Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các tu sĩ Trung Thổ bên cạnh Âu Dương Thừa Đức thi nhau tung ra vô số thần thông và đạo pháp thuộc tính Thuỷ.

Nhưng hoả diệm trên người Âu Dương Thừa Đức càng ngày càng vượng, ngay cả bộ ngân giáp trên người cũng bị nung đỏ, giống như sắp bị tan chảy.

- Thần Tức Hoả Long!

Thanh Mộc Thần Tử nói.

Hắn nhận ra ngọn lửa trên Âu Dương Thừa Đức, lập tức lấy ra một cái bình phỉ thuý khắc đầy hoa văn Chí Tôn, tay chạm vào đáy bình, lập tức hút hết Thần Tức Long Hoả của Âu Dương Thừa Đức vào bình.

Nhược điểm của Thanh Mộc Thần Tử chính là hắn sợ lửa, vì thế lúc nào hắn cũng mang Chí Tôn khí khắc chế lửa.

Diệt Diễm Phỉ Thuý Bình!

Thanh Mộc Thần Tử cầm Diệt Diễm Phỉ Thuý Bình, nhìn về phía tiểu nữ hài áo đỏ trên không trung, ánh mắt có chút kinh hỷ:

- Đúng là một con ấu thần long! Thật sự quá tốt!! Nếu bắt được nó chưa biết chừng luyện chế được một viên đan dược có dược tính còn mạnh hơn Chân Long Đan.

Tiểu Hồng sau lưng mọc đôi hoả diệm long dực dài hơn mười mét, rất không vui nói:

- Thật đáng ghét! Ai bảo ngươi can thiệp việc người khác?

- Tiểu Long Nữ, ngươi biết vừa rồi ngươi tấn công ai không? Đó là Thứ Tử của chủ nhân đệ tứ thế giới ở Trung Thổ, ngươi gặp đại hoạ rồi!

Thanh Mộc Thần Tử cười nhạt.

Âu Dương Thừa Đức phẫn nộ:

- Bắt nó lại cho ta! Bản thiếu gia phải luyện nó thành Long Đan.

Âu Dương Thừa Đức dứt lời, hai lão giả phía sau hắn lập tức ra tay, biến thành hai đạo lưu quang lao tới bắt Tiểu Hồng.

Toàn thân Âu Dương Thừa Đức đều là vết thương đầy máu, tóc bị thiêu cháy, da cũng bị bỏng, hình tượng anh tuấn, tiêu sái đã hoàn toàn bị sự xấu xí, hung dữ thay thế.

Trước mặt bao nhiêu người bị một tiểu nữ hãi huỷ hoại hình tượng tuấn mỹ, thực sự quá mất mặt!



Nếu không phải hắn mặc Ngân Cấp Tinh Thần Khải, giúp hắn chặn được Thần Tức Long Hoả thì giờ có lẽ hắn đã thành cái xác cháy đen rồi.

Hai lão giả theo Âu Dương Thừa Đức đều là Thiên Nhân đệ cửu cảnh. Nhưng hai lão giả đó liên thủ cũng không chạm tới được góc áo của Tiểu Hồng, mà còn bị Tiểu Hồng khiến cho tối tăm mặt mũi, râu tóc đều bị thiêu trụi.

- Không bắt được, không bắt được, ha ha!

Tiểu Hồng bay tới sau lưng một trong hai lão giả, đầu ngón tay bắn điện quang chém xuống đỉnh đầu lão giả đó.

Lách tách!

Toàn thân lão giả nhũn ra, rơi xuống đất ngất đi.

- Súc sinh! Dám tiếp tục đả thương người khác!

Lão giả kia lấy ra một món Chí Tôn khí hình đỉnh, biến thành một cái đỉnh cao hơn mười mét tung về phía Tiểu Hồng.

Đột nhiên Tiểu Hồng biến mất khỏi tầm mắt.

- Lão già, ta ở đây!

Tiểu Hồng xuất hiện phía trên đỉnh đầu lão giả, khi lão vẫn chưa kịp phản ứng, Tiểu Hồng đã chém một đạo điện quang xuống đầu lão giả.

Lão giả đó trợn mắt rồi từ trên trời rơi xuống đất.

Thấy hai tuỳ tùng của mình bị ấu thần long giải quyết dễ dàng, sắc mặt của Âu Dương Thừa Đức càng thêm khó coi. Hắn nhớ con ấu thần long này trước kia theo một đệ tử họ Ninh của Thiên Đế Sơn.

Hắn không làm được gì Tiểu Hồng, định tìm Ninh Tiểu Xuyên tính nợ.

Hắn trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Gan của Thiên Đế Sơn các ngươi cũng lớn thật! Dám khiêu khích bản thiếu gia, có tin chỉ một câu của bản thiếu gia là khiến Thiên Đế Sơn các ngươi không có chỗ đứng trong Trung Thổ không?

Tiểu Hồng đúng là có hơi quá đáng, suýt nữa đã thiêu chết Âu Dương Thừa Đức, Ninh Tiểu Xuyên vốn định xin lỗi hắn.

Nhưng Âu Dương Thừa Đức lại dám nói đến mức đó, nếu Ninh Tiểu Xuyên vẫn xin lỗi thì không phải sẽ khiến người khác càng coi thường Thiên Đế Sơn hay sao?

Vốn thấy Âu Dương Thừa Đức không thoải mái, nếu Tiểu Hồng đã gây chuyện, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể lại sợ, nói:

- Thiên Đế Sơn có đứng được ở Trung Thổ hay không, không phải ngươi nói là được.

Thanh Mộc Thần Tử trước đó nói chuyện với Âu Dương Thừa Đức rất vui vẻ, lúc này đương nhiên đứng về phía hắn, cười khảy nói:

- Vị Âu Dương công tử đây là thứ tử của chủ nhân đệ tứ thế giới ở Trung Thổ, các hạ tốt nhất nên xin lỗi ngay đi. Nếu không hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn ngươi nghĩ đấy.

- Xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Phải dâng con ấu thần long kia cho bản thiếu gia rồi quỳ xuống dập đầu ba cái, như vậy mới là xong!

Âu Dương Thừa Đức oán khí nặng nề, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Các nữ đệ tử Cửu Thiên Các, truyền nhân của các đại Thánh Thổ sớm đã chú ý tới chỗ này, lặng lẽ quan sát tình hình.

- Vị Linh Tử của Thiên Đế Sơn đó lại đắc tội Âu Dương Thừa Đức, lần này Thiên Đế Sơn rắc rối to rồi.

Một nữ đệ tử hạch tâm của Cửu Thiên Các thở dài.

Cùng là Thánh Thổ ở Bắc Cương, những nữ đệ tử Cửu Thiên Các này đương nhiên không muốn thấy Ninh Tiểu Xuyên bị truyền nhân các đại Thánh Thổ ở Trung Thổ ức hiếp, nhưng giờ còn cách gì chứ?



Các đại Thánh Thổ Bắc Cương đều tổn thương nguyên khí trong cuộc chiến với đại quân yêu thú, hơn nữa còn bị buộc phải chạy tới Trung Thổ. Giờ vẫn chưa đứng vững ở Trung Thổ, ai dám đắc tội với các thế lực ở đây?

Các đại Thánh Thổ ở Trung Thổ vốn đã bài xích thế lực ngoại lai đến từ Bắc Cương.

Chỉ không cẩn thận một chút thì chuyện này sẽ thành cái cớ khiến các thế lực Trung Thổ đàn áp Thánh Thổ Bắc Cương.

Huống hồ, Âu Dương Thừa Đức còn là thứ tử của chủ nhân đệ tứ thế giới ở Trung Thổ, thân phận tôn quý hơn cả Thần Tử Thánh Thổ.

Nếu sự việc kinh động tới trưởng bối Thiên Đế Sơn, chắc chắn họ sẽ không chọn đắc tội với chủ nhân đệ tứ thế giới. Chưa biết chừng còn dùng áp lực giết Linh Tử Thiên Đế Sơn để đền tội.

Để sinh tồn, cho dù là Thánh Thổ cũng sẽ làm những việc không muốn.

Một vị tu sĩ Trung Thổ nói:

- Mau xin lỗi Âu Dương thiếu gia đi! Có lẽ thiếu gia sẽ đại phát thiện tâm tha cho ngươi tội mạo phạm.

Một truyền nhân Thánh Thổ khác ở Trung Thổ hơi dịch về bên cạnh Âu Dương Thừa Đức thể hiện lập trường, gây áp lực cho Ninh Tiểu Xuyên.

Họ là đang nói với Ninh Tiểu Xuyên rằng, nếu hắn không thoả hiệp, các Thánh Thổ sẽ liên thủ đối phó Thiên Đế Sơn.

Họ đều là người kế thừa các đại Thánh Thổ, đúng là có khả năng đó. Quyết định của họ một phần nào đó cũng thể hiện ý chí của Thánh Thổ.

Công Tôn Nhất Bạch và Thiên Bích Lạc đứng hai bên Ninh Tiểu Xuyên, hai người xắn tay áo lên, cười khảy.

Công Tôn Nhất Bạch nói:

- Các ngươi muốn gì? Ức hiếp Bắc Cương không có người sao?

Thiên Bích Lạc nói:

- Lấy chủ nhân đệ tứ thế giới ra dọa người khác là bản lĩnh lắm sao? Có giỏi thì chiến một trận công bằng. Thắng được tiểu gia thì mới khiến người ta tâm phục khẩu phục. Nếu không, dựa vào ái gì bắt Ninh thiếu gia của bọn ta xin lỗi? Có từng thấy cường giả xin lỗi nhược giả không?

- Hai ngươi là cái thá gì? Dám nói bản thiếu gia là nhược giả?

Âu Dương Thừa Đức nổi giận.

Thiên Bích Lạc ưỡn ngực, cười nói:

- Nếu các ngươi đánh bại được Ninh thiếu thì đương nhiên không phải nhược giả. Nếu dùng chủ nhân đệ tứ thế giới ra dọa lẽ nào khiến bọn ta tâm phục khẩu phục được chăng?

Âu Dương Thừa Đức nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Việc nhỏ này cần gì phải kinh động tới chủ nhân đệ tứ thế giới? Tên họ Ninh kia, ngươi có dám đấu với bản thiếu gia một trận?

Ninh Tiểu Xuyên đáp:

- Hôm nay ta tới Lâm Lang Điện là để gặp Cửu Thiên Thánh Nữ, không muốn đấu với kẻ khác. Âu Dương thiếu gia, nếu muốn chiến thì mời đổi ngày khác, Ninh mỗ nhất định sẽ bồi thiếu gia.

Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói, các thiên tài tuấn kiệt Trung Thổ đều bật cười.

Âu Dương Thừa Đức cười nói:

- Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Chỉ một Linh Tử cũng muốn được Cửu Thiên Thánh Nữ để ý? Đúng là nực cười!



Những thiên tài tới Lâm Lang Điện đều là vì Cửu Thiên Thánh Nữ. Ai cũng có thân phận không hề tầm thường. là nhân tài uy danh hiển hách ở Trung Thổ. Đương nhiên chẳng ai coi một Linh Tử Thánh Thổ Bắc Cương ra gì.

Ánh mắt Âu Dương Thừa Đức đầy sự khinh miệt, nói:

- Món nợ hôm nay bản thiếu gia cứ ghi lại, đến khi ta chinh phục được Cửu Thiên Thánh Nữ rồi sẽ từ từ giải quyết ngươi.

Nói xong, Âu Dương Thừa Đức, Thanh Mộc Thần Tử, Cửu Khư Thần Tử và các thiên tài nhân kiệt Trung Thổ cùng vào Lâm Lang điện trước.

Thiên Bích Lạc nói:

- Ninh huynh không phải lo lắng. Tuy Âu Dương Thừa Đức là thứ tử của chủ nhân đệ tứ thế giới, nhưng dù gì cũng chỉ là thứ tử, lực lượng điều động được cũng có hạn. Hơn nữa thuỷ tổ Thất Huyền Chí Tôn của Thiên Đế Sơn chưa chết, đủ để chấn nhiếp thế giới chi chủ. Những Thánh Thổ ở Trung Thổ cũng không dễ gì dám nhằm vào Thiên Đế Sơn đâu.

- Một nam tử mở mồm là nhắc tới cha thì chẳng làm nên trò trống gì được!

Công Tôn Nhất Bạch khinh thường, nói.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:

- Nghe nói Trung Thổ có năm vị thế giới chi chủ. Tất cả đều là cấp Chí Tôn. Thế giới chi chủ thật sự có thể hiệu lệnh cho tất cả tu sĩ sao?

Thiên Bích Lạc nói:

- Thế lực nhân tộc ở Trung Thổ phức tạp hơn Bắc Cương nhiều. Không chỉ có hàng trăm Thánh Thổ truyền thừa cổ xưa mà còn có ngũ đại thế giới chi chủ, tam đại Thánh Giáo.

- Ngũ đại thế giới chi chủ không thể độc đoán chuyên quyền, khi đưa ra bất cứ quyết định gì lớn đều phải thương nghị với các vị trưởng lão của Đại Lục Chân Nhân Công Hội. Trưởng lão Đại Lục Chân Nhân Công Hội do các chưởng giáo Thánh Thổ và giáo chủ Thánh Giáo đảm nhận. Có tất cả một trăm linh tám vị trưởng lão. Vì thế mới nói thế giới chi chủ cũng không thể muốn làm gì thì làm ở Trung Thổ.

Công Tôn Nhất Bạch nói:

- Chủ nhân đệ tứ thế giới được gọi là Bắc Hoàn Chí Tôn. Quản lý Bắc Vực của Trung Thổ. Nếu hắn có ý định đối phó Thiên Đế Sơn thì sẽ tạo cản trợ không ít cho Thiên Đế Sơn.

Ninh Tiểu Xuyên coi như cũng hiểu được một chút về Trung Thổ, gật đầu rồi đi vào Lâm Lang Điện.

Âu Dương Thừa Đức, Thanh Mộc Thần Tử, Cửu Khư Thần Tử và các nhân kiệt Trung Thổ khác ngồi ở hàng đầu trong Lâm Lang Điện, thấy bọn Ninh Tiểu Xuyên vào, tất cả đều lộ rõ sự khinh thường.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất bình tĩnh, căn bản không để ý tới bọn họ, đứng ở bên cạnh khán đài, lặng lẽ chờ Cửu Thiên Thánh Nữ xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK