- Ngươi đi chết đi! Khặc khặc!
Tốc độ của Tiểu Hồng tựa chớp giật, từ trong cơ thể phát ra tiếng longngâm kinh thiên động địa, một chưởng đánh về phía Khuynh Phi Tử, khí thế hùng hồn mang theo long uy bài sơn đảo hải.
Tiểu Linh Nhi và Ninh Hinh Nhi nhắm chặt mắt lại không muốn thấy cảnh tượng máu me.
Nhưng chưởng của Tiểu Hồng lại dừng lại phía trên đỉnh đầu Khuynh Phi Tử, không đánh xuống tiếp.
- Sao vậy?
Ninh Hinh Nhi hé mắt.
- Lại lần nữa!
Tiểu Hồng nghiến răng, miệng lại phát ra tiếng long ngâm, hai tay mọcvảy rồng đỏ rực, bạo phát năng lượng cường đại hơn lại đánh về phíaKhuynh Phi Tử.
Lần này Tiểu Hồng lại dừng ở phía trên đỉnh đầu Khuynh Phi Tử, vẫn không đánh xuống.
- Ài
Tiểu Hồng thu Thần Tức Long Hỏa về cơ thể, phất ống tay:
- Ta không hạ thủ được, giờ phải làm thế nào?
Tiểu Linh Nhi và Ninh Hinh Nhi cũng không biết nên làm thế nào, lập tứcnhắm mắt lại giả vờ đang tu luyện. Nhìn họ dường như muốn nói, ngươi tựgây họa thì tự giải quyết đi.
- Các ngươi...
Tiểu Hồng bực bội, lại nhìn sang Khuynh Phi Tử, ánh mắt bỗng nhiên lóetinh quang, dường như có một ý nghĩ rất hay vừa xuất hiện.
Tiểu Hồng tới trước mặt Khuynh Phi Tử, cười nhàn nhạt:
- Thật ra ta có cách này rất hay, có khi giữ được mạng cho ngươi.
- Ngươi muốn làm gì?
Khuynh Phi Tử nói.
Khuynh Phi Tử biết hôm nay mình khó thoát cái chết, cho dù Ninh HinhNhi, Tiểu Linh Nhi, Tiểu Hồng không hạ thủ giết thì Diệt Nhân Vương cũng sẽ ra tay.
Chẳng còn cách nào, đây chính là hậu quả của việc biết điều không nênbiết. Một vị nữ Chí Tôn tọa chấn ở đây, nàng ta căn bản không có cơ hộitrốn thoát.
Nhưng làm gì có ai lại muốn chết. Nếu có lực chọn khác đương nhiên nàng sẽ chọn được sống.
Tiểu Hồng ghé lại bên tai Khuynh Phi Tử nói nhỏ vài câu.
Nghe Tiểu Hồng nói, mặt Khuynh Phi Tử lập tức đỏ ửng đến tận tai, thấp giọng nói:
- Ngươi muốn ta bán đứng linh hồn cho ma quỷ, làm nô bộc cho Diệt Nhân Vương? Ta không là được, ngươi giết ta đi!
Tu vi Khuynh Phi Tử tuy không bằng Diệt Nhân Vương và ấu thần long nhưng cũng là Thần Nữ của Linh Tiêu Thánh Thổ, nội viện học viên Thần TrữCung, thiên tư cao đến mức nào? Thân phận cao quý ra sao?
Ngay cả những tài tuấn nghịch thiên trong Thần Trữ Cung nàng ta cũngkhông để mắt tới, huống hồ là muốn nàng làm nô bộc cho đại ma đầu đó?
Đương nhiên nàng thà chết chứ không hầu hạ một ma đầu.
Tiểu Hồng chau mày:
- Xem ra ngươi thật sự coi Ninh Tiểu Xuyên là đại ma đầu, sẽ không khuất phục? Thôi được rồi, tuy ta không nỡ ra tay giết ngươi nhưng ta tin yêu thú ngoài kia chắc đều muốn ăn ngươi. Ngươi xem da thịt ngươi mềm thếnày, tu vi lại cao thế, xinh đẹp nhường này, đám yêu thú kia trước khiăn ngươi liệu có sỉ nhục ngươi không? Liệu có lột sạch quần áo ngươi,liệu có...
Khuynh Phi Tử vốn nghĩ Tiểu Hồng là một thiếu nữ ngây thơ, nhưng lúc này nàng ta đã phát hiện Tiểu Hồng đúng là một tiểu ác ma với gương mặtđáng yêu.
- Ngươi...ngươi sẽ làm vậy thật?
Cuối cùng Khuynh Phi Tử cũng thấy bất an. Nếu thật sự giao nàng cho yêu thú thì hậu quả chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Tiểu Hồng gật đầu nghiêm túc, nói:
- Xem ra ngươi vẫn nghi ngờ ý chí của long tộc bọn ta. Nếu vậy thì không còn gì để nói nữa.
- Đợi đã!
Khuynh Phi Tử cắn môi:
- Ta đồng ý!
- Ha ha...
Tiểu Hồng chống nạnh ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười vô cùng tà ác, giống như ác bá đang trêu ghẹo gái nhà lành vậy.
Tiểu Hồng gật gù, hài lòng nói:
- Ta khá hài lòng về quyết định này của ngươi. Nếu vậy thì lập tức thề với thần linh đi!
- Đọc theo ta. Ta, Khuynh Phi Tử, tự nguyện trở thành nô bộc của NinhTiểu Xuyên. Từ nay về sau sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ chủ nhân, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, tuyệt đối bảo vệ chủ nhân, mãi mãikhông phản bối. Nếu làm trái lời thế sẽ rơi xuống địa ngục, gặp địa hỏalôi kiếp, hồn bay phách tán!
Khuynh Phi Tử bất lực đành thề theo Tiểu Hồng, trong lòng đầy bi thương. Biết sớm thế này thì không nên theo Diệt Nhân Vương tới Yêu Tộc ThánhQuốc.
Giờ lại thành nô bộc của Diệt Nhân Vương. Nếu trở về Thánh Thổ chắc chắn sẽ bị mọi người phỉ nhổ.
Nàng ta cũng đang nghi ngờ có phải ngay từ đầu bị long nữ tà ác này tính kế hay không.
...
Mãng Cổ Nguyên, một trong hai tử vong cấm địa của Bắc Cương.
Đây là vùng đất hoang nguyên mênh mông, trên mặt đất toàn là đất bùnđen, trong một số khe nứt tỏa ra khói đen mang độc tính cực mạnh lan tỏa trong không khí.
Trong đó một số khe nứt còn lộ ra một số quan tài đã bị ăn mòn. Chúngphát ra ánh sáng nhàn nhạt, những thi thể bên trong giống như có thể bòra khỏi quan tài bất cứ lúc nào vậy.
Nghe nói Mãng Cổ Nguyên là nơi chôn thây của Chí Tôn.
Mỗi cỗ quan tài bên trongđều chứa xương cốt của Chí Tôn. Trên mỗi tấm bia mộ đều khắc tên của Chí Tôn, ngay cả đất đen cũng dung hợp máu của Chí Tôn, mang trong nó mộtluồng năng lượng tử vong.
Tất cả tu sĩ đều cho rằng Mãng Cổ Nguyên là nơi sinh mệnh khởi nguyên của Thiên Hư Đại Lục.
Chỉ có những Chí Tôn đã từng vào Mãng Cổ Nguyên mới biết ở đây chẳng có sinh mệnh, chỉ có cái chết và sự cô tịch.
Uỳnh uỳnh uỳnh
Đột nhiên, sâu trong Mãng Cổ Nguyên rung chuyển dữ dội.
Mặt đất tách rời, khói đen từ dưới lòng đất phun trào lên không trung,tạo thành một đám khói đen ngòm, bao phủ toàn bộ Mãng Cổ Nguyên.
Một bức tường ma cổ xưa chồi lên từ dưới lòng đất.
Bức tường này dài đến nghìn mét, cứ lên cao mãi, ban đầu chỉ mười mét,rồi tới trăm mét, nghìn mét, rồi vạn mét... cuối cùng hoàn toàn khôngbiết cao bao nhiêu nữa.
Đứng dưới đất nhìn thì sẽ phát hiện đây căn bản không phải bức tường mà cầu thang bắc lên trời.
Đây giống như cầu thang nối liền với Cửu Thiên Thần Giới.
Một nữ tử toàn thân tỏa yêu khí mạnh mẽ đứng trên đỉnh thang, hai tay giơ lên cao, mắt nhìn bầu trời sao bao la, nói lớn:
- Thiên đạo nghịch chuyển, thời không hỗn loạn. Phong ấn tiêu tán, Nhân Thần chi môn...
Nếu Ninh Tiểu Xuyên ở Mãng Cổ Nguyên lúc này thì sẽ nhận ra nữ tử kia. Nàng ta giống hệt với Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Chính là một trong ba đạo thần niệm đã trốn thoát của Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Vù!
Trên đỉnh cầu thang mở ra một cánh cửa lớn. Vô số đạo thần quang hìnhrồng hình phượng, hình hổ hnfh rùa bay ra chiếu sáng cả Mãng Cổ Nguyên.
Một đạo thần quang hình rồng chui vào quan tài.
Trong quan tài phát ra tiếng kêu chói tai.
Uỳnh!
Một cỗ thi thể thối rữa phá tan quan tài bay ra, đáp xuống phía dưới cầu thang, cúi người hành lễ, hắn cứ giữ tư thế đó không động đậy.
Hắn ta mặc chiếc đạo bào rách tơi tả, trên đầu là đạo quan bằng đồng đãgỉ sét. Một đạo long ảnh bay lượn quanh người hắn Đầu rồng và đầu hắndung hợp làm một. Khi hắn còn sống chắc chắn là một vị Chí Tôn của đạomôn.
Những đạo thần quang kia không ngừng chui và trong lòng đất. Từ dưới không ngừng có thi thể bay lên.
Có thi thể mặc hoàng bào, có thi thể mặc Phật y, cũng có thi thể mặcchiến giáp... Khi còn sống họ đều là cường giả cái thế, tu vi ít nhấtcũng là Chí Tôn Cảnh.
Thi thể mặc hoàng bào dung hợp với thần quang hình hổ, sọ và đầu hổ kết hợp lại, thân hổ hiện ra sau lưng hắn.
Nữ ni mặc Phật y dung hợp với thần quang hình phương, toàn thân bốc lửa cháy rực.
...
Phàm là những thi thể dung hợp với thần quang đều sống lại, số lượngngày một nhiều, tất cả đều tập trung dưới bậc thang giống như một đám nô bộc, thành khẩn bái lạy Thiên Mộng Yêu Hoàng ở phía trên.
- Nhân Thần Chi Môn đã khởi động, giáng lâm đi hỡi những sinh linh từ văn minh Thần Hà!
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.
Nhân Thần Chi Môn trên đỉnh cầu thang bỗng rung chuyển, một con yêu thúchín đầu thân hình to lớn bay ra, biến thành hình người đáp xuống bêncạnh Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Hắn nhìn có vẻ chỉ gần ba mươi tuổi, trên mặt có phài phần kỳ dị, mặcchiến giáp tím, sau lưng đeo trường thương cấp chí tôn hoàng khí.
- Cuối cùng cũng tới Đại Diêm, trận đại chiến Phong Thần lần này bản tọa nhất định phải ngưng tụ ra Lôi Cách, tu luyện thành Chân Thần, sinhlinh trong thiên hạ đều run rẩy vì ta.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Cửu Đầu Tử Giao, sao chỉ có ngươi thông qua Nhân Thần Chi Môn? Chư Thần Chi Tử đâu? Các chúa tể khác đâu?
Cửu Đầu Tử Giao chắp hai tay sau lưng, thần tình đầy bá khí nói:
- Ta tới Đại Diêm trước giúp ngươi trấn thủ Nhân Thần Chi Môn, không thể để những sinh vật thấp kém kia phá hủy Nhân Thần Chi Môn được. Chư Thần Chi Tử và các chúa tể khác sẽ tới Đại Diêm sớm thôi. Chưa biết chừngcòn có Thứ Thần sẽ đích thân tới Đại Diêm.
- Chân thân của Thứ Thần sẽ tới Đại Diêm thật sao? Nếu thế cái giá phải trả sẽ khá lớn đấy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.
Chân Thần không thể giá lâm Đại Diêm, nhưng chỉ cần trả giá lớn là có thể đưa Thứ Thần tới Đại Diêm.
Cho dù chỉ đưa một vị Thứ Thần tới thì cục diện của Đại Diêm cũng sẽ lập tức thay đổi hoàn toàn.
Cửu Đầu Tử Giao gật đầu:
- Chỉ cần có được chiến thắng của trận đại chiến Phong Thần này, cho dùcó trả giá bao nhiêu cũng đáng. Khởi động Nhân Thần Chi Môn động tĩnhrất lớn, có lẽ kinh động hết những người xưng là Chí Tôn nhỉ? Ha ha.
Trong mắt Cửu Đầu Tử Giao thì sinh linh ở Đại Diêm tất cả đều là hạng thấp kém hết.
Cho dù là những sinh linh được gọi là Chí Tôn ở đây với hắn cũng chỉmạnh hơn sinh vật cấp thấp một chút. Có bao nhiêu kẻ hắn giết bấy nhiêu.
- Đến khi Chư Thần Chi Tử và các vị chúa tể tới Đại Diêm, là có thể tiến hành thanh tẩy Đại Diêm quy mô lớn. Phàm là những sinh linh không quythuận Yêu Thần đều sẽ bị giết sạch sẽ.
Cửu Đầu Tử Giao cười khảy.
Tốc độ của Tiểu Hồng tựa chớp giật, từ trong cơ thể phát ra tiếng longngâm kinh thiên động địa, một chưởng đánh về phía Khuynh Phi Tử, khí thế hùng hồn mang theo long uy bài sơn đảo hải.
Tiểu Linh Nhi và Ninh Hinh Nhi nhắm chặt mắt lại không muốn thấy cảnh tượng máu me.
Nhưng chưởng của Tiểu Hồng lại dừng lại phía trên đỉnh đầu Khuynh Phi Tử, không đánh xuống tiếp.
- Sao vậy?
Ninh Hinh Nhi hé mắt.
- Lại lần nữa!
Tiểu Hồng nghiến răng, miệng lại phát ra tiếng long ngâm, hai tay mọcvảy rồng đỏ rực, bạo phát năng lượng cường đại hơn lại đánh về phíaKhuynh Phi Tử.
Lần này Tiểu Hồng lại dừng ở phía trên đỉnh đầu Khuynh Phi Tử, vẫn không đánh xuống.
- Ài
Tiểu Hồng thu Thần Tức Long Hỏa về cơ thể, phất ống tay:
- Ta không hạ thủ được, giờ phải làm thế nào?
Tiểu Linh Nhi và Ninh Hinh Nhi cũng không biết nên làm thế nào, lập tứcnhắm mắt lại giả vờ đang tu luyện. Nhìn họ dường như muốn nói, ngươi tựgây họa thì tự giải quyết đi.
- Các ngươi...
Tiểu Hồng bực bội, lại nhìn sang Khuynh Phi Tử, ánh mắt bỗng nhiên lóetinh quang, dường như có một ý nghĩ rất hay vừa xuất hiện.
Tiểu Hồng tới trước mặt Khuynh Phi Tử, cười nhàn nhạt:
- Thật ra ta có cách này rất hay, có khi giữ được mạng cho ngươi.
- Ngươi muốn làm gì?
Khuynh Phi Tử nói.
Khuynh Phi Tử biết hôm nay mình khó thoát cái chết, cho dù Ninh HinhNhi, Tiểu Linh Nhi, Tiểu Hồng không hạ thủ giết thì Diệt Nhân Vương cũng sẽ ra tay.
Chẳng còn cách nào, đây chính là hậu quả của việc biết điều không nênbiết. Một vị nữ Chí Tôn tọa chấn ở đây, nàng ta căn bản không có cơ hộitrốn thoát.
Nhưng làm gì có ai lại muốn chết. Nếu có lực chọn khác đương nhiên nàng sẽ chọn được sống.
Tiểu Hồng ghé lại bên tai Khuynh Phi Tử nói nhỏ vài câu.
Nghe Tiểu Hồng nói, mặt Khuynh Phi Tử lập tức đỏ ửng đến tận tai, thấp giọng nói:
- Ngươi muốn ta bán đứng linh hồn cho ma quỷ, làm nô bộc cho Diệt Nhân Vương? Ta không là được, ngươi giết ta đi!
Tu vi Khuynh Phi Tử tuy không bằng Diệt Nhân Vương và ấu thần long nhưng cũng là Thần Nữ của Linh Tiêu Thánh Thổ, nội viện học viên Thần TrữCung, thiên tư cao đến mức nào? Thân phận cao quý ra sao?
Ngay cả những tài tuấn nghịch thiên trong Thần Trữ Cung nàng ta cũngkhông để mắt tới, huống hồ là muốn nàng làm nô bộc cho đại ma đầu đó?
Đương nhiên nàng thà chết chứ không hầu hạ một ma đầu.
Tiểu Hồng chau mày:
- Xem ra ngươi thật sự coi Ninh Tiểu Xuyên là đại ma đầu, sẽ không khuất phục? Thôi được rồi, tuy ta không nỡ ra tay giết ngươi nhưng ta tin yêu thú ngoài kia chắc đều muốn ăn ngươi. Ngươi xem da thịt ngươi mềm thếnày, tu vi lại cao thế, xinh đẹp nhường này, đám yêu thú kia trước khiăn ngươi liệu có sỉ nhục ngươi không? Liệu có lột sạch quần áo ngươi,liệu có...
Khuynh Phi Tử vốn nghĩ Tiểu Hồng là một thiếu nữ ngây thơ, nhưng lúc này nàng ta đã phát hiện Tiểu Hồng đúng là một tiểu ác ma với gương mặtđáng yêu.
- Ngươi...ngươi sẽ làm vậy thật?
Cuối cùng Khuynh Phi Tử cũng thấy bất an. Nếu thật sự giao nàng cho yêu thú thì hậu quả chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Tiểu Hồng gật đầu nghiêm túc, nói:
- Xem ra ngươi vẫn nghi ngờ ý chí của long tộc bọn ta. Nếu vậy thì không còn gì để nói nữa.
- Đợi đã!
Khuynh Phi Tử cắn môi:
- Ta đồng ý!
- Ha ha...
Tiểu Hồng chống nạnh ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười vô cùng tà ác, giống như ác bá đang trêu ghẹo gái nhà lành vậy.
Tiểu Hồng gật gù, hài lòng nói:
- Ta khá hài lòng về quyết định này của ngươi. Nếu vậy thì lập tức thề với thần linh đi!
- Đọc theo ta. Ta, Khuynh Phi Tử, tự nguyện trở thành nô bộc của NinhTiểu Xuyên. Từ nay về sau sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ chủ nhân, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, tuyệt đối bảo vệ chủ nhân, mãi mãikhông phản bối. Nếu làm trái lời thế sẽ rơi xuống địa ngục, gặp địa hỏalôi kiếp, hồn bay phách tán!
Khuynh Phi Tử bất lực đành thề theo Tiểu Hồng, trong lòng đầy bi thương. Biết sớm thế này thì không nên theo Diệt Nhân Vương tới Yêu Tộc ThánhQuốc.
Giờ lại thành nô bộc của Diệt Nhân Vương. Nếu trở về Thánh Thổ chắc chắn sẽ bị mọi người phỉ nhổ.
Nàng ta cũng đang nghi ngờ có phải ngay từ đầu bị long nữ tà ác này tính kế hay không.
...
Mãng Cổ Nguyên, một trong hai tử vong cấm địa của Bắc Cương.
Đây là vùng đất hoang nguyên mênh mông, trên mặt đất toàn là đất bùnđen, trong một số khe nứt tỏa ra khói đen mang độc tính cực mạnh lan tỏa trong không khí.
Trong đó một số khe nứt còn lộ ra một số quan tài đã bị ăn mòn. Chúngphát ra ánh sáng nhàn nhạt, những thi thể bên trong giống như có thể bòra khỏi quan tài bất cứ lúc nào vậy.
Nghe nói Mãng Cổ Nguyên là nơi chôn thây của Chí Tôn.
Mỗi cỗ quan tài bên trongđều chứa xương cốt của Chí Tôn. Trên mỗi tấm bia mộ đều khắc tên của Chí Tôn, ngay cả đất đen cũng dung hợp máu của Chí Tôn, mang trong nó mộtluồng năng lượng tử vong.
Tất cả tu sĩ đều cho rằng Mãng Cổ Nguyên là nơi sinh mệnh khởi nguyên của Thiên Hư Đại Lục.
Chỉ có những Chí Tôn đã từng vào Mãng Cổ Nguyên mới biết ở đây chẳng có sinh mệnh, chỉ có cái chết và sự cô tịch.
Uỳnh uỳnh uỳnh
Đột nhiên, sâu trong Mãng Cổ Nguyên rung chuyển dữ dội.
Mặt đất tách rời, khói đen từ dưới lòng đất phun trào lên không trung,tạo thành một đám khói đen ngòm, bao phủ toàn bộ Mãng Cổ Nguyên.
Một bức tường ma cổ xưa chồi lên từ dưới lòng đất.
Bức tường này dài đến nghìn mét, cứ lên cao mãi, ban đầu chỉ mười mét,rồi tới trăm mét, nghìn mét, rồi vạn mét... cuối cùng hoàn toàn khôngbiết cao bao nhiêu nữa.
Đứng dưới đất nhìn thì sẽ phát hiện đây căn bản không phải bức tường mà cầu thang bắc lên trời.
Đây giống như cầu thang nối liền với Cửu Thiên Thần Giới.
Một nữ tử toàn thân tỏa yêu khí mạnh mẽ đứng trên đỉnh thang, hai tay giơ lên cao, mắt nhìn bầu trời sao bao la, nói lớn:
- Thiên đạo nghịch chuyển, thời không hỗn loạn. Phong ấn tiêu tán, Nhân Thần chi môn...
Nếu Ninh Tiểu Xuyên ở Mãng Cổ Nguyên lúc này thì sẽ nhận ra nữ tử kia. Nàng ta giống hệt với Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Chính là một trong ba đạo thần niệm đã trốn thoát của Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Vù!
Trên đỉnh cầu thang mở ra một cánh cửa lớn. Vô số đạo thần quang hìnhrồng hình phượng, hình hổ hnfh rùa bay ra chiếu sáng cả Mãng Cổ Nguyên.
Một đạo thần quang hình rồng chui vào quan tài.
Trong quan tài phát ra tiếng kêu chói tai.
Uỳnh!
Một cỗ thi thể thối rữa phá tan quan tài bay ra, đáp xuống phía dưới cầu thang, cúi người hành lễ, hắn cứ giữ tư thế đó không động đậy.
Hắn ta mặc chiếc đạo bào rách tơi tả, trên đầu là đạo quan bằng đồng đãgỉ sét. Một đạo long ảnh bay lượn quanh người hắn Đầu rồng và đầu hắndung hợp làm một. Khi hắn còn sống chắc chắn là một vị Chí Tôn của đạomôn.
Những đạo thần quang kia không ngừng chui và trong lòng đất. Từ dưới không ngừng có thi thể bay lên.
Có thi thể mặc hoàng bào, có thi thể mặc Phật y, cũng có thi thể mặcchiến giáp... Khi còn sống họ đều là cường giả cái thế, tu vi ít nhấtcũng là Chí Tôn Cảnh.
Thi thể mặc hoàng bào dung hợp với thần quang hình hổ, sọ và đầu hổ kết hợp lại, thân hổ hiện ra sau lưng hắn.
Nữ ni mặc Phật y dung hợp với thần quang hình phương, toàn thân bốc lửa cháy rực.
...
Phàm là những thi thể dung hợp với thần quang đều sống lại, số lượngngày một nhiều, tất cả đều tập trung dưới bậc thang giống như một đám nô bộc, thành khẩn bái lạy Thiên Mộng Yêu Hoàng ở phía trên.
- Nhân Thần Chi Môn đã khởi động, giáng lâm đi hỡi những sinh linh từ văn minh Thần Hà!
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.
Nhân Thần Chi Môn trên đỉnh cầu thang bỗng rung chuyển, một con yêu thúchín đầu thân hình to lớn bay ra, biến thành hình người đáp xuống bêncạnh Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Hắn nhìn có vẻ chỉ gần ba mươi tuổi, trên mặt có phài phần kỳ dị, mặcchiến giáp tím, sau lưng đeo trường thương cấp chí tôn hoàng khí.
- Cuối cùng cũng tới Đại Diêm, trận đại chiến Phong Thần lần này bản tọa nhất định phải ngưng tụ ra Lôi Cách, tu luyện thành Chân Thần, sinhlinh trong thiên hạ đều run rẩy vì ta.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Cửu Đầu Tử Giao, sao chỉ có ngươi thông qua Nhân Thần Chi Môn? Chư Thần Chi Tử đâu? Các chúa tể khác đâu?
Cửu Đầu Tử Giao chắp hai tay sau lưng, thần tình đầy bá khí nói:
- Ta tới Đại Diêm trước giúp ngươi trấn thủ Nhân Thần Chi Môn, không thể để những sinh vật thấp kém kia phá hủy Nhân Thần Chi Môn được. Chư Thần Chi Tử và các chúa tể khác sẽ tới Đại Diêm sớm thôi. Chưa biết chừngcòn có Thứ Thần sẽ đích thân tới Đại Diêm.
- Chân thân của Thứ Thần sẽ tới Đại Diêm thật sao? Nếu thế cái giá phải trả sẽ khá lớn đấy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.
Chân Thần không thể giá lâm Đại Diêm, nhưng chỉ cần trả giá lớn là có thể đưa Thứ Thần tới Đại Diêm.
Cho dù chỉ đưa một vị Thứ Thần tới thì cục diện của Đại Diêm cũng sẽ lập tức thay đổi hoàn toàn.
Cửu Đầu Tử Giao gật đầu:
- Chỉ cần có được chiến thắng của trận đại chiến Phong Thần này, cho dùcó trả giá bao nhiêu cũng đáng. Khởi động Nhân Thần Chi Môn động tĩnhrất lớn, có lẽ kinh động hết những người xưng là Chí Tôn nhỉ? Ha ha.
Trong mắt Cửu Đầu Tử Giao thì sinh linh ở Đại Diêm tất cả đều là hạng thấp kém hết.
Cho dù là những sinh linh được gọi là Chí Tôn ở đây với hắn cũng chỉmạnh hơn sinh vật cấp thấp một chút. Có bao nhiêu kẻ hắn giết bấy nhiêu.
- Đến khi Chư Thần Chi Tử và các vị chúa tể tới Đại Diêm, là có thể tiến hành thanh tẩy Đại Diêm quy mô lớn. Phàm là những sinh linh không quythuận Yêu Thần đều sẽ bị giết sạch sẽ.
Cửu Đầu Tử Giao cười khảy.