Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Hầu kế vị, tế tự đại điển.

Đây là một hồi thịnh hội được toàn thiên hạ chú mục.

Trong Hoàng thành, tất cả đại Hầu gia Hầu Phủ, đều tự mình giá lâm, Quý Tộc Hầu, Hàn Môn Hầu.

Bốn đại Võ giả, ngồi xe ngựa hoa lệ, đi đến dưới tế tự đài, Đại Kim Bằng Vương, Kỳ Lân Vương, Thần Long Vương, Khổng Tưởng Minh Vương.

Bốn đại Võ giả là bốn cột trụ lớn của Ngọc Lam Đế quốc, nắm giữ quân đội, có đất phong, thế lực khổng lồ, đều là nhân vật uy chấn thiên hạ, địa vị trong triều đình tiếp cận Ngọc Lam Đại Đế.

Ngoại trừ các vị Vương Hầu ra, ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng đích thân đến đây, ngồi chiến xa, có nhiều cấm quân thái giám đi theo, tất cả đại Vương Hầu đều đồng loạt hành lễ với hắn.

Bình thường, người thừa kế Hầu Phủ lên ngôi, tất nhiên không thể có được đãi ngộ như vậy.

Thế nhưng, Kiếm Các Hầu Phủ lại bất đồng, bởi vì Kiếm Các Hầu Phủ là một trong mười bốn đại Hầu Phủ truyền thừa, chính là một trong “18 công thần” khai quốc Ngọc Lam Đại Đế, chỉ cần Ngọc Lam Đế quốc vẫn còn, như vậy thì con cháu Kiếm Các Hầu Phủ vẫn có thể vĩnh viễn hưởng thụ đãi ngộ của Vương Hầu.

14 đại Hầu Phủ truyền thừa và bốn đại Vương Phủ, mới thật sự là qúy tộc Vương Hầu, là hạch tâm của toàn bộ lợi ích và thế lực của Đế quốc.

Qua mấy chục năm sau, người thừa kế của 14 đại Vương Hầu và bốn đại Vương Phủ, đều sẽ trở thành người cầm quyền toàn bộ Đế quốc, hô phong hoán vũ, bễ nghễ bát phương. Cho nên, người thừa kế Vương Hầu lên ngôi, sẽ nhận được sự coi trọng đặc biệt, có thể sánh ngang với người kế vị Thái Tử sắc phong, tất cả đại Vương Hầu đều sẽ đích thân giá lâm.

Ngoại trừ Vương Hầu ra, rất nhiều Tông chủ Tông môn, Phủ chủ Võ phủ, Võ giả dân gian, tiểu thương,… cũng đều sẽ chứng kiến thịnh hội lần này.

- Kiếm Các Hầu đã chấp chưởng Kiếm Các Hầu Phủ gần 50 năm, bây giờ rốt cuộc cũng bắt đầu bồi dưỡng người thừa kế rồi.

- Đây chính là đang chuyển giao quyền lực, tương lai về sau, Ninh Tiểu Xuyên chính là Kiếm Các Hầu Phủ chi chủ rồi.

Một vị Hầu gia lớn tuổi lên tiếng:

- Tình huống cũng không lạc quan lắm, Ninh Tiểu Xuyên chính là Khôi thủ của Thiên Đế học cung lần này, trở thành đệ tử của sư tỷ Học Cung Chi Chủ, luận bối phận, hắn chính là người cùng thế hệ với Đại Kim Bằng Vương và Ngọc Lam Đại Đế, có thể xem là sư đệ của hai vị này. Qua 30 sau, tất cả Vương Hầu phủ đệ đều sẽ chuyển giao quyền lực, người mới thượng vị, lão nhân ẩn lui, đến lúc đó e rằng không có mấy người có thể đấu nổi Ninh Tiểu Xuyên.

Mặc dù thân phận của sư tỷ Học Cung Chi Chủ rất thần bí, thế nhưng, những Vương Hầu đã sắp trăm tuổi, phần lớn đều đã nghe đến tục danh của nàng, rất nhiều người đều suy đoán ra, Ninh Tiểu Xuyên đã bái sư tỷ Học Cung Chi Chủ làm thầy.

- Kính lão, ngài nghĩ quá xa rồi. Giang sơn cần có người tài, đời sau mạnh hơn đời trước. Thiên hạ hiện nay, vẫn là do đám người thế hệ trước định đoạt a.

Một cỗ xe Thanh Đàn do Tiếu Nguyệt Kim Sư kéo đi, từ từ tiến tới Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ, dừng lại dưới một gốc cây Phong.

Rèm ngọc của cỗ xe bị một cánh tay bạch ngọc mềm mại vén lên, ngón tay thon dài, làn da lấp lánh, tựa như cánh tay do băng tuyết tạo thành. Đây là cánh tay hoàn mỹ nhất thiên hạ, không hề có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, nhìn thấy ngón tay này, có thể tưởng tượng được, chủ nhân của cánh tay này nhất định là một tuyệt đại giai nhân khuynh quốc khuynh thành.

Vén rèm lên, lộ ra một nữ tử mang khăn che mặt màu trắng, đầu tóc búi cao, cắm một chiếc trâm đỏ thắm, trên tai đeo khuyên trân châu, đôi mắt đen lánh xinh đẹp nhìn chằm chằm vào tế đàn xa xa, đôi môi đỏ mọng ẩn sau lớp khăn che mặt trắng tinh, như ẩn như hiện, trầm lặng nói:

- Đây quả thật là một hồi thịnh hội a.

Tiểu Linh Nhi rúc vào trong ngực của nữ tử áo trắng, đôi mắt to tròn mở ra, vẫn còn ngái ngủ nhìn về phía tế đàn, thanh âm non nớt vang lên:

- Mẹ, người đang nhìn cái gì a?

Ngọc Ngưng Sanh buông rèm ngọc xuống, đôi tay mềm mại nhỏ nhắn khẽ vuốt ve đầu Tiểu Linh Nhi, nói:

- Tiểu Linh Nhi, tại sao ngươi lại gọi ta là mẹ?

Tiểu Linh Nhi chớp mắt, đồng tử lấp lánh, nói:

- Mẹ, ta đói bụng.

Ngọc Ngưng Sanh thở dài một hơi, cảm thấy có chút bất đắc dĩ, Tiểu Linh Nhi nhìn thấy bất kỳ nữ tử xinh đẹp nào cũng gọi là mẹ, căn bản không thể bắt nàng đổi cách xưng hô, đây quả thực là một chuyện khiến cho người khác đau đầu.

- Tế tự bắt đầu.

Một lão giả mặc đạo bào, tên là Huyền Thanh Tử, chủ trì buổi tế sự hôm nay.

Huyền Thanh Tử là Nhị phẩm Quốc Sư của Ngọc Lam Đế quốc, chính là tiên hiền của Đạo môn, được sắc phong là “Hải Minh công”, quyền cao chức trọng, chấp chưởng toàn bộ lễ nghi tư pháp của Đế quốc.

Ngọc Lam Đế quốc dùng võ lập quốc, dùng Đạo trị quốc.

Đệ tử Đạo môn, chính là văn thần của Ngọc Lam Đại Đế, quản lý bổ nhiệm và cách chức quan lại, khảo hạch, thăng giáng chức. Quản lý đất đai hộ khẩu, thuế má tài chính. Quản lý điển lễ, tế tự, học phủ. Quản lý tư pháp hình ngục. Quản lý công trình kiến tạo, đồn điền thủy lợi…

Có thể nói, quyền lợi của những Quốc Sư này đều không trọng yếu không kém gì Vương Hầu, chẳng qua, Vương Hầu có thể truyền thừa, có được đất phong, có quặng mỏ, có được quân đội, còn Quốc Sư thì không.

Một khi Quốc Sư thoái vị, cũng chỉ có thể xem như dân nghèo, không có địa vị gì.

Cho nên, Ngọc Lam Đế quốc, chỉ có Vương Hầu là có sức ảnh hưởng.

Tại Ngọc Lam Đế quốc, Quốc Sư tổng cộng chia làm thất phẩm.

Nhất phẩm Quốc Sư chỉ có một vị, được sắc phong là “Thái Sư”, chính là Quốc Sư chi chủ, Đạo Môn chi chủ, chấp chưởng văn thần và Đạo sư trên toàn thiên hạ, quyền lợi rất lớn, có thể nói là dưới một người mà trên vạn người.

Nhị phẩm Quốc Sư, tổng cộng có chín người, được phong làm “Cửu công”, đều là những nhân vật đỉnh cao trong nhân thần, có lực lượng hô phong hoán vũ.

Quốc Sư mà lão Hầu gia mời đến chủ trì nghi thức kế vị của Ninh Tiểu Xuyên, chính là một vị Nhị phẩm Quốc Sư – Hải Minh Công, Huyền Thanh Tử.

Ninh Tiểu Xuyên mặc lễ phục màu trắng, từng bước một đi lên thềm đá, leo lên tế đàn, đi đến trước Phụng Thiên đồng đỉnh.

Huyền Thanh Tử đã ngoài 130 tuổi, tóc và chòm râu đều thuần một màu trắng, thế nhưng làn da lại giống như trẻ con, không hề có chút dấu hiệu già yếu nào, quả thực là “bạch phát đồng nhan, “Tiên phong đạo cốt”.

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đến gần Huyền Thanh Tử, cũng cảm giác được thiên địa Huyền Khí phát sinh biến động, thật giống như Huyền Thanh Tử đã hòa hợp làm một thể với thiên địa, trở thành một bộ phận của thiên địa.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt lại, chỉ dùng tâm thần cảm ứng, vậy tuyệt đối không có khả năng cảm ứng được Huyền Thanh Tử đang đứng bên cạnh.

- Tu vi của lão Đạo này e rằng rất dọa người.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.

Huyền Thanh Tử cầm phất trần trong tay, tên đầu phát ra Tam Hoa Thần Quang, trên làn da lưu động vô số quang điểm, nói:

- Ninh thiếu gia, ngâm tay thắp hương đi!

Mười hai nữ tử trẻ tuổi mặc đạo bào, đưa tới một cái chậu đồng, đặt trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên vén ống tay áo lên, đặt tay vào trong chậu đồng rửa sạch.

Huyền Thanh Tử cao giọng nói:

- Tế Tổ Tiên!

Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy một cây hương vàng cực to, cắm vào bên trong Phụng Thiên đồng đỉnh.

Cùng lúc đó, một lượng lớn trâu, chó, súc vật cũng bị chém giết, ném vào tế đàn, bị hỏa diễm hừng hực trong tế đàn thiêu đốt.

Một đạo cột sáng đỏ thẫm từ trong tế đàn bay lên, phá tan mây xanh, bốc thẳng lên trời cao, nhuộm bầu trời thành một màu đỏ như máu.

Huyền Thanh Tử lại nói:

- Tế Thiên!

Ninh Tiểu Xuyên tiếp lấy cây hương vàng thứ hai, cắm vào Phụng Thiên đồng đỉnh.

Phốc… Phốc…

Một lượng lớn Huyền thú và súc vật bị chém giết, vừa mới bị chém xuống, máu tươi liền đổ ra như thác, tràn vào tế đàn, khiến cho toàn bộ tế đàn đều biến thành một tầng hào quang đỏ như máu.

Bên trong tế đàn vang lên âm thanh như tiếng quỷ gào, như khóc than, như gầm rú, như nức nở,… Giống như quỷ hồn trong Địa Ngục đột nhiên thức tỉnh.

Trên bầu trời, vang lên Phạm âm to rõ, tầng mây bắt đầu cuộn trào, sương mù tản đi, từng tia ánh sáng phủ xuống, biến thành thác nước từ trên trời đổ xuống.

- Ta cảm thấy tế tự hôm nay có chút không tầm thường a, không ngờ lại dẫn tới thiên tượng “Quỷ Thần tề minh”. 20 năm trước, lúc Thái Tử lên ngôi mới dẫn đến thiên tượng như vậy, hôm nay không ngờ lại xuất hiện.

Đại Kim Bằng Vương ngồi bên trong xa giá, chậm rãi nói.

Ở bên cạnh là xa giá Hoàng gia của Khổng Tước Minh Vương, đột nhiên truyền ra thanh âm uy nghiêm của một nữ tử, nói:

- Lần này vừa mới tế Tổ Tiên và tế Thiên, còn chưa bắt đầu tế Thần, đợi lát nữa nói không chừng còn phát sinh chuyện khác. Trên người Ninh Tiểu Xuyên này mang đại khí vận, tương lai không chừng sẽ trở thành một nhân vật không đơn giản.

