Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại Vạn Kiếm Cung, Ninh Tiểu Xuyên lập tức đến tìm Nhạc Minh Tùng để trao đổi việc luyện chế chiến kiếm Huyền Khí cửu phẩm.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra 11 loại bảo tài quý hiếm để luyện khí, Tuyết Linh Thang, Hư thạch, Phong Lôi Kim Sa, Địa Hỏa Thiết,… Toàn bộ đều là tài liệu trân quý không gì sánh được, giá trị liên thành.

Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại lấy ra ba khối Thứ Thần Cốt, giao cho Nhạc Minh Tùng.

- Vận khí của ngươi thật quá tốt, không ngờ nhanh như vậy đã thu thập được nhiều tài liệu như vậy, mặc dù còn thiếu ba loại tài liệu, chẳng qua cũng không sao, sau khi thêm vào Thứ Thần Cốt, cũng đủ bù đắp những phần thiếu sót đó rồi.

Nhạc Minh Tùng thu lấy những tài liệu đó, sau đó quơ quơ ống tay áo, nói:

- Ngươi trở về đi, ba ngày sau hãy tới chỗ ta lấy kiếm.

- Chỉ cần ba ngày? Ngươi đang luyện chế Huyền Khí cửu phẩm a.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi trợn mắt.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên không phải là Luyện Khí Sư, thế nhưng hắn cũng từng nghe nói luyện chế Huyền Khí cửu phẩm rất phiền toái.

Không chỉ hao phí một lượng lớn tài liệu trân quý, mà còn mất rất nhiều thời gian để thai nghén, có đôi khi, thậm chí phải đem dụng cụ đặt vào trong Địa Hỏa để đốt luyện hơn ngàn năm, mới có thể luyện chế ra Huyền Khí cửu phẩm.

Thành tựu lớn nhất của một vị Luyện Khí Tông Sư, đó là lúc sinh thời luyện chế được một kiện Huyền Khí cửu phẩm. Như vậy đã là cực kỳ vinh quang rồi.

Luyện Khí Tông Sư khác mất cả đời để luyện khí, vậy mà hắn chỉ cần ba ngày, hơn nữa còn là một lúc ba kiện Huyền Khí cửu phẩm.

Nếu lời này truyền ra, e rằng cho dù là Cung chủ Vạn Kiếm Cung cũng sẽ không tin, Ninh Tiểu Xuyên lại càng lộ ra thái độ hoài nghi hơn.

- Thế nào, không tin ta? Ninh huynh, nói thực cho ngươi biết. Những Huyền Khí cao cấp tặng cho Lạc sư tỷ lúc trước, thật ra đều là vật phẩm luyện khí thất bại của ta. Ngươi cũng biết rồi đấy, loại người như ta, ngoại trừ đối với nữ nhân ra, làm bất cứ chuyện gì cũng rất nhanh. Nói ba ngày thì chính là ba ngày.

Nhạc Minh Tùng cười nói.

Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Nhạc Minh Tùng, liền nhìn thấy Lạc Vũ mặc một thân trang phục đỏ thẫm đang đợi hắn.

Lạc Vũ đứng bên cạnh quảng trường, trên thân lưu chuyển hào quang hà khí, dáng vẻ phiêu nhiên xuất trần, vừa nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, liền nói:

- Cung chủ muốn gặp ngươi.

Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên chợt động, nói:

- Không biết là vị Cung chủ nào?

Vạn Kiếm Cung có bảy vị Cung chủ, mỗi một người đều có địa vị cao thượng, tu vi tuyệt đỉnh. Không ngờ đại nhân vật như vậy lại muốn gặp hắn.

- Cứ đi thì ngươi sẽ biết.

Lạc Vũ bình tĩnh nói.

- Vậy mời sư tỷ đi trước dẫn đường.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Gần như chỉ một tháng không gặp, khí tức trên người Lạc Vũ đã trở nên càng cao thâm hơn. Xem ra, lần trước luận đạo, tu vi của nàng lại tinh tiến rồi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng không khỏi sinh ra cảm giác cấp bách, mặc dù mình cũng là Dưỡng Tâm Sư, thế nhưng hắn lại không muốn quá chênh lệch với những thiên tài tu luyện kia quá xa, ít nhất cũng phải đuổi kịp bọn họ.

Vạn Kiếm Cung, Trưởng Lão Điện.

Ba vị nhân vật cấp bậc Cung chủ ngồi trên cao, trong đó có hai người thoạt nhìn đều là lão giả đã quá sáu mươi tuổi, chỉ có một vị Cung chủ là vẫn còn trẻ.

Lạc Vũ cúi đầu với ba vị lão nhân ở ngồi trên cao, nói:

- Bái kiến Nhị cung chủ, Tam cung chủ, Lục cung chủ.

Trong ba người ngồi trên cao, mặc dù Lục cung chủ trẻ tuổi nhất, nhưng cũng đã hơn trăm tuổi, chẳng qua thoạt nhìn lại rất trẻ, chỉ như một nam tử hai mươi tuổi mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên điều chỉnh hô hấp của bản thân, cùng lễ bái như Lạc Vũ, nói:

- Bái kiến ba vị Cung chủ.

Tam cung chủ chính là cao tầng của Lạc tộc, cũng là tằng tổ phụ của Lạc Vũ, trên người mặc một bộ đạo bào màu trắng, trong tay cầm phất trần, cười nói:

- Vũ nhi, nghe nói các ngươi tại Thiên Môn Thành đã làm ra đại sự khiến cho thể diện của Vạn Kiếm Cung tăng lên, khiến tu sĩ của Vương Tôn Phủ ảm đạm thất sắc và nhiều thí sinh táng gia bại sản, có việc này không?

Lạc Vũ nói:

- Hồi bẩm thái tổ gia gia, chuyện này đều là công lao của Ninh sư đệ và Nhạc sư đệ, một mình ta cũng không có năng lực lớn như vậy.

- Ha ha, bất luận nói thế nào đi nữa, lần này các ngươi quả thật đã khiến thể diện của Vạn Kiếm Cung tăng lên rồi, trước khi Thiên Môn khảo thí có thể giáng cho các thế lực khác một đòn hạ mã uy, tăng cường sĩ khí rất lớn. Không tệ, thật sự không tệ, nhất định phải ban thưởng cho các ngươi mới được!

Tam cung chủ vuốt vuốt chòm râu, nụ cười trên mặt trở nên rạng rỡ không gì sánh được.

Mỗi lần Thiên Môn khảo thí, đều là một lần đánh cuộc giữa những đệ tử nội môn và đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn. Người thắng có thể đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn trong trăm năm sau, hơn nữa lại càng có quyền lên tiếng tại Thiên Đế Sơn.

Người thua, không chỉ mất rất nhiều quyền phân phối tài nguyên tu luyện, mà còn thua cả quyền lên tiếng.

Những nhân vật có tu vi đạt tới cấp bậc như Cung chủ, tất nhiên cực kỳ quan tâm tới thể diện của mình.

Nếu như đệ tử ngoại môn của Vạn Kiếm Cung có thể khiến bọn họ tăng cường thể diện, ngăn chặn những đệ tử ngoại môn của Vương Tôn Phủ, vậy thì lúc bọn hắn gặp Phủ chủ của Vương Tôn Phủ tại Thiên Đế Sơn, tất nhiên cũng có thể ngẩng đầu cao hơn vài phần, khí thế cũng chiếm ưu thế.

Trên mặt Lục cung chủ mang theo ý cười, khẽ vuốt giới chỉ cổ xưa màu tím trên ngón cái, nói:

- Vài ngày trước, Kim Triều Long còn nói khoác với ta rằng lần này thiên tài của Vương Tôn Phủ lợi hại như thế nào, tuyệt đại như thế nào, cái gì mà Địa Ngục Ma Chủng Tâm Cung, thiên tài Dưỡng Tâm Sư, Cửu Long Chân Võ Pháp Tướng…, không ngờ mới qua mấy ngày mà Vương Tôn Phủ bọn hắn đã mất mặt lớn như thế, quả thật là chuyện khiến lòng người sảng khoái mà! Lần sau gặp mặt, ta nhất định phải… xin lỗi hắn một phen, dù sao thì chúng ta cũng quá ức hiếp người khác rồi. Ha ha…

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, mấy vị Cung chủ này quả thật hiếm gặp, nhưng người nào cũng rất trọng thể diện.

