Tốc độ Ninh Tiểu Xuyên nhanh tựa sao băng, vì quá nhanh mà ngay bề mặt cơ thể cũng bốc cháy, tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Nhìn từ dưới đất giống như một quả cầu lửa bay qua bầu trời.
Trước mặt Thứ Thần, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không dám di chuyển các bước nhảy không gian.
Nếu mở cánh cửa không gian, vào trong không gian hỗn độn mà bị đánh trúng, chỉ không cẩn thận một chút sẽ bị không gian chi lực nghiền nát.
Khi Ninh Tiểu Xuyên bỏ chạy, Thanh Thần, thần linh chi tử của A Tu La Giới cũng bỏ chạy.
Sau khi thấy sức mạnh cường đại của Thiên Mộng Yêu Hoàng và Đàm Đài Huyết Trầm, Thanh Thần đã bị dọa sợ chết, không dám ở lại đây nữa.
- Sư đệ, giao Diệt Thế Ma Kiếm ra đi! Hôm nay ngươi không chạy thoát đâu!
Đàm Đài Huyết Trầm đuổi tới trước, tay chắp sau lưng đứng trên mũi Tinh Hồng Quỷ Thuyền. Động tác của nàng ta vô cùng nho nhã, đưa bàn tay thon nhỏ của mình ra điểm vào hư không.
Vút!
Một đạo kiếm quang to một mét từ đầu ngón tay nàng ta bay ra tấn công Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn chỉ như một chiêu tùy tiện nhưng lại chứa năng lượng của cường giả Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín.
- Đành liều thôi!
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thần Ma Chi Tôn, hai tay cầm Diệt Thế Ma Kiếm, truyền năng lượng vào kiếm thể.
Phía trên đỉnh đầu hắn xuất hiện ma vân đen kịt, vô số sợi xích sắt xuất hiện trong ma vân, vô số bộ xương trắng hiện ra trong không trung.
Cả không gian như biến thành địa ngục.
Ninh Tiểu Xuyên kích phát một chút năng lượng của Diệt Thế Ma Kiếm, một luồng hung uy cái thế tỏa ra từ Diệt Thế Ma Kiếm, tạo thành quang trụ đỏ rực nối liền mặt đất và bầu trời.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên chém một kiếm, phá vỡ kiếm quang của Đàm Đài Huyết Trầm, biến thành làn khói xanh.
Chỉ một kiếm đó nhưng tiêu hao gần hết Tạo Hóa chi khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên/
Đàm Đài Huyết Trầm hơi ngạc nhiên, trên gương mặt mỹ lệ kia lộ tiếu ý:
- Thú vị thật. Nếu để ngươi tu luyện tới Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín thì có lẽ đủ sức đấu với ta.
Thiên Mộng Yêu Hoàng từ phía sau đuổi tới, dưới chân là vô vàn cánh hoa, từ xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lẩm bẩm:
- Năng lượng này…dường như rất giống với khí tức của vị cái thế hung nhân trong truyền thuyết đó. Lẽ nào chúng là truyền nhân của cái thế hung nhân ấy?
Cho dù là truyền nhân của cái thế hung nhân thì sao? Ninh Tiểu Xuyên đã cướp đoạt một phần thần hồn, Thiên Mộng Yêu Hoàng buộc phải đoạt lại.
- Ninh Tiểu Xuyên, giao thần hồn của bản hoàng ra. Ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Thiên Mộng Yêu Hoàng tỏa ra ánh sáng vạn trượng, làn da trắng sáng tinh tế, giống như một vị tiên giáng trần, tiến lại chỗ Ninh Tiểu Xuyên. Dáng người Thiên Mộng Yêu Hoàng yểu điểu, hoàn mỹ, tạo mỹ cảm khó tả thành lời.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Ngươi sẽ tha cho ta sao?
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Bản hoàng nhất ngôn cửu đỉnh. Chỉ cần ngươi giao thần hồn của ta ra đây, dâng Ma Kiếm trong tay ngươi cho ta. Ta không chỉ không giết mà còn sẽ trọng dụng ngươi. Ngươi là một kỳ tài, không nên chết uổng như vậy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng tỏa ra ý chí thần lực bao trùm toàn bộ trời đất, trấn áp Ninh Tiểu Xuyên và Đàm Đài Huyết Trầm.
Khi thần lực ý chí của Thiên Mộng Yêu Hoàng cách Tinh Hồng Quỷ Thuyền và Diệt Thế Ma Kiếm một nghìn trượng thì tự động tan biến, căn bản không thể uy hiếp được Ninh Tiểu Xuyên và Đàm Đài Huyết Trầm.
Phải biết rằng thần lực ý chí của Thứ Thần đủ để khiến cường giả Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín phải quỳ gối.
Cũng chỉ có hai thứ thánh vật như Tinh Hồng Quỷ Thuyền và Diệt Thế Ma Kiếm mới đánh tan được ý chí thần linh.
Mái tóc dài của Đàm Đài Huyết Trầm không gió mà bay, càng ngày càng dài, giống như vô vàn lưỡi kiếm mảnh bay trong hư không, lạnh giọng nói:
- Thiên Mộng Yêu Hoàng, ngươi lại dám mơ tưởng đến thánh vật của Diệt Thế Đạo bọn ta. Có tin hôm nay ta giết ngươi không?
Đàm Đài Huyết Trầm và Thiên Mộng Yêu Hoàng lại tiếp tục chiến đấu. Khí thế hai người tăng lên hùng hồn, giống như hai ngọn núi khổng lồ đứng hai bên Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng nhìn sang Đàm Đài Huyết Trầm, nói lớn:
- Sư tỷ, chúng ta chắc chắn sẽ có một trận chiến, nhưng không vội ngay lúc này. Nhưng nếu người ngoài muốn hạ thủ với người của Diệt Thế Đạo chúng ta thì chắc chắn phải chết!
Thiên Mộng Yêu Hoàng từng là một vị Thứ Thần, tuy giờ chưa phục hồi nhưng cũng có Thứ Thần chi thể, không hề thua kém Thứ Thần thật sự là bao.
Thiên Mộng Yêu Hoàng giống như một nữ thần thần thánh mỹ lệ, đứng trên không trung cười nhạt:
- Dưới Thứ Thần toàn là lũ sâu bọ. Cho dù tu vi của ngươi có là Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong thì cũng không phải đối thủ của bản hoàng!
- Đã vậy thì chẳng có gì để nói. Ta sẽ cho ngươi biết truyền nhân của Diệt Thế Đạo tuy không phải thần nhưng có thể giết thần!
Khí thế trên người Đàm Đài Huyết Trầm không ngừng tăng lên, tóc biến thành màu đỏ rực, mi tâm xuất hiện một đạo ấn ký đỏ.
Uỳnh uynh!
Hàng nghìn vạn tia sét xuất hiện quanh cơ thể Đàm Đài Huyết Trầm, tạo nên cảnh tượng như ngày tận thế.
- Diệt Thế Trấn Hồn Đạo!
Đàm Đài Huyết Trầm giơ một bàn tay ra, nắm ngón tay thon gọn trắng trẻo, Diệt Thế chi khí tụ lại trong lòng bàn tay nàng tạo thành một tòa thành Tử Vong đen sì.
Bàn tay nàng ta lật một cái, tòa thành Tử Vong lập tức rơi xuống chấn áp Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Tòa thành này càng ngày càng biến to lên, khi rơi xuống đỉnh đầu Thiên Mộng Yêu Hoàng thì đã to hàng nghìn dặm.
Tòa thành khổng lồ tạo từ vô số xương cốt mà thành.
Tử Thành Trấn Quỷ!
- Cường đại vậy sao!
Thiên Mộng Yêu Hoàng sắc mặt khẽ biến, đưa một tay về hư không.
Cánh tay này lập tức to bằng cả tầng mây, giữ tòa thành Tử Vong trên đỉnh đầu.
Trấn áp Thiên Mộng Yêu Hoàng dưới tòa thành Tử Vong, Đàm Đài Huyết Trầm nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên:
- Sư đệ, giờ có thể đánh với ta được rồi chứ?
- Tu luyện thành công Diệt Thế Trấn Hồn Đạo? Đúng là quá mạnh! Diệt Thế Trấn Hồn Đạo là đại đạo xếp trong một trăm hạng đầu, còn mạnh hơn Tiếp Thần Đạo vài phần!
Trong nháy mắt, Ninh Tiểu Xuyên suy nghĩ tới vô số điều, cuối cùng vẫn rất bình tĩnh nói:
- Sư tỷ, với tu vi của tỷ hiện nay cho dù đánh bại hoặc giết ta thì cũng có ý nghĩ gì với tỷ?
Đàm Đài Huyết Trầm nói:
- Với ta, ngươi vốn nên chết đi. Ta và ngươi chỉ có một người có thể sống. Người sống là truyền nhân đời thứ tư thật sự của Diệt Thế Đạo, có thể tìm kiếm vô thượng đại đạo. Người chết đi là một đống xương trắng, một kẻ thất bại, giống như sư tôn của ngươi vậy.
Nhìn từ dưới đất giống như một quả cầu lửa bay qua bầu trời.
Trước mặt Thứ Thần, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không dám di chuyển các bước nhảy không gian.
Nếu mở cánh cửa không gian, vào trong không gian hỗn độn mà bị đánh trúng, chỉ không cẩn thận một chút sẽ bị không gian chi lực nghiền nát.
Khi Ninh Tiểu Xuyên bỏ chạy, Thanh Thần, thần linh chi tử của A Tu La Giới cũng bỏ chạy.
Sau khi thấy sức mạnh cường đại của Thiên Mộng Yêu Hoàng và Đàm Đài Huyết Trầm, Thanh Thần đã bị dọa sợ chết, không dám ở lại đây nữa.
- Sư đệ, giao Diệt Thế Ma Kiếm ra đi! Hôm nay ngươi không chạy thoát đâu!
Đàm Đài Huyết Trầm đuổi tới trước, tay chắp sau lưng đứng trên mũi Tinh Hồng Quỷ Thuyền. Động tác của nàng ta vô cùng nho nhã, đưa bàn tay thon nhỏ của mình ra điểm vào hư không.
Vút!
Một đạo kiếm quang to một mét từ đầu ngón tay nàng ta bay ra tấn công Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn chỉ như một chiêu tùy tiện nhưng lại chứa năng lượng của cường giả Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín.
- Đành liều thôi!
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thần Ma Chi Tôn, hai tay cầm Diệt Thế Ma Kiếm, truyền năng lượng vào kiếm thể.
Phía trên đỉnh đầu hắn xuất hiện ma vân đen kịt, vô số sợi xích sắt xuất hiện trong ma vân, vô số bộ xương trắng hiện ra trong không trung.
Cả không gian như biến thành địa ngục.
Ninh Tiểu Xuyên kích phát một chút năng lượng của Diệt Thế Ma Kiếm, một luồng hung uy cái thế tỏa ra từ Diệt Thế Ma Kiếm, tạo thành quang trụ đỏ rực nối liền mặt đất và bầu trời.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên chém một kiếm, phá vỡ kiếm quang của Đàm Đài Huyết Trầm, biến thành làn khói xanh.
Chỉ một kiếm đó nhưng tiêu hao gần hết Tạo Hóa chi khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên/
Đàm Đài Huyết Trầm hơi ngạc nhiên, trên gương mặt mỹ lệ kia lộ tiếu ý:
- Thú vị thật. Nếu để ngươi tu luyện tới Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín thì có lẽ đủ sức đấu với ta.
Thiên Mộng Yêu Hoàng từ phía sau đuổi tới, dưới chân là vô vàn cánh hoa, từ xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lẩm bẩm:
- Năng lượng này…dường như rất giống với khí tức của vị cái thế hung nhân trong truyền thuyết đó. Lẽ nào chúng là truyền nhân của cái thế hung nhân ấy?
Cho dù là truyền nhân của cái thế hung nhân thì sao? Ninh Tiểu Xuyên đã cướp đoạt một phần thần hồn, Thiên Mộng Yêu Hoàng buộc phải đoạt lại.
- Ninh Tiểu Xuyên, giao thần hồn của bản hoàng ra. Ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Thiên Mộng Yêu Hoàng tỏa ra ánh sáng vạn trượng, làn da trắng sáng tinh tế, giống như một vị tiên giáng trần, tiến lại chỗ Ninh Tiểu Xuyên. Dáng người Thiên Mộng Yêu Hoàng yểu điểu, hoàn mỹ, tạo mỹ cảm khó tả thành lời.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Ngươi sẽ tha cho ta sao?
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Bản hoàng nhất ngôn cửu đỉnh. Chỉ cần ngươi giao thần hồn của ta ra đây, dâng Ma Kiếm trong tay ngươi cho ta. Ta không chỉ không giết mà còn sẽ trọng dụng ngươi. Ngươi là một kỳ tài, không nên chết uổng như vậy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng tỏa ra ý chí thần lực bao trùm toàn bộ trời đất, trấn áp Ninh Tiểu Xuyên và Đàm Đài Huyết Trầm.
Khi thần lực ý chí của Thiên Mộng Yêu Hoàng cách Tinh Hồng Quỷ Thuyền và Diệt Thế Ma Kiếm một nghìn trượng thì tự động tan biến, căn bản không thể uy hiếp được Ninh Tiểu Xuyên và Đàm Đài Huyết Trầm.
Phải biết rằng thần lực ý chí của Thứ Thần đủ để khiến cường giả Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín phải quỳ gối.
Cũng chỉ có hai thứ thánh vật như Tinh Hồng Quỷ Thuyền và Diệt Thế Ma Kiếm mới đánh tan được ý chí thần linh.
Mái tóc dài của Đàm Đài Huyết Trầm không gió mà bay, càng ngày càng dài, giống như vô vàn lưỡi kiếm mảnh bay trong hư không, lạnh giọng nói:
- Thiên Mộng Yêu Hoàng, ngươi lại dám mơ tưởng đến thánh vật của Diệt Thế Đạo bọn ta. Có tin hôm nay ta giết ngươi không?
Đàm Đài Huyết Trầm và Thiên Mộng Yêu Hoàng lại tiếp tục chiến đấu. Khí thế hai người tăng lên hùng hồn, giống như hai ngọn núi khổng lồ đứng hai bên Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng nhìn sang Đàm Đài Huyết Trầm, nói lớn:
- Sư tỷ, chúng ta chắc chắn sẽ có một trận chiến, nhưng không vội ngay lúc này. Nhưng nếu người ngoài muốn hạ thủ với người của Diệt Thế Đạo chúng ta thì chắc chắn phải chết!
Thiên Mộng Yêu Hoàng từng là một vị Thứ Thần, tuy giờ chưa phục hồi nhưng cũng có Thứ Thần chi thể, không hề thua kém Thứ Thần thật sự là bao.
Thiên Mộng Yêu Hoàng giống như một nữ thần thần thánh mỹ lệ, đứng trên không trung cười nhạt:
- Dưới Thứ Thần toàn là lũ sâu bọ. Cho dù tu vi của ngươi có là Tạo Hóa Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong thì cũng không phải đối thủ của bản hoàng!
- Đã vậy thì chẳng có gì để nói. Ta sẽ cho ngươi biết truyền nhân của Diệt Thế Đạo tuy không phải thần nhưng có thể giết thần!
Khí thế trên người Đàm Đài Huyết Trầm không ngừng tăng lên, tóc biến thành màu đỏ rực, mi tâm xuất hiện một đạo ấn ký đỏ.
Uỳnh uynh!
Hàng nghìn vạn tia sét xuất hiện quanh cơ thể Đàm Đài Huyết Trầm, tạo nên cảnh tượng như ngày tận thế.
- Diệt Thế Trấn Hồn Đạo!
Đàm Đài Huyết Trầm giơ một bàn tay ra, nắm ngón tay thon gọn trắng trẻo, Diệt Thế chi khí tụ lại trong lòng bàn tay nàng tạo thành một tòa thành Tử Vong đen sì.
Bàn tay nàng ta lật một cái, tòa thành Tử Vong lập tức rơi xuống chấn áp Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Tòa thành này càng ngày càng biến to lên, khi rơi xuống đỉnh đầu Thiên Mộng Yêu Hoàng thì đã to hàng nghìn dặm.
Tòa thành khổng lồ tạo từ vô số xương cốt mà thành.
Tử Thành Trấn Quỷ!
- Cường đại vậy sao!
Thiên Mộng Yêu Hoàng sắc mặt khẽ biến, đưa một tay về hư không.
Cánh tay này lập tức to bằng cả tầng mây, giữ tòa thành Tử Vong trên đỉnh đầu.
Trấn áp Thiên Mộng Yêu Hoàng dưới tòa thành Tử Vong, Đàm Đài Huyết Trầm nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên:
- Sư đệ, giờ có thể đánh với ta được rồi chứ?
- Tu luyện thành công Diệt Thế Trấn Hồn Đạo? Đúng là quá mạnh! Diệt Thế Trấn Hồn Đạo là đại đạo xếp trong một trăm hạng đầu, còn mạnh hơn Tiếp Thần Đạo vài phần!
Trong nháy mắt, Ninh Tiểu Xuyên suy nghĩ tới vô số điều, cuối cùng vẫn rất bình tĩnh nói:
- Sư tỷ, với tu vi của tỷ hiện nay cho dù đánh bại hoặc giết ta thì cũng có ý nghĩ gì với tỷ?
Đàm Đài Huyết Trầm nói:
- Với ta, ngươi vốn nên chết đi. Ta và ngươi chỉ có một người có thể sống. Người sống là truyền nhân đời thứ tư thật sự của Diệt Thế Đạo, có thể tìm kiếm vô thượng đại đạo. Người chết đi là một đống xương trắng, một kẻ thất bại, giống như sư tôn của ngươi vậy.