Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lợi hại, lại còn mang ngoại nhân đến đánh tràng tử Lục Phiến môn."

Người này mới nói xong, một bộ khoái khác tiếp lời: "Người ta vốn là ngoại nhân a, vào nha môn ba tháng mà tổng thời gian làm nhiệm vụ vẫn chưa tới một tháng. Khác ngoại nhân chỗ nào?"

"Đúng thế." Lại thêm một bộ khoái giễu cợt: "Lúc chúng ta đi đánh Kỳ Lân vệ đại viện, người chơi tiêu thất, lúc mọi người thủ cửa thành lại chơi tiêu thất, bây giờ người ta sắp làm phò mã gia. Với những bộ khoái cấp thấp chúng ta, đương nhiên là người ngoài."

Ngữ khí chua xót này, quả là uống liền mười hũ giấm chua a.

Đến cùng ta bị các ngươi hận bao nhiêu a! Ngay cả thủ cửa thành, đơn độc đi thủ cửa nhỏ cũng bị các ngươi ghi hận a!

"Các ngươi đang nói ai vậy?" Nhị sư đệ sờ cái ót: "Sao nguyên một đám như tiểu tức phụ? Lão công các ngươi chết rồi?"

Câu này chọc tới mấy bộ khoái, bèn đi lên thần thương khẩu chiến với nhị sư đệ. Nhị sư đệ cũng không dùng võ công khi phụ bọn hắn, xuất ra khí phách Gia Cát Lượng khẩu chiến quần nho, một người chiến ba người bắt đầu ồn ào.

Nhưng nhị sư đệ bị dây dưa thì ta được thở ra một hơi. Tối thiểu sẽ không bị bao vây ô oa gọi bậy.

Lúc này ta mới chạy thoát, có thể thở một hơi từ trong ma chưởng của đám người kia. Lập tức trừng mắt nhìn Liễu Nguyên, nhỏ giọng nói: "Ta không rảnh ồn ào với các ngươi, ngươi mau dẫn bọn hắn đi."

"Mới bắt đầu họp, sao có thể đi nhanh như vậy?"

Liễu Nguyên từ từ uống trà, dường như càng phẩm càng thú vị, vừa cười vừa nói.

"Huống chi ta cũng không di chuyển được, ta chỉ nhắc nhở một câu mà thôi, tất cả mọi người tự nguyện đến."

"Tự nguyện? Ta nào có thù oán lớn như vậy với các ngươi a?"

"Ngươi đây vẫn không hiểu? Ta thấy ngươi xuân phong đắc ý đã lâu, không gõ ngươi một cái, ngươi không biết mình có bao nhiêu cân lượng."

Ta nộ khí lên cao, hừ lạnh một tiếng: "Sợ rằng ta không gõ ngươi một cái, ngươi mới hối hận."

Liễu Nguyên vừa uống xong một ngụm trà cuối cùng, vừa đắc ý nói: "Bản công tử đi chính ngồi ngay, cũng không tiêu cực biếng nhác, cũng không đắc tội đồng liêu, ngươi có gì để gõ ta."

Ta hớn hở nói: "Ấm trà ngươi vừa uống đã ngâm ba ngày, ngươi uống trôi như vậy, đoán chừng vì lá trà biến chất a."

"Phụt! !"

Liễu Nguyên phun một ngụm trà lên mặt Tra Bĩ đang kích động mặt đỏ tới mang tai, biểu diễn lực bạt sơn hà ở trung tâm, làm hắn đang như ếch xanh phát tình bình tĩnh một chút.

Ta thì thừa cơ nắm cổ áo Liễu Nguyên, kéo hắn qua ấn lên bàn sách, mặt dán bàn phát ra một tiếng vang. Đập cho hắn choáng váng, ứa ra kim tinh.

Ta có bao nhiêu đại sự phải bận rộn, sao có thể trì hoãn thời gian vì những chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi này.

Bên cạnh có người thấy ta động thủ, lập tức quát lên, bị ta gầm thét một tiếng.

"Yên lặng!"

Người xung quanh đều bị ta trấn trụ, đình chỉ ầm ĩ. Ta vận công dùng ánh mắt đảo qua bọn hắn, mỗi người đều rùng mình một cái.

"Nếu là họp, ồn ào như thế còn ra thể thống gì?" Ta ném Liễu Nguyên ra như giẻ rách, trầm mặt xuống nói: ""Ta với các vị ngày xưa không oán ngày nay không cừu, các vị ở đây ai có ân oán không giải được với ta a? Có khúc mắc trọng đại a?"

Những người này cúi đầu không ai lên tiếng. Đừng nói không có, cho dù có, bị ánh mắt của ta quét qua, bằng công lực bọn gia hỏa này căn bản không nói nên lời.

"Mọi người là cộng sự trong Lục Phiến môn, đều làm việc cho triều đình, cho hai vị tổng đốc, có lời gì không nói được? Nhất định phải dùng thủ đoạn làm người buồn nôn này a?"

Đại thúc kho vũ khí không nghĩ tới thái độ ta cứng rắn như thế, hốt hoảng nói: "Ngươi, ngươi nói gì đó?"

"Còn cần ta nói toạc sao?"

Ta chỉ vào từng người một quở trách.

"Bộ nội vụ muốn mua thêm quần áo, đã mấy tháng rồi? Trời lạnh đã sắp đến tết mới nhớ mua thêm quần áo, sao không mua sớm đi? Tất cả đồng liêu tự móc tiền túi mua rồi, bây giờ ngươi mới thấy lạnh, da ngươi có quá dày không?"

"Còn có ngươi, kho vũ khí muốn mua thêm đao? Bộ khoái chúng ta tổng cộng có bao nhiêu người, đao trong kho vũ khí tối thiểu đủ cho một đội trăm người, ngươi mua nhiều đao như vậy, muốn tạo phản à?"

"Tên nói cơm nước không tốt, ta thấy bình thường ngươi ăn không ít a. Nếu khó ăn ngươi còn ăn nhiều như vậy làm gì?"

"Phá tường viện, đêm nay ngươi có thể xông viện tử nữ khoái, ngày mai ta nhặt xác cho ngươi!"

"Còn có ngươi! Tra Bĩ! Rốt cuộc ngươi tới đây làm gì?"

Tra Bĩ bị nhị sư đệ đá văng, lau nước mắt ủy khuất nói: "Minh gia! Ngươi gạt ta a! Không phải ngươi nói ta có thể chuyển thành bộ khoái chính thức sao? Vì sao bây giờ ta vẫn làm thợ tỉa hoa a?"

A? Còn có việc này? Nhưng tiểu hoa viên của Tùy đại nhân rất cần ngươi a.

"Vậy ngày mai ngươi đưa tin đi." Ta suy nghĩ một lát, nghiêm túc nói: "Nhưng ngươi phải kiêm cả chỗ Tùy đại nhân, không thể hoang phế."

Tra Bĩ khóc không ra nước mắt, đoán chừng không muốn làm việc dưới tay Tùy đại nhân a. Đứa nhỏ ngốc này, Tùy đại nhân xuất thân tiến sĩ, còn là văn nhã chi sĩ a. Ngoại trừ thỉnh thoảng sờ mông người ra, chính là người tốt a.

Ta quở trách từng người một, mấy quan viên đều thấy đuối lý, cũng không tranh luận với ta. Ngày của Lục Phiến môn vốn trôi nhanh, mặc dù tính cách lão đại tùy tiện, nhưng trong thô có tinh tế, vẫn quản lý cái nhà này gọn gàng ngăn nắp. Nhưng một khi đồng ý yêu cầu của bọn hắn, đến lúc đó loạn sổ sách. Đoán chừng Lục Phiến môn vận hành loạn thành một bầy.

Nhưng thấy ta quở trách bọn hắn, còn hất hàm sai khiến Tra Bĩ, một bộ khoái lại hắc một tiếng, cười lạnh nói: "Ngươi vênh váo cái gì a, đừng tưởng phó tổng đốc coi ngươi như bảo là ngươi có thể cưỡi trên đầu chúng ta."

Ta nghe xong khẽ giật mình, cũng không bởi vì nội dung câu này, mà không nghĩ tới lão đại mới đi mấy ngày, hắn đã bắt đầu chất vấn nhận xét cùng uy tín của Thẩm lão đại.

Người này lưng hùm vai gấu, dung mạo hung tướng, rất không thấp, sắp đuổi kịp Đường Dịch. Hắn gọi là Lạc Hòe An. Vừa nãy, chính hắn luôn chanh chua mở miệng trào phúng.

Nhưng bình thường Lạc Hòe An không nói chuyện với ta. Ta nhớ hình như hắn ứng tuyển bộ khoái cùng thời với ta. Hình như võ công gia hỏa này không tệ, cũng rất có uy vọng trong bộ khoái mới, bất tri bất giác hình thành một thế lực. Những người khác còn chưa lên tiếng, chỉ có hắn dám vừa mở miệng đã phát biểu bất mãn với ta.

Lạc Hòe An bày ra tư thế không sợ cường quyền, cười lạnh nói: "Người khác sợ ngươi, ta cũng không sợ ngươi. Ngoại trừ có thể hù dọa người ra, ngươi từng làm đại sự gì?"

Hắn dám xuất khẩu cuồng ngôn, thứ nhất là thân thể hắn cường tráng, võ công không tệ. Thứ hai chắc là tính cách của gia hỏa này.

Ta không có thâm cừu đại hận với hắn, cũng không tồn tại khúc mắc.

Ta nghĩ hắn chỉ đơn thuần không phục cấp trên mới, cho nên đoán gia hỏa này chính là thứ đầu nhi chuyên thêm phiền toái cho cấp trên trong tập thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK