Việc đối phó với Thiên Niên Cổ Ma, tất nhiên sẽ có những đại nhân vật trong triều đình suy nghĩ biện pháp. Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần cẩn thận che giấu bản thân mà thôi, như vậy cũng không sợ đối phương sẽ tìm tới tận cửa.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Bên phía Quan Ngọc Lâu…
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ nói nửa câu, thế nhưng Hoa chấp sự đã hiểu được ý tứ của hắn.
Chuyện tình giữa Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh, sớm đã bị tất cả mọi người trong Hoàng thành biết được, có thể nói là rất nổi tiếng, ngay cả tiểu hài tử mặc tã cũng biết đôi chút.
Hoa chấp sự biết Ninh Tiểu Xuyên rất quan tâm đến đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành này, liền nghiêm mặt nói:
- Quan Ngọc Lâu vẫn bình thường, Thiên Niên Cổ Ma cũng không đến đó. Nói một câu không nên nói, đó là trong khoảng thời gian tiểu Hầu gia mất tích, vị Ngọc cô nương này biểu hiện rất lãnh đạm, kém xa sự quan tâm của Quận chúa nhà chúng ta đối với tiểu Hầu gia.
- Nghe nói tiểu Hầu gia xảy ra chuyện, Quận chúa điện hạ đã mấy lần chạy đi cầu Phó viện chủ mở ra Thiên Môn, nàng muốn ra khỏi Thiên Đế học cung, muốn đích thân tìm ngươi trở về. Thế nhưng quy củ của Thiên Đế học cung, hẳn là tiểu Hầu gia cũng hiểu, không vượt qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, Thiên Môn sẽ không mở ra cho nàng.
Hoa chấp sự không rõ nội tình, nên tất nhiên không biết trong khoảng thời gian này, Ninh Tiểu Xuyên đều ở trong Quan Ngọc Lâu, cho nên đã hiểu lầm về Ngọc Ngưng Sanh.
Có điều, thông qua hắn, Ninh Tiểu Xuyên cũng biết Mộng Ảnh không tiết lộ thân phận của Ngọc Ngưng Sanh ra ngoài, nếu thân phận của Ngọc Ngưng Sanh bại lộ, nhất định đã khiến dư luận xôn xao rồi. Nếu Ninh Tiểu Xuyên nhắc đến Quan Ngọc Lâu, Hoa chấp sự nhất định sẽ nói ra chuyện này.
Nhưng nếu Hoa chấp sự đã không nói, vậy thì Quan Ngọc Lâu cũng chưa xảy ra chuyện gì.
Đôi khi, Ninh Tiểu Xuyên thực sự cảm thấy mình có chút không đoán được suy nghĩ của Mộng Ảnh, yêu nữ này hành sự không theo lẽ thường nào.
Ninh Tiểu Xuyên lại hỏi thăm Hoa chấp sự về chủ dược "Địa Tâm Nham Tương Huyết" để luyện chế Đại Địa Độc Tôn đan, thế nhưng loại Huyền dược cao cấp này quả thực quá thưa thớt, ngay cả Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cũng không có.
- Hôm nay chuyện ta đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, vẫn mong Hoa chấp sự sẽ giúp đỡ giữ bí mật.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Hoa chấp sự khẽ gật đầu, nói:
- Đây là điều tất nhiên, chẳng qua, quận chúa điện hạ rất quan tâm tới an nguy của tiểu Hầu gia, nếu như ta không đem tin tức tốt này nói cho nàng biết, nàng nhất định sẽ trách phạt ta a.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Không bao lâu nữa ta sẽ về Thiên Đế học cung một chuyến, sẽ đích thân trao đổi với quận chúa điện hạ.
- Nếu đã như vậy thì tất nhiên không còn gì tốt hơn.
Trên mặt Hoa chấp sự lộ ra nụ cười hiểu ý.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, lại đến Dưỡng Tâm Điện Hoàng Gia và Dưỡng Tâm Điện Thần Lộ, nhưng đều không tìm được “Địa Tâm Nham Tương Huyết”.
- Huyền dược để luyện chế Đại Địa Độc Tôn đan quả thật khan hiếm, thậm chí ngay cả ba đại Dưỡng Tâm Điện cũng không thể tìm thấy. Cho dù thật sự có Địa Tâm Nham Tương Huyết, đoán chừng cũng đều bị Vương Hầu hoặc Tông môn cất giấu, tuyệt đối sẽ không lấy ra bán.
Ninh Tiểu Xuyên có chút nhụt chí.
Không thể tìm được Địa Tâm Nham Tương Huyết, thì cũng không có cách nào luyện chế được Đại Địa Độc Tôn đan.
- Về Thiên Đế học cung tìm thử xem, lão gia hỏa Phó viện chủ Tam Sư Võ Viện hẳn là sẽ cất giấu rất nhiều đồ tốt, nói không chừng có thể tìm được Địa Tâm Nham Tương Huyết từ chỗ hắn.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới bên ngoài Thiên Môn, liền phân phó nô bộc đánh xe quay trở về U Linh sơn trang, sau đó một mình tiến vào Thiên Môn.
- Học viên khóa thứ nhất Thiên Đế học cung, Ninh Tiểu Xuyên, trở về Thiên Đế học cung, xin mở cửa!
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới Thiên Môn, trong miệng phát ra một đạo sóng âm.
Không lâu sau, bên trong Thiên Môn cũng vang lên một thanh âm:
- Khảm học bài vào môn ấn, nghiệm chứng thân phận.
Ninh Tiểu Xuyên lấy học bài từ trong túi Càn Khôn ra, bỏ vào chỗ lõm trên Thiên Môn, khẽ ấn xuống.
Một đường quang mang bạch sắc lập tức bao trùm lấy Ninh Tiểu Xuyên, một khắc sau, Ninh Tiểu Xuyên đã biến mất ở bên ngoài Thiên Môn.
Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay đã không còn như xưa, đã bước vào hàng ngũ cao thủ Võ Đạo, tâm thần cũng cường đại gấp mấy chục lần, có thể rõ ràng cảm giác được mình đang xuyên qua kẽ hở không gian, phi hành vào Đế Hư.
Đế Hư không thuộc cùng một thế giới với Ngọc Lam Đế quốc, tựa như một hạt bụi lơ lửng trên thế giới chân thực, cực kỳ nhỏ bé. Đương nhiên, đối với Võ giả bình thường mà nói, thế giới Đế Hư vẫn to lớn vô cùng, cùng tồn tại với vạn vật, nhật nguyệt giao hòa, khiến lòng người sản sinh sự kính sợ.
- Nếu như tu vi của ta cao đến một trình độ nhất định, cho dù không thông qua Thiên Môn, cũng có thể phá toái hư không, dùng nhục thân vượt qua không gian, tiến đến vị diện Đế Hư.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm.
Âm thanh Thiên Đế Nhận vang lên:
- Nếu là thế giới khác, ngươi có lẽ có thể thông qua phá toái hư không mà tiến vào, thế nhưng, Đế Hư là đạo tràng tu luyện do Thiên Đế mở ra, cho dù tu vi của ngươi có cao hơn, cũng khó có khả năng phá ra được.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm khiếp sợ, Thiên Đế quả thật không hổ là Chân Thần, mở ra đạo tràng tu luyện cũng giống như một tòa thế giới. Hơn nữa, có thể khẳng định một điều rằng, nơi này tuyệt đối chỉ là đạo tràng mà Thiên Đế mở ra lúc còn trẻ, sau khi trở thành chí cường, nhất định đã đi chu du khắp thiên hạ, đoán chừng rất ít khi quay trở lại Đế Hư.
Thiên Đế Nhận nhắc nhở:
- Đừng quên mục đích lần này chúng ta quay về Thiên Đế học cung, bây giờ ta có thể khẳng định, bên trong Bạch Vân Động Thiên nhất định có thể tìm được manh mối về Thiên Đế Thần Cung,
- Tại sao ngươi lại khẳng định như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Thiên Đế Nhận nói:
- Thiên Đế bố trí một tòa Thiên Môn lớn như vậy tại Hoàng thành, chính là muốn tiếp dẫn người hữu duyên đến Bạch Vân Động Thiên. Ta đã tìm khắp Đế Hư, chỉ có Bạch Vân Động Thiên là chưa tiến vào, nếu như trong Bạch Vân Động Thiên không có manh mối lối vào Thiên Đế Thần Cung thì mới là chuyện lạ.
Vụt...
Bạch quang lại lần nữa lóe lên, Ninh Tiểu Xuyên đã tới Thiên Đế thành, đứng trên Thiên Môn.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp rời khỏi Thiên Môn thì biến cố liền phát sinh.
Ầm ầm ầm...
Mặt đất chấn động, phía xa xa có một mảnh Huyền thú đông nghịt lao tới, trên lưng mỗi một đầu Huyền thú đều có một cao thủ Võ Đạo mặc khải giáp. Trong tay bọn hắn cầm trường mâu, vây quanh Ninh Tiểu Xuyên tại trung ương, trên mặt tràn ngập sát ý.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy chuyện này có chút không bình thường, nhưng quân sĩ Chấp Pháp đội này dường như là nhằm vào hắn mà tới.
Đội trưởng đội Chấp Pháp Hàn Phú cưỡi một đầu Đại Địa Tích Dịch, từ bên trong đám quân sĩ Chấp Pháp đội đi ra, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Đúng là Ninh Tiểu Xuyên, bắt hắn lại cho ta!
Hai tên quân sĩ Chấp Pháp đội cười lạnh một tiếng, trên tay cầm xích sắt bằng huyền cương, đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, quát:
- Chờ chút, Hàn Phú, mặc dù ngươi là đội trưởng Chấp Pháp đội của Thiên Đế học cung, nhưng ngươi muốn bắt ta thì ngươi cũng phải cho ta biết lý do chứ?
Ninh Tiểu Xuyên biết, Hàn Phú vẫn luôn ngấp nghé “Bắc Minh Thần Công” trên người hắn, thậm chí sau khi hắn rời khỏi Thiên Đế học cung, còn phái Tôn Hải Hưng dẫn theo cao thủ Chấp Pháp đội đi giết hắn.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên thật sự không ngờ rằng Hàn Phú lại dám trắng trợn đối phó hắn, nên nhớ nơi này là Thiên Đế thành a.
Ánh mắt Hàn Phú sắc bén như chim ưng, cười lạnh nói:
- Ngươi muốn biết lý do? Ta sẽ cho ngươi một cái lý do. Ngươi tàn sát học sinh đồng môn, chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi nói ta không có tư cách dẫn ngươi về Chấp Pháp Đường sao?
- Tàn sát đồng môn? Đợi đã, ngươi lấy gì chứng minh là ta tàn sát đồng môn?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm phẫn nộ, Hàn Phú vì muốn đạt được Bắc Minh Thần Công, thật sự là không từ thủ đoạn, việc này đã khiến Ninh Tiểu Xuyên nổi lên lửa giận.
Hàn Phú dường như đã sớm biết Ninh Tiểu Xuyên sẽ không chịu ngoan ngoãn bó tay chịu trói, liền nói:
- Dẫn nhân chứng!
Nhân chứng?
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lập tức sinh ra dự cảm bất hảo, xem ra Hàn Phú đã sớm dự mưu rồi.
Có điều, Ninh Tiểu Xuyên hiện nay đã không còn như xưa, cho nên cũng không hề sợ hãi chút nào.
Ngay cả Minh chủ Vân Trung Minh “Tiêu Thành” không ai sánh kịp, cũng chết trong tay hắn, tất nhiên hắn cũng sẽ không để Hàn Phú vào mắt.
Một nam tử tuấn lãng từ trong Chấp Pháp đội đi tới, trên người mặc học bào của Thiên Đế học cung, ánh mắt thoáng lướt qua Ninh Tiểu Xuyên, lập tức lộ ra ánh mắt cừu hận, khom người cúi đầu với Hàn Phú, nói:
- Chính là Ninh Tiểu Xuyên, ta tận mắt nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên giết Tôn Hải Hưng.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa nhíu mày, hắn có thể khẳng định là mình hoàn toàn không biết nam tử trẻ tuổi này.
Thế nhưng, nam tử trẻ tuổi này tại sao lại dùng ánh mắt cừu địch để nhìn hắn?
Hơn nữa, Tôn Hải Hưng rõ ràng chết trong tay cao thủ Ma Môn Thiên Diệt Đạo, tại sao hắn lại nói là bị ta giết?
Vì sao hắn lại giá họa cho ta? Chúng ta có cừu hận gì?
Hàn Phú liếc nhìn thanh niên trẻ tuổi kia, cười nói:
- Nếu là người khác làm chứng xác nhận ngươi, có lẽ ta sẽ còn hoài nghi. Thế nhưng, Ninh Tiêu Kiếm chính là đệ tử của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí còn là đường huynh của ngươi, có hắn tự mình đứng ra làm chứng, tin rằng sẽ không oan cho ngươi. Xem ra Kiếm Các Hầu Phủ, ngoại trừ tên hung thủ giết người là ngươi ra, vẫn còn một vài người chính trực như Ninh Tiêu Kiếm.
Tất cả đều đã rõ.
Thì ra hắn là Ninh Tiêu Kiếm.
Trước khi Ninh Tiểu Xuyên thai tật khỏi hẳn thì Ninh Tiêu Kiếm đã là đệ nhất thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ, là thần tượng một đời, giành được thành tích xếp hạng 12 thi vào Thiên Đế học cung, tạo nên không ít vinh quang cho Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí rất có khả năng trở thành người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần đạt được Khôi phủ một kỳ tại Thiên Đế học cung, liền khiến cho toàn bộ vinh quang huy hoàng của hắn bị dập tắt.
Bây giờ, Ninh Tiểu Xuyên không chỉ trở thành tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí ngay cả phụ thân của Ninh Tiêu Kiếm – Ninh Thiên Văn, từng một thời chấp chưởng quyền hành trong Kiếm Các Hầu Phủ, còn bị lão Hầu gia trục xuất đến đất phong.
Ninh Tiêu Kiếm tất nhiên ghi hận Ninh Tiểu Xuyên, muốn diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên thật thống khoái.
Ninh Tiêu Kiếm nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, khóe miệng khẽ cong lên, trong lòng thầm nghĩ:
- Ninh Tiểu Xuyên à Ninh Tiểu Xuyên, chờ đến khi ngươi rơi vào tay Chấp Pháp đội, trước tiên sẽ phế bỏ tu vi của ngươi, để xem ngươi còn tư cách gì trở thành người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ?
Hàn Phú đã từng hứa hẹn với hắn, chỉ cần hắn đứng ra làm chứng xác nhận Ninh Tiểu Xuyên, sau khi dẫn Ninh Tiểu Xuyên về Chấp Pháp đội, Bắc Minh Thần Công sẽ thuộc về Hầu Phủ, còn Ninh Tiểu Xuyên thì tùy ý để Ninh Tiêu Kiếm xử trí.
Trong đầu Ninh Tiêu Kiếm đã nghĩ đến việc phải thu thập Ninh Tiểu Xuyên như thế nào. Chờ sau khi diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên, người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ, vẫn phải để hắn lên làm thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng quan sát hết tất cả, trong lòng cảm thấy nực cười, chẳng lẽ Hàn Phú cảm thấy mình vẫn còn là Ninh Tiểu Xuyên đã từng để mặc cho bọn hắn dẫn đến Chấp Pháp Điện thẩm vấn sao?
Người và vật không còn, xưa chẳng bằng nay. Tu vi Võ Đạo sẽ quyết định ai đúng ai sai.
Hàn Phú nói:
- Nếu như Ninh Tiểu Xuyên đã không còn lời nào để nói, người đâu, trói hắn ta lại, mang về Chấp Pháp Điện!
- Hàn Phú, ngươi thật to gan, hôm nay ta muốn xem ai dám trói hắn?
Từ xa, thanh âm của Ngự Thiến Thiến truyền tới. Người còn chưa tới, nhưng thanh âm đã đến trước.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Bên phía Quan Ngọc Lâu…
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ nói nửa câu, thế nhưng Hoa chấp sự đã hiểu được ý tứ của hắn.
Chuyện tình giữa Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh, sớm đã bị tất cả mọi người trong Hoàng thành biết được, có thể nói là rất nổi tiếng, ngay cả tiểu hài tử mặc tã cũng biết đôi chút.
Hoa chấp sự biết Ninh Tiểu Xuyên rất quan tâm đến đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành này, liền nghiêm mặt nói:
- Quan Ngọc Lâu vẫn bình thường, Thiên Niên Cổ Ma cũng không đến đó. Nói một câu không nên nói, đó là trong khoảng thời gian tiểu Hầu gia mất tích, vị Ngọc cô nương này biểu hiện rất lãnh đạm, kém xa sự quan tâm của Quận chúa nhà chúng ta đối với tiểu Hầu gia.
- Nghe nói tiểu Hầu gia xảy ra chuyện, Quận chúa điện hạ đã mấy lần chạy đi cầu Phó viện chủ mở ra Thiên Môn, nàng muốn ra khỏi Thiên Đế học cung, muốn đích thân tìm ngươi trở về. Thế nhưng quy củ của Thiên Đế học cung, hẳn là tiểu Hầu gia cũng hiểu, không vượt qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, Thiên Môn sẽ không mở ra cho nàng.
Hoa chấp sự không rõ nội tình, nên tất nhiên không biết trong khoảng thời gian này, Ninh Tiểu Xuyên đều ở trong Quan Ngọc Lâu, cho nên đã hiểu lầm về Ngọc Ngưng Sanh.
Có điều, thông qua hắn, Ninh Tiểu Xuyên cũng biết Mộng Ảnh không tiết lộ thân phận của Ngọc Ngưng Sanh ra ngoài, nếu thân phận của Ngọc Ngưng Sanh bại lộ, nhất định đã khiến dư luận xôn xao rồi. Nếu Ninh Tiểu Xuyên nhắc đến Quan Ngọc Lâu, Hoa chấp sự nhất định sẽ nói ra chuyện này.
Nhưng nếu Hoa chấp sự đã không nói, vậy thì Quan Ngọc Lâu cũng chưa xảy ra chuyện gì.
Đôi khi, Ninh Tiểu Xuyên thực sự cảm thấy mình có chút không đoán được suy nghĩ của Mộng Ảnh, yêu nữ này hành sự không theo lẽ thường nào.
Ninh Tiểu Xuyên lại hỏi thăm Hoa chấp sự về chủ dược "Địa Tâm Nham Tương Huyết" để luyện chế Đại Địa Độc Tôn đan, thế nhưng loại Huyền dược cao cấp này quả thực quá thưa thớt, ngay cả Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cũng không có.
- Hôm nay chuyện ta đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, vẫn mong Hoa chấp sự sẽ giúp đỡ giữ bí mật.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Hoa chấp sự khẽ gật đầu, nói:
- Đây là điều tất nhiên, chẳng qua, quận chúa điện hạ rất quan tâm tới an nguy của tiểu Hầu gia, nếu như ta không đem tin tức tốt này nói cho nàng biết, nàng nhất định sẽ trách phạt ta a.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Không bao lâu nữa ta sẽ về Thiên Đế học cung một chuyến, sẽ đích thân trao đổi với quận chúa điện hạ.
- Nếu đã như vậy thì tất nhiên không còn gì tốt hơn.
Trên mặt Hoa chấp sự lộ ra nụ cười hiểu ý.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, lại đến Dưỡng Tâm Điện Hoàng Gia và Dưỡng Tâm Điện Thần Lộ, nhưng đều không tìm được “Địa Tâm Nham Tương Huyết”.
- Huyền dược để luyện chế Đại Địa Độc Tôn đan quả thật khan hiếm, thậm chí ngay cả ba đại Dưỡng Tâm Điện cũng không thể tìm thấy. Cho dù thật sự có Địa Tâm Nham Tương Huyết, đoán chừng cũng đều bị Vương Hầu hoặc Tông môn cất giấu, tuyệt đối sẽ không lấy ra bán.
Ninh Tiểu Xuyên có chút nhụt chí.
Không thể tìm được Địa Tâm Nham Tương Huyết, thì cũng không có cách nào luyện chế được Đại Địa Độc Tôn đan.
- Về Thiên Đế học cung tìm thử xem, lão gia hỏa Phó viện chủ Tam Sư Võ Viện hẳn là sẽ cất giấu rất nhiều đồ tốt, nói không chừng có thể tìm được Địa Tâm Nham Tương Huyết từ chỗ hắn.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới bên ngoài Thiên Môn, liền phân phó nô bộc đánh xe quay trở về U Linh sơn trang, sau đó một mình tiến vào Thiên Môn.
- Học viên khóa thứ nhất Thiên Đế học cung, Ninh Tiểu Xuyên, trở về Thiên Đế học cung, xin mở cửa!
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới Thiên Môn, trong miệng phát ra một đạo sóng âm.
Không lâu sau, bên trong Thiên Môn cũng vang lên một thanh âm:
- Khảm học bài vào môn ấn, nghiệm chứng thân phận.
Ninh Tiểu Xuyên lấy học bài từ trong túi Càn Khôn ra, bỏ vào chỗ lõm trên Thiên Môn, khẽ ấn xuống.
Một đường quang mang bạch sắc lập tức bao trùm lấy Ninh Tiểu Xuyên, một khắc sau, Ninh Tiểu Xuyên đã biến mất ở bên ngoài Thiên Môn.
Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay đã không còn như xưa, đã bước vào hàng ngũ cao thủ Võ Đạo, tâm thần cũng cường đại gấp mấy chục lần, có thể rõ ràng cảm giác được mình đang xuyên qua kẽ hở không gian, phi hành vào Đế Hư.
Đế Hư không thuộc cùng một thế giới với Ngọc Lam Đế quốc, tựa như một hạt bụi lơ lửng trên thế giới chân thực, cực kỳ nhỏ bé. Đương nhiên, đối với Võ giả bình thường mà nói, thế giới Đế Hư vẫn to lớn vô cùng, cùng tồn tại với vạn vật, nhật nguyệt giao hòa, khiến lòng người sản sinh sự kính sợ.
- Nếu như tu vi của ta cao đến một trình độ nhất định, cho dù không thông qua Thiên Môn, cũng có thể phá toái hư không, dùng nhục thân vượt qua không gian, tiến đến vị diện Đế Hư.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm.
Âm thanh Thiên Đế Nhận vang lên:
- Nếu là thế giới khác, ngươi có lẽ có thể thông qua phá toái hư không mà tiến vào, thế nhưng, Đế Hư là đạo tràng tu luyện do Thiên Đế mở ra, cho dù tu vi của ngươi có cao hơn, cũng khó có khả năng phá ra được.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm khiếp sợ, Thiên Đế quả thật không hổ là Chân Thần, mở ra đạo tràng tu luyện cũng giống như một tòa thế giới. Hơn nữa, có thể khẳng định một điều rằng, nơi này tuyệt đối chỉ là đạo tràng mà Thiên Đế mở ra lúc còn trẻ, sau khi trở thành chí cường, nhất định đã đi chu du khắp thiên hạ, đoán chừng rất ít khi quay trở lại Đế Hư.
Thiên Đế Nhận nhắc nhở:
- Đừng quên mục đích lần này chúng ta quay về Thiên Đế học cung, bây giờ ta có thể khẳng định, bên trong Bạch Vân Động Thiên nhất định có thể tìm được manh mối về Thiên Đế Thần Cung,
- Tại sao ngươi lại khẳng định như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Thiên Đế Nhận nói:
- Thiên Đế bố trí một tòa Thiên Môn lớn như vậy tại Hoàng thành, chính là muốn tiếp dẫn người hữu duyên đến Bạch Vân Động Thiên. Ta đã tìm khắp Đế Hư, chỉ có Bạch Vân Động Thiên là chưa tiến vào, nếu như trong Bạch Vân Động Thiên không có manh mối lối vào Thiên Đế Thần Cung thì mới là chuyện lạ.
Vụt...
Bạch quang lại lần nữa lóe lên, Ninh Tiểu Xuyên đã tới Thiên Đế thành, đứng trên Thiên Môn.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp rời khỏi Thiên Môn thì biến cố liền phát sinh.
Ầm ầm ầm...
Mặt đất chấn động, phía xa xa có một mảnh Huyền thú đông nghịt lao tới, trên lưng mỗi một đầu Huyền thú đều có một cao thủ Võ Đạo mặc khải giáp. Trong tay bọn hắn cầm trường mâu, vây quanh Ninh Tiểu Xuyên tại trung ương, trên mặt tràn ngập sát ý.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy chuyện này có chút không bình thường, nhưng quân sĩ Chấp Pháp đội này dường như là nhằm vào hắn mà tới.
Đội trưởng đội Chấp Pháp Hàn Phú cưỡi một đầu Đại Địa Tích Dịch, từ bên trong đám quân sĩ Chấp Pháp đội đi ra, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Đúng là Ninh Tiểu Xuyên, bắt hắn lại cho ta!
Hai tên quân sĩ Chấp Pháp đội cười lạnh một tiếng, trên tay cầm xích sắt bằng huyền cương, đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, quát:
- Chờ chút, Hàn Phú, mặc dù ngươi là đội trưởng Chấp Pháp đội của Thiên Đế học cung, nhưng ngươi muốn bắt ta thì ngươi cũng phải cho ta biết lý do chứ?
Ninh Tiểu Xuyên biết, Hàn Phú vẫn luôn ngấp nghé “Bắc Minh Thần Công” trên người hắn, thậm chí sau khi hắn rời khỏi Thiên Đế học cung, còn phái Tôn Hải Hưng dẫn theo cao thủ Chấp Pháp đội đi giết hắn.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên thật sự không ngờ rằng Hàn Phú lại dám trắng trợn đối phó hắn, nên nhớ nơi này là Thiên Đế thành a.
Ánh mắt Hàn Phú sắc bén như chim ưng, cười lạnh nói:
- Ngươi muốn biết lý do? Ta sẽ cho ngươi một cái lý do. Ngươi tàn sát học sinh đồng môn, chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi nói ta không có tư cách dẫn ngươi về Chấp Pháp Đường sao?
- Tàn sát đồng môn? Đợi đã, ngươi lấy gì chứng minh là ta tàn sát đồng môn?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm phẫn nộ, Hàn Phú vì muốn đạt được Bắc Minh Thần Công, thật sự là không từ thủ đoạn, việc này đã khiến Ninh Tiểu Xuyên nổi lên lửa giận.
Hàn Phú dường như đã sớm biết Ninh Tiểu Xuyên sẽ không chịu ngoan ngoãn bó tay chịu trói, liền nói:
- Dẫn nhân chứng!
Nhân chứng?
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lập tức sinh ra dự cảm bất hảo, xem ra Hàn Phú đã sớm dự mưu rồi.
Có điều, Ninh Tiểu Xuyên hiện nay đã không còn như xưa, cho nên cũng không hề sợ hãi chút nào.
Ngay cả Minh chủ Vân Trung Minh “Tiêu Thành” không ai sánh kịp, cũng chết trong tay hắn, tất nhiên hắn cũng sẽ không để Hàn Phú vào mắt.
Một nam tử tuấn lãng từ trong Chấp Pháp đội đi tới, trên người mặc học bào của Thiên Đế học cung, ánh mắt thoáng lướt qua Ninh Tiểu Xuyên, lập tức lộ ra ánh mắt cừu hận, khom người cúi đầu với Hàn Phú, nói:
- Chính là Ninh Tiểu Xuyên, ta tận mắt nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên giết Tôn Hải Hưng.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa nhíu mày, hắn có thể khẳng định là mình hoàn toàn không biết nam tử trẻ tuổi này.
Thế nhưng, nam tử trẻ tuổi này tại sao lại dùng ánh mắt cừu địch để nhìn hắn?
Hơn nữa, Tôn Hải Hưng rõ ràng chết trong tay cao thủ Ma Môn Thiên Diệt Đạo, tại sao hắn lại nói là bị ta giết?
Vì sao hắn lại giá họa cho ta? Chúng ta có cừu hận gì?
Hàn Phú liếc nhìn thanh niên trẻ tuổi kia, cười nói:
- Nếu là người khác làm chứng xác nhận ngươi, có lẽ ta sẽ còn hoài nghi. Thế nhưng, Ninh Tiêu Kiếm chính là đệ tử của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí còn là đường huynh của ngươi, có hắn tự mình đứng ra làm chứng, tin rằng sẽ không oan cho ngươi. Xem ra Kiếm Các Hầu Phủ, ngoại trừ tên hung thủ giết người là ngươi ra, vẫn còn một vài người chính trực như Ninh Tiêu Kiếm.
Tất cả đều đã rõ.
Thì ra hắn là Ninh Tiêu Kiếm.
Trước khi Ninh Tiểu Xuyên thai tật khỏi hẳn thì Ninh Tiêu Kiếm đã là đệ nhất thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ, là thần tượng một đời, giành được thành tích xếp hạng 12 thi vào Thiên Đế học cung, tạo nên không ít vinh quang cho Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí rất có khả năng trở thành người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần đạt được Khôi phủ một kỳ tại Thiên Đế học cung, liền khiến cho toàn bộ vinh quang huy hoàng của hắn bị dập tắt.
Bây giờ, Ninh Tiểu Xuyên không chỉ trở thành tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí ngay cả phụ thân của Ninh Tiêu Kiếm – Ninh Thiên Văn, từng một thời chấp chưởng quyền hành trong Kiếm Các Hầu Phủ, còn bị lão Hầu gia trục xuất đến đất phong.
Ninh Tiêu Kiếm tất nhiên ghi hận Ninh Tiểu Xuyên, muốn diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên thật thống khoái.
Ninh Tiêu Kiếm nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, khóe miệng khẽ cong lên, trong lòng thầm nghĩ:
- Ninh Tiểu Xuyên à Ninh Tiểu Xuyên, chờ đến khi ngươi rơi vào tay Chấp Pháp đội, trước tiên sẽ phế bỏ tu vi của ngươi, để xem ngươi còn tư cách gì trở thành người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ?
Hàn Phú đã từng hứa hẹn với hắn, chỉ cần hắn đứng ra làm chứng xác nhận Ninh Tiểu Xuyên, sau khi dẫn Ninh Tiểu Xuyên về Chấp Pháp đội, Bắc Minh Thần Công sẽ thuộc về Hầu Phủ, còn Ninh Tiểu Xuyên thì tùy ý để Ninh Tiêu Kiếm xử trí.
Trong đầu Ninh Tiêu Kiếm đã nghĩ đến việc phải thu thập Ninh Tiểu Xuyên như thế nào. Chờ sau khi diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên, người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ, vẫn phải để hắn lên làm thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng quan sát hết tất cả, trong lòng cảm thấy nực cười, chẳng lẽ Hàn Phú cảm thấy mình vẫn còn là Ninh Tiểu Xuyên đã từng để mặc cho bọn hắn dẫn đến Chấp Pháp Điện thẩm vấn sao?
Người và vật không còn, xưa chẳng bằng nay. Tu vi Võ Đạo sẽ quyết định ai đúng ai sai.
Hàn Phú nói:
- Nếu như Ninh Tiểu Xuyên đã không còn lời nào để nói, người đâu, trói hắn ta lại, mang về Chấp Pháp Điện!
- Hàn Phú, ngươi thật to gan, hôm nay ta muốn xem ai dám trói hắn?
Từ xa, thanh âm của Ngự Thiến Thiến truyền tới. Người còn chưa tới, nhưng thanh âm đã đến trước.