Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái gì? Nhất Tí Độc Long là Thánh Quân Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín, là siêu cấp cường giả dưới thần, sao có thể bị một kiếm chém chết được? Lẽ nào...

Nghe tin đó ai cũng vô cùng chấn kinh.

Với tu vi Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín mà Nhất Tí Độc Long lại bị chết dưới một nhát kiếm. Vậy thì kẻ kia sẽ cường đại tới mức nào? Rất có thể là Thứ Thần.

Thứ Thần thuộc phạm trù thần rồi, vượt qua kiến thức của người thông thường. Thần lực tồn tại vĩnh viễn trong trời đất, được sự kính trọng tôn thờ của mọi sinh linh trên thế gian.

Ở Thiên Hư Đại Lục, mỗi vài chục vạn năm mới xuất hiện một vị Thứ Thần.

Có thể nói Thứ Thần mới là thần đệ thật sự có thể xuất hiện ở Đại Diêm. Khi ngưng tụ được Thần Cách, trở thành Chân Thần thì không thể xuất hiện ở Đại Diêm nữa rồi.

- Khi đó, sau khi vị cường giả ấy giết Nhất Tí Độc Long, ta vốn định tới cảm ơn nhưng ngài đã bay đi rất nhanh, hóa thân thành một đám mây tím đưa cả Ôn Thần Trì đi.

Liêu dừng một lúc rồi nói.

- Ngay cả Ôn Thần Trì cũng bị vị cường giả đó mang đi?

Ninh Tiểu Xuyên nghe xong không nói gì thêm. Giờ đã có ba cái Nhân Thần Chi Môn mở ra. Sinh linh thần giới đã ồ ạt vào Đại Diêm, không ai ngăn được nữa rồi. Cuộc chiến Phong Thần ở Đại Diêm sắp nổ ra, quần hùng cũng sắp tụ lại.

Giờ việc duy nhất hắn có thể làm là nhanh chóng nâng cao tu vi, chỉ như vậy mới có cơ hội sống trong thời loạn này.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xuống, tâm thần vào trong Trấn Nhân Tháp, thích phóng ba đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng rồi trấn áp chúng ngay.

- Tiếp Thần Đạo!

Ninh Tiểu Xuyên thi triển tạp dịch tử đệ, Ninh Thiên Mộng lập tức xuất hiện phía sau hắn, quỳ một gối xuống chào.

Ninh Tiểu Xuyên mất một ngày để luyện hóa hoàn toàn ba đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng rồi chuyển chúng vào trong cơ thể Ninh Thiên Mộng.

Trấn Yêu Tháp vốn có bốn mươi chín đạo thần niệm, thoát mất ba đạo, giờ đã bị Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa mười ba đạo, còn lại ba mươi đạo. Nếu muốn luyện óa hết Ninh Tiểu Xuyên nghĩ ít nhất cũng phải đợi khi tu vi hắn đạt tới Tạo Hóa Cảnh mới được.

Bảy ngày sau, Cửu Vĩ Yêu Hậu và Tiểu Linh Nhi cũng kết thúc tu luyện, tu vi của cả hai đều đã đạt tới Tạo Hóa Cảnh, là cường giả đỉnh cấp rồi.

- Chúng ta rời khỏi đây thôi!

Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, dẫn mọi người tới thông đạo dẫn tới tầng thứ năm thế giới Phong Thần, chuẩn bị rời khỏi Phong Thần di địa.

...

Cùng lúc đó, Thạch Cơ Yêu Hậu qua ngân sắc động huyệt ở tầng thứ tư thế giới Phong Thần tới một nơi cổ quái không rõ tên.

Nơi đây đâu đâu cũng là mộ phần đỏ rực, những tấm bia mọ cao tới trăm trượng không biết ai đã cắm xuống đất. Trên bia mộ đều viết mấy chữ rất lớn.

Thạch Cơ Yêu Hậu tới trước một ngôi mộ nhìn lên, cảm giác mấy chữ cổ kia có chứa kiếm khí kinh người.

Trên đó viết: Thanh Hư Kiếm Thánh, Lâm Thiên Nhai chi mộ.

Thạch Cơ Yêu Hậu tới trước bia mộ khác, lần này cảm nhận được tử ý lạnh lẽo.

- Vạn Quỷ Diêm La, Bách Lượng chi mộ.

Mấy chữ lớn trên bia mộ giống như được tạo thành từ thiên đạo ý niệm, năng lượng của mỗi chữ đều tương đương một vị Thứ Thần. Cũng may chúng được khắc trên bia đá nhiều năm nên không công kích được.

Nếu không thì có lẽ Thạch Cơ Yêu Hậu đã tan thành tro bụi rồi.

- Lẽ nào mộ ở đây đều là của thần linh?

Thạch Cơ Yêu Hậu bị cảnh tượng trước mặt khiến cho kinh hoàng.

Mỗi một cái tên được khắc trên bia mộ ở đây Thạch Cơ Yêu Hậu đều chưa từng nghe qua. Từ khi Thạch Cơ Yêu Hậu có linh trí đến giờ cũng đã qua không biết bao trăm triệu năm rồi. Kiến thức trong đầu Thạch Cơ Yêu Hậu có lẽ còn hơn cả Thứ Thần, nếu không biết danh húy của những thần linh này thì chỉ có thể nói thời đại họ chết còn xa vời hơn nữa.

Mỗi tấm bia mộ ở đây đều cao trăm trượng, chữ trên bia đều chứa năng lượng, nếu không phải thần linh thì còn ai có được sức mạnh lớn như vậy?

Thạch Cơ Yêu Hậu chậm rãi tiến về phía ngôi mộ đầu tiên vì thấy ở đó có tấm bia mộ cao hơn tất cả tấm bia ở đây, còn cao hơn cả ngọn núi.

Thạch Cơ Yêu Hậu rất tò mò rốt cuộc là mộ của ai mà còn vĩ đại hơn cả của thần linh?

Hai ngày sau cuối cùng Thạch Cơ Yêu Hậu cũng tới ngôi mộ cao nhất kia, nhưng trên đó không ghi danh húy của chủ nhân mà chỉ có một câu:

- Đừng khóc trước mộ làm bẩn đường luân hồi của ta!

Chỉ một câu đơn giản, Thạch Cơ Yêu Hậu đọc xong bỗng nhiên trở nên thương cảm khó hiểu, nếu không phải cố gắng kiềm chế thì có lẽ đã rơi nước mắt.

Đây là bị không khí mà dòng chữ kia tạo nên cảm nhiễm!

- Chuyện gì vậy? Ta và người này không hề có liên quan, tại sao thấy mấy chữ này lại muốn khóc? Lẽ nào đây là sức mạnh của thần linh?

Thạch Cơ Yêu Hậu chấn kinh nói.

- Hắn là một vị Thần Vương, chỉ đáng tiếc đã đắc tội người mạnh hơn hắn. Cuối cùng cả tinh vực của hắn đều bị hủy diệt, không thể cữu vãn, cuối cùng ôm hận mà chết.

Một giọng nói vọng lại từ phía sau khiến Thạch Cơ Yêu Hậu giật mình quay lại.

Ở đây có người?

Chỉ thấy một nữ tử mặc bạch y, che mạng, tay cầm một cuốn huyết thư dày cộm, chậm rãi tiến lại.

Phía sau là một con lạc đà đỏ rực.

Con lạc đà này toàn thân đã bị thối rữa, tỏa ra tử khí, nhìn chỉ cao hơn hai mét nhưng lại tạo cảm giác hùng hồn có thể chấn nhiếp người khác.

Thạch Cơ Yêu Hậu không thể nhìn rõ được, cho dù nữ tử che mạng và con lạc đà kia rõ ràng ở ngay trước mắt nhưng lại nhưu cách cả không gian xa vời.

Đây chỉ có thể nói tu vi của đối phương cao hơn Thạch Cơ Yêu Hậu quá nhiều.

- Ngươi là ai?

Thạch Cơ Yêu Hậu không biết nữ tử này, nhưng cũng thầm cảnh giác.

- Ta là ai không quan trọng, nhưng ta cảm nhận được khí tức huyết mạch của hắn trên người ngươi. Sự thật thật khó lường. Ài!

Bạch y nữ tử đó khẽ thở dài rồi nói:

- Ngươi ra ngoài nếu gặp hắn thì hãy nói, ta…mọi thứ vẫn tốt!

- Hắn là ai?

Thạch Cơ Yêu Hậu có chút kỳ lạ nhìn nữ tử kia.

Thạch Cơ Yêu Hậu cứ cảm thấy đối phương nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, trong ánh mắt đó dường như có chút nhu tình.

- Ngươi sẽ biết.

Bạch y nữ tử đó nói.

- Để cảm ơn, ta sẽ ghi tên ngươi lên Bảng Phong Thần trước. Có thể thành thần hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi thôi.

Bạch y nữ tử nhìn Thạch Cơ Yêu Hậu một lúc rồi dắt lạc đà biết mất trong khu phần mộ.

Ghi tên lên Bảng Phong Thần trước?

Sao có thể? Sao thiên hạ lại có chuyện tốt vậy?

Rốt cuộc nàng ta là ai?

Thạch Cơ Yêu Hậu bụng đầy nghi vấn, nhìn về hướng nữ tử kia bỏ đi sững người một hồi lâu, không dám tin mọi việc xảy ra trước mắt.

- Lẽ nào đó là Phong Thần sứ giả trong truyền thuyết?

Thạch Cơ Yêu Hậu lẩm bẩm, nhưng đáp án phải đợi đến khi Thạch Cơ Yêu Hậu thành thần mới biết được.

Thạch Cơ Yêu Hậu nhìn những tấm bia mộ cao lớn xung quanh, lắc đầu rồi quay lại, định trở về thạch lâm.

Nhưng đúng lúc đó tấm bia mộ của Thần Vương cao nhất kia lóe sáng. Tất cả những tấm bia khác đều rung chuyển, rồi cả không gian bắt đầu sụp xuống.

- Nguy rồi!

Thạch Cơ Yêu Hậu cảm giác được bất ổn, lập tức biến thành một đạo đại địa mạch lạc chui xuống lòng đất bỏ chạy.

Ninh Tiểu Xuyên mấy người họ phi hành một ngày thì tới chỗ tới thế giới Phong Thần tầng thứ năm, định vào trong.

Nhưng đúng lúc đó cả thế giới Phong Thần bắt đầu rung chuyển, không gian sụp xuống từng mảng, cơn lốc không gian cuốn phăng cả thế giới Phong Thần.

Mặt đất cũng sụt xuống, thiên mạch sụp đổ, một lượng lớn Hồn Sát bay tứ tán, giống như ngày tận thế đã tới.

- Chuyện gì vậy?

Mấy người Ninh Tiểu Xuyên bị cảnh tượng này khiến cho chấn kinh, còn chưa phản ứng thì tất cả đã bị cuốn vào cơn lốc.

- Tiểu Hồng…hợp thể!

Ninh Tiểu Xuyên dùng hết sức mình tới bên cạnh hợp thể cùng Tiểu Hồng, chuẩn bị đi cứu Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên.

Uỳnh uỳnh!

Lúc này cả thế giới Phong Thần vỡ tan, tất cả bị lỗ hổng không gian hút vào, không còn bất cứ âm thanh nào vọng ra nữa.

Tầng thứ tư, thứ ba, thứ hai và thứ nhất của thế giới Phong Thần cũng sụp đổ.

Ngay cả cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng không thoát được, tất cả võ giả đều bị hút vào lỗ không gian.

Sau khi thế giới Phong Thần sụp đổ, tầng thứ năm biến thành năm món thần khí bay về năm hướng của Đại Diêm. Bốn tầng còn lại bị con lạc đà đỏ kéo đi, rơi vào bàn tay của nữ tử che mạng.

Từ đó chín tầng thế giới Phong Thần biến mất khỏi trời đất.

Bảo vật trong thế giới Phong Thần quả thực quá nhiều, nhưng lại biến mất như vậy.

Rất nhiều sinh linh thấy thế trong lòng đề thở dài, nhưng cũng có người mừng rỡ. Không có thế giới Phong Thần thì võ giả của Đại Diêm cũng không bị bắt tới tầng thứ hai thế giới Phong Thần bị đoạt huyền hoàng khí nữa.

Khoảng một tháng sau Ninh Tiểu Xuyên tỉnh dậy trên sa mạc, khó khăn mở mắt ra nhìn xung quanh.

Hắn định ngồi dậy nhưng cảm giác toàn thân đau đớn, đến hít thở cũng khó khăn chứ đừng nói là đứng dậy.

- Ninh Tiểu Xuyên…chuyện gì vậy… Chúng ta…. Đây là đâu?

Bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên có tiếng Tiểu Hồng.

Nàng cũng rất đau đớn, trường bào đỏ cũng rách tươm, trên người chi chít vết thương lớn nhỏ.

Trong thế giới Phong Thần, cơn lốc không gian tấn công, khi đó Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng hợp thể định đi cứu người nhưng không ngờ lốc quá mạnh, họ không kịp phản ứng đã bị hút vào.

Trong lỗ hổng không gian, tấm khải giáp Tiểu Hồng biến thành bao quanh người Ninh Tiểu Xuyên nên nàng bị thương nặng hơn Ninh Tiểu Xuyên.

- Ta cũng…không biết. Nhưng…xem ra… chúng ta và những người khác bị tách ra rồi.

Cả Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng lúc này thở cũng khó.

Giờ họ phải nhanh chóng hồi phục tu vi may ra mới giữ được mạng.

Cả thế giới Phong Thần đã sụp đổ, sống được cũng là may mắn.

Theo Ninh Tiểu Xuyên đoán, thương thế của hai người họ muốn hồi phục ít nhất cũng phải mất một tháng. Trong một tháng này mong là không gặp nguy hiểm gì.

Hai người Ninh Tiểu Xuyên, Tiểu Hồng cứ nằm trên sa mạc như vậy, uống nhân cấp đan trị thương, chầm chậm dùng Chí Tôn Khí ít ỏi còn lại hồi phục thương thế.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK