Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Vũ Anh điện, quần thần đã tán đi. Chỉ có mấy vị đại thần hoàng thượng dặn dò lưu lại vẫn đứng sừng sững trong điện. Hoàng thượng dựa trên ngự án sờ râu rồng, vẻ mặt không vui.

Tô Hiểu và Đường Dịch là thụ mệnh nghe triệu, bởi vậy đứng giữa điện cúi đầu không dám di động.

Tô Hiểu nhìn trái nhìn phải, như con mèo không kiềm chế được lòng hiếu kỳ dâng cao, không nhịn được muốn nhìn Kim Loan điện thêm. Tô Hiểu cũng không phải lần đầu tới. Lần trước đến Kim Loan điện là lúc thụ phong thưởng, nhưng Tô Hiểu không giống Đường Dịch thân kiêm Tiềm Long Thập Thất Sĩ, thường phải vào cung. Bởi vậy không ngừng nhìn điêu long họa phượng trên Kim Loan điện, thỉnh thoảng nhỏ giọng kêu vài tiếng ‘Oa oa’ thán phục.

Vẻ mặt Đường Dịch lãnh đạm, dường như không để bầu không khí trên đại điện trong mắt. Tôn Lãnh thượng thư cũng có vẻ mặt lạnh lùng hàng trước lên, giống nhau không nói nên lời. Nếu bình thường, sợ rằng hoàng thượng nhìn hai người này cũng phải bật cười, lúc này lại cúi đầu mặt ủ mày chau.

Hoàng thượng hữu khí vô lực nói: “Chúng khanh gia.”

Sáu vị thượng thư thêm thừa tướng vội khom lưng.

“Dạ dạ dạ......”

Hoàng thượng ỉu xìu nói: “Các ngươi nói một câu a. Chúng ta tảo triều mỗi ngày, có phải quá cực khổ? Chế độ vào triều của chúng ta, có phải quá mệt mỏi, mệt mỏi đến vô nhân đạo?”

Đám thượng thư đưa mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó đồng loạt lắc đầu như trống lúc lắc, trăm miệng một lời nói.

“Không khổ cực, không khổ cực, nhân đạo! Nhân đạo!”

Tảo triều chính là căn bản để quân vương bản triều nghị sự. Nếu sau này hoàng thượng không chịu tảo triều, mấy người bọn hắn xem như thành tội nhân thiên cổ. Mấy vị thượng thư đại nhân đều có thủ đoạn, đều có bản lĩnh, đều là nhân kiệt đương đại, lấy lưu danh bách thế làm mục tiêu cao nhất. Chuyện lưu lại tiếng xấu như vậy thì thà chết không làm. Cho rằng cường độ như thế không đủ, tất cả lại bổ sung.

“Chúng ta rất vui vẻ như bông hoa!”

Hoàng thượng nghe được cũng không tiếp tra, trái lại dùng sức vỗ bàn một cái!

“Vậy vì sao Minh Phi Chân lại đến muộn a! ?” Hoàng thượng tức đến trợn mắt thở phì phò, “Minh Phi Chân này, hắn xem Kim Loan điện của trẫm như nhà hắn mở. Lần trước nữa, trẫm nể tình hắn khắc chết mười võ sĩ không dễ...... Khụ khụ, đánh thắng mười võ sĩ không dễ, hảo tâm muốn phong thưởng hắn. Hắn chơi trò vào cung lạc đường với trẫm, đến muộn cả một canh giờ.

Lần trước, trẫm làm thí tuyển phò mã, tiểu tử này đánh xong vòng thứ nhất liền chạy không thấy bóng dáng, lại chơi trò lạc đường trong cung với trẫm, chạy hơn một canh giờ không thấy người trở về.

Khá lắm, lần này càng dứt khoát. Trẫm đã tảo triều xong, tiểu tử này còn không thấy bóng. Đồng liêu của hắn đều đến trước tảo triều. Tất cả xem a, hắn đã ký danh sách vào cung. Bây giờ người tại hoàng cung, thế này chuẩn là lại chạy mất? Vì sao? Hoàng cung của trẫm là mê cung sao? Người đi vào dễ dàng biến mất như vậy sao? Hả?”

Mọi người mặc cho hoàng thượng mắng to một trận, cúi đầu không dám nói lời nào.

Chỉ có một người đột nhiên phản bác, người này lại là Tô Hiểu.

Tô Hiểu bỗng nói: “Hoàng thượng, ngài nói như vậy là bất công.”

Lời này vừa ra, sáu vị thượng thư ngoại trừ hai vị —— Lãnh thượng thư không có hứng thú, Liệt thượng thư căn bản nghe không hiểu ra, những người khác đều cảm thấy kinh hãi. Phải biết gần vua như gần cọp, cho dù đương kim thánh thượng ít khi chuyên quyền độc đoán, cũng không hở ra là muốn mạng người. Có thể làm quan đơn giản là tiền đồ như gấm. Ai dám đắc tội hoàng thượng, khiến cả đời mình không may mắn.

Hoàng thượng cả giận nói: “Trẫm nói như vậy còn bất công? Hiểu Hàn, ngươi cũng đừng bao che cho hắn. Ngươi xem, đây có phải chữ ký của hắn không! Mụ mại phê còn viết Nhan thể, chữ cũng rất đẹp.”

Mấy vị thượng thư đều cảm thấy Tô Hiểu may mắn. Vận khí Tô Hiểu tốt, hoàng thượng không tưởng thật, còn nói chuyện cười với đứa nhỏ này. Nếu không xúc phạm thiên tử, nhẹ thì phạt gậy, phạt nặng bãi quan. Có thể nói đùa sao?

Ai biết Tô Hiểu sưng mặt lên, nghiêng đầu nhỏ nói: “Chính là bất công!”

Bốn vị thượng thư: Hài tử, ngươi muốn khiêu chiến cực hạn của mình sao?

Hoàng thượng cũng ngạc nhiên nói: “Ôi ôi, đứa nhỏ này, trẫm nói bất công chỗ nào?”

“Ngài không thể so người bình thường với Minh đại ca a. Hắn là người ngốc a!” Tô Hiểu nói lẽ thẳng khí hùng, hai tay vẽ một vòng tròn thật to: “Ngốc đến có thể thu phí tham quan. Đầu óc lại có u, người vừa không may vừa khó coi. Sao ngài có thể so sánh Minh đại ca với người bình thường, chắc chắn hắn đi lạc trong cung, sau đó gặp người chán ghét hắn, mắng hắn một trận. Ngài ngẫm lại hắn ngốc như vậy, lại không biết ăn nói, nhìn thì muốn đánh, cho nên đến trễ cũng rất bình thường.”

Không ngừng nói, hoàng thượng cũng bị nói cho mơ hồ: “Nếu ngươi nói như vậy, trái lại trẫm thoải mái không ít......”

Nộ khí của hoàng thượng lại bị một trận chửi rủa Minh Phi Chân của Tô Hiểu hóa giải, vẻ không vui cũng tiêu tán rất nhiều. Dần dần có nụ cười.

Đường Dịch không khỏi hơi kinh ngạc: “Hiểu Hàn, không ngờ ngươi có thể nghĩ ra biện pháp để giúp đại ca thoát khốn.”

Tô Hiểu: “Thoát khốn? Không a, ta vừa nói thật mà?”

Đường Dịch: “......”

“Như thế, trẫm liền tuyên bố chuyện đứng đắn đi.” Hoàng thượng hắng giọng một cái, “Hôm qua trẫm thương lượng với thừa tướng đại nhân còn có sáu thượng thư hồi lâu. Vì tuyển chọn nhân tài cho triều đình, lựa chọn hiền năng cho quốc gia, trẫm quyết định giúp đỡ người kém cho Lục Phiến môn. Riêng ba vị ái khanh...... Hai vị ái khanh, muốn mời mấy vị lão đại nhân thu các ngươi làm học sinh. Sau đó, các ngươi sẽ theo lão sư của mình, tiến vào lục bộ học tập. Trước tiên trong vòng một tháng, xem hiệu quả.”

Hôm qua sáu vị thượng thư đã bị thánh chỉ truyền vào trong nhà, thu đồ là chuyện ván đã đóng thuyền, không còn gì để cải biến.

Đường Tô hai người cũng là lần đầu nghe nói chuyện này, nghe vậy không khỏi kinh ngạc.

Đường Dịch trầm mặc một hồi, mới chắp tay nói: “Khởi bẩm thánh thượng, ý tốt của thánh thượng vi thần khắc sâu trong ngũ tạng. Nhưng vi thần là một giới vũ phu, cả đời với đao thương quyền cước, không biết được bao nhiêu cấp bậc lễ nghĩa. Sợ đắc tội các vị đại nhân.”

“Trẫm minh bạch ngươi đang lo lắng cái gì.”

Hoàng thượng cười nói: “Trẫm sớm biết tính nết của người giang hồ các ngươi, không chịu quy tắc ước thúc. Chẳng những ngươi, Hiểu Hàn cũng thế. Các ngươi hành tẩu trong dân gian nhiều, chưa từng nghiêm chỉnh làm quan trong triều. Nhưng các ngươi nên biết, cũng bởi vì như vậy. Trẫm mới muốn các ngươi cố gắng học đạo làm quan với mấy vị đại tiền bối.

Các ngươi đang tuổi trẻ, bản thân có vô hạn khả năng. Tuyệt không nên bảo thủ, phủ định khả năng của mình. Các ngươi nhìn Y Nhân, mặc dù trên giang hồ uy phong hiển hách, nhưng trên triều đường lúc nào không tiến lùi thoả đáng?”

Đường Dịch nghe được lặng lẽ gật đầu.

Tô Hiểu nói: “Hoàng thượng, nhưng Minh đại ca còn chưa tới......”

“Hắn cũng không có khả năng gì, đã hai mươi tám, chỉ đủ số lượng mà thôi.” Hoàng thượng lãnh đạm nói: “Hắn tới tùy tiện tìm lão sư là được.”

Đường Dịch thấy ý hoàng thượng quá chắc chắn, không thể chối từ. Liếc qua Tô Hiểu, ý hỏi: Chọn ai?

Tô Hiểu cũng dùng ánh mắt trả lời, hai người im lặng nói chuyện với nhau mấy tức.

Hoàng thượng không nhịn được nói: “Sao? Hai người vẫn muốn nghĩ?”

Đường Dịch ôm quyền nói: “Như vậy vi thần đa tạ ý đẹp của thánh thượng. Thần xin bái vào môn hạ của Binh bộ Liệt thượng thư. Liệt thượng thư chinh chiến cả đời, chính là Can Tương luyện binh đánh trận, chính là đối tượng để thần học tập. Thần xin vào Binh bộ, đi theo Liệt thượng thư học tập.”

Liệt Kinh Thiền cười ha ha: “Bệ hạ, ngươi xem, lão Liệt ta vẫn có chút nhân duyên a. Người trẻ tuổi này không tệ, ta muốn.”

Hoàng thượng lặng lẽ cười không nói, Tô Hiểu cũng hưng phấn nói: “Vậy hoàng thượng, ta có thể bái Lỗ thượng thư không? Hắn biết rất nhiều đồ chơi hay. Hài tử Tô Châu chúng ta đều chơi đồ chơi hắn tạo lớn lên.”

Hoàng thượng cười híp mắt nói: “Không vội, không vội. Các ngươi phải bái vào môn hạ người nào, trẫm nắm chắc trong lòng. Sớm đã sắp đặt, đều viết trong sổ con này. Vương Thổ Thủy!”

Vương công công vội tiếp sổ con của hoàng thượng, đưa vào tay hai người.

Đường Dịch còn nghĩ theo thượng thư khác không có niềm vui, chỉ qua lại với Binh bộ mới có chút ý tứ. Thì ra hoàng thượng đã sớm có an bài, Đường Dịch nhận sổ con, cực nhanh tay lấy ra xem xét, lập tức nhíu chặt chân mày: “Trương thượng thư? Ta đi Lại bộ.”

Lại nhìn Trương thượng thư đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, vô cùng có khí khái văn nhân, mười phần là hủ nho giương cao văn đè ép võ.

Tô Hiểu mở sổ con ra nhìn kỹ, ‘Ôi’ một tiếng: “Lãnh thượng thư? Hình bộ lạnh như băng thượng thư?” Giương mắt nhìn, vị Lãnh thượng thư kia không nhúc nhích, đơn giản là như cương thi, mặc dù con mắt vẫn mở to, nhưng không biết có biết nói chuyện không.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn lão sư tương lai.

“Chúng ta phải bái hắn làm thầy sao? Không phải chứ!”

**********

“Xin để ta bái ngươi làm thầy đi!”

Thiếu niên ôm chặt eo ta không thả, hai tay tinh tế ôm lấy, tư thế đánh chết cũng không buông ra, hô hào: “Ngươi chịu được vài chiêu của ta, một lần cũng không đau! Nhất định rất lợi hại, thỉnh cầu ngươi dạy ta võ công a!”

Này này này! Gia hỏa mặt sữa đậu nành nhà ngươi, nói mò gì thế! Bạch tổng quản còn ở đây a!

Hơn nữa bây giờ mặt Bạch tổng quản cũng đầy sữa đậu nành a! Không đúng, nói cho đúng, trên người, trên tóc, trên mặt nàng đều bị bắn lên. Hơn nữa trên tóc còn đang nhỏ xuống từng giọt, vạt áo trước ngực hoàn toàn ướt đẫm.

Đều do hùng hài tử này!

Thiếu niên không tự giác chút nào, trái lại rất vui vẻ ôm ta hô: “Thu ta làm đồ đệ! Thu ta làm đồ đệ!”

Lăn đi a! Ta mới không muốn đồ đệ hố như ngươi a!

Lúc Bạch tổng quản tức giận nhất cũng không bằng một nửa bây giờ a! Bả vai nàng không ngừng run rẩy, sắc mặt vốn trắng như tuyết, bây giờ đã đỏ một mảng lớn. Nàng đã tức giận sắp nổ a!

Ta không tự chủ được vươn tay, lau lau sữa đậu nành trên mặt Bạch tổng quản......

Lúc bị ta chạm vào, Bạch tổng quản không nhịn được hơi co người, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận. Dưới đại thủ của ta vuốt ve, dường như mơ hồ cảm thấy Bạch tổng quản đang bớt tức giận. Chẳng lẽ Bạch tổng quản là công công thuộc tính mèo?

Nhưng một lát sau, Bạch tổng quản đột nhiên cau mày nói: “...... Trên tay ngươi có mùi gì?”

Trên tay ta?

A, hình như buổi sáng ta ăn bánh quẩy không rửa tay...... Cho nên vừa rồi kỳ thực ta lau dầu lên mặt nàng a.

Bạch Liên: “Vì sao tay ngươi có mùi dầu mỡ?”

Ta: “Ờ, ờ, hậu viện hoàng cung, bánh quẩy và sữa đậu nành càng phù hợp a.”

Bạch Liên: “......”

Ta lúng ta lúng túng bỏ tay xuống, sau đó móc ra một cái khăn mặt từ trong ngực.

Bạch Liên bị tức đến không nhúc nhích chút nào, như một khối băng điêu không có sinh mệnh. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay, từng viên dịch châu màu trắng không ngừng chảy xuống, con ngươi luôn kiều mị bắn ra sát khí mãnh liệt. Khăn tay của ta nơm nớp lo sợ đưa tới gương mặt thanh tú còn có sữa đậu nành chảy xuống.

Bạch Liên lạnh như băng nói: “Đừng chạm mặt ta.”

Ta bị giật nảy mình: “Ờ, ờ, ta không lau mặt.”

Sau đó ta không thể làm gì khác ngoài lau ngực nàng......

Tiếp theo trên mặt chịu một bạt tai rất vang! !

Đậu xanh! Rốt cuộc vì sao a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK