Lúc hoàng hôn, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng đã chạy tới bên cạnh khu rừng chương khí ngũ sắc, xuyên qua khu rừng chướng khí ngũ sắc là có thể tiến sâu vào bên trong Hỏa Ma Sơn Mạch. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên lại dừng bước, không tiến thêm một bước nào, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Mộ Dung Vô Song đuổi theo hắn, nhìn quanh bốn phía, ngoại trừ cây cối hoang vu thì chỉ có Huyền thú cực động trong rừng chướng khí ngũ sắc, liền hỏi:
- Ở đây căn bản không có người, ngươi mượn ai đây?
Mộ Dung Vô Song vừa dứt lời, trong rừng cây xung quanh, sau những ngọn núi nhỏ, bụi cỏ lùm cây, liền chui ra mấy chục Võ giả mặc áo bào hoa lệ.
Tổng cộng hơn 60 Võ giả, trên thân mỗi người đều mang theo sát khí, ánh mắt châm chọc nhìn hai người bọn họ.
- Giao Hắc Hỏa Mộc Châu trên người các ngươi ra đây, có thể tha cho các ngươi không chết.
Đám thiếu niên thiên tài của Kỳ Lân Vương Phủ đều cười lạnh, dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song, giống như đã cướp được của hai người bọn họ vậy.
Những lời này, bọn hắn đã nói rất nhiều lần, phàm là những kẻ không giao ra Hắc Hỏa Mộc Châu, đều đã bị bọn hắn giết chết.
Chỉ cần hai kẻ trước mặt dám nói một chữ “không”, bọn hắn sẽ lập tức dùng loạn đao chém chết hai người này, loại chuyện như vậy, cũng không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm.
Mộ Dung Vô Song dường như đã hiểu ra chuyện gì đó, liền nói:
- Giao Hắc Hỏa Mộc Châu trên người các ngươi ra đây, hôm nay ta có thể tha cho các ngươi không chết.
Những thiên tài nhân kiệt của Kỳ Lân Vương Phủ đều lập tức nổi giận, tiểu tử này cũng quá khoa trương rồi, cho tới bây giờ, chỉ có Kỳ Lân Vương Phủ đoạt của người khác, còn chưa nghe nói có người dám cướp ngược lại bọn hắn.
Huống hồ, bọn hắn có đến 60 người, tất nhiên lại càng không để hai kẻ trước mặt vào mắt.
Trong đám người của Kỳ Lân Vương Phủ, một tên Võ giả tu vi Huyền Khí tầng thứ chín, ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, trong mắt mang theo hung quang, bổ một kiếm về phía đầu Mộ Dung Vô Song.
Phành…
Đầu Mộ Dung Vô Song không vỡ, nhưng tên Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín kia thì lại bay ngược ra ngoài, đẩy ngã ba tên Võ giả trẻ tuổi khác.
Mộ Dung Vô Song xông vào trong đám người, bên ngoài thân thể ngưng tụ thành một tầng “thạch xác”, lực lớn vô cùng, động tác hung mãnh bưu hãn, mà chiến đao của những Võ giả khác bổ lên người hắn, chỉ có thể bắn ra một mảng tia lửa, ngay cả lớp da của hắn, cũng không thể phá vỡ.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã đánh ngã hơn mười thiếu niên, có kẻ đứt gân đoạn cốt, có người thất khiếu chảy máu, nằm rạp trên đất, không ngừng kêu gào.
Những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ, cũng bị chiến lực mà Mộ Dung Vô Song bày ra dọa cho sợ hãi, lập tức vội vàng lùi về phía sau, không dám động thủ nữa.
Ầm ầm ầm...
Ninh Tiểu Xuyên cưỡi Lục Túc Sư từ tiểu sơn phía sau đi tới, trên người mặc Hoàng Kim chiến giáp, trong tay cầm Phương Thiên Họa Kích, nhìn chằm chằm Mộ Dung Vô Song, mỉa mai nói:
- Hai người các ngươi quả thật lá gan không nhỏ, không ngờ dám đụng đến cả người của Kỳ Lân Vương Phủ chúng ta, xem ra là không muốn sống nữa rồi.
