Tử Hàn Yên dựa lưng sát vào vách tường, khuôn mặt thập phần khẩn trương nhìn Ninh Tiểu Xuyên gần trong gang tấc, trái tim nhất thời đập nhanh hơn.
Nhìn dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ của nàng, đôi môi trong suốt đỏ thắm kia, quả thật giống như là đóa anh đào đỏ rực, đặc biệt mê người, đang không ngừng hấp dẫn Ninh Tiểu Xuyên tiếp cận nàng.
Tử Hàn Yên vừa mới đạt tới Thiên Nhân Cảnh, mỗi một tấc da thịt đều tản mát ra nguyên khí tử sắc nhàn nhạt, cùng tầng da thịt bạch sắc hình thành sự đối lập rõ ràng. Một đôi tinh mâu trong suốt, nhu tình như nước nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, có chút khát vọng, cũng có chút sợ hãi.
Huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên trở nên càng ngày càng nóng rực, cổ họng nóng khát. Đôi môi hắn nhanh chóng ngậm vào đôi môi mềm mại của Tử Hàn Yên, dùng đầu lưỡi mở ra hai hàm răng trắng noãn, rất nhanh đã tìm được cái lưỡi nhỏ thơm tho mỏng trợt kia.
Cùng lúc đó, một bàn tay của hắn cũng bắt đầu biến thành hạnh kiểm xấu, chui vào trong vạt áo tử sắc, men theo da thịt trơn mềm, rốt cuộc bắt được một đoàn nhũ phong cao vút, giống như là đang nắm bắt một đoàn bông vải mềm mại vậy.
- Ưm ưm…
Trong miệng Tử Hàn Yên phát ra tiếng kêu không rõ ràng, thân thể mềm mại giống như là bị điện giật một cái, xương cốt toàn thân tê dại. Nếu không phải được một tay của Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy cái eo nhỏ, có khả năng đã mềm nhũn ngã luôn xuống mặt đất rồi.
Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên muốn tiếp tục tiến hành thêm một bước nữa, bỗng nhiên, tâm thần hắn khẽ động, cảm giác được có người chạy vào Minh Kiếm Trì.
Hắn lập tức đình chỉ động tác tiếp theo của mình, thu hồi lại đôi môi, ánh mắt hướng về phía đại môn nhìn lại.
- Người nào lại chạy đến Minh Kiếm Trì vào lúc này?
Tử Hàn Yên cũng có cảnh giới Thiên Nhân, phát hiện ra đang có người chạy vào Minh Kiếm Trì, lại càng thêm ngượng ngùng cùng chột dạ. Nếu để cho người khác nhìn thấy trạng thái hiện tại của chính mình, vậy phải làm thế nào cho phải?
Nàng lập tức đem quần áo xốc xếch trên người chỉnh lý lại thật chỉnh tề, sau đó u oán trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, vận chuyển Thiên Võ nguyên khí trong cơ thể, vụ khí tử sắc tuôn ra, đem nàng bao phủ lại bên trong một tầng tử vụ hư huyễn, chỉ lưu lại một đạo thân ảnh thướt tha.
- Ninh sư huynh! Ninh sư huynh!
Một tiểu đạo cô bộ dáng tiếu lệ, thở hổn hển chạy vọt vào Minh Kiếm Trì, khuôn mặt đỏ bừng, thần tình thập phần cấp thiết. Sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, nàng lập tức nói:
- Ninh sư huynh, đã xảy ra chuyện! Hinh Nhi bị người ta đánh trọng thương!
- Cái gì?
Dục hỏa trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên biến mất sạch sẽ, thay vào đó là một cỗ lửa giận càng thêm đáng sợ, cấp thiết nói:
- Minh Trúc sư muội, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hinh Nhi đang ở đâu?
Tiếng bước chân hỗn loạn vang lên.
Lại có thêm mấy vị thiếu niên tài tuấn Vạn Kiếm Cung, mang theo Ninh Hinh Nhi đã bị trọng thương, từ bên ngoài xông vào, phóng tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
- Tiểu Xuyên, ngươi mau cứu Hinh Nhi! Tâm cung của nàng tựa hồ đã bị đâm rách! Ta đã sử dụng nguyên khí giúp nàng cứu trị, thế nhưng lại vẫn không ngừng được máu tươi!
Tư Đồ Cảnh đầu đầy mồ hôi, nguyên khí trong cơ thể tiêu hao rất lớn, nhưng lại không có cách nào khống chế thương thế của Ninh Hinh Nhi.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức tiến lên kiểm tra thương thế Ninh Hinh Nhi. Ngực nàng quả nhiên đang không ngừng trào máu.
Trái tim nàng quả thật bị đâm trúng, thiếu chút nữa liền đâm rách tâm thất trái.
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc tức giận, sát khí bừng bừng. Thế nhưng, hắn nhanh chóng tạm thời khống chế cơn phẫn nộ trong lòng, lập tức ôm lấy Ninh Hinh Nhi, phóng vọt vào trong phòng, đặt lên trên giường đá hàn băng.
- May mà không đánh vỡ Tâm cung, bằng không… hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Ninh Tiểu Xuyên xuất ra một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy, nhỏ vào miệng vết thương Ninh Hinh Nhi.
Xèo xèo!
Thế nhưng, sau khi Ngũ Thải Huyền Thủy nhỏ xuống, lại không thể khiến cho vết thương khép lại, mà miệng vết thương trái lại toát ra từng tia từng tia sương khói màu đen.
- Sao có thể như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên bảo trì trấn định, lập tức điều động ra một đạo tâm thần, tỉ mỉ điều tra thương thế của Ninh Hinh Nhi.
Ngay khi tâm thần của hắn vừa tiến nhập vào trong cơ thể Ninh Hinh Nhi, liền bị một cỗ lực lượng thần bí công kích, thậm chí tiến hành thôn phệ tâm thần của hắn.
- Phệ Hồn La!
Ninh Tiểu Xuyên siết chặt hai nắm tay, hàm răng cắn chặt, trên người tản mát ra một cỗ khí tức ma sát lạnh như băng.
Đánh trọng thương Ninh Hinh Nhi cũng thì thôi, lại còn hạ kịch độc tất sát vào trong người của nàng! Rốt cuộc là kẻ nào?
Những Tu sĩ trẻ tuổi đang đứng đợi ở bên ngoài, nhất thời cảm giác được rõ ràng một cỗ hàn khí từ trong căn phòng truyền ra, đều có thể cảm nhận được lửa giận của Ninh Tiểu Xuyên.
Phệ Hồn La là một loại kỳ độc cực kỳ lợi hại!
Trong truyền thuyết, loại thảo dược kịch độc này chỉ sinh trưởng bên trong Luyện thủy. Một khi Tu sĩ trúng độc tố của Phệ Hồn La, cũng sẽ bị độc tố không ngừng thôn phệ linh hồn, cuối cùng toàn thân hư thối, hóa thành một bãi máu đen.
Cho dù là cường giả Thiên Nhân Cảnh, nếu như trúng độc tố Phệ Hồn La, gần như cũng chỉ có một con đường chết.
Hiện tại, độc tố Phệ Hồn La đã dung hợp cùng linh hồn Ninh Hinh Nhi. Nếu như muốn giải độc cho nàng, sẽ thương tổn đến linh hồn nàng. Nhưng nếu như không giải độc cho nàng, sợ rằng nàng sống không quá ba canh giờ nữa.
Ninh Tiểu Xuyên muốn giải độc cho nàng, cũng chỉ có một biện pháp, đó chính là đem độc tố Phệ Hồn La trong cơ thể nàng hút vào trong cơ thể chính mình.
- Hinh Nhi, ngươi nhất định phải chịu đựng a!
Ninh Tiểu Xuyên không chút do dự, đem bàn tay đặt tại vị trí tâm khẩu Ninh Hinh Nhi, điều động lực lượng Ma kiếm, tại lòng bàn tay ngưng tụ ra một vòng xoáy nho nhỏ, đem từng đạo từng đạo khí lưu màu đen hút vào trong cơ thể của mình.
Sau nửa canh giờ, toàn bộ cánh tay Ninh Tiểu Xuyên đều biến thành màu đen, quả thật giống như là than cốc vậy, không còn một chút sinh cơ nào.
Độc tố Phệ Hồn La tiến nhập cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, quả thật giống như là tà ma nhập thể, bắt đầu điên cuồng công kích thân thể cùng linh hồn hắn.
- Chỉ là Phệ Hồn La, cũng dám thương tổn cơ thể của ta!
Ninh Tiểu Xuyên có Thần Ma Chí Tôn Thể, ẩn chứa ba loại lực lượng Chí Tôn: Kiếm Đạo, Ma Đạo cùng Sinh Mệnh Chi Đạo, có thể nói là bách độc bất xâm. Độc tố Phệ Hồn La, cho dù là Thiên Nhân cũng phải sợ hãi, thế nhưng Chí Tôn Thể lại có thể dễ dàng hóa giải nó!
Ninh Tiểu Xuyên đem huyết dịch trong cơ thể vận chuyển suốt ba đại chu thiên, liền tự động đem độc tố Phệ Hồn La tinh lọc sạch sẽ.
Hắn một lần nữa xuất ra một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy, nhỏ vào miệng vết thương của Ninh Hinh Nhi. Miệng vết thương vốn dĩ còn đang chảy máu, sau khi bị quang hoa ngũ thải bao phủ, liền khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Cũng không lâu sau, vết thương liền hoàn toàn biến mất, da thịt trắng noãn một lần nữa sinh trưởng ra, không lưu lại một chút dấu vết nào.
Ninh Tiểu Xuyên thở ra một hơi thật dài:
- Hinh Nhi, ngươi nghe thấy ta nói gì không?
Ninh Hinh Nhi bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt tương đối tái nhợt, có vẻ hết sức yếu ớt. Lúc này nàng chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên ngồi ở bên cạnh, cố nặn ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Ca! Ta… ta không sao… Khụ khụ…
- Võ hồn và linh hồn của ngươi đều đã bị thương, huyết dịch trong cơ thể cũng xói mòn rất nhiều! Trước hết nghỉ ngơi cho khỏe đi!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ninh Hinh Nhi gật đầu.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên âm trầm, đi ra khỏi phòng, lại đem cánh cửa nhẹ nhàng khép lại.
Tử Hàn Yên lập tức tiến lên nghênh đón, ân cần hỏi:
- Hinh Nhi không sao chứ?
Những Tu sĩ trẻ tuổi của Vạn Kiếm Cung cũng đều chạy tới, bao gồm đám người Nhạc Minh Tùng, Hàn Lực, Hạ Minh Viện trong đó.
- Tạm thời không có chuyện gì! Bất quá còn phải tịnh dưỡng một đoạn thời gian!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Tư Đồ Cảnh một cái, nhãn thần âm trầm, hỏi:
- Tư Đồ huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tư Đồ Cảnh nói:
- Là chuyện phát sinh trên chiến đài! Đối phương là một trong những Vương giả thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn, tên là Lê Trọng Lâu ! Tu vi của Lê Trọng Lâu đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, chính là nhân kiệt đỉnh cao của thế hệ trẻ ! Hinh Nhi căn bản không phải là đối thủ của hắn. Thế nhưng, không ngờ hắn lại hạ sát thủ đối với Hinh Nhi!
Ngày hôm nay, đối thủ của Ninh Hinh Nhi chính là Lê Trọng Lâu.
Lê Trọng Lâu từ mấy năm trước đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, trong hàng ngũ thế hệ trẻ Thiên Đế Sơn cũng có danh tiếng cực lớn, có thực lực tranh đoạt ba hạng đầu.
Sau khi Ninh Hinh Nhi biết được đối thủ của mình là hắn, kỳ thật căn bản cũng không muốn chiến đấu, dự định sau khi leo lên chiến đài chào hỏi đối phương một tiếng, liền chủ động nhận thua.
Không nghĩ tới chính là, nàng còn chưa kịp lên tiếng nhận thua, Lê Trọng Lâu cũng đã xuất thủ, hơn nữa còn lập tức sử dụng ra chiêu số độc ác, muốn lập tức lấy tính mạng nàng.
Tuy rằng tu vi Ninh Hinh Nhi không tầm thường, thế nhưng chênh lệch với Lê Trọng Lâu lại rất lớn, chỉ mới một chiêu, nàng liền bị đánh thành trọng thương, thiếu chút nữa đã chết.
- Hắn căn bản là cố ý muốn giết người! Lê Trọng Lâu!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng đọc lại cái tên này, sau đó mới nói:
- Hàn Yên, ngươi giúp ta chiếu cố Hinh Nhi! Ta đi gặp tên Lê Trọng Lâu này một chút!
Lúc này, Lạc Vũ chợt từ bên ngoài đi vào, ngăn cản trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ninh sư đệ, chuyện đã xảy ra, ta đã biết rõ! Ta thân là Đại sư tỷ, việc này cứ để ta xử lý! Lê Trọng Lâu là Đệ nhất thiên kiêu Lê Tộc, có địa vị cực cao tại Lê Tộc, ngươi cũng không thể làm bậy được!
Lê Tộc, Lạc Tộc cùng Kim Tộc chính là ba đại Thế gia cỗ lão tại Đại Đế quốc Thiên Xu, nội tình thâm hậu không gì sánh được, cường giả như mây, tàng long ngọa hổ, quả thật giống như là ba tòa núi lớn không bao giờ ngã.
Lạc Vũ còn hiểu rõ địa vị của Lê Trọng Lâu tại Lê Tộc hơn bất kỳ ai. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên đi tìm hắn báo thù, trước không nói Ninh Tiểu Xuyên có phải là đối thủ của Lê Trọng Lâu hay không, cho dù Ninh Tiểu Xuyên thật sự có thể giúp Ninh Hinh Nhi báo thù, giết chết Lê Trọng Lâu, như vậy Ninh Tiểu Xuyên cùng Ninh Hinh Nhi cũng tuyệt đối chỉ có một con đường chết.
Chính bởi vì nàng biết rõ sự nghiêm trọng của chuyện này, cho nên mới chạy tới đây ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên.
- Chuyện của muội muội ta, tự nhiên nên do bản thân ta tự mình xử lý, không cần Đại sư tỷ phí tâm!
Ninh Tiểu Xuyên là một người rất có lý trí, thế nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho bất luận kẻ nào gia hại người thân của mình. Dù cho bối cảnh của hắn quá cường đại, cũng phải để cho hắn lấy máu trả máu, dùng mạng đền mạng.
- Ngươi trước hết nghe ta nói…
Lạc Vũ còn muốn khuyên bảo hắn, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã hóa thành một đạo lưu quang thất thải, từ bên cạnh nàng xông ra ngoài.
- Nguy rồi!
Lạc Vũ vốn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên là một kẻ lãnh tĩnh, có thể vạn sự không nhiễu tâm, thế nhưng lại không nghĩ tới phân lượng của Ninh Hinh Nhi ở trong lòng hắn lại nặng như vậy, không ngờ khiến cho hắn mất đi lý trí.
Nàng lập tức xoay người đuổi theo, rất sợ Ninh Tiểu Xuyên đem sự tình nháo đến trình độ không cách nào khống chế nổi.
o0o
- Thái tử Điện hạ, Ninh Hinh Nhi kia bất quá chỉ là một tiểu nhân vật, cần gì phải hạ sát thủ với nàng như vậy? Cho dù muốn giết nàng, tùy tiện phái ra một cao thủ là có thể lấy tính mạng của nàng! Vì sao nhất định phải để cho ta xuất thủ? Hơn nữa, lại còn là ở ngay trên chiến đài, ở trước mặt tất cả mọi người xuất thủ đánh chết nàng?
Lê Trọng Lâu có chút không hiểu, hỏi Thiên Hoàng Thái tử bên cạnh mình.
Lê Trọng Lâu cho rằng mình đã giết chết Ninh Hinh Nhi. Cho dù một kiếm kia không có đâm vào Tâm cung của nàng, bị nàng tránh được chỗ yếu hại. Thế nhưng, nàng đã trúng độc tố của Phệ Hồn La, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Thiên Hoàng Thái tử thân mặc chiến khải hoàng kim điêu long, ngồi trên xa liễn màu đỏ thắm, nhìn về phía chiến đài xa xa, nói:
- Ninh Hinh Nhi quả thật không tính là đại nhân vật gì, thế nhưng nàng lại chính là muội muội ruột của Ninh Tiểu Xuyên!
- Cái gì? Nàng là muội muội ruột của Ninh Tiểu Xuyên?
Lê Trọng Lâu cũng có chút kinh ngạc.
Gần đây, danh tiếng của Ninh Tiểu Xuyên đã được truyền đi sôi sục tại Thiên Đế Sơn. Lê Trọng Lâu tất nhiên từng nghe qua tên của hắn.
Thế nhưng, theo như Lê Trọng Lâu nghĩ, Ninh Tiểu Xuyên có lẽ thật là một Dưỡng Tâm Sư thiên tài, nhưng nếu nói tu vi võ đạo của hắn cũng đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, vậy thì có chút không chân thật rồi.
Có lẽ cũng chỉ là tin đồn nhảm mà thôi!
Thiên Hoàng Thái tử tự nhiên nhìn thấy thần sắc khinh miệt trong mắt Lê Trọng Lâu, nói:
- Ngươi ngàn vạn lần chớ xem thường tên Ninh Tiểu Xuyên kia! Ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu hắn! Hắn tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản!
Lê Trọng Lâu cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, nói:
- Thái tử Điện hạ để cho ta đánh chết Ninh Hinh Nhi, chẳng lẽ chính là muốn dẫn dụ Ninh Tiểu Xuyên? Muốn để cho ta thử một chút tu vi thật sự của hắn?
Thiên Hoàng Thái tử cười nói:
- Đúng vậy! Muốn thử ra tu vi của hắn cao thấp thế nào, nhất định là phải chọc giận hắn! Giết chết muội muội của hắn, chẳng lẽ không phải là phương thức chọc giận hắn tốt nhất sao? Hắc hắc… ngươi cảm thấy thế nào?
Nhìn dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ của nàng, đôi môi trong suốt đỏ thắm kia, quả thật giống như là đóa anh đào đỏ rực, đặc biệt mê người, đang không ngừng hấp dẫn Ninh Tiểu Xuyên tiếp cận nàng.
Tử Hàn Yên vừa mới đạt tới Thiên Nhân Cảnh, mỗi một tấc da thịt đều tản mát ra nguyên khí tử sắc nhàn nhạt, cùng tầng da thịt bạch sắc hình thành sự đối lập rõ ràng. Một đôi tinh mâu trong suốt, nhu tình như nước nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, có chút khát vọng, cũng có chút sợ hãi.
Huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên trở nên càng ngày càng nóng rực, cổ họng nóng khát. Đôi môi hắn nhanh chóng ngậm vào đôi môi mềm mại của Tử Hàn Yên, dùng đầu lưỡi mở ra hai hàm răng trắng noãn, rất nhanh đã tìm được cái lưỡi nhỏ thơm tho mỏng trợt kia.
Cùng lúc đó, một bàn tay của hắn cũng bắt đầu biến thành hạnh kiểm xấu, chui vào trong vạt áo tử sắc, men theo da thịt trơn mềm, rốt cuộc bắt được một đoàn nhũ phong cao vút, giống như là đang nắm bắt một đoàn bông vải mềm mại vậy.
- Ưm ưm…
Trong miệng Tử Hàn Yên phát ra tiếng kêu không rõ ràng, thân thể mềm mại giống như là bị điện giật một cái, xương cốt toàn thân tê dại. Nếu không phải được một tay của Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy cái eo nhỏ, có khả năng đã mềm nhũn ngã luôn xuống mặt đất rồi.
Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên muốn tiếp tục tiến hành thêm một bước nữa, bỗng nhiên, tâm thần hắn khẽ động, cảm giác được có người chạy vào Minh Kiếm Trì.
Hắn lập tức đình chỉ động tác tiếp theo của mình, thu hồi lại đôi môi, ánh mắt hướng về phía đại môn nhìn lại.
- Người nào lại chạy đến Minh Kiếm Trì vào lúc này?
Tử Hàn Yên cũng có cảnh giới Thiên Nhân, phát hiện ra đang có người chạy vào Minh Kiếm Trì, lại càng thêm ngượng ngùng cùng chột dạ. Nếu để cho người khác nhìn thấy trạng thái hiện tại của chính mình, vậy phải làm thế nào cho phải?
Nàng lập tức đem quần áo xốc xếch trên người chỉnh lý lại thật chỉnh tề, sau đó u oán trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, vận chuyển Thiên Võ nguyên khí trong cơ thể, vụ khí tử sắc tuôn ra, đem nàng bao phủ lại bên trong một tầng tử vụ hư huyễn, chỉ lưu lại một đạo thân ảnh thướt tha.
- Ninh sư huynh! Ninh sư huynh!
Một tiểu đạo cô bộ dáng tiếu lệ, thở hổn hển chạy vọt vào Minh Kiếm Trì, khuôn mặt đỏ bừng, thần tình thập phần cấp thiết. Sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, nàng lập tức nói:
- Ninh sư huynh, đã xảy ra chuyện! Hinh Nhi bị người ta đánh trọng thương!
- Cái gì?
Dục hỏa trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên biến mất sạch sẽ, thay vào đó là một cỗ lửa giận càng thêm đáng sợ, cấp thiết nói:
- Minh Trúc sư muội, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hinh Nhi đang ở đâu?
Tiếng bước chân hỗn loạn vang lên.
Lại có thêm mấy vị thiếu niên tài tuấn Vạn Kiếm Cung, mang theo Ninh Hinh Nhi đã bị trọng thương, từ bên ngoài xông vào, phóng tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
- Tiểu Xuyên, ngươi mau cứu Hinh Nhi! Tâm cung của nàng tựa hồ đã bị đâm rách! Ta đã sử dụng nguyên khí giúp nàng cứu trị, thế nhưng lại vẫn không ngừng được máu tươi!
Tư Đồ Cảnh đầu đầy mồ hôi, nguyên khí trong cơ thể tiêu hao rất lớn, nhưng lại không có cách nào khống chế thương thế của Ninh Hinh Nhi.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức tiến lên kiểm tra thương thế Ninh Hinh Nhi. Ngực nàng quả nhiên đang không ngừng trào máu.
Trái tim nàng quả thật bị đâm trúng, thiếu chút nữa liền đâm rách tâm thất trái.
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc tức giận, sát khí bừng bừng. Thế nhưng, hắn nhanh chóng tạm thời khống chế cơn phẫn nộ trong lòng, lập tức ôm lấy Ninh Hinh Nhi, phóng vọt vào trong phòng, đặt lên trên giường đá hàn băng.
- May mà không đánh vỡ Tâm cung, bằng không… hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Ninh Tiểu Xuyên xuất ra một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy, nhỏ vào miệng vết thương Ninh Hinh Nhi.
Xèo xèo!
Thế nhưng, sau khi Ngũ Thải Huyền Thủy nhỏ xuống, lại không thể khiến cho vết thương khép lại, mà miệng vết thương trái lại toát ra từng tia từng tia sương khói màu đen.
- Sao có thể như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên bảo trì trấn định, lập tức điều động ra một đạo tâm thần, tỉ mỉ điều tra thương thế của Ninh Hinh Nhi.
Ngay khi tâm thần của hắn vừa tiến nhập vào trong cơ thể Ninh Hinh Nhi, liền bị một cỗ lực lượng thần bí công kích, thậm chí tiến hành thôn phệ tâm thần của hắn.
- Phệ Hồn La!
Ninh Tiểu Xuyên siết chặt hai nắm tay, hàm răng cắn chặt, trên người tản mát ra một cỗ khí tức ma sát lạnh như băng.
Đánh trọng thương Ninh Hinh Nhi cũng thì thôi, lại còn hạ kịch độc tất sát vào trong người của nàng! Rốt cuộc là kẻ nào?
Những Tu sĩ trẻ tuổi đang đứng đợi ở bên ngoài, nhất thời cảm giác được rõ ràng một cỗ hàn khí từ trong căn phòng truyền ra, đều có thể cảm nhận được lửa giận của Ninh Tiểu Xuyên.
Phệ Hồn La là một loại kỳ độc cực kỳ lợi hại!
Trong truyền thuyết, loại thảo dược kịch độc này chỉ sinh trưởng bên trong Luyện thủy. Một khi Tu sĩ trúng độc tố của Phệ Hồn La, cũng sẽ bị độc tố không ngừng thôn phệ linh hồn, cuối cùng toàn thân hư thối, hóa thành một bãi máu đen.
Cho dù là cường giả Thiên Nhân Cảnh, nếu như trúng độc tố Phệ Hồn La, gần như cũng chỉ có một con đường chết.
Hiện tại, độc tố Phệ Hồn La đã dung hợp cùng linh hồn Ninh Hinh Nhi. Nếu như muốn giải độc cho nàng, sẽ thương tổn đến linh hồn nàng. Nhưng nếu như không giải độc cho nàng, sợ rằng nàng sống không quá ba canh giờ nữa.
Ninh Tiểu Xuyên muốn giải độc cho nàng, cũng chỉ có một biện pháp, đó chính là đem độc tố Phệ Hồn La trong cơ thể nàng hút vào trong cơ thể chính mình.
- Hinh Nhi, ngươi nhất định phải chịu đựng a!
Ninh Tiểu Xuyên không chút do dự, đem bàn tay đặt tại vị trí tâm khẩu Ninh Hinh Nhi, điều động lực lượng Ma kiếm, tại lòng bàn tay ngưng tụ ra một vòng xoáy nho nhỏ, đem từng đạo từng đạo khí lưu màu đen hút vào trong cơ thể của mình.
Sau nửa canh giờ, toàn bộ cánh tay Ninh Tiểu Xuyên đều biến thành màu đen, quả thật giống như là than cốc vậy, không còn một chút sinh cơ nào.
Độc tố Phệ Hồn La tiến nhập cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, quả thật giống như là tà ma nhập thể, bắt đầu điên cuồng công kích thân thể cùng linh hồn hắn.
- Chỉ là Phệ Hồn La, cũng dám thương tổn cơ thể của ta!
Ninh Tiểu Xuyên có Thần Ma Chí Tôn Thể, ẩn chứa ba loại lực lượng Chí Tôn: Kiếm Đạo, Ma Đạo cùng Sinh Mệnh Chi Đạo, có thể nói là bách độc bất xâm. Độc tố Phệ Hồn La, cho dù là Thiên Nhân cũng phải sợ hãi, thế nhưng Chí Tôn Thể lại có thể dễ dàng hóa giải nó!
Ninh Tiểu Xuyên đem huyết dịch trong cơ thể vận chuyển suốt ba đại chu thiên, liền tự động đem độc tố Phệ Hồn La tinh lọc sạch sẽ.
Hắn một lần nữa xuất ra một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy, nhỏ vào miệng vết thương của Ninh Hinh Nhi. Miệng vết thương vốn dĩ còn đang chảy máu, sau khi bị quang hoa ngũ thải bao phủ, liền khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Cũng không lâu sau, vết thương liền hoàn toàn biến mất, da thịt trắng noãn một lần nữa sinh trưởng ra, không lưu lại một chút dấu vết nào.
Ninh Tiểu Xuyên thở ra một hơi thật dài:
- Hinh Nhi, ngươi nghe thấy ta nói gì không?
Ninh Hinh Nhi bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt tương đối tái nhợt, có vẻ hết sức yếu ớt. Lúc này nàng chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên ngồi ở bên cạnh, cố nặn ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Ca! Ta… ta không sao… Khụ khụ…
- Võ hồn và linh hồn của ngươi đều đã bị thương, huyết dịch trong cơ thể cũng xói mòn rất nhiều! Trước hết nghỉ ngơi cho khỏe đi!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ninh Hinh Nhi gật đầu.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên âm trầm, đi ra khỏi phòng, lại đem cánh cửa nhẹ nhàng khép lại.
Tử Hàn Yên lập tức tiến lên nghênh đón, ân cần hỏi:
- Hinh Nhi không sao chứ?
Những Tu sĩ trẻ tuổi của Vạn Kiếm Cung cũng đều chạy tới, bao gồm đám người Nhạc Minh Tùng, Hàn Lực, Hạ Minh Viện trong đó.
- Tạm thời không có chuyện gì! Bất quá còn phải tịnh dưỡng một đoạn thời gian!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Tư Đồ Cảnh một cái, nhãn thần âm trầm, hỏi:
- Tư Đồ huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tư Đồ Cảnh nói:
- Là chuyện phát sinh trên chiến đài! Đối phương là một trong những Vương giả thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn, tên là Lê Trọng Lâu ! Tu vi của Lê Trọng Lâu đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, chính là nhân kiệt đỉnh cao của thế hệ trẻ ! Hinh Nhi căn bản không phải là đối thủ của hắn. Thế nhưng, không ngờ hắn lại hạ sát thủ đối với Hinh Nhi!
Ngày hôm nay, đối thủ của Ninh Hinh Nhi chính là Lê Trọng Lâu.
Lê Trọng Lâu từ mấy năm trước đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, trong hàng ngũ thế hệ trẻ Thiên Đế Sơn cũng có danh tiếng cực lớn, có thực lực tranh đoạt ba hạng đầu.
Sau khi Ninh Hinh Nhi biết được đối thủ của mình là hắn, kỳ thật căn bản cũng không muốn chiến đấu, dự định sau khi leo lên chiến đài chào hỏi đối phương một tiếng, liền chủ động nhận thua.
Không nghĩ tới chính là, nàng còn chưa kịp lên tiếng nhận thua, Lê Trọng Lâu cũng đã xuất thủ, hơn nữa còn lập tức sử dụng ra chiêu số độc ác, muốn lập tức lấy tính mạng nàng.
Tuy rằng tu vi Ninh Hinh Nhi không tầm thường, thế nhưng chênh lệch với Lê Trọng Lâu lại rất lớn, chỉ mới một chiêu, nàng liền bị đánh thành trọng thương, thiếu chút nữa đã chết.
- Hắn căn bản là cố ý muốn giết người! Lê Trọng Lâu!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng đọc lại cái tên này, sau đó mới nói:
- Hàn Yên, ngươi giúp ta chiếu cố Hinh Nhi! Ta đi gặp tên Lê Trọng Lâu này một chút!
Lúc này, Lạc Vũ chợt từ bên ngoài đi vào, ngăn cản trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ninh sư đệ, chuyện đã xảy ra, ta đã biết rõ! Ta thân là Đại sư tỷ, việc này cứ để ta xử lý! Lê Trọng Lâu là Đệ nhất thiên kiêu Lê Tộc, có địa vị cực cao tại Lê Tộc, ngươi cũng không thể làm bậy được!
Lê Tộc, Lạc Tộc cùng Kim Tộc chính là ba đại Thế gia cỗ lão tại Đại Đế quốc Thiên Xu, nội tình thâm hậu không gì sánh được, cường giả như mây, tàng long ngọa hổ, quả thật giống như là ba tòa núi lớn không bao giờ ngã.
Lạc Vũ còn hiểu rõ địa vị của Lê Trọng Lâu tại Lê Tộc hơn bất kỳ ai. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên đi tìm hắn báo thù, trước không nói Ninh Tiểu Xuyên có phải là đối thủ của Lê Trọng Lâu hay không, cho dù Ninh Tiểu Xuyên thật sự có thể giúp Ninh Hinh Nhi báo thù, giết chết Lê Trọng Lâu, như vậy Ninh Tiểu Xuyên cùng Ninh Hinh Nhi cũng tuyệt đối chỉ có một con đường chết.
Chính bởi vì nàng biết rõ sự nghiêm trọng của chuyện này, cho nên mới chạy tới đây ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên.
- Chuyện của muội muội ta, tự nhiên nên do bản thân ta tự mình xử lý, không cần Đại sư tỷ phí tâm!
Ninh Tiểu Xuyên là một người rất có lý trí, thế nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho bất luận kẻ nào gia hại người thân của mình. Dù cho bối cảnh của hắn quá cường đại, cũng phải để cho hắn lấy máu trả máu, dùng mạng đền mạng.
- Ngươi trước hết nghe ta nói…
Lạc Vũ còn muốn khuyên bảo hắn, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã hóa thành một đạo lưu quang thất thải, từ bên cạnh nàng xông ra ngoài.
- Nguy rồi!
Lạc Vũ vốn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên là một kẻ lãnh tĩnh, có thể vạn sự không nhiễu tâm, thế nhưng lại không nghĩ tới phân lượng của Ninh Hinh Nhi ở trong lòng hắn lại nặng như vậy, không ngờ khiến cho hắn mất đi lý trí.
Nàng lập tức xoay người đuổi theo, rất sợ Ninh Tiểu Xuyên đem sự tình nháo đến trình độ không cách nào khống chế nổi.
o0o
- Thái tử Điện hạ, Ninh Hinh Nhi kia bất quá chỉ là một tiểu nhân vật, cần gì phải hạ sát thủ với nàng như vậy? Cho dù muốn giết nàng, tùy tiện phái ra một cao thủ là có thể lấy tính mạng của nàng! Vì sao nhất định phải để cho ta xuất thủ? Hơn nữa, lại còn là ở ngay trên chiến đài, ở trước mặt tất cả mọi người xuất thủ đánh chết nàng?
Lê Trọng Lâu có chút không hiểu, hỏi Thiên Hoàng Thái tử bên cạnh mình.
Lê Trọng Lâu cho rằng mình đã giết chết Ninh Hinh Nhi. Cho dù một kiếm kia không có đâm vào Tâm cung của nàng, bị nàng tránh được chỗ yếu hại. Thế nhưng, nàng đã trúng độc tố của Phệ Hồn La, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Thiên Hoàng Thái tử thân mặc chiến khải hoàng kim điêu long, ngồi trên xa liễn màu đỏ thắm, nhìn về phía chiến đài xa xa, nói:
- Ninh Hinh Nhi quả thật không tính là đại nhân vật gì, thế nhưng nàng lại chính là muội muội ruột của Ninh Tiểu Xuyên!
- Cái gì? Nàng là muội muội ruột của Ninh Tiểu Xuyên?
Lê Trọng Lâu cũng có chút kinh ngạc.
Gần đây, danh tiếng của Ninh Tiểu Xuyên đã được truyền đi sôi sục tại Thiên Đế Sơn. Lê Trọng Lâu tất nhiên từng nghe qua tên của hắn.
Thế nhưng, theo như Lê Trọng Lâu nghĩ, Ninh Tiểu Xuyên có lẽ thật là một Dưỡng Tâm Sư thiên tài, nhưng nếu nói tu vi võ đạo của hắn cũng đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, vậy thì có chút không chân thật rồi.
Có lẽ cũng chỉ là tin đồn nhảm mà thôi!
Thiên Hoàng Thái tử tự nhiên nhìn thấy thần sắc khinh miệt trong mắt Lê Trọng Lâu, nói:
- Ngươi ngàn vạn lần chớ xem thường tên Ninh Tiểu Xuyên kia! Ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu hắn! Hắn tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản!
Lê Trọng Lâu cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, nói:
- Thái tử Điện hạ để cho ta đánh chết Ninh Hinh Nhi, chẳng lẽ chính là muốn dẫn dụ Ninh Tiểu Xuyên? Muốn để cho ta thử một chút tu vi thật sự của hắn?
Thiên Hoàng Thái tử cười nói:
- Đúng vậy! Muốn thử ra tu vi của hắn cao thấp thế nào, nhất định là phải chọc giận hắn! Giết chết muội muội của hắn, chẳng lẽ không phải là phương thức chọc giận hắn tốt nhất sao? Hắc hắc… ngươi cảm thấy thế nào?