Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên ở trên không trung thoáng cái bay ngược về phía sau hơn mười dặm, lúc này hắn mới miễn cưỡng đứng vững trở lại.
- Không đúng! Suy đoán vừa rồi của ta hoàn toàn là sai lầm! Tác dụng dò xét của Chí Cao Thần Khí căn bản không chỉ hạn chế ở một người!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Phi thiếu gia ở xa xa. Thăm dò vừa rồi của hắn đã hoàn toàn thất bại, lúc này Ninh Tiểu Xuyên bị Phi thiếu gia đánh văng ra xa, mà Nhạc Minh Tùng thì lại càng không may, hiện tại đã bị Phi thiếu gia xốc ở trong tay.
- Nói mau! Vừa rồi ngươi làm thế nào đánh trúng ta? Ta rõ ràng phát hiện, vừa rồi ngươi chính là đang nghĩ muốn chạy trốn mà?
Trong miệng Phi thiếu gia phát ra thanh âm bén nhọn, đang ép hỏi Nhạc Minh Tùng chuyện tình vừa rồi. Hiển nhiên hắn cũng giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, cũng vô cùng hiếu kỳ vừa rồi rốt cuộc Nhạc Minh Tùng làm thế nào đánh trúng được hắn.
Sắc mặt Nhạc Minh Tùng như đưa đám nói:
- Tiểu Phi a, chuyện này thật sự không thể trách ta! Ta vốn là nghĩ muốn tránh xa một chút, không can thiệp vào chuyện ngươi giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên. Ai biết được tay chân ta lại đột nhiên không thể khống chế, chạy tới đánh ngươi một chuy! Ai ngờ được ngươi cũng không chịu né tránh…
Nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng đang không ngừng lẩm bà lẩm bẩm, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên khẽ biến, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.
- Ta đã biết đã xảy ra chuyện gì!
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ:
- Cái gọi là năng lực dò xét động tác kế tiếp của đối thủ của Chí Cao Thần Khí, bất quá chỉ là dò xét các loại điều kiện như biến hóa của Pháp tắc, sự lưu động của linh lực, cùng với trạng thái phát lực của cơ bắp ở trên người đối thủ… để suy đoán ra động tác kế tiếp của đối thủ. Nhưng nếu như động tác tiếp theo của một người hoàn toàn khách biệt với suy nghĩ trong lòng hắn, phản ứng mà thân thể tạo ra sẽ xuất hiện hỗn loạn. Dưới tình huống như vậy, động tác kế tiếp của đối thủ mà Chí Cao Thần Khí dò xét ra được sẽ hoàn toàn sai lầm, giống như tình huống vừa rồi của Nhạc Minh Tùng vậy!
Mặc dù đã minh bạch được điểm này, nhưng vẻ vui mừng trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lại nhanh chóng biến mất. Không có biện pháp! Cho dù đã minh bạch được nguyên lý, nhưng chưa chắc đã có thể làm ra loại động tác như vậy. Dù sao bản thân Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có biện pháp khiến cho động tác của chính mình có thể thoát ly khỏi sự điều khiển của tâm thần. Kẻ chân chính có thể làm được loại chuyện như vậy, đoán chừng cũng chỉ có những người bệnh tinh thần phân liệt mà thôi.
- Một tên phế vật! Cút cho ta!
Phi thiếu gia vung mạnh tay, vứt Nhạc Minh Tùng sang một bên. Hiển nhiên hắn cũng giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, cũng đã minh bạch nguyên lý vì sao vừa rồi hắn lại bị Nhạc Minh Tùng đánh trúng. Nhưng loại chuyện tình như thế này rõ ràng chỉ dưới tình huống xảo hợp mới có thể phát sinh, cho nên hiện tại hắn đã không quá quan tâm tới Nhạc Minh Tùng nữa, tiện tay liền vứt đối phương đi.
Phương hướng mà Nhạc Minh Tùng bay đi vừa lúc chính là phương hướng của Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên vung tay, chặn lại Nhạc Minh Tùng đang không ngừng hoa chân múa tay, hoàn toàn không thể khống chế thân thể, trong âm thầm truyền âm cho hắn:
- Nhạc Minh Tùng, ngươi giúp ta quấn lấy hắn một hồi, ta sẽ nhanh chóng trở lại cứu ngươi!
Lúc này mặt mũi Nhạc Minh Tùng bầm dập, bộ dáng cực kỳ thê thảm, nhưng sau khi nghe được truyền âm của Ninh Tiểu Xuyên, hắn vẫn lập tức cảnh giác hỏi nhanh:
- Ngươi muốn bỏ đi? Đừng nói là ngươi muốn bỏ rơi ta để chạy trốn a! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi làm người không thể tuyệt tình như vậy được!
Ninh Tiểu Xuyên cực nhanh giải thích:
- Không phải ta muốn chạy trốn, mà là tìm biện pháp đối phó kẻ trước mắt này. Gia hỏa này đã dung hợp Chí Cao Thần Khí, trên phương diện kỹ xảo đã thiên hạ vô địch, kẻ nào cũng không phải là đối thủ của hắn. Cho nên nghĩ muốn đánh bại hắn chỉ có thể dùng sức mạnh phá kỹ xảo. Hiện tại lực lượng của ta không đủ, ta phải nghĩ biện pháp tăng cường lực lượng của chính mình mới được!
Thần sắc Nhạc Minh Tùng nhất thời thoải mái hơn mấy phần, nói:
- Dùng sức mạnh phá kỹ xảo quả thật là một biện pháp! Nhưng thứ mà ngươi muốn phá này chính là một kiện Chí Cao Thần Khí a! Lực lượng cần có để làm được việc này nhất định là phi thường khủng bố, ngươi từ đâu móc ra được lực lượng to lớn như vậy?
- Việc này ngươi không cần quản nhiều! Chỉ cần ngươi giúp ta quấn lấy đối phương thời gian ba cái hô hấp, ta liền có bảy thành nắm chắc trở lên có thể đánh bại hắn. Nhớ kỹ! Là thời gian ba cái hô hấp!
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói thêm gì nhiều, sau khi căn dặn Nhạc Minh Tùng một câu liền lập tức phóng sang một bên.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đây là đào hố hãm hại ta a! Đừng nói thời gian ba cái hô hấp, cho dù là một cái hô hấp, ta cũng không chống đỡ nổi a!
Lẩm bẩm than thảm một tiếng, nhưng ngay sau đó trên khuôn mặt bầm dập của Nhạc Minh Tùng chợt lộ ra một tia thần sắc kiên quyết, mạnh mẽ nói:
- Thôi kệ! Dù sao tới thời khắc mấu chốt còn phải nhờ Nhạc Minh Tùng ta đứng ra làm anh hùng! Tiểu Phi, đỡ chuy!
Giơ cao cây đồng chuy trong tay, Nhạc Minh Tùng lao thẳng về phía Phi thiếu gia. Mặc dù thủ đoạn luyện khí của hắn cao minh, nhưng thủ đoạn động thủ với người lại thập phần bình thường qua quýt. Cây đồng chuy kia lắc lắc lư lư đập về phía Phi thiếu gia, lực đạo trên đó quả thật là yếu đến thương cảm.
Trên mặt Phi thiếu gia lộ ra thần sắc khinh thường, khẽ vươn ra một ngón tay, nghĩ muốn trực tiếp búng bay cây đồng chuy kia, sau đó quay sang chặn đường Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng sau khi búng xong một cái, trên mặt Phi thiếu gia lập tức lộ ra thần sắc giật mình. Bởi vì một cái búng này của hắn vậy mà lại búng hụt!
Phanh!
Cây đồng chuy trong tay Nhạc Minh Tùng một lần nữa đập trúng đỉnh đầu Phi thiếu gia, đánh cho cái đầu vẫn còn có chút nghiêng lệch của Phi thiếu gia trực tiếp lại lệch thêm một chút.
- Lần này chẳng lẽ cũng là trùng hợp sao?
Ninh Tiểu Xuyên ở đằng xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời kinh ngạc, nhưng ngay lập tức đã vứt bỏ đi cái ý nghĩ này, trực tiếp phóng tới chỗ Thế giới Đại Diễn đang phiêu phù gần đó.
Lúc này Thế giới Đại Diễn đã bị Nhạc Minh Tùng luyện chế thành một khối cầu lớn cỡ nắm tay. Mặc dù bề ngoài đã thu lại rất nhỏ, nhưng không gian bên trong Thế giới Đại Diễn lại không hề phát sinh một chút thay đổi nào.
- Thủ đoạn của gia hỏa Nhạc Minh Tùng này quả nhiên không tầm thường!
- Không đúng! Suy đoán vừa rồi của ta hoàn toàn là sai lầm! Tác dụng dò xét của Chí Cao Thần Khí căn bản không chỉ hạn chế ở một người!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Phi thiếu gia ở xa xa. Thăm dò vừa rồi của hắn đã hoàn toàn thất bại, lúc này Ninh Tiểu Xuyên bị Phi thiếu gia đánh văng ra xa, mà Nhạc Minh Tùng thì lại càng không may, hiện tại đã bị Phi thiếu gia xốc ở trong tay.
- Nói mau! Vừa rồi ngươi làm thế nào đánh trúng ta? Ta rõ ràng phát hiện, vừa rồi ngươi chính là đang nghĩ muốn chạy trốn mà?
Trong miệng Phi thiếu gia phát ra thanh âm bén nhọn, đang ép hỏi Nhạc Minh Tùng chuyện tình vừa rồi. Hiển nhiên hắn cũng giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, cũng vô cùng hiếu kỳ vừa rồi rốt cuộc Nhạc Minh Tùng làm thế nào đánh trúng được hắn.
Sắc mặt Nhạc Minh Tùng như đưa đám nói:
- Tiểu Phi a, chuyện này thật sự không thể trách ta! Ta vốn là nghĩ muốn tránh xa một chút, không can thiệp vào chuyện ngươi giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên. Ai biết được tay chân ta lại đột nhiên không thể khống chế, chạy tới đánh ngươi một chuy! Ai ngờ được ngươi cũng không chịu né tránh…
Nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng đang không ngừng lẩm bà lẩm bẩm, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên khẽ biến, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.
- Ta đã biết đã xảy ra chuyện gì!
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ:
- Cái gọi là năng lực dò xét động tác kế tiếp của đối thủ của Chí Cao Thần Khí, bất quá chỉ là dò xét các loại điều kiện như biến hóa của Pháp tắc, sự lưu động của linh lực, cùng với trạng thái phát lực của cơ bắp ở trên người đối thủ… để suy đoán ra động tác kế tiếp của đối thủ. Nhưng nếu như động tác tiếp theo của một người hoàn toàn khách biệt với suy nghĩ trong lòng hắn, phản ứng mà thân thể tạo ra sẽ xuất hiện hỗn loạn. Dưới tình huống như vậy, động tác kế tiếp của đối thủ mà Chí Cao Thần Khí dò xét ra được sẽ hoàn toàn sai lầm, giống như tình huống vừa rồi của Nhạc Minh Tùng vậy!
Mặc dù đã minh bạch được điểm này, nhưng vẻ vui mừng trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lại nhanh chóng biến mất. Không có biện pháp! Cho dù đã minh bạch được nguyên lý, nhưng chưa chắc đã có thể làm ra loại động tác như vậy. Dù sao bản thân Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có biện pháp khiến cho động tác của chính mình có thể thoát ly khỏi sự điều khiển của tâm thần. Kẻ chân chính có thể làm được loại chuyện như vậy, đoán chừng cũng chỉ có những người bệnh tinh thần phân liệt mà thôi.
- Một tên phế vật! Cút cho ta!
Phi thiếu gia vung mạnh tay, vứt Nhạc Minh Tùng sang một bên. Hiển nhiên hắn cũng giống như Ninh Tiểu Xuyên vậy, cũng đã minh bạch nguyên lý vì sao vừa rồi hắn lại bị Nhạc Minh Tùng đánh trúng. Nhưng loại chuyện tình như thế này rõ ràng chỉ dưới tình huống xảo hợp mới có thể phát sinh, cho nên hiện tại hắn đã không quá quan tâm tới Nhạc Minh Tùng nữa, tiện tay liền vứt đối phương đi.
Phương hướng mà Nhạc Minh Tùng bay đi vừa lúc chính là phương hướng của Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên vung tay, chặn lại Nhạc Minh Tùng đang không ngừng hoa chân múa tay, hoàn toàn không thể khống chế thân thể, trong âm thầm truyền âm cho hắn:
- Nhạc Minh Tùng, ngươi giúp ta quấn lấy hắn một hồi, ta sẽ nhanh chóng trở lại cứu ngươi!
Lúc này mặt mũi Nhạc Minh Tùng bầm dập, bộ dáng cực kỳ thê thảm, nhưng sau khi nghe được truyền âm của Ninh Tiểu Xuyên, hắn vẫn lập tức cảnh giác hỏi nhanh:
- Ngươi muốn bỏ đi? Đừng nói là ngươi muốn bỏ rơi ta để chạy trốn a! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi làm người không thể tuyệt tình như vậy được!
Ninh Tiểu Xuyên cực nhanh giải thích:
- Không phải ta muốn chạy trốn, mà là tìm biện pháp đối phó kẻ trước mắt này. Gia hỏa này đã dung hợp Chí Cao Thần Khí, trên phương diện kỹ xảo đã thiên hạ vô địch, kẻ nào cũng không phải là đối thủ của hắn. Cho nên nghĩ muốn đánh bại hắn chỉ có thể dùng sức mạnh phá kỹ xảo. Hiện tại lực lượng của ta không đủ, ta phải nghĩ biện pháp tăng cường lực lượng của chính mình mới được!
Thần sắc Nhạc Minh Tùng nhất thời thoải mái hơn mấy phần, nói:
- Dùng sức mạnh phá kỹ xảo quả thật là một biện pháp! Nhưng thứ mà ngươi muốn phá này chính là một kiện Chí Cao Thần Khí a! Lực lượng cần có để làm được việc này nhất định là phi thường khủng bố, ngươi từ đâu móc ra được lực lượng to lớn như vậy?
- Việc này ngươi không cần quản nhiều! Chỉ cần ngươi giúp ta quấn lấy đối phương thời gian ba cái hô hấp, ta liền có bảy thành nắm chắc trở lên có thể đánh bại hắn. Nhớ kỹ! Là thời gian ba cái hô hấp!
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói thêm gì nhiều, sau khi căn dặn Nhạc Minh Tùng một câu liền lập tức phóng sang một bên.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đây là đào hố hãm hại ta a! Đừng nói thời gian ba cái hô hấp, cho dù là một cái hô hấp, ta cũng không chống đỡ nổi a!
Lẩm bẩm than thảm một tiếng, nhưng ngay sau đó trên khuôn mặt bầm dập của Nhạc Minh Tùng chợt lộ ra một tia thần sắc kiên quyết, mạnh mẽ nói:
- Thôi kệ! Dù sao tới thời khắc mấu chốt còn phải nhờ Nhạc Minh Tùng ta đứng ra làm anh hùng! Tiểu Phi, đỡ chuy!
Giơ cao cây đồng chuy trong tay, Nhạc Minh Tùng lao thẳng về phía Phi thiếu gia. Mặc dù thủ đoạn luyện khí của hắn cao minh, nhưng thủ đoạn động thủ với người lại thập phần bình thường qua quýt. Cây đồng chuy kia lắc lắc lư lư đập về phía Phi thiếu gia, lực đạo trên đó quả thật là yếu đến thương cảm.
Trên mặt Phi thiếu gia lộ ra thần sắc khinh thường, khẽ vươn ra một ngón tay, nghĩ muốn trực tiếp búng bay cây đồng chuy kia, sau đó quay sang chặn đường Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng sau khi búng xong một cái, trên mặt Phi thiếu gia lập tức lộ ra thần sắc giật mình. Bởi vì một cái búng này của hắn vậy mà lại búng hụt!
Phanh!
Cây đồng chuy trong tay Nhạc Minh Tùng một lần nữa đập trúng đỉnh đầu Phi thiếu gia, đánh cho cái đầu vẫn còn có chút nghiêng lệch của Phi thiếu gia trực tiếp lại lệch thêm một chút.
- Lần này chẳng lẽ cũng là trùng hợp sao?
Ninh Tiểu Xuyên ở đằng xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời kinh ngạc, nhưng ngay lập tức đã vứt bỏ đi cái ý nghĩ này, trực tiếp phóng tới chỗ Thế giới Đại Diễn đang phiêu phù gần đó.
Lúc này Thế giới Đại Diễn đã bị Nhạc Minh Tùng luyện chế thành một khối cầu lớn cỡ nắm tay. Mặc dù bề ngoài đã thu lại rất nhỏ, nhưng không gian bên trong Thế giới Đại Diễn lại không hề phát sinh một chút thay đổi nào.
- Thủ đoạn của gia hỏa Nhạc Minh Tùng này quả nhiên không tầm thường!