Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biết được điểm này, nhưng Tuyệt Sắc cô nương không tức giận mảy may. Nữ nhân mà, lúc ăn dấm động thủ, động đao thương kiếm kích gì đó, có thể thông cảm được ~

Bạch Dạ Sương nói: “Nếu ngươi biết, cũng không dám làm loại chuyện này. Xin lỗi Minh sư muội.”

Nữ khoái xưng nhau là sư tỷ sư muội, sắp xếp theo trật tự nhập môn, mặc dù tuổi Minh Tố Vấn lớn hơn hai nữ, nhưng vẫn là sư muội của các nàng.

Minh Tố Vấn nghe được đắc ý. Nàng đến vì quan hệ bối phận với Minh Phi Chân, vừa đi vào đã trở thành tiểu sư muội thấp hơn Minh Phi Chân một bối, làm sao tâm tình nàng có thể không tốt?

Bạch Dạ Sương nói: “Minh sư muội là danh môn cao đệ, vừa rồi nàng không động một chân mà động thủ với ngươi, một mực né tránh không tiến chiêu cũng là nhường ngươi. Sao ngươi không biết tốt xấu như thế.”

Lan Khả Lam quay người muốn đi, trước khi đi nói: “Hừ, nhân tài phó tổng đốc tự mình giữ lại, cũng không thấy lợi hại bao nhiêu. Ta thấy không phải nàng không tiến chiêu, mà là ngay cả hoàn thủ cũng không dám.”

Hình như Bạch Dạ Sương kém ứng đối, cau mày không biết nói sao, nói: “Ngươi......”

Minh Tố Vấn đột nhiên cười nói: “Này, tiểu Lan Lan.”

Lan Khả Lam vừa đi một bước tức giận nói: “Ngươi gọi ta là gì! Muốn chết ——” Vừa định rút kiếm, đột nhiên một vật bay tới trước mặt, bất đắc dĩ hơi lui một bước thu nó vào tay.

Nhìn kỹ, đây là một chiếc trâm cài tóc bình thường, nhưng Lan Khả Lam lại cảm thấy sau lưng phát lạnh. Không nhịn được vội vàng sờ sờ trong ngực mình, không ngờ phát hiện y phục thủng cái lỗ. Càng cả kinh vã mồ hôi trán.

Minh Tố Vấn mỉm cười nói: "Đồ đạc của ngươi, cất kỹ. Cô nương gia, không nên tùy tiện rút kiếm, không tốt cho mình."

Lan Khả Lam nghe được sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng không thể phản bác.

Chiếc trâm cài tóc Lan Khả Lam cầm trong tay, là nàng mới mua hôm qua. Đặt trong người, nhưng vừa rồi không cánh mà bay. Nào còn có thể không rõ, vừa nãy lúc Minh Tố Vấn lướt qua người, bị thi triển thủ pháp cắt móc trộm đi.

Mà sở dĩ sắc mặt Lan Khả Lam trắng bệch, là do nghĩ rằng nếu đối phương có thể trộm đi trang sức thiếp thân mà nàng không hề phát giác. Vậy hiển nhiên cũng có thể đổi cắt móc thành cắt đầu nàng, đưa nàng vào chỗ chết. Lúc này Lan Khả Lam mới biết võ công kém nàng quá xa, rên khẽ một tiếng, quay người phẫn nộ rời đi.

“Bản tính nàng không xấu.” Bạch Dạ Sương nhìn bóng lưng Lan Khả Lam rời đi, giải thích: “Nàng là nữ khoái học võ công nhanh nhất dưới tay phó tổng đốc. Cho nên tương đối kiêu ngạo. Nàng luôn tự cho mình là tay trái tay phải của phó tổng đốc...... Nhìn thấy ngươi, nàng chỉ không biết nên làm gì mà thôi. Xin ngươi đừng trách móc.”

“Ta biết, ta không trách nàng.” Minh Tố Vấn cười nói: “Tiểu Lan Lan cực kỳ khả ái.”

“Ngươi phải gọi nàng là Lan sư tỷ.”

“Gọi tiểu Lan Lan không được sao?” Tuyệt Sắc cô nương nháy mắt mấy cái, “Vậy tiểu Khả Lam, tiểu Lam Lam?”

“Là Lan sư tỷ.” Bạch Dạ Sương lắc lắc đầu, dường như thấy con đường phía trước dài đằng đẵng, chậm rãi nói: “Chúng ta vừa đi vừa nói đi.”

Hai nữ đi qua diễn võ trường, di chuyển đến tiền viện. Bạch Dạ Sương nhàn nhạt nói: “Minh Tố Vấn, rốt cuộc ngươi đã đến.”

“Sao, ngươi đợi ta rất lâu sao?”

“Ừ, hơn ba tháng.” Bạch Dạ Sương gật gật đầu: “Phó tổng đốc đề cập ngươi với ta. Nàng nói võ công ngươi cao cường, nhạy bén hơn người. Ngày đó ta không có mặt, vốn không thể phán đoán. Nhưng vừa rồi thấy, võ công của ngươi thật sự cao cường. Chỉ sợ tại hạ cũng không phải đối thủ của ngươi

Minh Tố Vấn ‘A, a’ lấy lệ, vẫn luôn đánh giá Bạch Dạ Sương.

Nữ hài này nói chuyện đâu ra đấy, rõ ràng là hài tử trung thực. Không thể không nói Thẩm Y Nhân dùng người rất tinh mắt. Nếu nữ tử nổi phân tranh, tình huống không chỉ phức tạp gấp nam tử mười lần. Chỉ người có tính cách như vậy, mới có thể không tuỳ tiện tranh cãi với người, mới có thể đè những nữ hài tử có võ công cao cường, lại tâm cao khí ngạo này xuống.

“Một khi vào môn tường nữ khoái, chúng ta chính là sư tỷ muội giúp đỡ lẫn nhau. Sau này ngươi gọi ta là Bạch sư tỷ, ta sẽ gọi ngươi là Minh sư muội.”

“Tiểu Dạ Dạ ~ ngươi là bộ đầu duy nhất trong nữ khoái sao? Ngươi từng xử lý đại án gì a?

“......” Bạch Dạ Sương không biết nên đối phó Minh Tố Vấn thế nào, chỉ lặp lại: “Bạch sư tỷ.”

“Tốt tốt, đừng để ý xưng hô như thế.”

“Đây là quy củ.” Bạch Dạ Sương rất kiên nhẫn nói: “Ngươi phải gọi ta là sư tỷ.”

“A ~” Tuyệt Sắc cô nương không yên lòng nói: “Ta đây có bao nhiêu sư tỷ?”

“Nguyên bản có sáu mươi bảy người, nhưng vừa rồi một nhóm đệ tử mới gia nhập, các nàng hoàn thành nghi thức vào cửa trước. Ngươi đến muộn một chút, cho nên là sư muội của các nàng . Bây giờ ngươi có bảy mươi hai sư tỷ.”

“Ô oa...... Mới đến trễ một hồi đã có thêm năm người. Vậy mau dẫn ta đi làm nghi thức đi.”

Cũng không biết đến trễ có truyền nhiễm được không, không ngờ Minh Tố Vấn cũng học Minh Phi Chân đến muộn. Hơn nữa cũng là trường hợp trọng yếu. Minh Tố Vấn thầm phàn nàn trong lòng, không phải Phi Chân lây ta đam mê đến trễ kỳ quái gì chứ.

Bạch Dạ Sương một mạch dẫn Minh Tố Vấn xuyên phòng qua nhà, đồng thời giới thiệu các loại công trình trong viện lạc nữ khoái, như là diễn võ trường, phòng luyện công, phòng hồ sơ văn kiện, phòng phân tích tình tiết vụ án. Nơi nào cũng tốt hơn bên nam sinh nhiều. Chẳng những gian nhà mới tinh, thiết bị đầy đủ, ngay cả diện tích cũng lớn hơn bên kia.

Đương nhiên cũng có ký túc xá. Cho dù mới tuyển thêm sáu người, phòng ký túc xá bên nữ khoái vẫn sung túc như cũ, không thiếu phòng ốc như bên kia.

“A này......” Bạch Dạ Sương dẫn Minh Tố Vấn tới tiền viện cuối cùng, hơi do dự nói: “Nhưng có tình huống, hi vọng Minh sư muội có thể hiểu được. Chúng ta không ngờ ngươi chọn gia nhập nữ khoái, cho nên...... Ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.”

Minh Tố Vấn nghe được không hiểu ra sao: “Chúng ta đều là nữ tử, ta gia nhập nữ khoái rất kỳ quái sao?”

“Là như thế này, quy củ của nữ khoái chúng ta. Nhập môn trước là lớn, không xếp bối theo tuổi tác. Cho nên dù tuổi tác ngươi lớn hơn tại hạ, vẫn phải gọi tại hạ là sư tỷ.”

Minh Tố Vấn kỳ quái nói: “Không phải chỉ gọi các ngươi là sư tỷ sao? Ta đối phó được. Bạch sư tỷ —— ngươi xem, ta gọi ngươi là sư tỷ, cũng không chết a.”

Bạch Dạ Sương muốn nói lại thôi: “Không chỉ chúng ta, còn có năm người vừa nhập đội, cũng là sư tỷ của ngươi.”

“Thế thì làm sao? Ta cùng gọi sư tỷ là được.”

Mặc dù Minh Tố Vấn thích đùa ác, lại hết sức hiền lành, với nàng xưng hô cũng không trọng yếu. Cho nên nàng không quá hiểu vì sao Bạch Dạ Sương ấp úng như vậy.

“À ừ...... Tại hạ cũng không biết biểu đạt, tóm lại, nơi này chính là tiền viện, đó là các sư tỷ của ngươi. Ngươi tự đi xem đi.”

Minh Tố Vấn đầy bụng nghi vấn đi vào tiền viện, trong nháy mắt sau đó, lại ngây ngẩn cả người.

Dù nàng cơ trí hơn người, cũng không ngờ sau đó phát sinh tình huống này. Tình trạng này suýt làm Minh Tố Vấn hồ đồ.

Trong sân...... Năm tiểu nữ hài trung bình khoảng sáu bảy tuổi đang đứng xiêu xiêu vẹo vẹo.

Xô xô đẩy đẩy, cãi nhau ầm ĩ, không ngừng líu ríu cãi lộn, quang cảnh trẻ nhỏ chơi đùa, hoàn toàn khiến người ta quên nơi này là Lục Phiến nha môn.

Minh Tố Vấn đánh mất khả năng nói chuyện hồi lâu, mới lại hỏi.

“Đây là......”

Bạch Dạ Sương khó khăn nói: “Chúng ta bồi dưỡng nữ khoái, trước kia không đủ nhân lực, đều chọn thiếu nữ có căn cơ võ công. Bây giờ hệ thống đã hoàn thiện, cho nên sẽ bắt đầu bồi dưỡng từ tiểu nữ hài...... Những hài tử này...... Đều là sư tỷ của ngươi......”

“......”

Trong mấy sư tỷ, một tiểu la lỵ đặc biệt hoạt bát, nãi thanh nãi khí nói: “Ta lớn nhất trong các ngươi ~ ta là sư tỷ tỷ của các ngươi ~” Đứa nhỏ này khoảng bảy tuổi, là người đầu tiên nhập môn trong đệ tử mới.

Minh Tố Vấn đi theo Bạch Dạ Sương làm nghi thức, lúc này chậm rãi đi tới, bóng hình xinh đẹp tinh tế dần dần che khuất dương quang trên người tiểu la lỵ. Theo cái bóng chậm rãi bao phủ toàn thân nàng, tiểu la lỵ rốt cuộc quay đầu lại, khờ dại nhìn nàng.

“Ngươi là ai a?”

Bạch Dạ Sương hơi lúng túng giới thiệu nói: “Tiểu Manh, đây là...... Đây là tiểu sư muội của ngươi.”

Tiểu la lỵ hoảng sợ mở to hai mắt: “Sư muội thật, thật lớn!”

“......”

Tuyệt Sắc cô nương tận lực kiềm chế khí tràng nữ vương của mình, không để nàng bị vương bá chi khí của mình tổn thương. Nàng khoanh tay dùng ánh mắt nhìn xuống, nói: “Người trẻ tuổi...... Chú ý thái độ của ngươi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK