Trong mấy không gian độc lập giống như bong bóng, Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang giao thủ với một thanh niên lông mày trắng.
Người này chính là Tư Đồ Lãng, hắn nhìn rất bình thường, nhưng hàng lông mày lại vô cùng nổi bật.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng đều đã là Thứ Thần Cảnh tầng thứ chín, thực lực hai bên tương đương, nhất thời không thể phân thắng bại.
Trong dòng sông thời không, thân ảnh mơ hồ kia nhìn xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Đột nhiên hắn thở dài:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tới Cửu U đã ba mươi năm, cũng nắm được hơn nửa ảo diệu của Vạn Pháp Thần Cách, giờ đã đến lúc ngươi nên rời khỏi đây rồi.
Tay hắn đột nhiên thò vào dòng sông thời không phía dưỡi, khẽ khuấy lên rồi lập tức rút về.
Dòng sông lập tức nổi gợn sóng đầy màu sắc giống như có vô số con sóng lớn bùng nổ bên trong dòng sông ấy vậy.
Nhưng những đường gợn sóng đó chỉ xuất hiện một chút rồi hoàn toàn biến mất.
Dòng sông thời không biến mất, có nghĩa là không gian này cũng bị huỷ diệt.
Thân ảnh mờ ảo đó lướt nhìn dòng sông thời không bị cắt đứt rồi mới lái con thuyền nhỏ kia chậm rãi rời đi.
Trong không gian Cửu U lúc này, bầu trời vốn hơi u ám lúc này đột nhiên biến sắc, những đám mây giống như bị cuồng phong tác động, bay vù vù qua Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng.
Sự thay đổi lớn như vậy đương nhiên ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong Cửu U.
Cho dù là những người rơi vào trạng thái điên cuồng cũng ngẩng lên nhìn, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tại nơi cách Ninh Tiểu Xuyên ít nhất hơn chục vạn dặm, Lôi Quang Chủ Thần vẫn ngồi trên đỉnh ngọn núi đá kia.
Ngẩng lên nhìn sắc trời biến đổi, trong mắt Lôi Quang Chủ Thần lộ sự mừng rỡ.
- Lỗ hổng không gian, trong Cửu U lại xuất hiện lỗ hỏng không gian. Có nó ta có thể rời khỏi đây trở về thế giới Lôi Quang.
Thế giới Lôi Quang là nơi Lôi Quang Chủ Thần sống trước kia. Thế giới này cũng là bát phẩm văn minh giống văn minh Thần Hà.
Từ khi tới đây Lôi Quang Chủ Thần đã nghĩ rất nhiều cách để rời khỏi đây.
Nhưng cuối cùng hắn tuyệt vọng. Bức vách của không gian này còn vững chãi hơn cả màng vũ trụ. Với thực lực cấp Chủ Thần hắn vẫn không thể thoát được khỏi đây.
Nhưng giờ Lôi Quang Chủ Thần đã thấy Thứ Thần huyết y vọng thoát ra.
Lôi Quang Chủ Thần trước giờ vẫn ngồi trên đỉnh núi, lúc này đột nhiên đứng dậy.
Thân hình cao lớn của hắn đứng trên đỉnh núi, giọng nói vang vọng khắp vùng đất Cửu U.
- Ta laf Lôi Quang Chủ Thần, giờ hiệu triệu tất cả thần linh, Thứ Thần và cả người phàm. Ta đã phát hiện một lỗ hổng không gian ở Cửu U, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đột phá khỏi nơi này.
Dưới chân Lôi Quang Chủ Thần, những người toàn thân đầy tử khí, đang đi từng bước lên bậc thang dẫn lên đỉnh núi, lúc này đều ngẩng lên, ánh mắt loé sáng.
Phần lớn bọn họ đều là thần linh, lúc trước, khi tâm trạng thất vọng thì trên người không có bất cứ sự hiển hiện nào của sức mạnh.
Nhưng lúc này thì sức mạnh toả ra từ họ vô cùng kinh người.
Trong vùng đất Cửu U, vô số thân ảnh lập tức bay về phía Lôi Quang Chủ Thần.
- Cuối cùng cũng có hy vọng thoát khỏi nơi đây.
