Trật Tự Sứ, là người chấp chưởng hình phạt của Chân Lý Thiên Quốc. Kỳ thật Chân Lý Thiên Quốc vốn dĩ không cần có Trật Tự Sứ. Hết thảy mọi hoạt động vận chuyển của Chân Lý Thiên Quốc đều là do Thần khí chưởng khống. Cho dù là hình phạt, cũng là do Thần khí chủ động đưa ra phán quyết công chính nhất.
Nhưng hiện tại Chân Lý Thiên Quốc đã xảy ra vấn đề, trật tự vốn có của Chân Lý Thiên Quốc cũng đã bị triệt để quấy rầy, cho nên Chân Lý Thiên Quốc mới thiết trí ra chức vị Trật Tự Sứ này, dùng để duy trì Chân Lý Thiên Quốc vận chuyển bình thường.
Nghe được ba chữ Trật Tự Sứ, trên mặt Diệp Siêu Phàm mới thoáng lộ ra một tia thần sắc kiêng kỵ.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên ở bên kia đã đỡ Đàn Càn hòa thượng đứng dậy. Đàn Càn hòa thượng mặc dù bị Khổng Mạc đả thương, nhưng thương thế trên người cũng không tính quá nghiêm trọng. Hiện tại hắn đang nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm trước mắt, vẻ mặt vô cùng đau đớn, thấp giọng lải nhải:
- Hết rồi! Hết rồi! Ninh Tiểu Xuyên, gia hỏa này quả thật so với Ác ma trong Địa ngục còn hung tàn hơn! Lần này xem như chúng ta khó thoát khỏi một kiếp này rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ cau mày, cũng không nói cái gì. Lúc này trong lòng hắn cũng đang suy tư nên làm cách nào thoát khỏi khốn cảnh trước mắt. Vừa rồi chỉ số năng lượng của hắn thoáng cái tăng vọt lên nhiều như vậy, thậm chí ngay cả Khổng Mạc cũng bởi vì khinh suất mà bị hắn chế phục, thật ra là do vừa rồi trong âm thầm hắn đã hấp thu lực lượng Ngũ Hành vừa mới đổi lấy, sau đó khiến cho Thần cách trong cơ thể phát sinh tiến hóa. Chỉ cần có lực lượng Ngũ Hành, cộng thêm Pháp tắc trong Linh Hồn Chi Cầu, Thần cách của Ninh Tiểu Xuyên gần như có thể lập tức phát sinh tiến hóa.
Hiện tại số lượng thiết diện của Thần cách Hư huyễn trong cơ thể hắn đã vượt qua một ngàn cái, đã đủ đạt tới 1.080 cái thiết diện. Thần cách thoáng cái đột nhiên tiến hóa nhiều như vậy, tự nhiên khiến cho chỉ số năng lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên nháy mắt liền nhảy vọt lên tới 3 điểm.
Nhưng cho dù là như vậy, chỉ số năng lượng của Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn kém hơn Tiểu Vương tử Diệp Siêu Phàm trước mắt rất nhiều. Nếu chỉ dựa vào vũ lực, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể nào đột phá được khốn cục trước mắt, sợ rằng sẽ rơi vào kết quả giống như đám thiên kiêu bốn phía kia, bị Diệp Siêu Phàm dẫm xuống dưới chân, vũ nhục trước mặt mọi người.
Bất luận ở địa phương nào, thực lực mới là căn bản nhất, lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa đã cảm giác được sâu sắc điểm ấy. Cho dù là ở loại địa phương như Chân Lý Thiên Quốc này, cũng vẫn là thực lực vi tôn. Không có thực lực, cũng chỉ có thể bị người khi dễ!
Tồn tại của Trật Tự Sứ tựa hồ cũng khiến cho Diệp Siêu Phàm có chút kiêng kỵ, cho nên lúc này tư thái khoa trương trên mặt hắn mới thoáng thu liễm lại một chút, xoay người nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, giao khỏa Thần cách trên tay ngươi ra đây! Mặt khác, quỳ trên mặt đất, dập đầu ba cái thật lớn cho ta, ngày hôm nay ta sẽ tha cho các ngươi!
Đối với một gã Võ giả, nhất là một gã Võ giả cấp thiên kiêu, giết chết bọn họ kỳ thật cũng không coi vào đâu. Nếu có thể đánh tan cỗ ngạo khí trong lòng bọn họ, đó mới chân chính là hủy diệt bọn họ. Lúc này Diệp Siêu Phàm chính là như vậy, nghĩ muốn khiến cho Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng triệt để cúi đầu.
Giết đám thiên kiêu bốn phía kia, Diệp Siêu Phàm căn bản không có một chút cảm giác thành tựu. Bởi vì đám thiên kiêu kia đã bị hắn đánh đến rất thảm, đánh đến gần như đã không có dũng khí đối kháng hắn nữa. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng thì lại không giống. Cho dù là đối mặt với đám người Diệp Siêu Phàm, biết rõ chính mình không phải là đối thủ, nhưng bọn chúng vẫn có dũng khí xuất thủ. Để cho hai người như vậy phải quỳ rạp trước mặt chính mình, đó mới chân chính là sảng khoái.
- Bắt chúng ta quỳ xuống?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên cùng Đàn Càn hòa thượng đồng thời lộ ra thần sắc khinh thường. Bọn họ một đường đi tới, chưa từng quỳ qua bất cứ kẻ nào! Đừng nói hiện tại đứng ở trước mặt bọn họ chỉ là một tên Diệp Siêu Phàm này, cho dù lúc này đứng ở trước mặt bọn họ là một tôn Thần linh chân chính, bọn họ cũng đồng dạng sẽ không quỳ.
- Nếu không chịu quỳ thì phải chết!
Ngữ khí Diệp Siêu Phàm tăng thêm âm lượng, lạnh lẽo âm sâm nói.
Trên mặt Đàn Càn hòa thượng lộ ra thần sắc mỉm cười mỉa mai nói:
- Vị thí chủ này, chúng ta đừng có mở miệng ngậm miệng đều là đánh đánh giết giết như thế có được không? Ta nhìn ngươi sát khí nặng như vậy, không bằng ngồi xuống nghe bần tăng niệm cho ngươi một đoạn kinh văn, thoáng tinh lọc một chút sát khí trong lòng ngươi a?
Nghe được những lời nói cơ hồ là lời trêu chọc của Đàn Càn hòa thượng, Diệp Siêu Phàm nhất thời nhướng mày, thanh âm lạnh như băng nói:
- Ngươi chính là đang muốn chết!
Thân ảnh lóe lên, Diệp Siêu Phàm đột nhiên trảo thẳng về phía Đàn Càn hòa thượng. Đúng lúc này, một đạo thanh âm răng rắc thanh thúy đột nhiên vang lên trong tòa Thiên Kiêu Cung này. Động tác của Diệp Siêu Phàm cũng nhất thời dừng lại, quay đầu nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này, trong tay Ninh Tiểu Xuyên đang nắm lấy Thần cách Hư huyễn của Khổng Mạc, mặt không biểu tình trực tiếp bóp nó nát bấy. Đạo thanh âm thanh thúy vừa rồi chính là thanh âm Ninh Tiểu Xuyên bóp nát Thần cách Hư huyễn của Khổng Mạc. Đám thanh niên xuất thân từ Chân Lý Thiên Quốc này rốt cuộc đã chính thức chết đi một tên!
Một màn như vậy, chẳng những khiến cho toàn thân Diệp Siêu Phàm lan tràn ra một tầng sát khí, mà ngay cả đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc đang đứng một bên xem náo nhiệt cũng từng tên từng tên tức giận vạn phần.
- Tiểu Vương tử vừa định giáo huấn bọn chúng, bọn chúng lại còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, chủ động trêu chọc Tiểu Vương tử!
- Gia hỏa này vậy mà dám giết chết Khổng Mạc? Hắn cho rằng hắn là thứ gì chứ? Thật cho rằng tiến vào Chân Lý Thiên Quốc chúng ta, chính là quốc dân của Chân Lý Thiên Quốc rồi sao? Bọn chúng đám kẻ ngoại lai này, ở trước mặt chúng ta vĩnh viễn cũng là loại hạ đẳng! Một lát nữa chúng ta thỉnh Trật Tự Sứ tới đây, để xem hắn sẽ bị nghiêm phạt như thế nào?
- Vừa rồi Tiểu Vương tử cũng đã giết không ít người, nếu Trật Tự Sứ tới đây, sợ rằng ngay cả Tiểu Vương tử cũng sẽ bị liên lụy!
Nhưng hiện tại Chân Lý Thiên Quốc đã xảy ra vấn đề, trật tự vốn có của Chân Lý Thiên Quốc cũng đã bị triệt để quấy rầy, cho nên Chân Lý Thiên Quốc mới thiết trí ra chức vị Trật Tự Sứ này, dùng để duy trì Chân Lý Thiên Quốc vận chuyển bình thường.
Nghe được ba chữ Trật Tự Sứ, trên mặt Diệp Siêu Phàm mới thoáng lộ ra một tia thần sắc kiêng kỵ.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên ở bên kia đã đỡ Đàn Càn hòa thượng đứng dậy. Đàn Càn hòa thượng mặc dù bị Khổng Mạc đả thương, nhưng thương thế trên người cũng không tính quá nghiêm trọng. Hiện tại hắn đang nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm trước mắt, vẻ mặt vô cùng đau đớn, thấp giọng lải nhải:
- Hết rồi! Hết rồi! Ninh Tiểu Xuyên, gia hỏa này quả thật so với Ác ma trong Địa ngục còn hung tàn hơn! Lần này xem như chúng ta khó thoát khỏi một kiếp này rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ cau mày, cũng không nói cái gì. Lúc này trong lòng hắn cũng đang suy tư nên làm cách nào thoát khỏi khốn cảnh trước mắt. Vừa rồi chỉ số năng lượng của hắn thoáng cái tăng vọt lên nhiều như vậy, thậm chí ngay cả Khổng Mạc cũng bởi vì khinh suất mà bị hắn chế phục, thật ra là do vừa rồi trong âm thầm hắn đã hấp thu lực lượng Ngũ Hành vừa mới đổi lấy, sau đó khiến cho Thần cách trong cơ thể phát sinh tiến hóa. Chỉ cần có lực lượng Ngũ Hành, cộng thêm Pháp tắc trong Linh Hồn Chi Cầu, Thần cách của Ninh Tiểu Xuyên gần như có thể lập tức phát sinh tiến hóa.
Hiện tại số lượng thiết diện của Thần cách Hư huyễn trong cơ thể hắn đã vượt qua một ngàn cái, đã đủ đạt tới 1.080 cái thiết diện. Thần cách thoáng cái đột nhiên tiến hóa nhiều như vậy, tự nhiên khiến cho chỉ số năng lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên nháy mắt liền nhảy vọt lên tới 3 điểm.
Nhưng cho dù là như vậy, chỉ số năng lượng của Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn kém hơn Tiểu Vương tử Diệp Siêu Phàm trước mắt rất nhiều. Nếu chỉ dựa vào vũ lực, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể nào đột phá được khốn cục trước mắt, sợ rằng sẽ rơi vào kết quả giống như đám thiên kiêu bốn phía kia, bị Diệp Siêu Phàm dẫm xuống dưới chân, vũ nhục trước mặt mọi người.
Bất luận ở địa phương nào, thực lực mới là căn bản nhất, lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa đã cảm giác được sâu sắc điểm ấy. Cho dù là ở loại địa phương như Chân Lý Thiên Quốc này, cũng vẫn là thực lực vi tôn. Không có thực lực, cũng chỉ có thể bị người khi dễ!
Tồn tại của Trật Tự Sứ tựa hồ cũng khiến cho Diệp Siêu Phàm có chút kiêng kỵ, cho nên lúc này tư thái khoa trương trên mặt hắn mới thoáng thu liễm lại một chút, xoay người nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, giao khỏa Thần cách trên tay ngươi ra đây! Mặt khác, quỳ trên mặt đất, dập đầu ba cái thật lớn cho ta, ngày hôm nay ta sẽ tha cho các ngươi!
Đối với một gã Võ giả, nhất là một gã Võ giả cấp thiên kiêu, giết chết bọn họ kỳ thật cũng không coi vào đâu. Nếu có thể đánh tan cỗ ngạo khí trong lòng bọn họ, đó mới chân chính là hủy diệt bọn họ. Lúc này Diệp Siêu Phàm chính là như vậy, nghĩ muốn khiến cho Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng triệt để cúi đầu.
Giết đám thiên kiêu bốn phía kia, Diệp Siêu Phàm căn bản không có một chút cảm giác thành tựu. Bởi vì đám thiên kiêu kia đã bị hắn đánh đến rất thảm, đánh đến gần như đã không có dũng khí đối kháng hắn nữa. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng thì lại không giống. Cho dù là đối mặt với đám người Diệp Siêu Phàm, biết rõ chính mình không phải là đối thủ, nhưng bọn chúng vẫn có dũng khí xuất thủ. Để cho hai người như vậy phải quỳ rạp trước mặt chính mình, đó mới chân chính là sảng khoái.
- Bắt chúng ta quỳ xuống?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên cùng Đàn Càn hòa thượng đồng thời lộ ra thần sắc khinh thường. Bọn họ một đường đi tới, chưa từng quỳ qua bất cứ kẻ nào! Đừng nói hiện tại đứng ở trước mặt bọn họ chỉ là một tên Diệp Siêu Phàm này, cho dù lúc này đứng ở trước mặt bọn họ là một tôn Thần linh chân chính, bọn họ cũng đồng dạng sẽ không quỳ.
- Nếu không chịu quỳ thì phải chết!
Ngữ khí Diệp Siêu Phàm tăng thêm âm lượng, lạnh lẽo âm sâm nói.
Trên mặt Đàn Càn hòa thượng lộ ra thần sắc mỉm cười mỉa mai nói:
- Vị thí chủ này, chúng ta đừng có mở miệng ngậm miệng đều là đánh đánh giết giết như thế có được không? Ta nhìn ngươi sát khí nặng như vậy, không bằng ngồi xuống nghe bần tăng niệm cho ngươi một đoạn kinh văn, thoáng tinh lọc một chút sát khí trong lòng ngươi a?
Nghe được những lời nói cơ hồ là lời trêu chọc của Đàn Càn hòa thượng, Diệp Siêu Phàm nhất thời nhướng mày, thanh âm lạnh như băng nói:
- Ngươi chính là đang muốn chết!
Thân ảnh lóe lên, Diệp Siêu Phàm đột nhiên trảo thẳng về phía Đàn Càn hòa thượng. Đúng lúc này, một đạo thanh âm răng rắc thanh thúy đột nhiên vang lên trong tòa Thiên Kiêu Cung này. Động tác của Diệp Siêu Phàm cũng nhất thời dừng lại, quay đầu nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này, trong tay Ninh Tiểu Xuyên đang nắm lấy Thần cách Hư huyễn của Khổng Mạc, mặt không biểu tình trực tiếp bóp nó nát bấy. Đạo thanh âm thanh thúy vừa rồi chính là thanh âm Ninh Tiểu Xuyên bóp nát Thần cách Hư huyễn của Khổng Mạc. Đám thanh niên xuất thân từ Chân Lý Thiên Quốc này rốt cuộc đã chính thức chết đi một tên!
Một màn như vậy, chẳng những khiến cho toàn thân Diệp Siêu Phàm lan tràn ra một tầng sát khí, mà ngay cả đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc đang đứng một bên xem náo nhiệt cũng từng tên từng tên tức giận vạn phần.
- Tiểu Vương tử vừa định giáo huấn bọn chúng, bọn chúng lại còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, chủ động trêu chọc Tiểu Vương tử!
- Gia hỏa này vậy mà dám giết chết Khổng Mạc? Hắn cho rằng hắn là thứ gì chứ? Thật cho rằng tiến vào Chân Lý Thiên Quốc chúng ta, chính là quốc dân của Chân Lý Thiên Quốc rồi sao? Bọn chúng đám kẻ ngoại lai này, ở trước mặt chúng ta vĩnh viễn cũng là loại hạ đẳng! Một lát nữa chúng ta thỉnh Trật Tự Sứ tới đây, để xem hắn sẽ bị nghiêm phạt như thế nào?
- Vừa rồi Tiểu Vương tử cũng đã giết không ít người, nếu Trật Tự Sứ tới đây, sợ rằng ngay cả Tiểu Vương tử cũng sẽ bị liên lụy!