Phốc…
Ninh Tiểu Xuyên một đao đâm vào trong cát vàng, phát ra âm thanh lưỡi đao cắm vào da thịt.
Bên trong cát vàng, tràn ra một dòng máu đỏ thẫm.
Ninh Tiểu Xuyên đang chuẩn bị thu đao, đột nhiên trong sa mạc cũng đâm ra một đao, nhằm thẳng vào yết hầu Ninh Tiểu Xuyên.
Chỉ thấy yết hầu của Ninh Tiểu Xuyên, sắp bị lưỡi đao vạch phá.
Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên phun ra một đạo sóng âm, tựa như tiếng thiên lôi nổ vang, chấn cho mặt đất cuộn trào cát vàng, tạo thành một cái vòi rồng.
Tên Đồ Thần Doanh sĩ ẩn dưới cát vàng, lập tức bị sóng âm đánh chết ngay tại chỗ.
Mũi đao dừng lại ngay bên cạnh cổ Ninh Tiểu Xuyên, chỉ thiếu một tấc nữa là có thể đâm chết hắn rồi.
- Xoẹt…
Ninh Tiểu Xuyên rút Trảm Long đao ra khỏi thi thể, lại lần nữa hóa thành lưu quang bảy màu, cấp tốc bỏ chạy khỏi nơi này, tuyệt đối không cho bọn hắn có cơ hội vây khốn mình.
Một khi bị Đồ Thần Doanh sĩ vây quanh, như vậy thì chắc chắn sẽ bỏ mạng.
Ninh Tiểu Xuyên mới đầu đã chịu không ít thiệt thòi trong tay Đồ Thần Doanh sĩ, thế nhưng càng giao thủ với bọn hắn nhiều, cũng càng hiểu thêm về phương thức chiến đấu của bọn hắn, đồng thời cũng có thể thành thạo ứng phó với cấm khí của bọn hắn.
Nói cho cùng, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề yếu hơn bọn hắn, thậm chí căn cơ càng vững chắc, Huyền Khí càng thâm hậu hơn.
Bọn hắn sở dĩ cường đại như vậy, đó là bởi vì bọn hắn có kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn giết người.
Tại hai điểm này, Ninh Tiểu Xuyên còn xa mới sánh bằng bọn hắn.
Phốc…
Phốc…
Trên người Ninh Tiểu Xuyên liền trúng hơn 40 đao, toàn thân đều là máu tươi, tóc dài rối tung, giống như một tên huyết nhân.
Thương thế kinh khủng nhất trong đó, chính là vết thương xuyên thủng cả lá phổi của hắn, thân thể đều là vết thương, gần như biến thành phế thể.
Đương nhiên, bên phía Đồ Thần Doanh cũng phải trả giá nặng nề, có bảy người đã chết, điều này đối với Đồ Thần Doanh mà nói, chính là tổn thất rất lớn.
Trước kia, lúc bọn hắn đi đồ sát một cái Tông môn, gần như chỉ thương vong vài người, đã tiêu diệt cả đại Tông môn mấy ngàn người.
Thế nhưng, đối phó với một thiên tài trẻ tuổi như Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ lại khiến bên phía bọn hắn bỏ mạng bảy người, cho dù hôm nay đánh chết Ninh Tiểu Xuyên, trở lại Hoàng thành, nhất định cũng sẽ bị xử phạt.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, còn không chịu giao ra phương thức tu luyện Bắc Minh Thần Công?:
Sắc mặt Yến Lăng Phong trở nên tái mét, chưa bao giờ gặp phải thảm bại đến như vậy, tức giận đến cực điểm.
Đối với hắn mà nói, đây chính là thảm bại.
Ninh Tiểu Xuyên giũ xuống máu tươi trên lưỡi đao, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Một tên Đồ Thần Doanh sĩ khá lớn tuổi vung đao chém tới, liền đánh bay Trảm Long đao trong tay Ninh Tiểu Xuyên, sau đó một đao đâm vào ngực hắn, lưỡi đao đỏ như máu lập tức từ sau lưng Ninh Tiểu Xuyên xuyên ra.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tràn ra hai luồng lệ khí, đôi đồng tử biến thành đỏ thẫm, cố nhịn đau nhức, chụp lấy cổ tên Đồ Thần Doanh sĩ, Ma kiếm trong cơ thể bắt đầu điên cuồng vận chuyển.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên chăm chú nhìn về phía Đồ Thần Doanh sĩ, trên tay toát ra một luồng lực lượng thôn phệ, điên cuồng hấp thu huyết khí và Huyền Khí trong cơ thể tên Đồ Thần Doanh sĩ.
- Bắc… Bắc Minh… Thần Công…
Tên Đồ Thần Doanh sĩ hoảng sợ hét thảm, trong miệng phát ra tiếng người rên rỉ, tiếng Huyền thú kêu gào, nhưng bất luận hắn giãy giụa như thế nào, cũng không thể thoát ra khỏi lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng thân thể trở nên khô quắt, biến thành một cái xác khô.
Ninh Tiểu Xuyên một chưởng đánh bay Đồ Thần Doanh sĩ, nghiền đối phương thành bột phấn.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên vận khí, liền đem huyết khí và Huyền Khí vừa hấp thu được để chữa trị thương thế trong cơ thể, đồng thời cố gắng chế ngự thương thế.
- Ninh Tiểu Xuyên, làm đao nô của ta, ta có thể cho ngươi lực lượng để giết chết bọn hắn.
Bên trong Huyền Thú Giám lại truyền đến thanh âm của Thiên Đế Nhận, trong thanh âm tràn ngập sự dụ hoặc đầu độc.
Mặc dù trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên ma khí đằng đằng, nhưng hắn cũng không mất đi lý trí, liền trực tiếp phớt lờ thanh âm này.
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu hôm nay ngươi không mượn nhờ lực lượng của ta, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Người đã chết rồi, vậy thì kiên trì còn ý nghĩa gì?
Thiên Đế Nhận nói.
- Đừng nói nhảm!
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát một tiếng vang thật lớn, vô số huyết khí tụ tập cùng một chỗ, ngưng tụ thành đạo Diệt Thế chi khí thứ ba.
- Ma kiếm.
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, Ma kiếm từ giữa trái tim bay ra, rơi vào trong tay hắn, phát ra ma vụ dày đặc, tạo thành một đám mây máu trên bầu trời.
Ba đạo Diệt Thế chi khí lập tức ngưng tụ trên thân Ma kiếm.
30 tên Đồ Thần Doanh sĩ còn lại đều bị lực lượng của Ma kiếm làm cho hoảng sợ, cảm giác được một luồng uy hiếp tử vong, đều vội vàng thối lui về phía sau.
Mái tóc dài của Ninh Tiểu Xuyên dựng ngược, từng sợi tóc đều bị Huyền Khí bao trùm, trong tay cầm Ma kiếm, bước từng bước về phía đám người Đồ Thần Doanh, tà khí dày đặc, nói:
- Các ngươi muốn giết ta? Các ngươi đủ phân lượng sao?
Một tên Đồ Thần Doanh sĩ lấy ra Xạ Thần Nỏ, bắn ra một mũi tên, khiến cho không khí nổ tung, bắn thẳng đến trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Mũi tên còn chưa đâm vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên thì đã bị kiếm khí của Ma kiếm chấn vỡ.
Ninh Tiểu Xuyên chém ra một kiếm, lập tức bổ ra một đạo huyết sóng.
Phốc…
Xạ Thần Nỏ trong tay tên Đồ Thần Doanh sĩ lập tức vỡ vụn, thân thể cũng bị chém thành hai nửa, lập tức ngã xuống đất, huyết dịch chảy lênh láng.
Yến Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, gằn giọng nói:
- Thì ra ngươi còn cất giấu bí mật.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói nhảm với bọn chúng, liền cầm theo Ma kiếm giết qua, cát vàng sau lưng cuộn trào, tạo thành một đám mây cát, bay theo sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Lực lượng của Ma kiếm bạo phát ra cực kỳ khủng bố, khiến cho dưới chân của Ninh Tiểu Xuyên hình thành một tràng cảnh núi thây biển máu, thân thể lao đi, bổ ra một kiếm, liền đánh Yến Lăng Phong bay ra ngoài.
- Xoẹt…
Trảm Long đao trong tay Yến Lăng Phong bị đánh gãy, trên ngực lưu lại một đạo vết kiếm.
Nếu không phải tu vi của Yến Lăng Phong cực cao, e rằng một kiếm này đã giết chết hắn rồi.
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên tràn ngập sát niệm, chỉ muốn đồ sát toàn bộ sinh linh trước mắt.
Kiếm khí của Ma kiếm càng lúc càng trở nên hung lệ, một kiếm chém ra ngoài, liền bộc phát tử khí tung hoành.
Phốc… Phốc… Phốc…
Hai tên Đồ Thần Doanh sĩ bị chém chết, đều là bị chặt đứt ngang người, cơ quan nội tạng từ trong cơ thể đổ ra ngoài, tràng cảnh cực kỳ huyết tinh.
Yến Lăng Phong đột nhiên phát hiện tình huống của Ninh Tiểu Xuyên có chút không đúng, liền quyết đoán hạ lệnh:
- Lui!
Đám Đồ Thần Doanh sĩ cũng bị lực lượng Ma kiếm bạo phát ra dọa cho kinh sợ, đều vội vàng hóa thành Huyền thú, nhanh chóng rút lui.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không có ý định tha cho bọn hắn, liền cầm kiếm đuổi giết. Ninh Tiểu Xuyên đuổi sát một đầu Xích Huyết Hổ, nhảy lên lưng nó, đem một kiếm bổ xuống đầu nó.
Vốn dĩ Đồ Thần Doanh người gặp người sợ tới đây để giết Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cuối cùng lại biến thành một phen đuổi giết. Hơn nữa, người bị đuổi giết còn là Đồ Thần Doanh.
Đêm hôm nay, bên trong hoang mạc vang lên tiếng rú thảm của Huyền thú, sa mạc ngàn dặm nhiễm đỏ máu tươi, dọc đường đều là thi thể.
Ngày hôm sau, Đoan Mộc Linh Nhi đã dẫn theo một trung niên nhân, đi đến nơi khai quật được gốc Thoát Tục Tùng, dự định giải cứu Ninh Tiểu Xuyên.
Đi theo bọn họ, còn có tiểu ma tiên Tử Trụy Nhi và Đạo chủ Hồ Tiên Đạo.
Sau khi Đoan Mộc Linh Nhi cưỡi Thái Tuế ấu thú đào tẩu, liền lập tức chạy tới Cửu Tử Nhai tìm viện binh, nhưng giữa đường lại gặp được Đoan Mộc Lân Dã và Đạo chủ Hồ Tiên Đạo, vì vậy liền mời bọn họ đi theo.
- Cha, ngày hôm nay, chính ở chỗ này, Đồ Thần Doanh đã điều động một vị Bách kỵ Tổng đốc, dẫn đầu 38 tên cao thủ Đồ Thần Doanh tới truy sát Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên vì yểm hộ ta đào tẩu, nên đã một mình ở lại ngăn cản cao thủ Đồ Thần Doanh, có lẽ… có lẽ bây giờ đã lành ít dữ nhiều rồi.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn sa mạc xung quanh, không thấy một bóng người nào, chỉ thấy một nửa gốc Thoát Tục Tùng lộ ra ngoài, tản mát hương tùng nhàn nhạt.
Trong lòng của nàng cũng rất lo lắng, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên quả thật khiến người khác cảm thấy chán ghét, nhưng lần nào hắn cũng ra tay cứu nàng.
Nếu không có Ninh Tiểu Xuyên, nàng đã chết hai ba lần rồi.
Điều này nói rõ, hắn cũng không phải người lạnh lùng như bề ngoài.
Đoan Mộc Lân Dã chính là con trai trưởng của Ma Đế, cũng là Đạo chủ Phệ Huyết Đạo hiện nay, thoạt nhìn chỉ mới ba mươi tuổi, nhưng số tuổi thực tế thì đã vượt qua sáu mươi, hai hàng lông mày màu xanh, đôi mắt sáng ngời hữu thần, dáng vẻ kiêu hùng.
Võ giả bình thường nhìn thấy hắn, sẽ bị khí thế trên người hắn dọa cho quỳ xuống mặt đất.
Đoan Mộc Lân Dã vung ống tay áo lên, một trận gió lớn quét ra, vạch ra một đám cát vàng dày đặc, lộ ra rất nhiều cỗ thi thể chảy máu đầm đìa.
Đêm qua, nơi này phát sinh chiến đấu cực kỳ thảm liệt, bão cát trong sa mạc cũng rất lớn, cho nên những thi thể này đều bị bão cát chôn vùi, đến bây giờ mới nhìn thấy lại ánh mặt trời.
- Đều là thi thể của cao thủ Đồ Thần Doanh, tổng cộng có mười một cái.
Đạo chủ Hồ Tiên Đạo nói.
Đạo chủ Hồ Tiên Đạo là một phu nhân cung trang, lông mày kẽ đen, giữa mi tâm có một điểm chu sa, làn da long lanh, thoạt nhìn chỉ mới hai mươi tuổi, trời sinh mị cốt, đặc biệt gợi cảm mê người.
Đứng ở bên cạnh Hồ Tiên Đạo chủ là Tử Trụy Nhi, nàng ôm một tiểu hồ ly trước ngực, Tử Trụy Nhi cũng là một tiểu mỹ nhân, nhưng so với mẹ của nàng, nàng lại kém hơn không ít.
- Những cao thủ này đã bị kẻ nào giết chết?
Đoan Mộc Linh Nhi giật mình thốt lên.
Đoan Mộc Lân Dã nói:
- Ninh Tiểu Xuyên.
- Hắn?
Đoan Mộc Linh Nhi có chút lo lắng.
Đám người Đoan Mộc Lân Dã, Hồ Tiên Đạo chủ, Đoan Mộc Linh Nhi, Tử Trụy Nhi, dọc đường tìm kiếm khí tức lưu lại trong sa mạc, trên đường chứng kiến rất nhiều thi thể đầm đìa máu.
Lúc bọn hắn chạy được hơn 1200 dặm, mới tìm thấy Ninh Tiểu Xuyên trong đống loạn thi.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên ngực Yến Lăng Phong, lựa lưng vào một thanh chiến đao, toàn thân đều là máu tươi, trên mặt dính đầy át vàng, ánh mắt có chút ngốc trệ nhìn về phía bốn người từ xa xuất hiện.
Song Đầu Thạch Thú cũng đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn người, trong mũi phát ra khí lưu màu trắng, chân không ngừng giẫm mạnh xuống đất.
Trong lòng Đoan Mộc Linh Nhi khiếp sợ không thôi, không ngờ toàn bộ cao thủ của Đồ Thần Doanh, lại thật sự bị hắn giết chết.
Hắn đuổi giết hơn ngàn dặm, tận diệt toàn bộ cao thủ của Đồ Thần Doanh.
Cho dù không tận mắt nhìn thấy trận chiến đêm qua, nhưng cũng có thể cảm nhận được cảnh tượng ấy thảm thiết như thế nào. Quả thực quá điên cuồng.
- Cha, hắn còn sống.
Đoan Mộc Linh Nhi đặt một ngón tay lên cổ tay của Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn mạch đập yếu ớt, mặc dù bị thương rất nặng, nhưng vẫn chưa chết.
Tử Trụy Nhi vội vàng chạy tới, khẽ mím môi, truyền một đạo Huyền Khí vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, lo lắng nói:
- Tiểu Xuyên ca ca, Tiểu Xuyên ca ca, ngươi mau tỉnh lại, ngươi mau tỉnh lại đi… Mẹ, nhanh tới cứu Tiểu Xuyên ca ca.
Hồ Tiên Đạo chủ duỗi ra một ngón tay như bạch ngọc, còn chưa chạm vào đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, liền lập tức thu hồi, liếc nhìn hắn một cái, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, nói:
- Tự hắn tỉnh rồi.
Ninh Tiểu Xuyên một đao đâm vào trong cát vàng, phát ra âm thanh lưỡi đao cắm vào da thịt.
Bên trong cát vàng, tràn ra một dòng máu đỏ thẫm.
Ninh Tiểu Xuyên đang chuẩn bị thu đao, đột nhiên trong sa mạc cũng đâm ra một đao, nhằm thẳng vào yết hầu Ninh Tiểu Xuyên.
Chỉ thấy yết hầu của Ninh Tiểu Xuyên, sắp bị lưỡi đao vạch phá.
Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên phun ra một đạo sóng âm, tựa như tiếng thiên lôi nổ vang, chấn cho mặt đất cuộn trào cát vàng, tạo thành một cái vòi rồng.
Tên Đồ Thần Doanh sĩ ẩn dưới cát vàng, lập tức bị sóng âm đánh chết ngay tại chỗ.
Mũi đao dừng lại ngay bên cạnh cổ Ninh Tiểu Xuyên, chỉ thiếu một tấc nữa là có thể đâm chết hắn rồi.
- Xoẹt…
Ninh Tiểu Xuyên rút Trảm Long đao ra khỏi thi thể, lại lần nữa hóa thành lưu quang bảy màu, cấp tốc bỏ chạy khỏi nơi này, tuyệt đối không cho bọn hắn có cơ hội vây khốn mình.
Một khi bị Đồ Thần Doanh sĩ vây quanh, như vậy thì chắc chắn sẽ bỏ mạng.
Ninh Tiểu Xuyên mới đầu đã chịu không ít thiệt thòi trong tay Đồ Thần Doanh sĩ, thế nhưng càng giao thủ với bọn hắn nhiều, cũng càng hiểu thêm về phương thức chiến đấu của bọn hắn, đồng thời cũng có thể thành thạo ứng phó với cấm khí của bọn hắn.
Nói cho cùng, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề yếu hơn bọn hắn, thậm chí căn cơ càng vững chắc, Huyền Khí càng thâm hậu hơn.
Bọn hắn sở dĩ cường đại như vậy, đó là bởi vì bọn hắn có kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn giết người.
Tại hai điểm này, Ninh Tiểu Xuyên còn xa mới sánh bằng bọn hắn.
Phốc…
Phốc…
Trên người Ninh Tiểu Xuyên liền trúng hơn 40 đao, toàn thân đều là máu tươi, tóc dài rối tung, giống như một tên huyết nhân.
Thương thế kinh khủng nhất trong đó, chính là vết thương xuyên thủng cả lá phổi của hắn, thân thể đều là vết thương, gần như biến thành phế thể.
Đương nhiên, bên phía Đồ Thần Doanh cũng phải trả giá nặng nề, có bảy người đã chết, điều này đối với Đồ Thần Doanh mà nói, chính là tổn thất rất lớn.
Trước kia, lúc bọn hắn đi đồ sát một cái Tông môn, gần như chỉ thương vong vài người, đã tiêu diệt cả đại Tông môn mấy ngàn người.
Thế nhưng, đối phó với một thiên tài trẻ tuổi như Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ lại khiến bên phía bọn hắn bỏ mạng bảy người, cho dù hôm nay đánh chết Ninh Tiểu Xuyên, trở lại Hoàng thành, nhất định cũng sẽ bị xử phạt.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, còn không chịu giao ra phương thức tu luyện Bắc Minh Thần Công?:
Sắc mặt Yến Lăng Phong trở nên tái mét, chưa bao giờ gặp phải thảm bại đến như vậy, tức giận đến cực điểm.
Đối với hắn mà nói, đây chính là thảm bại.
Ninh Tiểu Xuyên giũ xuống máu tươi trên lưỡi đao, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Một tên Đồ Thần Doanh sĩ khá lớn tuổi vung đao chém tới, liền đánh bay Trảm Long đao trong tay Ninh Tiểu Xuyên, sau đó một đao đâm vào ngực hắn, lưỡi đao đỏ như máu lập tức từ sau lưng Ninh Tiểu Xuyên xuyên ra.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tràn ra hai luồng lệ khí, đôi đồng tử biến thành đỏ thẫm, cố nhịn đau nhức, chụp lấy cổ tên Đồ Thần Doanh sĩ, Ma kiếm trong cơ thể bắt đầu điên cuồng vận chuyển.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên chăm chú nhìn về phía Đồ Thần Doanh sĩ, trên tay toát ra một luồng lực lượng thôn phệ, điên cuồng hấp thu huyết khí và Huyền Khí trong cơ thể tên Đồ Thần Doanh sĩ.
- Bắc… Bắc Minh… Thần Công…
Tên Đồ Thần Doanh sĩ hoảng sợ hét thảm, trong miệng phát ra tiếng người rên rỉ, tiếng Huyền thú kêu gào, nhưng bất luận hắn giãy giụa như thế nào, cũng không thể thoát ra khỏi lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng thân thể trở nên khô quắt, biến thành một cái xác khô.
Ninh Tiểu Xuyên một chưởng đánh bay Đồ Thần Doanh sĩ, nghiền đối phương thành bột phấn.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên vận khí, liền đem huyết khí và Huyền Khí vừa hấp thu được để chữa trị thương thế trong cơ thể, đồng thời cố gắng chế ngự thương thế.
- Ninh Tiểu Xuyên, làm đao nô của ta, ta có thể cho ngươi lực lượng để giết chết bọn hắn.
Bên trong Huyền Thú Giám lại truyền đến thanh âm của Thiên Đế Nhận, trong thanh âm tràn ngập sự dụ hoặc đầu độc.
Mặc dù trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên ma khí đằng đằng, nhưng hắn cũng không mất đi lý trí, liền trực tiếp phớt lờ thanh âm này.
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu hôm nay ngươi không mượn nhờ lực lượng của ta, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Người đã chết rồi, vậy thì kiên trì còn ý nghĩa gì?
Thiên Đế Nhận nói.
- Đừng nói nhảm!
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát một tiếng vang thật lớn, vô số huyết khí tụ tập cùng một chỗ, ngưng tụ thành đạo Diệt Thế chi khí thứ ba.
- Ma kiếm.
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, Ma kiếm từ giữa trái tim bay ra, rơi vào trong tay hắn, phát ra ma vụ dày đặc, tạo thành một đám mây máu trên bầu trời.
Ba đạo Diệt Thế chi khí lập tức ngưng tụ trên thân Ma kiếm.
30 tên Đồ Thần Doanh sĩ còn lại đều bị lực lượng của Ma kiếm làm cho hoảng sợ, cảm giác được một luồng uy hiếp tử vong, đều vội vàng thối lui về phía sau.
Mái tóc dài của Ninh Tiểu Xuyên dựng ngược, từng sợi tóc đều bị Huyền Khí bao trùm, trong tay cầm Ma kiếm, bước từng bước về phía đám người Đồ Thần Doanh, tà khí dày đặc, nói:
- Các ngươi muốn giết ta? Các ngươi đủ phân lượng sao?
Một tên Đồ Thần Doanh sĩ lấy ra Xạ Thần Nỏ, bắn ra một mũi tên, khiến cho không khí nổ tung, bắn thẳng đến trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Mũi tên còn chưa đâm vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên thì đã bị kiếm khí của Ma kiếm chấn vỡ.
Ninh Tiểu Xuyên chém ra một kiếm, lập tức bổ ra một đạo huyết sóng.
Phốc…
Xạ Thần Nỏ trong tay tên Đồ Thần Doanh sĩ lập tức vỡ vụn, thân thể cũng bị chém thành hai nửa, lập tức ngã xuống đất, huyết dịch chảy lênh láng.
Yến Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, gằn giọng nói:
- Thì ra ngươi còn cất giấu bí mật.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói nhảm với bọn chúng, liền cầm theo Ma kiếm giết qua, cát vàng sau lưng cuộn trào, tạo thành một đám mây cát, bay theo sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Lực lượng của Ma kiếm bạo phát ra cực kỳ khủng bố, khiến cho dưới chân của Ninh Tiểu Xuyên hình thành một tràng cảnh núi thây biển máu, thân thể lao đi, bổ ra một kiếm, liền đánh Yến Lăng Phong bay ra ngoài.
- Xoẹt…
Trảm Long đao trong tay Yến Lăng Phong bị đánh gãy, trên ngực lưu lại một đạo vết kiếm.
Nếu không phải tu vi của Yến Lăng Phong cực cao, e rằng một kiếm này đã giết chết hắn rồi.
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên tràn ngập sát niệm, chỉ muốn đồ sát toàn bộ sinh linh trước mắt.
Kiếm khí của Ma kiếm càng lúc càng trở nên hung lệ, một kiếm chém ra ngoài, liền bộc phát tử khí tung hoành.
Phốc… Phốc… Phốc…
Hai tên Đồ Thần Doanh sĩ bị chém chết, đều là bị chặt đứt ngang người, cơ quan nội tạng từ trong cơ thể đổ ra ngoài, tràng cảnh cực kỳ huyết tinh.
Yến Lăng Phong đột nhiên phát hiện tình huống của Ninh Tiểu Xuyên có chút không đúng, liền quyết đoán hạ lệnh:
- Lui!
Đám Đồ Thần Doanh sĩ cũng bị lực lượng Ma kiếm bạo phát ra dọa cho kinh sợ, đều vội vàng hóa thành Huyền thú, nhanh chóng rút lui.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không có ý định tha cho bọn hắn, liền cầm kiếm đuổi giết. Ninh Tiểu Xuyên đuổi sát một đầu Xích Huyết Hổ, nhảy lên lưng nó, đem một kiếm bổ xuống đầu nó.
Vốn dĩ Đồ Thần Doanh người gặp người sợ tới đây để giết Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cuối cùng lại biến thành một phen đuổi giết. Hơn nữa, người bị đuổi giết còn là Đồ Thần Doanh.
Đêm hôm nay, bên trong hoang mạc vang lên tiếng rú thảm của Huyền thú, sa mạc ngàn dặm nhiễm đỏ máu tươi, dọc đường đều là thi thể.
Ngày hôm sau, Đoan Mộc Linh Nhi đã dẫn theo một trung niên nhân, đi đến nơi khai quật được gốc Thoát Tục Tùng, dự định giải cứu Ninh Tiểu Xuyên.
Đi theo bọn họ, còn có tiểu ma tiên Tử Trụy Nhi và Đạo chủ Hồ Tiên Đạo.
Sau khi Đoan Mộc Linh Nhi cưỡi Thái Tuế ấu thú đào tẩu, liền lập tức chạy tới Cửu Tử Nhai tìm viện binh, nhưng giữa đường lại gặp được Đoan Mộc Lân Dã và Đạo chủ Hồ Tiên Đạo, vì vậy liền mời bọn họ đi theo.
- Cha, ngày hôm nay, chính ở chỗ này, Đồ Thần Doanh đã điều động một vị Bách kỵ Tổng đốc, dẫn đầu 38 tên cao thủ Đồ Thần Doanh tới truy sát Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên vì yểm hộ ta đào tẩu, nên đã một mình ở lại ngăn cản cao thủ Đồ Thần Doanh, có lẽ… có lẽ bây giờ đã lành ít dữ nhiều rồi.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn sa mạc xung quanh, không thấy một bóng người nào, chỉ thấy một nửa gốc Thoát Tục Tùng lộ ra ngoài, tản mát hương tùng nhàn nhạt.
Trong lòng của nàng cũng rất lo lắng, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên quả thật khiến người khác cảm thấy chán ghét, nhưng lần nào hắn cũng ra tay cứu nàng.
Nếu không có Ninh Tiểu Xuyên, nàng đã chết hai ba lần rồi.
Điều này nói rõ, hắn cũng không phải người lạnh lùng như bề ngoài.
Đoan Mộc Lân Dã chính là con trai trưởng của Ma Đế, cũng là Đạo chủ Phệ Huyết Đạo hiện nay, thoạt nhìn chỉ mới ba mươi tuổi, nhưng số tuổi thực tế thì đã vượt qua sáu mươi, hai hàng lông mày màu xanh, đôi mắt sáng ngời hữu thần, dáng vẻ kiêu hùng.
Võ giả bình thường nhìn thấy hắn, sẽ bị khí thế trên người hắn dọa cho quỳ xuống mặt đất.
Đoan Mộc Lân Dã vung ống tay áo lên, một trận gió lớn quét ra, vạch ra một đám cát vàng dày đặc, lộ ra rất nhiều cỗ thi thể chảy máu đầm đìa.
Đêm qua, nơi này phát sinh chiến đấu cực kỳ thảm liệt, bão cát trong sa mạc cũng rất lớn, cho nên những thi thể này đều bị bão cát chôn vùi, đến bây giờ mới nhìn thấy lại ánh mặt trời.
- Đều là thi thể của cao thủ Đồ Thần Doanh, tổng cộng có mười một cái.
Đạo chủ Hồ Tiên Đạo nói.
Đạo chủ Hồ Tiên Đạo là một phu nhân cung trang, lông mày kẽ đen, giữa mi tâm có một điểm chu sa, làn da long lanh, thoạt nhìn chỉ mới hai mươi tuổi, trời sinh mị cốt, đặc biệt gợi cảm mê người.
Đứng ở bên cạnh Hồ Tiên Đạo chủ là Tử Trụy Nhi, nàng ôm một tiểu hồ ly trước ngực, Tử Trụy Nhi cũng là một tiểu mỹ nhân, nhưng so với mẹ của nàng, nàng lại kém hơn không ít.
- Những cao thủ này đã bị kẻ nào giết chết?
Đoan Mộc Linh Nhi giật mình thốt lên.
Đoan Mộc Lân Dã nói:
- Ninh Tiểu Xuyên.
- Hắn?
Đoan Mộc Linh Nhi có chút lo lắng.
Đám người Đoan Mộc Lân Dã, Hồ Tiên Đạo chủ, Đoan Mộc Linh Nhi, Tử Trụy Nhi, dọc đường tìm kiếm khí tức lưu lại trong sa mạc, trên đường chứng kiến rất nhiều thi thể đầm đìa máu.
Lúc bọn hắn chạy được hơn 1200 dặm, mới tìm thấy Ninh Tiểu Xuyên trong đống loạn thi.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên ngực Yến Lăng Phong, lựa lưng vào một thanh chiến đao, toàn thân đều là máu tươi, trên mặt dính đầy át vàng, ánh mắt có chút ngốc trệ nhìn về phía bốn người từ xa xuất hiện.
Song Đầu Thạch Thú cũng đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn người, trong mũi phát ra khí lưu màu trắng, chân không ngừng giẫm mạnh xuống đất.
Trong lòng Đoan Mộc Linh Nhi khiếp sợ không thôi, không ngờ toàn bộ cao thủ của Đồ Thần Doanh, lại thật sự bị hắn giết chết.
Hắn đuổi giết hơn ngàn dặm, tận diệt toàn bộ cao thủ của Đồ Thần Doanh.
Cho dù không tận mắt nhìn thấy trận chiến đêm qua, nhưng cũng có thể cảm nhận được cảnh tượng ấy thảm thiết như thế nào. Quả thực quá điên cuồng.
- Cha, hắn còn sống.
Đoan Mộc Linh Nhi đặt một ngón tay lên cổ tay của Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn mạch đập yếu ớt, mặc dù bị thương rất nặng, nhưng vẫn chưa chết.
Tử Trụy Nhi vội vàng chạy tới, khẽ mím môi, truyền một đạo Huyền Khí vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, lo lắng nói:
- Tiểu Xuyên ca ca, Tiểu Xuyên ca ca, ngươi mau tỉnh lại, ngươi mau tỉnh lại đi… Mẹ, nhanh tới cứu Tiểu Xuyên ca ca.
Hồ Tiên Đạo chủ duỗi ra một ngón tay như bạch ngọc, còn chưa chạm vào đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, liền lập tức thu hồi, liếc nhìn hắn một cái, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, nói:
- Tự hắn tỉnh rồi.