- Ha ha, ông trời phù hộ. Nếu ta thoát được khỏi nơi này, cho dù có mất hàng trăm triệu vạn năm ta cũng phải giết kẻ đã tạo ra không gian này.
- Nhưng giết thì dễ dàng cho hắn quá. Sau này chúng ta phải phong ấn sức mạnh của hắn, ném hắn vào đây để hắn nếm thử mùi vị của sự thống khổ ở nơi này.
…
Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng nghe thấy từ trong vòng huyết hoàn vọng ra vô số giọng nói chói tai.
Những người bị nhốt ở đây trừ những người mới ra thì phần lớn đều sắp phát điên rồi. Khó khăn lắm mới có cơ hội có thể thoát được, sự ức chế ngay lập tức được thích phóng.
- Một đám ngu ngốc, trốn được ra khỏi đây đã là tốt rồi, chúng lại còn muốn đối phó với một vị Chủ Thần, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.
Tư Đồ Lãng nhướn mày, hừ lạnh.
Cũng chỉ có Ninh Tiểu Xuyên mới biết thật ra Tư Đồ Lãng cũng như Huyết Thần mà Ninh Tiểu Xuyên từng gặp, đều là người ngoài lạnh trong nóng.
Nếu không thì hắn và Tư Đồ Lãng cũng không đánh mãi đánh mãi rồi cũng thành bằng hữu.
Nhìn Tư Đồ Lãng, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Ngươi cũng đừng nói nữa, chúng ta mau tới chỗ Lôi Quang Chủ Thần xem sao.
Cả hai liền bay về phía đó.
Lúc này, quy định không được phi hành trên núi của Lôi Quang Chủ Thần cũng đã bị huỷ bỏ.
Từ bốn hướng có nghìn nghịt người bay tới, đáp xuống đỉnh núi.
Nửa ngày sau, cả ngọn núi đã chật cứng người. Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng cũng đứng trên đó.
Sau khi mọi người tới đều ngẩng lên nhìn Lôi Quang Chủ Thần và đợi.
Một ngày sau, cũng không quan tâm còn ai đang tới không, Lôi Quang Chủ Thần bỗng bay lên trời.
Phía sau Lôi Quang Chủ Thần, cả ngọn núi đá cũng uỳnh một tiếng bay lên.
- Thần khí, ngọn núi này là một món thần khí?
Lúc này nhiều người mới cảm ứng được ngọn núi đá dưới chân họ lại là một món thần khí.
Món thần khí hình ngọn núi này theo sau Lôi Quang Chủ Thần, chui vào tầng mây rồi tiến vào trong vùng hỗn độn.
Tất cả mọi người bao gồm cả Ninh Tiểu Xuyên đều ngẩng lên nhìn trời.
Trước kia Ninh Tiểu Xuyên cũng đã thử thăm dò xem phía trên bầu trời Cửu U là gì. Khi vượt qua tầng mây thì xuất hiện trước mặt hắn lại là một vùng hỗn độn vô tận.
Trong vùng hỗn độn này vô cùng nguy hiểm, cho dù là Chủ Thần rơi vào cũng chết chắc.
Vì thế, Lôi Quang Chủ Thần cũng không thể rời khỏi vùng đất Cửu U mà Hỗn Độn chi lực bao quanh.
Nhưng một lúc sau, trong vùng hỗn độn đó xuất hiện một vòng xoáy lớn. Vòng xoáy này quấy động Hỗn Độn chi lực, tạo ra một cái khe hở nhỏ.
Lôi Quang Chủ Thần đang dẫn theo ngọn núi thần khí bay về phía đó.
Chỉ cần chui ra khỏi khe hở đó là họ sẽ thoát được khỏi không gian này.
Khi thân ảnh Lôi Quang Chủ Thần biến mất trong khe hở, mọi người đã cùng hoan hô vì đã thấy Thứ Thần huyết y vọng.
Nhưng đúng lúc đó, một chùm quang trụ từ trong khe hở bắn ra, bao trùm lấy toàn bộ những người trên núi.
- Những kẻ chống lại Cửu U đều phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.
Một giọng nói băng lãnh vọng ra từ cột ánh sáng..
Nghe thế, tất cả mọi người, kể cả Ninh Tiểu Xuyên biến sắc mặt.
Chỉ cần là những người tới Cửu U này thì có lẽ sẽ không quên được giọng nói ấy.
Vì hồi đó họ bị chính chủ nhân của giọng nói này đưa tới Cửu U.
Sau khi chùm sáng chiếu xuống, người đầu tiên chịu áp lực chính là Lôi Quang Chủ Thần. Một mình Lôi Quang Chủ Thần dường như chịu tới chín phần uy lực của chùm sáng.
Nhưng cho dù chỉ là một phần uy lực còn lại thì không phải ai cũng chịu đựng nổi.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng chừng núi liền nhìn thấy không ít Thứ Thần bị chùm sáng đó chiếu tới, toàn thân cơ thịt quấn lại vào nhau.
Sau vài tiếng kêu thảm thiết, họ lần lượt biến mất, cũng không biết bị chùm sáng đó tiêu diệt hay là được chuyển về Cửu U.
- Nguy rồi Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta liều thôi.
Tư Đồ Lãng đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt đại biến, kéo Ninh Tiểu Xuyên bay về phía khe hở kia.
Một luồng thần uy hùng hồn toả ra từ người Tư Đồ Lãng, trước giờ hắn vẫn thể hiện thực lực Thứ Thần tầng thứ chín lại là một vị Thứ Thần!
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không có tâm trí mà kinh ngạc nũa.
Những thần linh còn lại trên núi lúc này cũng bay ngược lại chùm sáng, hướng về phía khe hở.
Chỉ cần vào trong khe hở kia là có thể rời khỏi Cửu U.
Có Thứ Thần huyết hy vọng trước mặt, những người còn lại đều bắt đầu liều mạng.
Ninh Tiểu Xuyên vốn không có thực lực để chống lại chùm sáng kia nhưng với sự giúp đỡ của Tư Đồ Lãng hắn cũng bay về phía khe hở.
Dưới chùm sáng mà có nhiều thần linh còn sống sót như vậy, nó dường như phát ra sự phẫn nộ, lập tức tăng cường độ lên nhiều lần.
Những thần linh ở cuối lúc này đều như thiêu thân lao vào lửa, toàn thân bốc cháy, kêu lên thảm thiết rồi biến mất.
Cảnh tượng đó khiến mấy người Ninh Tiểu Xuyên bay phía sau đều đại kinh thất sắc.
Nhưng cho dù phía trước chỉ có đường chết thì cũng không một ai có ý định lùi bước.
Cho dù chỉ một tia cơ hội thì họ cũng muốn chạy khỏi nơi này.
Vô số người lao lên đều bị chùm sáng huỷ diệt.
Tư Đồ Lãng bảo vệ Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt tái mét, quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên, vốn định hỏi Ninh Tiểu Xuyên có xông lên cùng hắn không.
Nhưng chỉ nhìn qua đã thấy thần sắc cương quyết trong mắt Ninh Tiểu Xuyên nên hắn không hỏi gì nữa, tiếp tục dẫn Ninh Tiểu Xuyên lao về phía trước.
Tu vi của Tư Đồ Lãng khoảng mức Hạ Vị Thần, yếu hơn những thần linh ở đây.
Mới bay lên một đoạn không xa thân thể hắn đã bắt đầu bốc cháy.
Chớp mắt thân thể Tư Đồ Lãng chỉ còn lại một nửa.
Tư Đồ Lãng cười thản nhiên, quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, đáng tiếc chúng ta không thể so tài được nữa rồi.
Còn chưa nói hết thì thân ảnh Tư Đồ Lãng đã bị huỷ hoại hoàn toàn. Hắn có viên Thần Cách hơn ba trăm mặt, trong chùm sáng đó viên Thần Cách bắt đầu bị phân giải.
Ninh Tiểu Xuyên cầm viên Thần Cách trong tay.
Mọi tinh hoa của thần linh đều dung nhập vào Thần Cách, chỉ cần Thần Cách không bị tiêu diệt thì Tư Đồ Lãng vẫn còn cơ hội hồi sinh.
Nhưng phải với điều kiện là Ninh Tiểu Xuyên bảo vệ được Thần Cách của Tư Đồ Lãng.
Không có Tư Đồ Lãng bảo vệ, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy toàn thân bắt đầu bốc cháy. Cảm giác nóng bỏng đó gần như sắp thiêu rụi Ninh Tiểu Xuyên.
