Trương Lâm Sơn triệt để tức giận, Huyền Khí trong cơ thể mãnh liệt tràn ra, ngưng kết thành một tầng Huyền Khí khải ở bên ngoài thân thể.
Đây không phải là Huyền Khí khải bình thường, mà là một loại Thần Thông Võ Đạo gọi là “Ưng Khải Lân Y”. Trên khải giáp tràn ngập lân phiến, ngực hình đầu chim ứng, trong tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm dài đến 5 thước.
Hắn biết Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Phệ Huyết Ma Công, cho nên mới ngưng tụ ra tầng chiến giáp này để bảo vệ mình.
- Phù…
Một luồng Huyền Khí như sương khói phun ra từ trong miệng Trương Lâm Sơn, bao trùm toàn bộ kiến trúc trong phạm vi 10 trượng xung quanh, tạo thành một khu vực riêng biệt.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn cảnh giác Trương Lâm Sơn, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, thân thể Trương Lâm Sơn đã trực tiếp hư hóa, biến mất trong sương mù.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta không thể không thừa nhận, ngươi quả thật thiên tư tuyệt đỉnh, nhưng dù sao ngươi vẫn còn quá trẻ, có lẽ nếu ngươi tu luyện ở Đế Hư thêm năm năm, lúc đó ngươi sẽ đánh khắp Đế Hư không địch thủ, nhưng bây giờ, ngươi còn xa mới có được sức mạnh như vậy.
Thanh âm của Trương Lâm Sơn lúc thì xuất hiện ở phía Đông, khi thì xuất hiện ở phía Tây. Phương vị thân thể biến hóa cực nhanh.
Trong không khí phát ra từng trận thanh âm xé gió.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn im lặng đứng yên tại chỗ, không hề bối rối, ngay cả bước chân cũng không di động chút nào, nói:
- Phải chăng ngươi đang nói với ta rằng, hôm nay ngươi nhất định có thể giết chết ta?
Thiên Đế thành là một tòa cổ thành ngàn năm, tràn ngập sắc thái lịch sử, ở trong màn mưa lộ ra vẻ tang thương mà hùng vĩ.
Trên đường phố, mưa máu nhuộm đầy đất, bốc lên một mùi máu tươi nồng nặc.
Trương Lâm Sơn xuất hiện trong sương mù cách xa Ninh Tiểu Xuyên chừng 10 mét, thân thể nửa thực nửa hư, nói:
- Ba năm trước đây, tu vi của ta cũng là Thần Thể tầng thứ sáu, đã từng giết chết mười vị cao thủ Thần Thể tầng thứ bảy đỉnh phong, lúc đó ta đã cho rằng mình là thiên hạ vô địch, thập phần kiêu ngạo tự phụ, nhưng đến khi ta gặp phải một Võ giả Thần Thể tầng thứ tám, ta lại thất bại, hơn nữa còn thất bại rất thê thảm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Phải chăng ngươi đang muốn nói cho ta biết, cho dù thiên tư có cao đến đâu, nhưng nếu thực lực chênh lệch quả lớn, sẽ vẫn chỉ là một kẻ thất bại?
- Đúng vậy, cho dù ngươi có là kỳ tài ngút trời, nhưng thiên tư của ta cũng không yếu, hơn nữa tu vi của ta lại cao hơn ngươi ba cảnh giới, ngươi lấy cái gì mà đòi khiêu chiến ta?
Trương Lâm Sơn nói.
Trương Lâm Sơn chính là cường giả Thần Thể tầng thứ chín, còn là một trong “Hoàng Thành Thập Kiệt”, là một trong mười đại cao thủ thế hệ trẻ của Hoàng thành.
Cho dù thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên rất cao, nhưng dù sao cũng chỉ mới tu luyện nửa năm, làm sao có thể chống lại những người như hắn?
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không thể không đối mặt với trận chiến này, chỉ bình thản nói:
- Nếu ngươi đã tự tin như thế, vậy ngươi có dám đánh cược với ta một phen?
- Ta dựa vào cái gì mà phải đánh cược với ngươi?
Trương Lâm Sơn nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chỉ bằng vào việc nếu như ngươi có thể giết ta, cường giả của Kiếm Các Hầu Phủ cũng có thể khiến ngươi chết không có chỗ chôn.
Sắc mặt Trương Lâm Sơn khẽ biến đổi, hắn biết những lời Ninh Tiểu Xuyên vừa nói là sự thật, nếu như Kiếm Các Hầu Phủ thật sự muốn giết hắn, cho dù là Vân Trung Hầu cũng chưa chắc có thể bảo vệ được hắn.
Chính vì nguyên nhân này, cho nên hắn từ đầu tới cuối đều muốn bức Ninh Tiểu Xuyên tự sát, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không đích thân động thủ.
Trương Lâm Sơn nói:
- Đánh cuộc như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu như hôm nay ngươi không giết được ta, người của Vân Trung Minh các ngươi, không được phép đối phso với muội muội và bằng hữu của ta.
Trương Lâm Sơn nói:
- Người mà Vân Trung Minh chúng ta muốn giết là ngươi, bằng hữu và muội muội của ngươi không hề có bất kỳ lực uy hiếp gì với chúng ta, điều kiện này ta có thể đáp ứng ngươi. Nếu như ta giết ngươi rồi thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta và ngươi ký kết “Quyết đấu sinh tử thư”. Thắng làm vua thua làm giặc, sống chết có số. Nếu ta chết trong tay ngươi, chỉ trách ta tài nghệ không bằng người, không ai được báo thù cho ta, bởi vì ta cam tâm tình nguyện.
- Tốt, có dũng khí dùng tính mạng của mình để đánh cược, chỉ vì đổi lấy an toàn cho thân nhân và bằng hữu, xem như ngươi cũng là một nam tử có tình có nghĩa, ta thay Minh chủ đáp ứng đánh cuộc với ngươi, nếu như ngươi thật sự đào thoát được từ trong tay ta, Vân Trung Minh chúng ta tuyệt đối sẽ không làm khó dễ cho bằng hữu và muội muội của ngươi.
Mặc dù thoạt nhìn Trương Lâm Sơn đang tán thưởng Ninh Tiểu Xuyên, nhưng trên thực tế là trong lòng đang mắng Ninh Tiểu Xuyên ngu xuẩn.
Chẳng qua, chuyện này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự ký xuống “Quyết đấu sinh tử thư”, như vậy thì cho dù hắn giết chết Ninh Tiểu Xuyên, cũng không sợ người của Kiếm Các Hầu Phủ tìm đến tận cửa hỏi tội, lại càng không sợ Thiên Đế học cung xử phạt.
Lúc trước, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn có thể trực tiếp đào tẩu, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nếu hắn đào tẩu rồi, Ninh Hinh Nhi phải làm sao đây? Mộ Dung Vô Song phải làm sao đây?
Hắn đã giết nhiều người của Vân Trung Minh như vậy, Vân Trung Minh không có khả năng sẽ dừng tay, tất nhiên sẽ giận cá chém thớt mà trút lên đầu Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song.
Cho dù Thiên Lý Hội đã đáp ứng sẽ bảo vệ Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ mới quen biết Ninh Tiểu Xuyên, có thể tận được bao nhiêu sức bảo vệ hai người?
Cao thủ của Vân Trung Minh muốn âm thầm giết chết Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song, cũng không phải chuyện khó.
Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên mặc dù biết rõ địch nhân vô cùng cường đại, nhưng trận này nhất định phải chiến, không chỉ chiến vì bản thân mình, mà còn chiến vì thân nhân và bằng hữu.
Dùng tính mạng của mình để đánh cược, để bọn họ có được một con đường sống.
Tất cả những điều này, đều là vì hắn chưa đủ cường đại, thực lực còn chưa đủ bảo hộ những người bên cạnh, nếu như tu vi đủ mạnh, một chưởng đánh chết Trương Lâm Sơn, thì cần gì phải nói nhảm nhiều với đối phương như vậy?
Cảnh giới thực lực tu vi vẫn không đủ.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sợ Trương Lâm Sơn nói mà không giữ lời, dù sao thì Trương Lâm Sơn cũng là một trong “Hoàng Thành Thập Kiệt”, địa vị và danh vọng rất cao, tiền đồ tương lai vô lượng, sẽ không dễ dàng đem thanh danh của mình ra đùa giỡn.
Đối với Võ giả mà nói, giết người không phải sỉ nhục, nói không giữ lời mới khiến người khác xem thường nhất.
Hai người đều ký xuống “Quyết đấu sinh tử thư”.
Khoảnh khắc vừa ký xuống sinh tử thư, Trương Lâm Sơn liền không còn cố kỵ gì nữa, liền trực tiếp hạ sát thủ với Ninh Tiểu Xuyên, bàn tay giống như lưỡi đao, bổ ra 17 đạo sóng đao.
Ninh Tiểu Xuyên đã sớm đề phòng, thân thể liền hóa thành một đạo cầu vồng bảy màu, di chuyển lên trên tường cao, định mở ra Nộ Phong Chi Dực đào tẩu.
Đột nhiên một đoàn sương mù màu trắng từ trên trời ép xuống.
Đây không phải là sương mù? Quả thực còn nặng nề hơn cả cương thiết, đừng nói là cách mặt đất phi hành, cho dù là muốn di chuyển cũng cực kỳ gian nan.
- Ngươi cho rằng đây thật sự chỉ là sương mù sao? Đây chính là quỷ vụ mà Huyền thú thất phẩm Quỷ Vụ Tri Chu của ta phun ra, sau khi hấp thu quỷ vụ nào trong cơ thể, luyện hóa thành một loại Thần Thông gọi là “Quỷ Vụ Mai Chướng”.
Trương Lâm Sơn mặc Ưng Khải Lân Y, hóa thành một đạo ánh sáng bạch sắc, một kiếm đâm tới trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
- Phá cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên xé rách một lỗ hổng lớn trên quỷ vụ trùng trùng điệp điệp, thân thể lập tức lao ra ngoài.
Phốc…
Một kiếm của Trương Lâm Sơn vẫn đâm lên vai Ninh Tiểu Xuyên, lưu lại trên lưng hắn một vết thương đầm đìa máu.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển “Thất Thải Na Di”, thân thể lướt ngang ra ngoài, kéo giãn khoảng cách với Trương Lâm Sơn, trên vai không ngừng tràn ra máu tươi.
Tu vi của Trương Lâm Sơn còn cường đại hơn so với tưởng tượng của Ninh Tiểu Xuyên, không chỉ đơn giản là Thần Thể tầng thứ chín, mà đối phương thậm chí còn đủ khả năng chiến một trận với cường giả Thoát Tục cảnh.
Hoàng Thành Thập Kiệt quả nhiên danh bất hư truyền.
- Hợp Thể!
Tiểu Long màu đỏ hóa thành một đoàn sương mù màu đỏ, bao trùm lên người Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một cái Long Lân Thần Giáp.
Trên đầu mọc ra một cái gai nhọn sắc bén, trong tay cầm Long Trảo chiến kiếm, trên lưng mọc ra một đôi Long Dực đỏ thẫm cực lớn.
Thân thể Tiểu Long không chỉ khổng lồ hơn gấp mười lần, cuộn tròn quanh khải giáp, lộ ra cái đầu rồng cực dài và hai cái huyết trảo sắc bén.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, sau khi “Hợp Thể”, lực lượng cũng trở nên cường đại hơn.
Vụt...
Trương Lâm Sơn lại lần nữa đâm tới một kiếm, mũi kiếm lướt qua không khí phát ra tiếng “vùn vụt”, thậm chí bắn cả tia lửa.
Hai chân Ninh Tiểu Xuyên gập xuống, thân thể trầm xuống, hai tay cầm kiếm, bổ ra một đạo sóng kiếm đỏ như máu, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy trên mũi kiếm chớp động một hư ảnh hình rồng, phát ra âm thanh long ngâm.
Giao phong một kiếm, hai người đồng thời thối lui.
Ninh Tiểu Xuyên một kích đắc thủ, liền lập tức mở ra Long Dực, bay thẳng lên trời.
Nếu đêm nay đào tẩu thành công, cũng xem như thắng lợi rồi.
Về phần giết chết Trương Lâm Sơn, cứ từ từ rồi cũng sẽ đến. Ninh Tiểu Xuyên tin rằng mình từ trong Thiên Cung tu luyện đi ra, chiến lực nhất định có thể chống lại Trương Lâm Sơn, bây giờ, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là thoát được một kiếp đêm nay.
- Cũng có chút tài lẻ đấy.
Trương Lâm Sơn nở nụ cười thản nhiên, đem Huyền Khí kiếm trong tay chọc xuống đất, hai tay chậm rãi giơ lên trời.
Ầm ầm ầm...
Dưới sóng xung kích Huyền Khí cường đại phát ra từ trên người Trương Lâm Sơn, hai bên đường xá đều chấn động, từng tòa phòng ốc sụp đổ, biến thành tàn tích đổ nát thê lương.
Toàn bộ những tàn tích đổ nát thê lương này đều bay lên trời, ngay lập tức, trên trời thoáng cái đã tràn ngập tường gãy, ngói vụn, trụ vỡ và mấy chục cái thi thể, đồng loạt phóng tới thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Đây là một màn cực kỳ chấn động nhân tâm, rất nhiều Võ giả nhìn thấy đều khiếp sợ không thôi.
- Đây là lực lượng mà con người có thể làm được ư? Gần như nhấc toàn bộ kiến trúc trên đường lên, san bằng cả khu vực này thành bình địa.
- Trương Lâm Sơn tuyệt đối có chiến lực miểu sát Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất, đây là lực lượng chỉ có Võ giả Thoát Tục cảnh mới có thể đạt tới.
- Khó trách hắn lại tự tin có thể giết chết Ninh Tiểu Xuyên như vậy, đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là một Võ giả Thần Thể tầng thứ chín ở đây thì chắc chắn cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Trương Lâm Sơn dậm mạnh lên đất một cái, thân thể bay lên mấy chục mét, giẫm đạp lên từng khối tàn tích đổ nát, đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy âm thanh xé gió sau lưng càng lúc càng mãnh liệt, lập tức thu hồi Long Dực, thân thể mạnh mẽ trầm xuống, rơi xuống đất, trực tiếp rơi vào trong màn sương trắng trên Thông Thiên Kiều.
Trương Lâm Sơn cũng từ không trung hạ xuống, đuổi sát không buông, nhưng thân thể vừa mới chạm xuống màn sương trắng thì lập tức bị một luồng lực lượng vô hình đẩy lui.
Trương Lâm Sơn ổn định thân hình, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên màn sương trắng này lơ lửng một tấm biển, trên đó viết ba chữ cứng cáp hữu lực “Thông Thiên Kiều”.
Thông Thiên Kiều mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào.
Người thứ hai không thể tiến vào trong đó, nếu cường hành xông vào thì sẽ bị lực lượng của Thông Thiên Kiều ngăn cản ở bên ngoài.
Trương Lâm Sơn không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại trốn vào Thông Thiên Kiều, liền gằn giọng nói:
- Để ta xem ngươi có thể trốn trong Thông Thiên Kiều được bao lâu? Nếu như một canh giờ ngươi không vượt ải, thì sẽ bị Thông Thiên Kiều chủ động khu trục ra ngoài thôi.
Hôm nay Ninh Tiểu Xuyên vừa mới vượt ải Thông Thiên Kiều, vượt qua tầng thứ ba đã là cực hạn đối với tân sinh rồi.
Trương Lâm Sơn cũng không tin là hắn có thể xông đến tầng thứ càng cao hơn, cho nên mới chờ đợi ở ngoài Thông Thiên Kiều, chỉ cần đợi một canh giờ nữa, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ bị Thông Thiên Kiều khu trục ra ngoài.
Đây không phải là Huyền Khí khải bình thường, mà là một loại Thần Thông Võ Đạo gọi là “Ưng Khải Lân Y”. Trên khải giáp tràn ngập lân phiến, ngực hình đầu chim ứng, trong tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm dài đến 5 thước.
Hắn biết Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Phệ Huyết Ma Công, cho nên mới ngưng tụ ra tầng chiến giáp này để bảo vệ mình.
- Phù…
Một luồng Huyền Khí như sương khói phun ra từ trong miệng Trương Lâm Sơn, bao trùm toàn bộ kiến trúc trong phạm vi 10 trượng xung quanh, tạo thành một khu vực riêng biệt.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn cảnh giác Trương Lâm Sơn, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, thân thể Trương Lâm Sơn đã trực tiếp hư hóa, biến mất trong sương mù.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta không thể không thừa nhận, ngươi quả thật thiên tư tuyệt đỉnh, nhưng dù sao ngươi vẫn còn quá trẻ, có lẽ nếu ngươi tu luyện ở Đế Hư thêm năm năm, lúc đó ngươi sẽ đánh khắp Đế Hư không địch thủ, nhưng bây giờ, ngươi còn xa mới có được sức mạnh như vậy.
Thanh âm của Trương Lâm Sơn lúc thì xuất hiện ở phía Đông, khi thì xuất hiện ở phía Tây. Phương vị thân thể biến hóa cực nhanh.
Trong không khí phát ra từng trận thanh âm xé gió.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn im lặng đứng yên tại chỗ, không hề bối rối, ngay cả bước chân cũng không di động chút nào, nói:
- Phải chăng ngươi đang nói với ta rằng, hôm nay ngươi nhất định có thể giết chết ta?
Thiên Đế thành là một tòa cổ thành ngàn năm, tràn ngập sắc thái lịch sử, ở trong màn mưa lộ ra vẻ tang thương mà hùng vĩ.
Trên đường phố, mưa máu nhuộm đầy đất, bốc lên một mùi máu tươi nồng nặc.
Trương Lâm Sơn xuất hiện trong sương mù cách xa Ninh Tiểu Xuyên chừng 10 mét, thân thể nửa thực nửa hư, nói:
- Ba năm trước đây, tu vi của ta cũng là Thần Thể tầng thứ sáu, đã từng giết chết mười vị cao thủ Thần Thể tầng thứ bảy đỉnh phong, lúc đó ta đã cho rằng mình là thiên hạ vô địch, thập phần kiêu ngạo tự phụ, nhưng đến khi ta gặp phải một Võ giả Thần Thể tầng thứ tám, ta lại thất bại, hơn nữa còn thất bại rất thê thảm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Phải chăng ngươi đang muốn nói cho ta biết, cho dù thiên tư có cao đến đâu, nhưng nếu thực lực chênh lệch quả lớn, sẽ vẫn chỉ là một kẻ thất bại?
- Đúng vậy, cho dù ngươi có là kỳ tài ngút trời, nhưng thiên tư của ta cũng không yếu, hơn nữa tu vi của ta lại cao hơn ngươi ba cảnh giới, ngươi lấy cái gì mà đòi khiêu chiến ta?
Trương Lâm Sơn nói.
Trương Lâm Sơn chính là cường giả Thần Thể tầng thứ chín, còn là một trong “Hoàng Thành Thập Kiệt”, là một trong mười đại cao thủ thế hệ trẻ của Hoàng thành.
Cho dù thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên rất cao, nhưng dù sao cũng chỉ mới tu luyện nửa năm, làm sao có thể chống lại những người như hắn?
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không thể không đối mặt với trận chiến này, chỉ bình thản nói:
- Nếu ngươi đã tự tin như thế, vậy ngươi có dám đánh cược với ta một phen?
- Ta dựa vào cái gì mà phải đánh cược với ngươi?
Trương Lâm Sơn nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chỉ bằng vào việc nếu như ngươi có thể giết ta, cường giả của Kiếm Các Hầu Phủ cũng có thể khiến ngươi chết không có chỗ chôn.
Sắc mặt Trương Lâm Sơn khẽ biến đổi, hắn biết những lời Ninh Tiểu Xuyên vừa nói là sự thật, nếu như Kiếm Các Hầu Phủ thật sự muốn giết hắn, cho dù là Vân Trung Hầu cũng chưa chắc có thể bảo vệ được hắn.
Chính vì nguyên nhân này, cho nên hắn từ đầu tới cuối đều muốn bức Ninh Tiểu Xuyên tự sát, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không đích thân động thủ.
Trương Lâm Sơn nói:
- Đánh cuộc như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu như hôm nay ngươi không giết được ta, người của Vân Trung Minh các ngươi, không được phép đối phso với muội muội và bằng hữu của ta.
Trương Lâm Sơn nói:
- Người mà Vân Trung Minh chúng ta muốn giết là ngươi, bằng hữu và muội muội của ngươi không hề có bất kỳ lực uy hiếp gì với chúng ta, điều kiện này ta có thể đáp ứng ngươi. Nếu như ta giết ngươi rồi thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta và ngươi ký kết “Quyết đấu sinh tử thư”. Thắng làm vua thua làm giặc, sống chết có số. Nếu ta chết trong tay ngươi, chỉ trách ta tài nghệ không bằng người, không ai được báo thù cho ta, bởi vì ta cam tâm tình nguyện.
- Tốt, có dũng khí dùng tính mạng của mình để đánh cược, chỉ vì đổi lấy an toàn cho thân nhân và bằng hữu, xem như ngươi cũng là một nam tử có tình có nghĩa, ta thay Minh chủ đáp ứng đánh cuộc với ngươi, nếu như ngươi thật sự đào thoát được từ trong tay ta, Vân Trung Minh chúng ta tuyệt đối sẽ không làm khó dễ cho bằng hữu và muội muội của ngươi.
Mặc dù thoạt nhìn Trương Lâm Sơn đang tán thưởng Ninh Tiểu Xuyên, nhưng trên thực tế là trong lòng đang mắng Ninh Tiểu Xuyên ngu xuẩn.
Chẳng qua, chuyện này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự ký xuống “Quyết đấu sinh tử thư”, như vậy thì cho dù hắn giết chết Ninh Tiểu Xuyên, cũng không sợ người của Kiếm Các Hầu Phủ tìm đến tận cửa hỏi tội, lại càng không sợ Thiên Đế học cung xử phạt.
Lúc trước, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn có thể trực tiếp đào tẩu, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nếu hắn đào tẩu rồi, Ninh Hinh Nhi phải làm sao đây? Mộ Dung Vô Song phải làm sao đây?
Hắn đã giết nhiều người của Vân Trung Minh như vậy, Vân Trung Minh không có khả năng sẽ dừng tay, tất nhiên sẽ giận cá chém thớt mà trút lên đầu Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song.
Cho dù Thiên Lý Hội đã đáp ứng sẽ bảo vệ Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ mới quen biết Ninh Tiểu Xuyên, có thể tận được bao nhiêu sức bảo vệ hai người?
Cao thủ của Vân Trung Minh muốn âm thầm giết chết Ninh Hinh Nhi và Mộ Dung Vô Song, cũng không phải chuyện khó.
Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên mặc dù biết rõ địch nhân vô cùng cường đại, nhưng trận này nhất định phải chiến, không chỉ chiến vì bản thân mình, mà còn chiến vì thân nhân và bằng hữu.
Dùng tính mạng của mình để đánh cược, để bọn họ có được một con đường sống.
Tất cả những điều này, đều là vì hắn chưa đủ cường đại, thực lực còn chưa đủ bảo hộ những người bên cạnh, nếu như tu vi đủ mạnh, một chưởng đánh chết Trương Lâm Sơn, thì cần gì phải nói nhảm nhiều với đối phương như vậy?
Cảnh giới thực lực tu vi vẫn không đủ.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sợ Trương Lâm Sơn nói mà không giữ lời, dù sao thì Trương Lâm Sơn cũng là một trong “Hoàng Thành Thập Kiệt”, địa vị và danh vọng rất cao, tiền đồ tương lai vô lượng, sẽ không dễ dàng đem thanh danh của mình ra đùa giỡn.
Đối với Võ giả mà nói, giết người không phải sỉ nhục, nói không giữ lời mới khiến người khác xem thường nhất.
Hai người đều ký xuống “Quyết đấu sinh tử thư”.
Khoảnh khắc vừa ký xuống sinh tử thư, Trương Lâm Sơn liền không còn cố kỵ gì nữa, liền trực tiếp hạ sát thủ với Ninh Tiểu Xuyên, bàn tay giống như lưỡi đao, bổ ra 17 đạo sóng đao.
Ninh Tiểu Xuyên đã sớm đề phòng, thân thể liền hóa thành một đạo cầu vồng bảy màu, di chuyển lên trên tường cao, định mở ra Nộ Phong Chi Dực đào tẩu.
Đột nhiên một đoàn sương mù màu trắng từ trên trời ép xuống.
Đây không phải là sương mù? Quả thực còn nặng nề hơn cả cương thiết, đừng nói là cách mặt đất phi hành, cho dù là muốn di chuyển cũng cực kỳ gian nan.
- Ngươi cho rằng đây thật sự chỉ là sương mù sao? Đây chính là quỷ vụ mà Huyền thú thất phẩm Quỷ Vụ Tri Chu của ta phun ra, sau khi hấp thu quỷ vụ nào trong cơ thể, luyện hóa thành một loại Thần Thông gọi là “Quỷ Vụ Mai Chướng”.
Trương Lâm Sơn mặc Ưng Khải Lân Y, hóa thành một đạo ánh sáng bạch sắc, một kiếm đâm tới trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
- Phá cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên xé rách một lỗ hổng lớn trên quỷ vụ trùng trùng điệp điệp, thân thể lập tức lao ra ngoài.
Phốc…
Một kiếm của Trương Lâm Sơn vẫn đâm lên vai Ninh Tiểu Xuyên, lưu lại trên lưng hắn một vết thương đầm đìa máu.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển “Thất Thải Na Di”, thân thể lướt ngang ra ngoài, kéo giãn khoảng cách với Trương Lâm Sơn, trên vai không ngừng tràn ra máu tươi.
Tu vi của Trương Lâm Sơn còn cường đại hơn so với tưởng tượng của Ninh Tiểu Xuyên, không chỉ đơn giản là Thần Thể tầng thứ chín, mà đối phương thậm chí còn đủ khả năng chiến một trận với cường giả Thoát Tục cảnh.
Hoàng Thành Thập Kiệt quả nhiên danh bất hư truyền.
- Hợp Thể!
Tiểu Long màu đỏ hóa thành một đoàn sương mù màu đỏ, bao trùm lên người Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một cái Long Lân Thần Giáp.
Trên đầu mọc ra một cái gai nhọn sắc bén, trong tay cầm Long Trảo chiến kiếm, trên lưng mọc ra một đôi Long Dực đỏ thẫm cực lớn.
Thân thể Tiểu Long không chỉ khổng lồ hơn gấp mười lần, cuộn tròn quanh khải giáp, lộ ra cái đầu rồng cực dài và hai cái huyết trảo sắc bén.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, sau khi “Hợp Thể”, lực lượng cũng trở nên cường đại hơn.
Vụt...
Trương Lâm Sơn lại lần nữa đâm tới một kiếm, mũi kiếm lướt qua không khí phát ra tiếng “vùn vụt”, thậm chí bắn cả tia lửa.
Hai chân Ninh Tiểu Xuyên gập xuống, thân thể trầm xuống, hai tay cầm kiếm, bổ ra một đạo sóng kiếm đỏ như máu, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy trên mũi kiếm chớp động một hư ảnh hình rồng, phát ra âm thanh long ngâm.
Giao phong một kiếm, hai người đồng thời thối lui.
Ninh Tiểu Xuyên một kích đắc thủ, liền lập tức mở ra Long Dực, bay thẳng lên trời.
Nếu đêm nay đào tẩu thành công, cũng xem như thắng lợi rồi.
Về phần giết chết Trương Lâm Sơn, cứ từ từ rồi cũng sẽ đến. Ninh Tiểu Xuyên tin rằng mình từ trong Thiên Cung tu luyện đi ra, chiến lực nhất định có thể chống lại Trương Lâm Sơn, bây giờ, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là thoát được một kiếp đêm nay.
- Cũng có chút tài lẻ đấy.
Trương Lâm Sơn nở nụ cười thản nhiên, đem Huyền Khí kiếm trong tay chọc xuống đất, hai tay chậm rãi giơ lên trời.
Ầm ầm ầm...
Dưới sóng xung kích Huyền Khí cường đại phát ra từ trên người Trương Lâm Sơn, hai bên đường xá đều chấn động, từng tòa phòng ốc sụp đổ, biến thành tàn tích đổ nát thê lương.
Toàn bộ những tàn tích đổ nát thê lương này đều bay lên trời, ngay lập tức, trên trời thoáng cái đã tràn ngập tường gãy, ngói vụn, trụ vỡ và mấy chục cái thi thể, đồng loạt phóng tới thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Đây là một màn cực kỳ chấn động nhân tâm, rất nhiều Võ giả nhìn thấy đều khiếp sợ không thôi.
- Đây là lực lượng mà con người có thể làm được ư? Gần như nhấc toàn bộ kiến trúc trên đường lên, san bằng cả khu vực này thành bình địa.
- Trương Lâm Sơn tuyệt đối có chiến lực miểu sát Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất, đây là lực lượng chỉ có Võ giả Thoát Tục cảnh mới có thể đạt tới.
- Khó trách hắn lại tự tin có thể giết chết Ninh Tiểu Xuyên như vậy, đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là một Võ giả Thần Thể tầng thứ chín ở đây thì chắc chắn cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Trương Lâm Sơn dậm mạnh lên đất một cái, thân thể bay lên mấy chục mét, giẫm đạp lên từng khối tàn tích đổ nát, đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy âm thanh xé gió sau lưng càng lúc càng mãnh liệt, lập tức thu hồi Long Dực, thân thể mạnh mẽ trầm xuống, rơi xuống đất, trực tiếp rơi vào trong màn sương trắng trên Thông Thiên Kiều.
Trương Lâm Sơn cũng từ không trung hạ xuống, đuổi sát không buông, nhưng thân thể vừa mới chạm xuống màn sương trắng thì lập tức bị một luồng lực lượng vô hình đẩy lui.
Trương Lâm Sơn ổn định thân hình, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên màn sương trắng này lơ lửng một tấm biển, trên đó viết ba chữ cứng cáp hữu lực “Thông Thiên Kiều”.
Thông Thiên Kiều mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào.
Người thứ hai không thể tiến vào trong đó, nếu cường hành xông vào thì sẽ bị lực lượng của Thông Thiên Kiều ngăn cản ở bên ngoài.
Trương Lâm Sơn không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại trốn vào Thông Thiên Kiều, liền gằn giọng nói:
- Để ta xem ngươi có thể trốn trong Thông Thiên Kiều được bao lâu? Nếu như một canh giờ ngươi không vượt ải, thì sẽ bị Thông Thiên Kiều chủ động khu trục ra ngoài thôi.
Hôm nay Ninh Tiểu Xuyên vừa mới vượt ải Thông Thiên Kiều, vượt qua tầng thứ ba đã là cực hạn đối với tân sinh rồi.
Trương Lâm Sơn cũng không tin là hắn có thể xông đến tầng thứ càng cao hơn, cho nên mới chờ đợi ở ngoài Thông Thiên Kiều, chỉ cần đợi một canh giờ nữa, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ bị Thông Thiên Kiều khu trục ra ngoài.