Đồng thời đắc tội ba đại thế lực đỉnh phong như Ma Môn, Nhất Nguyên Tông, Thiên Âm Tông, e rằng cho dù là Vương Hầu của triều đình, cũng không có mấy người có lá gan này.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không còn biện pháp nào khác, lúc cần đắc tội, thì cho dù là Ngọc Lam Đại Đế, hắn cũng phải đắc tội. Cùng lắm thì mai danh ẩn tích mà sống, như vậy còn tốt hơn sống khuất nhục.
- Sau khi giết Duyên Sinh phong chủ, có lẽ phải đóng băng thân phận Xuyên công tử này một thời gian, không thể dễ dàng hiện thân tại Ngọc Lam Đế quốc.
Bây giờ, đại sự hàng đầu chính là diệt trừ Duyên Sinh phong chủ.
Chỉ cần diệt trừ Duyên Sinh phong chủ, ít nhất sẽ không bại lộ thân phận của Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một túi lớn Huyền thạch hạ phẩm, cầm trong tay, dựa theo ghi chép trên Kỳ Môn Độn Giáp, dự định sẽ bố trí một tòa trận pháp công kích – Bát Phong Luyện Thần trận.
Ninh Tiểu Xuyên đã nghiên cứu trận pháp này rất lâu, cũng đã hiểu rõ về kết cấu trận pháp này.
Chẳng qua, đây vẫn là lần đầu tiên hắn bố trí nó.
Cần có tám Võ giả Địa Tôn cảnh chủ trì trận pháp thì mới có thể phát huy được uy lực đến mức tận cùng.
Trong ghi chép, một khi bộc phát toàn bộ uy lực của Bát Phong Luyện Thần trận, thậm chí có thể luyện một tòa thành thành nước, dung luyện hết thảy sinh linh.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ căn bản không thể tìm được nhiều cường giả Địa Tôn cảnh như vậy, cho nên cũng không thể phát huy được toàn bộ uy lực của Bát Phong Luyện Thần trận.
Trận pháp này gồm hắn, Ngự Thanh, Hoán Hoa gia chủ, Song Đầu Thạch Thú, Quỷ Bức Vương, tổng cộng là năm người
Năm Võ giả Địa Tôn cảnh chủ trì Bát Phong Luyện Thần trận, ít nhất cũng có thể phát huy được ba thành uy lực, vẫn có cơ hội rất lớn có thể diệt sát được Duyên Sinh phong chủ.
Ninh Tiểu Xuyên chôn 333 viên Huyền thạch hạ phẩm xuống lòng đất, sau đó lại bố trí tám cái trận đài ở những nơi như hạp cốc, núi lớn, cửa sông… khắp xung quanh.
Mỗi một trận đài đều giấu ở một vị trí tương đối kín đáo, dùng một viên Huyền thạch trung phẩm, tám viên Huyền thạch hạ phẩm bố trí mà thành, giấu ở sâu dưới lòng đất ba mét.
Bố trí Bát Phong Luyện Thần trận, bao trùm phạm vi hơn mười dặm, thu cả bốn tòa núi lớn vào trong trận pháp, tổng cộng tiêu hao hơn 400 khối Huyền thạch, giá trị hơn ức đồng tiền nhỏ, người bình thường cho dù có được trận phổ (*) thì cũng không bố trí nổi.
(*) sách ghi chép trận pháp
Không chỉ luyện dược là một nghề nghiệp đốt tiền, mà bố trí trận pháp cũng cực kỳ đốt tiền.
Ngự Thanh đứng bên cạnh, vừa quan sát vừa vuốt cằm, hứng thú nói:
- Ninh huynh thật đúng là kẻ có tiền a, chẳng qua, trận pháp này… Thật sự giữ chân được cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ năm ư?
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Bây giờ chỉ mới là tàn trận của trận pháp mà thôi, nếu như có thể tìm đủ tám vị cao thủ Địa Tôn cảnh, bố trí ra Bát Phong Luyện Thần trận nguyên vẹn, cho dù là Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, cũng sẽ bị vây khốn chết trong đó.
- Khoác lác đi, cho dù là Thiên Cương Đại La trận của Hoàng thành, cũng không có khả năng vây khốn được Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín. Nên biết rằng Thiên Cương Đại La trận là do Thái Sư đương triều bố trí trận pháp. Trận pháp mà ngươi bố trí còn mạnh hơn trận pháp Thái Sư bố trí sao?
Ngự Thanh nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thiên Cương Đại La trận chủ yếu là dùng để phòng ngự, hơn nữa còn phải bao trùm phạm vi 600 dặm Hoàng thành, mỗi một đơn vị lực lượng của trận pháp đã bị suy yếu, tất nhiên không thể vây khốn được Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín rồi.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng tạo nghệ trận pháp của mình có thể vượt qua Thái Sư.
Dù sao thì Thái Sư cũng lăn lộn tại phương diện trận pháp hơn trăm năm, còn là đệ nhất cao thủ Đạo môn, cho dù Ninh Tiểu Xuyên nắm giữ Kỳ Môn Độn Giáp, thì cũng không có khả năng trong thời gian ngắn mà vượt qua được Thái Sư.
Bây giờ đã là cuối mùa thu, giữa rừng nổi lên hàn phong phần phật, cuốn bay lá vàng rụng trên mặt đất, tựa như những con hồ điệp phi hành khắp đồi núi.
Vụt...
Một đạo nhân ảnh gầy gò lóe lên trong rừng, tốc độ nhanh như bóng ma.
Trên mặt đất, đột nhiên cuốn lên từng đợt lá rụng.
Bóng người dừng lại, rơi xuống cạnh một cái hồ nước cực lớn.
Trên bầu trời, nguyệt quang sáng tỏ, trong hồ lưu lại hình chiếu của một vầng nguyệt quang.
Đây chính là hình ảnh vô cùng quỷ dị, trên bầu trời, ánh trăng sáng ngời, nhưng ánh trăng trong hồ thì lại đỏ tươi yêu dị. Quả thực khiến cho người khác có một loại dự cảm bất tường.
Duyên Sinh phong chủ đứng bên ven hồ, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, lạnh lùng nói:
- Xuyên công tử, lần này ngươi không định chạy nữa sao?
Ninh Tiểu Xuyên đứng tại trung tâm hồ nước, mặc trường bào màu đen, trên mặt mang mặt nạ, trong tay cầm Ma kiếm, sau lưng tràn ngập một đoàn Ma kiếm đỏ như máu, trong ma khí là một cái cổ đỉnh cực lớn.
Cổ đỉnh này, chính là Võ Hồn Pháp Thân của Ninh Tiểu Xuyên.
So với trước kia thì có chút bất đồng, trên cổ đỉnh bây giờ đã xuất hiện bức ma đồ thứ hai – Thiên Hỏa Phần Thể.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra đạo Diệt Thế chi khí thứ tám, cổ đỉnh liền ngưng tụ lực lượng ma tính trong thiên địa, khắc xuống bức ma đồ thứ hai.
Lực lượng của Võ Hồn Pháp Thân càng trở nên cường đại hơn, thậm chí còn có khả năng kích phá “Võ Hồn Biến” của những Võ Tôn khác.
Núi hoang, hồ lạnh, trăng máu.
Trong hồ có một ma nhân cái thế, khiến cho người khác có cảm giác yêu dị không gì sánh nổi, nếu như người bình thường nhìn thấy một màn như vậy, rất có thể còn tưởng rằng Tà Thần xuất thế.
Ninh Tiểu Xuyên cười âm lãnh, nói:
- Duyên Sinh phong chủ, không ngờ ngươi dám đuổi đến tận đây, xem ra ngươi thật sự không cần mạng nữa rồi. Đã như vậy, hôm nay bổn tọa sẽ lấy mạng ngươi, ném vào hồ cho cá ăn.
- Khẩu khí thật lớn.
Gương mặt Duyên Sinh phong chủ có chút vặn vẹo, đây là lần đầu tiên hắn bị người khác khinh thường như vậy.
Hắn và Xuyên công tử đã từng giao thủ, cũng hiểu rõ nhất định tu vi Võ Đạo của Xuyên công tử, mặc dù không nắm chắc có thể giết chết Xuyên công tử, thế nhưng, muốn đánh bại Xuyên công tử thì cũng không phải là chuyện khó khăn lắm.
Ba thanh thiết kiếm cực lớn trên lưng Duyên Sinh phong chủ đồng thời phóng ra, lơ lửng trên đỉnh đầu.
Mỗi một thanh thiết kiếm, đều là cấp bậc Huyền Khí thất phẩm, hơn nữa, lực lượng đều giống nhau, đều là cổ kiếm nổi danh trong giới Võ Đạo.
Thanh kiếm ở giữa tên là “Thái Lang kiếm”, có lực lượng Thủy thuộc tính, uy lực cường đại nhất, tiếp cận Huyền Khí bát phẩm. Ngoài ra, hai thanh chiến kiếm còn lại, phân biệt gọi là “Tuyết kiếm” và “Kinh Mộc kiếm”.
Thái Lang kiếm màu lam, rất lớn, dài đến một trượng, giống như một cánh cửa.
Kim Mộc kiếm là nhỏ nhất, giống như dùng một khối gỗ điêu khắc thành kiếm, bề mặt lưu động ánh sáng kim loại lấp lánh, giống như dùng đồng xanh luyện thành.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ niết động kiếm quyết, ngón tay chỉ về phái Ninh Tiểu Xuyên, Thái Lang kiếm liền bay ra ngoài, mang theo một cái đuôi kiếm màu lam, đâm thẳng về phía tim Ninh Tiểu Xuyên.
Thái Lang kiếm vừa bay ra, nước trong hồ lập tức đông lại, biến thành màu lam, phát ra thanh âm “rắc rắc”.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên cũng chém ra một kiếm, Ma kiếm đánh lên mũi kiếm của Thái Lang kiếm.
Hai thanh kiếm va chạm, phát sinh từng trận sóng khí bạo tạc, khiến cho cây cối xung quanh hồ nước ngã đổ, rất nhiều cành lá bị chém rụng, chỉ còn lại gốc cây trụi lủi.
Giữa rừng núi, cát bay đá chạy.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ cầm hai thanh kiếm khác, chân đạp mặt hồ, nhanh chóng lao tới.
Tuyết kiếm đâm về phía mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên, kiếm khí tựa như lưỡi rắn phun ra nuốt vào.
Kinh Mộc kiếm thì cắm trong hồ, sau khi hấp thu hơi nước, trên thân kiếm đột nhiên mọc ra cành lá dày đặc, hóa thành một thanh kiếm thụ, cuốn lấy hai chân Ninh Tiểu Xuyên.
“Kinh Mộc” cũng là một loại Huyền Linh mộc, xếp thứ 16 trên Huyền Linh mộc điển, thuộc về loại gỗ hiếm thấy, giá trị vượt xa Huyết Thiềm Mộc và Kim Ti Tử Mộc.
Dùng một đoạn Kinh Mộc tạo thành mộc kiếm, uy lực có thể sánh ngang với Huyền Khí thất phẩm. Từ đó có thể thấy được, giá trị của Kinh Mộc cao đến dọa người, cho dù chỉ là một khối lớn bằng hộp diêm, ít nhất cũng trị giá ngàn kim.
Vụt...
Dây leo quấn quanh người Ninh Tiểu Xuyên, cứng như xích sắt, tản ra ánh sáng màu xanh.
Cành lá biến thành mũi kiếm, đâm về 36 chỗ hiểm trên cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
- Thiểm điện.
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, trong cơ thể phóng ra thiểm điện màu tím, mấy trăm đạo thiểm điện bộc phát ra, bổ lên thân Kinh Mộc kiếm.
Lôi Điện chính là khắc tinh của Huyền Linh mộc.
Những cành lá xung quanh nhanh chóng khô héo, mất đi sinh cơ, Ninh Tiểu Xuyên liền nhân cơ hội này thối lui, chân đạp mặt băng, toàn thân phóng lên cao, quay người chạy vào trong rừng.
Hắn nhảy lên một ngọn cây, lại mượn lực lần nữa, chạy sâu vào trong sơn lĩnh.
Mục đích của Ninh Tiểu Xuyên, chính là dụ Duyên Sinh phong chủ vào Bát Phong Luyện Thần trận, không nhất thiết phải lãng phí khí lực liều mạng với hắn.
- Trốn đi đâu?
Duyên Sinh phong chủ thu hồi ba thanh cổ kiếm, liền cấp tốc đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ bay lên ngọn cây, niết động kiếm quyết, Thái Lang kiếm cấp tốc bay ra, đâm tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên phát giác sau lưng có nguy cơ, lập tức thay đổi thân thể, hai tay cầm kiếm chém ngược về phía sau.
Một đạo kiếm khí dài mấy trăm mét bay ra ngoài, mang theo ma uy mênh mông cuồn cuộn, nghiền nát cả một khu rừng, lưu lại một đạo vết kiếm rộng đến bảy mét.
Thái Lang kiếm lại bị thu trở về.
Duyên Sinh phong chủ điều động ba thanh cổ kiếm, kết thành kiếm trận, lúc này mới ngăn được Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng, thân hình của hắn cũng thối lui sau hơn mười thước.
- Không ngờ lực lượng của Xuyên công tử lại cường đại như vậy.
Duyên Sinh phong chủ có thể cảm giác được lực lượng của Xuyên công tử mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Huyền Cơ Sơn.
Đây là một tín hiệu cực kỳ không ổn.
- Lão già, tốt nhất đừng đuổi theo nữa, bằng không bổn tọa sẽ lấy đầu ngươi.
Thanh âm của Xuyên công tử từ xa truyền đến, mang theo ngữ khí ngang ngược không gì sánh bằng.
Sắc mặt Duyên Sinh phong chủ trầm xuống, năm ngón tay siết chặt, trong lòng vô cùng phẫn nộ, lại một lần nữa đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên thấy Duyên Sinh phong chủ đuổi theo, cuối cùng cũng thở phào một hơi, bay lên đỉnh vách đá, đứng tại trung tâm trận đài.
Hào quang trận đài phóng lên, bao trùm lấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này Duyên Sinh phong chủ đã bay vào phạm vi trận pháp, hạ xuống bên cạnh bờ sông.
- Khởi trận!
Ninh Tiểu Xuyên ra lệnh một tiếng, hào quang trận đài càng trở nên cường thịnh, hóa thành một cột sáng phóng lên trời, chọc thủng cả tầng mây trên bầu trời u ám.
Ngay lúc đó, bảy hướng khác cũng phóng lên một đạo cột sáng, trận đài đã hoàn toàn bị kích hoạt.
Ầm ầm ầm...
Trận pháp được kích hoạt, bao trùm ba mươi dặm địa vực, tạo thành một tầng trận pháp hình tròn.
Trong lòng đất mọc ra 333 khối thiên thạch hỏa diễm, lơ lửng trong hư không.
Có thiên thạch hỏa diễm chỉ cách mặt đất một mét, có thiên thạch hỏa diễm cách mặt đất hơn 30 mét, 333 khối thiên thạch hỏa diễm chậm rãi xoay tròn, vây khốn Duyên Sinh phong chủ vào trung tâm.
Ngự Thanh, Hoán Hoa gia chủ, Song Đầu Thạch Thú, Hắc Mao Quỷ Bức thú, đứng trên trận đài, thân thể được huyền quang bao trùm, khiến cho hào quang trận pháp càng lúc càng cường thịnh.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không còn biện pháp nào khác, lúc cần đắc tội, thì cho dù là Ngọc Lam Đại Đế, hắn cũng phải đắc tội. Cùng lắm thì mai danh ẩn tích mà sống, như vậy còn tốt hơn sống khuất nhục.
- Sau khi giết Duyên Sinh phong chủ, có lẽ phải đóng băng thân phận Xuyên công tử này một thời gian, không thể dễ dàng hiện thân tại Ngọc Lam Đế quốc.
Bây giờ, đại sự hàng đầu chính là diệt trừ Duyên Sinh phong chủ.
Chỉ cần diệt trừ Duyên Sinh phong chủ, ít nhất sẽ không bại lộ thân phận của Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một túi lớn Huyền thạch hạ phẩm, cầm trong tay, dựa theo ghi chép trên Kỳ Môn Độn Giáp, dự định sẽ bố trí một tòa trận pháp công kích – Bát Phong Luyện Thần trận.
Ninh Tiểu Xuyên đã nghiên cứu trận pháp này rất lâu, cũng đã hiểu rõ về kết cấu trận pháp này.
Chẳng qua, đây vẫn là lần đầu tiên hắn bố trí nó.
Cần có tám Võ giả Địa Tôn cảnh chủ trì trận pháp thì mới có thể phát huy được uy lực đến mức tận cùng.
Trong ghi chép, một khi bộc phát toàn bộ uy lực của Bát Phong Luyện Thần trận, thậm chí có thể luyện một tòa thành thành nước, dung luyện hết thảy sinh linh.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ căn bản không thể tìm được nhiều cường giả Địa Tôn cảnh như vậy, cho nên cũng không thể phát huy được toàn bộ uy lực của Bát Phong Luyện Thần trận.
Trận pháp này gồm hắn, Ngự Thanh, Hoán Hoa gia chủ, Song Đầu Thạch Thú, Quỷ Bức Vương, tổng cộng là năm người
Năm Võ giả Địa Tôn cảnh chủ trì Bát Phong Luyện Thần trận, ít nhất cũng có thể phát huy được ba thành uy lực, vẫn có cơ hội rất lớn có thể diệt sát được Duyên Sinh phong chủ.
Ninh Tiểu Xuyên chôn 333 viên Huyền thạch hạ phẩm xuống lòng đất, sau đó lại bố trí tám cái trận đài ở những nơi như hạp cốc, núi lớn, cửa sông… khắp xung quanh.
Mỗi một trận đài đều giấu ở một vị trí tương đối kín đáo, dùng một viên Huyền thạch trung phẩm, tám viên Huyền thạch hạ phẩm bố trí mà thành, giấu ở sâu dưới lòng đất ba mét.
Bố trí Bát Phong Luyện Thần trận, bao trùm phạm vi hơn mười dặm, thu cả bốn tòa núi lớn vào trong trận pháp, tổng cộng tiêu hao hơn 400 khối Huyền thạch, giá trị hơn ức đồng tiền nhỏ, người bình thường cho dù có được trận phổ (*) thì cũng không bố trí nổi.
(*) sách ghi chép trận pháp
Không chỉ luyện dược là một nghề nghiệp đốt tiền, mà bố trí trận pháp cũng cực kỳ đốt tiền.
Ngự Thanh đứng bên cạnh, vừa quan sát vừa vuốt cằm, hứng thú nói:
- Ninh huynh thật đúng là kẻ có tiền a, chẳng qua, trận pháp này… Thật sự giữ chân được cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ năm ư?
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Bây giờ chỉ mới là tàn trận của trận pháp mà thôi, nếu như có thể tìm đủ tám vị cao thủ Địa Tôn cảnh, bố trí ra Bát Phong Luyện Thần trận nguyên vẹn, cho dù là Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, cũng sẽ bị vây khốn chết trong đó.
- Khoác lác đi, cho dù là Thiên Cương Đại La trận của Hoàng thành, cũng không có khả năng vây khốn được Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín. Nên biết rằng Thiên Cương Đại La trận là do Thái Sư đương triều bố trí trận pháp. Trận pháp mà ngươi bố trí còn mạnh hơn trận pháp Thái Sư bố trí sao?
Ngự Thanh nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thiên Cương Đại La trận chủ yếu là dùng để phòng ngự, hơn nữa còn phải bao trùm phạm vi 600 dặm Hoàng thành, mỗi một đơn vị lực lượng của trận pháp đã bị suy yếu, tất nhiên không thể vây khốn được Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín rồi.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng tạo nghệ trận pháp của mình có thể vượt qua Thái Sư.
Dù sao thì Thái Sư cũng lăn lộn tại phương diện trận pháp hơn trăm năm, còn là đệ nhất cao thủ Đạo môn, cho dù Ninh Tiểu Xuyên nắm giữ Kỳ Môn Độn Giáp, thì cũng không có khả năng trong thời gian ngắn mà vượt qua được Thái Sư.
Bây giờ đã là cuối mùa thu, giữa rừng nổi lên hàn phong phần phật, cuốn bay lá vàng rụng trên mặt đất, tựa như những con hồ điệp phi hành khắp đồi núi.
Vụt...
Một đạo nhân ảnh gầy gò lóe lên trong rừng, tốc độ nhanh như bóng ma.
Trên mặt đất, đột nhiên cuốn lên từng đợt lá rụng.
Bóng người dừng lại, rơi xuống cạnh một cái hồ nước cực lớn.
Trên bầu trời, nguyệt quang sáng tỏ, trong hồ lưu lại hình chiếu của một vầng nguyệt quang.
Đây chính là hình ảnh vô cùng quỷ dị, trên bầu trời, ánh trăng sáng ngời, nhưng ánh trăng trong hồ thì lại đỏ tươi yêu dị. Quả thực khiến cho người khác có một loại dự cảm bất tường.
Duyên Sinh phong chủ đứng bên ven hồ, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, lạnh lùng nói:
- Xuyên công tử, lần này ngươi không định chạy nữa sao?
Ninh Tiểu Xuyên đứng tại trung tâm hồ nước, mặc trường bào màu đen, trên mặt mang mặt nạ, trong tay cầm Ma kiếm, sau lưng tràn ngập một đoàn Ma kiếm đỏ như máu, trong ma khí là một cái cổ đỉnh cực lớn.
Cổ đỉnh này, chính là Võ Hồn Pháp Thân của Ninh Tiểu Xuyên.
So với trước kia thì có chút bất đồng, trên cổ đỉnh bây giờ đã xuất hiện bức ma đồ thứ hai – Thiên Hỏa Phần Thể.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra đạo Diệt Thế chi khí thứ tám, cổ đỉnh liền ngưng tụ lực lượng ma tính trong thiên địa, khắc xuống bức ma đồ thứ hai.
Lực lượng của Võ Hồn Pháp Thân càng trở nên cường đại hơn, thậm chí còn có khả năng kích phá “Võ Hồn Biến” của những Võ Tôn khác.
Núi hoang, hồ lạnh, trăng máu.
Trong hồ có một ma nhân cái thế, khiến cho người khác có cảm giác yêu dị không gì sánh nổi, nếu như người bình thường nhìn thấy một màn như vậy, rất có thể còn tưởng rằng Tà Thần xuất thế.
Ninh Tiểu Xuyên cười âm lãnh, nói:
- Duyên Sinh phong chủ, không ngờ ngươi dám đuổi đến tận đây, xem ra ngươi thật sự không cần mạng nữa rồi. Đã như vậy, hôm nay bổn tọa sẽ lấy mạng ngươi, ném vào hồ cho cá ăn.
- Khẩu khí thật lớn.
Gương mặt Duyên Sinh phong chủ có chút vặn vẹo, đây là lần đầu tiên hắn bị người khác khinh thường như vậy.
Hắn và Xuyên công tử đã từng giao thủ, cũng hiểu rõ nhất định tu vi Võ Đạo của Xuyên công tử, mặc dù không nắm chắc có thể giết chết Xuyên công tử, thế nhưng, muốn đánh bại Xuyên công tử thì cũng không phải là chuyện khó khăn lắm.
Ba thanh thiết kiếm cực lớn trên lưng Duyên Sinh phong chủ đồng thời phóng ra, lơ lửng trên đỉnh đầu.
Mỗi một thanh thiết kiếm, đều là cấp bậc Huyền Khí thất phẩm, hơn nữa, lực lượng đều giống nhau, đều là cổ kiếm nổi danh trong giới Võ Đạo.
Thanh kiếm ở giữa tên là “Thái Lang kiếm”, có lực lượng Thủy thuộc tính, uy lực cường đại nhất, tiếp cận Huyền Khí bát phẩm. Ngoài ra, hai thanh chiến kiếm còn lại, phân biệt gọi là “Tuyết kiếm” và “Kinh Mộc kiếm”.
Thái Lang kiếm màu lam, rất lớn, dài đến một trượng, giống như một cánh cửa.
Kim Mộc kiếm là nhỏ nhất, giống như dùng một khối gỗ điêu khắc thành kiếm, bề mặt lưu động ánh sáng kim loại lấp lánh, giống như dùng đồng xanh luyện thành.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ niết động kiếm quyết, ngón tay chỉ về phái Ninh Tiểu Xuyên, Thái Lang kiếm liền bay ra ngoài, mang theo một cái đuôi kiếm màu lam, đâm thẳng về phía tim Ninh Tiểu Xuyên.
Thái Lang kiếm vừa bay ra, nước trong hồ lập tức đông lại, biến thành màu lam, phát ra thanh âm “rắc rắc”.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên cũng chém ra một kiếm, Ma kiếm đánh lên mũi kiếm của Thái Lang kiếm.
Hai thanh kiếm va chạm, phát sinh từng trận sóng khí bạo tạc, khiến cho cây cối xung quanh hồ nước ngã đổ, rất nhiều cành lá bị chém rụng, chỉ còn lại gốc cây trụi lủi.
Giữa rừng núi, cát bay đá chạy.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ cầm hai thanh kiếm khác, chân đạp mặt hồ, nhanh chóng lao tới.
Tuyết kiếm đâm về phía mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên, kiếm khí tựa như lưỡi rắn phun ra nuốt vào.
Kinh Mộc kiếm thì cắm trong hồ, sau khi hấp thu hơi nước, trên thân kiếm đột nhiên mọc ra cành lá dày đặc, hóa thành một thanh kiếm thụ, cuốn lấy hai chân Ninh Tiểu Xuyên.
“Kinh Mộc” cũng là một loại Huyền Linh mộc, xếp thứ 16 trên Huyền Linh mộc điển, thuộc về loại gỗ hiếm thấy, giá trị vượt xa Huyết Thiềm Mộc và Kim Ti Tử Mộc.
Dùng một đoạn Kinh Mộc tạo thành mộc kiếm, uy lực có thể sánh ngang với Huyền Khí thất phẩm. Từ đó có thể thấy được, giá trị của Kinh Mộc cao đến dọa người, cho dù chỉ là một khối lớn bằng hộp diêm, ít nhất cũng trị giá ngàn kim.
Vụt...
Dây leo quấn quanh người Ninh Tiểu Xuyên, cứng như xích sắt, tản ra ánh sáng màu xanh.
Cành lá biến thành mũi kiếm, đâm về 36 chỗ hiểm trên cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
- Thiểm điện.
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, trong cơ thể phóng ra thiểm điện màu tím, mấy trăm đạo thiểm điện bộc phát ra, bổ lên thân Kinh Mộc kiếm.
Lôi Điện chính là khắc tinh của Huyền Linh mộc.
Những cành lá xung quanh nhanh chóng khô héo, mất đi sinh cơ, Ninh Tiểu Xuyên liền nhân cơ hội này thối lui, chân đạp mặt băng, toàn thân phóng lên cao, quay người chạy vào trong rừng.
Hắn nhảy lên một ngọn cây, lại mượn lực lần nữa, chạy sâu vào trong sơn lĩnh.
Mục đích của Ninh Tiểu Xuyên, chính là dụ Duyên Sinh phong chủ vào Bát Phong Luyện Thần trận, không nhất thiết phải lãng phí khí lực liều mạng với hắn.
- Trốn đi đâu?
Duyên Sinh phong chủ thu hồi ba thanh cổ kiếm, liền cấp tốc đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Vụt...
Duyên Sinh phong chủ bay lên ngọn cây, niết động kiếm quyết, Thái Lang kiếm cấp tốc bay ra, đâm tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên phát giác sau lưng có nguy cơ, lập tức thay đổi thân thể, hai tay cầm kiếm chém ngược về phía sau.
Một đạo kiếm khí dài mấy trăm mét bay ra ngoài, mang theo ma uy mênh mông cuồn cuộn, nghiền nát cả một khu rừng, lưu lại một đạo vết kiếm rộng đến bảy mét.
Thái Lang kiếm lại bị thu trở về.
Duyên Sinh phong chủ điều động ba thanh cổ kiếm, kết thành kiếm trận, lúc này mới ngăn được Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng, thân hình của hắn cũng thối lui sau hơn mười thước.
- Không ngờ lực lượng của Xuyên công tử lại cường đại như vậy.
Duyên Sinh phong chủ có thể cảm giác được lực lượng của Xuyên công tử mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Huyền Cơ Sơn.
Đây là một tín hiệu cực kỳ không ổn.
- Lão già, tốt nhất đừng đuổi theo nữa, bằng không bổn tọa sẽ lấy đầu ngươi.
Thanh âm của Xuyên công tử từ xa truyền đến, mang theo ngữ khí ngang ngược không gì sánh bằng.
Sắc mặt Duyên Sinh phong chủ trầm xuống, năm ngón tay siết chặt, trong lòng vô cùng phẫn nộ, lại một lần nữa đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên thấy Duyên Sinh phong chủ đuổi theo, cuối cùng cũng thở phào một hơi, bay lên đỉnh vách đá, đứng tại trung tâm trận đài.
Hào quang trận đài phóng lên, bao trùm lấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này Duyên Sinh phong chủ đã bay vào phạm vi trận pháp, hạ xuống bên cạnh bờ sông.
- Khởi trận!
Ninh Tiểu Xuyên ra lệnh một tiếng, hào quang trận đài càng trở nên cường thịnh, hóa thành một cột sáng phóng lên trời, chọc thủng cả tầng mây trên bầu trời u ám.
Ngay lúc đó, bảy hướng khác cũng phóng lên một đạo cột sáng, trận đài đã hoàn toàn bị kích hoạt.
Ầm ầm ầm...
Trận pháp được kích hoạt, bao trùm ba mươi dặm địa vực, tạo thành một tầng trận pháp hình tròn.
Trong lòng đất mọc ra 333 khối thiên thạch hỏa diễm, lơ lửng trong hư không.
Có thiên thạch hỏa diễm chỉ cách mặt đất một mét, có thiên thạch hỏa diễm cách mặt đất hơn 30 mét, 333 khối thiên thạch hỏa diễm chậm rãi xoay tròn, vây khốn Duyên Sinh phong chủ vào trung tâm.
Ngự Thanh, Hoán Hoa gia chủ, Song Đầu Thạch Thú, Hắc Mao Quỷ Bức thú, đứng trên trận đài, thân thể được huyền quang bao trùm, khiến cho hào quang trận pháp càng lúc càng cường thịnh.