Thấy Tiểu Hồng lấy Chân Quỷ Hồn Linh Đan, Đát Hy công chúa, Khuynh Phi Tử cũng không chịu thua thiệt, lập tức bay lên tranh giành Chân Quỷ Hồn Linh Đan.
Chân Quỷ Hồn Linh Đan chỉ có hơn ba nghìn viên, ai cũng muốn lấy, đương nhiên tốc độ tranh giành rất kinh khủng.
Tu vi của họ ngày càng cao, hiệu quả dùng Thiên Quỷ Hồn Linh Đan sẽ càng thấp.
Chân Quỷ Hồn Linh Đan tinh thuần hơn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan, năng lượng cũng cường đại hơn, là chí bảo đối với sinh linh Chân Nhân Cảnh. Mỗi viên có thể nâng cao tu vi rõ rệt.
Kim Ngân Giác Yêu Vương trố mắt, có phần không kịp phản ứng.
Ngân Giác Yêu Vương gào lên:
- Này, đó là Hồn Linh Đan Nhạc trưởng lão tặng bọn ta, sao các ngươi lại cướp như thế hả?
- Ngươi lại đi nói lý với một đám nữ nhân sao? Còn không mau đi giành lấy. Nếu không Chân Quỷ Hồn Linh Đan sẽ bị lấy hết đấy.
Kim Giác Yêu Vương lập tức bay lên bắt đầu tranh giành Chân Quỷ Hồn Linh Đan.
Cuối cùng, Tiểu Hồng nhanh tay nhất, lấy được hơn một nghìn bốn trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và một lượng lớn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Đát Hy công chúa lấy được hơn tám trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và hơn hai vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Khuynh Phi Tử lấy được hơn ba trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và hơn một vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Kim Giác Yêu Vương và Ngân Giác Yêu Vương chậm một bước, chỉ được hơn hai trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và một lượng lớn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Hơn ba nghìn viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan được lấy đi sạch sẽ, còn lại hơn hai mươi vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan không ai lấy. Số còn lại này là loại cấp thấp nên không ai cần cả.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay thu hết hơn hai mươi vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan này vào vòng Càn Khôn.
Hắn định đem toàn bộ về cho các tu sĩ ở Kiếm Các Hầu phủ. Nếu bồi dưỡng được một đội quân toàn tu sĩ Thiên Nhân Cảnh thì cũng là sức mạnh không tồi.
Tiểu Hồng lấy được nhiều Chân Quỷ Hồn Linh Đan nhất đương nhiên rất vui, nhìn sang Tiểu Linh Nhi nói:
- Tiểu Linh Nhi, bọn ta đều tìm được bảo vật trong Táng Binh Địa, còn ngươi, có tìm được thứ gì tốt không?
Mọi người đều nhìn sang Tiểu Linh Nhi, rất tò mò không biết Tiểu Linh Nhi tìm được bao nhiêu bảo vật.
Tiểu Linh Nhi nhìn Ninh Tiểu Xuyên, thấy hắn gật đầu liền lấy từ trong nhẫn Càn Khôn ra một đống mảnh vỡ chiến khí, có tới hai ba trăm món.
Mảnh chí tôn vương khí có tới hai trăm ba mươi bảy mảnh, ngoài ra còn có mười hai món chí tôn vương khí khá hoàn chỉnh.
Mười hai món chí tôn vương khí này đều có chút khiếm khuyết, nếu luyện lại cẩn thận rất có khả năng trở thành chí tôn vương khí hoàn chỉnh. Mỗi món đều có thể là trấn giáo đại khí của một Thánh Thổ.
Ngoài chí tôn vương khí còn có mười một mảnh chí tôn hoàng khí và hai món chí tôn hoàng khí tàn khuyết.
Hai món chí tôn hoàng khí này phát huy được ba phần uy lực, cũng là bảo vật hiếm có.
Mọi người nhìn mà trợn mắt há mồm, so với bảo vật của Tiểu Linh Nhi thì số lượng và chất lượng bảo vật họ tìm được đều quá thảm hại.
Ai cũng đầy vẻ ngưỡng mộ và ghen tị.
- Trong thời gian ngắn như vậy sao ngươi tìm được nhiều vậy?
Đát Hy công chúa nhìn đống bảo vật mà thất kinh. Với tu vi của Cửu Vĩ Yêu Hậu cũng chỉ tìm được hơn bốn mươi mảnh chí tôn vương khí mà thôi.
Cũng may những người ở đây ít nhất đều là Chân Nhân Cảnh trở lên, đều là người từng trải, nếu là một tu sĩ Thiên Nhân Cảnh, trong một lúc nhìn thấy nhiều bảo vật thế này chắc kinh hãi đến ngất đi.
Tiểu Linh Nhi mím môi, cười ngượng ngùng:
- Chỗ này đều là của cha nuôi tặng ta.
Kim Giác Yêu Vương quỳ xuống khóc lóc, cảm thán:
- Người có cha nuôi có khác, không thể sánh được!
Tiểu Hồng liếm liếm môi, ánh mắt lóe dị quang:
- Tiểu Linh Nhi, nhiều bảo vật như vậy ngươi dùng không hết đâu. Có cần ta bảo quản giúp không?
Tuy Tiểu Hồng đang hỏi ý kiến Tiểu Linh Nhi nhưng tay thì đã hành động rồi. Chớp mắt đã lấy đi mất mấy món chí tôn vương khí khá hoàn chỉnh.
Ngân Giác Yêu Vương vốn cũng muốn cướp nhưng vừa xông tới đã kêu toáng lên, bị Tiểu Hồng một quyền đánh bay xa vài chục trượng.
Lúc này, Đàn Càn hòa thượng là nóng ruột nhất, kêu lên:
- Để lại vài món cho bần tăng... Ninh Tiểu Xuyên, Ninh thí chủ, tha cho bần tăng đi! Bần tăng quyết định cùng các ngươi vào Phong Thần di địa, cho dù có là núi đao biển lửa ta cũng không chớp mắt. Hay để bần tăng làm người mở đường, làm dũng sĩ đi đầu phá bẫy, làm người đầu sóng ngọn gió!
Đàn Càn hòa thượng thật sự đang cuống lên, bảo vật trong Phong Thần di địa quá nhiều, tiện tay nhặt cũng được bảo vật, nếu lỡ mất cơ hội này thì chắc chắn hắn sẽ khóc đến chết mất.
Ninh Tiểu Xuyên tiến lại gần Đàn Càn hòa thượng, nghĩ ngợi nói:
- Hòa thượng, ngươi thật sự đồng ý mở đường cho bọn ta?
Nếu luận tu vi, tu vi của Đàn Càn hòa thượng là cao nhất, chưa biết chừng còn hơn Cửu Vĩ Yêu Hậu vài phần.
Trong thế giới Phong Thần, tuy có thể tìm thấy rất nhiều bảo vật nhưng nguy hiểm trùng trùng, có thể nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào, đúng là cần một cường giả mở đường
Đàn Càn hòa thượng gật đầu, vẻ rất đại từ đại bi:
- Phật nói: ta không xuống địa ngục thì ai xuống!
Thật ra Đàn Càn hòa thượng đang nghĩ, đi đầu tuy gặp nguy hiểm trước tiên nhưng cũng gặp bảo vật đầu tiên.
Ninh Tiểu Xuyên có phần nghi hoặc nói:
- Ngươi sẽ không trở mặt chứ?
Đàn Càn hòa thượng nghiêm nghị:
- Ngươi xuất gia không nói dối. Ninh thí chủ, lẽ nào bần tăng mà ngươi cũng không tin?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu:
- Nếu đại sư đã giác ngộ sâu sắc như vậy thì ta sẽ giải phong ấn cho ngươi!
Binh!
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng lên ngực Đàn Càn hòa thượng giải trừ phong ấn trong cơ thể hắn.
Trong cơ thể Đàn Càn hòa thượng lập tức phát ra ánh Phật quang chói lòa, dây trói cũng đứt tung. Hắn lập tức lao về phía Táng Binh Địa, tay cầm bát, thấy bất cứ món tàn khí nào cũng thu vào.
Nhìn giống như chết đói không kén ăn, chứ nào có như thánh tăng đắc đạo tu vi cao cường?
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên đã là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, mượn thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng có thể bạo phát được sức mạnh của năm vị tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong nên căn bản không sợ Đàn Càn hòa thượng giở trò.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng:
- Ta tìm được một thứ rất đặc biệt trong Táng Binh Địa, ngươi xem giúp ta.
- Thứ đặc biệt?
Nhạc Minh Tùng có chút phấn khích.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa lấy ra thứ đó, nhưng hắn đã có dự cảm chắc chắn nó bất phàm.
Phải biết rằng, trong Phong Thần di địa tìm được bất cứ thứ kỳ trân dị bảo nào cũng là rất bình thường.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một miếng sắt to bằng bàn tay đưa cho Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng nhận lấy, chỉ nhìn qua đã cảm nhận được nó không tầm thường, sắc mặt hơi thay đổi.
- Quỷ thật, ngươi lại tìm được thứ này sao!
Nhạc Minh Tùng trợn mắt.
- Ngươi có tìm được mảnh khác nữa không?
Mấy người Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi lập tức vây lại nhìn mảnh sắt xanh.
Chỉ dùng mắt thường nhìn thì chẳng thấy có gì đặc biệt cả.
Ninh Tiểu Xuyên không lấy ra miếng khác mà hỏi:
- Rốt cuộc nó là gì?
Nhạc Minh Tùng nói:
- Nếu ta không nhầm thì đây có lẽ là mảnh vỡ của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp. Bảo vật, tuyệt đối là bảo vật, có thể sánh với chí tôn hoàng khí. Với tu sĩ Vạn Cổ Cảnh và Chân Nhân Cảnh mà nói, có thể quý giá hơn cả chí tôn hoàng khí.
- Lợi hại vậy sao?
Tiểu Hồng trố mắt, mắt chớp chớp, rất muốn cướp mảnh sắt đó đi.
Nhạc Minh Tùng nói:
- Các ngươi chưa tới thần giới nên chưa nghe về Thần Dụ Chiến Sĩ. Thần Dụ Chiến Sĩ là binh tướng dưới trướng thần linh, là quân đội của thần linh, đại diện cho thần linh, chinh chiến ở các tinh cầu. Khải giáp họ mặc chính là Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp.
- Nói cứ như ngươi đã tới thần giới vậy!
Tiểu Hồng khinh bỉ nhìn Nhạc Minh Tùng một cái.
Nhạc Minh Tùng nói tiếp:
- Tu sĩ Chân Nhân Cảnh mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp có thể lập tức có chiến lực cấp Chí Tôn. Tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp lập tức có chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Đương nhiên tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai tới tầng thứ tám, mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp cũng chỉ có chiến lực của Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.
- Chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín là cực hạn của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp rồi.
- Có thể nói, cảnh giới càng thấp thì giá trị của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp càng cao. Hơn nữa lực phòng ngự của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp cũng rất lớn. Cho dù là sinh linh Tạo Hóa Cảnh, không dùng tới thứ thần khí thì rất khó phá vỡ Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp. Từng có một vị Thần Dụ Chiến Sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp vào có thể đỡ được ba đòn của Tạo Hóa Cảnh mà không chết.
Chiến lực Tạo Hóa Cảnh thì chỉ một ngón tay cũng có thể giết chết một tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất.
Nhưng khi mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp vào thì tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất có thể chịu được ba chiêu của tu sĩ Tạo Hóa Cảnh. Lực phòng ngự có thể nói là cực kỳ khủng bố.
- Sinh linh Chân Nhân Cảnh mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp là có ngay chiến lực Chí Tôn?
Kim Giác Yêu Vương tưởng mình nghe nhầm.
Chiến lực cấp Chí Tôn tương đương với một vị Yêu Hoàng, cả Bắc Cương cũng chỉ có chín vị Yêu Hoàng mà thôi.
Kim Giác Yêu Vương sao có thể không kích động?
- Thật vậy hả?
Khuynh Phi Tử cũng vô cùng chấn kinh.
Phải biết là trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng xuất thế, cả Thiên Hư Đại Lục, sinh linh cường đại nhất cũng chỉ là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.
Đệ nhất thế giới chi chủ của nhân tộc, Thái Thanh Long Hoàng của yêu tộc chính là có tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Đứng trên đỉnh cao của đại lục, được vô số sinh linh sùng bái tôn kính.
Chân Quỷ Hồn Linh Đan chỉ có hơn ba nghìn viên, ai cũng muốn lấy, đương nhiên tốc độ tranh giành rất kinh khủng.
Tu vi của họ ngày càng cao, hiệu quả dùng Thiên Quỷ Hồn Linh Đan sẽ càng thấp.
Chân Quỷ Hồn Linh Đan tinh thuần hơn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan, năng lượng cũng cường đại hơn, là chí bảo đối với sinh linh Chân Nhân Cảnh. Mỗi viên có thể nâng cao tu vi rõ rệt.
Kim Ngân Giác Yêu Vương trố mắt, có phần không kịp phản ứng.
Ngân Giác Yêu Vương gào lên:
- Này, đó là Hồn Linh Đan Nhạc trưởng lão tặng bọn ta, sao các ngươi lại cướp như thế hả?
- Ngươi lại đi nói lý với một đám nữ nhân sao? Còn không mau đi giành lấy. Nếu không Chân Quỷ Hồn Linh Đan sẽ bị lấy hết đấy.
Kim Giác Yêu Vương lập tức bay lên bắt đầu tranh giành Chân Quỷ Hồn Linh Đan.
Cuối cùng, Tiểu Hồng nhanh tay nhất, lấy được hơn một nghìn bốn trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và một lượng lớn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Đát Hy công chúa lấy được hơn tám trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và hơn hai vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Khuynh Phi Tử lấy được hơn ba trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và hơn một vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Kim Giác Yêu Vương và Ngân Giác Yêu Vương chậm một bước, chỉ được hơn hai trăm viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan và một lượng lớn Thiên Quỷ Hồn Linh Đan.
Hơn ba nghìn viên Chân Quỷ Hồn Linh Đan được lấy đi sạch sẽ, còn lại hơn hai mươi vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan không ai lấy. Số còn lại này là loại cấp thấp nên không ai cần cả.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay thu hết hơn hai mươi vạn viên Thiên Quỷ Hồn Linh Đan này vào vòng Càn Khôn.
Hắn định đem toàn bộ về cho các tu sĩ ở Kiếm Các Hầu phủ. Nếu bồi dưỡng được một đội quân toàn tu sĩ Thiên Nhân Cảnh thì cũng là sức mạnh không tồi.
Tiểu Hồng lấy được nhiều Chân Quỷ Hồn Linh Đan nhất đương nhiên rất vui, nhìn sang Tiểu Linh Nhi nói:
- Tiểu Linh Nhi, bọn ta đều tìm được bảo vật trong Táng Binh Địa, còn ngươi, có tìm được thứ gì tốt không?
Mọi người đều nhìn sang Tiểu Linh Nhi, rất tò mò không biết Tiểu Linh Nhi tìm được bao nhiêu bảo vật.
Tiểu Linh Nhi nhìn Ninh Tiểu Xuyên, thấy hắn gật đầu liền lấy từ trong nhẫn Càn Khôn ra một đống mảnh vỡ chiến khí, có tới hai ba trăm món.
Mảnh chí tôn vương khí có tới hai trăm ba mươi bảy mảnh, ngoài ra còn có mười hai món chí tôn vương khí khá hoàn chỉnh.
Mười hai món chí tôn vương khí này đều có chút khiếm khuyết, nếu luyện lại cẩn thận rất có khả năng trở thành chí tôn vương khí hoàn chỉnh. Mỗi món đều có thể là trấn giáo đại khí của một Thánh Thổ.
Ngoài chí tôn vương khí còn có mười một mảnh chí tôn hoàng khí và hai món chí tôn hoàng khí tàn khuyết.
Hai món chí tôn hoàng khí này phát huy được ba phần uy lực, cũng là bảo vật hiếm có.
Mọi người nhìn mà trợn mắt há mồm, so với bảo vật của Tiểu Linh Nhi thì số lượng và chất lượng bảo vật họ tìm được đều quá thảm hại.
Ai cũng đầy vẻ ngưỡng mộ và ghen tị.
- Trong thời gian ngắn như vậy sao ngươi tìm được nhiều vậy?
Đát Hy công chúa nhìn đống bảo vật mà thất kinh. Với tu vi của Cửu Vĩ Yêu Hậu cũng chỉ tìm được hơn bốn mươi mảnh chí tôn vương khí mà thôi.
Cũng may những người ở đây ít nhất đều là Chân Nhân Cảnh trở lên, đều là người từng trải, nếu là một tu sĩ Thiên Nhân Cảnh, trong một lúc nhìn thấy nhiều bảo vật thế này chắc kinh hãi đến ngất đi.
Tiểu Linh Nhi mím môi, cười ngượng ngùng:
- Chỗ này đều là của cha nuôi tặng ta.
Kim Giác Yêu Vương quỳ xuống khóc lóc, cảm thán:
- Người có cha nuôi có khác, không thể sánh được!
Tiểu Hồng liếm liếm môi, ánh mắt lóe dị quang:
- Tiểu Linh Nhi, nhiều bảo vật như vậy ngươi dùng không hết đâu. Có cần ta bảo quản giúp không?
Tuy Tiểu Hồng đang hỏi ý kiến Tiểu Linh Nhi nhưng tay thì đã hành động rồi. Chớp mắt đã lấy đi mất mấy món chí tôn vương khí khá hoàn chỉnh.
Ngân Giác Yêu Vương vốn cũng muốn cướp nhưng vừa xông tới đã kêu toáng lên, bị Tiểu Hồng một quyền đánh bay xa vài chục trượng.
Lúc này, Đàn Càn hòa thượng là nóng ruột nhất, kêu lên:
- Để lại vài món cho bần tăng... Ninh Tiểu Xuyên, Ninh thí chủ, tha cho bần tăng đi! Bần tăng quyết định cùng các ngươi vào Phong Thần di địa, cho dù có là núi đao biển lửa ta cũng không chớp mắt. Hay để bần tăng làm người mở đường, làm dũng sĩ đi đầu phá bẫy, làm người đầu sóng ngọn gió!
Đàn Càn hòa thượng thật sự đang cuống lên, bảo vật trong Phong Thần di địa quá nhiều, tiện tay nhặt cũng được bảo vật, nếu lỡ mất cơ hội này thì chắc chắn hắn sẽ khóc đến chết mất.
Ninh Tiểu Xuyên tiến lại gần Đàn Càn hòa thượng, nghĩ ngợi nói:
- Hòa thượng, ngươi thật sự đồng ý mở đường cho bọn ta?
Nếu luận tu vi, tu vi của Đàn Càn hòa thượng là cao nhất, chưa biết chừng còn hơn Cửu Vĩ Yêu Hậu vài phần.
Trong thế giới Phong Thần, tuy có thể tìm thấy rất nhiều bảo vật nhưng nguy hiểm trùng trùng, có thể nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào, đúng là cần một cường giả mở đường
Đàn Càn hòa thượng gật đầu, vẻ rất đại từ đại bi:
- Phật nói: ta không xuống địa ngục thì ai xuống!
Thật ra Đàn Càn hòa thượng đang nghĩ, đi đầu tuy gặp nguy hiểm trước tiên nhưng cũng gặp bảo vật đầu tiên.
Ninh Tiểu Xuyên có phần nghi hoặc nói:
- Ngươi sẽ không trở mặt chứ?
Đàn Càn hòa thượng nghiêm nghị:
- Ngươi xuất gia không nói dối. Ninh thí chủ, lẽ nào bần tăng mà ngươi cũng không tin?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu:
- Nếu đại sư đã giác ngộ sâu sắc như vậy thì ta sẽ giải phong ấn cho ngươi!
Binh!
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng lên ngực Đàn Càn hòa thượng giải trừ phong ấn trong cơ thể hắn.
Trong cơ thể Đàn Càn hòa thượng lập tức phát ra ánh Phật quang chói lòa, dây trói cũng đứt tung. Hắn lập tức lao về phía Táng Binh Địa, tay cầm bát, thấy bất cứ món tàn khí nào cũng thu vào.
Nhìn giống như chết đói không kén ăn, chứ nào có như thánh tăng đắc đạo tu vi cao cường?
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên đã là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, mượn thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng có thể bạo phát được sức mạnh của năm vị tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong nên căn bản không sợ Đàn Càn hòa thượng giở trò.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng:
- Ta tìm được một thứ rất đặc biệt trong Táng Binh Địa, ngươi xem giúp ta.
- Thứ đặc biệt?
Nhạc Minh Tùng có chút phấn khích.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa lấy ra thứ đó, nhưng hắn đã có dự cảm chắc chắn nó bất phàm.
Phải biết rằng, trong Phong Thần di địa tìm được bất cứ thứ kỳ trân dị bảo nào cũng là rất bình thường.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một miếng sắt to bằng bàn tay đưa cho Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng nhận lấy, chỉ nhìn qua đã cảm nhận được nó không tầm thường, sắc mặt hơi thay đổi.
- Quỷ thật, ngươi lại tìm được thứ này sao!
Nhạc Minh Tùng trợn mắt.
- Ngươi có tìm được mảnh khác nữa không?
Mấy người Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi lập tức vây lại nhìn mảnh sắt xanh.
Chỉ dùng mắt thường nhìn thì chẳng thấy có gì đặc biệt cả.
Ninh Tiểu Xuyên không lấy ra miếng khác mà hỏi:
- Rốt cuộc nó là gì?
Nhạc Minh Tùng nói:
- Nếu ta không nhầm thì đây có lẽ là mảnh vỡ của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp. Bảo vật, tuyệt đối là bảo vật, có thể sánh với chí tôn hoàng khí. Với tu sĩ Vạn Cổ Cảnh và Chân Nhân Cảnh mà nói, có thể quý giá hơn cả chí tôn hoàng khí.
- Lợi hại vậy sao?
Tiểu Hồng trố mắt, mắt chớp chớp, rất muốn cướp mảnh sắt đó đi.
Nhạc Minh Tùng nói:
- Các ngươi chưa tới thần giới nên chưa nghe về Thần Dụ Chiến Sĩ. Thần Dụ Chiến Sĩ là binh tướng dưới trướng thần linh, là quân đội của thần linh, đại diện cho thần linh, chinh chiến ở các tinh cầu. Khải giáp họ mặc chính là Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp.
- Nói cứ như ngươi đã tới thần giới vậy!
Tiểu Hồng khinh bỉ nhìn Nhạc Minh Tùng một cái.
Nhạc Minh Tùng nói tiếp:
- Tu sĩ Chân Nhân Cảnh mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp có thể lập tức có chiến lực cấp Chí Tôn. Tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp lập tức có chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Đương nhiên tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai tới tầng thứ tám, mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp cũng chỉ có chiến lực của Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.
- Chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín là cực hạn của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp rồi.
- Có thể nói, cảnh giới càng thấp thì giá trị của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp càng cao. Hơn nữa lực phòng ngự của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp cũng rất lớn. Cho dù là sinh linh Tạo Hóa Cảnh, không dùng tới thứ thần khí thì rất khó phá vỡ Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp. Từng có một vị Thần Dụ Chiến Sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp vào có thể đỡ được ba đòn của Tạo Hóa Cảnh mà không chết.
Chiến lực Tạo Hóa Cảnh thì chỉ một ngón tay cũng có thể giết chết một tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất.
Nhưng khi mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp vào thì tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất có thể chịu được ba chiêu của tu sĩ Tạo Hóa Cảnh. Lực phòng ngự có thể nói là cực kỳ khủng bố.
- Sinh linh Chân Nhân Cảnh mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp là có ngay chiến lực Chí Tôn?
Kim Giác Yêu Vương tưởng mình nghe nhầm.
Chiến lực cấp Chí Tôn tương đương với một vị Yêu Hoàng, cả Bắc Cương cũng chỉ có chín vị Yêu Hoàng mà thôi.
Kim Giác Yêu Vương sao có thể không kích động?
- Thật vậy hả?
Khuynh Phi Tử cũng vô cùng chấn kinh.
Phải biết là trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng xuất thế, cả Thiên Hư Đại Lục, sinh linh cường đại nhất cũng chỉ là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.
Đệ nhất thế giới chi chủ của nhân tộc, Thái Thanh Long Hoàng của yêu tộc chính là có tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Đứng trên đỉnh cao của đại lục, được vô số sinh linh sùng bái tôn kính.