Bảo Châu Địa Tạng đứng bên cạnh thác nước, bộ dáng tú lệ xuất trần, mái tóc đen tuyền theo gió tung bay, cặp ánh mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm thân thể trần trụi của Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:
- Nhìn đủ chưa?
Ào ào!
Sóng nước lạnh như băng từ trên núi cao rơi thẳng xuống, trùng kích lên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không thu hồi ánh mắt, nói:
- Lời này tựa hồ nên là ta nói a! Ngươi nhìn đủ chưa?
Bảo Châu Địa Tạng hơi nghiêng người, chuyển ánh mắt về phía mãng hoang sơn lĩnh xa xa, không tiếp tục nhìn Ninh Tiểu Xuyên nữa.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tắm rửa xong, liền thay một kiện áo bào trắng sạch sẽ, chậm rãi đi về phía nàng. Hắn nhìn chằm chằm mái tóc đen dài sau đầu nàng, nói:
- Ta thật rất hiếu kỳ! Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, mái tóc của ngươi làm sao lại đột nhiên dài như vậy rồi?
- Đối với Thiên Nhân mà nói, huyết khí vô cùng cường đại, chỉ cần vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, muốn trong một đêm mọc ra mái tóc, tựa hồ cũng không phải chuyện khó!
Bảo Châu Địa Tạng thản nhiên nói.
Mái tóc còn được xưng là huyết sao, là đoạn cuối của huyết dịch.
Nhân thể có bốn sao: Lưỡi là nhục sao, răng là cốt sao, móng là cân sao, tóc là huyết sao!
Huyết khí của Thiên Nhân đã tương đối cường đại, phẩm cấp huyết dịch cực cao, chỉ cần vận chuyển huyết dịch, rót vào chân tóc, liền có thể khiến cho mái tóc nhanh chóng mọc dài ra.
Ninh Tiểu Xuyên càng thêm hiếu kỳ, mỉm cười nói:
- Đối với người tu Phật mà nói, mái tóc chính là trần duyên, mỗi một sợi tóc đều là tơ phiền não. Vì sao ngươi đột nhiên lại nuôi tóc dài? Chẳng lẽ ngươi không dự định tu Phật nữa?
Bảo Châu Địa Tạng trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, ôn nhu nói:
- Phật tâm nhất niệm sinh, ba ngàn tóc đen diệt! Phàm tâm nhất niệm động, ba ngàn tóc đen còn!
- Nói như vậy, ngươi đã động phàm tâm rồi?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Bảo Châu Địa Tạng chậm rãi đi về phía Ninh Tiểu Xuyên, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, nói:
- Không sai! Ta quả thật chính là đã động phàm tâm, muốn hoàn tục! Vì hắn, ta có thể nuôi tóc dài! Vì hắn, ta có thể mặc nữ trang! Ngươi muốn biết hắn là ai không?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vốn dĩ không muốn biết! Thế nhưng, bị ngươi nói những lời như vậy, ta trái lại muốn biết rồi!
- Thế nhưng, ta lại không nói cho ngươi biết!
Bảo Châu Địa Tạng nói xong những lời này, trên mặt lộ ra nụ cười sáng rọi. Sau đó, nàng liền xoay người lại, đi nhanh về phía khu vực rừng rậm cây cối rậm rạp, chỉ để lại một làn gió hương thơm nhàn nhạt!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm bóng lưng xinh đẹp, tư thái mê người của Bảo Châu Địa Tạng, đưa tay sờ sờ cằm, nói:
- Ta nghĩ, thời điểm ngươi còn là đầu trọc, sẽ càng mê người hơn một chút đó!
Bảo Châu Địa Tạng lập tức dừng bước lại, trong cặp mắt xinh đẹp chợt lóe lên một đạo thần sắc buồn bực.
Nàng vốn là muốn khảo nghiệm định lực của Ninh Tiểu Xuyên, mới cố ý nuôi tóc dài, thay một thân nữ trang. Vốn tưởng rằng với dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của mình, nhất định có thể mê hoặc Ninh Tiểu Xuyên đến mức thần hồn điên đảo.
Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên vừa nhìn thấy nàng, quả thật cũng đã bị mê hoặc đến mức nhìn không rời mắt! Thế nhưng Bảo Châu Địa Tạng lại nhìn ra được, trong mắt Ninh Tiểu Xuyên cũng không có bất cứ dục niệm gì, đơn thuần chỉ là một sự thưởng thức mà thôi.
