Muốn hồi sinh một vị thần linh đương nhiên là cần kiểm tra Thần Cách.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng do dự. Ở đây dù gì cũng là Ma Đà Sơn, hắn không biết nếu lấy Thần Cách của Tư Đồ Lãng ra sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào.
Chưa biết chừng, thần linh Ma Đà Sơn sau khi cảm nhận được sự tồn tại của Tư Đồ Lãng sẽ hủy diệt hắn.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên chần chừ, Đan Bảo Thần Nông cười:
- Yên tâm, Ma Đà Sơn bọn ta tuy không thích người ngoài nhưng nếu bằng hữu của ngươi không có thù oán thì với Ma Đà Sơn thì đương nhiên bọn ta sẽ không làm khó hắn. Hơn nữa ta kiểm tra Thần Cách của hắn cũng là để biết trước đó hắn bị trọng thương ở mức nào thì mới bốc thuốc đúng bệnh được.
Nghe Đan Bảo Thần Nông nói vậy, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên cũng dãn ra một chút.
Trước đó hắn cũng đã từng nghe Tư Đồ Lãng nói hắn ta đến từ Thiên Giới, một trong bát giới văn minh Thần Hà, chưa từng tới Ma Giới, vì thế không thể nào có ân oán gì với Ma Đà Sơn được.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay lấy Thần Cách Tư Đồ Lãng ra. Hắn tiến lại tới trước mặt Đan Bảo Thần Nông đưa Thần Cách ra.
Các Dưỡng Tâm Sư xung quanh vốn rất tò mò nhìn nhất cử nhất động của Ninh Tiểu Xuyên, thấy Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Thần Cách chỉ có ba trăm mặt thì đều tỏ ra coi thườn.
Thần Cách chỉ có ba trăm mặt chính là loại cấp thấp nhất trong số các thần linh ở Ma Đà Sơn.
Thành viên Thiên Kiêu Cung của Ma Đà Sơn, sau khi tu thành thần, Thần Cách yếu nhất cũng có năm trăm mặt.
Trong môi trường như vậy, tu vi bản thân các Dưỡng Tâm Sư tuy không cao minh lắm nhưng nhãn quang lại không hề thấp. Vi thế họ không coi trọng gì thần linh chỉ có Thần Cách ba trăm mặt.
Nhưng Đan Bảo Thần Nông không bận tâm, đưa tay nhận lấy Thần Cách từ Ninh Tiểu Xuyên, rồi bắt đầu đánh ra những chùm sáng lên Thần Cách.
Trong các chùm sáng này chứa khí tức thần thánh mãnh liệt.
Hấp thụ chùm sáng, Thần Cách của Tư Đồ Lãng liền lóe sáng.
Đan Bảo Thần Nông thần sắc thản nhiên, đột nhiên nói:
- Hồi sinh sinh mệnh đã chết chỉ là yêu cầu cơ bản nhất của Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông. Sau khi đạt tới cảnh giới Thần Nông thì phải hồi sinh thần linh. Chỉ khi hồi sinh được thần linh mới được coi là thực sự trở thành Thần Nông. Mà phần lớn các Thần Nông, trong đó có ta, tối đa chỉ có thể dựa vào Thần Cách chưa mất đi của thần linh để hồi sinh. Nghe nói Thần Nông lợi hại nhất có thể không cần tới Thần Cách, chỉ cần một chút khí tức thần linh để lại cũng có thể hồi sinh thần linh.
Khi cứu chữa cho Tư Đồ Lãng, Đan Bảo Thần Nông vẫn không quên giảng giải cho các Dưỡng Tâm Sư phía dưới.
Nhưng khi Đan Bảo Thần Nông đang nói thì bề mặt Thần Cách của Tư Đồ Lãng đột nhiên bắn ra tia lửa. Đạo ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông dính một chút lập tức kêu lên.
Phụt!
Ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc trong giây lát rồi vội cầm lấy Thần Cách của Tư Đồ Lãng cất đi.
- Chuyện gì vậy?
- Sao tự nhiên Đan Bảo Thần Nông lại biến mất?
- Vừa rồi hình như viên Thần Cách kia có cổ quái. Lẽ nào khi Đan Bảo Thần Nông chữa trị lại có vấn đề?
- Đừng nói bừa. Đây chỉ là viên Thần Cách ba trăm mặt, nghư nói Đan Bảo Thần Nông từng chữa trị cho cả thần linh có Thần Cách nghìn mặt.
…
Các Dưỡng Tâm Sư phía dưới thấy hiện tượng lạ, ai cũng kinh ngạc lên tiếng.
Ninh Tiểu Xuyên cũng mơ hồ không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trong lúc họ hoảng loạn thì thân ảnh Đan Bảo Thần Nông đột nhiên hiện ra. Lần này là bản thể chứ không phải ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông.
Vừa xuất hiện, Đan Bảo Thần Nông đã nói:
- Buổi giảng hôm nay đến đây là kết thúc. Các ngươi về đi.
Dưỡng Tâm Sư bên dưới ai cũng kinh ngạc nhưng không dám phản bác lại, liền bay lên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng định rời đi nhưng Đan Bảo Thần Nông gọi lại.
- Chàng trai, ngươi không muốn biết cách cứu bằng hữu của ngươi sao? Ta có thể cho ngươi biết, bằng hữu của ngươi rất đặc biệt. Nếu giờ ngươi bỏ đi thì e là sau một thời gian nữa Thần Cách của hắn sẽ nổ tung.
- Cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên sững người.
Đan Bảo Thần Nông vừa rồi đã kiểm tra Thần Cách của Tư Đồ Lãng nên lời hắn nói cũng có thể tin được.
Ninh Tiểu Xuyên gần như không chút do dự quay trở lại.
Hắn tuyệt đối không thể giương mắt nhìn Tư Đồ Lãng chết được.
Hơn nữa hắn cũng cảm giác thấy Đan Bảo Thần Nông không có ý hại hắn.
Tới trước mặt Đan Bảo Thần Nông, Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Thần Nông đại nhân, tình hình của bằng hữu ta thế nào, ngài có thể nói rõ hơn không?
Đan Bảo Thần Nông gật đầu:
- Bằng hữu của ngươi chắc đã bị một thần linh lợi hại giết. Cho dù cuối cùng cứu được Thần Cách nhưng vị thần linh kia quá mạnh. Năng lượng của hắn đã xâm thực Thần Cách của bằng hữu ngươi, hơn nữa nó vẫn đang tiếp tục mạnh lên. Đến khi nó áp chế được ý thức của bằng hữu ngươi thì Thần Cách của hắn sẽ nổ tung. Ý thức thế của ta vừa rồi chỉ chạm vào năng lượng đó một chút đã tiêu tan. Nó quá bá đạo, thậm chí suýt nữa đã tổn hại đến bản thể của ta.
Nhắc lại tình hình ban nãy, Đan Bảo Thần Nông cũng có thấy may mắn vì vừa rồi chỉ là ý thức thể của hắn. Nếu không chưa biết chừng tia lửa bắn ra từ Thần Cách có thể hủy hoại bản thể của hắn.
Ninh Tiểu Xuyên nghe mà mặt biến sắc.
Đan Bảo Thần Nông nói không sai, giết Tư Đồ Lãng là Phượng Trúc Quân, thực lực nghịch thiên. Với thực lực của hắn, chỉ cần một chút năng lượng để lại cũng đủ để tiêu diệt Tư Đồ Lãng.
- Thần Nông đại nhân có cách nào giải cứu bằng hữu ta không? Cho dù có phải liều mạng ta cũng phải cứu hắn.
Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt ngưng trọng nhìn Đan Bảo Thần Nông.
Tư Đồ Lãng là người bằng hữu duy nhất hắn kết giao sau khi tới văn minh Thần Hà. Dù thế nào hắn cũng không muốn thấy Tư Đồ Lãng cứ thế chết.
- Đúng là giống hệt ta năm đó.
Đan Bảo Thần Nông không đáp, chỉ nhìn Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán.
Hồi còn trẻ Đan Bảo Thần Nông cũng từng có một người bằng hữu bị trọng thương. Hắn đã dốc hết sức nhưng cuối cùng không thể cứu sống được người đó.
Lúc này thấy Ninh Tiểu Xuyên dám liều mạng vì Tư Đồ Lãng như vậy, Đan Bảo Thần Nông cũng thấy cảm khái.
- Thôi được, nể tình hắn trọng tình trọng nghĩa, lần này ta giúp hắn.
Đan Bảo Thần Nông thầm quyết định.
Ninh Tiểu Xuyên không biết Đan Bảo Thần Nông đang nghĩ gì, chỉ thấy ánh mắt Đan Bảo Thần Nông nhìn hắn thêm phần thân thiết.
- Ngươi theo ta, tuy không thể cứu sống hoàn toàn nhưng ta có thể miễn cưỡng giữ được tính mạng cho hắn.
Đan Bảo Thần Nông vung tay, dẫn Ninh Tiểu Xuyên vào sâu trong Thần Nông Điện.
Cùng lúc đó, trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, một tiếng gầm giận dữ vọng ra.
- Lại có kẻ dám đặt nô lệ ấn ký với đệ đệ ta. Nếu không phải ta về kịp thời thì nó đã hoàn toàn dung nhập vào tâm thần đệ đệ ta. Đến lúc đó chẳng ai cứu được nữa.
Trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, một đám Dưỡng Tâm Sư đang run rẩy đứng một bên.
Chính giữa Dưỡng Tâm Điện là một nam tử trẻ mi thanh mục tú, khí tức ngạo nghễ, ai nhìn thấy cũng cảm thấy hắn mới là trung tâm trời đất.
Người này chính là Tống Thiên, thiên tài ca ca của Tống Phi.
Thân là nhất đại thiên kiêu Ma Đà Sơn, địa vị của Tống Thiên ở Ma Đà Sơn còn cao hơn Ma Thiên Hương một bậc. Hơn nữa thực lực kinh người, chỉ nhìn Tống Phi một cái là biết có người đặt nô lệ ấn ký.
Tống Thiên đại nộ, lập tức cho điều tra chân tướng.
Sau khi điều tra ra, Tống Thiên vẫn ở Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện chờ Ninh Tiểu Xuyên quay lại rồi sẽ bắt báo thù cho đệ đệ.
- Đáng chết, tên Ninh Tiểu Xuyên này lại to gan như vậy. Bắt được ta sẽ không tha cho hắn!
Ánh mắt Tống Thiên đầy phẫn nộ, sắc mặt lạnh lẽo dị thường.
Là thiên tài đỉnh cấp ở Ma Đà Sơn, Tống Thiên chưa từng coi những kẻ ở tầng lớp dưới ra gì.
Giống như trước kia, Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện từng có kẻ không phục, ngấm ngầm đối phó đệ đệ hắn. Cuối cùng chúng bị Tống Thiên bắt, phế tu vi, ném ra một tinh cầu xa xôi để chúng phải chịu hành hạ, cuối cùng tự sinh tự diêt.
Nhưng những người trước kia không một ai dám đặt nô lệ ấn ký vào đệ đệ hắn cả.
Vừa rồi Tống Thiên đã thử mấy lần nhưng không thể giải trừ ấn ký mà chỉ có thể tạm thời phong ấn nó lại.
Tình hình này càng khiến Tống Thiên phẫn nộ.
Đợi nửa ngày trời mà Ninh Tiểu Xuyên vẫn không xuất hiện. Tống Thiên lạnh băng đứng trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, không còn kiên nhẫn được nữa, vung tay nói với đám Dưỡng Tâm Sư kia:
- Các ngươi cút hết ra ngoài xem tại sao tên chết tiệt Ninh Tiểu Xuyên còn chưa quay về?
Những người kia đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội nịnh nọt Tống Thiên, tất cả đều chạy ra ngoài.
Một lúc sau họ quay về, cúi người cười trừ trước mặt Tống Thiên:
- Đại nhân, vừa rồi bọn ta đã hỏi, Đan Bảo Thần Nông đã kết thúc buổi giảng bài. Nhưng Đan Bảo Thần Nông lại giữ Ninh Tiểu Xuyên ở lại, dường như muốn truyền dạy riêng cho hắn thứ gì đó. Hắn đã rời khỏi Thần Nông Điện nhưng không quay về chỗ chúng ta mà ba về hướng Thiên Kiêu Cung.
- Hắn lại tạo được quan hệ với Đan Bảo Thần Nông, cũng không đơn giản.
Khóe miệng Tống Thiên nhếch lên lạnh lẽo, giọng nói càng thêm lạnh hơn:
- Nhưng dù có Đan Bảo Thần Nông bảo vệ thì hắn cũng chắc chắn phải chết!
Tống Thiên đột nhiên biến mất khỏi Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng do dự. Ở đây dù gì cũng là Ma Đà Sơn, hắn không biết nếu lấy Thần Cách của Tư Đồ Lãng ra sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào.
Chưa biết chừng, thần linh Ma Đà Sơn sau khi cảm nhận được sự tồn tại của Tư Đồ Lãng sẽ hủy diệt hắn.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên chần chừ, Đan Bảo Thần Nông cười:
- Yên tâm, Ma Đà Sơn bọn ta tuy không thích người ngoài nhưng nếu bằng hữu của ngươi không có thù oán thì với Ma Đà Sơn thì đương nhiên bọn ta sẽ không làm khó hắn. Hơn nữa ta kiểm tra Thần Cách của hắn cũng là để biết trước đó hắn bị trọng thương ở mức nào thì mới bốc thuốc đúng bệnh được.
Nghe Đan Bảo Thần Nông nói vậy, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên cũng dãn ra một chút.
Trước đó hắn cũng đã từng nghe Tư Đồ Lãng nói hắn ta đến từ Thiên Giới, một trong bát giới văn minh Thần Hà, chưa từng tới Ma Giới, vì thế không thể nào có ân oán gì với Ma Đà Sơn được.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay lấy Thần Cách Tư Đồ Lãng ra. Hắn tiến lại tới trước mặt Đan Bảo Thần Nông đưa Thần Cách ra.
Các Dưỡng Tâm Sư xung quanh vốn rất tò mò nhìn nhất cử nhất động của Ninh Tiểu Xuyên, thấy Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Thần Cách chỉ có ba trăm mặt thì đều tỏ ra coi thườn.
Thần Cách chỉ có ba trăm mặt chính là loại cấp thấp nhất trong số các thần linh ở Ma Đà Sơn.
Thành viên Thiên Kiêu Cung của Ma Đà Sơn, sau khi tu thành thần, Thần Cách yếu nhất cũng có năm trăm mặt.
Trong môi trường như vậy, tu vi bản thân các Dưỡng Tâm Sư tuy không cao minh lắm nhưng nhãn quang lại không hề thấp. Vi thế họ không coi trọng gì thần linh chỉ có Thần Cách ba trăm mặt.
Nhưng Đan Bảo Thần Nông không bận tâm, đưa tay nhận lấy Thần Cách từ Ninh Tiểu Xuyên, rồi bắt đầu đánh ra những chùm sáng lên Thần Cách.
Trong các chùm sáng này chứa khí tức thần thánh mãnh liệt.
Hấp thụ chùm sáng, Thần Cách của Tư Đồ Lãng liền lóe sáng.
Đan Bảo Thần Nông thần sắc thản nhiên, đột nhiên nói:
- Hồi sinh sinh mệnh đã chết chỉ là yêu cầu cơ bản nhất của Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông. Sau khi đạt tới cảnh giới Thần Nông thì phải hồi sinh thần linh. Chỉ khi hồi sinh được thần linh mới được coi là thực sự trở thành Thần Nông. Mà phần lớn các Thần Nông, trong đó có ta, tối đa chỉ có thể dựa vào Thần Cách chưa mất đi của thần linh để hồi sinh. Nghe nói Thần Nông lợi hại nhất có thể không cần tới Thần Cách, chỉ cần một chút khí tức thần linh để lại cũng có thể hồi sinh thần linh.
Khi cứu chữa cho Tư Đồ Lãng, Đan Bảo Thần Nông vẫn không quên giảng giải cho các Dưỡng Tâm Sư phía dưới.
Nhưng khi Đan Bảo Thần Nông đang nói thì bề mặt Thần Cách của Tư Đồ Lãng đột nhiên bắn ra tia lửa. Đạo ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông dính một chút lập tức kêu lên.
Phụt!
Ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc trong giây lát rồi vội cầm lấy Thần Cách của Tư Đồ Lãng cất đi.
- Chuyện gì vậy?
- Sao tự nhiên Đan Bảo Thần Nông lại biến mất?
- Vừa rồi hình như viên Thần Cách kia có cổ quái. Lẽ nào khi Đan Bảo Thần Nông chữa trị lại có vấn đề?
- Đừng nói bừa. Đây chỉ là viên Thần Cách ba trăm mặt, nghư nói Đan Bảo Thần Nông từng chữa trị cho cả thần linh có Thần Cách nghìn mặt.
…
Các Dưỡng Tâm Sư phía dưới thấy hiện tượng lạ, ai cũng kinh ngạc lên tiếng.
Ninh Tiểu Xuyên cũng mơ hồ không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trong lúc họ hoảng loạn thì thân ảnh Đan Bảo Thần Nông đột nhiên hiện ra. Lần này là bản thể chứ không phải ý thức thể của Đan Bảo Thần Nông.
Vừa xuất hiện, Đan Bảo Thần Nông đã nói:
- Buổi giảng hôm nay đến đây là kết thúc. Các ngươi về đi.
Dưỡng Tâm Sư bên dưới ai cũng kinh ngạc nhưng không dám phản bác lại, liền bay lên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng định rời đi nhưng Đan Bảo Thần Nông gọi lại.
- Chàng trai, ngươi không muốn biết cách cứu bằng hữu của ngươi sao? Ta có thể cho ngươi biết, bằng hữu của ngươi rất đặc biệt. Nếu giờ ngươi bỏ đi thì e là sau một thời gian nữa Thần Cách của hắn sẽ nổ tung.
- Cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên sững người.
Đan Bảo Thần Nông vừa rồi đã kiểm tra Thần Cách của Tư Đồ Lãng nên lời hắn nói cũng có thể tin được.
Ninh Tiểu Xuyên gần như không chút do dự quay trở lại.
Hắn tuyệt đối không thể giương mắt nhìn Tư Đồ Lãng chết được.
Hơn nữa hắn cũng cảm giác thấy Đan Bảo Thần Nông không có ý hại hắn.
Tới trước mặt Đan Bảo Thần Nông, Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Thần Nông đại nhân, tình hình của bằng hữu ta thế nào, ngài có thể nói rõ hơn không?
Đan Bảo Thần Nông gật đầu:
- Bằng hữu của ngươi chắc đã bị một thần linh lợi hại giết. Cho dù cuối cùng cứu được Thần Cách nhưng vị thần linh kia quá mạnh. Năng lượng của hắn đã xâm thực Thần Cách của bằng hữu ngươi, hơn nữa nó vẫn đang tiếp tục mạnh lên. Đến khi nó áp chế được ý thức của bằng hữu ngươi thì Thần Cách của hắn sẽ nổ tung. Ý thức thế của ta vừa rồi chỉ chạm vào năng lượng đó một chút đã tiêu tan. Nó quá bá đạo, thậm chí suýt nữa đã tổn hại đến bản thể của ta.
Nhắc lại tình hình ban nãy, Đan Bảo Thần Nông cũng có thấy may mắn vì vừa rồi chỉ là ý thức thể của hắn. Nếu không chưa biết chừng tia lửa bắn ra từ Thần Cách có thể hủy hoại bản thể của hắn.
Ninh Tiểu Xuyên nghe mà mặt biến sắc.
Đan Bảo Thần Nông nói không sai, giết Tư Đồ Lãng là Phượng Trúc Quân, thực lực nghịch thiên. Với thực lực của hắn, chỉ cần một chút năng lượng để lại cũng đủ để tiêu diệt Tư Đồ Lãng.
- Thần Nông đại nhân có cách nào giải cứu bằng hữu ta không? Cho dù có phải liều mạng ta cũng phải cứu hắn.
Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt ngưng trọng nhìn Đan Bảo Thần Nông.
Tư Đồ Lãng là người bằng hữu duy nhất hắn kết giao sau khi tới văn minh Thần Hà. Dù thế nào hắn cũng không muốn thấy Tư Đồ Lãng cứ thế chết.
- Đúng là giống hệt ta năm đó.
Đan Bảo Thần Nông không đáp, chỉ nhìn Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán.
Hồi còn trẻ Đan Bảo Thần Nông cũng từng có một người bằng hữu bị trọng thương. Hắn đã dốc hết sức nhưng cuối cùng không thể cứu sống được người đó.
Lúc này thấy Ninh Tiểu Xuyên dám liều mạng vì Tư Đồ Lãng như vậy, Đan Bảo Thần Nông cũng thấy cảm khái.
- Thôi được, nể tình hắn trọng tình trọng nghĩa, lần này ta giúp hắn.
Đan Bảo Thần Nông thầm quyết định.
Ninh Tiểu Xuyên không biết Đan Bảo Thần Nông đang nghĩ gì, chỉ thấy ánh mắt Đan Bảo Thần Nông nhìn hắn thêm phần thân thiết.
- Ngươi theo ta, tuy không thể cứu sống hoàn toàn nhưng ta có thể miễn cưỡng giữ được tính mạng cho hắn.
Đan Bảo Thần Nông vung tay, dẫn Ninh Tiểu Xuyên vào sâu trong Thần Nông Điện.
Cùng lúc đó, trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, một tiếng gầm giận dữ vọng ra.
- Lại có kẻ dám đặt nô lệ ấn ký với đệ đệ ta. Nếu không phải ta về kịp thời thì nó đã hoàn toàn dung nhập vào tâm thần đệ đệ ta. Đến lúc đó chẳng ai cứu được nữa.
Trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, một đám Dưỡng Tâm Sư đang run rẩy đứng một bên.
Chính giữa Dưỡng Tâm Điện là một nam tử trẻ mi thanh mục tú, khí tức ngạo nghễ, ai nhìn thấy cũng cảm thấy hắn mới là trung tâm trời đất.
Người này chính là Tống Thiên, thiên tài ca ca của Tống Phi.
Thân là nhất đại thiên kiêu Ma Đà Sơn, địa vị của Tống Thiên ở Ma Đà Sơn còn cao hơn Ma Thiên Hương một bậc. Hơn nữa thực lực kinh người, chỉ nhìn Tống Phi một cái là biết có người đặt nô lệ ấn ký.
Tống Thiên đại nộ, lập tức cho điều tra chân tướng.
Sau khi điều tra ra, Tống Thiên vẫn ở Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện chờ Ninh Tiểu Xuyên quay lại rồi sẽ bắt báo thù cho đệ đệ.
- Đáng chết, tên Ninh Tiểu Xuyên này lại to gan như vậy. Bắt được ta sẽ không tha cho hắn!
Ánh mắt Tống Thiên đầy phẫn nộ, sắc mặt lạnh lẽo dị thường.
Là thiên tài đỉnh cấp ở Ma Đà Sơn, Tống Thiên chưa từng coi những kẻ ở tầng lớp dưới ra gì.
Giống như trước kia, Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện từng có kẻ không phục, ngấm ngầm đối phó đệ đệ hắn. Cuối cùng chúng bị Tống Thiên bắt, phế tu vi, ném ra một tinh cầu xa xôi để chúng phải chịu hành hạ, cuối cùng tự sinh tự diêt.
Nhưng những người trước kia không một ai dám đặt nô lệ ấn ký vào đệ đệ hắn cả.
Vừa rồi Tống Thiên đã thử mấy lần nhưng không thể giải trừ ấn ký mà chỉ có thể tạm thời phong ấn nó lại.
Tình hình này càng khiến Tống Thiên phẫn nộ.
Đợi nửa ngày trời mà Ninh Tiểu Xuyên vẫn không xuất hiện. Tống Thiên lạnh băng đứng trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, không còn kiên nhẫn được nữa, vung tay nói với đám Dưỡng Tâm Sư kia:
- Các ngươi cút hết ra ngoài xem tại sao tên chết tiệt Ninh Tiểu Xuyên còn chưa quay về?
Những người kia đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội nịnh nọt Tống Thiên, tất cả đều chạy ra ngoài.
Một lúc sau họ quay về, cúi người cười trừ trước mặt Tống Thiên:
- Đại nhân, vừa rồi bọn ta đã hỏi, Đan Bảo Thần Nông đã kết thúc buổi giảng bài. Nhưng Đan Bảo Thần Nông lại giữ Ninh Tiểu Xuyên ở lại, dường như muốn truyền dạy riêng cho hắn thứ gì đó. Hắn đã rời khỏi Thần Nông Điện nhưng không quay về chỗ chúng ta mà ba về hướng Thiên Kiêu Cung.
- Hắn lại tạo được quan hệ với Đan Bảo Thần Nông, cũng không đơn giản.
Khóe miệng Tống Thiên nhếch lên lạnh lẽo, giọng nói càng thêm lạnh hơn:
- Nhưng dù có Đan Bảo Thần Nông bảo vệ thì hắn cũng chắc chắn phải chết!
Tống Thiên đột nhiên biến mất khỏi Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện.