- Rầm rập…
Xe Thanh Lộc Mã chạy suốt hai canh giờ, vượt qua núi non trùng điệp, cuối cùng đã cách xa Bạch Long thành 500 dặm.
Những tên Võ giả đuổi theo, cũng đều bị bỏ lại rất xa.
Thanh Lộc Mã từ từ dừng lại, Thiên Thần Tử tháo mũ rộng vành trên đầu xuống, khom người tiến vào trong xe, nhìn thoáng qua Ngọc Ngưng Sanh còn đang hôn mê, ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Ngọc cô nương không hổ là Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân, quả thật là thiên sinh lệ chất, khuynh thành tuyệt đại, quả thật xứng đôi trai tài gái sắc với Trang chủ.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên thành giường trải da dê, nói:
- Nói chính sự đi, tại sao ngươi lại đến Bạch Long thành?
Thiên Thần Tử đội mũ rộng vành lên, nói:
- Đương nhiên là vì công cuộc phát triển của U Linh sơn trang mà bôn ba, Trang chủ, ngài phải biết rằng, trong Hoàng thành có hai tòa núi lớn là triều đình và Hắc Ám Đế Thành đặt trên đỉnh đầu chúng ta, U Linh sơn trang chúng ta muốn đoạt thức ăn trước miệng cọp, phát triển căn cơ, quả thực vô cùng gian nan. Muốn phát triển, phải bắt tay với Ma Môn, mà thế lực Ma Môn gần Hoàng thành nhất, chính là Thiên Diệt Đạo.
- Thiên Diệt Đạo chưởng quản tám đại vực thuộc thế lực hắc đạo là Hồn vực, Vân Cung vực, Đại Tiễn vực,… Chỉ riêng phân đàn cũng có hơn 4000 cái, đệ tử môn nhân lên đến mấy trăm vạn. Hơn nữa không chỉ có những phân đàn Ma Môn này, 49 Tông 81 Tộc mà ngài chứng kiến tại Vạn Ngọc Đường, cũng đều thuộc sự quản lý của Thiên Diệt Đạo. Những Tông môn và gia tộc này đều là bá chủ một phương, chưởng quản đủ loại tài nguyên như mỏ quặng, Võ giả, Huyền dược,… Thế lực trải rộng mọi ngóc ngách.
- Thế lực Ma đạo này đã truyền thừa cả ngàn năm, ngay cả triều đình cũng không có biện pháp quản chế bọn hắn. Nếu như U Linh sơn trang chúng ta có thể liên kết với bọn hắn, hắc hắc… Sẽ có cửa để đột phá tại Hoàng thành. Mà bây giờ, chính là cơ hội tốt nhất.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đạo chủ của Thiên Diệt Đạo chết bất đắc kỳ tử, toàn bộ Thiên Diệt Đạo đều như rắn mất đầu, nếu U Linh sơn trang chúng ta có thể đứng đúng trận doanh, tương lai sẽ giành được không ít chỗ tốt.
- Trang chủ anh minh.
Thiên Thần Tử nói:
- Hiện nay ba đại hệ phái của Thiên Diệt Đạo đều đang tranh đoạt vị trí Đạo chủ tân nhiệm. Con gái của Đạo chủ tiền nhiệm “Cửu cô nương”. Đại Trưởng lão của Thiên Diệt Đạo “Cừu Vạn Cốc”. Tổng đàn chủ của Thiên Diệt Đạo “Mộc Hồng Lai”. Ba đại nhân vật này chính là ba người lợi hại nhất Thiên Diệt Đạo hiện nay, mỗi người đều có thể hô phong hoán vũ.
- Trong đó, thế lực của Cửu cô nương tương đối yếu thế, nhưng tu vi Võ Đạo của Cửu cô nương thậm chí còn cường đại hơn cả Cừu Vạn Cốc và Mộc Hồng Lai.
- Cho nên ngươi mới lựa chọn ủng hộ Cửu cô nương?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử mỉm cười lắc đầu, nói:
- Ta liên hệ với cả ba phương nhân mã này, nhưng lại không lộ diện trước mặt bọn chúng.
- Lão hồ ly.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử cười nói:
- Ai bảo chúng ta là U Linh, U Linh thì tất nhiên sẽ không dễ để người khác nhìn thấy, chỉ vào thời điểm mấu chốt nhất thì U Linh mới có thể ra tay, mà một khi ra tay, thì nhất định phải phân ra sinh tử thắng bại.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
- Ta có một điều không rõ, Đạo chủ Thương Phá Quân của Thiên Diệt Đạo có tu vi cường đại như vậy, là kẻ nào có thể vô thanh vô tức đánh chết hắn?
Nói tới vấn đề này, ngay cả Thiên Thần Tử cũng trở nên ngưng trọng, nói:
- Tu vi của Thương Phá Quân đâu chỉ là cao, quả thực có thể nói là khủng bố. Trong thiên hạ này, ngươi có thể dễ dàng giết được hắn, tính ra cũng không quá năm người. Đệ nhất cao thủ của Ma Môn “Đoan Mộc Hàn”, đệ nhất cao thủ của triều đình “Đại Kim Bằng Vương”, đệ nhất cao thủ của Tông môn “Vũ Văn Lạc”, đệ nhất cao thủ Đạo gia “Thái Sư Vấn Hoa”. Đây là bốn đại cao thủ cao cấp nhất của Ngọc Lam Đế quốc, cũng chỉ có những nhân vật cấp bậc như bọn họ ra tay, mới có thể dễ dàng giết chết Thương Phá Quân. Nhưng muốn giết Thương Phá Quân một cách vô thanh vô tức, không kinh động đến bất cứ người nào, e rằng cũng chỉ có một người mới có thể làm được.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Ai?
Thiên Thần Tử liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, từ từ nói:
- Học Cung Chi Chủ.
Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên, sau đó lắc đầu, nói:
- Không có khả năng, trong lòng Học Cung Chi Chủ chỉ có Võ Đạo, sớm đã siêu thoát thế tục, căn bản sẽ không nhúng tay vào loại tranh đấu này, lại càng không ra tay ám sát người khác.
- Ta cũng tin rằng người giết chết Thương Phá Quân không phải là Học Cung Chi Chủ. Thế nhưng, ở Ngọc Lam Đế quốc, quả thật chỉ có Học Cung Chi Chủ mới có thể vô thanh vô tức giết chết Thương Phá Quân, hơn nữa Thương Phá Quân cũng tuyệt đối không có lực hoàn thủ. Những người khác, ví dụ như Đại Kim Bằng Vương và Vũ Văn Lạc, muốn giết Thương Phá Quân cũng không phải chuyện khó, nhưng Thương Phá Quân ít nhất vẫn có thể phản kích được hai chiêu, không đến mức chết vô thanh vô tức. Trừ phi…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Còn có một người có thể vô thanh vô tức giết chết Thương Phá Quân. Nếu như Ma Đế Đoan Mộc Hàn sử dụng Phệ Huyết Ma Công, e rằng Thương Phá Quân muốn phản kháng cũng không kịp.
Thiên Thần Tử khẽ gật đầu, nói:
- Quả thật là như vậy, nhưng Thương Phá Quân vẫn luôn là người ủng hộ việc Đoan Mộc Hàn hợp nhất lục đạo, thành lập Phệ Huyết Ma Môn, Đoan Mộc Hàn không có lý do giết hắn, hơn nữa đây cũng không phải là tác phong của Đoan Mộc Hàn, bởi vì từ trước tới nay, Đoan Mộc Hàn giết người chưa từng giấu giấu diếm diếm. Vị Ma Đế này giết người, thậm chí còn chú trọng nguyên tắc hơn bất kỳ vị Đại Đế nào của triều đình.
Ninh Tiểu Xuyên cũng nhíu mày, nói:
- Chẳng lẽ thiên hạ này lại xuất hiện thêm một nhân vật cấp bậc như Học Cung Chi Chủ?
Thiên Thần Tử biến sắc, nói:
- Vậy thì thật đáng sợ, e rằng thiên hạ sẽ đại loạn mất thôi.
- Thương Phá Quân chết như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Thi thể của Thương Phá Quân đã bị bí mật che giấu, người của Thiên Diệt Đạo cũng giữ kín miệng, cho nên không ai biết lúc hắn chết thì bộ dạng như thế nào.
Thanh âm của Thiên Thần Tử trở nên trầm thấp, thần thần bí bí nói:
- Chẳng qua, trong Bạch Long thành có lời đồn là trái tim của Thương Phá Quân đã bị móc đi.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa giật mình.
Trong thiên hạ này, mặc dù có rất nhiều lời đồn đại, nhưng cũng không phải tất cả lời đồn đều là bịa đặt, không có lửa làm sao có khói. Xem ra, cái chết của Đạo chủ Thiên Diệt Đạo rất bí ẩn.
- Thế cục của Bạch Long thành rất hỗn loạn, Trang chủ tuổi còn trẻ, cũng không nên dây vào vũng nước đục của những thế lực này. Ta cũng phải trở lại Bạch Long thành rồi, nếu như rời đi quá lâu, nhất định sẽ khiến người ta hoài nghi.
Thiên Thần Tử để lại xe tlmcho Ninh Tiểu Xuyên, còn mình thì nhảy xuống xe, đột nhiên hắn dừng bước, thận trọng nói:
- Còn một việc nữa, Trang chủ tốt nhất nên đề phòng Thánh Nữ của Ma Môn, nghe nói nữ ma đầu này tâm ngoan thủ lạt, nàng ta đã chú ý đến ngài rồi, nói không chừng sẽ thôn phệ sạch một thân huyết dịch của ngài để hoàn thiện Phệ Huyết Ma Môn của nàng ta.
Thiên Thần Tử liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, hắn tất nhiên cũng biết về Bắc Minh Thần Công của Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí còn từng nghĩ đến việc cướp đoạt Bắc Minh Thần Công, nhưng ý nghĩ này rất nhanh liền bị hắn áp chế xuống.
Bây giờ còn chưa thể động vào Ninh Tiểu Xuyên được.
Hắn muốn mượn thân phận đặc thù của Ninh Tiểu Xuyên để phát triển U Linh sơn trang, đây mới là chuyện hàng đầu hắn muốn làm.
Ánh mắt Thiên Thần Tử chợt lóe lên, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, nhảy lên ngọn cây, đáp xuống một tòa núi cao. Thân thể lại khẽ động, liền biến mất, hoàn toàn không để lại dấu vết gì.
Sau khi xác nhận Thiên Thần Tử đã rời đi, Ninh Tiểu Xuyên mới thở phào một hơi, lẩm bẩm:
- Không ngờ lão già này có thể khắc chế được, như vậy cũng tốt, bây giờ còn chưa phải là lúc để chúng ta trở mặt.
Ninh Tiểu Xuyên cũng biết Bạch Long thành không phải là nơi để lưu lại lâu, không những người trong Ma Môn đang tìm hắn, mà cao thủ của Thiên Đế học cung cũng bắt đầu đuổi giết hắn, chắc chắn trong Hoàng thành cũng có người sẽ nhằm vào hắn.
Bây giờ, biện pháp tốt nhất chính là lập tức rời khỏi Bạch Long thành, sau đó ẩn giấu thân hình, đến lúc đó, thiên hạ to lớn như vậy, người nào còn có thể tìm ra hắn nữa?
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại không vội vàng rời đi như vậy.
Hiện nay, tất cả mọi người trong Bạch Long thành đều biết hắn đã chạy ra khỏi thành, nhất định sẽ đuổi theo, lúc này đào tẩu, ngược lại càng không an toàn.
Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên ôm Ngọc Ngưng Sanh từ trên xe Thanh Lộc Mã xuống, trước hết quất vào mông Thanh Lộc Mã, Thanh Lộc Mã lập tức kéo theo chiếc xe trống không, chạy vút đi.
Còn Ninh Tiểu Xuyên thì ôm Ngọc Ngưng Sanh trốn ở bên ven sơn đạo.
Quả nhiên, không đến nửa canh giờ sau đã có sáu đạo nhân mã đuổi theo, có người cưỡi Huyền thú, có người đánh xe, có người thi triển Thần Thông Võ Đạo, thân pháp tựa như quỷ mị đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên ôm Ngọc Ngưng Sanh đi vào một tòa miếu đạo sĩ bị bỏ hoang, bởi vì quanh năm không có người ở, lại không được tu sửa, nên đại môn rất tồi tàn, vách tường sụp xuống, trên mặt đất đầy lá khô rụng xuống, trên bệ thần cũng kết đầy mạng nhện.
Ngọc Lam Đế quốc lấy võ lập quốc, lấy Đạo trị thiên hạ.
Không có Phật gia, nhưng có Đạo gia.
Gần như mỗi một trấn nhỏ, đều có một tòa miếu đạo sĩ, nhưng bên trong không phải cung phụng Tam Thanh tổ sư, mà là “Thiên Đế”.
Thiên Đế được xưng là Đạo gia chi chủ, quản lý các lộ Thần Tiên.
Ngọc Lam Đế quốc lấy Đạo gia trị thiên hạ, phàm là những người học Đạo thành công, đều có thể phong làm “Quốc sư”, trợ giúp Đế Hoàng thống trị tất cả vực, nguyên, châu, phủ, truyền bá văn hóa Đạo gia, giáo hóa dân chúng.
Quốc sư lại được chia làm bảy phẩm cấp.
Người học thuật cao nhất, được xưng là Nhất phẩm Quốc Sư, địa vị không thua kém gì “Tể Tướng”.
Lục phẩm Quốc Sư, Thất phẩm Quốc Sư thì chỉ có thể được bố trí đến địa phương, đảm nhiệm Phủ chủ, Châu Mục, thống trị một phương, truyền bá giáo hóa, duy trì trị an, quản lý dân chúng.
Địa vị của Quốc Sư tất nhiên không thấp, chính là quan to chính thức của triều đình.
Thế nhưng Ngọc Lam Đế quốc dù sao cũng là lấy võ lập quốc, võ phong thịnh hành, ngoại trừ những người không có Võ Đạo Tâm Cung, gần như không có người nào đi học đạo.
Cho nên, ở trên triều đình, địa vị của Vương Hầu càng cao hơn, Quốc Sư gần như chỉ là một đám phụ thần.
- Haizz…
Ninh Tiểu Xuyên vung ống tay áo lên, phủi sạch bụi đất trên bệ thần, sau đó đặt Ngọc Ngưng Sanh lên đó.
Vô tình, chiếc khăn che mặt của Ngọc Ngưng Sanh rơi xuống, lập tức lộ ra một gương mặt như băng thanh ngọc khiết.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt cái khăn che mặt lên, muốn đeo lên cho nàng, thế nhưng, lúc ánh mắt của hắn nhìn thấy dung nhan của nàng, trái tim không nhịn được mà đập loạn.
Gương mặt trứng ngỗng hoàn mỹ nhất, lông mày kẻ đậm, lông mi cong vút, chiếc mũi tinh tế như bạch ngọc, hai phiến môi hồng phơn phớt như anh đào, da thịt vô cùng mịn mạng, mỗi một tấc đều vô cùng tinh xảo xinh đẹp, khiến cho hô hấp của hắn như ngừng lại.
Ninh Tiểu Xuyên quả thật có thể miễn dịch với thân thể nữ tử, dù sao thì hắn cũng từng nhìn thấy rất nhiều nữ tử lõa thể, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hắn cũng có thể miễn dịch với gương mặt của nữ tử.
Huống chi, đây còn là tiên nhan tuyệt thế mà trước đây chưa từng gặp qua, đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là Đại La Thần Tiên, e rằng cũng sẽ bị dung nhan này chinh phục.
Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy mặt của Ngọc Ngưng Sanh, lúc trị thương cho nàng, nàng cũng không tháo chiếc khăn che mặt này xuống.
Ninh Tiểu Xuyên siết chặt nắm tay, luống cuống mang lại khăn che mặt cho nàng, sau đó lao ra khỏi miếu đạo sĩ, sâu khi hô hấp đều lại mới phát hiện trong lòng bàn tay của mình ướt đẫm mồ hôi.
- Ninh Tiểu Xuyên à Ninh Tiểu Xuyên, từ khi nào ngươi đã biến thành tục nhân nhìn mặt mà bắt hình dong rồi?
Ninh Tiểu Xuyên thừa nhận vừa rồi bản thân thật sự đã động tâm, sinh ra tà niệm, sinh ra phản ứng nên có của nam nhân, xem ra nữ tử thần bí nói rất đúng, đứng trước “tiền, quyền, sắc”, không ai có thể khắc chế được bản thân.
Sở dĩ khắc chế được.
Đó là vì hấp dẫn còn chưa đủ lớn.
Xe Thanh Lộc Mã chạy suốt hai canh giờ, vượt qua núi non trùng điệp, cuối cùng đã cách xa Bạch Long thành 500 dặm.
Những tên Võ giả đuổi theo, cũng đều bị bỏ lại rất xa.
Thanh Lộc Mã từ từ dừng lại, Thiên Thần Tử tháo mũ rộng vành trên đầu xuống, khom người tiến vào trong xe, nhìn thoáng qua Ngọc Ngưng Sanh còn đang hôn mê, ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Ngọc cô nương không hổ là Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân, quả thật là thiên sinh lệ chất, khuynh thành tuyệt đại, quả thật xứng đôi trai tài gái sắc với Trang chủ.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên thành giường trải da dê, nói:
- Nói chính sự đi, tại sao ngươi lại đến Bạch Long thành?
Thiên Thần Tử đội mũ rộng vành lên, nói:
- Đương nhiên là vì công cuộc phát triển của U Linh sơn trang mà bôn ba, Trang chủ, ngài phải biết rằng, trong Hoàng thành có hai tòa núi lớn là triều đình và Hắc Ám Đế Thành đặt trên đỉnh đầu chúng ta, U Linh sơn trang chúng ta muốn đoạt thức ăn trước miệng cọp, phát triển căn cơ, quả thực vô cùng gian nan. Muốn phát triển, phải bắt tay với Ma Môn, mà thế lực Ma Môn gần Hoàng thành nhất, chính là Thiên Diệt Đạo.
- Thiên Diệt Đạo chưởng quản tám đại vực thuộc thế lực hắc đạo là Hồn vực, Vân Cung vực, Đại Tiễn vực,… Chỉ riêng phân đàn cũng có hơn 4000 cái, đệ tử môn nhân lên đến mấy trăm vạn. Hơn nữa không chỉ có những phân đàn Ma Môn này, 49 Tông 81 Tộc mà ngài chứng kiến tại Vạn Ngọc Đường, cũng đều thuộc sự quản lý của Thiên Diệt Đạo. Những Tông môn và gia tộc này đều là bá chủ một phương, chưởng quản đủ loại tài nguyên như mỏ quặng, Võ giả, Huyền dược,… Thế lực trải rộng mọi ngóc ngách.
- Thế lực Ma đạo này đã truyền thừa cả ngàn năm, ngay cả triều đình cũng không có biện pháp quản chế bọn hắn. Nếu như U Linh sơn trang chúng ta có thể liên kết với bọn hắn, hắc hắc… Sẽ có cửa để đột phá tại Hoàng thành. Mà bây giờ, chính là cơ hội tốt nhất.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đạo chủ của Thiên Diệt Đạo chết bất đắc kỳ tử, toàn bộ Thiên Diệt Đạo đều như rắn mất đầu, nếu U Linh sơn trang chúng ta có thể đứng đúng trận doanh, tương lai sẽ giành được không ít chỗ tốt.
- Trang chủ anh minh.
Thiên Thần Tử nói:
- Hiện nay ba đại hệ phái của Thiên Diệt Đạo đều đang tranh đoạt vị trí Đạo chủ tân nhiệm. Con gái của Đạo chủ tiền nhiệm “Cửu cô nương”. Đại Trưởng lão của Thiên Diệt Đạo “Cừu Vạn Cốc”. Tổng đàn chủ của Thiên Diệt Đạo “Mộc Hồng Lai”. Ba đại nhân vật này chính là ba người lợi hại nhất Thiên Diệt Đạo hiện nay, mỗi người đều có thể hô phong hoán vũ.
- Trong đó, thế lực của Cửu cô nương tương đối yếu thế, nhưng tu vi Võ Đạo của Cửu cô nương thậm chí còn cường đại hơn cả Cừu Vạn Cốc và Mộc Hồng Lai.
- Cho nên ngươi mới lựa chọn ủng hộ Cửu cô nương?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử mỉm cười lắc đầu, nói:
- Ta liên hệ với cả ba phương nhân mã này, nhưng lại không lộ diện trước mặt bọn chúng.
- Lão hồ ly.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử cười nói:
- Ai bảo chúng ta là U Linh, U Linh thì tất nhiên sẽ không dễ để người khác nhìn thấy, chỉ vào thời điểm mấu chốt nhất thì U Linh mới có thể ra tay, mà một khi ra tay, thì nhất định phải phân ra sinh tử thắng bại.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
- Ta có một điều không rõ, Đạo chủ Thương Phá Quân của Thiên Diệt Đạo có tu vi cường đại như vậy, là kẻ nào có thể vô thanh vô tức đánh chết hắn?
Nói tới vấn đề này, ngay cả Thiên Thần Tử cũng trở nên ngưng trọng, nói:
- Tu vi của Thương Phá Quân đâu chỉ là cao, quả thực có thể nói là khủng bố. Trong thiên hạ này, ngươi có thể dễ dàng giết được hắn, tính ra cũng không quá năm người. Đệ nhất cao thủ của Ma Môn “Đoan Mộc Hàn”, đệ nhất cao thủ của triều đình “Đại Kim Bằng Vương”, đệ nhất cao thủ của Tông môn “Vũ Văn Lạc”, đệ nhất cao thủ Đạo gia “Thái Sư Vấn Hoa”. Đây là bốn đại cao thủ cao cấp nhất của Ngọc Lam Đế quốc, cũng chỉ có những nhân vật cấp bậc như bọn họ ra tay, mới có thể dễ dàng giết chết Thương Phá Quân. Nhưng muốn giết Thương Phá Quân một cách vô thanh vô tức, không kinh động đến bất cứ người nào, e rằng cũng chỉ có một người mới có thể làm được.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Ai?
Thiên Thần Tử liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, từ từ nói:
- Học Cung Chi Chủ.
Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên, sau đó lắc đầu, nói:
- Không có khả năng, trong lòng Học Cung Chi Chủ chỉ có Võ Đạo, sớm đã siêu thoát thế tục, căn bản sẽ không nhúng tay vào loại tranh đấu này, lại càng không ra tay ám sát người khác.
- Ta cũng tin rằng người giết chết Thương Phá Quân không phải là Học Cung Chi Chủ. Thế nhưng, ở Ngọc Lam Đế quốc, quả thật chỉ có Học Cung Chi Chủ mới có thể vô thanh vô tức giết chết Thương Phá Quân, hơn nữa Thương Phá Quân cũng tuyệt đối không có lực hoàn thủ. Những người khác, ví dụ như Đại Kim Bằng Vương và Vũ Văn Lạc, muốn giết Thương Phá Quân cũng không phải chuyện khó, nhưng Thương Phá Quân ít nhất vẫn có thể phản kích được hai chiêu, không đến mức chết vô thanh vô tức. Trừ phi…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Còn có một người có thể vô thanh vô tức giết chết Thương Phá Quân. Nếu như Ma Đế Đoan Mộc Hàn sử dụng Phệ Huyết Ma Công, e rằng Thương Phá Quân muốn phản kháng cũng không kịp.
Thiên Thần Tử khẽ gật đầu, nói:
- Quả thật là như vậy, nhưng Thương Phá Quân vẫn luôn là người ủng hộ việc Đoan Mộc Hàn hợp nhất lục đạo, thành lập Phệ Huyết Ma Môn, Đoan Mộc Hàn không có lý do giết hắn, hơn nữa đây cũng không phải là tác phong của Đoan Mộc Hàn, bởi vì từ trước tới nay, Đoan Mộc Hàn giết người chưa từng giấu giấu diếm diếm. Vị Ma Đế này giết người, thậm chí còn chú trọng nguyên tắc hơn bất kỳ vị Đại Đế nào của triều đình.
Ninh Tiểu Xuyên cũng nhíu mày, nói:
- Chẳng lẽ thiên hạ này lại xuất hiện thêm một nhân vật cấp bậc như Học Cung Chi Chủ?
Thiên Thần Tử biến sắc, nói:
- Vậy thì thật đáng sợ, e rằng thiên hạ sẽ đại loạn mất thôi.
- Thương Phá Quân chết như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Thi thể của Thương Phá Quân đã bị bí mật che giấu, người của Thiên Diệt Đạo cũng giữ kín miệng, cho nên không ai biết lúc hắn chết thì bộ dạng như thế nào.
Thanh âm của Thiên Thần Tử trở nên trầm thấp, thần thần bí bí nói:
- Chẳng qua, trong Bạch Long thành có lời đồn là trái tim của Thương Phá Quân đã bị móc đi.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa giật mình.
Trong thiên hạ này, mặc dù có rất nhiều lời đồn đại, nhưng cũng không phải tất cả lời đồn đều là bịa đặt, không có lửa làm sao có khói. Xem ra, cái chết của Đạo chủ Thiên Diệt Đạo rất bí ẩn.
- Thế cục của Bạch Long thành rất hỗn loạn, Trang chủ tuổi còn trẻ, cũng không nên dây vào vũng nước đục của những thế lực này. Ta cũng phải trở lại Bạch Long thành rồi, nếu như rời đi quá lâu, nhất định sẽ khiến người ta hoài nghi.
Thiên Thần Tử để lại xe tlmcho Ninh Tiểu Xuyên, còn mình thì nhảy xuống xe, đột nhiên hắn dừng bước, thận trọng nói:
- Còn một việc nữa, Trang chủ tốt nhất nên đề phòng Thánh Nữ của Ma Môn, nghe nói nữ ma đầu này tâm ngoan thủ lạt, nàng ta đã chú ý đến ngài rồi, nói không chừng sẽ thôn phệ sạch một thân huyết dịch của ngài để hoàn thiện Phệ Huyết Ma Môn của nàng ta.
Thiên Thần Tử liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, hắn tất nhiên cũng biết về Bắc Minh Thần Công của Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí còn từng nghĩ đến việc cướp đoạt Bắc Minh Thần Công, nhưng ý nghĩ này rất nhanh liền bị hắn áp chế xuống.
Bây giờ còn chưa thể động vào Ninh Tiểu Xuyên được.
Hắn muốn mượn thân phận đặc thù của Ninh Tiểu Xuyên để phát triển U Linh sơn trang, đây mới là chuyện hàng đầu hắn muốn làm.
Ánh mắt Thiên Thần Tử chợt lóe lên, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, nhảy lên ngọn cây, đáp xuống một tòa núi cao. Thân thể lại khẽ động, liền biến mất, hoàn toàn không để lại dấu vết gì.
Sau khi xác nhận Thiên Thần Tử đã rời đi, Ninh Tiểu Xuyên mới thở phào một hơi, lẩm bẩm:
- Không ngờ lão già này có thể khắc chế được, như vậy cũng tốt, bây giờ còn chưa phải là lúc để chúng ta trở mặt.
Ninh Tiểu Xuyên cũng biết Bạch Long thành không phải là nơi để lưu lại lâu, không những người trong Ma Môn đang tìm hắn, mà cao thủ của Thiên Đế học cung cũng bắt đầu đuổi giết hắn, chắc chắn trong Hoàng thành cũng có người sẽ nhằm vào hắn.
Bây giờ, biện pháp tốt nhất chính là lập tức rời khỏi Bạch Long thành, sau đó ẩn giấu thân hình, đến lúc đó, thiên hạ to lớn như vậy, người nào còn có thể tìm ra hắn nữa?
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại không vội vàng rời đi như vậy.
Hiện nay, tất cả mọi người trong Bạch Long thành đều biết hắn đã chạy ra khỏi thành, nhất định sẽ đuổi theo, lúc này đào tẩu, ngược lại càng không an toàn.
Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên ôm Ngọc Ngưng Sanh từ trên xe Thanh Lộc Mã xuống, trước hết quất vào mông Thanh Lộc Mã, Thanh Lộc Mã lập tức kéo theo chiếc xe trống không, chạy vút đi.
Còn Ninh Tiểu Xuyên thì ôm Ngọc Ngưng Sanh trốn ở bên ven sơn đạo.
Quả nhiên, không đến nửa canh giờ sau đã có sáu đạo nhân mã đuổi theo, có người cưỡi Huyền thú, có người đánh xe, có người thi triển Thần Thông Võ Đạo, thân pháp tựa như quỷ mị đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên ôm Ngọc Ngưng Sanh đi vào một tòa miếu đạo sĩ bị bỏ hoang, bởi vì quanh năm không có người ở, lại không được tu sửa, nên đại môn rất tồi tàn, vách tường sụp xuống, trên mặt đất đầy lá khô rụng xuống, trên bệ thần cũng kết đầy mạng nhện.
Ngọc Lam Đế quốc lấy võ lập quốc, lấy Đạo trị thiên hạ.
Không có Phật gia, nhưng có Đạo gia.
Gần như mỗi một trấn nhỏ, đều có một tòa miếu đạo sĩ, nhưng bên trong không phải cung phụng Tam Thanh tổ sư, mà là “Thiên Đế”.
Thiên Đế được xưng là Đạo gia chi chủ, quản lý các lộ Thần Tiên.
Ngọc Lam Đế quốc lấy Đạo gia trị thiên hạ, phàm là những người học Đạo thành công, đều có thể phong làm “Quốc sư”, trợ giúp Đế Hoàng thống trị tất cả vực, nguyên, châu, phủ, truyền bá văn hóa Đạo gia, giáo hóa dân chúng.
Quốc sư lại được chia làm bảy phẩm cấp.
Người học thuật cao nhất, được xưng là Nhất phẩm Quốc Sư, địa vị không thua kém gì “Tể Tướng”.
Lục phẩm Quốc Sư, Thất phẩm Quốc Sư thì chỉ có thể được bố trí đến địa phương, đảm nhiệm Phủ chủ, Châu Mục, thống trị một phương, truyền bá giáo hóa, duy trì trị an, quản lý dân chúng.
Địa vị của Quốc Sư tất nhiên không thấp, chính là quan to chính thức của triều đình.
Thế nhưng Ngọc Lam Đế quốc dù sao cũng là lấy võ lập quốc, võ phong thịnh hành, ngoại trừ những người không có Võ Đạo Tâm Cung, gần như không có người nào đi học đạo.
Cho nên, ở trên triều đình, địa vị của Vương Hầu càng cao hơn, Quốc Sư gần như chỉ là một đám phụ thần.
- Haizz…
Ninh Tiểu Xuyên vung ống tay áo lên, phủi sạch bụi đất trên bệ thần, sau đó đặt Ngọc Ngưng Sanh lên đó.
Vô tình, chiếc khăn che mặt của Ngọc Ngưng Sanh rơi xuống, lập tức lộ ra một gương mặt như băng thanh ngọc khiết.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt cái khăn che mặt lên, muốn đeo lên cho nàng, thế nhưng, lúc ánh mắt của hắn nhìn thấy dung nhan của nàng, trái tim không nhịn được mà đập loạn.
Gương mặt trứng ngỗng hoàn mỹ nhất, lông mày kẻ đậm, lông mi cong vút, chiếc mũi tinh tế như bạch ngọc, hai phiến môi hồng phơn phớt như anh đào, da thịt vô cùng mịn mạng, mỗi một tấc đều vô cùng tinh xảo xinh đẹp, khiến cho hô hấp của hắn như ngừng lại.
Ninh Tiểu Xuyên quả thật có thể miễn dịch với thân thể nữ tử, dù sao thì hắn cũng từng nhìn thấy rất nhiều nữ tử lõa thể, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hắn cũng có thể miễn dịch với gương mặt của nữ tử.
Huống chi, đây còn là tiên nhan tuyệt thế mà trước đây chưa từng gặp qua, đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là Đại La Thần Tiên, e rằng cũng sẽ bị dung nhan này chinh phục.
Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy mặt của Ngọc Ngưng Sanh, lúc trị thương cho nàng, nàng cũng không tháo chiếc khăn che mặt này xuống.
Ninh Tiểu Xuyên siết chặt nắm tay, luống cuống mang lại khăn che mặt cho nàng, sau đó lao ra khỏi miếu đạo sĩ, sâu khi hô hấp đều lại mới phát hiện trong lòng bàn tay của mình ướt đẫm mồ hôi.
- Ninh Tiểu Xuyên à Ninh Tiểu Xuyên, từ khi nào ngươi đã biến thành tục nhân nhìn mặt mà bắt hình dong rồi?
Ninh Tiểu Xuyên thừa nhận vừa rồi bản thân thật sự đã động tâm, sinh ra tà niệm, sinh ra phản ứng nên có của nam nhân, xem ra nữ tử thần bí nói rất đúng, đứng trước “tiền, quyền, sắc”, không ai có thể khắc chế được bản thân.
Sở dĩ khắc chế được.
Đó là vì hấp dẫn còn chưa đủ lớn.