Nàng vốn tưởng rằng mị lực của mình không đủ, mê hoặc không sâu, thế nhưng lại không nghĩ tới, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại càng thích ni cô hơn!
- Ngươi rất thích những nữ ni xinh đẹp sao?
Bảo Châu Địa Tạng có chút thất vọng hỏi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nao nao, chợt lắc đầu, nói:
- Ngược lại cũng không phải! Chỉ là ta đã gặp qua thật sự không ít mỹ nữ, có thánh khiết huyền ảo, có yêu diễm mê người, có thanh thuần động lòng người… Thế nhưng, nữ ni xinh đẹp, cũng chỉ từng gặp qua một mình ngươi!
Trong lòng Bảo Châu Địa Tạng lại càng buồn bực, nói:
- Lẽ nào ta không mỹ lệ như những nữ tử trước đây ngươi đã gặp sao?
- Ngược lại cũng không phải!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu.
Bảo Châu Địa Tạng lại nói:
- Ta hiểu rồi! Khẳng định chính là, các nàng sẽ cởi sạch y phục trước mặt ngươi, thế nhưng ta lại không có! Có đúng không?
- Lại càng không phải! Nữ tử nguyện ý cởi sạch quần áo trước mặt ta quả thật không ít, thế nhưng nữ tử thật sự nguyện ý cởi sạch quần áo trước mặt ta, ta trái lại nhìn không thuận mắt! Bởi vì, nàng có thể cởi sạch y phục trước mặt ta, cũng có thể cởi sạch y phục trước mặt nam nhân khác!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi phải hiểu rằng, nam nhân càng thích tự mình động thủ cởi y phục của nữ nhân!
Bảo Châu Địa Tạng nghiến răng cười, nói:
- Tốt! Tốt!
- Có ý tứ gì?
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Hắn luôn cảm thấy, Bảo Châu Địa Tạng ngày hôm nay tựa hồ rất không thích hợp.
Lúc bình thường, Bảo Châu Địa Tạng tuy rằng cũng có thời điểm yêu mị mê người, cũng có thời điểm thủ đoạn độc ác! Thế nhưng tuyệt đại đa số thời điểm, tuyệt đối cũng không có khả năng nhìn thấy tâm tình của nàng ba động. Nàng cũng không thể nào hiện rõ tâm tình như lúc này vậy, tâm tính vô cùng cao thâm, thể hiện ra một loại cảm giác linh hoạt kỳ ảo ưu nhã rời xa thế tục.
Thế nhưng, ngày hôm nay Bảo Châu Địa Tạng lại rõ ràng đang cố tình mê hoặc Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả nhãn thần cũng đều vô cùng mị tiếu, quả thật giống như là thay đổi thành một người khác vậy.
Bảo Châu Địa Tạng chợt nói:
- Tại thời điểm ngươi bế quan, ta đã điều tra một chút hướng đi của Thiên Hoàng Thái tử! Hắn nhận được truyền lệnh của Thiên Đế Sơn, đã đi Quang Minh Thánh Thổ rồi!
- Hắn đi Quang Minh Thánh Thổ làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Cũng không chỉ có Thiên Hoàng Thái tử đi Quang Minh Thánh Thổ! Các đại Thánh Thổ cùng các đại Thế gia Viễn Cổ tại Bắc Cương đều phái các anh tài kiệt xuất của mình đi tới Quang Minh Thánh Thổ, cộng đồng thương nghị biện pháp đối kháng đại quân Yêu Tộc! Đây là tụ hội thế lực cao cấp nhất của toàn bộ Bắc Cương, một ngàn năm cũng khó gặp một lần!
- Các đại Thánh Thổ đều lọt vào sự vây công của đại quân Yêu Tộc, tổn thất thảm trọng! Cường giả thế hệ trước căn bản không đi được, chỉ có thể phái anh kiệt thế hệ trẻ đi tụ hội! Đại biểu Thiên Đế Sơn phái đi, chính là Thiên Hoàng Thái tử! Nghe nói…
Nhãn thần Ninh Tiểu Xuyên ngưng đọng, hỏi:
- Nghe nói cái gì?
- Nghe nói, một cái Thế gia Viễn Cổ tại Bắc Cương, Đường Tộc, đã bị đại quân Yêu thú công phá, ngay cả Tộc Vương Đường Tộc cũng đã bị trấn sát!
- Đại bộ phận cao thủ Đường Tộc đều bị Yêu Tộc bắt đi, đưa lên Tế đàn Bạch Cốt, tế tự Yêu Thần! Chỉ có một ít tộc nhân Đường Tộc có thể trốn thoát một mạng!
Nhãn thần Bảo Châu Địa Tạng cũng trở nên ngưng trọng.
- Làm sao có thể? Nhanh như vậy đã có Thế gia Viễn Cổ bị công phá?
Ninh Tiểu Xuyên có chút không tin nổi.
Thế gia Viễn Cổ Bắc Cương cũng chỉ có mấy cái như vậy, mỗi một cái đều quản hạt hơn mười cái Văn minh Ngũ phẩm, nội tình thâm hậu, cao thủ nhiều như mây.
Tổ tiên mỗi một Thế gia Viễn Cổ đều từng sinh ra đại nhân vật kinh thiên động địa, mở ra lãnh địa tu luyện cấp bậc Thánh Thổ cho Gia tộc, tồn tại sừng sững tại Bắc Cương mười mấy vạn năm, mấy trăm vạn năm mà không suy bại.
Những cái Thế gia Viễn Cổ này không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại kiếp nạn khó khăn, thế nhưng vẫn như cũ tiếp tục chống đỡ xuống, không có bị hủy diệt trong đại kiếp nạn.
Đường Tộc cũng là một trong những Thế gia Viễn Cổ, truyền thừa vô cùng xa xưa. Chỉ là gia phả ghi chép cũng đã có mấy trăm vạn năm lịch sử, chính là một trong những thế lực cổ xưa nhất tại Bắc Cương.
Truyền thuyết, tổ tiên của Đường Tộc cũng là một vị cường giả Thứ Thần, đã từng thiên hạ vô địch, hùng cứ Bắc Cương, khiến cho tất cả sinh linh thiên hạ nghe tên đều có chút run rẩy.
Một cái đại tộc truyền thừa cửu viễn như vậy, lẽ nào thật sự đã bị diệt tộc?
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Tranh đấu giữa Yêu Tộc cùng Nhân Tộc tuy rằng chưa từng bao giờ dừng lại, thế nhưng chiến tranh bạo phát lần này so với bất cứ lần nào trong lịch sử đều thảm liệt hơn rất nhiều!
- Tất cả các Tu sĩ đều đang đồn đãi, Thiên Mộng Yêu Hoàng đã tự mình xuất thủ, sử dụng Trấn Nhân Tháp, thi triển ra lực lượng Chí Tôn Hoàng Khí, công phá trận pháp phòng ngự do Thứ Thần bố trí. Có người tận mắt nhìn thấy, Tộc Vương Đường Tộc đã bị Trấn Nhân Tháp hút đi, bị trấn chết ở trong tháp!
- Cũng chính bởi vì sự kiện lần này trùng kích, mới khiến cho các Đại Thánh Thổ Bắc Cương cảm thấy sợ hãi, quyết định tụ hội tại Quang Minh Thánh Thổ, trao đổi làm sao đối kháng Yêu Tộc!
Ninh Tiểu Xuyên ngược lại hít một ngụm lương khí, nói:
- Ngay cả trận pháp do chính tay Thứ Thần bố trí cũng không ngăn cản nổi Thiên Mộng Yêu Hoàng, xem ra các đại Thánh Thổ Bắc Cương thật sự lâm vào nguy hiểm rồi!
Thiên Mộng Yêu Hoàng thật sự quá cường thế, Trấn Nhân Tháp một khi xuất thủ, các Đại Thánh Thổ đều không thể chống lại.
Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, đã có một Thế gia Viễn Cổ bị diệt tộc, đối với Tu sĩ Nhân Tộc Bắc Cương mà nói, tuyệt đối là một cái tin dữ, càng làm cho mọi người cảm thấy tuyệt vọng.
Bảo Châu Địa Tạng lại nói:
- Toàn bộ Đại Đế quốc Thiên Xu cũng đã rơi vào tay giặc! Ngay cả Thiên Xu Đế Thành cũng hóa thành một mảnh phế tích hoang vu. Tòa cổ thành đã từng phồn hoa náo nhiệt hiện tại đã biến thành quỷ thành hoang tàn vắng vẻ. Lại qua mấy trăm năm nữa, chỗ đó cũng sẽ biến thành một bộ phận của Đại Hoang, cây cối sinh trưởng rậm rạp, bao trùm thành trì, che lấp tất cả những vết tích Nhân loại từng hoạt động qua!
- Một cái Văn minh Ngũ phẩm Cao cấp sẽ triệt để biến mất trong Đại Hoang! Mấy vạn năm sau, phỏng chừng cũng sẽ không còn ai biết chỗ đó đã từng là một cổ quốc Văn minh Nhân loại!
Trong mắt Bảo Châu Địa Tạng không hề có chút vẻ đau thương nào, trái lại còn mang theo một tia hưng phấn nhàn nhạt.
Nàng rốt cuộc cũng nhìn thấy cảnh Đại Đế quốc Thiên Xu triệt để bị hủy diệt, biến thành tử địa hoang vu không một bóng người.
Đại quốc đã từng có ức vạn nhân loại, bây giờ toàn bộ đều đã trở thành huyết thực trong bụng Yêu thú, còn không thì cũng bị áp giải đến Đại Mộng Trạch, trở thành tế phẩm Yêu Tộc hiến cho Yêu Thần.
Đây là một hồi chiến tranh nghiêng về một phía, dưới sự dẫn dắt của Thiên Mộng Yêu Hoàng, Cửu Đại Yêu Hoàng cùng Cửu Đại Yêu Hậu đồng thời tuyên chiến với Nhân loại. Chỉ ngắn ngủi có mấy tháng, cũng đã có vô số Văn minh Nhân loại bị công phá, vô số Nhân loại chết thảm, vô số Nhân loại biến thành tế phẩm.
Ngay cả các đại Thánh Thổ cũng không thể may mắn tránh khỏi, dưới sự công phạt của Yêu Tộc, đã hóa thành phế tích!
Còn có ai có thể ngăn cản được bước tiến của Yêu Tộc?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thập phần trầm trọng, nói:
- Nhân Tộc tại Bắc Cương sẽ không bị diệt tuyệt! Cuối cùng cũng sẽ có một ít cao nhân ẩn thế đứng ra đối kháng với Yêu Tộc! Cho dù Thiên Mộng Yêu Hoàng có cường đại đến đâu, cũng không có khả năng thật sự thiên hạ vô địch!
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Nếu như Bắc Cương thật sự còn có người có thể chống lại Thiên Mộng Yêu Hoàng, như vậy Nhân Tộc cũng sẽ không bị động như thế!
- Chúng ta cũng tới Quang Minh Thánh Thổ a!
Ninh Tiểu Xuyên thập phần lo lắng cho sự an nguy của Tiểu Hồng.
Hắn không quản được sinh tử của các Nhân loại khác, thế nhưng tuyệt đối không cho phép thân nhân cùng bằng hữu của mình bị thương tổn.
Ninh Tiểu Xuyên cùng Bảo Châu Địa Tạng một đường đồng hành, xuyên qua Đại Hoang, chạy đi Quang Minh Thánh Thổ.
o0o
Quang Minh Thánh Thổ cùng Thiên Đế Sơn cách nhau vô cùng xa xôi, một cái ở Trung bộ Bắc Cương, một cái ở Bắc bộ Bắc Cương.
Đồng dạng đều là Thánh Thổ, thế nhưng truyền thừa của Quang Minh Thánh Thổ càng thêm cửu viễn, nội tình càng thâm hậu hơn. Số lượng quốc gia Văn minh quản hạt so với Thiên Đế Sơn cũng càng nhiều hơn.
Tựa hồ chỉ tính Văn minh Ngũ phẩm Cao cấp trực thuộc quản hạt, cũng đã có bốn cái. Thực lực của mỗi một cái so với Đại Đế quốc Thiên Xu, đều cường đại hơn!
Ninh Tiểu Xuyên cùng Bảo Châu Địa Tạng đều là cao thủ đỉnh cao thế hệ trẻ, không ngừng không nghỉ chạy đi, thi triển ra tốc độ nhanh nhất, từ Bắc bộ Bắc Cương chạy tới Trung bộ Bắc Cương, vượt qua trên trăm vạn dặm cương vực, rốt cuộc cũng tiến nhập quốc gia Văn minh thuộc sự quản hạt của Quang Minh Thánh Thổ.
- Nhìn đủ chưa?
Ào ào!
Sóng nước lạnh như băng từ trên núi cao rơi thẳng xuống, trùng kích lên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không thu hồi ánh mắt, nói:
- Lời này tựa hồ nên là ta nói a! Ngươi nhìn đủ chưa?
Bảo Châu Địa Tạng hơi nghiêng người, chuyển ánh mắt về phía mãng hoang sơn lĩnh xa xa, không tiếp tục nhìn Ninh Tiểu Xuyên nữa.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tắm rửa xong, liền thay một kiện áo bào trắng sạch sẽ, chậm rãi đi về phía nàng. Hắn nhìn chằm chằm mái tóc đen dài sau đầu nàng, nói:
- Ta thật rất hiếu kỳ! Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, mái tóc của ngươi làm sao lại đột nhiên dài như vậy rồi?
- Đối với Thiên Nhân mà nói, huyết khí vô cùng cường đại, chỉ cần vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, muốn trong một đêm mọc ra mái tóc, tựa hồ cũng không phải chuyện khó!
Bảo Châu Địa Tạng thản nhiên nói.
Mái tóc còn được xưng là huyết sao, là đoạn cuối của huyết dịch.
Nhân thể có bốn sao: Lưỡi là nhục sao, răng là cốt sao, móng là cân sao, tóc là huyết sao!
Huyết khí của Thiên Nhân đã tương đối cường đại, phẩm cấp huyết dịch cực cao, chỉ cần vận chuyển huyết dịch, rót vào chân tóc, liền có thể khiến cho mái tóc nhanh chóng mọc dài ra.
Ninh Tiểu Xuyên càng thêm hiếu kỳ, mỉm cười nói:
- Đối với người tu Phật mà nói, mái tóc chính là trần duyên, mỗi một sợi tóc đều là tơ phiền não. Vì sao ngươi đột nhiên lại nuôi tóc dài? Chẳng lẽ ngươi không dự định tu Phật nữa?
Bảo Châu Địa Tạng trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, ôn nhu nói:
- Phật tâm nhất niệm sinh, ba ngàn tóc đen diệt! Phàm tâm nhất niệm động, ba ngàn tóc đen còn!
- Nói như vậy, ngươi đã động phàm tâm rồi?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Bảo Châu Địa Tạng chậm rãi đi về phía Ninh Tiểu Xuyên, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, nói:
- Không sai! Ta quả thật chính là đã động phàm tâm, muốn hoàn tục! Vì hắn, ta có thể nuôi tóc dài! Vì hắn, ta có thể mặc nữ trang! Ngươi muốn biết hắn là ai không?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vốn dĩ không muốn biết! Thế nhưng, bị ngươi nói những lời như vậy, ta trái lại muốn biết rồi!
- Thế nhưng, ta lại không nói cho ngươi biết!
Bảo Châu Địa Tạng nói xong những lời này, trên mặt lộ ra nụ cười sáng rọi. Sau đó, nàng liền xoay người lại, đi nhanh về phía khu vực rừng rậm cây cối rậm rạp, chỉ để lại một làn gió hương thơm nhàn nhạt!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm bóng lưng xinh đẹp, tư thái mê người của Bảo Châu Địa Tạng, đưa tay sờ sờ cằm, nói:
- Ta nghĩ, thời điểm ngươi còn là đầu trọc, sẽ càng mê người hơn một chút đó!
Bảo Châu Địa Tạng lập tức dừng bước lại, trong cặp mắt xinh đẹp chợt lóe lên một đạo thần sắc buồn bực.
Nàng vốn là muốn khảo nghiệm định lực của Ninh Tiểu Xuyên, mới cố ý nuôi tóc dài, thay một thân nữ trang. Vốn tưởng rằng với dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của mình, nhất định có thể mê hoặc Ninh Tiểu Xuyên đến mức thần hồn điên đảo.
Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên vừa nhìn thấy nàng, quả thật cũng đã bị mê hoặc đến mức nhìn không rời mắt! Thế nhưng Bảo Châu Địa Tạng lại nhìn ra được, trong mắt Ninh Tiểu Xuyên cũng không có bất cứ dục niệm gì, đơn thuần chỉ là một sự thưởng thức mà thôi.
Nàng vốn tưởng rằng mị lực của mình không đủ, mê hoặc không sâu, thế nhưng lại không nghĩ tới, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại càng thích ni cô hơn!
- Ngươi rất thích những nữ ni xinh đẹp sao?
Bảo Châu Địa Tạng có chút thất vọng hỏi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nao nao, chợt lắc đầu, nói:
- Ngược lại cũng không phải! Chỉ là ta đã gặp qua thật sự không ít mỹ nữ, có thánh khiết huyền ảo, có yêu diễm mê người, có thanh thuần động lòng người… Thế nhưng, nữ ni xinh đẹp, cũng chỉ từng gặp qua một mình ngươi!
Trong lòng Bảo Châu Địa Tạng lại càng buồn bực, nói:
- Lẽ nào ta không mỹ lệ như những nữ tử trước đây ngươi đã gặp sao?
- Ngược lại cũng không phải!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu.
Bảo Châu Địa Tạng lại nói:
- Ta hiểu rồi! Khẳng định chính là, các nàng sẽ cởi sạch y phục trước mặt ngươi, thế nhưng ta lại không có! Có đúng không?
- Lại càng không phải! Nữ tử nguyện ý cởi sạch quần áo trước mặt ta quả thật không ít, thế nhưng nữ tử thật sự nguyện ý cởi sạch quần áo trước mặt ta, ta trái lại nhìn không thuận mắt! Bởi vì, nàng có thể cởi sạch y phục trước mặt ta, cũng có thể cởi sạch y phục trước mặt nam nhân khác!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi phải hiểu rằng, nam nhân càng thích tự mình động thủ cởi y phục của nữ nhân!
Bảo Châu Địa Tạng nghiến răng cười, nói:
- Tốt! Tốt!
- Có ý tứ gì?
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Hắn luôn cảm thấy, Bảo Châu Địa Tạng ngày hôm nay tựa hồ rất không thích hợp.
Lúc bình thường, Bảo Châu Địa Tạng tuy rằng cũng có thời điểm yêu mị mê người, cũng có thời điểm thủ đoạn độc ác! Thế nhưng tuyệt đại đa số thời điểm, tuyệt đối cũng không có khả năng nhìn thấy tâm tình của nàng ba động. Nàng cũng không thể nào hiện rõ tâm tình như lúc này vậy, tâm tính vô cùng cao thâm, thể hiện ra một loại cảm giác linh hoạt kỳ ảo ưu nhã rời xa thế tục.
Thế nhưng, ngày hôm nay Bảo Châu Địa Tạng lại rõ ràng đang cố tình mê hoặc Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả nhãn thần cũng đều vô cùng mị tiếu, quả thật giống như là thay đổi thành một người khác vậy.
Bảo Châu Địa Tạng chợt nói:
- Tại thời điểm ngươi bế quan, ta đã điều tra một chút hướng đi của Thiên Hoàng Thái tử! Hắn nhận được truyền lệnh của Thiên Đế Sơn, đã đi Quang Minh Thánh Thổ rồi!
- Hắn đi Quang Minh Thánh Thổ làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Cũng không chỉ có Thiên Hoàng Thái tử đi Quang Minh Thánh Thổ! Các đại Thánh Thổ cùng các đại Thế gia Viễn Cổ tại Bắc Cương đều phái các anh tài kiệt xuất của mình đi tới Quang Minh Thánh Thổ, cộng đồng thương nghị biện pháp đối kháng đại quân Yêu Tộc! Đây là tụ hội thế lực cao cấp nhất của toàn bộ Bắc Cương, một ngàn năm cũng khó gặp một lần!
- Các đại Thánh Thổ đều lọt vào sự vây công của đại quân Yêu Tộc, tổn thất thảm trọng! Cường giả thế hệ trước căn bản không đi được, chỉ có thể phái anh kiệt thế hệ trẻ đi tụ hội! Đại biểu Thiên Đế Sơn phái đi, chính là Thiên Hoàng Thái tử! Nghe nói…
Nhãn thần Ninh Tiểu Xuyên ngưng đọng, hỏi:
- Nghe nói cái gì?
- Nghe nói, một cái Thế gia Viễn Cổ tại Bắc Cương, Đường Tộc, đã bị đại quân Yêu thú công phá, ngay cả Tộc Vương Đường Tộc cũng đã bị trấn sát!
- Đại bộ phận cao thủ Đường Tộc đều bị Yêu Tộc bắt đi, đưa lên Tế đàn Bạch Cốt, tế tự Yêu Thần! Chỉ có một ít tộc nhân Đường Tộc có thể trốn thoát một mạng!
Nhãn thần Bảo Châu Địa Tạng cũng trở nên ngưng trọng.
- Làm sao có thể? Nhanh như vậy đã có Thế gia Viễn Cổ bị công phá?
Ninh Tiểu Xuyên có chút không tin nổi.
Thế gia Viễn Cổ Bắc Cương cũng chỉ có mấy cái như vậy, mỗi một cái đều quản hạt hơn mười cái Văn minh Ngũ phẩm, nội tình thâm hậu, cao thủ nhiều như mây.
Tổ tiên mỗi một Thế gia Viễn Cổ đều từng sinh ra đại nhân vật kinh thiên động địa, mở ra lãnh địa tu luyện cấp bậc Thánh Thổ cho Gia tộc, tồn tại sừng sững tại Bắc Cương mười mấy vạn năm, mấy trăm vạn năm mà không suy bại.
Những cái Thế gia Viễn Cổ này không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại kiếp nạn khó khăn, thế nhưng vẫn như cũ tiếp tục chống đỡ xuống, không có bị hủy diệt trong đại kiếp nạn.
Đường Tộc cũng là một trong những Thế gia Viễn Cổ, truyền thừa vô cùng xa xưa. Chỉ là gia phả ghi chép cũng đã có mấy trăm vạn năm lịch sử, chính là một trong những thế lực cổ xưa nhất tại Bắc Cương.
Truyền thuyết, tổ tiên của Đường Tộc cũng là một vị cường giả Thứ Thần, đã từng thiên hạ vô địch, hùng cứ Bắc Cương, khiến cho tất cả sinh linh thiên hạ nghe tên đều có chút run rẩy.
Một cái đại tộc truyền thừa cửu viễn như vậy, lẽ nào thật sự đã bị diệt tộc?
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Tranh đấu giữa Yêu Tộc cùng Nhân Tộc tuy rằng chưa từng bao giờ dừng lại, thế nhưng chiến tranh bạo phát lần này so với bất cứ lần nào trong lịch sử đều thảm liệt hơn rất nhiều!
- Tất cả các Tu sĩ đều đang đồn đãi, Thiên Mộng Yêu Hoàng đã tự mình xuất thủ, sử dụng Trấn Nhân Tháp, thi triển ra lực lượng Chí Tôn Hoàng Khí, công phá trận pháp phòng ngự do Thứ Thần bố trí. Có người tận mắt nhìn thấy, Tộc Vương Đường Tộc đã bị Trấn Nhân Tháp hút đi, bị trấn chết ở trong tháp!
- Cũng chính bởi vì sự kiện lần này trùng kích, mới khiến cho các Đại Thánh Thổ Bắc Cương cảm thấy sợ hãi, quyết định tụ hội tại Quang Minh Thánh Thổ, trao đổi làm sao đối kháng Yêu Tộc!
Ninh Tiểu Xuyên ngược lại hít một ngụm lương khí, nói:
- Ngay cả trận pháp do chính tay Thứ Thần bố trí cũng không ngăn cản nổi Thiên Mộng Yêu Hoàng, xem ra các đại Thánh Thổ Bắc Cương thật sự lâm vào nguy hiểm rồi!
Thiên Mộng Yêu Hoàng thật sự quá cường thế, Trấn Nhân Tháp một khi xuất thủ, các Đại Thánh Thổ đều không thể chống lại.
Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, đã có một Thế gia Viễn Cổ bị diệt tộc, đối với Tu sĩ Nhân Tộc Bắc Cương mà nói, tuyệt đối là một cái tin dữ, càng làm cho mọi người cảm thấy tuyệt vọng.
Bảo Châu Địa Tạng lại nói:
- Toàn bộ Đại Đế quốc Thiên Xu cũng đã rơi vào tay giặc! Ngay cả Thiên Xu Đế Thành cũng hóa thành một mảnh phế tích hoang vu. Tòa cổ thành đã từng phồn hoa náo nhiệt hiện tại đã biến thành quỷ thành hoang tàn vắng vẻ. Lại qua mấy trăm năm nữa, chỗ đó cũng sẽ biến thành một bộ phận của Đại Hoang, cây cối sinh trưởng rậm rạp, bao trùm thành trì, che lấp tất cả những vết tích Nhân loại từng hoạt động qua!
- Một cái Văn minh Ngũ phẩm Cao cấp sẽ triệt để biến mất trong Đại Hoang! Mấy vạn năm sau, phỏng chừng cũng sẽ không còn ai biết chỗ đó đã từng là một cổ quốc Văn minh Nhân loại!
Trong mắt Bảo Châu Địa Tạng không hề có chút vẻ đau thương nào, trái lại còn mang theo một tia hưng phấn nhàn nhạt.
Nàng rốt cuộc cũng nhìn thấy cảnh Đại Đế quốc Thiên Xu triệt để bị hủy diệt, biến thành tử địa hoang vu không một bóng người.
Đại quốc đã từng có ức vạn nhân loại, bây giờ toàn bộ đều đã trở thành huyết thực trong bụng Yêu thú, còn không thì cũng bị áp giải đến Đại Mộng Trạch, trở thành tế phẩm Yêu Tộc hiến cho Yêu Thần.
Đây là một hồi chiến tranh nghiêng về một phía, dưới sự dẫn dắt của Thiên Mộng Yêu Hoàng, Cửu Đại Yêu Hoàng cùng Cửu Đại Yêu Hậu đồng thời tuyên chiến với Nhân loại. Chỉ ngắn ngủi có mấy tháng, cũng đã có vô số Văn minh Nhân loại bị công phá, vô số Nhân loại chết thảm, vô số Nhân loại biến thành tế phẩm.
Ngay cả các đại Thánh Thổ cũng không thể may mắn tránh khỏi, dưới sự công phạt của Yêu Tộc, đã hóa thành phế tích!
Còn có ai có thể ngăn cản được bước tiến của Yêu Tộc?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thập phần trầm trọng, nói:
- Nhân Tộc tại Bắc Cương sẽ không bị diệt tuyệt! Cuối cùng cũng sẽ có một ít cao nhân ẩn thế đứng ra đối kháng với Yêu Tộc! Cho dù Thiên Mộng Yêu Hoàng có cường đại đến đâu, cũng không có khả năng thật sự thiên hạ vô địch!
Bảo Châu Địa Tạng nói:
- Nếu như Bắc Cương thật sự còn có người có thể chống lại Thiên Mộng Yêu Hoàng, như vậy Nhân Tộc cũng sẽ không bị động như thế!
- Chúng ta cũng tới Quang Minh Thánh Thổ a!
Ninh Tiểu Xuyên thập phần lo lắng cho sự an nguy của Tiểu Hồng.
Hắn không quản được sinh tử của các Nhân loại khác, thế nhưng tuyệt đối không cho phép thân nhân cùng bằng hữu của mình bị thương tổn.
Ninh Tiểu Xuyên cùng Bảo Châu Địa Tạng một đường đồng hành, xuyên qua Đại Hoang, chạy đi Quang Minh Thánh Thổ.
o0o
Quang Minh Thánh Thổ cùng Thiên Đế Sơn cách nhau vô cùng xa xôi, một cái ở Trung bộ Bắc Cương, một cái ở Bắc bộ Bắc Cương.
Đồng dạng đều là Thánh Thổ, thế nhưng truyền thừa của Quang Minh Thánh Thổ càng thêm cửu viễn, nội tình càng thâm hậu hơn. Số lượng quốc gia Văn minh quản hạt so với Thiên Đế Sơn cũng càng nhiều hơn.
Tựa hồ chỉ tính Văn minh Ngũ phẩm Cao cấp trực thuộc quản hạt, cũng đã có bốn cái. Thực lực của mỗi một cái so với Đại Đế quốc Thiên Xu, đều cường đại hơn!
Ninh Tiểu Xuyên cùng Bảo Châu Địa Tạng đều là cao thủ đỉnh cao thế hệ trẻ, không ngừng không nghỉ chạy đi, thi triển ra tốc độ nhanh nhất, từ Bắc bộ Bắc Cương chạy tới Trung bộ Bắc Cương, vượt qua trên trăm vạn dặm cương vực, rốt cuộc cũng tiến nhập quốc gia Văn minh thuộc sự quản hạt của Quang Minh Thánh Thổ.