Thình!
Thình!
Xung quanh Diêm Tuyền Thành lúc này bị bao vây bởi thứ tiết tấu quỷ dị tựa nhịp đập của tim như vậy. Theo đó, trong bóng tối quanh Diêm Tuyền Thành dần dần hiện ra vô số thân ảnh.
Thứ Thần! Thần linh!
Thứ Thần đi dưới đất và thần linh ngồi trên vương tọa khổng lồ bay qua.
Ít nhất có hai mươi vị thần lnh và vài trăm Thứ Thần bao vây hoàn toàn Diêm Tuyền Thành.
- Ninh Tiểu Xuyên, mau cút ra đây cho lão tử!
Sau khi xuất hiện, trên vương tọa, một vị thần linh giận dữ quát lớn.
Vị tà thần này thân hình cao lớn, màu da đỏ rực, sau lưng là sáu đôi vũ dực đen. Đó chính là Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần mà Ninh Tiểu Xuyên gặp năm xưa.
Đông Hoàng Tà Thần tính cách nóng nảy, vừa tới đã gầm lên với Ninh Tiểu Xuyên.
- Cái tên Đông Hoàng này vẫn nóng nảy như vậy.
Diêm Tuyền Lão Tổ đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, quay sang Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tiếp theo ngươi định làm thế nào?
- Đương nhiên là tới đó nói chuyện.Nếu họ có thể chủ động đầu hàng thì đương nhiên là tốt nhất rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gật gù thản nhiên nói.
Rồi hắn bay lên, tới trước mặt nhưng tà thần kia.
- Muốn khiến chúng chủ động đầu hàng đúng là nằm mơ.
Diêm Tuyền Lão Tổ lầm bầm, cũng theo sau Ninh Tiểu Xuyên.
Tất cả đã coi Diêm Tuyền Lão Tổ cùng hội với Ninh Tiểu Xuyên, nên lão cũng chỉ còn cách đi tới cùng với Ninh Tiểu Xuyên.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên và Diêm Tuyền Lão Tổ cùng xuất hiện, Đông Hoàng Tà Thần đứng dậy, thân hình cao lớn phát ra thần uy cường đại quét qua Ninh Tiểu Xuyên và Diêm Tuyền Lão Tổ.
- Diêm Tuyền, ngươi lại cùng hội với tên tiểu tử này thật. Lẽ nào ngươi không biết hắn không phải người của các bộ tộc ở Địa Ngục chúng ta mà là nhân tộc ở Đại Diêm hay sao?
Giọng nói hùng hồn vọng ra.
- Đông Hoàng, ta muốn làm gì hình như không phải việc của ngươi.
Diêm Tuyền Lão Tổ liếc nhìn Đông Hoàng Tà Thần một cái, thản nhiên nói.
Đông Hoàng Tà Thần nghe vậy đại nộ, bước xuống khỏi vương toạ, chuẩn bị ra tay với Diêm Tuyền Lão Tổ.
Ninh Tiểu Xuyên bước ra chặn giữa hai bên, ánh mắt nhìn những tà thần kia một lượt mới nói:
- Các ngươi đều đã biết về ta thì ta cũng không nói những lời thừa thãi nữa. Lần này ta tới đây là chuẩn bị đưa tất cả các ngươi ra khỏi Địa Ngục.
- Cái gì? Có thể cho bọn ta rời khỏi Địa Ngục?
Tà thần xung quanh, bao gồm cả Đông Hoàng Tà Thần, thần sắc đại biến.
Họ đã bị môi trường trong Địa Ngục giày vò nhiều năm như vậy, nằm mơ cũng muốn rời khỏi đây.
Thanh Đế lúc này thản nhiên nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nói điều kiện đi.
Thanh Đế lên tiếng, toàn bộ tà thần đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên..
Đương nhiên ai cũng biết chẳng lấy đâu ra bữa cơm miễn phí nên cho dù vô cùng kích động cũng cố gắng kiềm chế đợi Ninh Tiểu Xuyên.
- Ha ha, các vị quả nhiên là người thông minh. Lần này ta gọi hết các vị tới đây là để tiết kiệm công sức, nếu không ta lại phải tới từng bộ lạc đàm phán với các vị.
Ninh Tiểu Xuyên cười rồi nói tiếp.
- Điều kiện của ta rất đơn giản, sau khi mọi người rời khỏi Địa Ngục thì phải để ta sai khiến một trăm năm. Sau thời gian đó nếu vẫn không muốn dung nhập Đại Diêm thì các vị bắt buộc phải rời khỏi Đại Diêm, tìm nơi khác sinh sống.
Ninh Tiểu Xuyên dứt lời, mọi người xung quanh lập tức chìm vào trầm mặc.
Ngoài Diêm Tuyền Lão Tổ ra, những tà thần khác căn bản không thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có điều kiện như vậy.
Sau một khoảng lặng, đột nhiên có tà thần cười khảy.
- Để ngươi sai khiến một trăm năm! Ta không nghe nhầm chứ? Ngươi một Thứ Thần mà muốn thần linh bọn ta làm nô bộc sao? Cẩn thận tham quá mà chết.
Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm tà thần đó, chỉ nhìn Thanh Đế.
Thanh Đế ngồi trên vương toạ làm bằng xương, vẻ mặt mang chút ưu thương nhàn nhạt. Khi Ninh Tiểu Xuyên nhìn tới thì vừa hay hắn cũng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Khoé miệng hơi cong lên, Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Các hạ chính là Thanh Đế đúng không? Giờ mẹ con Thanh Cơ đều trong tay ta, nếu muốn cứu người thì hãy đồng ý điều kiện của ta. Giờ ta cho ngài ba giây quyết định.
Chỉ ba giây là phải có quyết định.
Thanh Đế có vài phần do dự, nhưng cuối cùng chưa tới ba giây thì hắn đã đứng dậy, nhìn Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đúng là một thiên tài, nhưng chỉ vậy mà muốn hàng phục ta thì còn chưa đủ. Trừ phi thực lực ngươi hơn ta, nếu không hôm nay bọn ta sẽ liều mạng với ngươi.
Thanh Đế nói khiến những tà thần xung quanh đều cười đợi xem Thanh Đế động thủ với Ninh Tiểu Xuyên.
Họ cũng muốn nhân cơ hội này xem thực lực Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đến mức nào.
Còn Diêm Tuyền Lão Tổ thì cười thầm.
Thực lực Thanh Đế đúng là rất cường hãn, nhưng Diêm Tuyền Lão Tổ biết bị phong ấn trong Địa Ngục lâu như vậy, thực lực Thanh Đế đã không còn như xưa. Mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại quá mạnh, một chiêu pháp tắc cự thú của hắn đến giờ Diêm Tuyền Lão Tổ vẫn thấy sợ. Vì thế Diêm Tuyền Lão Tổ đã chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh thắng Thanh Đế không khó.
Chỉ cần hàng phục được Thanh Đế là bên hắn sẽ có một trợ thủ đắc lực.
Trước sự chú ý của tất cả tà thần, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cười lớn, sau đó ngưng thần nhìn Thanh Đế:
- Ngươi nghĩ ta là đồ ngốc sao? Trong tay ta có con tin, dựa vào cái gì mà phải sống chết với ngươi? Nếu ta thật sự muốn đấu với ngươi thì còn bắt con tin làm cái mẹ gì? Giờ ta chỉ cho ngươi hai lựa chọn. Một là đầu hàng, ta trả người cho ngươi. Hai là đấu với ta, sau này ngươi cũng đừng mong gặp lại mẹ con Thanh Cơ nữa.
Rất thẳng thừng, rất bá đạo.
Xung quanh trợn mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, dường như không ngờ Ninh Tiểu Xuyên còn cứng rắn, bá khí hơn cả họ.
Nhìn vẻ mặt do dự của Thanh Đế, Ninh Tiểu Xuyên đầy khinh thường nói:
- Thanh Đế, mẫu thân Thanh Cơ ngày đêm nhớ nhung ngươi, cho dù rơi vào tay ta cũng không chịu bán đứng ngươi. Giờ ngươi lại lưỡng lự như vậy, rõ ràng không muốn hy sinh một chút vì bà ấy. Xem ra, đôi khi một bên hy sinh thật không thể nhận được báo đáp. Lát nữa ta nói lại chuyện này cho hai mẹ con họ, coi như cũng để họ biết mà dừng lại.
- Ta đã mất Tiểu Thanh một lần, giờ lại mất thêm lần nữa sao?1
Thanh Đế sắc mặt tái đi, lẩm nhẩm.
Nhưng chỉ do dự một lát, Thanh Đế lập tức hồi phục sự lạnh lùng, nhìn Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói:
- Ta đồng ý điều kiện của ngươi. Từ nay về sau ta nghe theo sự điều khiển của ngươi. Nhưng người của Thanh Đế Bộ lựa chọn thế nào thì ta không can thiệp.
Thanh Đế rời khỏi vương toạ, tiến về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Lão tổ, người đi đâu bọn ta đương nhiên theo đó.
Những Thứ Thần của Thanh Đế Bộ gần như không chút do dự, cũng tiến tới.
Thanh Đế Bộ đầu hàng đơn giản vậy sao?
Diêm Tuyền Lão Tổ nhìn Thanh Đế Bộ, khóc không được cười cũng không xong. Chỉ một nữ nhân đã hàng phục được Thanh Đế, cái này cũng thật như trò trẻ con.
Nhìn Thanh Đế tiến tới cạnh mình, Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Thanh Đế, lần này chắc chắn ngươi đã có lựa chọn đúng đắn. Hai người Thanh Cơ bọn họ ở phía dưới, ngươi đi gặp họ đi.
Thanh Đế đã cảm nhận được vị trí của hai mẹ con Thanh Cơ, nhìn xuống một lượt hắn nhíu mày:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi yên tâm để ta đi gặp họ sao. Nếu ta đưa họ đi luôn, vi phạm lời hứa thì ngươi mất cả chì lẫn chài.
Ninh Tiểu Xuyên day day trán:
- Không sao. Nếu xảy ra thật thì ta cũng không bận tâm. Dù sao thì ta làm vậy cũng chỉ vì Thanh Cơ mà thôi. Ai bảo Thanh Cơ và muội muội ta thân thiết như vậy. Giờ ta làm vậy, sau này cho dù trở mặt với Thanh Đế Bộ thì chắc Thanh Cơ cũng không có lý do trách ta.
Thanh Đế chau mày, hắn nhận ra dường như Ninh Tiểu Xuyên không coi Thanh Đế hắn ra gì.
Bị người khác xem nhẹ như vậy đương nhiên cảm giác không tốt. Tuến về Diêm Tuyền Thành vài bước, Thanh Đế không kìm được lại nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu ta thật sự làm như vừa nói, đưa mẹ con Thanh Cơ đi rồi quay lại đối đầu với ngươi thì ngươi sẽ làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn:
- Giết không cần hỏi. Ta sẽ huỷ diệt cả Thanh Đế Bộ, không giữ lại một ai hết.
Cho dù là thần linh nhưng nghe lời nói đầy sát khí của Ninh Tiểu Xuyên, Thanh Đế cũng không kìm được run lên.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Thanh Đế mới quay người đi vào Diêm Tuyền Thành.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên hàng phục được Thanh Đế Bộ bằng thủ đoạn đó, các tà thần khác đều vô cùng phẫn nộ, ánh mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên chứa đầy hoả khí.
Đông Hoàng Tà Thần tính tình nóng nảy, gầm lên:
- Tiểu tử bỉ ổi. Uy hiếp Thanh Đế như vậy! Đông Hoàng ta chẳng có gì cho ngươi uy hiếp. Hôm nay Đông Hoàng ta nhất định sẽ băm nát ngươi.
- Không có gì đáng uy hiếp? Ngươi nghĩ vậy thật sao?
Ninh Tiểu Xuyên cười, nhìn Đông Hoàng Tà Thần một cái rồi thần sắc tối lại, nhìn quanh, nói:
- Vừa rồi ta và người của Thanh Đế Bộ có chút giao tình nên hàng phục họ mới nhẹ nhàng như vậy. Ta với các ngươi chẳng có giao tình gì nên giờ ta cho các ngươi hai lựa chọn. Một là hàng phục, ta đưa các ngươi rời khỏi đây. Hai là không hàng phục, các ngươi đều sẽ phải chết.
Thình!
Xung quanh Diêm Tuyền Thành lúc này bị bao vây bởi thứ tiết tấu quỷ dị tựa nhịp đập của tim như vậy. Theo đó, trong bóng tối quanh Diêm Tuyền Thành dần dần hiện ra vô số thân ảnh.
Thứ Thần! Thần linh!
Thứ Thần đi dưới đất và thần linh ngồi trên vương tọa khổng lồ bay qua.
Ít nhất có hai mươi vị thần lnh và vài trăm Thứ Thần bao vây hoàn toàn Diêm Tuyền Thành.
- Ninh Tiểu Xuyên, mau cút ra đây cho lão tử!
Sau khi xuất hiện, trên vương tọa, một vị thần linh giận dữ quát lớn.
Vị tà thần này thân hình cao lớn, màu da đỏ rực, sau lưng là sáu đôi vũ dực đen. Đó chính là Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần mà Ninh Tiểu Xuyên gặp năm xưa.
Đông Hoàng Tà Thần tính cách nóng nảy, vừa tới đã gầm lên với Ninh Tiểu Xuyên.
- Cái tên Đông Hoàng này vẫn nóng nảy như vậy.
Diêm Tuyền Lão Tổ đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, quay sang Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tiếp theo ngươi định làm thế nào?
- Đương nhiên là tới đó nói chuyện.Nếu họ có thể chủ động đầu hàng thì đương nhiên là tốt nhất rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gật gù thản nhiên nói.
Rồi hắn bay lên, tới trước mặt nhưng tà thần kia.
- Muốn khiến chúng chủ động đầu hàng đúng là nằm mơ.
Diêm Tuyền Lão Tổ lầm bầm, cũng theo sau Ninh Tiểu Xuyên.
Tất cả đã coi Diêm Tuyền Lão Tổ cùng hội với Ninh Tiểu Xuyên, nên lão cũng chỉ còn cách đi tới cùng với Ninh Tiểu Xuyên.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên và Diêm Tuyền Lão Tổ cùng xuất hiện, Đông Hoàng Tà Thần đứng dậy, thân hình cao lớn phát ra thần uy cường đại quét qua Ninh Tiểu Xuyên và Diêm Tuyền Lão Tổ.
- Diêm Tuyền, ngươi lại cùng hội với tên tiểu tử này thật. Lẽ nào ngươi không biết hắn không phải người của các bộ tộc ở Địa Ngục chúng ta mà là nhân tộc ở Đại Diêm hay sao?
Giọng nói hùng hồn vọng ra.
- Đông Hoàng, ta muốn làm gì hình như không phải việc của ngươi.
Diêm Tuyền Lão Tổ liếc nhìn Đông Hoàng Tà Thần một cái, thản nhiên nói.
Đông Hoàng Tà Thần nghe vậy đại nộ, bước xuống khỏi vương toạ, chuẩn bị ra tay với Diêm Tuyền Lão Tổ.
Ninh Tiểu Xuyên bước ra chặn giữa hai bên, ánh mắt nhìn những tà thần kia một lượt mới nói:
- Các ngươi đều đã biết về ta thì ta cũng không nói những lời thừa thãi nữa. Lần này ta tới đây là chuẩn bị đưa tất cả các ngươi ra khỏi Địa Ngục.
- Cái gì? Có thể cho bọn ta rời khỏi Địa Ngục?
Tà thần xung quanh, bao gồm cả Đông Hoàng Tà Thần, thần sắc đại biến.
Họ đã bị môi trường trong Địa Ngục giày vò nhiều năm như vậy, nằm mơ cũng muốn rời khỏi đây.
Thanh Đế lúc này thản nhiên nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nói điều kiện đi.
Thanh Đế lên tiếng, toàn bộ tà thần đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên..
Đương nhiên ai cũng biết chẳng lấy đâu ra bữa cơm miễn phí nên cho dù vô cùng kích động cũng cố gắng kiềm chế đợi Ninh Tiểu Xuyên.
- Ha ha, các vị quả nhiên là người thông minh. Lần này ta gọi hết các vị tới đây là để tiết kiệm công sức, nếu không ta lại phải tới từng bộ lạc đàm phán với các vị.
Ninh Tiểu Xuyên cười rồi nói tiếp.
- Điều kiện của ta rất đơn giản, sau khi mọi người rời khỏi Địa Ngục thì phải để ta sai khiến một trăm năm. Sau thời gian đó nếu vẫn không muốn dung nhập Đại Diêm thì các vị bắt buộc phải rời khỏi Đại Diêm, tìm nơi khác sinh sống.
Ninh Tiểu Xuyên dứt lời, mọi người xung quanh lập tức chìm vào trầm mặc.
Ngoài Diêm Tuyền Lão Tổ ra, những tà thần khác căn bản không thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có điều kiện như vậy.
Sau một khoảng lặng, đột nhiên có tà thần cười khảy.
- Để ngươi sai khiến một trăm năm! Ta không nghe nhầm chứ? Ngươi một Thứ Thần mà muốn thần linh bọn ta làm nô bộc sao? Cẩn thận tham quá mà chết.
Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm tà thần đó, chỉ nhìn Thanh Đế.
Thanh Đế ngồi trên vương toạ làm bằng xương, vẻ mặt mang chút ưu thương nhàn nhạt. Khi Ninh Tiểu Xuyên nhìn tới thì vừa hay hắn cũng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Khoé miệng hơi cong lên, Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Các hạ chính là Thanh Đế đúng không? Giờ mẹ con Thanh Cơ đều trong tay ta, nếu muốn cứu người thì hãy đồng ý điều kiện của ta. Giờ ta cho ngài ba giây quyết định.
Chỉ ba giây là phải có quyết định.
Thanh Đế có vài phần do dự, nhưng cuối cùng chưa tới ba giây thì hắn đã đứng dậy, nhìn Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đúng là một thiên tài, nhưng chỉ vậy mà muốn hàng phục ta thì còn chưa đủ. Trừ phi thực lực ngươi hơn ta, nếu không hôm nay bọn ta sẽ liều mạng với ngươi.
Thanh Đế nói khiến những tà thần xung quanh đều cười đợi xem Thanh Đế động thủ với Ninh Tiểu Xuyên.
Họ cũng muốn nhân cơ hội này xem thực lực Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đến mức nào.
Còn Diêm Tuyền Lão Tổ thì cười thầm.
Thực lực Thanh Đế đúng là rất cường hãn, nhưng Diêm Tuyền Lão Tổ biết bị phong ấn trong Địa Ngục lâu như vậy, thực lực Thanh Đế đã không còn như xưa. Mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại quá mạnh, một chiêu pháp tắc cự thú của hắn đến giờ Diêm Tuyền Lão Tổ vẫn thấy sợ. Vì thế Diêm Tuyền Lão Tổ đã chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh thắng Thanh Đế không khó.
Chỉ cần hàng phục được Thanh Đế là bên hắn sẽ có một trợ thủ đắc lực.
Trước sự chú ý của tất cả tà thần, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cười lớn, sau đó ngưng thần nhìn Thanh Đế:
- Ngươi nghĩ ta là đồ ngốc sao? Trong tay ta có con tin, dựa vào cái gì mà phải sống chết với ngươi? Nếu ta thật sự muốn đấu với ngươi thì còn bắt con tin làm cái mẹ gì? Giờ ta chỉ cho ngươi hai lựa chọn. Một là đầu hàng, ta trả người cho ngươi. Hai là đấu với ta, sau này ngươi cũng đừng mong gặp lại mẹ con Thanh Cơ nữa.
Rất thẳng thừng, rất bá đạo.
Xung quanh trợn mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, dường như không ngờ Ninh Tiểu Xuyên còn cứng rắn, bá khí hơn cả họ.
Nhìn vẻ mặt do dự của Thanh Đế, Ninh Tiểu Xuyên đầy khinh thường nói:
- Thanh Đế, mẫu thân Thanh Cơ ngày đêm nhớ nhung ngươi, cho dù rơi vào tay ta cũng không chịu bán đứng ngươi. Giờ ngươi lại lưỡng lự như vậy, rõ ràng không muốn hy sinh một chút vì bà ấy. Xem ra, đôi khi một bên hy sinh thật không thể nhận được báo đáp. Lát nữa ta nói lại chuyện này cho hai mẹ con họ, coi như cũng để họ biết mà dừng lại.
- Ta đã mất Tiểu Thanh một lần, giờ lại mất thêm lần nữa sao?1
Thanh Đế sắc mặt tái đi, lẩm nhẩm.
Nhưng chỉ do dự một lát, Thanh Đế lập tức hồi phục sự lạnh lùng, nhìn Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói:
- Ta đồng ý điều kiện của ngươi. Từ nay về sau ta nghe theo sự điều khiển của ngươi. Nhưng người của Thanh Đế Bộ lựa chọn thế nào thì ta không can thiệp.
Thanh Đế rời khỏi vương toạ, tiến về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Lão tổ, người đi đâu bọn ta đương nhiên theo đó.
Những Thứ Thần của Thanh Đế Bộ gần như không chút do dự, cũng tiến tới.
Thanh Đế Bộ đầu hàng đơn giản vậy sao?
Diêm Tuyền Lão Tổ nhìn Thanh Đế Bộ, khóc không được cười cũng không xong. Chỉ một nữ nhân đã hàng phục được Thanh Đế, cái này cũng thật như trò trẻ con.
Nhìn Thanh Đế tiến tới cạnh mình, Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Thanh Đế, lần này chắc chắn ngươi đã có lựa chọn đúng đắn. Hai người Thanh Cơ bọn họ ở phía dưới, ngươi đi gặp họ đi.
Thanh Đế đã cảm nhận được vị trí của hai mẹ con Thanh Cơ, nhìn xuống một lượt hắn nhíu mày:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi yên tâm để ta đi gặp họ sao. Nếu ta đưa họ đi luôn, vi phạm lời hứa thì ngươi mất cả chì lẫn chài.
Ninh Tiểu Xuyên day day trán:
- Không sao. Nếu xảy ra thật thì ta cũng không bận tâm. Dù sao thì ta làm vậy cũng chỉ vì Thanh Cơ mà thôi. Ai bảo Thanh Cơ và muội muội ta thân thiết như vậy. Giờ ta làm vậy, sau này cho dù trở mặt với Thanh Đế Bộ thì chắc Thanh Cơ cũng không có lý do trách ta.
Thanh Đế chau mày, hắn nhận ra dường như Ninh Tiểu Xuyên không coi Thanh Đế hắn ra gì.
Bị người khác xem nhẹ như vậy đương nhiên cảm giác không tốt. Tuến về Diêm Tuyền Thành vài bước, Thanh Đế không kìm được lại nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu ta thật sự làm như vừa nói, đưa mẹ con Thanh Cơ đi rồi quay lại đối đầu với ngươi thì ngươi sẽ làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn:
- Giết không cần hỏi. Ta sẽ huỷ diệt cả Thanh Đế Bộ, không giữ lại một ai hết.
Cho dù là thần linh nhưng nghe lời nói đầy sát khí của Ninh Tiểu Xuyên, Thanh Đế cũng không kìm được run lên.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Thanh Đế mới quay người đi vào Diêm Tuyền Thành.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên hàng phục được Thanh Đế Bộ bằng thủ đoạn đó, các tà thần khác đều vô cùng phẫn nộ, ánh mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên chứa đầy hoả khí.
Đông Hoàng Tà Thần tính tình nóng nảy, gầm lên:
- Tiểu tử bỉ ổi. Uy hiếp Thanh Đế như vậy! Đông Hoàng ta chẳng có gì cho ngươi uy hiếp. Hôm nay Đông Hoàng ta nhất định sẽ băm nát ngươi.
- Không có gì đáng uy hiếp? Ngươi nghĩ vậy thật sao?
Ninh Tiểu Xuyên cười, nhìn Đông Hoàng Tà Thần một cái rồi thần sắc tối lại, nhìn quanh, nói:
- Vừa rồi ta và người của Thanh Đế Bộ có chút giao tình nên hàng phục họ mới nhẹ nhàng như vậy. Ta với các ngươi chẳng có giao tình gì nên giờ ta cho các ngươi hai lựa chọn. Một là hàng phục, ta đưa các ngươi rời khỏi đây. Hai là không hàng phục, các ngươi đều sẽ phải chết.