Trên người Ngự Thiên Địch tản mát ra một luồng Huyền Khí dày đặc, giống như tia chớp lướt qua mặt đất, bức cho Mộ Dung Vô Song lùi về sau hai bước, trong lòng Mộ Dung Vô Song thầm nghĩ:
- Quả thật “trâu bò”, xem ra tên tiểu tử này rất khó đối phó đây.
Ánh mắt của hắn khẽ liếc qua Ninh Tiểu Xuyên, đợi Ninh Tiểu Xuyên tỏ thái độ, một khi Ninh Tiểu Xuyên ra hiệu, hai người hợp lực lại, chưa chắc đã không thể tiêu diệt được tên thiếu niên mặc Hoàng Kim giáp “trâu bò” này.
Ninh Tiểu Xuyên đưa mắt nhìn lên bầu trời, xuyên qua mây mù dày đặc, lúc này mặt trời đã sắp xuống núi rồi.
Không còn thời gian.
Ninh Tiểu Xuyên đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ngự Thiên Địch, ta muốn mượn ngươi 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, bây giờ đưa cho ta, sáng sớm mai ta sẽ đem 30 viên Hắc Hỏa Mộc Châu trả cho ngươi.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Lko ngờ lại có người dám mượn Hắc Hỏa Mộc Châu của Tiểu vương gia Kỳ Lân Vương Phủ, nhưng không ngờ lại kiêu ngạo như thế, một hơi muốn mượn 20 viên.
Trong lòng những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ đều nổi lên một ý nghĩ cổ quái, chẳng lẽ tiểu tử này đang nói giỡn?
Ngự Thiên Địch cao giọng cười, cực kỳ khoa trương, cuối cùng đột nhiên thu lại nụ cười, trầm giọng nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta dựa vào cái gì mà cho ngươi mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu?
- Dựa vào cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên đi về phía trước năm bước, đứng trước mặt Lục Túc Sư cao lớn uy mãnh, thủ chưởng đánh ra như tia chớp, đánh thẳng lên trán Lục Túc Sư.
Phành…
Lục Túc Sư rống thảm một tiếng, thân thể tứ phân ngũ liệt.
Sắc mặt Ngự Thiên Địch lập tức biến đổi, thân thể bay lên cao, sau đó có chút chật vật hạ xuống đất, trên gương mặt tuấn tú lãnh ngạo, vẫn còn dính ba giọt máu của Lục Tục Sư.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi bàn tay, chắp tay sau lưng, nói:
- Dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào thực lực của Ninh Tiểu Xuyên ta.
Những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ đều giật mình như hóa đá, cả đám đều nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên giống như nhìn yêu nghiệt, đây chính là đầu Huyền thú tam phẩm a. Không ngờ lại bị hắn một chưởng đánh nát, lực lượng của một chưởng này đáng sợ đến mức nào?
Ngự Thiên Địch cuối cùng đã nhìn thẳng vào Ninh Tiểu Xuyên, nộ khí trên mặt chậm rãi thu hồi, lộ ra nụ cười, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, thiên hạ đệ nhất tình si! Ha ha, ta hiểu rồi, ngươi muốn đi cứu Ngự Thiến Thiến. Tốt lắm, chỉ cần ngươi có gan đi, ta sẽ cho ngươi mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu. Nếu ngày mai, lúc mặt trời mọc mà ngươi không trả lại 30 viên Hắc Hỏa Mộc Châu cho ta, ngươi sẽ biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào.
- Đa tạ!
Ninh Tiểu Xuyên lấy một cái túi từ trên tay Ngự Thiên Địch, bên trong quả thật không ít hơn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu.
Cầm theo cái túi, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song nghênh ngang rời đi.
- Tiểu vương gia, ngài thật sự giao cho hắn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu? Lỡ như hắn chết trong tay đám người của Hắc Ám Đế Thành, chẳng phải chúng ta sẽ mất cả chì lẫn chài sao?
Một Võ giả lên tiếng.
Ngự Thiên Địch lạnh lùng lắc đầu, nói:
- Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không tệ, người của Hắc Ám Đế Thành muốn giết hắn thì cũng sẽ trả giá thảm trọng. Mặt khác, các ngươi đừng quên trong Kiếm Các Hầu Phủ còn có một tiểu nữ hài, nàng là em gái ruột của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên chết, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ dốc toàn lực liều mạng với Hắc Ám Đế Thành. Ha ha, đây chính là tình huống mà ta muốn nhìn thấy nhất, đến lúc đó, đợi cho Hắc Ám Đế Thành và Kiếm Các Hầu Phủ lưỡng bại câu thương, cũng chính là lúc chúng ta đi thu hoạch chiến trường.
Ngự Thiên Địch lạnh lùng lắc đầu, nói:
- Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không tệ, người của Hắc Ám Đế Thành muốn giết hắn thì cũng sẽ trả giá thảm trọng. Mặt khác, các ngươi đừng quên trong Kiếm Các Hầu Phủ còn có một tiểu nữ hài, nàng là em gái ruột của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên chết, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ dốc toàn lực liều mạng với Hắc Ám Đế Thành. Ha ha, đây chính là tình huống mà ta muốn nhìn thấy nhất, đến lúc đó, đợi cho Hắc Ám Đế Thành và Kiếm Các Hầu Phủ lưỡng bại câu thương, cũng chính là lúc chúng ta đi thu hoạch chiến trường.
- Liệu có thể trở thành kết quả như vậy không? Lỡ như… lỡ như Ninh Tiểu Xuyên lực cản sóng lớn, đơn đao cứu ra Ngự Thiến Thiến thì sao?
Ngự Thiên Địch nói:
- Hi vọng là thế! Ta cũng hi vọng có một đối thủ thích hợp, Ninh Tiểu Xuyên dường như cũng không tệ, nhưng cũng không biết thực lực của hắn mạnh đến mức nào? Có đủ tư cách đó hay không.
…
Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song di chuyển trong rừng, thân hình nhảy lên nhánh cây, hóa thành hai đạo tàn ảnh.
- Hắc Ám Đế Thành công bố địa điểm là ở trong một tòa sơn cốc đầy chướng khí trong Hỏa Ma Sơn Mạch, tên là “Vẫn Long Cốc”. Nghe đồn rất lâu trước đây, có một đầu Thần Long đã vẫn lạc trong sơn cốc đó, đêm xuống, trong sơn cốc sẽ truyền ra tiếng rên rỉ thống khổ của Thần Long, thậm chí còn có người từng nhặt được Long cốt giống như thần ngọc ở trong Vẫn Long Cốc.
Mộ Dung Vô Song nói.
Hai người hiện nay đang dùng tốc độ cao nhất tiến về phía Vẫn Long Cốc.
Ninh Tiểu Xuyên thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên trời, nói:
- Mặt trời sắp xuống núi rồi, hi vọng là chúng ta còn kịp.
Mộ Dung Vô Song biết tiến vào Vẫn Long Cốc sẽ là cửu tử nhất sinh, liền nói:
- Chỉ hi vọng bên phía Đại Kim Bằng Vương đã có người giao ra 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu để chuộc Thiến Thiến quận chúa.
Loại ý nghĩ này chỉ là hi vọng cực kỳ xa vời, nếu như người của Đại Kim Bằng Vương Phủ thật sự phái người đi cứu Ngự Thiến Thiến, thì đã đi từ lâu rồi.
Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song đã đến bên ngoài Vẫn Long Cốc, đứng ở trước cửa sơn cốc.
- Chính là nơi này!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía sơn cốc xa xa, bên trong có gió lạnh thổi ra, mơ hồ giống như có tiến gầm gừ của một sinh vật khủng bố nào đó truyền tới.
Trong sơn cốc bị khói độc màu xám bao trùm, hai bên vách núi của sơn cốc đều trụi lủi, ngay cả cỏ dại cũng không mọc nổi. Khói độc màu xám này, mặc dù độc tính không mạnh bằng chướng khí ngũ sắc, thế nhưng cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu được.
- Có người xuất hiện trước cửa sơn cốc rồi!
- Có người xuất hiện trước cửa sơn cốc rồi!
…
Cách Vẫn Long Cốc không xa, chợt dấy lên từng trận ồn ào. Một vài Võ giả đứng trong rừng, rất nhanh nhìn về phía Vẫn Long Cốc.
Tin tức vừa truyền đi, lập tức giống như một hòn đá ném động ngàn vạn lớp sóng, tất cả Võ giả mai phục bên ngoài Vẫn Long Cốc đều xuất hiện, bò lên cây, nhìn về phía miệng sơn cốc.
Thiến Thiến quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ bị bắt, chuyện này đã trở nên náo động, rất nhiều người đều đang mong chờ trận chiến giữa Đại Kim Bằng Vương Phủ và Hắc Ám Đế Thành, cho nên có rất nhiều người chờ xem náo nhiệt ở bên ngoài Vẫn Long Cốc, trong đó tất nhiên có không ít người muốn xem Đại Kim Bằng Vương Phủ và Hắc Ám Đế Thành lưỡng bại câu thương, sau đó đi thu hoạch chiến trường.
Tuy nhiên nhìn thấy mặt trời sắp xuống núi, nhưng người bên phía Đại Kim Bằng Vương Phủ vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đều cho rằng Ngự Thiến Thiến lần này sẽ lành ít dữ nhiều.
Thế nhưng, vào lúc hoàng hôn, không ngờ lại có hai bóng người xuất hiện bên ngoài Vẫn Long Cốc.
- Tại sao chỉ có hai người? Diện mạo rất lạ, dường như trước kia đều chưa từng gặp.
Tại một vách núi trên Vẫn Long Cốc, có một chiếc chiến xa kim loại dừng lại, trên chiến xa có sáu vị cao thủ Võ Đạo trẻ tuổi, đều là cảnh giới Thần Thể.
Trong đó, một Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất đỉnh phong, cung kính cúi đầu, nói với người bên trong chiến xa:
- Công chúa điện hạ, người kia hình như là Ninh Tiểu Xuyên của Kiếm Các Hầu Phủ.
- Ninh Tiểu Xuyên? Thiên hạ đệ nhất tình si? Là Ninh Tiểu Xuyên vì một nữ tử thanh lâu mà dám nhục mạ cả Thánh Thượng?
Trong chiến xa, có một cánh tay ngọc mảnh khảnh duỗi ra, nhẹ nhàng vén một góc màn xe lên, trong đó có một thiếu niên mặc kim bào, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, hàng lông mày kẻ đen như lá liễu, sóng mắt như nước hồ thu, trên người lượn lờ một tầng Huyền Khí màu vàng, khiến người khác cảm thấy cao quý mà mỹ cảm.
Đôi mắt của nàng giống như hắc bảo thạch, liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên ở phía xa, sau đó có chút thất vọng, nói:
- Bổn công chúa còn tưởng là nhân vật khó lường gì, cũng không thấy hắn có ba đầu sáu tay a.
Lan Phỉ công chúa tới đây, tất nhiên cũng muốn nhìn thấy Hắc Ám Đế Thành và Đại Kim Bằng Vương Phủ đại chiến, muốn từ đó thu lợi, thế nhưng đợi đến khi mặt trời sắp xuống núi, vẫn không thấy người của Đại Kim Bằng Vương Phủ xuất hiện, ngược lại bắt gặp một tên tình si.
Ninh Tiểu Xuyên vì một nữ tử thanh lâu mà cự tuyệt hôn sự với Ngự Thiến Thiến, có lẽ đây là chuyện mà toàn thành đều biết. Chẳng lẽ bây giờ hắn lại mạo hiểm tính mạng để đi cứu một nữ tử đã bị hắn từ bỏ?
- Công chúa điện hạ, chỉ bằng hai người bọn họ cũng dám xông vào Vẫn Long Cốc, như vậy không phải là muốn chết sao?
Một tên Võ giả cười lạnh, nói.
Trong chiến xa, đột nhiên truyền ra thanh âm của Lan Phỉ công chúa, lạnh lùng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên ngay cả Thánh Thượng cũng dám nhục mạ, còn chuyện gì mà hắn không dám làm? Loại người không hiểu quy củ, không biết ẩn nhẫn này, nhất định sẽ không sống thọ, hôm nay có lẽ chính là tử kỳ của hắn.
Lan Phỉ công chúa cũng không có hảo cảm đối với Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên là một người coi rẻ Hoàng quyền, cũng chính là khiêu khích đối với triều đình.
Nàng thân là nữ nhi Hoàng gia cao quý, tất nhiên căm thù loại người này đến tận xương tủy, nếu để nàng gặp được Ninh Tiểu Xuyên, nàng nhất định sẽ ra tay giết chết Ninh Tiểu Xuyên, để hắn biết quyền lợi chí cao vô thượng của Hoàng Gia là không thể mạo phạm.
Mộ Dung Vô Song đuổi theo hắn, nhìn quanh bốn phía, ngoại trừ cây cối hoang vu thì chỉ có Huyền thú cực động trong rừng chướng khí ngũ sắc, liền hỏi:
- Ở đây căn bản không có người, ngươi mượn ai đây?
Mộ Dung Vô Song vừa dứt lời, trong rừng cây xung quanh, sau những ngọn núi nhỏ, bụi cỏ lùm cây, liền chui ra mấy chục Võ giả mặc áo bào hoa lệ.
Tổng cộng hơn 60 Võ giả, trên thân mỗi người đều mang theo sát khí, ánh mắt châm chọc nhìn hai người bọn họ.
- Giao Hắc Hỏa Mộc Châu trên người các ngươi ra đây, có thể tha cho các ngươi không chết.
Đám thiếu niên thiên tài của Kỳ Lân Vương Phủ đều cười lạnh, dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song, giống như đã cướp được của hai người bọn họ vậy.
Những lời này, bọn hắn đã nói rất nhiều lần, phàm là những kẻ không giao ra Hắc Hỏa Mộc Châu, đều đã bị bọn hắn giết chết.
Chỉ cần hai kẻ trước mặt dám nói một chữ “không”, bọn hắn sẽ lập tức dùng loạn đao chém chết hai người này, loại chuyện như vậy, cũng không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm.
Mộ Dung Vô Song dường như đã hiểu ra chuyện gì đó, liền nói:
- Giao Hắc Hỏa Mộc Châu trên người các ngươi ra đây, hôm nay ta có thể tha cho các ngươi không chết.
Những thiên tài nhân kiệt của Kỳ Lân Vương Phủ đều lập tức nổi giận, tiểu tử này cũng quá khoa trương rồi, cho tới bây giờ, chỉ có Kỳ Lân Vương Phủ đoạt của người khác, còn chưa nghe nói có người dám cướp ngược lại bọn hắn.
Huống hồ, bọn hắn có đến 60 người, tất nhiên lại càng không để hai kẻ trước mặt vào mắt.
Trong đám người của Kỳ Lân Vương Phủ, một tên Võ giả tu vi Huyền Khí tầng thứ chín, ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, trong mắt mang theo hung quang, bổ một kiếm về phía đầu Mộ Dung Vô Song.
Phành…
Đầu Mộ Dung Vô Song không vỡ, nhưng tên Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín kia thì lại bay ngược ra ngoài, đẩy ngã ba tên Võ giả trẻ tuổi khác.
Mộ Dung Vô Song xông vào trong đám người, bên ngoài thân thể ngưng tụ thành một tầng “thạch xác”, lực lớn vô cùng, động tác hung mãnh bưu hãn, mà chiến đao của những Võ giả khác bổ lên người hắn, chỉ có thể bắn ra một mảng tia lửa, ngay cả lớp da của hắn, cũng không thể phá vỡ.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã đánh ngã hơn mười thiếu niên, có kẻ đứt gân đoạn cốt, có người thất khiếu chảy máu, nằm rạp trên đất, không ngừng kêu gào.
Những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ, cũng bị chiến lực mà Mộ Dung Vô Song bày ra dọa cho sợ hãi, lập tức vội vàng lùi về phía sau, không dám động thủ nữa.
Ầm ầm ầm...
Ninh Tiểu Xuyên cưỡi Lục Túc Sư từ tiểu sơn phía sau đi tới, trên người mặc Hoàng Kim chiến giáp, trong tay cầm Phương Thiên Họa Kích, nhìn chằm chằm Mộ Dung Vô Song, mỉa mai nói:
- Hai người các ngươi quả thật lá gan không nhỏ, không ngờ dám đụng đến cả người của Kỳ Lân Vương Phủ chúng ta, xem ra là không muốn sống nữa rồi.
Trên người Ngự Thiên Địch tản mát ra một luồng Huyền Khí dày đặc, giống như tia chớp lướt qua mặt đất, bức cho Mộ Dung Vô Song lùi về sau hai bước, trong lòng Mộ Dung Vô Song thầm nghĩ:
- Quả thật “trâu bò”, xem ra tên tiểu tử này rất khó đối phó đây.
Ánh mắt của hắn khẽ liếc qua Ninh Tiểu Xuyên, đợi Ninh Tiểu Xuyên tỏ thái độ, một khi Ninh Tiểu Xuyên ra hiệu, hai người hợp lực lại, chưa chắc đã không thể tiêu diệt được tên thiếu niên mặc Hoàng Kim giáp “trâu bò” này.
Ninh Tiểu Xuyên đưa mắt nhìn lên bầu trời, xuyên qua mây mù dày đặc, lúc này mặt trời đã sắp xuống núi rồi.
Không còn thời gian.
Ninh Tiểu Xuyên đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ngự Thiên Địch, ta muốn mượn ngươi 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, bây giờ đưa cho ta, sáng sớm mai ta sẽ đem 30 viên Hắc Hỏa Mộc Châu trả cho ngươi.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Lko ngờ lại có người dám mượn Hắc Hỏa Mộc Châu của Tiểu vương gia Kỳ Lân Vương Phủ, nhưng không ngờ lại kiêu ngạo như thế, một hơi muốn mượn 20 viên.
Trong lòng những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ đều nổi lên một ý nghĩ cổ quái, chẳng lẽ tiểu tử này đang nói giỡn?
Ngự Thiên Địch cao giọng cười, cực kỳ khoa trương, cuối cùng đột nhiên thu lại nụ cười, trầm giọng nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta dựa vào cái gì mà cho ngươi mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu?
- Dựa vào cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên đi về phía trước năm bước, đứng trước mặt Lục Túc Sư cao lớn uy mãnh, thủ chưởng đánh ra như tia chớp, đánh thẳng lên trán Lục Túc Sư.
Phành…
Lục Túc Sư rống thảm một tiếng, thân thể tứ phân ngũ liệt.
Sắc mặt Ngự Thiên Địch lập tức biến đổi, thân thể bay lên cao, sau đó có chút chật vật hạ xuống đất, trên gương mặt tuấn tú lãnh ngạo, vẫn còn dính ba giọt máu của Lục Tục Sư.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi bàn tay, chắp tay sau lưng, nói:
- Dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào thực lực của Ninh Tiểu Xuyên ta.
Những tên Võ giả của Kỳ Lân Vương Phủ đều giật mình như hóa đá, cả đám đều nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên giống như nhìn yêu nghiệt, đây chính là đầu Huyền thú tam phẩm a. Không ngờ lại bị hắn một chưởng đánh nát, lực lượng của một chưởng này đáng sợ đến mức nào?
Ngự Thiên Địch cuối cùng đã nhìn thẳng vào Ninh Tiểu Xuyên, nộ khí trên mặt chậm rãi thu hồi, lộ ra nụ cười, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, thiên hạ đệ nhất tình si! Ha ha, ta hiểu rồi, ngươi muốn đi cứu Ngự Thiến Thiến. Tốt lắm, chỉ cần ngươi có gan đi, ta sẽ cho ngươi mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu. Nếu ngày mai, lúc mặt trời mọc mà ngươi không trả lại 30 viên Hắc Hỏa Mộc Châu cho ta, ngươi sẽ biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào.
- Đa tạ!
Ninh Tiểu Xuyên lấy một cái túi từ trên tay Ngự Thiên Địch, bên trong quả thật không ít hơn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu.
Cầm theo cái túi, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song nghênh ngang rời đi.
- Tiểu vương gia, ngài thật sự giao cho hắn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu? Lỡ như hắn chết trong tay đám người của Hắc Ám Đế Thành, chẳng phải chúng ta sẽ mất cả chì lẫn chài sao?
Một Võ giả lên tiếng.
Ngự Thiên Địch lạnh lùng lắc đầu, nói:
- Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không tệ, người của Hắc Ám Đế Thành muốn giết hắn thì cũng sẽ trả giá thảm trọng. Mặt khác, các ngươi đừng quên trong Kiếm Các Hầu Phủ còn có một tiểu nữ hài, nàng là em gái ruột của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên chết, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ dốc toàn lực liều mạng với Hắc Ám Đế Thành. Ha ha, đây chính là tình huống mà ta muốn nhìn thấy nhất, đến lúc đó, đợi cho Hắc Ám Đế Thành và Kiếm Các Hầu Phủ lưỡng bại câu thương, cũng chính là lúc chúng ta đi thu hoạch chiến trường.
Ngự Thiên Địch lạnh lùng lắc đầu, nói:
- Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không tệ, người của Hắc Ám Đế Thành muốn giết hắn thì cũng sẽ trả giá thảm trọng. Mặt khác, các ngươi đừng quên trong Kiếm Các Hầu Phủ còn có một tiểu nữ hài, nàng là em gái ruột của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên chết, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ dốc toàn lực liều mạng với Hắc Ám Đế Thành. Ha ha, đây chính là tình huống mà ta muốn nhìn thấy nhất, đến lúc đó, đợi cho Hắc Ám Đế Thành và Kiếm Các Hầu Phủ lưỡng bại câu thương, cũng chính là lúc chúng ta đi thu hoạch chiến trường.
- Liệu có thể trở thành kết quả như vậy không? Lỡ như… lỡ như Ninh Tiểu Xuyên lực cản sóng lớn, đơn đao cứu ra Ngự Thiến Thiến thì sao?
Ngự Thiên Địch nói:
- Hi vọng là thế! Ta cũng hi vọng có một đối thủ thích hợp, Ninh Tiểu Xuyên dường như cũng không tệ, nhưng cũng không biết thực lực của hắn mạnh đến mức nào? Có đủ tư cách đó hay không.
…
Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song di chuyển trong rừng, thân hình nhảy lên nhánh cây, hóa thành hai đạo tàn ảnh.
- Hắc Ám Đế Thành công bố địa điểm là ở trong một tòa sơn cốc đầy chướng khí trong Hỏa Ma Sơn Mạch, tên là “Vẫn Long Cốc”. Nghe đồn rất lâu trước đây, có một đầu Thần Long đã vẫn lạc trong sơn cốc đó, đêm xuống, trong sơn cốc sẽ truyền ra tiếng rên rỉ thống khổ của Thần Long, thậm chí còn có người từng nhặt được Long cốt giống như thần ngọc ở trong Vẫn Long Cốc.
Mộ Dung Vô Song nói.
Hai người hiện nay đang dùng tốc độ cao nhất tiến về phía Vẫn Long Cốc.
Ninh Tiểu Xuyên thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên trời, nói:
- Mặt trời sắp xuống núi rồi, hi vọng là chúng ta còn kịp.
Mộ Dung Vô Song biết tiến vào Vẫn Long Cốc sẽ là cửu tử nhất sinh, liền nói:
- Chỉ hi vọng bên phía Đại Kim Bằng Vương đã có người giao ra 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu để chuộc Thiến Thiến quận chúa.
Loại ý nghĩ này chỉ là hi vọng cực kỳ xa vời, nếu như người của Đại Kim Bằng Vương Phủ thật sự phái người đi cứu Ngự Thiến Thiến, thì đã đi từ lâu rồi.
Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song đã đến bên ngoài Vẫn Long Cốc, đứng ở trước cửa sơn cốc.
- Chính là nơi này!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía sơn cốc xa xa, bên trong có gió lạnh thổi ra, mơ hồ giống như có tiến gầm gừ của một sinh vật khủng bố nào đó truyền tới.
Trong sơn cốc bị khói độc màu xám bao trùm, hai bên vách núi của sơn cốc đều trụi lủi, ngay cả cỏ dại cũng không mọc nổi. Khói độc màu xám này, mặc dù độc tính không mạnh bằng chướng khí ngũ sắc, thế nhưng cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu được.
- Có người xuất hiện trước cửa sơn cốc rồi!
- Có người xuất hiện trước cửa sơn cốc rồi!
…
Cách Vẫn Long Cốc không xa, chợt dấy lên từng trận ồn ào. Một vài Võ giả đứng trong rừng, rất nhanh nhìn về phía Vẫn Long Cốc.
Tin tức vừa truyền đi, lập tức giống như một hòn đá ném động ngàn vạn lớp sóng, tất cả Võ giả mai phục bên ngoài Vẫn Long Cốc đều xuất hiện, bò lên cây, nhìn về phía miệng sơn cốc.
