Ngọc Ngưng Sanh khoanh chân ngồi trên không trung, sắc mặt vẫn như cũ bình tĩnh, nhưng chỉ có một mình nàng mới có thể cảm giác được, hiện tại hai má của nàng vẫn đang hơi chút nóng lên.
- Lúc nãy ta vậy mà lại làm ra loại chuyện ngu xuẩn như vậy, nếu không phải Tiểu Xuyên kịp thời chạy tới, ta gần như đã hại chết thân nhân của hắn rồi!
Quan tâm tất loạn! Ngọc Ngưng Sanh cũng bởi vì biết được tao ngộ của các thân nhân bằng hữu của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên sau khi gặp được đám người Lãnh Vô Ưu, nàng lập tức không nhịn được cố tình nhằm vào bọn chúng, ngay cả hậu quả của việc làm như vậy cũng chưa có suy nghĩ kỹ càng. Hiện tại ngay cả bản thân Ngọc Ngưng Sanh cũng nghĩ không ra, lúc đó chính mình như thế nào lại đầu óc nóng lên như vậy, trực tiếp ngu ngốc hồ hồ đi chống lại gã Lãnh Vô Ưu kia.
- May mà Tiểu Xuyên tại thời điểm tối hậu quan đầu đã kịp thời chạy tới, hơn nữa còn trở nên mạnh mẽ như vậy!
Ngọc Ngưng Sanh khoanh chân ngồi trên không trung, bắt đầu luyện hóa khỏa Thần cách kia. Hiện tại toàn thân nàng nhìn qua tựa hồ như đang bị một cỗ Pháp tắc mông lung bao vây lại.
o0o
Trong Quy Khư, lúc này Ninh Tiểu Xuyên đang nắm lấy Tâm Ma trong tay. Tâm Ma trước đây vốn dĩ vô cùng cường đại, nhưng giờ phút này ở trong tay Ninh Tiểu Xuyên lại chẳng khác nào một con kiến hôi vậy.
- Ngươi làm sao có thể trở nên mạnh mẽ như vậy? Điều đó không có khả năng!
Tâm Ma có chút kinh hãi quan sát Ninh Tiểu Xuyên. Ngay một khắc Ninh Tiểu Xuyên vừa từ trong Địa Ngục đi ra, hắn đã lặng lẽ theo dõi Ninh Tiểu Xuyên. Nếu vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên thật sự bị Lãnh Vô Ưu bắt giữ, hắn tuyệt đối sẽ lập tức xuất thủ, giành lại Ninh Tiểu Xuyên. Nói cho cùng, Tâm Ma vẫn muốn nhận được truyền thừa của Diệt Thế Đạo từ trên người Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng hiện tại, Tâm Ma lại cảm giác được một cỗ cảm giác áp bách khiến cho hắn hít thở không thông từ trên người Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên không để ý tới câu hỏi của Tâm Ma, thân thể khẽ chấn động một cái, một đám sương mù giống như hư ảnh vậy chợt từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lao ra. Sau khi đoàn sương mỏng này xuất hiện, lập tức liền biến thành bộ dáng một trái tim đang đập bình bịch. Đây chính là mầm móng do Tâm Ma lưu lại trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên. Hiện tại nó đã bị Ninh Tiểu Xuyên mượn cơ hội khu trục ra ngoài.
Cảm thụ được cỗ lực lượng chưởng khống hết thảy mọi thứ trên người Ninh Tiểu Xuyên, Tâm Ma nhất thời nhịn không được, lớn tiếng gào thét:
- Lẽ nào ngươi đã tiến vào Vòng xoáy Địa Ngục? Chỉ có chưởng khống được cỗ lực lượng trong Vòng xoáy Địa Ngục kia, ngươi mới có khả năng trở nên cường đại như vậy!
Tâm Ma mặc dù là Thần linh, nhưng lại thuộc nhóm Thần linh Địa Ngục nguyên thủy nhất. Kỳ thật hắn cũng không tính là quá cường đại, bất quá cũng chính bởi vì hắn không đủ cường đại, cho nên hắn mới có thể còn sống sót ở trong Địa Ngục cho tới hiện tại. Những Thần linh cường đại nguyên thủy nhất còn lại trong Địa Ngục, ví dụ như Quân Thiên Thương kia đều đã sớm bị lực lượng của lò luyện đan luyện hóa mất rồi.
Đám Thần linh còn sót lại như Tâm Ma đã từng tận mắt chứng kiến đám người Quân Thiên Thương tử vong, mặc dù biết rõ trong Vòng xoáy Địa Ngục có một cỗ lực lượng cường đại đến cực điểm, nhưng bọn chúng cũng chưa bao giờ dám tiến vào Vòng xoáy Địa Ngục để tìm kiếm cỗ lực lượng kia. Hiện tại nhìn thấy vũ lực tuyệt thế trên người Ninh Tiểu Xuyên, Tâm Ma liền lập tức nghĩ tới cỗ lực lượng tuyệt cường trong Vòng xoáy Địa Ngục kia. Đồ vật sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục kia chính là tồn tại đáng sợ nhất trong lòng tất cả các Tà nhân trong Địa Ngục.
Hiện tại Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có tâm trí để ý tới Tâm Ma, lúc này đoàn năng lượng trên người hắn mỗi thời mỗi khắc đều đang bạo phát, nếu không tranh thủ trước khi đoàn năng lượng này triệt để biến mất, giải quyết xong hết thảy mọi thứ phiền phức, như vậy sau đó chính là Ninh Tiểu Xuyên gặp phiền phức rồi.
Tiện tay cầm lấy Tâm Ma trong tay, làm giống như Lãnh Vô Ưu lúc trước vậy, Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp ném hắn trở về sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục. Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn lực lượng của lò luyện đan triệt để luyện hóa Tâm Ma.
Sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục, Tâm Ma gần như đã sắp sửa phát điên rồi. Loại cảm giác lực lượng trên người cuồn cuộn không ngừng xói mòn kia khiến cho Tâm Ma nhất thời nhớ lại cảm giác khi bọn chúng vừa mới bắt đầu bị nhốt vào trong Địa Ngục lúc trước. Một cỗ cảm giác tuyệt vọng một lần nữa dâng lên trong lòng Tâm Ma.
Nhưng ngay tại thời điểm Tâm Ma gần như triệt để tuyệt vọng, thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên đã đột nhiên một lần nữa xuất hiện, cầm lấy hắn trong tay, một lần nữa quay trở lại Thế giới Đại Diễn.
- Luyện hóa một tôn Thần linh chân chính, vậy mà còn khó khăn hơn gấp trăm lần so với luyện hóa một tôn Thứ Thần! Cho dù là dùng tới lực lượng của lò luyện đan, muốn triệt để luyện hóa Tâm Ma chí ít cần có thời gian tới mười năm! Hiện tại ta cũng không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy!
Nhìn chằm chằm Tâm Ma trong tay, cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu lại. Hiện tại mặc dù hắn tạm thời có được lực lượng trấn áp hết thảy mọi thứ, nhưng muốn chân chính tiêu diệt hết đám Thần linh này, vẫn cần phải mượn dùng lực lượng của lò luyện đan.
- Nếu không có cách nào tiêu diệt hắn, vậy cũng chỉ có thể lựa chọn một biện pháp khác rồi!
Ninh Tiểu Xuyên vẻn vẹn trầm ngâm trong chốc lát, đã trực tiếp cầm theo Tâm Ma trong tay, xuất hiện trước mặt một phiến Nhân Thần Chi Môn.
- Không! Chẳng lẽ ngươi muốn đem ta… Không!
Kèm theo thanh âm gào lớn của Tâm Ma, Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp ném Tâm Ma vào trong đạo Nhân Thần Chi Môn này. Phía bên kia Nhân Thần Chi Môn chính là Văn minh Thần Hà, nếu Tâm Ma lại nghĩ muốn làm chuyện xấu gì nữa, vậy thì cứ đi gây tai họa cho Văn minh Thần Hà là được rồi. Bất quá, với thực lực hiện tại của Tâm Ma, tiến vào Văn minh Thần Hà sợ rằng chỉ có nước bị người khác khi dễ mà thôi. Cũng khó trách hắn liều mạng cũng không muốn tiến vào Văn minh Thần Hà.
Sau khi giải quyết xong Tâm Ma, ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên mới thoáng nhìn về phía phương hướng Thiên Đình.
Thiên Đình lúc này đã bị một tầng màng mỏng giống như quang tráo vậy bao phủ. Đây là Pháp trận Thượng Cổ lợi dụng Đại Lục Chi Tâm kích phát ra. Trước khi đám cao thủ Nguyên Giới chưa tới, Thiên Đình chính là mượn tòa trận pháp này ngăn cản công kích của đám cao thủ Văn minh Thần Hà. Ngay cả Thứ Thần cũng không làm gì được tòa trận pháp này, có thể tưởng tượng uy lực của tòa trận pháp này lợi hại tới mức nào.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên rơi xuống trên tòa trận pháp này, liền lập tức nhìn thấy vô số đệ tử Thần Trữ Cung đang tu luyện bên trong trận pháp. Có sự bảo hộ của Pháp trận Thượng Cổ, Thiên Đình lúc này giống như là ở trong một phiến không gian khác vậy, cho nên đối với những biến cố vừa mới diễn ra tại Thế giới Đại Diễn lúc trước, đám thiên tài của Thần Trữ Cung này căn bản không biết một chút gì.
Hiện tại trong toàn thể Thiên Đình, kẻ biết được tin tức Lãnh Vô Ưu đã bị giết cũng chỉ có duy nhất một gã Thứ Thần ở lại lưu thủ trong Thiên Đình mà thôi. Gã Thứ Thần này đồng dạng cũng đến từ Nguyên Giới, vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên gầm lên giận dữ, ngay cả cao thủ Thứ Thần cũng bị Ninh Tiểu Xuyên rống đến chết. Gã Thứ Thần này xem như vận khí khá tốt, trốn bên trong Pháp trận Thượng Cổ, đã thành công trốn thoát một kiếp. Bất quá hiện tại, hắn cũng đã bị dọa cho toàn thân run rẩy.
Nhìn thấy ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên đang nhìn về phía Thiên Đình, thân ảnh gã Thứ Thần này khẽ lóe lên, đã trực tiếp xuất hiện trong địa lao bên dưới Thiên Đình.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta biết rõ ngươi lợi hại! Nhưng hiện tại tất cả thân nhân của ngươi đều đang ở trong tay ta, nếu ngươi dám làm gì, ta sẽ trực tiếp giết chết toàn bộ bọn chúng!
Gã Thứ Thần này hiện tại đã gần như điên cuồng, chỉ có thể lợi dụng thân nhân của Ninh Tiểu Xuyên để uy hiếp đối phương, bằng không, một đầu ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể giết chết hắn.
Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng trên không trung Thế giới Đại Diễn, ánh mắt lạnh lùng đảo quét xuống phía dưới. Với năng lực hiện tại của hắn, mặc dù có thể mạnh mẽ phá vỡ Pháp trận Thượng Cổ trước mặt, nhưng cũng cần có một đoạn thời gian. Dù chỉ cần thời gian một cái chớp mắt mà thôi, nhưng chỉ sợ cũng đã đủ để gã Thứ Thần này giết chết toàn bộ đám người Ninh Hinh Nhi rồi. Dưới tình huống như thế này, cho dù là Ninh Tiểu Xuyên cũng phải lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Trong địa lao bên dưới Thiên Đình, gã Thứ Thần này mạnh mẽ phá nát một đạo quang trụ, sau đó bắt Ninh Hinh Nhi trong đó tới trước mặt chính mình. Trong tay đã có con tin, thần sắc của hắn mới trở nên tốt hơn một chút. Đúng lúc này, bên tai hắn đột nhiên chợt vang lên một tiếng than nhẹ:
- Ta không muốn giết ngươi! Ngươi mau thả người xuống, tự mình rời khỏi đi!
- Là ai?
Gã Thứ Thần này hiện tại đã hơi có chút thần hồn nát thần tính, vừa nghe được thanh âm thở dài này, thần sắc đã lập tức khẩn trương nhìn sang một bên. Trong địa lao hôn ám, Phong Nguyệt Hề đồng dạng đang bị nhốt trong một đạo quang trụ chợt chậm rãi mở mắt ra. Tiếng thở dài vừa rồi chính là do Phong Nguyệt Hề phát ra.
- Hừ! Giả thần giả quỷ!
Nhìn thấy kẻ uy hiếp mình cũng chỉ là một tù phạm trong tay chính mình, gã Thứ Thần này khinh thường hừ lạnh một tiếng, tiện tay cũng trảo một cái về phía Phong Nguyệt Hề. Dù sao người trong này cũng đều là con tin, hắn cũng không để ý con tin trong tay lại tăng thêm một người.
Bất quá, chưa đợi hắn bắt được Phong Nguyệt Hề, trên người Phong Nguyệt Hề đã đột nhiên dâng lên một cỗ liệt hỏa, đạo quang trụ đang vây khốn nàng bị cỗ liệt hỏa này thiêu đốt, lập tức phát ra thanh âm răng rắc, ngay sau đó liền vỡ tan tành. Một đạo hư ảnh Phượng Hoàng đột nhiên từ trên người Phong Nguyệt Hề lao ra, dọc theo cánh tay của gã Thứ Thần này, cấp tốc xuyên qua thân thể hắn.
Gã Thứ Thần cường đại đến từ Nguyên Giới này, nhãn thần thoáng cái đã trở nên ngốc trệ. Sau một khắc, một cỗ liệt hỏa đột nhiên bốc lên trên người hắn, thiêu đốt thân thể hắn thành tro tàn.
Dễ dàng giết chết một gã Thứ Thần, thần sắc Phong Nguyệt Hề không có bất kỳ biến hóa nào.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta muốn tìm địa phương thanh tĩnh tiếp tục tu luyện! Lần sau hữu duyên gặp lại!
Tựa hồ đã cảm giác được sự tồn tại của Ninh Tiểu Xuyên, Phong Nguyệt Hề nhẹ giọng nói một câu, sau đó thân ảnh trực tiếp biến mất khỏi tòa ngục giam này. Tòa ngục giam này đối với người khác là nơi giam cầm, nhưng đối với Phong Nguyệt Hề lại chỉ là một địa phương thanh tĩnh để nàng tu luyện mà thôi.
Mượn khoảng thời gian bị giam cầm này, Phong Nguyệt Hề rốt cuộc đã khôi phục lại thực lực Thứ Thần. Với thực lực hiện tại của nàng ta, cho dù có đi khắp toàn thể Thế giới Đại Diễn, cũng khó có khả năng gặp phải nguy hiểm gì, càng sẽ không phát sinh sự tình bị Tâm Ma bắt đi như lúc trước.
Ninh Tiểu Xuyên yên lặng nhìn Phong Nguyệt Hề biến mất, trong ánh mắt lộ ra vài phần cảm kích. Cho tới bây giờ, Phong Nguyệt Hề vẫn luôn rất nhiều lần chiếu cố hắn. Vừa rồi chính bởi vì cảm giác được tồn tại của Phong Nguyệt Hề, cho nên Ninh Tiểu Xuyên mới không xuất thủ giết chết gã Thứ Thần Nguyên Giới kia.
Nhìn về phía tòa Pháp trận Thượng Cổ trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất thủ, chụp thẳng lên không trung tòa Pháp trận Thượng Cổ kia. Cả một tòa Pháp trận Thượng Cổ tròn trịa nhất thể, đã hình thành một phiến không gian đơn độc, bị một trảo này của Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp trảo xuống rồi một góc. Giống như một quả cầu bị mạnh mẽ khoét xuống một mảnh vậy, tòa Pháp trận Thượng Cổ nhất thời trở nên phi thường không ổn định. Bất quá, trước khi tòa Pháp trận Thượng Cổ này triệt để bạo loạn, Ninh Tiểu Xuyên đã một lần nữa bổ sung trở lại mảnh không gian hắn vừa mới khoét xuống kia.
Trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, toàn bộ đám người Ninh Hinh Nhi đều xuất hiện ở nơi này. Một trảo vừa rồi của hắn đã cứu đám người Ninh Hinh Nhi từ trong Thiên Đình ra.
Ngồi xếp bằng ngay ngắn trước lối vào Tiếp Thần Tháp, ánh mắt Ngọc Ngưng Sanh có chút tò mò quan sát Ninh Tiểu Xuyên. Nàng căn bản không rõ, vì sao Ninh Tiểu Xuyên không trực tiếp hủy diệt luôn tòa Pháp trận Thượng Cổ bên ngoài Thiên Đình kia?
Ninh Tiểu Xuyên cứu ra toàn bộ thân nhân của mình, vung tay lên đã đưa tất cả bọn họ quay trở về địa phương ban đầu của Đế quốc Ngọc Lam. Hắn đã lợi dụng năng lượng trên người mình, tạo ra ở nơi này một tầng phòng hộ cường đại, trước khi năng lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên triệt để biến mất, không ai có thể động tới đám người bọn họ cả.
- Hiện tại, chỉ còn lại đám người trong Tiếp Thần Tháp rồi!
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn về phía đạo quang môn trên đỉnh đầu kia. Những kẻ đã tiến vào trong quang môn kia kỳ thật mới là cao thủ chân chính của Văn minh Thần Hà. Hiện tại gần như chín thành Thứ Thần của Văn minh Thần Hà đều đang ở trong Tiếp Thần Tháp, nếu Ninh Tiểu Xuyên không thể giải quyết xong bọn chúng, như vậy hết thảy mọi thứ mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đã làm, toàn bộ đều là đang lãng phí thời gian.
Ào ào!
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị động thủ với Tiếp Thần Tháp, một đạo thân ảnh đột nhiên từ trong hải dương dưới chân Ninh Tiểu Xuyên xông lên. Toàn thân hắn quấn quanh vô số sợi xích sắt thô lớn. Những sợi xích sắt này ở trên người hắn không ngừng chuyển động, giống như vô số con rắn nhỏ đang chạy loạn vậy.
- Lúc nãy ta vậy mà lại làm ra loại chuyện ngu xuẩn như vậy, nếu không phải Tiểu Xuyên kịp thời chạy tới, ta gần như đã hại chết thân nhân của hắn rồi!
Quan tâm tất loạn! Ngọc Ngưng Sanh cũng bởi vì biết được tao ngộ của các thân nhân bằng hữu của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên sau khi gặp được đám người Lãnh Vô Ưu, nàng lập tức không nhịn được cố tình nhằm vào bọn chúng, ngay cả hậu quả của việc làm như vậy cũng chưa có suy nghĩ kỹ càng. Hiện tại ngay cả bản thân Ngọc Ngưng Sanh cũng nghĩ không ra, lúc đó chính mình như thế nào lại đầu óc nóng lên như vậy, trực tiếp ngu ngốc hồ hồ đi chống lại gã Lãnh Vô Ưu kia.
- May mà Tiểu Xuyên tại thời điểm tối hậu quan đầu đã kịp thời chạy tới, hơn nữa còn trở nên mạnh mẽ như vậy!
Ngọc Ngưng Sanh khoanh chân ngồi trên không trung, bắt đầu luyện hóa khỏa Thần cách kia. Hiện tại toàn thân nàng nhìn qua tựa hồ như đang bị một cỗ Pháp tắc mông lung bao vây lại.
o0o
Trong Quy Khư, lúc này Ninh Tiểu Xuyên đang nắm lấy Tâm Ma trong tay. Tâm Ma trước đây vốn dĩ vô cùng cường đại, nhưng giờ phút này ở trong tay Ninh Tiểu Xuyên lại chẳng khác nào một con kiến hôi vậy.
- Ngươi làm sao có thể trở nên mạnh mẽ như vậy? Điều đó không có khả năng!
Tâm Ma có chút kinh hãi quan sát Ninh Tiểu Xuyên. Ngay một khắc Ninh Tiểu Xuyên vừa từ trong Địa Ngục đi ra, hắn đã lặng lẽ theo dõi Ninh Tiểu Xuyên. Nếu vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên thật sự bị Lãnh Vô Ưu bắt giữ, hắn tuyệt đối sẽ lập tức xuất thủ, giành lại Ninh Tiểu Xuyên. Nói cho cùng, Tâm Ma vẫn muốn nhận được truyền thừa của Diệt Thế Đạo từ trên người Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng hiện tại, Tâm Ma lại cảm giác được một cỗ cảm giác áp bách khiến cho hắn hít thở không thông từ trên người Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên không để ý tới câu hỏi của Tâm Ma, thân thể khẽ chấn động một cái, một đám sương mù giống như hư ảnh vậy chợt từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lao ra. Sau khi đoàn sương mỏng này xuất hiện, lập tức liền biến thành bộ dáng một trái tim đang đập bình bịch. Đây chính là mầm móng do Tâm Ma lưu lại trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên. Hiện tại nó đã bị Ninh Tiểu Xuyên mượn cơ hội khu trục ra ngoài.
Cảm thụ được cỗ lực lượng chưởng khống hết thảy mọi thứ trên người Ninh Tiểu Xuyên, Tâm Ma nhất thời nhịn không được, lớn tiếng gào thét:
- Lẽ nào ngươi đã tiến vào Vòng xoáy Địa Ngục? Chỉ có chưởng khống được cỗ lực lượng trong Vòng xoáy Địa Ngục kia, ngươi mới có khả năng trở nên cường đại như vậy!
Tâm Ma mặc dù là Thần linh, nhưng lại thuộc nhóm Thần linh Địa Ngục nguyên thủy nhất. Kỳ thật hắn cũng không tính là quá cường đại, bất quá cũng chính bởi vì hắn không đủ cường đại, cho nên hắn mới có thể còn sống sót ở trong Địa Ngục cho tới hiện tại. Những Thần linh cường đại nguyên thủy nhất còn lại trong Địa Ngục, ví dụ như Quân Thiên Thương kia đều đã sớm bị lực lượng của lò luyện đan luyện hóa mất rồi.
Đám Thần linh còn sót lại như Tâm Ma đã từng tận mắt chứng kiến đám người Quân Thiên Thương tử vong, mặc dù biết rõ trong Vòng xoáy Địa Ngục có một cỗ lực lượng cường đại đến cực điểm, nhưng bọn chúng cũng chưa bao giờ dám tiến vào Vòng xoáy Địa Ngục để tìm kiếm cỗ lực lượng kia. Hiện tại nhìn thấy vũ lực tuyệt thế trên người Ninh Tiểu Xuyên, Tâm Ma liền lập tức nghĩ tới cỗ lực lượng tuyệt cường trong Vòng xoáy Địa Ngục kia. Đồ vật sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục kia chính là tồn tại đáng sợ nhất trong lòng tất cả các Tà nhân trong Địa Ngục.
Hiện tại Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có tâm trí để ý tới Tâm Ma, lúc này đoàn năng lượng trên người hắn mỗi thời mỗi khắc đều đang bạo phát, nếu không tranh thủ trước khi đoàn năng lượng này triệt để biến mất, giải quyết xong hết thảy mọi thứ phiền phức, như vậy sau đó chính là Ninh Tiểu Xuyên gặp phiền phức rồi.
Tiện tay cầm lấy Tâm Ma trong tay, làm giống như Lãnh Vô Ưu lúc trước vậy, Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp ném hắn trở về sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục. Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn lực lượng của lò luyện đan triệt để luyện hóa Tâm Ma.
Sâu bên trong Vòng xoáy Địa Ngục, Tâm Ma gần như đã sắp sửa phát điên rồi. Loại cảm giác lực lượng trên người cuồn cuộn không ngừng xói mòn kia khiến cho Tâm Ma nhất thời nhớ lại cảm giác khi bọn chúng vừa mới bắt đầu bị nhốt vào trong Địa Ngục lúc trước. Một cỗ cảm giác tuyệt vọng một lần nữa dâng lên trong lòng Tâm Ma.
Nhưng ngay tại thời điểm Tâm Ma gần như triệt để tuyệt vọng, thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên đã đột nhiên một lần nữa xuất hiện, cầm lấy hắn trong tay, một lần nữa quay trở lại Thế giới Đại Diễn.
- Luyện hóa một tôn Thần linh chân chính, vậy mà còn khó khăn hơn gấp trăm lần so với luyện hóa một tôn Thứ Thần! Cho dù là dùng tới lực lượng của lò luyện đan, muốn triệt để luyện hóa Tâm Ma chí ít cần có thời gian tới mười năm! Hiện tại ta cũng không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy!
Nhìn chằm chằm Tâm Ma trong tay, cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu lại. Hiện tại mặc dù hắn tạm thời có được lực lượng trấn áp hết thảy mọi thứ, nhưng muốn chân chính tiêu diệt hết đám Thần linh này, vẫn cần phải mượn dùng lực lượng của lò luyện đan.
- Nếu không có cách nào tiêu diệt hắn, vậy cũng chỉ có thể lựa chọn một biện pháp khác rồi!
Ninh Tiểu Xuyên vẻn vẹn trầm ngâm trong chốc lát, đã trực tiếp cầm theo Tâm Ma trong tay, xuất hiện trước mặt một phiến Nhân Thần Chi Môn.
- Không! Chẳng lẽ ngươi muốn đem ta… Không!
Kèm theo thanh âm gào lớn của Tâm Ma, Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp ném Tâm Ma vào trong đạo Nhân Thần Chi Môn này. Phía bên kia Nhân Thần Chi Môn chính là Văn minh Thần Hà, nếu Tâm Ma lại nghĩ muốn làm chuyện xấu gì nữa, vậy thì cứ đi gây tai họa cho Văn minh Thần Hà là được rồi. Bất quá, với thực lực hiện tại của Tâm Ma, tiến vào Văn minh Thần Hà sợ rằng chỉ có nước bị người khác khi dễ mà thôi. Cũng khó trách hắn liều mạng cũng không muốn tiến vào Văn minh Thần Hà.
Sau khi giải quyết xong Tâm Ma, ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên mới thoáng nhìn về phía phương hướng Thiên Đình.
Thiên Đình lúc này đã bị một tầng màng mỏng giống như quang tráo vậy bao phủ. Đây là Pháp trận Thượng Cổ lợi dụng Đại Lục Chi Tâm kích phát ra. Trước khi đám cao thủ Nguyên Giới chưa tới, Thiên Đình chính là mượn tòa trận pháp này ngăn cản công kích của đám cao thủ Văn minh Thần Hà. Ngay cả Thứ Thần cũng không làm gì được tòa trận pháp này, có thể tưởng tượng uy lực của tòa trận pháp này lợi hại tới mức nào.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên rơi xuống trên tòa trận pháp này, liền lập tức nhìn thấy vô số đệ tử Thần Trữ Cung đang tu luyện bên trong trận pháp. Có sự bảo hộ của Pháp trận Thượng Cổ, Thiên Đình lúc này giống như là ở trong một phiến không gian khác vậy, cho nên đối với những biến cố vừa mới diễn ra tại Thế giới Đại Diễn lúc trước, đám thiên tài của Thần Trữ Cung này căn bản không biết một chút gì.
Hiện tại trong toàn thể Thiên Đình, kẻ biết được tin tức Lãnh Vô Ưu đã bị giết cũng chỉ có duy nhất một gã Thứ Thần ở lại lưu thủ trong Thiên Đình mà thôi. Gã Thứ Thần này đồng dạng cũng đến từ Nguyên Giới, vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên gầm lên giận dữ, ngay cả cao thủ Thứ Thần cũng bị Ninh Tiểu Xuyên rống đến chết. Gã Thứ Thần này xem như vận khí khá tốt, trốn bên trong Pháp trận Thượng Cổ, đã thành công trốn thoát một kiếp. Bất quá hiện tại, hắn cũng đã bị dọa cho toàn thân run rẩy.
Nhìn thấy ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên đang nhìn về phía Thiên Đình, thân ảnh gã Thứ Thần này khẽ lóe lên, đã trực tiếp xuất hiện trong địa lao bên dưới Thiên Đình.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta biết rõ ngươi lợi hại! Nhưng hiện tại tất cả thân nhân của ngươi đều đang ở trong tay ta, nếu ngươi dám làm gì, ta sẽ trực tiếp giết chết toàn bộ bọn chúng!
Gã Thứ Thần này hiện tại đã gần như điên cuồng, chỉ có thể lợi dụng thân nhân của Ninh Tiểu Xuyên để uy hiếp đối phương, bằng không, một đầu ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể giết chết hắn.
Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng trên không trung Thế giới Đại Diễn, ánh mắt lạnh lùng đảo quét xuống phía dưới. Với năng lực hiện tại của hắn, mặc dù có thể mạnh mẽ phá vỡ Pháp trận Thượng Cổ trước mặt, nhưng cũng cần có một đoạn thời gian. Dù chỉ cần thời gian một cái chớp mắt mà thôi, nhưng chỉ sợ cũng đã đủ để gã Thứ Thần này giết chết toàn bộ đám người Ninh Hinh Nhi rồi. Dưới tình huống như thế này, cho dù là Ninh Tiểu Xuyên cũng phải lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Trong địa lao bên dưới Thiên Đình, gã Thứ Thần này mạnh mẽ phá nát một đạo quang trụ, sau đó bắt Ninh Hinh Nhi trong đó tới trước mặt chính mình. Trong tay đã có con tin, thần sắc của hắn mới trở nên tốt hơn một chút. Đúng lúc này, bên tai hắn đột nhiên chợt vang lên một tiếng than nhẹ:
- Ta không muốn giết ngươi! Ngươi mau thả người xuống, tự mình rời khỏi đi!
- Là ai?
Gã Thứ Thần này hiện tại đã hơi có chút thần hồn nát thần tính, vừa nghe được thanh âm thở dài này, thần sắc đã lập tức khẩn trương nhìn sang một bên. Trong địa lao hôn ám, Phong Nguyệt Hề đồng dạng đang bị nhốt trong một đạo quang trụ chợt chậm rãi mở mắt ra. Tiếng thở dài vừa rồi chính là do Phong Nguyệt Hề phát ra.
- Hừ! Giả thần giả quỷ!
Nhìn thấy kẻ uy hiếp mình cũng chỉ là một tù phạm trong tay chính mình, gã Thứ Thần này khinh thường hừ lạnh một tiếng, tiện tay cũng trảo một cái về phía Phong Nguyệt Hề. Dù sao người trong này cũng đều là con tin, hắn cũng không để ý con tin trong tay lại tăng thêm một người.
Bất quá, chưa đợi hắn bắt được Phong Nguyệt Hề, trên người Phong Nguyệt Hề đã đột nhiên dâng lên một cỗ liệt hỏa, đạo quang trụ đang vây khốn nàng bị cỗ liệt hỏa này thiêu đốt, lập tức phát ra thanh âm răng rắc, ngay sau đó liền vỡ tan tành. Một đạo hư ảnh Phượng Hoàng đột nhiên từ trên người Phong Nguyệt Hề lao ra, dọc theo cánh tay của gã Thứ Thần này, cấp tốc xuyên qua thân thể hắn.
Gã Thứ Thần cường đại đến từ Nguyên Giới này, nhãn thần thoáng cái đã trở nên ngốc trệ. Sau một khắc, một cỗ liệt hỏa đột nhiên bốc lên trên người hắn, thiêu đốt thân thể hắn thành tro tàn.
Dễ dàng giết chết một gã Thứ Thần, thần sắc Phong Nguyệt Hề không có bất kỳ biến hóa nào.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta muốn tìm địa phương thanh tĩnh tiếp tục tu luyện! Lần sau hữu duyên gặp lại!
Tựa hồ đã cảm giác được sự tồn tại của Ninh Tiểu Xuyên, Phong Nguyệt Hề nhẹ giọng nói một câu, sau đó thân ảnh trực tiếp biến mất khỏi tòa ngục giam này. Tòa ngục giam này đối với người khác là nơi giam cầm, nhưng đối với Phong Nguyệt Hề lại chỉ là một địa phương thanh tĩnh để nàng tu luyện mà thôi.
Mượn khoảng thời gian bị giam cầm này, Phong Nguyệt Hề rốt cuộc đã khôi phục lại thực lực Thứ Thần. Với thực lực hiện tại của nàng ta, cho dù có đi khắp toàn thể Thế giới Đại Diễn, cũng khó có khả năng gặp phải nguy hiểm gì, càng sẽ không phát sinh sự tình bị Tâm Ma bắt đi như lúc trước.
Ninh Tiểu Xuyên yên lặng nhìn Phong Nguyệt Hề biến mất, trong ánh mắt lộ ra vài phần cảm kích. Cho tới bây giờ, Phong Nguyệt Hề vẫn luôn rất nhiều lần chiếu cố hắn. Vừa rồi chính bởi vì cảm giác được tồn tại của Phong Nguyệt Hề, cho nên Ninh Tiểu Xuyên mới không xuất thủ giết chết gã Thứ Thần Nguyên Giới kia.
Nhìn về phía tòa Pháp trận Thượng Cổ trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất thủ, chụp thẳng lên không trung tòa Pháp trận Thượng Cổ kia. Cả một tòa Pháp trận Thượng Cổ tròn trịa nhất thể, đã hình thành một phiến không gian đơn độc, bị một trảo này của Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp trảo xuống rồi một góc. Giống như một quả cầu bị mạnh mẽ khoét xuống một mảnh vậy, tòa Pháp trận Thượng Cổ nhất thời trở nên phi thường không ổn định. Bất quá, trước khi tòa Pháp trận Thượng Cổ này triệt để bạo loạn, Ninh Tiểu Xuyên đã một lần nữa bổ sung trở lại mảnh không gian hắn vừa mới khoét xuống kia.
Trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, toàn bộ đám người Ninh Hinh Nhi đều xuất hiện ở nơi này. Một trảo vừa rồi của hắn đã cứu đám người Ninh Hinh Nhi từ trong Thiên Đình ra.
Ngồi xếp bằng ngay ngắn trước lối vào Tiếp Thần Tháp, ánh mắt Ngọc Ngưng Sanh có chút tò mò quan sát Ninh Tiểu Xuyên. Nàng căn bản không rõ, vì sao Ninh Tiểu Xuyên không trực tiếp hủy diệt luôn tòa Pháp trận Thượng Cổ bên ngoài Thiên Đình kia?
Ninh Tiểu Xuyên cứu ra toàn bộ thân nhân của mình, vung tay lên đã đưa tất cả bọn họ quay trở về địa phương ban đầu của Đế quốc Ngọc Lam. Hắn đã lợi dụng năng lượng trên người mình, tạo ra ở nơi này một tầng phòng hộ cường đại, trước khi năng lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên triệt để biến mất, không ai có thể động tới đám người bọn họ cả.
- Hiện tại, chỉ còn lại đám người trong Tiếp Thần Tháp rồi!
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn về phía đạo quang môn trên đỉnh đầu kia. Những kẻ đã tiến vào trong quang môn kia kỳ thật mới là cao thủ chân chính của Văn minh Thần Hà. Hiện tại gần như chín thành Thứ Thần của Văn minh Thần Hà đều đang ở trong Tiếp Thần Tháp, nếu Ninh Tiểu Xuyên không thể giải quyết xong bọn chúng, như vậy hết thảy mọi thứ mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đã làm, toàn bộ đều là đang lãng phí thời gian.
Ào ào!
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị động thủ với Tiếp Thần Tháp, một đạo thân ảnh đột nhiên từ trong hải dương dưới chân Ninh Tiểu Xuyên xông lên. Toàn thân hắn quấn quanh vô số sợi xích sắt thô lớn. Những sợi xích sắt này ở trên người hắn không ngừng chuyển động, giống như vô số con rắn nhỏ đang chạy loạn vậy.