Ninh Tiểu Xuyên hiên ngang đứng giữa yêu điện, bình tĩnh nói:
- Trước tiên chúng ta nên phân tích cục diện của thiên hạ hiện nay. Trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng chưa thức tỉnh, nhân tộc và yêu tộc ở Thiên Hư Đại Lục hai bên không ai mạnh hơn ai, luôn ở thế cân bằng.
- Ở Bắc Cương, Nam Man, Đông Di đúng là yêu tộc rất mạnh, nhân tộc chỉ có thể sống trong một phạm vi rất nhỏ, căn bản không thể đấu lại yêu tộc.
- Vùng lãnh thổ mà các đại Thánh Thổ nhân tộc chiếm lĩnh chiếm chưa tới một phần trăm của yêu tộc, đương nhiên không thể đọ nổi với yêu tộc.
- Nhưng Trung Thổ và Tây Phương thì khác, ở đó nhân tộc mới là chúa tể tuyệt đối.
- Sinh linh yêu tộc mà dám ngông nghênh ở Trung Thổ thì chỉ có chết. Yêu tộc dám tới Tây Phương làm loạn, cho dù là Yêu Hoàng cũng rất nhanh sẽ bị các vị cao tăng đắc đạo của Tây Phương trấn áp, trở thành linh thú hộ miếu của tòa thánh miếu nào đó.
- Nếu đại quân yêu thú cho rằng có thể công phá Trung Thổ giống như Bắc Cương thì nhầm to, chắc chắn sẽ tổn thất nghiêm trọng, chưa biết chừng còn đại bại mà trở về.
Ly Vẫn yêu thị hừ mũi, cười khảy:
- Hoang đường! Trung Thổ chỉ cũng chỉ có ngũ đại thế giới chi chủ là còn có thể coi là những cường giả hàng đầu, bát đại Yêu Hoàng và cửu đại Yêu Hậu có thể dễ dàng giết chết ngũ đại thế giới chi chủ. Văn bản không cần Thiên Mộng Yêu Hoàng phải đích thân ra tay thì Trung Thổ đã thất bại.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ly Vẫn yêu thị giống như nhìn một kẻ ngốc, nói:
- Ngươi tưởng chỉ có năm vị thế giới chi chủ mới là Chí Tôn sao?
- Lẽ nào không phải?
- Ngu xuẩn! Tại những nơi ở Bắc Cương mà yêu tộc nắm giữ mà còn xuất hiện Thất Huyền Đạo Nhân và Đế Phi là hai vị cường giả nhân tộc bậc Chí Tôn. Huống hồ là Trung Thổ, nơi căn cơ nhân tộc thâm hậu hơn?
- Trung Thổ có hàng trăm Thánh Thổ không hề thua kém Thiên Đế Sơn, cho dù mỗi mười Thánh Thổ mới có được một vị Chí Tôn thì cũng có rất nhiều Chí Tôn rồi.
- Huống hồ Trung Thổ còn có tam đại Thánh Giáo và một số ẩn thế tông môn từ thời Viễn Cổ cường đại hơn nữa. Cộng thêm vài vị sứ giả do Thiên Đình phái xuống. Ngươi không thể tưởng tượng được sự lớn mạnh của nhân tộc đâu. Nếu tùy tiện dẫn đại quân yêu thú đi, cho dù có thắng thì cũng là thắng trong thê thảm, có lẽ số yêu tộc còn sống sẽ không nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên biết Thiên Mộng Yêu Hoàng không chỉ muốn tiêu diệt nhân tộc mà còn muốn yêu tộc cường thịnh hơn, chỉ như vậy yêu tộc mới sinh ra nhiều Thần Trữ hơn để có thể trở thành Thần sau này.
Vì thế, nếu cố miễn cưỡng tấn công Trung Thổ mà đại quân yêu thú tổn thất nghiêm trọng thì chắc chắn Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ phải suy nghĩ lời của hắn.
Thiên Mộng Yêu Hoàng trầm mặc một lúc, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nói cũng có vài phần có lý. Giờ ta hỏi ngươi, nếu đã không thể cưỡng chế tấn công thì phải làm thế nào để đại quân yêu thú tổn thất ít nhất?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ưu thế của yêu tộc là Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân.
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng dậy khỏi hoàng vị, tà váy kéo dài dưới đất, hai tay chắp sau lưng, nói:
- Với tu vi của ta hiện nay, muốn giết Chí Tôn dễ như trở bàn tay. Nhưng nếu Chí Tôn muốn trốn chạy, dùng chí tôn hoàng khí ẩn giấu khí tức, ta muốn tìm được hết cũng không phải dễ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Muốn tiêu diệt nhân tộc thì phải tiêu diệt tín niệm của họ trước. Hai nơi chí cao vô thượng của nhân tộc ở Thiên Hư Đại Lục là Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội. Chỉ cần san bằng được hai nơi này, đó chính là sự đả kích chí mạng tới nhân tộc. Các đại Thánh Thổ nhân tộc sẽ trở nên rời rạc. Lúc đó, chỉ cần đại quân yêu tộc tới thì Trung Thổ sẽ như đồ trong túi của yêu tộc mà thôi.
Ly Vẫn yêu thị lạnh giọng:
- Như ngươi vừa nói, nhân tộc có rất nhiều nhân vật Chí Tôn Vạn Cổ Cảnh, nếu Thiên Mộng Yêu Hoàng mạo hiểm tới Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội, vạn nhất trúng bẫy nhân tộc thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên cười khảy:
- Với thực lực hiện nay của Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân, cho dù tất cả Chí Tôn của nhân tộc ra tay thì cũng không phải đối thủ của Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân. Nếu chúng thật sự tụ lại một chỗ không phải sẽ càng tốt, có thể một mẻ lưới tóm gọn tất cả hay sao?
- Cái này…
Ly Vẫn yêu thị không thể phản bác được, vì Ninh Tiểu Xuyên nói đúng.
Huyễn Cấu yêu thị và Kỳ Sát yêu thị đứng hai bên Thiên Mộng Yêu Hoàng đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng: “Diệt Nhân Vương đối với nhân tộc cũng thật ác. Chủng tộc của mình mà cũng có thể ra tay tàn độc như vậy. Nếu Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội thực sự bị hủy diệt thì nhân tộc sẽ mất đi hoàn toàn đại thế.”
Thiên Mộng Yêu Hoàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chăm, nói:
- Được, cứ làm theo cách của ngươi. Ba ngày sau ngươi đích thân cùng bản hoàng tới Thần Trữ Cung, bản hoàng đã muốn gặp vị Thần Nông sứ giả mà Thiên Đình phái tới kia từ lâu rồi. Các ngươi lui ra hết đi!
Trở về Diệt Nhân Vương động phủ, Ninh Tiểu Xuyên trầm tư không nói.
Lần này là cơ hội tốt nhất cũng là cơ hội duy nhất để trừ bỏ Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nếu còn kéo dài nữa thì Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ ngưng tụ được Thứ Thần Thể tầng thứ hai.
Khi đó, có lẽ nhân tộc sẽ không có bất cứ cơ hội nào nữa. Nhân tộc cả Thiên Hư Đại Lục sẽ biến thành xương trắng hết.
Quan trọng là làm thể nào để truyền tin trước cho Sửu bà bà mà Thiên Mộng Yêu Hoàng không phát hiện ra.
Tu vi của Thiên Mộng Yêu Hoàng quá đáng sợ, nhất cử nhất động của Ninh Tiểu Xuyên đều không thể qua mắt được bà ta. Nếu bị phát hiện ra bất cứ sơ hở nào thì không chi Ninh Tiểu Xuyên mà Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi cũng phải chết, thậm chí cả Thiên Lam Đế Quốc cũng sẽ thành tro bụi trước nộ hỏa của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
- Có rồi! Để tâm nô truyền tin về Thần Trữ Cung cho Sửu bà bà để có chuẩn bị trước.
Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt, điều động hết tâm thần kết nối với những tâm nô từng thu phục.
Những tâm nô này là con cờ Ninh Tiểu Xuyên đã bố trí, không ngờ nay đã có đất dụng võ.
Rất nhanh Ninh Tiểu Xuyên đã kết nối được với một tâm nô.
Trì Hâm!
Đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, có Địa Ngục Ma Chủng Tâm Cung, là một vị thiên kiêu hiếm có.
Năm đó khi tham gia Thiên Môn khảo thí, hắn và Ninh Tiểu Xuyên so tâm thần, kết quả bị Ninh Tiểu Xuyên thu phục làm tâm nô.
Tại Thiên Môn khảo thí, Trì Hâm không có biểu hiện kiệt xuất, không được xếp trong mười hạng đầu, nhưng sau đó đã vượt lên, giờ đã là Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy, trở thành học viên ngoại viện của Thần Trữ Cung.
Ở ngoại viện Thần Trữ Cung tại Trung Thổ xa xôi.
Trì Hâm thành khẩn quỳ dưới đất, bái lạy về hướng Bắc Cương:
- Chủ nhân vĩ đại, cuối cùng người cũng liên lạc với nô bộc.
Tâm thần Ninh Tiểu Xuyên truyền đi một đạo ý niệm vào thẳng não Trì Hâm:
- Lập tức truyền tin này cho cung chủ Thần Trữ Cung, Túc Tĩnh Thần Y Đại Sư.
Túc Tĩnh là tên của Sửu bà bà.
Trì Hâm tỏ vẻ khó xử:
- Chủ nhân, thân phận của ta thấp kém, chỉ là ngoại viện học viên của Thần Trữ Cung không thể gặp được đại nhân vật như cung chủ.
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc, nói:
- Vậy ngươi tìm Nguyệt Thần, báo tin này, nàng ta biết phải làm thế nào. Ngoài ra, ta sẽ khắc trận đồ Tru Thần Trận vào não ngươi, ngươi giao luôn cho nàng ta.
Trì Hâm nói:
- Nếu nàng ta hỏi ai truyền tin cho ta thì nên trả lời thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, nói:
- Ngươi nói đây là kết quả của một vị kỳ nhân ẩn thế suy đoán. Tuyệt đối không được nhắc đến tên ta. Đi đi, mau truyền tin và trận đồ cho Nguyệt Thần.
Nói xong, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cắt đứt liên kết tâm thần với Trì Hâm.
Ninh Tiểu Xuyên không cho Trì Hâm nói tên hắn cho Nguyệt Thần cũng là vì lo sợ bị thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng phát hiện ra.
Thần niệm của Thứ Thần quá mạnh, cho dù là việc nhỏ xảy ra cách hàng tỷ dặm cũng bị phát hiện.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên tin chắc Sửu bà bà sẽ có cách ngăn sự thăm dò của thần niệm Thứ Thần, có thể có bố trí trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng giá lâm Thần Trữ Cung.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên ở yêu tộc, bên cạnh còn có Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi, như đi trên mặt băng mỏng, nguy hiểm bốn bề, bất cứ hành động nào cũng phải thận trọng.
…
Thần Trữ Cung.
Cuối cùng Trì Hâm cũng gặp được Nguyệt Thần, truyền tin ba ngày nữa Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ giá lâm và trận đồ Tru Thần Trận cho Nguyệt Thần.
Nguyệt Thần nhìn Trì Hâm chăm chăm:
- Tin ngươi nói không phải tầm thường. Ta phải xác nhận rốt cuộc là vị ẩn thế kỳ nhân nào đã cho ngươi biết tin này?
Trì Hâm nói:
- Thực sự xin lỗi, vị ẩn sĩ đó đã nhắc đi nhắc lại không được tiết lộ tên của ngài.
Nói xong Trì Hâm lập tức rời đi.
Nguyệt Thần do dự một chút rồi vào sâu trong Thần Trữ Cung, bái kiến Sửu bà bà, rồi truyền tin và trận đồ cho Sửu bà bà.
Sửu bà bà mở trận đồ nghiên cứu một lúc lâu.
- Quả nhiên là Tru Thần Trận truyền lại từ thời đại Phong Thần. Nếu vận dụng tốt thì có thể giết Thần.
- Trận đồ không vấn đề gì?
Nguyệt Thần nói.
Sửu bà bà gật đầu, rồi ánh mắt nghiêm nghị:
- Là ai đưa tin này cho con?
- Một ngoại viện học viên.
Nguyệt Thần nói.
Sửu bà bà lại hỏi:
- Học viên đó từng là đệ tử của Thánh Thổ nào?
- Con đã cho điều tra, hắn là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn.
Nguyệt Thần đáp.
Sửu bà bà nheo mắt, rồi lộ ra tiếu ý nhàn nhạt:
- Ta hiểu rồi. Nguyệt Thần, con đi tu luyện đi. Ba ngày nữa có lẽ có thể phân thắng bại với yêu tộc rồi. Sẽ là một trận ác chiến đấy!
Nguyệt Thần đứng dậy, đi đến cửa thì đột nhiên dừng lại:
- Sửu bà bà, có câu này con vẫn muốn hỏi ngươi.
- Nói đi.
- Nếu con gặp lại Ninh Tiểu Xuyên… à không, là Diệt Nhân Vương, thì con có phải giết hắn không?
Sửu bà bà ngẩng lên:
- Con nói xem lý do phải giết hắn?
Ánh mắt Nguyệt Thần có vài phần giằng xé:
- Hắn đầu hàng yêu tộc, dâng Trấn Yêu Tháp cho Thiên Mộng Yêu Hoàng, nhận kẻ thù của nhân tộc là chủ nhân, cam tâm làm nô bộc. Hắn gia nhập ma đạo, đánh mất tâm trí, vạn kiếp bất phục. Thiên hạ không biết có bao nhiêu người muốn giết hắn, coi hắn không bằng súc sinh. Nhìn hắn chết trong tay kẻ khác không bằng chết dưới kiếm của con, còn có thể giữ cho hắn một chút tôn nghiêm. Sau khi giết con sẽ hậu táng cho hắn, không cho bất cứ ai chà đạp lên thi thể của hắn.
- Trước tiên chúng ta nên phân tích cục diện của thiên hạ hiện nay. Trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng chưa thức tỉnh, nhân tộc và yêu tộc ở Thiên Hư Đại Lục hai bên không ai mạnh hơn ai, luôn ở thế cân bằng.
- Ở Bắc Cương, Nam Man, Đông Di đúng là yêu tộc rất mạnh, nhân tộc chỉ có thể sống trong một phạm vi rất nhỏ, căn bản không thể đấu lại yêu tộc.
- Vùng lãnh thổ mà các đại Thánh Thổ nhân tộc chiếm lĩnh chiếm chưa tới một phần trăm của yêu tộc, đương nhiên không thể đọ nổi với yêu tộc.
- Nhưng Trung Thổ và Tây Phương thì khác, ở đó nhân tộc mới là chúa tể tuyệt đối.
- Sinh linh yêu tộc mà dám ngông nghênh ở Trung Thổ thì chỉ có chết. Yêu tộc dám tới Tây Phương làm loạn, cho dù là Yêu Hoàng cũng rất nhanh sẽ bị các vị cao tăng đắc đạo của Tây Phương trấn áp, trở thành linh thú hộ miếu của tòa thánh miếu nào đó.
- Nếu đại quân yêu thú cho rằng có thể công phá Trung Thổ giống như Bắc Cương thì nhầm to, chắc chắn sẽ tổn thất nghiêm trọng, chưa biết chừng còn đại bại mà trở về.
Ly Vẫn yêu thị hừ mũi, cười khảy:
- Hoang đường! Trung Thổ chỉ cũng chỉ có ngũ đại thế giới chi chủ là còn có thể coi là những cường giả hàng đầu, bát đại Yêu Hoàng và cửu đại Yêu Hậu có thể dễ dàng giết chết ngũ đại thế giới chi chủ. Văn bản không cần Thiên Mộng Yêu Hoàng phải đích thân ra tay thì Trung Thổ đã thất bại.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ly Vẫn yêu thị giống như nhìn một kẻ ngốc, nói:
- Ngươi tưởng chỉ có năm vị thế giới chi chủ mới là Chí Tôn sao?
- Lẽ nào không phải?
- Ngu xuẩn! Tại những nơi ở Bắc Cương mà yêu tộc nắm giữ mà còn xuất hiện Thất Huyền Đạo Nhân và Đế Phi là hai vị cường giả nhân tộc bậc Chí Tôn. Huống hồ là Trung Thổ, nơi căn cơ nhân tộc thâm hậu hơn?
- Trung Thổ có hàng trăm Thánh Thổ không hề thua kém Thiên Đế Sơn, cho dù mỗi mười Thánh Thổ mới có được một vị Chí Tôn thì cũng có rất nhiều Chí Tôn rồi.
- Huống hồ Trung Thổ còn có tam đại Thánh Giáo và một số ẩn thế tông môn từ thời Viễn Cổ cường đại hơn nữa. Cộng thêm vài vị sứ giả do Thiên Đình phái xuống. Ngươi không thể tưởng tượng được sự lớn mạnh của nhân tộc đâu. Nếu tùy tiện dẫn đại quân yêu thú đi, cho dù có thắng thì cũng là thắng trong thê thảm, có lẽ số yêu tộc còn sống sẽ không nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên biết Thiên Mộng Yêu Hoàng không chỉ muốn tiêu diệt nhân tộc mà còn muốn yêu tộc cường thịnh hơn, chỉ như vậy yêu tộc mới sinh ra nhiều Thần Trữ hơn để có thể trở thành Thần sau này.
Vì thế, nếu cố miễn cưỡng tấn công Trung Thổ mà đại quân yêu thú tổn thất nghiêm trọng thì chắc chắn Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ phải suy nghĩ lời của hắn.
Thiên Mộng Yêu Hoàng trầm mặc một lúc, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nói cũng có vài phần có lý. Giờ ta hỏi ngươi, nếu đã không thể cưỡng chế tấn công thì phải làm thế nào để đại quân yêu thú tổn thất ít nhất?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ưu thế của yêu tộc là Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân.
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng dậy khỏi hoàng vị, tà váy kéo dài dưới đất, hai tay chắp sau lưng, nói:
- Với tu vi của ta hiện nay, muốn giết Chí Tôn dễ như trở bàn tay. Nhưng nếu Chí Tôn muốn trốn chạy, dùng chí tôn hoàng khí ẩn giấu khí tức, ta muốn tìm được hết cũng không phải dễ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Muốn tiêu diệt nhân tộc thì phải tiêu diệt tín niệm của họ trước. Hai nơi chí cao vô thượng của nhân tộc ở Thiên Hư Đại Lục là Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội. Chỉ cần san bằng được hai nơi này, đó chính là sự đả kích chí mạng tới nhân tộc. Các đại Thánh Thổ nhân tộc sẽ trở nên rời rạc. Lúc đó, chỉ cần đại quân yêu tộc tới thì Trung Thổ sẽ như đồ trong túi của yêu tộc mà thôi.
Ly Vẫn yêu thị lạnh giọng:
- Như ngươi vừa nói, nhân tộc có rất nhiều nhân vật Chí Tôn Vạn Cổ Cảnh, nếu Thiên Mộng Yêu Hoàng mạo hiểm tới Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội, vạn nhất trúng bẫy nhân tộc thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên cười khảy:
- Với thực lực hiện nay của Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân, cho dù tất cả Chí Tôn của nhân tộc ra tay thì cũng không phải đối thủ của Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân. Nếu chúng thật sự tụ lại một chỗ không phải sẽ càng tốt, có thể một mẻ lưới tóm gọn tất cả hay sao?
- Cái này…
Ly Vẫn yêu thị không thể phản bác được, vì Ninh Tiểu Xuyên nói đúng.
Huyễn Cấu yêu thị và Kỳ Sát yêu thị đứng hai bên Thiên Mộng Yêu Hoàng đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng: “Diệt Nhân Vương đối với nhân tộc cũng thật ác. Chủng tộc của mình mà cũng có thể ra tay tàn độc như vậy. Nếu Thần Trữ Cung và Thiên Hư Đại Lục Chân Nhân Công Hội thực sự bị hủy diệt thì nhân tộc sẽ mất đi hoàn toàn đại thế.”
Thiên Mộng Yêu Hoàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chăm, nói:
- Được, cứ làm theo cách của ngươi. Ba ngày sau ngươi đích thân cùng bản hoàng tới Thần Trữ Cung, bản hoàng đã muốn gặp vị Thần Nông sứ giả mà Thiên Đình phái tới kia từ lâu rồi. Các ngươi lui ra hết đi!
Trở về Diệt Nhân Vương động phủ, Ninh Tiểu Xuyên trầm tư không nói.
Lần này là cơ hội tốt nhất cũng là cơ hội duy nhất để trừ bỏ Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nếu còn kéo dài nữa thì Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ ngưng tụ được Thứ Thần Thể tầng thứ hai.
Khi đó, có lẽ nhân tộc sẽ không có bất cứ cơ hội nào nữa. Nhân tộc cả Thiên Hư Đại Lục sẽ biến thành xương trắng hết.
Quan trọng là làm thể nào để truyền tin trước cho Sửu bà bà mà Thiên Mộng Yêu Hoàng không phát hiện ra.
Tu vi của Thiên Mộng Yêu Hoàng quá đáng sợ, nhất cử nhất động của Ninh Tiểu Xuyên đều không thể qua mắt được bà ta. Nếu bị phát hiện ra bất cứ sơ hở nào thì không chi Ninh Tiểu Xuyên mà Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi cũng phải chết, thậm chí cả Thiên Lam Đế Quốc cũng sẽ thành tro bụi trước nộ hỏa của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
- Có rồi! Để tâm nô truyền tin về Thần Trữ Cung cho Sửu bà bà để có chuẩn bị trước.
Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt, điều động hết tâm thần kết nối với những tâm nô từng thu phục.
Những tâm nô này là con cờ Ninh Tiểu Xuyên đã bố trí, không ngờ nay đã có đất dụng võ.
Rất nhanh Ninh Tiểu Xuyên đã kết nối được với một tâm nô.
Trì Hâm!
Đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, có Địa Ngục Ma Chủng Tâm Cung, là một vị thiên kiêu hiếm có.
Năm đó khi tham gia Thiên Môn khảo thí, hắn và Ninh Tiểu Xuyên so tâm thần, kết quả bị Ninh Tiểu Xuyên thu phục làm tâm nô.
Tại Thiên Môn khảo thí, Trì Hâm không có biểu hiện kiệt xuất, không được xếp trong mười hạng đầu, nhưng sau đó đã vượt lên, giờ đã là Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy, trở thành học viên ngoại viện của Thần Trữ Cung.
Ở ngoại viện Thần Trữ Cung tại Trung Thổ xa xôi.
Trì Hâm thành khẩn quỳ dưới đất, bái lạy về hướng Bắc Cương:
- Chủ nhân vĩ đại, cuối cùng người cũng liên lạc với nô bộc.
Tâm thần Ninh Tiểu Xuyên truyền đi một đạo ý niệm vào thẳng não Trì Hâm:
- Lập tức truyền tin này cho cung chủ Thần Trữ Cung, Túc Tĩnh Thần Y Đại Sư.
Túc Tĩnh là tên của Sửu bà bà.
Trì Hâm tỏ vẻ khó xử:
- Chủ nhân, thân phận của ta thấp kém, chỉ là ngoại viện học viên của Thần Trữ Cung không thể gặp được đại nhân vật như cung chủ.
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc, nói:
- Vậy ngươi tìm Nguyệt Thần, báo tin này, nàng ta biết phải làm thế nào. Ngoài ra, ta sẽ khắc trận đồ Tru Thần Trận vào não ngươi, ngươi giao luôn cho nàng ta.
Trì Hâm nói:
- Nếu nàng ta hỏi ai truyền tin cho ta thì nên trả lời thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, nói:
- Ngươi nói đây là kết quả của một vị kỳ nhân ẩn thế suy đoán. Tuyệt đối không được nhắc đến tên ta. Đi đi, mau truyền tin và trận đồ cho Nguyệt Thần.
Nói xong, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cắt đứt liên kết tâm thần với Trì Hâm.
Ninh Tiểu Xuyên không cho Trì Hâm nói tên hắn cho Nguyệt Thần cũng là vì lo sợ bị thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng phát hiện ra.
Thần niệm của Thứ Thần quá mạnh, cho dù là việc nhỏ xảy ra cách hàng tỷ dặm cũng bị phát hiện.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên tin chắc Sửu bà bà sẽ có cách ngăn sự thăm dò của thần niệm Thứ Thần, có thể có bố trí trước khi Thiên Mộng Yêu Hoàng giá lâm Thần Trữ Cung.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên ở yêu tộc, bên cạnh còn có Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi, như đi trên mặt băng mỏng, nguy hiểm bốn bề, bất cứ hành động nào cũng phải thận trọng.
…
Thần Trữ Cung.
Cuối cùng Trì Hâm cũng gặp được Nguyệt Thần, truyền tin ba ngày nữa Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ giá lâm và trận đồ Tru Thần Trận cho Nguyệt Thần.
Nguyệt Thần nhìn Trì Hâm chăm chăm:
- Tin ngươi nói không phải tầm thường. Ta phải xác nhận rốt cuộc là vị ẩn thế kỳ nhân nào đã cho ngươi biết tin này?
Trì Hâm nói:
- Thực sự xin lỗi, vị ẩn sĩ đó đã nhắc đi nhắc lại không được tiết lộ tên của ngài.
Nói xong Trì Hâm lập tức rời đi.
Nguyệt Thần do dự một chút rồi vào sâu trong Thần Trữ Cung, bái kiến Sửu bà bà, rồi truyền tin và trận đồ cho Sửu bà bà.
Sửu bà bà mở trận đồ nghiên cứu một lúc lâu.
- Quả nhiên là Tru Thần Trận truyền lại từ thời đại Phong Thần. Nếu vận dụng tốt thì có thể giết Thần.
- Trận đồ không vấn đề gì?
Nguyệt Thần nói.
Sửu bà bà gật đầu, rồi ánh mắt nghiêm nghị:
- Là ai đưa tin này cho con?
- Một ngoại viện học viên.
Nguyệt Thần nói.
Sửu bà bà lại hỏi:
- Học viên đó từng là đệ tử của Thánh Thổ nào?
- Con đã cho điều tra, hắn là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn.
Nguyệt Thần đáp.
Sửu bà bà nheo mắt, rồi lộ ra tiếu ý nhàn nhạt:
- Ta hiểu rồi. Nguyệt Thần, con đi tu luyện đi. Ba ngày nữa có lẽ có thể phân thắng bại với yêu tộc rồi. Sẽ là một trận ác chiến đấy!
Nguyệt Thần đứng dậy, đi đến cửa thì đột nhiên dừng lại:
- Sửu bà bà, có câu này con vẫn muốn hỏi ngươi.
- Nói đi.
- Nếu con gặp lại Ninh Tiểu Xuyên… à không, là Diệt Nhân Vương, thì con có phải giết hắn không?
Sửu bà bà ngẩng lên:
- Con nói xem lý do phải giết hắn?
Ánh mắt Nguyệt Thần có vài phần giằng xé:
- Hắn đầu hàng yêu tộc, dâng Trấn Yêu Tháp cho Thiên Mộng Yêu Hoàng, nhận kẻ thù của nhân tộc là chủ nhân, cam tâm làm nô bộc. Hắn gia nhập ma đạo, đánh mất tâm trí, vạn kiếp bất phục. Thiên hạ không biết có bao nhiêu người muốn giết hắn, coi hắn không bằng súc sinh. Nhìn hắn chết trong tay kẻ khác không bằng chết dưới kiếm của con, còn có thể giữ cho hắn một chút tôn nghiêm. Sau khi giết con sẽ hậu táng cho hắn, không cho bất cứ ai chà đạp lên thi thể của hắn.