Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi gây ra đại họa rồi!

Lão giả Dưỡng Quỷ Thế gia bị một quyền của Ninh Tiểu Xuyên đánh gãy ngón tay này vừa sợ vừa giận, trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, bị chọc giận đến mức cả người đều run rẩy.

Bản thân Diêm Hoan chính là Linh Tử của Dưỡng Quỷ Thế gia, hơn nữa còn được một vị Lão tổ tông trong tộc cực kỳ yêu thích.

Ninh Tiểu Xuyên quả thật ăn mật gấu, lại dám giết Linh Tử của Dưỡng Quỷ Thế gia! Khiến cho đám lão giả đứng ở trong quỷ vụ kia phẫn nộ đến mức đỉnh đầu bốc khói!

Từ trong quỷ vụ, dưới sự kéo động của một đầu Quỷ Vương to lớn, một chiếc quỷ xa bạch cốt chậm rãi đi ra.

Một đạo thanh âm già nua từ trong xe truyền ra, mang theo một cỗ hàn khí khiếp người:

- Tiểu bối, ngươi tự sát đi!

Loảng xoảng!

Từ trong quỷ xa bạch cốt bay ra một thanh đoản đao sắc bén, rơi xuống ngay dưới chân Ninh Tiểu Xuyên.

Dưỡng Quỷ Thế gia muốn ép Ninh Tiểu Xuyên đích thân tự sát, không chỉ đơn giản là muốn Ninh Tiểu Xuyên chết, hơn nữa còn muốn Ninh Tiểu Xuyên chết một cách vô cùng khuất nhục! Chỉ có như vậy mới có thể vãn hồi lại mặt mũi của Dưỡng Quỷ Thế gia.

Kẻ ngồi trong quỷ xa bạch cốt chính là một vị cao tầng của Dưỡng Quỷ Thế gia, khí tức trên cơ thể thập phần hùng hậu, ít nhất cũng là Thiên Nhân Tôn Giả Cửu trọng.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tốt nhất là nhanh chóng tự sát đi! Dùng tính mạng của chính mình chuộc tội cho những chuyện ngu xuẩn mà mình đã làm qua, miễn cho lây họa đến người nhà của mình!

Một vị Tộc lão Lâm Tộc đứng ở cách đó không xa, trên mặt mang theo một tia cười nhạt không có chút xíu cảm giác thương xót nào.

Xa xa, đám cường giả của các thế lực lớn khác cũng cười nhạo một câu:

- Ninh Tiểu Xuyên, đây là cơ hội cuối cùng mà cường giả Dưỡng Quỷ Thế gia cấp cho ngươi rồi! Chỉ là để cho ngươi tự sát, xem như đã cấp mặt mũi cho ngươi rồi!

Lần này có rất nhiều Tu sĩ chạy tới Đại Huyết Mạc, vừa có cường giả Tộc Vương, Tông chủ… thế hệ trước, cũng có thiên tài tuấn kiệt cùng thiên chi kiêu nữ trẻ tuổi.

Một số người trong đó ôm tâm lý xem náo nhiệt, hết sức vui vẻ nhìn cảnh một vị thiên tài tuyệt đỉnh chết ở chỗ này.

Cũng có một số người cảm thấy tiếc hận thay cho Ninh Tiểu Xuyên. Vốn dĩ tương lai có thể trở thành một đời Vương giả, thế nhưng hôm nay lại bị Dưỡng Quỷ Thế gia bức tử ở đây.

Lão giả Dưỡng Quỷ Thế gia bị Ninh Tiểu Xuyên đánh gãy ngón tay kia có chút không nhịn được, lạnh lẽo nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn chưa động thủ?

Ninh Tiểu Xuyên thờ ơ lạnh nhạt đảo mắt nhìn những người này. Hận ý trong lòng đối với Dưỡng Quỷ Thế gia cũng càng ngày càng đậm. Nếu không phải hắn gặp được Phong Nguyệt Hề, sợ rằng hôm nay chính mình thật sự sẽ bị Dưỡng Quỷ Thế gia bức tử.

- Tổ tiên Dưỡng Quỷ Thế gia coi như là một đời anh hào, đánh khắp thiên hạ không ai địch nổi! Thế nhưng con cháu đời sau của hắn thật sự khiến cho người ta thất vọng! Các ngươi thật đúng là khiến cho tổ tiên các ngươi mất mặt mà!

Một đạo thanh âm nữ tử thập phần mỹ lệ dễ nghe chợt từ trong hư không vang lên.

Thế nhưng kẻ đi ra cũng không phải là một nữ tử, mà là một gã nam tử lưng đeo nho cân, đầu đội phát quan, bộ dáng tuấn dật phi phàm!

Hoa Thanh Liên mặc một thân trường bào bích thanh sắc, ngũ quan vô cùng tinh xảo, da thịt so với nữ tử còn trắng noãn nhẵn nhụi hơn, giống như là một gốc Tiên liên không nhiễm bụi trần, từ một góc trong đại mạc đi ra.

- Tiểu nữ tử, ngươi là ai? Lại dám mở miệng khiển trách Dưỡng Quỷ Thế gia chúng ta! Không muốn sống tiếp nữa sao?

Vị lão giả gãy ngón tay kia trầm giọng nói.

Thanh âm của Hoa Thanh Liên cực kỳ dễ nghe, so với thanh âm nữ nhân càng êm tai hơn, nhàn nhạt nói:

- Đầu tiên, ta không phải là nữ nhân! Thứ hai, Dưỡng Quỷ Thế gia dù sao cũng là Thế gia Viễn Cổ, thanh danh lan truyền toàn bộ Đại lục Thiên Hư, chẳng lẽ lại không cho phép người khác nói mấy lời công đạo sao?

- Trận chiến giữa Ninh Tiểu Xuyên cùng Diêm Hoan, thuộc về tranh đấu của thế hệ trẻ tuổi. Diêm Hoan chết trong tay Ninh Tiểu Xuyên, chỉ có thể trách hắn học nghệ không tinh mà thôi! Thế nhưng một đám lão bối Dưỡng Quỷ Thế gia các ngươi lại liên thủ đối phó một thanh niên trẻ tuổi. Các ngươi không cảm thấy xấu hổ, ngay cả ta cũng cảm thấy mất mặt thay các ngươi a!

- Lớn mật!

Vị lão giả gãy ngón tay kia rống to một tiếng, giơ bàn tay lên, đánh ra ngàn vạn đầu Quy tắc Đạo Pháp, một chưởng đánh mạnh về phía Hoa Thanh Liên.

Thế nhưng, thủ chưởng của vị lão giả gãy ngón tay kia còn chưa có đánh lên trên người Hoa Thanh Liên, chính mình lại bay thẳng ra ngoài, bị đánh bay vài trăm thước xa, ngược lại cắm người vào trong cát vàng.

Hoa Thanh Liên vẫn như cũ phiêu nhiên đứng ở nơi đó, thật giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng nhúc nhích qua vậy.

Rất nhiều người đều không nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại nhìn thấy rất rõ ràng, trong lòng thầm nghĩ:

- Tu vi của Hoa huynh không ngờ đã đạt tới trình độ như thế, sợ rằng cũng đã đột phá đến Thần Cảnh Thiên rồi!

Trong lúc Ninh Tiểu Xuyên trưởng thành, người khác cũng đang trưởng thành. Huống hồ Hoa Thanh Liên chính là Thần linh chuyển thế, tốc độ tu luyện tự nhiên viễn siêu thường nhân.

Kỳ thật trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn hết sức cảm động.

Hiện tại chính mình bốn bề thọ địch, đối thủ vô cùng cường đại, tất cả mọi người đều muốn giết chết hắn, cướp đoạt Chí Tôn Hoàng Khí trên người hắn.

Tại thời khắc nguy nan như thế này, Hoa Thanh Liên còn có thể đứng ra giúp hắn nói chuyện, thậm chí còn không tiếc đắc tội Dưỡng Quỷ Thế gia. Loại hành động đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi như thế này mới là đáng quý nhất!

- Hoa huynh, ngươi vốn không nên tới đây!

Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt cười nói.

Hoa Thanh Liên cũng cười nhạt một tiếng, có vẻ không quan tâm, nói:

- Ninh công tử, chúng ta nói sao cũng là bằng hữu từng đồng sinh cộng tử qua! Nhìn thấy ngươi gặp nạn, ta có thể trốn ở một bên không để ý tới sao?

Xa xa, bên cạnh hồ nước sát biên giới Đại Huyết Mạc, Quang Minh Thánh Nữ lại một lần nữa lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:

- Không ngờ hai người bọn họ lại có giao tình!

Phía sau nàng, một lão giả Quang Minh Thánh Thổ cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc:

- Quả thật vượt ngoài dự đoán! Giao tình giữa bọn họ tựa hồ cũng không tầm thường!

Quang Minh Thánh Nữ chợt nghĩ đến một ít lời đồn về Hoa Thanh Liên, thần tình trên mặt nhất thời trở nên có chút đặc sắc.

Bên trong chiếc quỷ xa bạch cốt kia truyền ra thanh âm tức giận:

- Lại thêm một tên tiểu bối không muốn sống nữa! Bất luận ngươi có thân phận gì, nếu như ngươi dám đứng chung một chỗ cùng Ninh Tiểu Xuyên, vậy thì hãy chết chung với hắn đi!

Phong Nguyệt Hề vẫn luôn đứng một bên không nói gì, rốt cuộc cũng mở miệng, lạnh giọng nói:

- Đám người Dưỡng Quỷ Thế gia các ngươi nói xong chưa? Nếu như nói xong rồi, hãy nghe ta nói một câu. Hiện tại, các ngươi ngay lập tức, ngay tức khắc cút hết đi! Bằng không, ta sẽ khiến cho các ngươi tới bao nhiêu người, liền chôn xác ở chỗ này bấy nhiêu người!

Ầm!

- Nữ tử kia là ai vậy?

- Nói chuyện không ngờ còn cuồng ngạo hơn so với người của Dưỡng Quỷ Thế gia nữa?

Đến lúc này mọi người mới chú ý tới nàng nữ tử tuyệt lệ đứng ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.

Không nhìn còn tốt, vừa nhìn, rất nhiều người đều lộ ra thần sắc kinh diễm. Nữ tử này quả thật quá đẹp! Y phục mong manh như sương khói, thân thể mềm mại lung linh, cặp mày cong dài, đôi môi hồng nhuận như chu đan, giống như là Tiên nữ từ trong bức tranh đi ra vậy.

Thế nhưng, đám người Dưỡng Quỷ Thế gia lại không ai thưởng thức vẻ đẹp của nàng, tất cả mọi người đều bị câu nói của Phong Nguyệt Hề chọc cho phẫn nộ đến mức nổi trận lôi đình.

Dưỡng Quỷ Thế gia dù sao cũng là một Thế gia Viễn Cổ, hôm nay lại liên tục bị tiểu bối khiêu khích, khiến cho đám cường giả Dưỡng Quỷ Thế gia kia triệt để phẫn nộ, quyết định phải giết chết hai người mới có thể vãn hồi uy nghiêm của Dưỡng Quỷ Thế gia.

- Ngày hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết!

Ùng ùng!

Bên trong chiếc quỷ xa bạch cốt kia chợt lao ra một đám quỷ vụ nồng đậm, hóa thành một mảnh quỷ vân hắc sắc quỷ dị.

Bên trong quỷ vân sấm chớp rền vang, vô số quỷ ảnh to lớn tay cầm cốt binh bay lượn trong vụ hải, cùng nhau xung phong công kích về phía đám người Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu một cái, lôi kéo Hoa Thanh Liên, tự động đứng ra sau người Phong Nguyệt Hề.

Hoa Thanh Liên đang muốn hỏi Ninh Tiểu Xuyên một chút. Dù sao hắn cũng không cho rằng Phong Nguyệt Hề có thể ngăn cản nổi những Cửu Thiên Tôn Giả của Dưỡng Quỷ Thế gia. Thế nhưng ngay tại thời điểm hắn muốn mở miệng hỏi, đã thấy Phong Nguyệt Hề chậm rãi giơ lên một ngón tay, khẽ điểm một cái về phía chiếc quỷ xa bạch cốt kia.

Phừng phừng!

Chiếc quỷ xa bạch cốt kia lập tức bốc cháy lên. Trong quỷ xa vang lên một đạo thanh âm già nua kêu la thảm thiết.

Rầm một tiếng, một bóng người từ bên trong quỷ xa lao ra, toàn thân đều đang thiêu đốt hỏa diễm, trong miệng phát ra tiếng kêu la thê thảm. Hắn vừa mới bay ra được hơn mười thước, liền không một tiếng động rơi xuống, rớt thẳng xuống đất, đã bị đốt thành một mảnh tro tàn.

Tĩnh lặng! Tĩnh lặng đến đáng sợ!

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về phía Phong Nguyệt Hề, cả kinh đến mức tròng mắt đều trừng luôn ra ngoài.

Một màn này cũng quá khoa trương rồi! Tựa hồ chỉ điểm ra một ngón tay, đã đốt chết của một vị Cửu Thiên Tôn Giả Dưỡng Quỷ Thế gia! Giết chết một vị Cửu Thiên Tôn Giả, căn bản không cần tốn bao nhiêu sức lực.

- Khốn kiếp! Cùng lên! Ta cũng không tin nàng thật sự mạnh mẽ như vậy!

Đám lão giả Dưỡng Quỷ Thế gia toàn bộ đều là tồn tại cấp bậc đỉnh cao, hơn mười vị cao thủ liên hợp cùng một chỗ, kết thành một tòa Sâm La Đại Trận. Dưới sự thủ hộ của hơn mười tên Quỷ Vương, bọn họ đem Sâm La Đại Trận đẩy mạnh về phía Phong Nguyệt Hề.

Bộ dáng Phong Nguyệt Hề có vẻ thập phần bình tĩnh, cánh tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, trực tiếp đánh cho Sâm La Đại Trận chia năm xẻ bảy.

- Phốc!

Hơn mười vị lão giả Dưỡng Quỷ Thế gia kia toàn bộ đều phun ra một ngụm máu tươi, từ trong đại trận đã bị nghiền nát bay thẳng ngoài.

Thế nhưng bọn họ còn chưa kịp rơi xuống đất, một luồng lốc xoáy hỏa diễm khủng bố đã thổi thẳng về phía bọn họ.

Đây chẳng qua chỉ là một cỗ hơi thở Phong Nguyệt Hề thổi ra mà thôi!

Với tu vi của nàng, dù cho chỉ thổi ra một hơi thở, cũng giống như là một đạo cương khí Thần Hỏa. Chỉ trong khoảnh khắc, đã khiến cho thân thể hơn mười tên Quỷ Vương chiến lực cường đại kia vỡ vụn ra, hóa thành từng tia từng tia quỷ vụ tiêu tán trong không trung.

Thân thể của hơn mười vị lão giả Dưỡng Quỷ Thế gia kia toàn bộ đều bạo liệt thành huyết vụ, chết thảm ngay tại chỗ.

Nếu như lúc trước đám người quan chiến kia vẫn chỉ là trừng mắt há miệng, như vậy thì lúc này, mọi người cũng đã bị dọa đến mức hai chân nhũn ra, cả người đầy mồ hôi lạnh.

Tựa hồ chỉ thổi ra một hơi, đã giết chết hơn mười vị cường giả lão bối của Dưỡng Quỷ Thế gia, toàn bộ đều hóa thành huyết vụ, một người sống cũng không lưu lại.

Nữ tử này… cũng quá kinh khủng rồi!

Mọi người nhớ tới câu nói lúc trước Phong Nguyệt Hề đã nói:

- Ta sẽ khiến cho các ngươi tới bao nhiêu người, liền chôn xác ở chỗ này bấy nhiêu người!

Lúc trước, tất cả mọi người đều cho rằng Phong Nguyệt Hề quá mức cuồng vọng, cảm thấy buồn cười. Lúc này, bọn họ mới thật sự hiểu rõ Phong Nguyệt Hề khủng bố đến mức nào! Chỉ thổi ra một hơi, đã khiến cho hơn mười vị cao thủ Dưỡng Quỷ Thế gia toàn bộ đều chôn thân ở chỗ này!

Chân Nhân! Tuyệt đối là một vị Chân Nhân cường đại!

Đám người Lâm Tộc lúc trước tuyên bố muốn Ninh Tiểu Xuyên giao ra Thần Long ấu thú, lúc này bọn họ sớm đã bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, cả người nhũn ra.

Tộc Vương Lâm Tộc gom hết dũng khí, vô cùng cung kính khom người cúi đầu với Phong Nguyệt Hề, thân thể có chút run rẩy, nói:

- Chúng vãn bối không biết tiền bối ở đây, vừa rồi có nhiều đắc tội với Ninh tiểu hữu! Kính xin tiền bối cùng Ninh tiểu hữu rộng lượng đừng trách tội! Nếu như không có chuyện gì nữa, hiện tại vãn bối sẽ dẫn theo tộc nhân rời khỏi! Ngày sau nhất định sẽ mang theo trọng lễ, đăng môn bồi tội!

- Đứng lại!

Phong Nguyệt Hề nói:

- Dễ dàng như vậy liền muốn rời đi? Thật cho rằng Đại Huyết Mạc là địa phương các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?

Dưới áp lực cường đại của Phong Nguyệt Hề, thân thể của Tộc Vương Lâm Tộc khẽ lung lay một cái, trên trán liên tục đổ mồ hôi lạnh, nói:

- Tiền bối, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt?

- Cho dù ta muốn đuổi tận giết tuyệt, các ngươi có thể làm gì được ta?

Phong Nguyệt Hề thản nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK