Với thân phận và võ đạo tâm cảnh của mình thì Quang Minh Thánh Nữ sẽ không làm trái lời đã nói.
- Ta đã đồng ý dùng thân báo đáp thì tuyệt đối không nuốt lời.
- Nhưng gia gia của ta chính là chưởng giáo Chân Nhân của Quang Minh Thánh Thổ, có ý liên hôn với Vương gia của Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ, đã bàn bạc với tộc vương của Vương gia và chưởng giáo của Cửu Hư Thánh Thổ chọn ra một trong số các thánh tử của họ để làm đối tượng liên hôn.
Quang Minh Thánh Nữ hai mắt trong veo, không hề né tránh nhìn thẳng vào Ninh Tiểu Xuyên.
Ở Bắc Cương, thế lực của yêu thú càng ngày càng lớn, môi trường sinh tồn của nhân tộc nguy hiểm như trên bờ vực, Quang Minh Thánh Thổ cũng không thể không dành đường rút lui trước cho mình.
Di rời Quang Minh Thánh Thổ khỏi Bắc Cương tới Trung Thổ xây dựng đạo trường, đó là cách tốt nhất.
Nhưng cuộc chiến giữa các thế lực ở Trung Thổ thì ác liệt hơn. Thánh Thổ cường giả nhiều như lá mùa thu, căn bản không thể dung nạp một người lạ. Chắc chắn phải loại bỏ thế lực khác, tiến vào Trung Thổ.
Vì thế Quang Minh Thánh Thổ chỉ có thể chọn cách liên hôn, lôi kéo quan hệ với Vương gia của Trung Thổ hoặc Cửu Hư Thánh Thổ trước. Nếu sau này thật sự bất đắc dĩ phải rời khỏi Bắc Cương, ít nhất cũng có một con đường lui.
Quang Minh Thánh Nữ cũng là một nữ tử tâm cao khí ngạo, đương nhiên không chấp nhận việc liên hôn.
Cũng chính vì lý do này, khi nàng rơi vào tay Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch mới có suy nghĩ “ai cứu được nàng thì nàng sẽ lấy thân báo đáp”.
Ninh Tiểu Xuyên có thể nhận ra, lời Quang Minh Thánh Nữ vừa nói không phải cố ý nói vậy để qua mặt hắn, chưa biết chừng chưởng giáo Quang Minh Thánh Thổ thật sự có ý định liên hôn.
Ninh Tiểu Xuyên không phải người muốn gây khó dễ cho người khác, hơn nữa hắn cũng chẳng có tình cảm nam nữ với Quang Minh Thánh Nữ. Nếu Quang Minh Thánh Thổ đã quyết định liên hôn với thế lực Trung Thổ, Ninh Tiểu Xuyên cũng chẳng muốn dính dáng tới.
- Nếu Thánh Nữ điện hạ có nỗi khổ bất đắc dĩ, vậy không cần phải thực hiện lời hứa đó với tại hạ. Việc này ta cũng không để bụng, vốn chỉ là tiện thể mà thôi.
Câu này Ninh Tiểu Xuyên còn chưa nói ra thì Tiểu Hồng đã cướp lời:
- Không sao, nếu ngươi đã đồng ý gả cho ca ca ta thì từ giờ ngươi chính là nữ nhân của ca ca ta. Đương nhiên huynh ấy sẽ bảo vệ ngươi chu toàn, sẽ không để ngươi gả cho người khác.
- Thật không?
Quang Minh Thánh Thổ nhìn Tiểu Hồng có chút hứng thú, cảm thấy Tiểu Hồng rất đáng yêu.
Tiểu Hồng nói:
- Đương nhiên rồi…á…đau…
Ninh Tiểu Xuyên nhéo tai Tiểu Hồng kéo sang một bên, dùng tâm thần truyền âm:
- Đừng có nói linh tinh. Lẽ nào ngươi không thấy, thật ra Quang Minh Thánh Nữ muốn lợi dụng chúng ta để chống lại người của Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, làm lá chắn đỡ đạn cho nàng ta sao? Nếu đồng ý thì chúng ta vừa đắc tội cùng lúc với cả Quang Minh Thánh Thổ, Vương gia Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ. Ngươi cảm thấy chúng ta có thể chống lại được ba đại Thánh Thổ đó sao?
Tiểu Hồng nói:
- Đau, đau. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi buông ra đi đã…
Ninh Tiểu Xuyên thả tai Tiểu Hồng ra.
Tiểu Hồng xoa xoa tai, trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi quên lời ta đã nói rồi? Quan trọng không phải chúng ta muốn lấy Quang Minh Thánh Nữ mà là để lấy oai. Dù sao cũng là Quang Minh Thánh Nữ đồng ý lấy thân báo đáp, có nghĩa là nàng ta đã quyết định muốn gả cho ngươi. Nữ nhân đã đồng ý gả cho ngươi lại bị ép gả cho một nam nhân khác, lẽ nào ngươi không đau lòng chút nào?
- Không.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
- Ngươi không đau nhưng ta xót!
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh nhạt nói:
- Chúng ta tới Quang Minh Thánh Thổ là để giết Thiên Hoàng thái tử chứ không phải để lấy vợ. Cho dù muốn lấy vợ ta cũng có rất nhiều lựa chọn, không cần thiết phải vì một nữ nhân mình không thích mà đắc tội với ba đại Thánh Thổ, cũng không cần phải trở thành lá chắn đỡ đạn cho Quang Minh Thánh Nữ.
- Nhưng Quang Minh Thánh Nữ sẽ cảm thấy ngươi nhát gan, không dám chống lại Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, không dám lấy nàng ta.
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên:
- Sẽ vậy sao?
- Đương nhiên. Chỉ số cảm xúc của ngươi thấp không có nghĩa là ta cũng thấp.
Tiểu Hồng hùng hồn nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi là Đấu Chiến Thần Long Sứ, lại là truyền nhân của Diệt Thế Đạo, sao có thể để một nữ nhân coi thường được?
- Dường như cũng hơi có lý.
- Đâu chỉ hơi có lý, là quá có lý ấy chứ. Giờ chúng ta có thân phận gì nào? Đinh Xuân Thu và muội muội. Cho dù lấy Quang Minh Thánh Nữ thì cũng là Đinh Xuân Thu lấy, cho dù đắc tội ba đại Thánh Thổ cũng là Đinh Xuân Thu đắc tội.
- Chúng ta chỉ cần giết được Thiên Hoàng thái tử, sau khi rời khỏi Quang Minh Thánh Thổ, khôi phục thân phận thực sự, chúng ta lại là Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng muội muội, ai biết được Đinh Xuân Thu là kẻ nào?
- Hơn nữa, Quang Minh Thánh Nữ muốn lấy chúng ta làm bia đỡ đạn thì chúng ta làm. Nhưng muốn làm vậy thì cũng phải trả chút giá chứ.
Tiểu Hồng vừa xòe ngón vừa nghiêm túc nói với Ninh Tiểu Xuyên:
- Nếu may mắn ngươi lấy được nàng ta thật, thứ nhất có thể cắt đứt ý định của kẻ khác. Thứ hai cho dù ngươi không thích, bỏ nàng ta thì cũng là chúng ta chiếm thế chủ động. Hà hà, cũng coi như dạy cho nàng ta một bài học, cho nàng ta biết chúng ta không phải đối tượng có thể tùy tiện lợi dụng.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhéo tai Tiểu Hồng, gần như nhấc cả Tiểu Hồng lên:
- Ngươi mới bao nhiêu tuổi đầu sao lại lắm mưu kế thế hả? Ai dạy? Có phải Thanh Tước Vương dạy ngươi không?
- Đau, đau…đau thật mà… Không ai dạy cả. Ta nói đều là sự thật… Long Nữ ai cũng thông minh nên mới tự học thành tài…
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên lại buông tay.
Thật ra những gì Tiểu Hồng nói sao Ninh Tiểu Xuyên có thể không nghĩ tới.
Chỉ là hắn thật sự không muốn gây phiền phức, đặc biệt là chuyện về tình cảm nam nữ, tránh được thì cố gắng tránh, tránh sa chân xuống lầy.
Tiểu Hồng chạy lại chỗ Quang Minh Thánh Nữ, ôm lấy đôi chân thon dài nấp sau lưng nàng, nói với vẻ đáng thương:
- Thánh Nữ, Thánh Nữ, ca ca bắt nạt ta, ngươi nhất định phải giúp ta.
- Cái này…
Quang Minh Thánh Nữ nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên với vẻ dò hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực, Tiểu Hồng càng ngày càng tinh quái, nếu nó lớn thêm chút nữa chắc chắn sẽ là cái họa lớn.
Tiểu Hồng nói:
- Thánh Nữ, ca ca nói cả đời này không lấy ai khác ngoài ngươi, cho dù có phải đối mặt với Vương gia Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ cũng tuyệt đối không thỏa hiệp. Thế gian này không ai có thể ngăn cản được quyết tâm của huynh ấy.
Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt, lúc này nếu hắn phủ nhận lời Tiểu Hồng thì có nghĩa là thừa nhận hắn sợ hai đại thế lực đó.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên không hề sợ ba đại Thánh Thổ, chỉ là hắn không muốn dính vào phiền phức mà thôi.
Nhưng có những lúc phiền phức lại tự tìm tới.
- Lẽ nào Vương gia Trung Thổ bọn ta lại bị coi thường như vậy?
Từ phía chân trời vọng lại một giọng nói hùng hồn, giống như của thiên thần vậy, khiến cả trời đất rung chuyển.
Vù!
Một đạo lưu quang màu tím bay tới.
Đó là một con Bệ Hãn khổng lồ, toàn thân đầy vảy tím, với đôi cánh khổng lồ, hình thái giống như hổ nhưng lại có đuôi rồng.
Trên đỉnh đầu con Bệ Hãn này là một tử bào nam tử phong thái tiêu sái, tay chắp sau lưng, dáng người thẳng tắp, khí thế giống như thần kiếm tuốt khỏi bao.
Grào!
Con Bệ Hãn gầm lên một tiếng, âm thanh giống tiếng rồng ngâm, đinh tai nhức óc.
Người ta vẫn đồn ở thời đại Phong Thần có một con thần long tu vi cường đại, sinh ra chín con trai. Mỗi đứa con hình thái đều khác nhau, trong đó có con trai có tên Bệ Hãn.
Bệ Hãn tuy là con của thần long nhưng lại thiên phú dị thường, với thiên tư nghịch thiên tu luyện tới Thần Cảnh, tự phong Thần Thú.
Con cự thú phía dưới Vương Hư chính là hậu thế của Bệ Hãn Thần Thú, có thể gọi là ấu thần thú, thiên tư tuyệt đỉnh, chiến lực cường đại.
- Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Quang Minh Thánh Nữ thân phận cao quý, ngọc khiết băng thanh, ngươi xứng sao? Muốn đối địch với Cửu Hư Thánh Thổ bọn ta, e là ngươi còn chưa đủ sức.
Kỷ Càn Khôn sau lưng đeo một thanh cổ đao, không biết từ khi nào đã đứng trên một tảng đá lớn cách đó không xa, lạnh băng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Tin Quang Minh Thánh Nữ bị tà nhân Dương Giáo bắt đi truyền về Quang Minh Thánh Thổ, Vương Hư và Kỷ Càn Khôn lập tức điều động thế lực của Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, tìm kiếm tung tích Quang Minh Thánh Nữ khắp nơi.
Khi tìm tới đây thì phát hiện Quang Minh Thánh Nữ lại ở cùng một nam nhân khác, trong lòng đương nhiên sẽ rất không hài lòng.
Ninh Tiểu Xuyên vốn không định tham dự vào việc của Quang Minh Thánh Nữ và Vương gia, Cửu Hư Thánh Thổ.
Nhưng Vương Hư và Kỷ Càn Khôn vừa nói vậy đã khiến hắn rất không thoải mái, kích thích nộ hỏa của hắn:
- Sao ta lại là cóc đòi ăn thịt thiên nga? Sao ta lại không xứng với Quang Minh Thánh Nữ? Lẽ nào các ngươi không biết Quang Minh Thánh Nữ đã đồng ý dùng thân báo đáp ta?
Kỷ Càn Khôn cười khảy, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, trong mắt ta, lời ngươi vừa nói chính là sự sỉ nhục đối với Quang Minh Thánh Nữ điện hạ. Lập tức quỳ xuống khấu đầu tạ tội! Nếu không hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đúng là nực cười. Ta chỉ nói sự thật mà bảo ta dập đầu tạ tội? Thánh tử của Cửu Hư Thánh Thổ cũng uy phong quá nhỉ?
- Cửu Hư Thánh Thổ hùng cứ Trung Thổ, lịch sử lâu đời, cường giả vô số, đệ tử truyền nhân trải khắp thiên hạ. Uy phong của Cửu Hư Thánh Thổ đương nhiên không phải thứ loại man di Bắc Cương như ngươi hiểu được.
Kỷ Càn Khôn từng gặp qua Quang Minh Thánh Nữ, lại có cùng ngồi luận dạo, vô cùng khâm phục dung nhan và học thức của nàng.
Với hắn, trong thiên hạ này, những nam tử xứng với Quang Minh Thánh Nữ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nếu được kết làm đạo lữ với Quang Minh Thánh Nữ chính là niềm hạnh phúc nhất thiên hạ.
Vì thế hắn căn bản không tin Quang Minh Thánh Nữ lại đồng ý gả cho Ninh Tiểu Xuyên. Chắc chắn là Ninh Tiểu Xuyên cố tình bám lấy Quang Minh Thánh Nữ, muốn cóc mà ăn thịt thiên nga. Số nam tử theo đuổi Quang Minh Thánh Nữ ở Bắc Cương này vốn đã không thể đếm xuể, Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn là một trong số đó.
- Ta đã đồng ý dùng thân báo đáp thì tuyệt đối không nuốt lời.
- Nhưng gia gia của ta chính là chưởng giáo Chân Nhân của Quang Minh Thánh Thổ, có ý liên hôn với Vương gia của Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ, đã bàn bạc với tộc vương của Vương gia và chưởng giáo của Cửu Hư Thánh Thổ chọn ra một trong số các thánh tử của họ để làm đối tượng liên hôn.
Quang Minh Thánh Nữ hai mắt trong veo, không hề né tránh nhìn thẳng vào Ninh Tiểu Xuyên.
Ở Bắc Cương, thế lực của yêu thú càng ngày càng lớn, môi trường sinh tồn của nhân tộc nguy hiểm như trên bờ vực, Quang Minh Thánh Thổ cũng không thể không dành đường rút lui trước cho mình.
Di rời Quang Minh Thánh Thổ khỏi Bắc Cương tới Trung Thổ xây dựng đạo trường, đó là cách tốt nhất.
Nhưng cuộc chiến giữa các thế lực ở Trung Thổ thì ác liệt hơn. Thánh Thổ cường giả nhiều như lá mùa thu, căn bản không thể dung nạp một người lạ. Chắc chắn phải loại bỏ thế lực khác, tiến vào Trung Thổ.
Vì thế Quang Minh Thánh Thổ chỉ có thể chọn cách liên hôn, lôi kéo quan hệ với Vương gia của Trung Thổ hoặc Cửu Hư Thánh Thổ trước. Nếu sau này thật sự bất đắc dĩ phải rời khỏi Bắc Cương, ít nhất cũng có một con đường lui.
Quang Minh Thánh Nữ cũng là một nữ tử tâm cao khí ngạo, đương nhiên không chấp nhận việc liên hôn.
Cũng chính vì lý do này, khi nàng rơi vào tay Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch mới có suy nghĩ “ai cứu được nàng thì nàng sẽ lấy thân báo đáp”.
Ninh Tiểu Xuyên có thể nhận ra, lời Quang Minh Thánh Nữ vừa nói không phải cố ý nói vậy để qua mặt hắn, chưa biết chừng chưởng giáo Quang Minh Thánh Thổ thật sự có ý định liên hôn.
Ninh Tiểu Xuyên không phải người muốn gây khó dễ cho người khác, hơn nữa hắn cũng chẳng có tình cảm nam nữ với Quang Minh Thánh Nữ. Nếu Quang Minh Thánh Thổ đã quyết định liên hôn với thế lực Trung Thổ, Ninh Tiểu Xuyên cũng chẳng muốn dính dáng tới.
- Nếu Thánh Nữ điện hạ có nỗi khổ bất đắc dĩ, vậy không cần phải thực hiện lời hứa đó với tại hạ. Việc này ta cũng không để bụng, vốn chỉ là tiện thể mà thôi.
Câu này Ninh Tiểu Xuyên còn chưa nói ra thì Tiểu Hồng đã cướp lời:
- Không sao, nếu ngươi đã đồng ý gả cho ca ca ta thì từ giờ ngươi chính là nữ nhân của ca ca ta. Đương nhiên huynh ấy sẽ bảo vệ ngươi chu toàn, sẽ không để ngươi gả cho người khác.
- Thật không?
Quang Minh Thánh Thổ nhìn Tiểu Hồng có chút hứng thú, cảm thấy Tiểu Hồng rất đáng yêu.
Tiểu Hồng nói:
- Đương nhiên rồi…á…đau…
Ninh Tiểu Xuyên nhéo tai Tiểu Hồng kéo sang một bên, dùng tâm thần truyền âm:
- Đừng có nói linh tinh. Lẽ nào ngươi không thấy, thật ra Quang Minh Thánh Nữ muốn lợi dụng chúng ta để chống lại người của Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, làm lá chắn đỡ đạn cho nàng ta sao? Nếu đồng ý thì chúng ta vừa đắc tội cùng lúc với cả Quang Minh Thánh Thổ, Vương gia Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ. Ngươi cảm thấy chúng ta có thể chống lại được ba đại Thánh Thổ đó sao?
Tiểu Hồng nói:
- Đau, đau. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi buông ra đi đã…
Ninh Tiểu Xuyên thả tai Tiểu Hồng ra.
Tiểu Hồng xoa xoa tai, trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi quên lời ta đã nói rồi? Quan trọng không phải chúng ta muốn lấy Quang Minh Thánh Nữ mà là để lấy oai. Dù sao cũng là Quang Minh Thánh Nữ đồng ý lấy thân báo đáp, có nghĩa là nàng ta đã quyết định muốn gả cho ngươi. Nữ nhân đã đồng ý gả cho ngươi lại bị ép gả cho một nam nhân khác, lẽ nào ngươi không đau lòng chút nào?
- Không.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
- Ngươi không đau nhưng ta xót!
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh nhạt nói:
- Chúng ta tới Quang Minh Thánh Thổ là để giết Thiên Hoàng thái tử chứ không phải để lấy vợ. Cho dù muốn lấy vợ ta cũng có rất nhiều lựa chọn, không cần thiết phải vì một nữ nhân mình không thích mà đắc tội với ba đại Thánh Thổ, cũng không cần phải trở thành lá chắn đỡ đạn cho Quang Minh Thánh Nữ.
- Nhưng Quang Minh Thánh Nữ sẽ cảm thấy ngươi nhát gan, không dám chống lại Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, không dám lấy nàng ta.
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên:
- Sẽ vậy sao?
- Đương nhiên. Chỉ số cảm xúc của ngươi thấp không có nghĩa là ta cũng thấp.
Tiểu Hồng hùng hồn nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi là Đấu Chiến Thần Long Sứ, lại là truyền nhân của Diệt Thế Đạo, sao có thể để một nữ nhân coi thường được?
- Dường như cũng hơi có lý.
- Đâu chỉ hơi có lý, là quá có lý ấy chứ. Giờ chúng ta có thân phận gì nào? Đinh Xuân Thu và muội muội. Cho dù lấy Quang Minh Thánh Nữ thì cũng là Đinh Xuân Thu lấy, cho dù đắc tội ba đại Thánh Thổ cũng là Đinh Xuân Thu đắc tội.
- Chúng ta chỉ cần giết được Thiên Hoàng thái tử, sau khi rời khỏi Quang Minh Thánh Thổ, khôi phục thân phận thực sự, chúng ta lại là Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng muội muội, ai biết được Đinh Xuân Thu là kẻ nào?
- Hơn nữa, Quang Minh Thánh Nữ muốn lấy chúng ta làm bia đỡ đạn thì chúng ta làm. Nhưng muốn làm vậy thì cũng phải trả chút giá chứ.
Tiểu Hồng vừa xòe ngón vừa nghiêm túc nói với Ninh Tiểu Xuyên:
- Nếu may mắn ngươi lấy được nàng ta thật, thứ nhất có thể cắt đứt ý định của kẻ khác. Thứ hai cho dù ngươi không thích, bỏ nàng ta thì cũng là chúng ta chiếm thế chủ động. Hà hà, cũng coi như dạy cho nàng ta một bài học, cho nàng ta biết chúng ta không phải đối tượng có thể tùy tiện lợi dụng.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhéo tai Tiểu Hồng, gần như nhấc cả Tiểu Hồng lên:
- Ngươi mới bao nhiêu tuổi đầu sao lại lắm mưu kế thế hả? Ai dạy? Có phải Thanh Tước Vương dạy ngươi không?
- Đau, đau…đau thật mà… Không ai dạy cả. Ta nói đều là sự thật… Long Nữ ai cũng thông minh nên mới tự học thành tài…
Tiểu Hồng nói.
Ninh Tiểu Xuyên lại buông tay.
Thật ra những gì Tiểu Hồng nói sao Ninh Tiểu Xuyên có thể không nghĩ tới.
Chỉ là hắn thật sự không muốn gây phiền phức, đặc biệt là chuyện về tình cảm nam nữ, tránh được thì cố gắng tránh, tránh sa chân xuống lầy.
Tiểu Hồng chạy lại chỗ Quang Minh Thánh Nữ, ôm lấy đôi chân thon dài nấp sau lưng nàng, nói với vẻ đáng thương:
- Thánh Nữ, Thánh Nữ, ca ca bắt nạt ta, ngươi nhất định phải giúp ta.
- Cái này…
Quang Minh Thánh Nữ nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên với vẻ dò hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực, Tiểu Hồng càng ngày càng tinh quái, nếu nó lớn thêm chút nữa chắc chắn sẽ là cái họa lớn.
Tiểu Hồng nói:
- Thánh Nữ, ca ca nói cả đời này không lấy ai khác ngoài ngươi, cho dù có phải đối mặt với Vương gia Trung Thổ và Cửu Hư Thánh Thổ cũng tuyệt đối không thỏa hiệp. Thế gian này không ai có thể ngăn cản được quyết tâm của huynh ấy.
Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt, lúc này nếu hắn phủ nhận lời Tiểu Hồng thì có nghĩa là thừa nhận hắn sợ hai đại thế lực đó.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên không hề sợ ba đại Thánh Thổ, chỉ là hắn không muốn dính vào phiền phức mà thôi.
Nhưng có những lúc phiền phức lại tự tìm tới.
- Lẽ nào Vương gia Trung Thổ bọn ta lại bị coi thường như vậy?
Từ phía chân trời vọng lại một giọng nói hùng hồn, giống như của thiên thần vậy, khiến cả trời đất rung chuyển.
Vù!
Một đạo lưu quang màu tím bay tới.
Đó là một con Bệ Hãn khổng lồ, toàn thân đầy vảy tím, với đôi cánh khổng lồ, hình thái giống như hổ nhưng lại có đuôi rồng.
Trên đỉnh đầu con Bệ Hãn này là một tử bào nam tử phong thái tiêu sái, tay chắp sau lưng, dáng người thẳng tắp, khí thế giống như thần kiếm tuốt khỏi bao.
Grào!
Con Bệ Hãn gầm lên một tiếng, âm thanh giống tiếng rồng ngâm, đinh tai nhức óc.
Người ta vẫn đồn ở thời đại Phong Thần có một con thần long tu vi cường đại, sinh ra chín con trai. Mỗi đứa con hình thái đều khác nhau, trong đó có con trai có tên Bệ Hãn.
Bệ Hãn tuy là con của thần long nhưng lại thiên phú dị thường, với thiên tư nghịch thiên tu luyện tới Thần Cảnh, tự phong Thần Thú.
Con cự thú phía dưới Vương Hư chính là hậu thế của Bệ Hãn Thần Thú, có thể gọi là ấu thần thú, thiên tư tuyệt đỉnh, chiến lực cường đại.
- Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Quang Minh Thánh Nữ thân phận cao quý, ngọc khiết băng thanh, ngươi xứng sao? Muốn đối địch với Cửu Hư Thánh Thổ bọn ta, e là ngươi còn chưa đủ sức.
Kỷ Càn Khôn sau lưng đeo một thanh cổ đao, không biết từ khi nào đã đứng trên một tảng đá lớn cách đó không xa, lạnh băng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Tin Quang Minh Thánh Nữ bị tà nhân Dương Giáo bắt đi truyền về Quang Minh Thánh Thổ, Vương Hư và Kỷ Càn Khôn lập tức điều động thế lực của Vương gia và Cửu Hư Thánh Thổ, tìm kiếm tung tích Quang Minh Thánh Nữ khắp nơi.
Khi tìm tới đây thì phát hiện Quang Minh Thánh Nữ lại ở cùng một nam nhân khác, trong lòng đương nhiên sẽ rất không hài lòng.
Ninh Tiểu Xuyên vốn không định tham dự vào việc của Quang Minh Thánh Nữ và Vương gia, Cửu Hư Thánh Thổ.
Nhưng Vương Hư và Kỷ Càn Khôn vừa nói vậy đã khiến hắn rất không thoải mái, kích thích nộ hỏa của hắn:
- Sao ta lại là cóc đòi ăn thịt thiên nga? Sao ta lại không xứng với Quang Minh Thánh Nữ? Lẽ nào các ngươi không biết Quang Minh Thánh Nữ đã đồng ý dùng thân báo đáp ta?
Kỷ Càn Khôn cười khảy, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, trong mắt ta, lời ngươi vừa nói chính là sự sỉ nhục đối với Quang Minh Thánh Nữ điện hạ. Lập tức quỳ xuống khấu đầu tạ tội! Nếu không hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đúng là nực cười. Ta chỉ nói sự thật mà bảo ta dập đầu tạ tội? Thánh tử của Cửu Hư Thánh Thổ cũng uy phong quá nhỉ?
- Cửu Hư Thánh Thổ hùng cứ Trung Thổ, lịch sử lâu đời, cường giả vô số, đệ tử truyền nhân trải khắp thiên hạ. Uy phong của Cửu Hư Thánh Thổ đương nhiên không phải thứ loại man di Bắc Cương như ngươi hiểu được.
Kỷ Càn Khôn từng gặp qua Quang Minh Thánh Nữ, lại có cùng ngồi luận dạo, vô cùng khâm phục dung nhan và học thức của nàng.
Với hắn, trong thiên hạ này, những nam tử xứng với Quang Minh Thánh Nữ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nếu được kết làm đạo lữ với Quang Minh Thánh Nữ chính là niềm hạnh phúc nhất thiên hạ.
Vì thế hắn căn bản không tin Quang Minh Thánh Nữ lại đồng ý gả cho Ninh Tiểu Xuyên. Chắc chắn là Ninh Tiểu Xuyên cố tình bám lấy Quang Minh Thánh Nữ, muốn cóc mà ăn thịt thiên nga. Số nam tử theo đuổi Quang Minh Thánh Nữ ở Bắc Cương này vốn đã không thể đếm xuể, Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn là một trong số đó.