Người này chính là Tư Đồ Lãng, hắn nhìn rất bình thường, nhưng hàng lông mày lại vô cùng nổi bật.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng đều đã là Thứ Thần Cảnh tầng thứ chín, thực lực hai bên tương đương, nhất thời không thể phân thắng bại.
Trong dòng sông thời không, thân ảnh mơ hồ kia nhìn xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Đột nhiên hắn thở dài:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tới Cửu U đã ba mươi năm, cũng nắm được hơn nửa ảo diệu của Vạn Pháp Thần Cách, giờ đã đến lúc ngươi nên rời khỏi đây rồi.
Tay hắn đột nhiên thò vào dòng sông thời không phía dưỡi, khẽ khuấy lên rồi lập tức rút về.
Dòng sông lập tức nổi gợn sóng đầy màu sắc giống như có vô số con sóng lớn bùng nổ bên trong dòng sông ấy vậy.
Nhưng những đường gợn sóng đó chỉ xuất hiện một chút rồi hoàn toàn biến mất.
Dòng sông thời không biến mất, có nghĩa là không gian này cũng bị huỷ diệt.
Thân ảnh mờ ảo đó lướt nhìn dòng sông thời không bị cắt đứt rồi mới lái con thuyền nhỏ kia chậm rãi rời đi.
Trong không gian Cửu U lúc này, bầu trời vốn hơi u ám lúc này đột nhiên biến sắc, những đám mây giống như bị cuồng phong tác động, bay vù vù qua Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng.
Sự thay đổi lớn như vậy đương nhiên ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong Cửu U.
Cho dù là những người rơi vào trạng thái điên cuồng cũng ngẩng lên nhìn, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tại nơi cách Ninh Tiểu Xuyên ít nhất hơn chục vạn dặm, Lôi Quang Chủ Thần vẫn ngồi trên đỉnh ngọn núi đá kia.
Ngẩng lên nhìn sắc trời biến đổi, trong mắt Lôi Quang Chủ Thần lộ sự mừng rỡ.
- Lỗ hổng không gian, trong Cửu U lại xuất hiện lỗ hỏng không gian. Có nó ta có thể rời khỏi đây trở về thế giới Lôi Quang.
Thế giới Lôi Quang là nơi Lôi Quang Chủ Thần sống trước kia. Thế giới này cũng là bát phẩm văn minh giống văn minh Thần Hà.
Từ khi tới đây Lôi Quang Chủ Thần đã nghĩ rất nhiều cách để rời khỏi đây.
Nhưng cuối cùng hắn tuyệt vọng. Bức vách của không gian này còn vững chãi hơn cả màng vũ trụ. Với thực lực cấp Chủ Thần hắn vẫn không thể thoát được khỏi đây.
Nhưng giờ Lôi Quang Chủ Thần đã thấy Thứ Thần huyết y vọng thoát ra.
Lôi Quang Chủ Thần trước giờ vẫn ngồi trên đỉnh núi, lúc này đột nhiên đứng dậy.
Thân hình cao lớn của hắn đứng trên đỉnh núi, giọng nói vang vọng khắp vùng đất Cửu U.
- Ta laf Lôi Quang Chủ Thần, giờ hiệu triệu tất cả thần linh, Thứ Thần và cả người phàm. Ta đã phát hiện một lỗ hổng không gian ở Cửu U, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đột phá khỏi nơi này.
Dưới chân Lôi Quang Chủ Thần, những người toàn thân đầy tử khí, đang đi từng bước lên bậc thang dẫn lên đỉnh núi, lúc này đều ngẩng lên, ánh mắt loé sáng.
Phần lớn bọn họ đều là thần linh, lúc trước, khi tâm trạng thất vọng thì trên người không có bất cứ sự hiển hiện nào của sức mạnh.
Nhưng lúc này thì sức mạnh toả ra từ họ vô cùng kinh người.
Trong vùng đất Cửu U, vô số thân ảnh lập tức bay về phía Lôi Quang Chủ Thần.
- Cuối cùng cũng có hy vọng thoát khỏi nơi đây.
- Ha ha, ông trời phù hộ. Nếu ta thoát được khỏi nơi này, cho dù có mất hàng trăm triệu vạn năm ta cũng phải giết kẻ đã tạo ra không gian này.
- Nhưng giết thì dễ dàng cho hắn quá. Sau này chúng ta phải phong ấn sức mạnh của hắn, ném hắn vào đây để hắn nếm thử mùi vị của sự thống khổ ở nơi này.
…
Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng nghe thấy từ trong vòng huyết hoàn vọng ra vô số giọng nói chói tai.
Những người bị nhốt ở đây trừ những người mới ra thì phần lớn đều sắp phát điên rồi. Khó khăn lắm mới có cơ hội có thể thoát được, sự ức chế ngay lập tức được thích phóng.
- Một đám ngu ngốc, trốn được ra khỏi đây đã là tốt rồi, chúng lại còn muốn đối phó với một vị Chủ Thần, đúng là không biết chữ chết viết thế nào.
Tư Đồ Lãng nhướn mày, hừ lạnh.
Cũng chỉ có Ninh Tiểu Xuyên mới biết thật ra Tư Đồ Lãng cũng như Huyết Thần mà Ninh Tiểu Xuyên từng gặp, đều là người ngoài lạnh trong nóng.
Nếu không thì hắn và Tư Đồ Lãng cũng không đánh mãi đánh mãi rồi cũng thành bằng hữu.
Nhìn Tư Đồ Lãng, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Ngươi cũng đừng nói nữa, chúng ta mau tới chỗ Lôi Quang Chủ Thần xem sao.
Cả hai liền bay về phía đó.
Lúc này, quy định không được phi hành trên núi của Lôi Quang Chủ Thần cũng đã bị huỷ bỏ.
Từ bốn hướng có nghìn nghịt người bay tới, đáp xuống đỉnh núi.
Nửa ngày sau, cả ngọn núi đã chật cứng người. Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Lãng cũng đứng trên đó.
Sau khi mọi người tới đều ngẩng lên nhìn Lôi Quang Chủ Thần và đợi.
Một ngày sau, cũng không quan tâm còn ai đang tới không, Lôi Quang Chủ Thần bỗng bay lên trời.
Phía sau Lôi Quang Chủ Thần, cả ngọn núi đá cũng uỳnh một tiếng bay lên.
- Thần khí, ngọn núi này là một món thần khí?
Lúc này nhiều người mới cảm ứng được ngọn núi đá dưới chân họ lại là một món thần khí.
Món thần khí hình ngọn núi này theo sau Lôi Quang Chủ Thần, chui vào tầng mây rồi tiến vào trong vùng hỗn độn.
Tất cả mọi người bao gồm cả Ninh Tiểu Xuyên đều ngẩng lên nhìn trời.
Trước kia Ninh Tiểu Xuyên cũng đã thử thăm dò xem phía trên bầu trời Cửu U là gì. Khi vượt qua tầng mây thì xuất hiện trước mặt hắn lại là một vùng hỗn độn vô tận.
Trong vùng hỗn độn này vô cùng nguy hiểm, cho dù là Chủ Thần rơi vào cũng chết chắc.
Vì thế, Lôi Quang Chủ Thần cũng không thể rời khỏi vùng đất Cửu U mà Hỗn Độn chi lực bao quanh.
Nhưng một lúc sau, trong vùng hỗn độn đó xuất hiện một vòng xoáy lớn. Vòng xoáy này quấy động Hỗn Độn chi lực, tạo ra một cái khe hở nhỏ.
Lôi Quang Chủ Thần đang dẫn theo ngọn núi thần khí bay về phía đó.
Chỉ cần chui ra khỏi khe hở đó là họ sẽ thoát được khỏi không gian này.
Khi thân ảnh Lôi Quang Chủ Thần biến mất trong khe hở, mọi người đã cùng hoan hô vì đã thấy Thứ Thần huyết y vọng.
Nhưng đúng lúc đó, một chùm quang trụ từ trong khe hở bắn ra, bao trùm lấy toàn bộ những người trên núi.
- Những kẻ chống lại Cửu U đều phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.
Một giọng nói băng lãnh vọng ra từ cột ánh sáng..
Nghe thế, tất cả mọi người, kể cả Ninh Tiểu Xuyên biến sắc mặt.
Chỉ cần là những người tới Cửu U này thì có lẽ sẽ không quên được giọng nói ấy.
Vì hồi đó họ bị chính chủ nhân của giọng nói này đưa tới Cửu U.
Sau khi chùm sáng chiếu xuống, người đầu tiên chịu áp lực chính là Lôi Quang Chủ Thần. Một mình Lôi Quang Chủ Thần dường như chịu tới chín phần uy lực của chùm sáng.
Nhưng cho dù chỉ là một phần uy lực còn lại thì không phải ai cũng chịu đựng nổi.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng chừng núi liền nhìn thấy không ít Thứ Thần bị chùm sáng đó chiếu tới, toàn thân cơ thịt quấn lại vào nhau.
Sau vài tiếng kêu thảm thiết, họ lần lượt biến mất, cũng không biết bị chùm sáng đó tiêu diệt hay là được chuyển về Cửu U.
- Nguy rồi Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta liều thôi.
Tư Đồ Lãng đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt đại biến, kéo Ninh Tiểu Xuyên bay về phía khe hở kia.
Một luồng thần uy hùng hồn toả ra từ người Tư Đồ Lãng, trước giờ hắn vẫn thể hiện thực lực Thứ Thần tầng thứ chín lại là một vị Thứ Thần!
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không có tâm trí mà kinh ngạc nũa.
Những thần linh còn lại trên núi lúc này cũng bay ngược lại chùm sáng, hướng về phía khe hở.
Chỉ cần vào trong khe hở kia là có thể rời khỏi Cửu U.
Có Thứ Thần huyết hy vọng trước mặt, những người còn lại đều bắt đầu liều mạng.
Ninh Tiểu Xuyên vốn không có thực lực để chống lại chùm sáng kia nhưng với sự giúp đỡ của Tư Đồ Lãng hắn cũng bay về phía khe hở.
Dưới chùm sáng mà có nhiều thần linh còn sống sót như vậy, nó dường như phát ra sự phẫn nộ, lập tức tăng cường độ lên nhiều lần.
Những thần linh ở cuối lúc này đều như thiêu thân lao vào lửa, toàn thân bốc cháy, kêu lên thảm thiết rồi biến mất.
Cảnh tượng đó khiến mấy người Ninh Tiểu Xuyên bay phía sau đều đại kinh thất sắc.
Nhưng cho dù phía trước chỉ có đường chết thì cũng không một ai có ý định lùi bước.
Cho dù chỉ một tia cơ hội thì họ cũng muốn chạy khỏi nơi này.
Vô số người lao lên đều bị chùm sáng huỷ diệt.
Tư Đồ Lãng bảo vệ Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt tái mét, quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên, vốn định hỏi Ninh Tiểu Xuyên có xông lên cùng hắn không.
Nhưng chỉ nhìn qua đã thấy thần sắc cương quyết trong mắt Ninh Tiểu Xuyên nên hắn không hỏi gì nữa, tiếp tục dẫn Ninh Tiểu Xuyên lao về phía trước.
Tu vi của Tư Đồ Lãng khoảng mức Hạ Vị Thần, yếu hơn những thần linh ở đây.
Mới bay lên một đoạn không xa thân thể hắn đã bắt đầu bốc cháy.
Chớp mắt thân thể Tư Đồ Lãng chỉ còn lại một nửa.
Tư Đồ Lãng cười thản nhiên, quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, đáng tiếc chúng ta không thể so tài được nữa rồi.
Còn chưa nói hết thì thân ảnh Tư Đồ Lãng đã bị huỷ hoại hoàn toàn. Hắn có viên Thần Cách hơn ba trăm mặt, trong chùm sáng đó viên Thần Cách bắt đầu bị phân giải.
Ninh Tiểu Xuyên cầm viên Thần Cách trong tay.
Mọi tinh hoa của thần linh đều dung nhập vào Thần Cách, chỉ cần Thần Cách không bị tiêu diệt thì Tư Đồ Lãng vẫn còn cơ hội hồi sinh.
Nhưng phải với điều kiện là Ninh Tiểu Xuyên bảo vệ được Thần Cách của Tư Đồ Lãng.
Không có Tư Đồ Lãng bảo vệ, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy toàn thân bắt đầu bốc cháy. Cảm giác nóng bỏng đó gần như sắp thiêu rụi Ninh Tiểu Xuyên.