyền âm nhập mật hô hào từng câu như quỷ khóc sói gào: Sư. . . Thúc. . . Tổ, sư. . . Thúc. . . Tổ.
Được rồi! Ta biết rồi! Ta cũng không muốn làm gì!
Ta còn chưa kịp nói, ngoài cửa đột nhiên bịch một tiếng! Ta cùng công chúa đều giật mình, công chúa thừa cơ lui ra phía sau hai bước, 'Tự nhiên' tách nhau ra. Dường như còn rất tự đắc vì sự cơ trí của mình, mỉm cười nói.
"Không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì?"
Ta cũng cười nói: "Đúng vậy a, đi ra xem một chút."
Hai người chúng ta ra khỏi nhà kho, vừa nhìn ra ngoài.
Con mẹ ngươi!
Con mẹ ngươi ta đi! ! Trực tiếp mục trừng cẩu ngốc! !
Trước cửa rộn rộn ràng ràng đầy ắp người. Chẳng những trước cửa kho hàng, mà đám người mênh mênh mông mông còn kéo một mạch đến nơi xa, đến ta cũng không nhìn thấy đầu.
Cư dân Quang Minh lý ước chừng hơn vạn người, vậy mà nơi này không sai biệt lắm tập trung hơn một ngàn. Mỗi người đều cầm vũ khí, giết tới nơi trung tâm nhất đang huyên náo chấn động thiên địa. Phương xa dường như có một nơi hạn chế đám người lưu động, còn một mực phát ra tiếng kêu thảm, dường như có người bị đánh. Mà tiếng kêu thảm thiết ngày càng dày đặc, nhân sĩ khí bên này giết tới cũng ngày càng tăng vọt. Ta với công chúa nhìn thoáng qua nhau, trong mắt công chúa đầy vẻ hồ đồ, mà ta đại khái đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Ta ngưng tụ công lực, ánh mắt vượt qua bọn người phía trước, nhìn về nơi xa xa. Chỉ thấy chính giữa đám người, Ô Y ngũ lão tạo thành một vòng tròn, cũng không biết là trận pháp gì. Nhưng số người này, niên kỷ mấy lão nhân gia đều lớn rồi, cũng đừng xảy ra chuyện gì.
Vừa nghĩ như vậy, đã thấy Tạ lão gia tử ở trong phách không một chưởng, đánh bay bảy tám người, phóng khoáng cười ha ha như hỗn thế ma vương: "Chỉ chút bản lãnh này cũng dám bêu xấu trước mặt Tử Cấm Phong Lôi, tới tới tới, oắt con qua hết đây, gia gia dạy ngươi cái gì gọi là chưởng pháp!"
Ta thấy không cần lo lắng. . .
Cũng không biết ai muốn hại ta, vậy mà phái nhiều người như thế. Số người này, thế mà đều là bang phái phạm pháp, trị an kinh thành ta thật đúng là chẳng ra gì. Đột nhiên trong lòng ta hơi động, có ý kiến hay.
Cười nói với công chúa còn đang hồ đồ.
"Ta đột nhiên nhớ tới một việc không thể không làm, cô nương cứ tuỳ tiện."
Sau đó xoay người rời đi, cũng không cho nàng thời gian nói chuyện.
Trong bóng tối dùng truyền âm nhập mật cho ba tiểu tử bên trong: Ba người các ngươi hành sự tùy theo hoàn cảnh, đừng để công chúa bị thương. Nếu không lấy ba cái đầu chó của các ngươi ngâm rượu.
Chỉ mơ hồ nghe được ba tiếng 'Tê' sợ hãi trong nhà kho, ta cũng không quản bọn hắn, vội vàng chạy đi.
Công chúa không biết vì sao ta nói đi là đi, còn muốn nói gì đó, nhưng lúc này chợt nghe thanh âm quen thuộc truyền đến từ nơi xa.
"Oa ha ha ha ha, chỉ mấy nhãi con các ngươi cũng tới chịu chết a! Xem chưởng xem chưởng xem chưởng! !" Công chúa hơi kinh ngạc, lại ngưng mắt nhìn kỹ, thấy rõ ràng các lão đầu tử bị vây đánh nơi xa, hoặc là bị vây nhưng thực ra đang đánh người, buột miệng kêu lên: "Ông ngoại! Cữu cữu! Bọn hắn ở đây làm gì?" Vội vàng đề khí nhảy lên, lao vùn vụt qua đám người.
Mà ở phương xa, một trung niên nhân mặc áo choàng màu vàng gấm, oai hùng bất phàm, cùng một lão đầu tử, mang theo năm thủ hạ cũng đang vội vàng chạy đến chỗ này.
Tình hình đã hỗn loạn, chỉ sợ sắp hỗn loạn hơn nữa.
* * * * * * * * *
Kim Vương Tôn ở trong phòng, vẫn không chút hoang mang chậm rãi vẽ tranh, khí định thần nhàn.
Chỉ chốc lát sau hài lòng nói: "Nếu hoàng thượng thấy bức tranh này của bản công tử, biết được thành ý của ta. Phò mã chi vị cũng không xa."
Thủ hạ lại nói: "Khởi bẩm công tử, cái này. . . Tình hình ở Quang Minh lý vượt quá tưởng tượng, năm lão đầu không một thụ thương. Bọn hắn quá mạnh, chỉ sợ nhân số nhiều hơn nữa cũng không phải đối thủ."
Kim Vương Tôn không nhanh không chậm, thong thả nói: "Mạnh mẽ? Có thể mạnh đến đâu? Hơn một ngàn người từ từ đánh, hao tổn cũng mài chết."
Dứt lời lại nghĩ: "Nhưng sợ rằng thời gian dài sẽ dẫn quan phủ tới, sáu người các ngươi, mang lợi khí của Kim Ngân tông ta đi, tiến đến trợ trận. Nhất định phải đánh ra uy phong của Kim Ngân tông ta."
Sáu gia nô nhìn nhau một cái, cũng không che giấu được hưng phấn, đến kinh thành lâu như vậy rồi mà chưa được đại triển thân thủ, cuối cùng cũng có cơ hội.
"Vâng! Thiếu chủ, sáu người chúng ta chắc chắn làm Kim Ngân tông vẻ vang!"
"Hừ." Kim Vương Tôn cười lạnh một tiếng, "Lúc cần thiết, các ngươi có thể lấy chiêu bài của Kim Ngân tông ta ra, để Lục Phiến môn hắn biết, là ai đang vả mặt hắn!"
Mấy gia nô còn lại nhảy nhót tưng bừng như hầu tử phát tình, đi lấy vũ khí, chỉ còn lại một người hơi lo lắng.
Gia nô này luôn luôn cẩn thận, chưa nắm rõ phân tấc.
"Xin hỏi thiếu chủ, lần này chúng ta xuất thủ, phân tấc thế nào, xin thiếu chủ chỉ thị rõ ràng."
"Còn cần ta dạy cho ngươi? Chỉ bốn chữ."
Kim Vương Tôn nhướn mày kiếm, dung nhan ôn nhuận như ngọc bật ra ý cười băng lãnh.
"Đánh cho đến chết!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội
Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn
Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo
Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện
Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng
Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK