Bát Giác Lưu Kim Chùy giáng xuống ngực, Ninh Tiểu Xuyên chỉ thấy hơi đau một chút, ngoài ra chẳng có phản ứng gì khác.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên sững người.
Hắn không phản kháng Phi thiếu gia là muốn dùng việc mình bị thương để làm Phi thiếu gia không chú ý, nhưng hắn không ngờ nhục thân của mình lại cường hãn tới mức có thể chống đỡ được cả đòn của Phi thiếu gia.
Nếu không bị thương thế gì chỉ e việc hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam sẽ bị bại lộ ngay tức thì.
- Mẹ kiếp, liều vậy
Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ quyết đoán, trước khi Bát Giác Lưu Kim Chùy của Phi thiếu gia nhấc lên khỏi ngực, linh khí trong cơ thể hắn lưu chuyển, hắn dẫn từ trong Thần Cách mô phỏng ra một luồng Hỗn Độn chi khí.
Lúc trước, hắn đều luyện hóa Hỗn Độn chi khí từng chút từng chút một, khí tức Hỗn Độn dẫn từ Thần Cách mô phỏng chỉ cần nhiều một chút hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Nhưng lúc này hắn bất chấp dẫn ra nhiều Hỗn Độn chi khí như vậy. Tình hình nghiêm trọng hơn rồi.
Cả nửa bờ ngực của Ninh Tiểu Xuyên lõm xuống, huyết nhục bên trong bị Hỗn Độn chi khí làm cho tan chảy.
Nếu không phải nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên hiện này cường hãn tới đáng sợ thì có lẽ cả người hắn đã bị Hỗn Độn chi khí tiêu hóa hết rồi.
Cố gắng nhẫn nhịn cơn đau, Ninh Tiểu Xuyên bay ngược ra sau, giống như Hoa Thiên Cẩm lúc trước, bay vào trong bóng tối không biết sống chết ra sao.
Kỳ lạ!
Thu Bát Giác Lưu Kim Chùy về, Phi thiếu gia vẻ mặt đấy khó hiểu.
Vừa rồi hành động của Ninh Tiểu Xuyên tuy rất nhanh nhưng Phi thiếu gia đã cảm nhận được có bất thường.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Phi thiếu gia hừ lạnh một tiếng rồi quay lại nhìn Văn Minh Chi Hà.
Tình hình Ninh Tiểu Xuyên tuy kỳ lạ nhưng hắn cũng không muốn phí công với Ninh Tiểu Xuyên.
Nói chuyện với lão giả khí linh kia một lúc, Phi thiếu gia nhảy lên rồi chui vào trong dòng Văn Minh Chi Hà.
Thân ảnh Phi thiếu gia chìm vào dòng sông ánh sáng rồi biến mất.
Lúc này trong bóng đêm Ninh Tiểu Xuyên mới ho khan.
- Khụ khụ… đây đúng là tự ngược. Biết sớm thì đã hiện thân chiến đấu với Phi thiếu gia rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lầm bầm, miễn cưỡng đứng dậy.
Lảo đảo tiến lại chỗ Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Hoa Thiên Cẩm, ngươi thế nào rồi?
Không có trả lời.
Khí tức Hoa Thiên Cẩm lúc này đã vô cùng suy nhược, đừng nói là trả lời Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả ý thức của hắn cũng đã mất rồi.
Một chùy vừa rồi hung tàn đến vậy sao?
Biết tình trạng của Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên thật không biết nói gì.
Một chùy của Phi thiếu gia vừa rồi giáng xuống ngực chỉ khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đau một chút chứ không gây tổn hại gì.
Nhưng cũng một chùy đó giáng xuống Hoa Thiên Cẩm lại khiến hắn mất nửa cái mạng.
Phải biết là, nếu luận thực lực không thì Hoa Thiên Cẩm mạnh hơn Ninh Tiểu Xuyên vài phần. Lý do có kết quả thế này chỉ có một, chính là nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên quá cường hãn.
Đương nhiên đây có nguyên nhân vì Phi thiếu gia không ra tay hết sức. nếu hắn ra tay toàn lực thì Ninh Tiểu Xuyên sẽ không dễ dàng mà thoát nạn như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra mấy viên linh dược đổi được từ Chân Lý Thiên Quốc, đưa vào miệng Hoa Thiên Cẩm rồi để hắn ta tự hồi phục. Ninh Tiểu Xuyên quay người đi về phía bờ sông.
Hắn tới đây không phải để vào trong đó.
Vừa rồi, sau khi đỡ một chùy của Phi thiếu gia, thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ định vào trong Văn Minh Chi Hà và tranh giành quyền khống chế thần khí với Phi thiếu gia.
Nhưng rồi hắn đã từ bỏ ý định này, chọn cách hứng chịu một đòn, thậm chí không tiếc tự gây tổn thương cho mình để qua mắt Phi thiếu gia.
Lý do chủ yếu là vì những thanh niên mặc hồng y kia.;
Trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lúc này, những thanh niên hồng y kia ai nấy đều thần sắc đờ đẫn như người gỗ.
Đối với Ninh Tiểu Xuyên thì đây chính là cơ hội tốt nhất để chế phục họ.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh, mặc kệ thương thế, tiến tới bên cạnh một người, chỉ tay lên trán hắn ta. Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực bắt đầu chui vào trong tâm thần đối phương.
Chỉ trong thời gian một tuần trà, Ninh Tiểu Xuyên liền mừng rỡ.
Thành công rồi!
Ninh Tiểu Xuyên buông tay, lùi sau vài bước, vẻ mặt mừng rỡ nhìn thanh niên kia.
Vừa rồi, Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực của hắn đã xâm nhập tâm thần và khống chế đối phương.
Để những thanh niên này không tranh giành quyền khống chế thần khí với mình, Phi thiếu gia đã ra tay chế ngự bọn họ. Việc này ngược lại lại có lợi cho Ninh Tiểu Xuyên. Giờ Ninh Tiểu Xuyên muốn khống chế những thanh niên này dễ hơn trăm lần.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không ngờ thanh niên này chỉ khẽ động đậy mí mắt chứ không tỉnh lại.
- Dựng Linh huyết vụ của Phi thiếu gia bá đạo vậy sao? Ta đã cứu chữa mà hắn không tỉnh lại.
Ninh Tiểu Xuyên chau mày.
Tiến lên kiểm tra một lượt Ninh Tiểu Xuyên mới yên tâm.
Phi thiếu gia không định giết những thanh niên này nên Dựng Linh huyết vụ của hắn chỉ khiến những thanh niên kia mất ý thức mà thôi.
Linh hồn Ninh Tiểu Xuyên lúc này chế ngực đối phương, nhưng Dựng Linh trong người đối phương không biến mất nên vẫn còn tác dụng.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên trị liệu có thể rút ngắn thời gian tỉnh lại nhưng không thể khiến những thanh niên kia lập tức tỉnh lại.
Biết rõ điều này, Ninh Tiểu Xuyên thở phào.
Giờ họ không tỉnh lại ngay cũng không sao, dù sao khi tỉnh lại họ cũng là người của ta rồi.
Ninh Tiểu Xuyên cười rồi tiến tới người tiếp theoo.
Chế phục những thanh niên này quả thực quá nhẹ nhàng, Ninh Tiểu Xuyên vừa trị thương cho mình vừa chế phục họ.
Mất ba ngày, thương thế của Ninh Tiểu Xuyên cũng tạm ổn, hơn bảy mươi thanh niên hồng y cũng đã bị hắn chế phục hết thành nô lệ tâm thần.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên chế phục mấy chục người còn lại thì Phi thiếu gia đúng là thành “tư lệnh không quân”.
- Thủ đoạn không rồi, sách lược hay!
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên chế phục được người cuối cùng, bên tai hắn vang lên tiếng tán thưởng.