Khổng Tước Minh Vương là Nữ Vương duy nhất của Ngọc Lam Đế quốc, bình thường đều bế quan tu luyện, ít khi ra ngoài đi lại, ở trong Ngọc Lam Đế quốc, có địa vị không tầm thường.

Xa giá của nàng là dùng thi cốt của một đầu Khổng Tước mà luyện chế thành, lông vũ của Khổng Tước vô cùng chỉnh tề, ẩn chứa uy năng cường đại, mặc dù chỉ là một chiếc xa giá dừng ở đằng xa, nhưng vẫn khiến cho nhiều người cảm thấy áp bách không thở nổi.

Không phải mỗi lần tế tự đều sẽ dẫn tới thiên địa dị tượng, chỉ khi người mang đại khí vận kế vị, mới có thể mượn lực lượng của tế đàn, câu thông với tổ tiên, thương thiên và Thần Linh, ban xuống phúc trạch.

Những người có thể xuất hiện thiên địa dị tượng trong khi tế tự, cũng đều là những nhân vật phi phàm.

Đây chính là một dấu hiệu, điềm báo trước của thương thiên đối với thế nhân.

Trên mặt Huyền Thanh Tử cũng lộ ra một tia dị sắc, có thể cảm thấy rõ ràng năng lực cường đại ẩn chứa trong tế đàn, thậm chí số mệnh thiên địa cũng tụ tập về phía tế đàn.

Trước kia hắn chủ trì tế tự, còn chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy.

- Tế Thần!

Huyền Thanh Tử cất cao giọng hô lên.

Ninh Tiểu Xuyên lại cắm cây hương vàng thứ ba vào Phụng Thiên đồng đỉnh.

Cùng lúc đó, những nô lệ, súc vật, Huyền thú, đều bị chém giết, vứt xác vào tế đàn, máu tươi tập trung cùng một chỗ, ngưng tụ thành sông, tạo thành đủ loại hình thái bất đồng, như Thần Long, như Sư Hổ, nhân hình,…

Huyết quang trên tế đàn càng lúc càng cường thịnh, nhuộm đỏ cả bầu trời, huyết quang phát ra tựa như có một hải dương đỏ thẫm hiện lên trên bầu trời, bên trong tràn ngập xác chết trôi nổi.

- Ô ô ô…

Tiếng quỷ hồn giống như tiên nhạc thần linh, đan xen hội tụ trong không gian.

Trên bầu trời, sấm sét vang dội, có hư ảnh một tòa Tiên Cung hiện ra trong hư không, thần bí khó lường, không người nào là không rung động.

Toàn bộ mọi người dưới Hoàng thành thấy được một màn như vậy, trong lòng đều vô cùng chấn động, rất nhiều người thậm chí quỳ trên mặt đất cúng bái, tưởng rằng Thiên Đế hiển thánh.

- Thiên Đế Thần Cung?

Tất cả đại Vương Hầu đều bị khiếp sợ, trong lòng không thể bình tĩnh nổi, nhìn chằm chằm vào hư ảnh của tòa Tiên Cung trên bầu trời, chợt nghĩ đến truyền thuyết cổ xưa được ghi lại trong cổ thư.

Thiên Đế Thần Cung so với “Thiên Cung” trong Đế Hư, còn thần bí hơn.

- Trong truyền thuyết, Thiên Đế Thần Cung tồn tại trên bầu trời Ngọc Lam Đế quốc, ẩn mình trong mây mù, chẳng qua cho tới bây giờ, vẫn chưa có người nào có thể tìm ra nó.

Ninh Tiểu Xuyên chậm rãi bước lên tế đàn, leo lên tới đỉnh, dùng ngọc đao cắt lên tay, máu tươi cuồn cuộn chảy ra, rơi vào trong tế đàn.

Ầm ầm ầm...

Toàn bộ tế đàn đều sôi trào lên, biến thành một mảnh hải dương đỏ như máu, từng tia huyết khí hướng về thân thể của Ninh Tiểu Xuyên mà tụ hội lại.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK