- Quả nhiên Thiên Mộng Yêu Hoàng đuổi tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên bước ra từ hư không cách đó hai nghìn vạn dặm, nhìn đằng sau một cái, cảm giác có một luồng thần lực mạnh mẽ đang di chuyển về hướng này.
Chắc chắn là Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên lại mở hư không trốn đi.
Bị một vị Thứ Thần truy sát thì bất cứ tu sĩ nào cũng thấy tuyệt vọng.
Lên trời xuống đất đều không thể chạy thoát.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không từ bỏ hy vọn, muốn tìm kiếm chút sinh cơ trong tuyệt cảnh.
- Có rồi! Tới Quy Khư, chỉ cần vào Quy Khư thì Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không tìm được khí tức của ta, muốn truy sát ta cũng khó.
Ninh Tiểu Xuyên di chuyển trong không gian hỗn độn, hướng về Thiên Hư Đại Lục.
Quy Khư là một nơi Viễn Cổ mật địa, chứa đầy tà khí, tà khí ở đó có thể ngăn cản thần niệm của Thứ Thần. Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên vào trong QUy Khư là sẽ có cơ hội chạy thoát.
- Ninh Tiểu Xuyên, xem ngươi chạy đi đâu?!
Thiên Mộng Yêu Hoàng tung ra một đạo chưởng ấn phá vỡ hư không, cách cả vài chục vạn dạm đánh tới phía trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Năng lượng Thứ Thần, cho dù đứng dưới đất cũng có thể đánh rơi và vì sao trên trời.
Một luồng thần lực cường đại giống như dòng chảy sấm sét hướng về Ninh Tiểu Xuyên. Nếu bị nó dánh trúng thì Ninh Tiểu Xuyên không chết cũng bị trọng thương.
- Ngự Kiếm Phá Không!
Ninh Tiểu Xuyên giẫm lên Diệt Thế Ma Kiếm, mượn sức mạnh của Diệt Thế Ma Kiếm tăng tốc trong không gian hỗn độn.
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên lúc này có thể nói là không thua kém Thiên Mộng Yêu Hoàng là bao.
- Thanh ma kiếm đó quả nhiên là tuyệt thế kỳ bảo. Ninh Tiểu Xuyên mượn sức mạnh của nó mà tốc độ có thể ngang ngửa với bản hoàng.
Ánh mắt Thiên Mộng Yêu Hoàng mang hàn khí, cười:
- Nhưng dù thế nào hắn vẫn chậm hơn ta một chút. Đuổi kịp hắn chỉ là vấn đề thời gian.
Vù~
Đột nhiên một đạo bạch quang từ trong hư không bay ra, giống như sợi xích quất về phía Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Thiên Mộng Yêu Hoàng hơi giật mình, điểm một ngón tay ra hư không đánh vỡ đạo bạch quang đó.
- Kẻ nào dám ngăn cản bản hoàng?
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trong hư không nhìn về hướng đạo bạch quang kia bắn tới.
Uỳnh uỳnh!
Không gian hỗn độn đột nhiên sụp đổ, Thiên Mộng Yêu Hoàng trở lại Đại Diêm, đứng trên mặt biển.
Trong hải vực là một con lạc đà đỏ rực khổng lồ, ngay cả vùng hải vực sâu thăm thẳm này cũng không thể nhấn chìm được nó.
Con lạc đà này toàn thân đã thối rữa, nhiều chỗ lòi cả xương trắng, toàn thân tỏa ra thứ khí tức vô cùng khủng bố.
Một bạch y nữ tử đứng trên lưng lạc đà, dáng người tuyệt lệ tựa thần tiên, giống như thần nữ hạ phàm.
Nàng một tay cầm quyển sách cổ, một tay cầm cây bút dài nhìn Thiên Mộng Yêu Hoàng, nói:
- Ngươi chính là Thiên Mộng Yêu Hoàng?
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trên mặt biển, cảm nhận được luồng khí tức không tầm thường từ bạch y nữ tử kia, nói:
- Ngươi là ai? Tại sao ngăn cản ta truy sát Ninh Tiểu Xuyên?
Bạch y nữ tử nói:
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi có muốn tham gia đại chiến Phong Thần hay không?
Thiên Mộng Yêu Hoàng quan sát thật kỹ bạch y nữ tử và con lạc đà kia một lượt, nhớ tới một truyền thuyết cổ xưa, nói:
- Ngươi là sứ giả Phong Thần?
- Không sai
Bạch y nữ tử khẽ gật đầu, dùng bút ngọc viết lên Phong Thần Bảng bốn chữ Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Bốn chữ đó lóe sáng trên Phong Thần Bảng rồi biến mất.
Thiên Mộng Yêu Hoàng cảm nhận một luồng năng lượng kỳ lạ vào trong cơ thể, giống như đã hòa làm một với Đại Diêm vậy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Tên đã có trên Phong Thần Bảng thì coi như ta đã có tư cách tham gia đại chiến Phong Thần?
- Đến khi Tiếp Thần Tháp khởi động, năng lượng Phong Thần Bảng tự nhiên sẽ triệu hoán ngươi. Hãy cố gắng tăng cường tu vi, càng mạnh thì càng có ưu thế trong trận đại chiến.
Bạch y nữ tử nói.
Dứt lời, con lạc đà đỏ liền đưa bạch y nữ tử đó biến mất khỏi hải vực.
- Tiểu Xuyên, con đường của ngươi phải tự ngươi đi thôi. Ta chỉ có thể giúp ngươi được đến đó.
Bạch y nữ tử nhìn vào hư không, đột nhiên thấy phía tay trào lên một đạo tà khí, biến thành hồng quang, ngưng tụ thành vô số sợi xích sắt.
- Tà khí của Quy Khư càng ngày càng nhiều, dường như sắp phá được Viễn Cổ phong ấn. Xem ra Đại Diêm lại sắp có biến cố rồi. Cũng được, giờ sinh linh Đại Diêm và văn minh Thần Hà đều vì cơ hội Phong Thần mà đánh tới trời long đất lở, tử thương vô số, nguyên khí đại thương. Biến cố ở Quy Khư sẽ rung lên hồi chuông cảnh tỉnh cho họ.
Bạch y nữ tử cuốn Phong Thần Bảng lại, thở dài:
- Từ giờ sẽ nhiều chuyện đây.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã tới Thiên Hư Đại Lục.
Bước ra khỏi không gian hỗn độn, Ninh Tiểu Xuyên đáp xuóng đỉnh một ngọn núi cao tới tận tầng may, nhìn về sau nói:
- Thật kỳ lạ, khí tức thật quen thuộc. Rốt cuộc ai đã chặn Thiên Mộng Yêu Hoàng lại? Mặc kệ vậy, cứ vào Quy Khư trước đã rồi tính.
Ninh Tiểu Xuyên đã cướp mất một phần thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng, chắc chắn Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không tha cho hắn. Ở Đại Diêm trừ Thiên Đình ra thì cũng chỉ có Quy Khư là có sức uy nhiếp nhất đinh tới Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Phải biết rằng năm đó chính Tử Kim Hoàng Chủ đã suýt chút nữa chết trong Quy Khư, từ đó có thể thấy Quy Khư nguy hiểm tới mức nào.
Ninh Tiểu Xuyên vừa tới Thiên Hư Đại Lục liền cảm nhận được luồng tà khí không tầm thường. Nó rất giống với tà khí trong Quy Khư.
Luồng tà khí này đã xâm thực cả Bắc Cương.
Bắc Cương diện tích trăm triệu vạn dặm đã biết thành vùng đất tà ác, bất luận là huyền thú, yêu thú hay con người đều bắt đầu xuất hiện tà biến.
Đất đai thành màu đỏ, sông suối đen kịt như mực, cả bầu trời bị mây đen bao phủ, ngay cả mặt trăng cũng có ánh đỏ.
Ninh Tiểu Xuyên bước vào Bắc Cương liền bị sự thay đổi này dọa cho kinh hãi.
- Tà lực trong Quy Khư đã ra ngoài rồi sao?
Cứ theo tình hình hiện giờ, không lâu nữa cả Thiên Hư Đại Lục cũng sẽ thành vùng đất tà ác.
Grào!
Một con yêu lang từ trong rừng lao ra, đứng đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, lộ ra đôi mắt đỏ rực, nhe cặp răng nanh nhọn hoắt.
Con yêu lang này chỉ có tu vi Thiên Nhân Cảnh tầng thứ hai, nhưng vì hấp thụ tà khí nên thể chất bị tà biến, toàn bộ da và máu thịt đều giống như kim thiết vậy.
Chiến lực của nó hiện giờ có thể sánh ngang yêu thú Thiên Nhân Cảnh tầng thứ bảy.
Ninh Tiểu Xuyên bước ra từ hư không cách đó hai nghìn vạn dặm, nhìn đằng sau một cái, cảm giác có một luồng thần lực mạnh mẽ đang di chuyển về hướng này.
Chắc chắn là Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên lại mở hư không trốn đi.
Bị một vị Thứ Thần truy sát thì bất cứ tu sĩ nào cũng thấy tuyệt vọng.
Lên trời xuống đất đều không thể chạy thoát.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không từ bỏ hy vọn, muốn tìm kiếm chút sinh cơ trong tuyệt cảnh.
- Có rồi! Tới Quy Khư, chỉ cần vào Quy Khư thì Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không tìm được khí tức của ta, muốn truy sát ta cũng khó.
Ninh Tiểu Xuyên di chuyển trong không gian hỗn độn, hướng về Thiên Hư Đại Lục.
Quy Khư là một nơi Viễn Cổ mật địa, chứa đầy tà khí, tà khí ở đó có thể ngăn cản thần niệm của Thứ Thần. Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên vào trong QUy Khư là sẽ có cơ hội chạy thoát.
- Ninh Tiểu Xuyên, xem ngươi chạy đi đâu?!
Thiên Mộng Yêu Hoàng tung ra một đạo chưởng ấn phá vỡ hư không, cách cả vài chục vạn dạm đánh tới phía trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Năng lượng Thứ Thần, cho dù đứng dưới đất cũng có thể đánh rơi và vì sao trên trời.
Một luồng thần lực cường đại giống như dòng chảy sấm sét hướng về Ninh Tiểu Xuyên. Nếu bị nó dánh trúng thì Ninh Tiểu Xuyên không chết cũng bị trọng thương.
- Ngự Kiếm Phá Không!
Ninh Tiểu Xuyên giẫm lên Diệt Thế Ma Kiếm, mượn sức mạnh của Diệt Thế Ma Kiếm tăng tốc trong không gian hỗn độn.
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên lúc này có thể nói là không thua kém Thiên Mộng Yêu Hoàng là bao.
- Thanh ma kiếm đó quả nhiên là tuyệt thế kỳ bảo. Ninh Tiểu Xuyên mượn sức mạnh của nó mà tốc độ có thể ngang ngửa với bản hoàng.
Ánh mắt Thiên Mộng Yêu Hoàng mang hàn khí, cười:
- Nhưng dù thế nào hắn vẫn chậm hơn ta một chút. Đuổi kịp hắn chỉ là vấn đề thời gian.
Vù~
Đột nhiên một đạo bạch quang từ trong hư không bay ra, giống như sợi xích quất về phía Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Thiên Mộng Yêu Hoàng hơi giật mình, điểm một ngón tay ra hư không đánh vỡ đạo bạch quang đó.
- Kẻ nào dám ngăn cản bản hoàng?
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trong hư không nhìn về hướng đạo bạch quang kia bắn tới.
Uỳnh uỳnh!
Không gian hỗn độn đột nhiên sụp đổ, Thiên Mộng Yêu Hoàng trở lại Đại Diêm, đứng trên mặt biển.
Trong hải vực là một con lạc đà đỏ rực khổng lồ, ngay cả vùng hải vực sâu thăm thẳm này cũng không thể nhấn chìm được nó.
Con lạc đà này toàn thân đã thối rữa, nhiều chỗ lòi cả xương trắng, toàn thân tỏa ra thứ khí tức vô cùng khủng bố.
Một bạch y nữ tử đứng trên lưng lạc đà, dáng người tuyệt lệ tựa thần tiên, giống như thần nữ hạ phàm.
Nàng một tay cầm quyển sách cổ, một tay cầm cây bút dài nhìn Thiên Mộng Yêu Hoàng, nói:
- Ngươi chính là Thiên Mộng Yêu Hoàng?
Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trên mặt biển, cảm nhận được luồng khí tức không tầm thường từ bạch y nữ tử kia, nói:
- Ngươi là ai? Tại sao ngăn cản ta truy sát Ninh Tiểu Xuyên?
Bạch y nữ tử nói:
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi có muốn tham gia đại chiến Phong Thần hay không?
Thiên Mộng Yêu Hoàng quan sát thật kỹ bạch y nữ tử và con lạc đà kia một lượt, nhớ tới một truyền thuyết cổ xưa, nói:
- Ngươi là sứ giả Phong Thần?
- Không sai
Bạch y nữ tử khẽ gật đầu, dùng bút ngọc viết lên Phong Thần Bảng bốn chữ Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Bốn chữ đó lóe sáng trên Phong Thần Bảng rồi biến mất.
Thiên Mộng Yêu Hoàng cảm nhận một luồng năng lượng kỳ lạ vào trong cơ thể, giống như đã hòa làm một với Đại Diêm vậy.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
- Tên đã có trên Phong Thần Bảng thì coi như ta đã có tư cách tham gia đại chiến Phong Thần?
- Đến khi Tiếp Thần Tháp khởi động, năng lượng Phong Thần Bảng tự nhiên sẽ triệu hoán ngươi. Hãy cố gắng tăng cường tu vi, càng mạnh thì càng có ưu thế trong trận đại chiến.
Bạch y nữ tử nói.
Dứt lời, con lạc đà đỏ liền đưa bạch y nữ tử đó biến mất khỏi hải vực.
- Tiểu Xuyên, con đường của ngươi phải tự ngươi đi thôi. Ta chỉ có thể giúp ngươi được đến đó.
Bạch y nữ tử nhìn vào hư không, đột nhiên thấy phía tay trào lên một đạo tà khí, biến thành hồng quang, ngưng tụ thành vô số sợi xích sắt.
- Tà khí của Quy Khư càng ngày càng nhiều, dường như sắp phá được Viễn Cổ phong ấn. Xem ra Đại Diêm lại sắp có biến cố rồi. Cũng được, giờ sinh linh Đại Diêm và văn minh Thần Hà đều vì cơ hội Phong Thần mà đánh tới trời long đất lở, tử thương vô số, nguyên khí đại thương. Biến cố ở Quy Khư sẽ rung lên hồi chuông cảnh tỉnh cho họ.
Bạch y nữ tử cuốn Phong Thần Bảng lại, thở dài:
- Từ giờ sẽ nhiều chuyện đây.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã tới Thiên Hư Đại Lục.
Bước ra khỏi không gian hỗn độn, Ninh Tiểu Xuyên đáp xuóng đỉnh một ngọn núi cao tới tận tầng may, nhìn về sau nói:
- Thật kỳ lạ, khí tức thật quen thuộc. Rốt cuộc ai đã chặn Thiên Mộng Yêu Hoàng lại? Mặc kệ vậy, cứ vào Quy Khư trước đã rồi tính.
Ninh Tiểu Xuyên đã cướp mất một phần thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng, chắc chắn Thiên Mộng Yêu Hoàng sẽ không tha cho hắn. Ở Đại Diêm trừ Thiên Đình ra thì cũng chỉ có Quy Khư là có sức uy nhiếp nhất đinh tới Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Phải biết rằng năm đó chính Tử Kim Hoàng Chủ đã suýt chút nữa chết trong Quy Khư, từ đó có thể thấy Quy Khư nguy hiểm tới mức nào.
Ninh Tiểu Xuyên vừa tới Thiên Hư Đại Lục liền cảm nhận được luồng tà khí không tầm thường. Nó rất giống với tà khí trong Quy Khư.
Luồng tà khí này đã xâm thực cả Bắc Cương.
Bắc Cương diện tích trăm triệu vạn dặm đã biết thành vùng đất tà ác, bất luận là huyền thú, yêu thú hay con người đều bắt đầu xuất hiện tà biến.
Đất đai thành màu đỏ, sông suối đen kịt như mực, cả bầu trời bị mây đen bao phủ, ngay cả mặt trăng cũng có ánh đỏ.
Ninh Tiểu Xuyên bước vào Bắc Cương liền bị sự thay đổi này dọa cho kinh hãi.
- Tà lực trong Quy Khư đã ra ngoài rồi sao?
Cứ theo tình hình hiện giờ, không lâu nữa cả Thiên Hư Đại Lục cũng sẽ thành vùng đất tà ác.
Grào!
Một con yêu lang từ trong rừng lao ra, đứng đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, lộ ra đôi mắt đỏ rực, nhe cặp răng nanh nhọn hoắt.
Con yêu lang này chỉ có tu vi Thiên Nhân Cảnh tầng thứ hai, nhưng vì hấp thụ tà khí nên thể chất bị tà biến, toàn bộ da và máu thịt đều giống như kim thiết vậy.
Chiến lực của nó hiện giờ có thể sánh ngang yêu thú Thiên Nhân Cảnh tầng thứ bảy.