Trong dòng sông trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, lão giả khí linh kia lại xuất hiện.
- Ngươi vẫn ở đây?
Ninh Tiểu Xuyên tiến lại bên bờ ngồi xuống.
Lão giả này tốt xấu gì cũng là khí linh của thần khí, hơn nữa còn có ý thức, Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngại nói chuyện một chút, tiện thể chờ những thanh niên hồng y kia tỉnh lại.
- Đây chính là trung tâm của thần khí đương nhiên ta luôn ở đây. Cho dù ta muốn rời đi cũng không thể,.
Lão giả khí linh làu bàu mấy tiếng, cũng ngồi xuống như Ninh Tiểu Xuyên.
Ngồi đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, khí linh nói:
- Mấy hôm nay ta vẫn quan sát ngươi. Ta vốn nghĩi ngươi là thủ hạ của tiểu tử xấu xí kia, không ngờ ngươi không phải, hơn nữa dường như còn là kẻ địch của hắn. Anh bạn, ngươi thủ đoạn không tồi, tiểu tử xấu xí kia có đối thủ như ngươi đúng là xui xẻo tám đời.
Tiểu tử xấu xí mà khí linh nói đương nhiên là Phi thiếu gia đã vào trong Văn Minh Chi Hà. Phi thiếu gia mà biết có người gọi hắn như vậy chắc sẽ bốc hỏa toàn thân.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nhìn lão giả kia nói:
- Tiền bối thật sự là khí linh ở đây?
- Đương nhiên là phải. Lẽ nào ngươi còn nghi ngờ thân phận của lão phu?
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không thay đổi:
- Đúng là ta nghi ngờ thân phận của tiền bối. Thân là khí linh, theo lẽ thường thì phải có quyền khống chế bất cứ bộ phận nào của thần khí. Nhưng ta thấy dường như tiền bối là bị nhốt trong dòng sông này, không ra ngoài được chứ đừng nói là khống chế phần khác của thần khí.
Lão giả kia sắc mặt tối sầm lại, nhìn Ninh Tiểu Xuyên rất lâu mới nói:
- Sao ngươi nhận ra điều này? Giờ ngươi mớii chỉ là một Hạ Vị Thần đúng không? Cho dù là một vị Chủ Thần e là cũng không nhận ra.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Tu vi của tiền bối đúng là cao thâm khó lường, ta không thể nhìn thấu được mọi thứ. Ta biết được là do có thứ này.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một vật thể hình cầu, ở chính giữa nó là một con mắt chầm chậm mở ra. Nó chính là phân thần thần khí mà Ninh Tiểu Xuyên lấy được từ Chân Lý Thiên Quốc, cũng chí là phân thân của món thần khí trước mắt kia.
- Phân thân của thần khí chí cao?
Lão giả kia lập tức nhận ra lai lịch vật trong tay Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt đại biến, đứng bật dậy, cảnh giác nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ngươi là truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn lão giả kia với thần sắc cổ quái.
Vừa rồi đúng là hắn dựa vào phân thân thần khí này để nhìn thấu lão giả.
Phân thân thần khí này có phản ứng với toàn bộ thần khí chí cao. Nếu lão giả này thật sự là khí linh thì không thể không có phản ứng.
Chính là dựa vào điều này Ninh Tiểu Xuyên mới nhận ra lão giả này không phải khí linh của thần khí.
Nếu đã không phải khí linh nhưng lại ở đây, hơn nữa có vẻ như không có gì là không biết. Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng có phần tò mò, rốt cuộc đối phương có thân phận thế nào:? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Quan sát lão giả kia vài lượt, Ninh Tiểu Xuyên mới lắc đầu:
- Ta không phải truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc!
- Không thể nào.
Lão giả phẫn nộ, nhìn Ninh Tiểu Xuyên kêu lên:
- Chỉ có truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc mới có phân thân của thần khí chi cao, ngươi đừng hòng lừa ta.
Ào!
Dòng sông trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cuộn trào, trong đó có vô số dòng thủy lưu tạo thành con cự long lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên sững người.
Hắn không phản kháng Phi thiếu gia là muốn dùng việc mình bị thương để làm Phi thiếu gia không chú ý, nhưng hắn không ngờ nhục thân của mình lại cường hãn tới mức có thể chống đỡ được cả đòn của Phi thiếu gia.
Nếu không bị thương thế gì chỉ e việc hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam sẽ bị bại lộ ngay tức thì.
- Mẹ kiếp, liều vậy
Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ quyết đoán, trước khi Bát Giác Lưu Kim Chùy của Phi thiếu gia nhấc lên khỏi ngực, linh khí trong cơ thể hắn lưu chuyển, hắn dẫn từ trong Thần Cách mô phỏng ra một luồng Hỗn Độn chi khí.
Lúc trước, hắn đều luyện hóa Hỗn Độn chi khí từng chút từng chút một, khí tức Hỗn Độn dẫn từ Thần Cách mô phỏng chỉ cần nhiều một chút hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Nhưng lúc này hắn bất chấp dẫn ra nhiều Hỗn Độn chi khí như vậy. Tình hình nghiêm trọng hơn rồi.
Cả nửa bờ ngực của Ninh Tiểu Xuyên lõm xuống, huyết nhục bên trong bị Hỗn Độn chi khí làm cho tan chảy.
Nếu không phải nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên hiện này cường hãn tới đáng sợ thì có lẽ cả người hắn đã bị Hỗn Độn chi khí tiêu hóa hết rồi.
Cố gắng nhẫn nhịn cơn đau, Ninh Tiểu Xuyên bay ngược ra sau, giống như Hoa Thiên Cẩm lúc trước, bay vào trong bóng tối không biết sống chết ra sao.
Kỳ lạ!
Thu Bát Giác Lưu Kim Chùy về, Phi thiếu gia vẻ mặt đấy khó hiểu.
Vừa rồi hành động của Ninh Tiểu Xuyên tuy rất nhanh nhưng Phi thiếu gia đã cảm nhận được có bất thường.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Phi thiếu gia hừ lạnh một tiếng rồi quay lại nhìn Văn Minh Chi Hà.
Tình hình Ninh Tiểu Xuyên tuy kỳ lạ nhưng hắn cũng không muốn phí công với Ninh Tiểu Xuyên.
Nói chuyện với lão giả khí linh kia một lúc, Phi thiếu gia nhảy lên rồi chui vào trong dòng Văn Minh Chi Hà.
Thân ảnh Phi thiếu gia chìm vào dòng sông ánh sáng rồi biến mất.
Lúc này trong bóng đêm Ninh Tiểu Xuyên mới ho khan.
- Khụ khụ… đây đúng là tự ngược. Biết sớm thì đã hiện thân chiến đấu với Phi thiếu gia rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lầm bầm, miễn cưỡng đứng dậy.
Lảo đảo tiến lại chỗ Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Hoa Thiên Cẩm, ngươi thế nào rồi?
Không có trả lời.
Khí tức Hoa Thiên Cẩm lúc này đã vô cùng suy nhược, đừng nói là trả lời Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả ý thức của hắn cũng đã mất rồi.
Một chùy vừa rồi hung tàn đến vậy sao?
Biết tình trạng của Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên thật không biết nói gì.
Một chùy của Phi thiếu gia vừa rồi giáng xuống ngực chỉ khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đau một chút chứ không gây tổn hại gì.
Nhưng cũng một chùy đó giáng xuống Hoa Thiên Cẩm lại khiến hắn mất nửa cái mạng.
Phải biết là, nếu luận thực lực không thì Hoa Thiên Cẩm mạnh hơn Ninh Tiểu Xuyên vài phần. Lý do có kết quả thế này chỉ có một, chính là nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên quá cường hãn.
Đương nhiên đây có nguyên nhân vì Phi thiếu gia không ra tay hết sức. nếu hắn ra tay toàn lực thì Ninh Tiểu Xuyên sẽ không dễ dàng mà thoát nạn như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra mấy viên linh dược đổi được từ Chân Lý Thiên Quốc, đưa vào miệng Hoa Thiên Cẩm rồi để hắn ta tự hồi phục. Ninh Tiểu Xuyên quay người đi về phía bờ sông.
Hắn tới đây không phải để vào trong đó.
Vừa rồi, sau khi đỡ một chùy của Phi thiếu gia, thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ định vào trong Văn Minh Chi Hà và tranh giành quyền khống chế thần khí với Phi thiếu gia.
Nhưng rồi hắn đã từ bỏ ý định này, chọn cách hứng chịu một đòn, thậm chí không tiếc tự gây tổn thương cho mình để qua mắt Phi thiếu gia.
Lý do chủ yếu là vì những thanh niên mặc hồng y kia.;
Trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lúc này, những thanh niên hồng y kia ai nấy đều thần sắc đờ đẫn như người gỗ.
Đối với Ninh Tiểu Xuyên thì đây chính là cơ hội tốt nhất để chế phục họ.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh, mặc kệ thương thế, tiến tới bên cạnh một người, chỉ tay lên trán hắn ta. Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực bắt đầu chui vào trong tâm thần đối phương.
Chỉ trong thời gian một tuần trà, Ninh Tiểu Xuyên liền mừng rỡ.
Thành công rồi!
Ninh Tiểu Xuyên buông tay, lùi sau vài bước, vẻ mặt mừng rỡ nhìn thanh niên kia.
Vừa rồi, Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực của hắn đã xâm nhập tâm thần và khống chế đối phương.
Để những thanh niên này không tranh giành quyền khống chế thần khí với mình, Phi thiếu gia đã ra tay chế ngự bọn họ. Việc này ngược lại lại có lợi cho Ninh Tiểu Xuyên. Giờ Ninh Tiểu Xuyên muốn khống chế những thanh niên này dễ hơn trăm lần.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên không ngờ thanh niên này chỉ khẽ động đậy mí mắt chứ không tỉnh lại.
- Dựng Linh huyết vụ của Phi thiếu gia bá đạo vậy sao? Ta đã cứu chữa mà hắn không tỉnh lại.
Ninh Tiểu Xuyên chau mày.
Tiến lên kiểm tra một lượt Ninh Tiểu Xuyên mới yên tâm.
Phi thiếu gia không định giết những thanh niên này nên Dựng Linh huyết vụ của hắn chỉ khiến những thanh niên kia mất ý thức mà thôi.
Linh hồn Ninh Tiểu Xuyên lúc này chế ngực đối phương, nhưng Dựng Linh trong người đối phương không biến mất nên vẫn còn tác dụng.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên trị liệu có thể rút ngắn thời gian tỉnh lại nhưng không thể khiến những thanh niên kia lập tức tỉnh lại.
Biết rõ điều này, Ninh Tiểu Xuyên thở phào.
Giờ họ không tỉnh lại ngay cũng không sao, dù sao khi tỉnh lại họ cũng là người của ta rồi.
Ninh Tiểu Xuyên cười rồi tiến tới người tiếp theoo.
Chế phục những thanh niên này quả thực quá nhẹ nhàng, Ninh Tiểu Xuyên vừa trị thương cho mình vừa chế phục họ.
Mất ba ngày, thương thế của Ninh Tiểu Xuyên cũng tạm ổn, hơn bảy mươi thanh niên hồng y cũng đã bị hắn chế phục hết thành nô lệ tâm thần.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên chế phục mấy chục người còn lại thì Phi thiếu gia đúng là thành “tư lệnh không quân”.
- Thủ đoạn không rồi, sách lược hay!
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên chế phục được người cuối cùng, bên tai hắn vang lên tiếng tán thưởng.
Trong dòng sông trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, lão giả khí linh kia lại xuất hiện.
- Ngươi vẫn ở đây?
Ninh Tiểu Xuyên tiến lại bên bờ ngồi xuống.
Lão giả này tốt xấu gì cũng là khí linh của thần khí, hơn nữa còn có ý thức, Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngại nói chuyện một chút, tiện thể chờ những thanh niên hồng y kia tỉnh lại.
- Đây chính là trung tâm của thần khí đương nhiên ta luôn ở đây. Cho dù ta muốn rời đi cũng không thể,.
Lão giả khí linh làu bàu mấy tiếng, cũng ngồi xuống như Ninh Tiểu Xuyên.
Ngồi đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, khí linh nói:
- Mấy hôm nay ta vẫn quan sát ngươi. Ta vốn nghĩi ngươi là thủ hạ của tiểu tử xấu xí kia, không ngờ ngươi không phải, hơn nữa dường như còn là kẻ địch của hắn. Anh bạn, ngươi thủ đoạn không tồi, tiểu tử xấu xí kia có đối thủ như ngươi đúng là xui xẻo tám đời.
Tiểu tử xấu xí mà khí linh nói đương nhiên là Phi thiếu gia đã vào trong Văn Minh Chi Hà. Phi thiếu gia mà biết có người gọi hắn như vậy chắc sẽ bốc hỏa toàn thân.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nhìn lão giả kia nói:
- Tiền bối thật sự là khí linh ở đây?
- Đương nhiên là phải. Lẽ nào ngươi còn nghi ngờ thân phận của lão phu?
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không thay đổi:
- Đúng là ta nghi ngờ thân phận của tiền bối. Thân là khí linh, theo lẽ thường thì phải có quyền khống chế bất cứ bộ phận nào của thần khí. Nhưng ta thấy dường như tiền bối là bị nhốt trong dòng sông này, không ra ngoài được chứ đừng nói là khống chế phần khác của thần khí.
Lão giả kia sắc mặt tối sầm lại, nhìn Ninh Tiểu Xuyên rất lâu mới nói:
- Sao ngươi nhận ra điều này? Giờ ngươi mớii chỉ là một Hạ Vị Thần đúng không? Cho dù là một vị Chủ Thần e là cũng không nhận ra.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Tu vi của tiền bối đúng là cao thâm khó lường, ta không thể nhìn thấu được mọi thứ. Ta biết được là do có thứ này.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một vật thể hình cầu, ở chính giữa nó là một con mắt chầm chậm mở ra. Nó chính là phân thần thần khí mà Ninh Tiểu Xuyên lấy được từ Chân Lý Thiên Quốc, cũng chí là phân thân của món thần khí trước mắt kia.
- Phân thân của thần khí chí cao?
Lão giả kia lập tức nhận ra lai lịch vật trong tay Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt đại biến, đứng bật dậy, cảnh giác nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ngươi là truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn lão giả kia với thần sắc cổ quái.
Vừa rồi đúng là hắn dựa vào phân thân thần khí này để nhìn thấu lão giả.
Phân thân thần khí này có phản ứng với toàn bộ thần khí chí cao. Nếu lão giả này thật sự là khí linh thì không thể không có phản ứng.
Chính là dựa vào điều này Ninh Tiểu Xuyên mới nhận ra lão giả này không phải khí linh của thần khí.
Nếu đã không phải khí linh nhưng lại ở đây, hơn nữa có vẻ như không có gì là không biết. Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng có phần tò mò, rốt cuộc đối phương có thân phận thế nào:? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Quan sát lão giả kia vài lượt, Ninh Tiểu Xuyên mới lắc đầu:
- Ta không phải truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc!
- Không thể nào.
Lão giả phẫn nộ, nhìn Ninh Tiểu Xuyên kêu lên:
- Chỉ có truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc mới có phân thân của thần khí chi cao, ngươi đừng hòng lừa ta.
Ào!
Dòng sông trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên cuộn trào, trong đó có vô số dòng thủy lưu tạo thành con cự long lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.