Thiến Thiến quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ bị bắt, chuyện này đã trở nên náo động, rất nhiều người đều đang mong chờ trận chiến giữa Đại Kim Bằng Vương Phủ và Hắc Ám Đế Thành, cho nên có rất nhiều người chờ xem náo nhiệt ở bên ngoài Vẫn Long Cốc, trong đó tất nhiên có không ít người muốn xem Đại Kim Bằng Vương Phủ và Hắc Ám Đế Thành lưỡng bại câu thương, sau đó đi thu hoạch chiến trường.
Tuy nhiên nhìn thấy mặt trời sắp xuống núi, nhưng người bên phía Đại Kim Bằng Vương Phủ vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đều cho rằng Ngự Thiến Thiến lần này sẽ lành ít dữ nhiều.
Thế nhưng, vào lúc hoàng hôn, không ngờ lại có hai bóng người xuất hiện bên ngoài Vẫn Long Cốc.
- Tại sao chỉ có hai người? Diện mạo rất lạ, dường như trước kia đều chưa từng gặp.
Tại một vách núi trên Vẫn Long Cốc, có một chiếc chiến xa kim loại dừng lại, trên chiến xa có sáu vị cao thủ Võ Đạo trẻ tuổi, đều là cảnh giới Thần Thể.
Trong đó, một Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất đỉnh phong, cung kính cúi đầu, nói với người bên trong chiến xa:
- Công chúa điện hạ, người kia hình như là Ninh Tiểu Xuyên của Kiếm Các Hầu Phủ.
- Ninh Tiểu Xuyên? Thiên hạ đệ nhất tình si? Là Ninh Tiểu Xuyên vì một nữ tử thanh lâu mà dám nhục mạ cả Thánh Thượng?
Trong chiến xa, có một cánh tay ngọc mảnh khảnh duỗi ra, nhẹ nhàng vén một góc màn xe lên, trong đó có một thiếu niên mặc kim bào, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, hàng lông mày kẻ đen như lá liễu, sóng mắt như nước hồ thu, trên người lượn lờ một tầng Huyền Khí màu vàng, khiến người khác cảm thấy cao quý mà mỹ cảm.
Đôi mắt của nàng giống như hắc bảo thạch, liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên ở phía xa, sau đó có chút thất vọng, nói:
- Bổn công chúa còn tưởng là nhân vật khó lường gì, cũng không thấy hắn có ba đầu sáu tay a.
Lan Phỉ công chúa tới đây, tất nhiên cũng muốn nhìn thấy Hắc Ám Đế Thành và Đại Kim Bằng Vương Phủ đại chiến, muốn từ đó thu lợi, thế nhưng đợi đến khi mặt trời sắp xuống núi, vẫn không thấy người của Đại Kim Bằng Vương Phủ xuất hiện, ngược lại bắt gặp một tên tình si.
Ninh Tiểu Xuyên vì một nữ tử thanh lâu mà cự tuyệt hôn sự với Ngự Thiến Thiến, có lẽ đây là chuyện mà toàn thành đều biết. Chẳng lẽ bây giờ hắn lại mạo hiểm tính mạng để đi cứu một nữ tử đã bị hắn từ bỏ?
- Công chúa điện hạ, chỉ bằng hai người bọn họ cũng dám xông vào Vẫn Long Cốc, như vậy không phải là muốn chết sao?
Một tên Võ giả cười lạnh, nói.
Trong chiến xa, đột nhiên truyền ra thanh âm của Lan Phỉ công chúa, lạnh lùng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên ngay cả Thánh Thượng cũng dám nhục mạ, còn chuyện gì mà hắn không dám làm? Loại người không hiểu quy củ, không biết ẩn nhẫn này, nhất định sẽ không sống thọ, hôm nay có lẽ chính là tử kỳ của hắn.
Lan Phỉ công chúa cũng không có hảo cảm đối với Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên là một người coi rẻ Hoàng quyền, cũng chính là khiêu khích đối với triều đình.
Nàng thân là nữ nhi Hoàng gia cao quý, tất nhiên căm thù loại người này đến tận xương tủy, nếu để nàng gặp được Ninh Tiểu Xuyên, nàng nhất định sẽ ra tay giết chết Ninh Tiểu Xuyên, để hắn biết quyền lợi chí cao vô thượng của Hoàng Gia là không thể mạo phạm.