Mộ Dung Vô Song hai tay cầm khúc xương, ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi đi đâu thế?
- Ta phải giết Huyền thú, nâng cao cảnh giới, bắt buộc phải trong ba ngày đột phá Thần Thể tầng thứ ba.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đầy quyết tâm, hắn đi vào khu rừng đang rực cháy.
Bất luận người Đại Kim Bằng Vương Phủ có nộp Hắc Hỏa Mộc Châu hay không, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã quyết định, hắn chắc chắn sẽ đi!
Trong bóng đêm, lửa ở Hỏa Ma sơn mạch cháy càng thêm thịnh, giống như quỷ hỏa dưới mộ địa. Võ giả tham gia sát hạch đều ẩn nấp, chỉ còn lại Huyền thú hung mãnh mới hoạt động trong rừng tìm thức ăn.
Grào!
Một tiếng thú gầm từ xa vọng lại. Đứng trên tán cây có thể thấy từ xa có một con voi lớn có cánh đang bay trên trời, miệng phun lửa thiêu cháy cả một ngọn núi, chiếu sáng cả bầu trời.
Con voi có cánh đó chính là Phi Thiên Tượng, tứ phẩm Huyền thú, có thể phun lửa, đập cánh có thể bắn ra phong đao sắc bén.
Ninh Tiểu Xuyên gặp sinh vật cấp tứ phẩm Huyền thú thì chỉ có thể chạy trốn, đương nhiên không thể đi giết nó.
Đột nhiên Ninh Tiểu Xuyên cảm giác phía sau có tiếng động nhẹ, bèn dừng bước nhìn về phía sau:
- Kẻ nào? Bước ra đây!
Trong lùm cây không một tiếng động.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục tiến lên trước, tốc độ bỗng chốc tăng nhanh như gió.
Một con rồng nhỏ màu đỏ lén lút thò ra nửa cái đầu đằng sau ngọn cây to, sừng trên đầu nó còn tỏa ánh sáng trắng, xung quanh thân người có nhiều đốm sáng.
Nó nhìn về phía trước không thấy bóng dáng Ninh Tiểu Xuyên đâu thì hai mắt trố lên, ra khỏi lùm cây tìm kiếm khắp nơi.
Đi đâu rồi?
- Đúng là ngươi! Theo ta lâu như vậy rốt cuộc muốn gì?
Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện phía sau nó.
Con rồng nhỏ giật mình vội đập cánh bay lên, nhe răng với Ninh Tiểu Xuyên rồi kêu lớn, vẻ mặt đầy dữ dằn, khí thế hung hãn:
Grào! Grào! Grào!
Bốp!
Ninh Tiểu Xuyên vung tay đập một phát, con rồng rớt xuống đất. Hắn cầm đuôi nó nhấc lên:
- Rốt cuộc ngươi là rồng gì vậy?
Con rồng nhỏ bị Ninh Tiểu Xuyên đánh khiến đầu óc choáng váng, lưỡi thè cả ra ngoài, mắt trợn ngược.
Ninh Tiểu Xuyên lại nói.
- Không phải ngươi muốn quả trứng Huyền thú kia đấy chứ? Nó là trứng của ngươi? Nhìn người ngươi thế này không giống như có thể để ra trứng to như vậy. Lẽ nào ngươi muốn ăn nó?
Nghe thế con rồng lập tức tỉnh lại, gào lên với Ninh Tiểu Xuyên giống như thể hiện sự giận dữ. Bốn bàn vuốt không ngừng quơ về phìa trước, xé rách áo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên ném nó đi.
Bốp!
Nó đập vào thân cây kêu lên thảm thiết. Người nó dính trên thân cây xong chầm chậm trượt xuống, cuối cùng nằm dài trên đất, mắt đầy sao bay quanh.
Con rồng này rất thông minh, khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng tò mò với quả trứng Huyền thú kia. Thế là hắn lấy quả trứng trong túi Càn Khôn ra, đặt trên đất.
Quả trứng có đường kính một mét, tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt và mùi hương lạ.
Ngửi thấy mùi hương đó, hai mắt con rồng lập tức sáng trưng, đập cánh bay lên, phía dưới thân có một đám mây đỏ, trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng thần bí, nhìn chăm chăm vào quả trứng.
Nhưng nó vẫn khá sợ Ninh Tiểu Xuyên nên không dám lại gần.
-Ủa?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ kêu lên, trên vỏ trứng có một vết rạn nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên nhớ lần đầu thấy quả trứng này bề mặt của nó trắng như ngọc, không hề có bất cứ vết nứt nào.
Lẽ nào lúc nào đó không cẩn thận để rơi?
Con rồng cũng nhìn thấy vết nứt, lập tức nổi điên, kêu lên như đang trách Ninh Tiểu Xuyên không bảo vệ tốt cho quả trứng.
Nó giơ bàn vuốt nhỏ của mình lên, kêu gừ gừ rồi lại định tử chiến một trận với Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn dáng điệu đó giống như nó đã quyết tâm không phải ngươi chết thì ta chết vậy.
Ninh Tiểu Xuyên thấy nó gây rối bên cạnh, lại vung tay tát nó bay đi, sau đó bắt dầu quan sát kỹ vết nứt.
- Không đúng, vết nứt này không giống bị va đập mà là do bên trong đẩy ra. Lẽ nào... lẽ nào... con Huyền thú con bên trong sắp phá vỏ ra ngoài?
Ninh Tiểu Xuyên rất kích động, rất muốn biết quả trứng này sẽ nở ra loài Huyền thú gì?
Quả trứng này tuyệt đối không tầm thường, nếu có một con Huyền thú cường đại cùng chiến đấu thì thực lực của hắn sẽ tăng vượt bậc.
Hơn nữa Huyền thú tuyệt đối trung thành, không sợ nó phản bội mình.
Ninh Tiểu Xuyên rất kích động, rất muốn biết quả trứng này sẽ nở ra loài Huyền thú gì?
Quả trứng này tuyệt đối không tầm thường, nếu có một con Huyền thú cường đại cùng chiến đấu thì thực lực của hắn sẽ tăng vượt bậc.
Hơn nữa Huyền thú tuyệt đối trung thành, không sợ nó phản bội mình.
Mùi hương tỏa ra từ khe nứt ngày một rõ, lan khắp khu rừng, thậm chí còn tỏa ra xa hơn.
Uỳnh uỳnh!
Khi Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy tiếng Huyền thú chạy tới từ phía xa thì mới nhận ra không hay rồi, vội vàng cất quả trứng vào túi Càn Khôn.
Mùi hương quả trứng này tỏa ra có sự hấp dẫn chí mạng với những loài Huyền thú khác, thu hút các loài hung thú ở xung quanh tới bao vây Ninh Tiểu Xuyên và con rồng kia ở giữa.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới tán đại thụ, thân thể đứng thẳng tắp nhìn xung quanh. Thấy trong bóng đêm là vô vàn đôi mắt xanh lục và hàng loạt tiếng động kỳ dị lẫn tiếng gầm gừ.
Trong bóng đêm không biết có bao nhiêu đôi mắt, có con nằm dưới đất, có con trên thân cây, có con bay trên trời.
Con rồng rơi dưới đất đứng thẳng lên, lúc này bị khí tức của đám Huyền thú kia dọa cho không nhẹ, một bàn vuốt cứ chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên như đang muốn nói trứng ở chỗ hắn, không liên quan đến ta.
Grào!
Một con Huyền Thực Lang màu đen thân cao ba mét nhảy ra từ trong rừng, mồm phun huyết khí, móng vuốt sắc lẹm như dao, thân thể to lớn lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vận Huyền Khí, cơ thể bạo phát tia điên, năm ngón tay bọc bởi điện quang, một chưởng đánh trúng đỉnh đầu con Huyền Thực Lang khiến nó vỡ tan tành, nằm thẳng căng trên đất.
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên há mồm phát ra tiếng lôi đình kinh thiên động địa dọa cho đám Huyền thú lùi về sau.
Huyền thú vốn đã sợ lôi điện, là sự sợ hãi bản năng.
Ninh Tiểu Xuyên vận Huyền Khí xuống hai chân, bàn chân bắn điện quang, một chưởng đánh ra Thiểm Điện Thần Thú, đánh bay sáu bảy con Huyền thú rồi chạy về phía trước.
Con rồng con theo sát sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, vừa chạy vừa đập cánh, cứ căng thẳng là nó lại không bay nổi, chỉ có thể dùng chân chạy.
Grào!
Một số con Huyền thú lớn không bị tiếng sấm dọa, liền nhanh chóng đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn, tất cả có ba con Huyền thú đuổi theo, đều là tam phẩm Huyền thú. Một con sư tử màu hoàng kim, một con chó ba đầu có cánh, một con rết đen dài hơn mười mét.
Mạnh nhất phải kể đến con sư tử màu hoàng kim, huyết khí đầy mình, lông màu kim óng ánh, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, tốc độ cũng nhanh nhất.
Ninh Tiểu Xuyên đang chọn con mồi, giờ hắn chỉ cần giết một con tam phẩm Huyền thú là có thể tu luyện loại Thần Thông thứ hai tới đại thừa, xung kích Thần Thể tầng thứ ba.
Chính là con sư tử này rồi!
Khoảng cách giữa Ninh Tiểu Xuyên và con sư tử ngày một gần, bỏ lại hai con Huyền thú kia ở tít phía xa.
Chính là lúc này.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng dừng khựng lại, quay người nhìn con chiến sư, thân thể tỏa kiếm khí biến thành một vị Kiếm Thần xuất thế!
Diệt Thế Ma Kiếm!
Khi con chiến sư xông tới trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên liền ra tay. Ngón tay nhanh như điện, điểm về phía trán con chiến sư. Một đạo kiếm khí màu đỏ rực chia đầu con chiến sư làm hai nữa.
Phụt!
Máu tươi bắn đầy lên người Ninh Tiểu Xuyên, nóng bỏng như nham thạch.
Ninh Tiểu Xuyên cất thi thể con chiến sư vào túi Càn Khôn rồi nhanh chóng bỏ đi.
Con rồng đỏ kia trốn sau một thân cây, thấy Ninh Tiểu Xuyên dần đi xa cũng lập tức đuổi theo hắn.
Sau khi cắt đuôi được hai con tam phẩm Huyền thú, Ninh Tiểu Xuyên tìm một chỗ bí mật bắt đầu hấp thụ huyết khí của con chiến sư.
Uỳnh!
Sức mạnh của Ma Kiếm tỏa ra, vô số đạo kiếm khí sắc lẹm bao quanh thân thể Ninh Tiểu Xuyên. Huyết khí của chiến sư chảy vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, khiến tu vi của hắn không ngừng tăng cao.
Con rồng nhỏ màu đỏ chạy ra, lắc lư tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, rất nhanh đã đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Kiếm khí khủng khiếp phát ra từ Ma Kiếm lại không hề tổn hại gì đến nó.
Nó há mồm nuốt một đạo kiếm khí vào bụng, khiến ánh sáng trên cơ thể bỗng sáng hẳn ra. Khi ánh sáng tối dần thì thân thể lại to thêm một chút.
Nó nhìn thân thể mình phấn khích đến lăn lộn trên đất, rồi lại nuốt một đạo kiếm khí khác, thân thể lại to hơn một chút.
Nó nuốt liền một lúc mười lăm đạo kiếm khí, thân thế từ một mét dài thành một mét hai.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên vẫn nhắm mắt tu luyện dường như không phát giác ra nó, trong lòng càng thêm hưng phấn. Xoa đầu một cái, đôi mắt sáng trưng, dường như đã nghĩ ra một chủ ý rất hay.
Nó lại biến nhỏ người còn một mét rồi trốn đi.
Ninh Tiểu Xuyên tuy nhắm mắt nhưng hắn có Tâm Thần cảm ứng, đương nhiên thấy hết sự thay đổi của con rồng con, trong lòng khá chấn kinh. Con rồng này hấp thụ kiếm khí của Ma Kiếm, không ngờ lại có thể trưởng thành....
- Ngươi đi đâu thế?
- Ta phải giết Huyền thú, nâng cao cảnh giới, bắt buộc phải trong ba ngày đột phá Thần Thể tầng thứ ba.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đầy quyết tâm, hắn đi vào khu rừng đang rực cháy.
Bất luận người Đại Kim Bằng Vương Phủ có nộp Hắc Hỏa Mộc Châu hay không, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã quyết định, hắn chắc chắn sẽ đi!
Trong bóng đêm, lửa ở Hỏa Ma sơn mạch cháy càng thêm thịnh, giống như quỷ hỏa dưới mộ địa. Võ giả tham gia sát hạch đều ẩn nấp, chỉ còn lại Huyền thú hung mãnh mới hoạt động trong rừng tìm thức ăn.
Grào!
Một tiếng thú gầm từ xa vọng lại. Đứng trên tán cây có thể thấy từ xa có một con voi lớn có cánh đang bay trên trời, miệng phun lửa thiêu cháy cả một ngọn núi, chiếu sáng cả bầu trời.
Con voi có cánh đó chính là Phi Thiên Tượng, tứ phẩm Huyền thú, có thể phun lửa, đập cánh có thể bắn ra phong đao sắc bén.
Ninh Tiểu Xuyên gặp sinh vật cấp tứ phẩm Huyền thú thì chỉ có thể chạy trốn, đương nhiên không thể đi giết nó.
Đột nhiên Ninh Tiểu Xuyên cảm giác phía sau có tiếng động nhẹ, bèn dừng bước nhìn về phía sau:
- Kẻ nào? Bước ra đây!
Trong lùm cây không một tiếng động.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục tiến lên trước, tốc độ bỗng chốc tăng nhanh như gió.
Một con rồng nhỏ màu đỏ lén lút thò ra nửa cái đầu đằng sau ngọn cây to, sừng trên đầu nó còn tỏa ánh sáng trắng, xung quanh thân người có nhiều đốm sáng.
Nó nhìn về phía trước không thấy bóng dáng Ninh Tiểu Xuyên đâu thì hai mắt trố lên, ra khỏi lùm cây tìm kiếm khắp nơi.
Đi đâu rồi?
- Đúng là ngươi! Theo ta lâu như vậy rốt cuộc muốn gì?
Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện phía sau nó.
Con rồng nhỏ giật mình vội đập cánh bay lên, nhe răng với Ninh Tiểu Xuyên rồi kêu lớn, vẻ mặt đầy dữ dằn, khí thế hung hãn:
Grào! Grào! Grào!
Bốp!
Ninh Tiểu Xuyên vung tay đập một phát, con rồng rớt xuống đất. Hắn cầm đuôi nó nhấc lên:
- Rốt cuộc ngươi là rồng gì vậy?
Con rồng nhỏ bị Ninh Tiểu Xuyên đánh khiến đầu óc choáng váng, lưỡi thè cả ra ngoài, mắt trợn ngược.
Ninh Tiểu Xuyên lại nói.
- Không phải ngươi muốn quả trứng Huyền thú kia đấy chứ? Nó là trứng của ngươi? Nhìn người ngươi thế này không giống như có thể để ra trứng to như vậy. Lẽ nào ngươi muốn ăn nó?
Nghe thế con rồng lập tức tỉnh lại, gào lên với Ninh Tiểu Xuyên giống như thể hiện sự giận dữ. Bốn bàn vuốt không ngừng quơ về phìa trước, xé rách áo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên ném nó đi.
Bốp!
Nó đập vào thân cây kêu lên thảm thiết. Người nó dính trên thân cây xong chầm chậm trượt xuống, cuối cùng nằm dài trên đất, mắt đầy sao bay quanh.
Con rồng này rất thông minh, khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng tò mò với quả trứng Huyền thú kia. Thế là hắn lấy quả trứng trong túi Càn Khôn ra, đặt trên đất.
Quả trứng có đường kính một mét, tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt và mùi hương lạ.
Ngửi thấy mùi hương đó, hai mắt con rồng lập tức sáng trưng, đập cánh bay lên, phía dưới thân có một đám mây đỏ, trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng thần bí, nhìn chăm chăm vào quả trứng.
Nhưng nó vẫn khá sợ Ninh Tiểu Xuyên nên không dám lại gần.
-Ủa?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ kêu lên, trên vỏ trứng có một vết rạn nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên nhớ lần đầu thấy quả trứng này bề mặt của nó trắng như ngọc, không hề có bất cứ vết nứt nào.
Lẽ nào lúc nào đó không cẩn thận để rơi?
Con rồng cũng nhìn thấy vết nứt, lập tức nổi điên, kêu lên như đang trách Ninh Tiểu Xuyên không bảo vệ tốt cho quả trứng.
Nó giơ bàn vuốt nhỏ của mình lên, kêu gừ gừ rồi lại định tử chiến một trận với Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn dáng điệu đó giống như nó đã quyết tâm không phải ngươi chết thì ta chết vậy.
Ninh Tiểu Xuyên thấy nó gây rối bên cạnh, lại vung tay tát nó bay đi, sau đó bắt dầu quan sát kỹ vết nứt.
- Không đúng, vết nứt này không giống bị va đập mà là do bên trong đẩy ra. Lẽ nào... lẽ nào... con Huyền thú con bên trong sắp phá vỏ ra ngoài?
Ninh Tiểu Xuyên rất kích động, rất muốn biết quả trứng này sẽ nở ra loài Huyền thú gì?
Quả trứng này tuyệt đối không tầm thường, nếu có một con Huyền thú cường đại cùng chiến đấu thì thực lực của hắn sẽ tăng vượt bậc.
Hơn nữa Huyền thú tuyệt đối trung thành, không sợ nó phản bội mình.
Ninh Tiểu Xuyên rất kích động, rất muốn biết quả trứng này sẽ nở ra loài Huyền thú gì?
Quả trứng này tuyệt đối không tầm thường, nếu có một con Huyền thú cường đại cùng chiến đấu thì thực lực của hắn sẽ tăng vượt bậc.
Hơn nữa Huyền thú tuyệt đối trung thành, không sợ nó phản bội mình.
Mùi hương tỏa ra từ khe nứt ngày một rõ, lan khắp khu rừng, thậm chí còn tỏa ra xa hơn.
Uỳnh uỳnh!
Khi Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy tiếng Huyền thú chạy tới từ phía xa thì mới nhận ra không hay rồi, vội vàng cất quả trứng vào túi Càn Khôn.
Mùi hương quả trứng này tỏa ra có sự hấp dẫn chí mạng với những loài Huyền thú khác, thu hút các loài hung thú ở xung quanh tới bao vây Ninh Tiểu Xuyên và con rồng kia ở giữa.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới tán đại thụ, thân thể đứng thẳng tắp nhìn xung quanh. Thấy trong bóng đêm là vô vàn đôi mắt xanh lục và hàng loạt tiếng động kỳ dị lẫn tiếng gầm gừ.
Trong bóng đêm không biết có bao nhiêu đôi mắt, có con nằm dưới đất, có con trên thân cây, có con bay trên trời.
Con rồng rơi dưới đất đứng thẳng lên, lúc này bị khí tức của đám Huyền thú kia dọa cho không nhẹ, một bàn vuốt cứ chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên như đang muốn nói trứng ở chỗ hắn, không liên quan đến ta.
Grào!
Một con Huyền Thực Lang màu đen thân cao ba mét nhảy ra từ trong rừng, mồm phun huyết khí, móng vuốt sắc lẹm như dao, thân thể to lớn lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vận Huyền Khí, cơ thể bạo phát tia điên, năm ngón tay bọc bởi điện quang, một chưởng đánh trúng đỉnh đầu con Huyền Thực Lang khiến nó vỡ tan tành, nằm thẳng căng trên đất.
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên há mồm phát ra tiếng lôi đình kinh thiên động địa dọa cho đám Huyền thú lùi về sau.
Huyền thú vốn đã sợ lôi điện, là sự sợ hãi bản năng.
Ninh Tiểu Xuyên vận Huyền Khí xuống hai chân, bàn chân bắn điện quang, một chưởng đánh ra Thiểm Điện Thần Thú, đánh bay sáu bảy con Huyền thú rồi chạy về phía trước.
Con rồng con theo sát sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, vừa chạy vừa đập cánh, cứ căng thẳng là nó lại không bay nổi, chỉ có thể dùng chân chạy.
Grào!
Một số con Huyền thú lớn không bị tiếng sấm dọa, liền nhanh chóng đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn, tất cả có ba con Huyền thú đuổi theo, đều là tam phẩm Huyền thú. Một con sư tử màu hoàng kim, một con chó ba đầu có cánh, một con rết đen dài hơn mười mét.
Mạnh nhất phải kể đến con sư tử màu hoàng kim, huyết khí đầy mình, lông màu kim óng ánh, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, tốc độ cũng nhanh nhất.
Ninh Tiểu Xuyên đang chọn con mồi, giờ hắn chỉ cần giết một con tam phẩm Huyền thú là có thể tu luyện loại Thần Thông thứ hai tới đại thừa, xung kích Thần Thể tầng thứ ba.
Chính là con sư tử này rồi!
Khoảng cách giữa Ninh Tiểu Xuyên và con sư tử ngày một gần, bỏ lại hai con Huyền thú kia ở tít phía xa.
Chính là lúc này.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng dừng khựng lại, quay người nhìn con chiến sư, thân thể tỏa kiếm khí biến thành một vị Kiếm Thần xuất thế!
Diệt Thế Ma Kiếm!
Khi con chiến sư xông tới trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên liền ra tay. Ngón tay nhanh như điện, điểm về phía trán con chiến sư. Một đạo kiếm khí màu đỏ rực chia đầu con chiến sư làm hai nữa.
Phụt!
Máu tươi bắn đầy lên người Ninh Tiểu Xuyên, nóng bỏng như nham thạch.
Ninh Tiểu Xuyên cất thi thể con chiến sư vào túi Càn Khôn rồi nhanh chóng bỏ đi.
Con rồng đỏ kia trốn sau một thân cây, thấy Ninh Tiểu Xuyên dần đi xa cũng lập tức đuổi theo hắn.
Sau khi cắt đuôi được hai con tam phẩm Huyền thú, Ninh Tiểu Xuyên tìm một chỗ bí mật bắt đầu hấp thụ huyết khí của con chiến sư.
Uỳnh!
Sức mạnh của Ma Kiếm tỏa ra, vô số đạo kiếm khí sắc lẹm bao quanh thân thể Ninh Tiểu Xuyên. Huyết khí của chiến sư chảy vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, khiến tu vi của hắn không ngừng tăng cao.
Con rồng nhỏ màu đỏ chạy ra, lắc lư tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, rất nhanh đã đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Kiếm khí khủng khiếp phát ra từ Ma Kiếm lại không hề tổn hại gì đến nó.
Nó há mồm nuốt một đạo kiếm khí vào bụng, khiến ánh sáng trên cơ thể bỗng sáng hẳn ra. Khi ánh sáng tối dần thì thân thể lại to thêm một chút.
Nó nhìn thân thể mình phấn khích đến lăn lộn trên đất, rồi lại nuốt một đạo kiếm khí khác, thân thể lại to hơn một chút.
Nó nuốt liền một lúc mười lăm đạo kiếm khí, thân thế từ một mét dài thành một mét hai.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên vẫn nhắm mắt tu luyện dường như không phát giác ra nó, trong lòng càng thêm hưng phấn. Xoa đầu một cái, đôi mắt sáng trưng, dường như đã nghĩ ra một chủ ý rất hay.
Nó lại biến nhỏ người còn một mét rồi trốn đi.
Ninh Tiểu Xuyên tuy nhắm mắt nhưng hắn có Tâm Thần cảm ứng, đương nhiên thấy hết sự thay đổi của con rồng con, trong lòng khá chấn kinh. Con rồng này hấp thụ kiếm khí của Ma Kiếm, không ngờ lại có thể trưởng thành....