Ninh Tiểu Xuyên lại không biết rằng, tu vi đạt tới cấp bậc Cung chủ, bình thường sẽ rất ít khi tự mình động thủ tranh đấu.

Cho dù là vì vấn đề tài nguyên tu luyện, bí tịch công pháp mà sinh ra mâu thuẫn, chỉ cần không vượt quá giới hạn, còn lại đều là do đệ tử bên dưới tự giải quyết với nhau.

Vài lần Thiên Môn khảo thí trước, Vương Tôn Phủ vẫn luôn đứng thứ nhất, chiếm cứ rất nhiều danh ngạch đệ tử nội môn và đệ tử hạch tâm. Cũng chính bởi vì vậy cho nên Vương Tôn Phủ ở tại Thiên Đế Sơn có quyền lên tiếng rất lớn, thường xuyên ức hiếp những đệ tử nội môn và đệ tử hạch tâm khác tại phương diện phân phối tài nguyên tu luyện.

Vạn Kiếm Cung chính là thế lực xếp hạng trước mười tại Thiên Đế Sơn, mặc dù không đến mức bị Vương Tôn Phủ ức hiếp trắng trợn. Thế nhưng, khẳng định là bị ức hiếp không ít.

Thành viên môn hạ bị ức hiếp sỉ nhục là đánh vào mặt người nào? Tất nhiên là đánh vào mặt các vị Cung chủ rồi.

Nhân vật cấp bậc Cung chủ đều không tiện ra tay, đệ tử tân sinh đấu không lại người khác thì những Cung chủ này tất nhiên lại càng tức giận hơn.

Đột nhiên, đệ tử thế hệ trẻ của Vương Tôn Phủ bị một đệ tử tân sinh thế hệ trẻ khác áp chế, khiến cho sĩ khí của Vương Tôn Phủ tổn thất nặng nề, tất nhiên các vị Cung chủ đều cảm thấy sảng khoái rồi.

Tam cung chủ cười nói:

- Trong số những đệ tử thế hệ trẻ của Vạn Kiếm Cung chúng ta, quả thật có vài thiên tài tuyệt đỉnh, trong đó Vũ nhi và Tiểu Xuyên là đứng đầu. Lần này hai người các ngươi là chủ lực tiến vào ba hạng đầu, những người khác đều phải phối hợp với các ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vãn bối chỉ là một Dưỡng Tâm Sư, tu vi thấp kém, nào dám nhúng chàm tiến vào ba hạng đầu?

Lão giả vẫn một mực không nói gì đột nhiên nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, nói:

- Đánh rắm, tuổi gần hai mươi đã trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, còn có thiên tư Võ Đạo ba ngàn năm khó gặp, Thần Nông trong truyền thuyết lúc còn trẻ, e rằng cũng chỉ đến vậy mà thôi. Với thiên tư của thiếu niên Thần Nông, nếu như còn không được bồi dưỡng tốt nhất, vậy thì đám lão già của Thiên Đế Sơn nhất định đều mù mắt rồi.

Lão giả này rất già, mặc một bộ y phục cũ kỹ, trên đầu đầy tóc trắng, hàm răng trong miệng đều rụng sạch, nói chuyện mà miệng không hở ra chút nào.

Hắn chính là Nhị cung chủ của Vạn Kiếm Cung, nghe đồn là nhân vật có tuổi thọ lớn nhất Vạn Kiếm Cung, đã sống mấy trăm năm rồi, chính là một vị Dưỡng Tâm Sư tài ba.

Loại nhân vật cấp bậc lão ngoan đồng này, chỉ cần ngồi một chỗ thì cũng có một luồng khí tức cổ xưa phát ra, quả thực giống như một vị nhân vật từ trong thư tịch đi ra.

Sắc mặt của Lục cung chủ rất nghiêm túc, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, Nhị cung chủ vốn định tới Thương Minh Hải hái thuốc, nghe nói trong đám đệ tử thế hệ trẻ của Vạn Kiếm Cung có một vị thiên tài Dưỡng Tâm Sư, cho nên mới vội vàng trở về, ngươi cũng đừng khiến Nhị cung chủ thất vọng a.

Nhị cung chủ cười nói:

- Không thất vọng, không thất vọng, vốn dĩ ta còn cho rằng hắn phải nhờ lão phu giúp đỡ mới có thể đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, không ngờ chính hắn lại tự đột phá trước. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có muốn bái ta làm thầy, theo ta học tập dưỡng tâm luyện đan chi thuật hay không?

Ninh Tiểu Xuyên biết địa vị của lão giả trước mặt không phải chuyện đùa, nếu như có thể trở thành đệ tử của hắn, nhất định sẽ giành được rất nhiều chỗ tốt, vì vậy mới không chút do dự nói:

- Đệ tử nguyện ý bái Nhị cung chủ làm thầy.

- Ha ha! Tốt, hảo tiểu tử, ngươi đã gọi một tiếng “sư phụ”, lão tử cũng sẽ không để ngươi gọi suông mà thôi, Thiên Môn khảo thí lần này, nhất định phải chuẩn bị cho ngươi một cái danh tiến vào ba hạng đầu. Cho dù không làm được “Thần Tử”, “Thánh Tử”, thì cũng phải làm một “Linh Tử”.

Nhị cung chủ cười nói.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên biết rõ muốn tiến vào ba hạng đầu của Thiên Đế Sơn không phải chuyện đùa, đó không chỉ là một cái danh hiệu, mà còn là biểu tượng của địa vị thân phận, có thể giành được một lượng tài nguyên phong phú mà thường nhân không thể tưởng tượng nổi.

Thiên Môn khảo thí không chỉ có hậu nhân Thiên Đế là “Linh Hư Tôn Giả”, mà còn có thiếu niên Thần Linh “Thiên Hoàng Thái Tử”.

Có thể nói, chỉ cần không phát sinh chuyện ngoài dự liệu, hai người này đã được định sẵn là sẽ trở thành nhân vật xếp trong ba hạng đầu.

Xem như ba hạng đầu đã mất đi hai danh ngạch, chỉ còn lại một danh ngạch cuối cùng cho tất cả tài tuấn trong thiên hạ cạnh tranh.

Cho dù là với thiên tư của Lạc Vũ, muốn đạt được cái danh ngạch này, cũng phải vượt năm quan, chém sáu tướng thì mới có thể đánh bại được những tồn tại cùng cấp bậc khác.

Có thể nói, nàng có cơ hội, thế nhưng hi vọng cũng không lớn.

Vị lão nhân trước mắt có năng lực lớn như thế nào mà có thể khiến cho hắn có thể tiến vào ba hạng đầu?

Điều này trong mắt người ngoài, tuyệt đối là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Tu vi đạt tới loại cấp bậc như Nhị cung chủ, nếu không phải dưới tình huống nắm chắc tuyệt đối, tất nhiên sẽ không khoác lác những lời như vậy.

Xem ra, người mình vừa bái làm sư phụ, có quan hệ rất cứng tại Thiên Đế Sơn a. Hơn nữa cũng không phải cứng rắn bình thường.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên cũng được sắp xếp, vậy chẳng phải là Thiên Môn khảo thí còn chưa bắt đầu thì ba vị trí đầu đã được định sẵn hay sao? Cho dù thiên tư của những thí sinh khác có cao hơn, thì tối đa cũng chỉ có thể đạt được hạng tư, hạng năm mà thôi.

Nghe nói như vậy, ngay cả Tam cung chủ và Lục cung chủ cũng hơi đổi sắc, lộ ra thần sắc mừng rỡ, gần như đồng thời lên tiếng:

- Ninh Tiểu Xuyên, đại vận khí của ngươi đến rồi! Còn không mau tạ ơn Nhị cung chủ, nếu như Nhị cung chủ đích thân xuất mã, chưởng giáo chân nhân nhất định sẽ bán cho hắn nhân tình này!





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK