- Bích Nhãn Kim Tình!
Dưới sự áp chế của Diệt Thế Thần Bia, nữ tử áo đen cuối cùng cũng thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất của mình.
Trong đôi mắt đẹp chợt tràn ra một loạt đường vân màu xanh. Toàn bộ tròng mắt biến thành màu xanh, tựa như phỉ thủy không chút tỳ vết. Ngay lúc đó, một đôi đồng tử màu đen biến thành màu vàng, tản mát ra hào quang chói sáng, khiến cho toàn bộ dị không gian biến thành màu vàng.
Nếu không phải ở trong dị không gian, kim quang phát ra từ con ngươi của nàng, đủ để chiếu xa hơn trăm dặm, đoạt đi hào quang rực rỡ của nhật nguyệt trên bầu trời.
Đây chính là một đôi Thần Mục bẩm sinh của nàng.
Ánh mắt của nàng không giống thường nhân, trong mắt ẩn chứa Thần Huyết, bốc cháy thần hỏa màu vàng.
Một khi thi triển ra lực lượng Thần Nhãn, uy lực sẽ còn khủng bố hơn cả Huyền Khí cửu phẩm.
Nàng đã từng đọc qua sách cổ của trưởng bối trong tộc, tìm được ghi chép về Thần mục, còn được gọi là “Bích Nhãn Kim Tình”. Trong thời đại Viễn Cổ, có một đầu Thần thú cổ có loại Thần mục như vậy.
Người biết được bí mật này, tổng cộng không quá năm người.
Một khi để người khác biết được nàng có một đôi Thần mục, như vậy sẽ trở thành đại họa đối với nàng. Cho dù sau lưng nàng có chỗ dựa cổ tộc, được cường giả che chở, nhưng vẫn sẽ có rất nhiều kẻ không sợ chết mà có chủ ý với đôi Thần mục của nàng.
Cho nên, từ trước tới nay, nữ tử áo đen đều không dám khinh suất sử dụng lực lượng Thần mục, một khi thi triển ra lực lượng Thần mục, như vậy cũng chứng tỏ nàng đã phán quyết tử hình với đối phương.
Đã có một lần, nàng sử dụng lực lượng Thần mục để đánh chết một vị Thiên Nhân bị trọng thương.
Trong mắt nàng, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ cũng chẳng khác gì người chết, cho dù hắn sử dụng Huyền Khí cửu phẩm thì cũng tuyệt đối không thể ngăn cản được lực lượng của Thần mục.
Xoạt...
Quang mang màu vàng bay ra, tinh lọc toàn bộ ma khí trong dị không gian.
Hai cột sáng màu vàng này va chạm vào Diệt Thế Thần Bia, mặc dù không đục thủng thần bia, thế nhưng vẫn đánh bật thần bia ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng cảm thấy một luồng lực lượng khủng bố, mới chỉ bị kim mang dính vào, thì áo bào trên thân đã hóa thành tro bụi, làn da cũng bị cắt đứt thành một vệt máu dài.
Nếu không phải hắn có thân thể sánh ngang Thiên Nhân, e rằng thân thể đã sớm tứ phân ngũ liệt rồi.
- Đây chính là lực lượng của Võ giả Thiên Nhân cảnh ư?
Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể tới mi tâm, rót vào trong cốt châu màu trắng.
Xoạt...
Mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một cái “Thiên Tôn Ấn” thần bí.
Dưới sự thúc giục của Thiên võ nguyên khí, cộng thêm áp lực nguy cơ tử vong, cốt châu chợt phát ra một đạo bạch quang, biến thành một cái linh huyệt cực lớn, tuôn trào thiên địa Huyền Khí trạng thái dịch.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bản thân lúc này giống như lúc đi tới Hỗn Độn sơ khai, chứng kiến cảnh tượng khai thiên tích địa, hai mắt đóng lại có thể cảm nhận rõ luồng lực lượng tạo hóa khiến lòng người chấn động này.
Ầm...
Đột nhiên, sơ thủy vũ trụ bạo tạc nổ tung.
Tại mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên, bên trong ấn ký, bắn ra một đạo cột sáng màu trắng, phóng thẳng tới hai đạo kim mang trong mắt nữ tử áo đen.
Trong đó, có một đạo kim mang bị cột sát màu trắng đánh nát.
Một đạo kim khác thì vẫn tiếp tục đánh tới Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức xuất ra Ma kiếm, cổ đăng thanh đồng, Đan Luân Tinh Thần Cầu, điều động bảy thanh phi kiếm thủ hộ mình tại trung tâm.
Căn bản không thể ngăn nổi, hắn vẫn bị kim quang đánh cho bay ngược về phía sau, trên ngực bị xuyên thủng một cái lỗ máu đầm đìa, xương sườn vỡ vụn một mảng lớn.
Cột sáng màu trắng bắn ra từ Thiên Tôn Ấn, sau khi nghiền nát một đạo kim mang thì lực lượng cũng yếu đi vài phần. Thế nhưng vẫn tiếp tục phóng về phía nữ tử áo đen.
Nữ tử áo đen lập tức xuất ra Long Văn Kim Châm và tám cái trận bàn khác, hóa thành tám cái đại trận phòng ngự.
Ầm ầm ầm...
Tám cái trận bàn đều bị đánh nát, hóa thành từng mảnh vụn.
- Ọc…
Cột sáng màu trắng đánh trúng eo của nữ tử áo đen, xuyên qua người nàng, trên bụng lưu lại một cái lỗ máu lớn bằng nắm tay, từng đạo huyết văn nứt ra, lan tràn lên ngực và xuống chân, giống như muốn xé nát nàng.
Nhưng nàng dù sao cũng là tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê, trong mắt đột nhiên lóe lên Thần hỏa, ngăn cản thương thế đang làn tràn.
Nàng ta lập tức nuốt ba viên cao cấp đan màu xanh vào trong miệng.
Đan khí màu xanh bao trùm quanh người nàng, cuối cùng cũng ngăn chặn toàn bộ thương thế, máu tươi cũng dừng chảy, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.
- Thiên Tôn Ấn… Ninh Tiểu Xuyên… Ta nhớ kỹ ngươi rồi.
Nữ tử áo đen nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên một cái, trong miệng lại thổ ra máu tươi lần nữa, lấy ra một tấm ngọc phù lớn bằng bàn tay dán lên người, sau đó phóng ra khỏi dị không gian, đào tẩu vào trong bầu trời đêm.
- Ninh Tiểu Xuyên vốn định lấy mạng nữ tử áo đen, thế nhưng chính hắn cũng bị thương rất nặng, sau khi ăn cao cấp đan trị thương thì thương thế mới chuyển biến tốt hơn một chút.
Vừa rồi, cốt châu và Pháp Tướng Thiên Tôn Ấn dung hợp, bạo phát ra một kích khủng bố, khiến toàn bộ nguyên khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên gần như hao hết, cho dù muốn đuổi theo nữ tử áo đen cũng đều hữu tâm vô lực.
Ninh Tiểu Xuyên bay ra khỏi dị không gian, vừa hạ xuống đất liền phóng thích Kim Giao và Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đuổi giết nữ tử áo đen, nhân lúc nàng bị thương mà diệt trừ nàng.
Nửa canh giờ sau, Kim Giao và Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều trọng thương trở về.
- Chủ nhân, chúng ta vốn đã đuổi kịp nàng, thế nhưng nàng ta lại đột nhiên phóng thích một cái trận bàn công kích, nếu không phải chúng ta đào tẩu nhanh, e rằng đã chết bên trong trận bàn rồi.
Ba cái móng vuốt của Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều bị trận pháp công kích đánh nát, toàn thân tràn ngập vết thương.
Kim Giao cũng không khá hơn bao nhiêu, bị thương còn nặng hơn Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng một chút.
Ninh Tiểu Xuyên áp chế thương xuống, khẽ gật đầu, nói:
- Không thể trách các ngươi được, nàng ta là con cháu thế gia, trên người có rất nhiều thủ đoạn hộ mệnh, không giết được nàng cũng rất bình thường. Các ngươi hãy trở về trong Huyền Thú Giám dưỡng thương đi!
- Vâng.
Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng và Kim Giao liền hóa thành hai đạo hào quang, bay vào trong Huyền Thú Giám.
Thương thế của Tử Hàm Yên đã khôi phục không ít, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đi tới, trong mắt lộ ra thần sắc âm cần, ôn nhu hỏi:
- Ninh công tử, nàng ta rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là một vị Thiên Nhân?
- Không phải Thiên Nhân, thế nhưng nàng ta lại có được thủ đoạn giết chết Thiên Nhân. Thật không hổ là Thiên Đế Sơn, quả nhiên ngọa hổ tàng long, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, cũng không biết Thiên Môn khảo thí lần này còn bao nhiêu cường giả lợi hại như nàng?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại còn lộ ra vài phần chờ mong.
Vừa rồi đấu pháp với nữ tử áo đen, mặc dù trọng thương, nhưng chính Ninh Tiểu Xuyên cũng thu hoạch rất lớn.
Lại hiểu sâu hơn về Địa kinh một bước, đột phá một cảnh giới, từ Nhất Bộ Thiên Thê trùng kích tới Nhị Bộ Thiên Thê.
Hơn nữa, trải qua kích thích nguy cơ tử vong vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy cốt châu và “Võ Hồn Thiên Tôn Ấn” cũng đã sắp hoàn toàn dung hợp rồi.
Trong ba đại Võ Hồn Ấn, bây giờ chỉ còn thiếu “Võ Hồn Thiên Tôn Ấn” là chưa dung hợp mà thôi.
Một khi hoàn toàn dung hợp, Thiên Tôn Ấn sẽ trở thành một trong những át chủ bài cường đại nhất của Ninh Tiểu Xuyên.
…
…
Nữ tử áo đen ôm bụng đầm đìa máu, trốn về Vương Tôn Phủ, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hai mắt tối sầm, ngã xuống đất.
- Tỷ, tại sao tỷ lại bị thương nặng như vậy?
Kim Vũ Hồn lập tức lao tới đỡ lấy nữ tử áo đen, đưa nàng vào trong mật thất tu luyện.
Nửa canh giờ sau, nữ tử áo đen mới miễn cưỡng khống chế được thương thế.
Nàng cởi bỏ khăn lụa đen che mặt, lộ ra gương mặt tái nhợt, lau đi vết máu bên khóe miệng, lúc hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, trong mắt cũng lộ ra thần sắc âm tình bất định.
Nàng là tỷ tỷ của Kim Vũ Hồn, tên là Kim Lăng, đệ nhất nữ thiên kiêu của Kim tộc.
Kim Vũ Hồn còn rõ ràng sự cường đại của tỷ tỷ mình hơn bất kỳ ai, chưa bao giờ hắn thấy nàng bị thương nặng như vậy, liền nói:
- Tỷ, là kẻ nào khiến tỷ bị trọng thương như thế? Chẳng lẽ là tiện nhân Lạc Vũ kia? Bây giờ ta sẽ đi tìm ả ta để báo thù!
- Trở về!
Kim Lăng ôm lấy phần bụng đau đớn như muốn nứt ra, cắn chặt răng, nói:
- Ngươi có đầu óc không? Lạc Vũ đã bị Thiên Hoàng Thái Tử mời đi luận đạo, làm sao có thể là nàng ta được?
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ trong Thiên Môn Thành còn có Thiên Nhân thế hệ trẻ nào đó ẩn tàng? Bây giờ ta sẽ đi thông báo cho gia gia, để người điều động cao thủ trong tộc đi tiêu diệt hắn.
Kim Vũ Hồn tức giận nói.
Trong mắt hắn, với tu vi của tỷ tỷ, ngoại trừ Thiên Nhân ra, bất kỳ ai cũng không thể khiến nàng bị thương nặng như vậy.
Kim Lăng nhắm hai mắt lại, nói:
- Ngươi bị ngốc à? Trong lúc Thiên Môn khảo thí, bất kể là Thiên Nhân của thế lực nào bên ngoài cũng không thể tiến vào Thiên Đế Sơn, cho dù có cao nhân đến bái phỏng Thiên Đế Sơn thì cũng đi cùng với đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, phòng ngừa thí sinh mời cường giả trong gia tộc diệt trừ kình địch của mình.
Kim Vũ Hồn nói:
- Vậy ta sẽ đi nói cho Tam thúc, để cho hắn ra tay làm thịt tên kia. Tam thúc chính là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, tu vi thông thiên, muốn diệt trừ một thí sinh còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
- Không cần! Nếu như giết một tên đối thủ cùng cảnh giới mà còn phải thỉnh trưởng bối trong gia tộc ra tay, vậy thì sau này ta làm sao còn chỗ đứng trong gia tộc nữa?
Kim Lăng lạnh lùng liếc nhìn Kim Vũ Hồn, nói:
- Ngươi ra ngoài đi! Trận chiến vừa rồi mặc dù khiến ta trọng thương, nhưng cũng khiến ta ngộ ra một vài Đạo lý.
- Vừa rồi ta đã tới tòa trang viên của tu sĩ Cửu Việt Cương, phát hiện thi thể thành viên Phần Kiếm Tông, dường như Phương Kiệt đã thất bại, thật đúng là phế vật, dù sao cũng là Võ giả Ngũ Bộ Thiên Thê, vậy mà ngay cả một Dưỡng Tâm Sư Nhất Bộ Thiên Thê cũng không giết được.
Kim Vũ Hồn tức giận nói.
Nghe nói như vậy, thần sắc Kim Lăng chợt động, trở nên cực kỳ nghiêm túc, nói:
- Sau này không được đi trêu chọc tên Dưỡng Tâm Sư đó nữa.
- Vì sao?
Kim Vũ Hồn khó hiểu hỏi.
- Bảo ngươi đừng đi thì ngươi đừng đi. Nếu ngươi không nghe thì ta cũng không có biện pháp, dù sao cha cũng có rất nhiều người con, cũng không quan tâm việc ít đi một người như ngươi.
- Ta nào dám không nghe lời của tỷ, nếu tỷ đã nói ta không được trêu chọc hắn thì ta không đi là được rồi.
Kim Vũ Hồn ũ rũ nói.
- Ngươi hãy đi đưa tin cho Tam thúc, để hắn tìm người mua giúp ta một gốc thông linh kỳ dược dùng để ngộ Đạo, sau đó đưa đến Thiên Môn Thành, ta muốn chuẩn bị trùng kích Thiên Nhân cảnh. Lần này vùng vẫy giữa lằn ranh sinh tử đã giúp ta thu hoạch không nhỏ, nói không chừng còn có thể nhất cử trùng kích Thiên Nhân cảnh, trở thành tồn tại ngang vai ngang vế với đám người Lạc Vũ.
Kim Lăng nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.
- Được! Bây giờ ta sẽ đi ngay.
Kim Vũ Hồn lộ vẻ mừng rỡ, nếu như tỷ tỷ trùng kích tới Thiên Nhân cảnh, như vậy sau này mình chẳng phải có thể hô phong hoán vũ tại Thiên Đế Sơn ư? Thật là tốt quá.
Dưới sự áp chế của Diệt Thế Thần Bia, nữ tử áo đen cuối cùng cũng thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất của mình.
Trong đôi mắt đẹp chợt tràn ra một loạt đường vân màu xanh. Toàn bộ tròng mắt biến thành màu xanh, tựa như phỉ thủy không chút tỳ vết. Ngay lúc đó, một đôi đồng tử màu đen biến thành màu vàng, tản mát ra hào quang chói sáng, khiến cho toàn bộ dị không gian biến thành màu vàng.
Nếu không phải ở trong dị không gian, kim quang phát ra từ con ngươi của nàng, đủ để chiếu xa hơn trăm dặm, đoạt đi hào quang rực rỡ của nhật nguyệt trên bầu trời.
Đây chính là một đôi Thần Mục bẩm sinh của nàng.
Ánh mắt của nàng không giống thường nhân, trong mắt ẩn chứa Thần Huyết, bốc cháy thần hỏa màu vàng.
Một khi thi triển ra lực lượng Thần Nhãn, uy lực sẽ còn khủng bố hơn cả Huyền Khí cửu phẩm.
Nàng đã từng đọc qua sách cổ của trưởng bối trong tộc, tìm được ghi chép về Thần mục, còn được gọi là “Bích Nhãn Kim Tình”. Trong thời đại Viễn Cổ, có một đầu Thần thú cổ có loại Thần mục như vậy.
Người biết được bí mật này, tổng cộng không quá năm người.
Một khi để người khác biết được nàng có một đôi Thần mục, như vậy sẽ trở thành đại họa đối với nàng. Cho dù sau lưng nàng có chỗ dựa cổ tộc, được cường giả che chở, nhưng vẫn sẽ có rất nhiều kẻ không sợ chết mà có chủ ý với đôi Thần mục của nàng.
Cho nên, từ trước tới nay, nữ tử áo đen đều không dám khinh suất sử dụng lực lượng Thần mục, một khi thi triển ra lực lượng Thần mục, như vậy cũng chứng tỏ nàng đã phán quyết tử hình với đối phương.
Đã có một lần, nàng sử dụng lực lượng Thần mục để đánh chết một vị Thiên Nhân bị trọng thương.
Trong mắt nàng, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ cũng chẳng khác gì người chết, cho dù hắn sử dụng Huyền Khí cửu phẩm thì cũng tuyệt đối không thể ngăn cản được lực lượng của Thần mục.
Xoạt...
Quang mang màu vàng bay ra, tinh lọc toàn bộ ma khí trong dị không gian.
Hai cột sáng màu vàng này va chạm vào Diệt Thế Thần Bia, mặc dù không đục thủng thần bia, thế nhưng vẫn đánh bật thần bia ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng cảm thấy một luồng lực lượng khủng bố, mới chỉ bị kim mang dính vào, thì áo bào trên thân đã hóa thành tro bụi, làn da cũng bị cắt đứt thành một vệt máu dài.
Nếu không phải hắn có thân thể sánh ngang Thiên Nhân, e rằng thân thể đã sớm tứ phân ngũ liệt rồi.
- Đây chính là lực lượng của Võ giả Thiên Nhân cảnh ư?
Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể tới mi tâm, rót vào trong cốt châu màu trắng.
Xoạt...
Mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một cái “Thiên Tôn Ấn” thần bí.
Dưới sự thúc giục của Thiên võ nguyên khí, cộng thêm áp lực nguy cơ tử vong, cốt châu chợt phát ra một đạo bạch quang, biến thành một cái linh huyệt cực lớn, tuôn trào thiên địa Huyền Khí trạng thái dịch.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bản thân lúc này giống như lúc đi tới Hỗn Độn sơ khai, chứng kiến cảnh tượng khai thiên tích địa, hai mắt đóng lại có thể cảm nhận rõ luồng lực lượng tạo hóa khiến lòng người chấn động này.
Ầm...
Đột nhiên, sơ thủy vũ trụ bạo tạc nổ tung.
Tại mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên, bên trong ấn ký, bắn ra một đạo cột sáng màu trắng, phóng thẳng tới hai đạo kim mang trong mắt nữ tử áo đen.
Trong đó, có một đạo kim mang bị cột sát màu trắng đánh nát.
Một đạo kim khác thì vẫn tiếp tục đánh tới Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức xuất ra Ma kiếm, cổ đăng thanh đồng, Đan Luân Tinh Thần Cầu, điều động bảy thanh phi kiếm thủ hộ mình tại trung tâm.
Căn bản không thể ngăn nổi, hắn vẫn bị kim quang đánh cho bay ngược về phía sau, trên ngực bị xuyên thủng một cái lỗ máu đầm đìa, xương sườn vỡ vụn một mảng lớn.
Cột sáng màu trắng bắn ra từ Thiên Tôn Ấn, sau khi nghiền nát một đạo kim mang thì lực lượng cũng yếu đi vài phần. Thế nhưng vẫn tiếp tục phóng về phía nữ tử áo đen.
Nữ tử áo đen lập tức xuất ra Long Văn Kim Châm và tám cái trận bàn khác, hóa thành tám cái đại trận phòng ngự.
Ầm ầm ầm...
Tám cái trận bàn đều bị đánh nát, hóa thành từng mảnh vụn.
- Ọc…
Cột sáng màu trắng đánh trúng eo của nữ tử áo đen, xuyên qua người nàng, trên bụng lưu lại một cái lỗ máu lớn bằng nắm tay, từng đạo huyết văn nứt ra, lan tràn lên ngực và xuống chân, giống như muốn xé nát nàng.
Nhưng nàng dù sao cũng là tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê, trong mắt đột nhiên lóe lên Thần hỏa, ngăn cản thương thế đang làn tràn.
Nàng ta lập tức nuốt ba viên cao cấp đan màu xanh vào trong miệng.
Đan khí màu xanh bao trùm quanh người nàng, cuối cùng cũng ngăn chặn toàn bộ thương thế, máu tươi cũng dừng chảy, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.
- Thiên Tôn Ấn… Ninh Tiểu Xuyên… Ta nhớ kỹ ngươi rồi.
Nữ tử áo đen nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên một cái, trong miệng lại thổ ra máu tươi lần nữa, lấy ra một tấm ngọc phù lớn bằng bàn tay dán lên người, sau đó phóng ra khỏi dị không gian, đào tẩu vào trong bầu trời đêm.
- Ninh Tiểu Xuyên vốn định lấy mạng nữ tử áo đen, thế nhưng chính hắn cũng bị thương rất nặng, sau khi ăn cao cấp đan trị thương thì thương thế mới chuyển biến tốt hơn một chút.
Vừa rồi, cốt châu và Pháp Tướng Thiên Tôn Ấn dung hợp, bạo phát ra một kích khủng bố, khiến toàn bộ nguyên khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên gần như hao hết, cho dù muốn đuổi theo nữ tử áo đen cũng đều hữu tâm vô lực.
Ninh Tiểu Xuyên bay ra khỏi dị không gian, vừa hạ xuống đất liền phóng thích Kim Giao và Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đuổi giết nữ tử áo đen, nhân lúc nàng bị thương mà diệt trừ nàng.
Nửa canh giờ sau, Kim Giao và Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều trọng thương trở về.
- Chủ nhân, chúng ta vốn đã đuổi kịp nàng, thế nhưng nàng ta lại đột nhiên phóng thích một cái trận bàn công kích, nếu không phải chúng ta đào tẩu nhanh, e rằng đã chết bên trong trận bàn rồi.
Ba cái móng vuốt của Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều bị trận pháp công kích đánh nát, toàn thân tràn ngập vết thương.
Kim Giao cũng không khá hơn bao nhiêu, bị thương còn nặng hơn Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng một chút.
Ninh Tiểu Xuyên áp chế thương xuống, khẽ gật đầu, nói:
- Không thể trách các ngươi được, nàng ta là con cháu thế gia, trên người có rất nhiều thủ đoạn hộ mệnh, không giết được nàng cũng rất bình thường. Các ngươi hãy trở về trong Huyền Thú Giám dưỡng thương đi!
- Vâng.
Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng và Kim Giao liền hóa thành hai đạo hào quang, bay vào trong Huyền Thú Giám.
Thương thế của Tử Hàm Yên đã khôi phục không ít, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đi tới, trong mắt lộ ra thần sắc âm cần, ôn nhu hỏi:
- Ninh công tử, nàng ta rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là một vị Thiên Nhân?
- Không phải Thiên Nhân, thế nhưng nàng ta lại có được thủ đoạn giết chết Thiên Nhân. Thật không hổ là Thiên Đế Sơn, quả nhiên ngọa hổ tàng long, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, cũng không biết Thiên Môn khảo thí lần này còn bao nhiêu cường giả lợi hại như nàng?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại còn lộ ra vài phần chờ mong.
Vừa rồi đấu pháp với nữ tử áo đen, mặc dù trọng thương, nhưng chính Ninh Tiểu Xuyên cũng thu hoạch rất lớn.
Lại hiểu sâu hơn về Địa kinh một bước, đột phá một cảnh giới, từ Nhất Bộ Thiên Thê trùng kích tới Nhị Bộ Thiên Thê.
Hơn nữa, trải qua kích thích nguy cơ tử vong vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy cốt châu và “Võ Hồn Thiên Tôn Ấn” cũng đã sắp hoàn toàn dung hợp rồi.
Trong ba đại Võ Hồn Ấn, bây giờ chỉ còn thiếu “Võ Hồn Thiên Tôn Ấn” là chưa dung hợp mà thôi.
Một khi hoàn toàn dung hợp, Thiên Tôn Ấn sẽ trở thành một trong những át chủ bài cường đại nhất của Ninh Tiểu Xuyên.
…
…
Nữ tử áo đen ôm bụng đầm đìa máu, trốn về Vương Tôn Phủ, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hai mắt tối sầm, ngã xuống đất.
- Tỷ, tại sao tỷ lại bị thương nặng như vậy?
Kim Vũ Hồn lập tức lao tới đỡ lấy nữ tử áo đen, đưa nàng vào trong mật thất tu luyện.
Nửa canh giờ sau, nữ tử áo đen mới miễn cưỡng khống chế được thương thế.
Nàng cởi bỏ khăn lụa đen che mặt, lộ ra gương mặt tái nhợt, lau đi vết máu bên khóe miệng, lúc hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, trong mắt cũng lộ ra thần sắc âm tình bất định.
Nàng là tỷ tỷ của Kim Vũ Hồn, tên là Kim Lăng, đệ nhất nữ thiên kiêu của Kim tộc.
Kim Vũ Hồn còn rõ ràng sự cường đại của tỷ tỷ mình hơn bất kỳ ai, chưa bao giờ hắn thấy nàng bị thương nặng như vậy, liền nói:
- Tỷ, là kẻ nào khiến tỷ bị trọng thương như thế? Chẳng lẽ là tiện nhân Lạc Vũ kia? Bây giờ ta sẽ đi tìm ả ta để báo thù!
- Trở về!
Kim Lăng ôm lấy phần bụng đau đớn như muốn nứt ra, cắn chặt răng, nói:
- Ngươi có đầu óc không? Lạc Vũ đã bị Thiên Hoàng Thái Tử mời đi luận đạo, làm sao có thể là nàng ta được?
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ trong Thiên Môn Thành còn có Thiên Nhân thế hệ trẻ nào đó ẩn tàng? Bây giờ ta sẽ đi thông báo cho gia gia, để người điều động cao thủ trong tộc đi tiêu diệt hắn.
Kim Vũ Hồn tức giận nói.
Trong mắt hắn, với tu vi của tỷ tỷ, ngoại trừ Thiên Nhân ra, bất kỳ ai cũng không thể khiến nàng bị thương nặng như vậy.
Kim Lăng nhắm hai mắt lại, nói:
- Ngươi bị ngốc à? Trong lúc Thiên Môn khảo thí, bất kể là Thiên Nhân của thế lực nào bên ngoài cũng không thể tiến vào Thiên Đế Sơn, cho dù có cao nhân đến bái phỏng Thiên Đế Sơn thì cũng đi cùng với đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, phòng ngừa thí sinh mời cường giả trong gia tộc diệt trừ kình địch của mình.
Kim Vũ Hồn nói:
- Vậy ta sẽ đi nói cho Tam thúc, để cho hắn ra tay làm thịt tên kia. Tam thúc chính là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, tu vi thông thiên, muốn diệt trừ một thí sinh còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
- Không cần! Nếu như giết một tên đối thủ cùng cảnh giới mà còn phải thỉnh trưởng bối trong gia tộc ra tay, vậy thì sau này ta làm sao còn chỗ đứng trong gia tộc nữa?
Kim Lăng lạnh lùng liếc nhìn Kim Vũ Hồn, nói:
- Ngươi ra ngoài đi! Trận chiến vừa rồi mặc dù khiến ta trọng thương, nhưng cũng khiến ta ngộ ra một vài Đạo lý.
- Vừa rồi ta đã tới tòa trang viên của tu sĩ Cửu Việt Cương, phát hiện thi thể thành viên Phần Kiếm Tông, dường như Phương Kiệt đã thất bại, thật đúng là phế vật, dù sao cũng là Võ giả Ngũ Bộ Thiên Thê, vậy mà ngay cả một Dưỡng Tâm Sư Nhất Bộ Thiên Thê cũng không giết được.
Kim Vũ Hồn tức giận nói.
Nghe nói như vậy, thần sắc Kim Lăng chợt động, trở nên cực kỳ nghiêm túc, nói:
- Sau này không được đi trêu chọc tên Dưỡng Tâm Sư đó nữa.
- Vì sao?
Kim Vũ Hồn khó hiểu hỏi.
- Bảo ngươi đừng đi thì ngươi đừng đi. Nếu ngươi không nghe thì ta cũng không có biện pháp, dù sao cha cũng có rất nhiều người con, cũng không quan tâm việc ít đi một người như ngươi.
- Ta nào dám không nghe lời của tỷ, nếu tỷ đã nói ta không được trêu chọc hắn thì ta không đi là được rồi.
Kim Vũ Hồn ũ rũ nói.
- Ngươi hãy đi đưa tin cho Tam thúc, để hắn tìm người mua giúp ta một gốc thông linh kỳ dược dùng để ngộ Đạo, sau đó đưa đến Thiên Môn Thành, ta muốn chuẩn bị trùng kích Thiên Nhân cảnh. Lần này vùng vẫy giữa lằn ranh sinh tử đã giúp ta thu hoạch không nhỏ, nói không chừng còn có thể nhất cử trùng kích Thiên Nhân cảnh, trở thành tồn tại ngang vai ngang vế với đám người Lạc Vũ.
Kim Lăng nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.
- Được! Bây giờ ta sẽ đi ngay.
Kim Vũ Hồn lộ vẻ mừng rỡ, nếu như tỷ tỷ trùng kích tới Thiên Nhân cảnh, như vậy sau này mình chẳng phải có thể hô phong hoán vũ tại Thiên Đế Sơn ư? Thật là tốt quá.