Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm đã khuya, bầu trời đêm như mực.

Thị trấn bình thường sớm đã không tiếng gà chó, nhưng tại Kim Lăng cổ thành, vẻ sôi nổi mỹ lệ của ban đêm còn chưa phát huy được một phần ba.

Trên Chu Tước đại nhai, biển người vẫn như cũ, không kém ban ngày ngựa xe như nước chút nào. Chỉ sợ quan to hiển quý còn đi ra nhiều hơn. Khác biệt duy nhất là, thời điểm ban ngày thiếu đi mấy phần hào hứng tầm u tham bí, khiến người rất mất hứng.

Đầu đường, một nam tử đi ra khỏi Y Trang điếm.

Người này ngẩng đầu sải bước, vóc người cực cao, sợ rằng không chỉ cao hơn thường nhân một nửa. Nam tử hổ bộ ngang tàng, mỗi một bước đạp xuống đất đều hết sức kiên cố nặng nề. Dường như trên người hắn tràn ngập dương cương chi khí đặc không tản nổi, làm cho người thấy không khỏi say mê. Hộ vệ bên cạnh đại hộ nhân gia thấy hắn đi qua, nhao nhao lộ vẻ sốt sắng. Mà người trong võ lâm lại không khỏi tán thưởng, Kim Lăng hào phú chi đô, nhưng hiếm thấy hào kiệt phương bắc như thế!

Người này không phải ai khác, chính là Minh Phi Chân cải trang dịch dung.

Minh Phi Chân đổi một bộ quần áo bình thường không có khả năng trên người hắn. Dùng tài liệu đắt đỏ, nhưng không giống quần áo Đường Dịch giả trang Kim Vương Tôn hôm qua lắm. Đường Dịch là một thân tơ lụa làm nền, đây thì một thân đại yêu da hổ của chiến sĩ bắc địa, hiếm có như nhau, nhưng cực kỳ hiếm thấy ở thành Nam Kinh.

Mặc dù bộ da hổ này chưa hẳn quý giá hơn quần áo trên người Đường Dịch, nhưng đai bạch ngọc bát bảo quấn châu bên hông kia, sợ rằng một hạt châu phía trên cũng có thể mua hai mươi bộ y phục như thế.

Hóa trang hiệp khách phương bắc này, chính là chủ đả tối nay.

Lại nhìn tướng mạo, lúc này khuôn mặt Minh Phi Chân cũng rất khác ngày thường.

Diện mạo bình thường lắc mình biến hoá, thành hán tử mặt lớn anh hãn vũ dũng. Mày rậm mắt to, phi mi nhập tấn, một vết sẹo bên má trái, cộng thêm Minh Phi Chân cực cao, càng bộc lộ mấy phần hào hùng phóng khoáng.

Đây là dịch dung thuật cực kỳ cao minh, sử dụng mặt nạ cùng hoá trang, sửa đổi khuôn mặt không giống nguyên bản nửa điểm. Hắn cũng cố ý cải biến thế đi, từ bước chân thư thả nhàn nhã ngày thường biến thành tới thẳng lui thẳng như quân nhân.

Màu tóc cũng không giống, từ đen nhánh nguyên bản, biến thành đen trắng nửa nọ nửa kia. Hắn phân phó dược phô lão Hoàng ca bán thuốc nhuộm tóc đặc biệt trong thành, tẩy một phần dược tề đi, mỗi lọn tóc đều thành nửa trắng nửa đen. Nhìn qua tương đối quái dị, nhưng trên tướng mạo dũng mãnh hơn người này, lại tạo ra mấy phần nhu hòa. Tướng mạo uy mãnh lúc đầu, có thêm mấy phần tuấn dật.

Chẳng trách hắn đi qua quán rượu, không cần nói, chỉ cần đứng một chỗ, tự có nữ tử đi đến bắt chuyện.

Trong mắt mọi người, Tĩnh An phò mã chính là loại người này.

Đợi trang điểm thỏa đáng, thời gian đã không sai biệt lắm.

Minh Phi Chân cố ý nghênh ngang, xuyên đường qua thành, là muốn tạo ra giả tượng hắn không trốn đi hành động bí mật. Hắn vòng qua mấy con phố, lúc thấy ít người, lắc mình bay lên mái hiên, thi triển thân pháp phi nhanh trên bầu trời đêm. Vậy mà không người có thể phát giác.

Tốn một phen công phu, rốt cuộc tới chỗ ước định.

Mỗi lần hẹn gặp nàng ở kinh thành, đều là ở đây.

Minh Phi Chân xoay người vững vàng rơi vào viện lạc, hiển nhiên trong viện có hạ nhân tuần tra, với thân pháp của hắn đương nhiên không bị bọn hắn nhìn thấy. Nhưng cũng không thấy nàng.

Minh Phi Chân nhìn hai bên, không thấy bóng dáng nàng, suy nghĩ: Chẳng lẽ đến quá sớm?

Vừa nghĩ như vậy, đã trông thấy một người đẹp ở xa, hai tay mềm mại như bạch ngọc bưng một món hầm đang bốc hơi nóng, không dám tin che miệng. Lúc nàng thấy Minh Phi Chân, dường như quên mất đồ vật cầm trong tay, khẽ buông tay muốn chạy về phía trước.

Đương nhiên, khay cùng món hầm trong khay rơi xuống.

Minh Phi Chân hô câu 'Nguy hiểm', bước một bước dài, đỡ lấy khay trước, vững vàng nâng món hầm. Tay kia ôm eo nhỏ của mỹ nhân.

Tiếp theo một luồng gió thơm bay vào xoang mũi, chỉ thấy lệ ảnh màu chàm va vào ngực, xúc cảm mềm mại tràn đầy cõi lòng.

Cúi đầu xuống, phát giác thê tử đã lâu không gặp, mặt đầy kinh hỉ, lo lắng, tưởng niệm, hóa thành kinh diễm vui mừng nhào vào ngực.

"Phò mã, cuối cùng ngươi cũng trở về."

Tĩnh An 'Nha' một tiếng ôm lên, tay Minh Phi Chân bị khay chiếm chỗ không kịp né tránh, bèn để mặc cảm xúc cùng cái ôm như sóng biển của nàng vỗ vào người.

Nàng không cao, nhưng tư thái thon dài, trước ngực càng đầy đặn mềm mịn. Một cái ôm này, mùi thơm như chi lan bao vây Minh Phi Chân. Lập tức cảm thấy thân thể mềm mại thơm dịu trong ngực hơi run rẩy, cho dù Minh Phi Chân không hề có tình ý với nàng, cũng bất giác đặt tay lên lưng nàng nhẹ nhàng vuốt ve.

Tựa như tiểu động vật bị sợ hãi được trấn an, mỹ nhân mới có thể dừng run rẩy, nhẹ nhàng ngẩng đầu. Núi non ngạo nhân liền ma sát với ngực Minh Phi Chân, cho dù không cố ý, cũng cảm giác rõ ràng da thịt mềm mại trơn trượt kia, dồn nén biến hình trên thân thể cường kiện của mình. Vừa nhẹ vừa mỏng như một khối mì vắt vĩ đại, một tay không thể bao phủ, nhưng xoa xoa cũng thoải mái. Chọc cho cơ thể Minh Phi Chân khô nóng. Không tự chủ nổi lên phản ứng của động vật giống đực.

Tiếp tục như vậy thì không hay a.

"Công chúa, ta. . ."

Đang muốn mở miệng, đột nhiên trên môi mềm mại, đã bị đối phương ngăn chặn.

Tĩnh An không cao, bèn quấn hai tay nhỏ lên cổ Minh Phi Chân, đôi môi nóng bỏng đến gần. Đôi môi nữ lang nóng như lửa, nhưng lại non mềm như hoa. Nhiệt độ không ngừng tăng lên, mùi thơm mê loạn cùng nhiệt độ như muốn hòa tan hai người.

Minh Phi Chân vốn ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, đôi môi vừa dán vào không khỏi dùng sức ôm chặt mỹ nhân, ôm đến nàng nhũn cả người, dường như xương cốt tan ra.

Đột nhiên Minh Phi Chân cảm thấy một chút thanh lương trong miệng, hút ra từng tia chất lỏng trong vắt thơm trơn. Vào miệng không chỉ mát lạnh, còn cảm thấy có mùi thơm chi lan nhàn nhạt. Thì ra là nước miếng thơm ngọt của Tĩnh An công chúa, chiếc lưỡi đinh hương hơi luồn vào.

Minh Phi Chân bất giác động tình, theo đầu lưỡi quấy ngược lại. Tĩnh An công chúa kinh hãi phát giác có dị vật đột nhập miệng nhỏ, thân thể mềm mại như cá chép run lên, ôm lang quân chặt hơn. Dựa một thân nhuyễn hương vào. Đến khi nhận ra trượng phu ve vãn mình, bất giác rất xấu hổ, nhưng dù sao mình gây chuyện nghịch ngợm trước, đành phải tự nếm quả đắng.

Hai đầu lưỡi đánh lẫn nhau, Minh Phi Chân cùng công chúa ngươi tới ta đi, bắt đầu tỷ thí.

Bên này bướm màu tung bay, bên kia Trần Thương ám độ. Một người áo mỏng yếu đuối, một người như hổ như sói.

Một văn một võ, đánh nhau vô cùng náo nhiệt. Tư vị tiêu hồn không nói nên lời.

Càng hôn tâm hồn càng mê say, khuôn mặt non mềm của Tĩnh An công chúa khô nóng, thở nhẹ tinh tế, không chống đỡ được nằm trước ngực Minh Phi Chân. Rõ ràng nàng chủ động khiêu khích, lại như Minh Phi Chân tuỳ tiện ngắt hái. Trái lại nàng không chịu nổi lang quân giày vò, lộ ra dáng dấp vô cùng mị nhân.

Ánh mắt Minh Phi Chân không nhịn được rơi vào tư thái thành thục của nàng.

Vội vàng thu liễm tâm thần.

Hai vợ chồng lâu ngày không gặp, hôn nồng nhiệt triền miên trong sân, hồi lâu không chịu tách ra. Đến khi nữ quan hạ nhân ho khan một câu, ra hiệu còn có người đang nhìn, gương mặt xinh đẹp của Tĩnh An mới ửng đỏ, tách khỏi Minh Phi Chân.

Rời môi, hai đôi môi đều hơi đỏ như chín mọng.

Chỉ là đôi môi tách ra, nhưng công chúa chưa buông tay, vẫn dựa trong ngực Minh Phi Chân.

"Phò mã. . . Rốt cuộc ngươi trở về. . . Trở về."

Minh Phi Chân ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, ngơ ngác đứng trong sân, cười khổ nói: "Đúng vậy a, ta trở về."

Đang muốn theo Tĩnh An vào trong, đột nhiên không hiểu sao rùng mình.

Minh Phi Chân sờ đầu nhìn trái nhìn phải: Sao bỗng dưng thấy lạnh, nội công mất linh? Không thể a.

Không khỏi lo lắng sâu sắc: Mấy ngày nay vô duyên vô cớ thấy kinh hồn táng đảm, lại liên tục bị mỹ nhân câu dẫn hư hỏa lên cao, không chỗ phát tiết, tâm ma đại thịnh. Sợ không phải long hổ giao hối đại quan đi tới, đến thời điểm phải mọc cánh thành tiên, từ đây phi thăng a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK