Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tranh thủ trước khi Công chúa Hoán Hoa chạy tới, Ninh Tiểu Xuyên liền ẩn thân vào bên trong dòng nước, đem tất cả khí tức toàn bộ thu liễm vào bên trong cơ thể.

Hắn giống như là biến thành một tảng đá trong dòng nước, không có nửa điểm khí tức sinh mệnh.

Cũng không bao lâu, Công chúa Hoán Hoa cùng một gã Tướng quân thân khoác chiến giáp, hóa thành hai đạo quang hoa, phóng tới bên cạnh khu vực Ninh Tiểu Xuyên đang ẩn nấp.

- Kỳ quái! Vừa rồi rõ ràng cảm giác được khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, chẳng lẽ lại bị hắn trốn thoát rồi sao?

Đôi chân trần của Công chúa Hoán Hoa hoàn mỹ không tỳ vết, đạp mấy bước trên dòng nước, cuối cùng dừng lại trên một tảng đá lớn giữa dòng nước, nhìn ra xa bốn phía.

Nàng lợi dụng tâm thần, tìm kiếm khí tức Ninh Tiểu Xuyên lưu lại.

Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang ẩn thân trong nước ngay tại dưới chân Công chúa Hoán Hoa. Hắn ngẩng đầu lên, xuyên thấu qua tầng nước, liền có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh xuân dưới làn váy thon dài của Công chúa Hoán Hoa! Nhìn một cái không sót thứ gì, thậm chí còn có thể nhìn thấy cái nội khố hồ cừu màu hồng phấn giữa cặp chân ngọc của nàng nữa!

Ninh Tiểu Xuyên nỗ lực khống chế hơi thở của mình, bảo trì nội tâm bình tĩnh, để cho chính mình đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, cùng suối nước hòa làm một thể.

Mặc cho tâm thần Công chúa Hoán Hoa có cường đại đến đâu, cũng khó mà phát hiện ra khí tức của hắn.

- Công chúa Điện hạ, hay là chúng ta trở về đi? Bên trong Đại Hoang, hung hiểm thật sự rất nhiều, vạn nhất kinh động tới Tam Vĩ Thương Hồ Vương, như vậy phiền phức liền lớn rồi!

Vị Tướng quân thân khoác chiến giáp này nhìn chằm chằm bóng lưng thướt tha của Công chúa Hoán Hoa, trong mắt thoáng qua một tia dị sắc không ai nhìn thấy!

- Không được! Thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên rất cao, nếu lần này để cho hắn đào tẩu, lần sau lại nhìn thấy hắn, tu vi của hắn phỏng chừng lại sẽ tăng lên một mảng lớn! Muốn giết hắn liền lại càng khó hơn!

Ý chí của Công chúa Hoán Hoa rất kiên định, nhất định phải nhanh chóng diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên mới yên tâm.

Công chúa Hoán Hoa tìm tòi một lát, cũng không phát hiện ra khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, mới thở dài một cái:

- Xem ra hắn thật sự đã trốn rồi!

Ngay tại thời điểm nàng có chút thả lỏng, vị Tướng quân thân khoác chiến giáp đứng cách nàng không xa đột nhiên xuất thủ, chém mạnh một đao về phía cổ của nàng, đánh ra một đạo đao khí chiều dài hơn mười thước!

Công chúa Hoán Hoa làm sao ngờ tới, thủ hạ của mình xuất thủ với nàng?

Phốc!

Công chúa Hoán Hoa bỗng nhiên xoay người lại, vỗ mạnh ra một chưởng. Tuy rằng đánh bay gã Tướng quân kia ra ngoài, thế nhưng trước ngực nàng cũng bị đao khí chém trúng, vạt áo tán loạn, máu tươi từ trước ngực liên tục tuôn ra, đem áo bào trên người nàng nhuộm đỏ thắm.

Nàng lập tức vận chuyển nguyên khí, khiến cho huyết mạch chỗ miệng vết thương khép kín lại, máu tươi ngừng chảy ra, thịnh nộ nói:

- Ngô Thành, ngươi lại dám đánh lén bản Công chúa? Kẻ nào cho ngươi lá gan này?

Gã Tướng quân tên Ngô Thành kia xoay người lại, chống đao mà đứng, trên lưỡi đao còn đang chảy máu, cười to nói:

- Công chúa Điện hạ, ngươi năm xưa xinh đẹp nổi danh thiên hạ, có không biết bao nhiêu thiếu niên tài tuấn đối với ngươi ngày nhớ đêm mong! Thậm chí, ngay cả ta cũng đều xem ngươi như là Tiên nữ vậy, phi thường tôn kính ngươi, cũng vô cùng ái mộ ngươi!

- Thế nhưng, khi ta thổ lộ tình cảm của mình với ngươi, lại bị ngươi cự tuyệt, còn nhục mạ ta là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga! Sai người đem ta loạn côn đánh đuổi ra khỏi Phủ Công chúa! Không nghĩ tới a! Mới trôi qua có một trăm năm mà thôi, không ngờ ngươi đã không nhận ra ta nữa!

Công chúa Hoán Hoa cẩn thận nhìn thoáng qua Ngô Thành, khóe miệng lộ ra một tia cười khinh thường:

- Nam nhân ái mộ bản Công chúa nhiều như vậy, ta làm sao nhớ nổi một tên vô danh tiểu tốt nào đó chứ? Thành thật mà nói, ta thật sự không nhớ nổi ngươi là kẻ nào!

Bên trong nụ cười của nàng cũng còn xen lẫn một tia thịnh nộ.

- Ha ha… Bất luận là ngươi thật sự không nhớ ra được, hay là giả vờ không nhớ ra được, hôm nay ta đều phải đem tất cả những nhục nhã năm xưa ngươi đối với ta, toàn bộ đều trả lại hết trên người của ngươi!

Ngô Thành phát ra tiếng cười to cuồng vọng, nhìn chằm chằm vết thương trước ngực Công chúa Hoán Hoa, thật giống như Công chúa Hoán Hoa đã là nữ nô dưới chân hắn vậy.

Tuy rằng Công chúa Hoán Hoa đã bị thương, nhưng vẫn như cũ không hề sợ hãi, nhẹ nhàng kéo lại vạt áo rơi ra, lạnh lùng nói:

- Ngươi thật to gan!

- Dù sao nơi này cũng là Đại Hoang hoang vu không người, cho dù giết chết ngươi, hoặc là… lăng nhục ngươi, cũng không có bất kỳ người nào biết! Ha ha…

Ngô Thành xuất thủ đối phó Công chúa Hoán Hoa, tất nhiên không chỉ muốn giết chết nàng đơn giản như vậy, mà hắn càng muốn bắt giữ Công chúa Hoán Hoa. Chỉ có đồng thời chà đạp thân thể và tâm linh Công chúa Hoán Hoa, mới có thể đem toàn bộ nhục nhã năm đó hoàn trả lại được.

Một nữ nhân sau khi bị vũ nhục, rất có khả năng sẽ lựa chọn tự sát!

Thế nhưng, một người nam nhân sau khi bị vũ nhục, lại sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp, đem tất cả những khuất nhục mà mình đã bị đều hoàn trả lại đối phương!

Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn không nghĩ tới lại gặp phải loại sự tình này. Thế nhưng hắn cũng không lập tức hiện thân, vẫn còn tiếp tục quan sát, phòng ngừa đây là một màn kịch mà Công chúa Hoán Hoa cùng gã Tướng quân kia bày ra!

Phía trên mặt nước, vang lên thanh âm chiến đấu.

Ngô Thành cùng Công chúa Hoán Hoa đại chiến. Chiến đấu giằng co không được bao lâu, Ngô Thành đã bị Công chúa Hoán Hoa đánh gục, ngay cả cái đầu cũng bị đánh nát bấy!

- Thật là quá vô tri! Loại người vô dụng như ngươi chỉ xứng làm chó săn cho Hoàng tộc mà thôi! Cho rằng bản Công chúa sẽ coi trọng ngươi sao? Thật quá ngu xuẩn!

Tuy rằng Công chúa Hoán Hoa đã trấn sát Ngô Thành, thế nhưng nàng cũng bị đối phương trước lúc chết phản kích trọng thương, lưu lại một đạo vết đao thật sâu ngay tại dưới bụng nàng.

Ngô Thành hiển nhiên là sớm đã có dự mưu, trên lưỡi đao của hắn đã tẩm qua kịch độc!

Cũng không biết là loại độc tố gì, không ngờ lại khiến cho vết thương trên người Công chúa Hoán Hoa khó có thể khép lại, vẫn không ngừng chảy máu như cũ!

Công chúa Hoán Hoa đi tới bên cạnh tảng đá màu xanh nơi Ninh Tiểu Xuyên ẩn núp, ngồi xuống, đem sợi đai lưng kim sắc cởi ra, cởi xuống bộ trường bào rách nát tràn đầy máu tươi, lộ ra một cỗ thân thể mềm mại lung linh tuyết trắng, chỉ mặc một tầng áo lót thêu phượng màu hồng phấn cùng cái khố hồ cừu màu hồng phấn ngắn ngủn.

Cái cổ trắng khêu gợi, eo thon bằng phẳng mảnh khảnh, cặp chân ngọc thon dài mượt mà… toàn bộ đều lõa lồ bên ngoài bộ đồ lót, càng thêm tăng vài phần yêu dị!

Dù sao cũng là trong Đại Hoang hoang vu vắng vẻ, Công chúa Hoán Hoa cũng không kiêng kỵ nhiều như vậy, dùng nước sông tẩy rửa vết thương trước ngực cùng phần bụng. Sau đó nàng lấy ra một cái bình ngọc, đem dược dịch giải độc bên trong bôi lên miệng vết thương.

- A… ư… ư…

Dược dịch giải độc chính là dùng chất lỏng của một loại Thông linh Kỳ dược luyện chế mà thành, dược lực rất mạnh. Miệng vết thương truyền tới cảm giác đau đớn, khiến cho Công chúa Hoán Hoa nhịn không được rên khẽ mấy tiếng.

- Kỳ quái! Rốt cuộc Ngô Thành đã bôi loại kịch độc gì trên lưỡi đao? Vì sao dược dịch giải độc cũng không có tác dụng quá lớn?

Sau khi bôi lên dược dịch giải độc, vết thương trên người Công chúa Hoán Hoa quả thật đã bắt đầu khép lại, thế nhưng nàng có thể rõ ràng cảm giác được, một cỗ độc tố trong đó đã tiến nhập vào trong huyết dịch! Ngay cả Thiên Võ nguyên khí thâm hậu của nàng cũng không thể đem độc tố bức ra được.

Dần dần, Công chúa Hoán Hoa cũng cảm thấy có chút không đúng.

Thân thể nàng trở nên càng ngày càng nóng bỏng, trong bụng giống như là có một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt. Cổ họng nàng trở nên càng ngày càng khô rát, giữa hai chân cũng càng ngày càng ngứa ngáy. Khuôn mặt vốn dĩ oánh bạch cũng hiện ra hai mảnh rặng mây đỏ, giống như là uống say vậy!

Ngô Thành sớm đã có dự mưu, chính là muốn Công chúa Hoán Hoa hoàn toàn thần phục hắn, chịu sự lăng nhục của hắn. Cho nên, trên lưỡi đao tất nhiên không phải là bôi kịch độc bình thường, mà là Yêu Long Thú Độc, hắn đã tốn hao một số tiền lớn mua về.

Phải biết rằng, năm xưa Ngân Trì phu nhân chính là trúng Long Độc, cho nên mới sẽ biến thành một dâm phụ ai cũng có thể làm chồng, hơn nữa lại còn không thể tự kềm chế.

Ngô Thành biết rõ tu vi Công chúa Hoán Hoa thâm hậu, cho nên hắn mới tìm mua Yêu Long Thú Độc, loại Thú Độc còn lợi hại hơn mấy chục lần so với Long Độc năm xưa Ngân Trì phu nhân trúng phải.

Cho dù tu vi Công chúa Hoán Hoa có cao thâm đến thế nào, ý chí cường đại đến thế nào, cũng tuyệt đối khó có thể chống lại độc tính của nó. Nàng tuyệt đối sẽ từ một nàng Công chúa lãnh diễm cao quý biến thành một ả dâm phụ van cầu hắn ra lệnh, thậm chí chà đạp chính mình.

Đây mới là thủ đoạn trả thù chân chính của Ngô Thành!

Lúc này, Công chúa Hoán Hoa đã cảm thụ được sự đáng sợ của Yêu Long Thú Độc. Trong đầu nàng đã xuất hiện các loại hình ảnh dâm đãng, tiếng thở dốc trong miệng phát ra cũng trở nên càng ngày càng gấp rút hơn. Hai ngón tay ngọc trơn bóng thon dài không ngừng ma sát bên trong cái khố hồ cừu, khiến cho dòng nước phát ra thanh âm róc rách.

- Nhất định là Yêu Long Thú Độc!

Công chúa Hoán Hoa cắn chặt hai hàm răng, cặp môi đỏ mọng khêu gợi không ngừng run rẩy, mị nhãn như tơ, đã khó có thể áp chế dục vọng trong cơ thể.

Nàng căn bản không nghĩ tới mình lại có ngày lật thuyền trong mương như vậy, bị một kẻ mà trước chính mình ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm đánh lén. Nếu không thể sớm ngăn chặn độc tính trong người, nàng sợ rằng chính mình sẽ đánh mất lý trí, cho dù nhìn thấy dã thú cũng sẽ động dục.

Như vậy thật sự là đáng sợ!

Đây là chuyện nàng tuyệt đối không cho phép phát sinh! Nếu cần thiết, nàng tình nguyện chính tay kết thúc tính mạng của chính mình!

- Phù phù!

Nàng lập tức nhảy vào bên trong dòng nước, muốn mượn dòng nước lạnh như băng để giúp chính mình bảo trì lý trí.

Cùng lúc đó, nàng lập tức vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, bảo vệ Tâm cung. Chỉ cần độc tố chưa tiến nhập Tâm cung, nàng vẫn còn cơ hội giải độc.

Tu vi Công chúa Hoán Hoa quả nhiên thâm hậu, không ngờ thật sự chậm rãi đem độc tố áp chế xuống. Thế nhưng, ngay đúng thời khắc này, trong dòng nước bỗng nhiên bay ra một đạo kiếm khí cực nhanh, xuất kỳ bất ý đâm về phía trái tim Công chúa Hoán Hoa!

Công chúa Hoán Hoa làm sao ngờ tới trong dòng nước còn có một người ẩn nấp?

Ninh Tiểu Xuyên đã đợi thật lâu, chính là quyết xuất ra một kích tất sát, không thể cấp cho Công chúa Hoán Hoa bất kỳ cơ hội phản ứng nào.

Hắm cũng không để ý tới vì sao Công chúa Hoán Hoa lại nhảy vào trong dòng nước, chỉ biết đây là cơ hội tốt nhất để giết chết Công chúa Hoán Hoa mà thôi!

Ầm!

Kiếm khí cuồng bạo đâm thẳng vào trái tim Công chúa Hoán Hoa!

Một tầng quang mạc bạch sắc từ bên trong trái tim Công chúa Hoán Hoa lao ra, hình thành nên một tòa quang trận, ngăn cản lại đạo kiếm khí kia!

Đạo kiếm khí không thể đâm vào thân thể Công chúa Hoán Hoa, thế nhưng lại đánh bay nàng ra ngoài, rơi xuống trên bờ sông.

- Sao có thể như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên biết rõ tu vi Công chúa Hoán Hoa cường đại, không muốn để cho nàng có cơ hội thở dốc, từ trong dòng nước giết ra. Hắn triệu hoán ra Ma kiếm, một lần nữa chém mạnh xuống một kiếm.

Lúc này trên người Công chúa Hoán Hoa chỉ mặc một bộ áo lót thêu phượng màu hồng phấn, bên dưới mặc cái khố hồ cừu nhỏ. Bởi vì bị dòng nước thấm ướt, áo lót cùng nội khố đều áp sát lên da thịt của nàng. Một đôi bồng đảo no tròn như ẩn như hiện, bên trong nội khố cũng hiển lộ ra một mảnh ngăm đen nhàn nhạt, cùng một cặp mông tròn trịa no đủ mê người!

Quả thật giống hệt như là không có mặc gì cả!

- Ninh Tiểu Xuyên!

Công chúa Hoán Hoa đã kịp phản ứng, cũng mặc kệ trò hề lúc trước của chính mình có bị Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy hay không. Lúc này, trong lòng nàng chỉ có một tín niệm, nhất định phải giết chết Ninh Tiểu Xuyên!

Nàng điều động nguyên khí trong cơ thể, đánh ra một cái thủ ấn khổng lồ, ngăn trở một kiếm do Ninh Tiểu Xuyên chém tới.

Ầm!

Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng Chí Tôn trong cơ thể, chém mạnh xuống một kiếm, chém nát thủ ấn do Công chúa Hoán Hoa đánh ra.

Tuy rằng Công chúa Hoán Hoa vẫn phải phân ra một bộ phận lực lượng áp chế độc tố Yêu Long Thú Độc trong cơ thể, thế nhưng tu vi của nàng vẫn còn đó, không phải chỉ một Thiên Nhân Trung Thiên Cảnh như Ninh Tiểu Xuyên, có thể làm đối thủ của nàng.

Cho nên, nàng tuyệt đối tự tin, cho dù thân trúng Yêu Long Thú Độc, nàng cũng có thể giết chết Ninh Tiểu Xuyên!

Thế nhưng, chiến lực của Ninh Tiểu Xuyên, Thiên Nhân Trung Thiên Cảnh bình thường há có thể so sánh được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK