- Lui!
Nhìn hắc ám kỵ sĩ, Thiết Giáp Tử Thần của Vô Sinh Đạo liền cảm thấy sợ hãi, liền không chút do dự, mở ra đôi cánh thiết kiếm mà bay đi.
Kim Y Tu La cũng bị hắc ám kỵ sĩ dọa cho kinh hãi, liền lập tức bỏ chạy, chỉ trong giây lát đã biến mất trong bóng đêm.
Trên đường phố u ám, chỉ còn lại Ninh Tiểu Xuyên và hắc ám kỵ sĩ. Hai người đứng cách xa nhau mười trượng, một bầu không khí khắc nghiệt tràn ngập giữa hai người, khiến chp cát bay đá chạy trên mặt đất.
Áo giáp trên người Ninh Tiểu Xuyên tự động tróc ra, hóa thành từng sợi Long khí đỏ hồng, tụ tập thành một đầu Tiểu Long màu đỏ. Trên lưng Tiểu Long có một đạo vết đao vừa nhìn thấy đã giật mình, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Một đao vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ, đã tạo thành thương tổn rất lớn đối với nó.
Ninh Tiểu Xuyên liền thu Tiểu Hồng vào trong túi Càn Khôn.
- Thiên Đế Nhận.
Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, trong kẽ răng tràn ra tơ máu.
Vụt...
Thiên Đế Nhận từ trong Huyền Thú Giám bay ra, rơi vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
- Mặc dù lão tử đáp ứng giúp ngươi tu luyện Võ Đạo, thế nhưng dù sao lão tử cũng là Thần binh vô thượng, muốn gọi ta ra thì vẫn phải quy củ, mượn lực lượng một lần thì phải đổi một kiện Huyền Khí thất phẩm.
Thiên Đế Nhận lải nhải không ngừng:
- Ta thấy kiện Huyết Thành Thiết Ấn kia cũng không tệ, trước tiên lấy ra cho ta thôn phệ, giúp ta tôi luyện thân đao.
- Bớt cò kè mặc cả đi, chiến đấu xong hãy nói tiếp.
Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy chuôi đao, lập tức đạt tới cảnh giới nhân đao hợp nhất, khí tức trên người không ngừng dâng lên.
- Thiên Đế Nhận?
Trong mắt hắc ám kỵ sĩ bắn ra huyền quang, chiến đao trong tay lấp lánh chói mắt, áo giáp trên người thoáng nhẹ bẫng, thân hình lại nhảy lên không trung lần nữa, bổ xuống phía dưới một đao.
Một đao này giống hệt một đao vừa giết chết Ngân Y Tu La, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Một đạo lưỡi đao màu trắng, hiện ra trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên cũng không chậm, hai tay nắm chặt Thiên Đế Nhận, bổ ra ngoài một đao.
Phành...
Hai chân của Ninh Tiểu Xuyên chìm vào trong phiến đá, lấy vị trí giữa hai chân làm trung tâm, phiến đá dày nửa mét dưới chân hắn lập tức vỡ vụn, biến thành bụi phấn.
Hắc ám kỵ sĩ cũng bay ngược trở về, hạ xuống trên lưng Sư Đà thú, lạnh lùng nói:
- Thiên Đế Nhận quả nhiên không hổ là bội đao của Thiên Đế, khiến cho lực lượng của ngươi ít nhất tăng lên gấp mười lần, đủ để tranh cường với cao thủ cùng thời. Thế nhưng, cho dù ngươi mượn lực lượng của Thiên Đế Nhận, thì cũng không phải là đối thủ của ta. Bởi vì cảnh giới Võ Đạo của chúng ta chênh lệch quá xa, không phải chỉ đựa vào một kiện Thần binh lợi khí là có thể bù đắp được.
Ninh Tiểu Xuyên hoành đao mà đứng, ánh mắt cũng lạnh lẽo vô cùng, nói:
- Đợi sau khi ngươi đánh bại ta rồi nói lời này cũng không muộn.
Ninh Tiểu Xuyên mở ra Nộ Phong Chi Dực, trên lưng lập tức ngưng tụ ra một đôi cánh chim cực lớn, thân thể bay lên trời, lập tức đạt đến độ cao trăm mét.
Sư Đà thú dưới thân hắc ám kỵ sĩ, cũng mở ra một đôi cánh lớn, cũng bay lên không trung.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống thanh đao cầm trong hai tay, một đao bổ xuống dưới.
Một đạo đao ấn dài hơn 60 mét chém xuống, đánh lên đỉnh đầu hắc ám kỵ sĩ.
Ầm...
Hắc ám kỵ sĩ nhảy lên khỏi lưng Sư Đà thú, hóa thành mấy chục cái bóng đen, xông lên không trung, một đao bổ xuống eo Ninh Tiểu Xuyên.
- Thật nhanh.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thoáng giật mình kinh hãi.
Phành...
Sư Đà thú bị đao khí của Thiên Đế Nhận chém chết, lập tức rơi xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bị chiến đao trong tay hắc ám kỵ sĩ đánh thương, tại eo lưu lại một đạo vết đao dài cả thước, máu tươi không ngừng tràn ra, nhuộm đỏ cả trường bào trên người.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên kịp thời thi triển Thần Thông Võ Đạo “Thất Thải Na Di”, thì e rằng đã bị hắc ám kỵ sĩ chặt đứt ngang người rồi.
- Rốt cuộc là tên cường giả Võ Đạo này từ đâu xuất hiện?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng rất khiếp sợ.
Toàn bộ Ngọc Lam Đế quốc, tất cả nhân vật cấp bậc Võ Tôn, đều được ghi chép trong "Binh khí bài danh phổ", thế nhưng, trong ấn tượng của Ninh Tiểu Xuyên, lại không nhớ nổi có nhân vật nào có trình độ như vậy.
Đầu tiên, đối phương tuyệt đối không phải là người trong Ma Môn, mặc dù Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo đều có cao thủ nhiều như mây, nhưng còn chưa có người nào cường đại đến trình độ của hắc ám kỵ sĩ.
Chẳng lẽ hắn là người trong triều đình?
Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm giác được hắc ám kỵ sĩ này đang cố che giấu thân phận, ngay cả Thần Thông Võ Đạo cũng rất ít sử dụng, nói không chừng, thân phận thật sự của hắn, rất có thể là một vị Vương Hầu trong triều đình.
Vụt...
Lưỡi đao của hắc ám kỵ sĩ lại lần nữa chém tới, đao khí bay đầy trời, biến không gian xung quanh thành thế giới đao ý.
Phành phành phành...
Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngừng xuất đao, trong nháy mắt đã chém ra 120 đao, tạo thành một cái đao vực hình tròn, giết thẳng về phía hắc ám kỵ sĩ.
Đao vực của hai người không ngừng tiếp cận, cuối cùng va chạm vào nhau.
Ầm...
Thiên Đế Nhận và chiến đao trong tay hắc ám kỵ sĩ tấn công, bộc phát ra một luồng sóng xung kích cường đại.
Phành phành phành...
Hai người không ngừng ra tay, tốc độ nhanh đến kinh người.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên trong hư không đều tràn ngập bóng người, đao khí hội tụ thành thác nước, tràn về phía Hắc Ám Đế Thành, nhấn chìm cả tường thành nội thành, đục thủng cả tường thành cao trăm mét, dày hơn 20 mét.
Tường thành rung rinh như muốn sụp đổ, vạn cân cự thạch lăn xuống, chôn vùi cả mảng lớn kiến trúc cổ.
Hắc ám kỵ sĩ cũng bổ ra một đạo đao ấn, ngưng tụ thành hư ảnh đao khí dài hơn trăm mét, quả thực giống như một lưỡi đao khổng lồ có thể khai thiên tích địa.
Ầm...
Đao ấn khổng lồ, đục thủng đao vực do Thiên Đế Nhận ngưng tụ thành, chém thành một vết nứt rộng ba mét trên tường thành, vết nứt kéo dài cả ngàn mét, phảng phất như muốn chém toàn bộ nội thành thành hai khúc.
Đây chính là lực phá hoại dưới tình huống có Thiên Cương Đại La trận thủ hộ. Nếu như không mở ra Thiên Cương Đại La trận, một đao vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ, tuyệt đối có thể chém rách cả nội thành.
Hắc ám kỵ sĩ hạ xuống đất, hào quang trên mũi đao trong tay phun ra nuốt vào, nói:
- Đã nói với ngươi rồi, tu vi Võ Đạo của chúng ta chênh lệch quá lớn, chỉ dựa vào một kiện lợi khí Thần binh thì không thể bù đắp được chênh lệch.
Ninh Tiểu Xuyên bị một đao vừa rồi đánh chìm vào lòng đất, thân thể lún vào vết nứt, trên người có rất nhiều chỗ bị đao khí đánh trọng thương, máu tươi không ngừng trào ra.
Đúng như lời của hắc ám kỵ sĩ đã nói, luận tu vi Võ Đạo, Ninh Tiểu Xuyên quả thật kém hắn quá xa.
Nếu không phải mượn nhờ lực lượng của Thiên Đế Nhận, e rằng Ninh Tiểu Xuyên còn không tiếp nổi của hắn một đao.
Ninh Tiểu Xuyên vừa ho khan vừa cười lớn, nói:
- Các hạ chính là một vị Vương Hầu tay nắm quyền bính trong triều đình sao? Đánh bại một Võ giả thấp hơn mình vài bối phận, như vậy mà ngươi cũng cảm thấy ưu việt sao?
- Ta căn bản không biết ngươi đang nói cái gì?
Hắc ám kỵ sĩ đứng từ trên cao nhìn xuống, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi giao ra Bắc Minh Thần Công, có lẽ còn có thể bảo trụ được tính mạng cho những người khác trong Kiếm Các Hầu Phủ.
- Vậy nếu ta không giao ra thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Hắc ám kỵ sĩ nói:
- Trải qua đêm nay, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ nguyên khí đại thương, ngay cả Kiếm Các Hầu cũng chưa chắc có thể còn mạng dưới sự liên thủ của hai đại Đạo chủ Ma Môn. Kiếm Các Hầu chết rồi, Kiếm Các Hầu Phủ cũng sẽ mất đi trụ cột, lợi ích và tài nguyên của Kiếm Các Hầu Phủ, đều sẽ nhanh chóng bị tất cả các đại Vương Hầu nuốt chửng. Ngươi cho rằng tất cả các đại Vương Hầu sẽ không trảm thảo trừ căn dư nghiệt của Kiếm Các Hầu Phủ?
Thế lực trong triều đình phân bố rất phức tạp, không hề hòa thuận giống như biểu hiện bên ngoài.
Tất cả đại Vương Hầu ngoài mặt thì dường như giao hảo, thế nhưng, một khí nguyên khí Hầu Phủ đại thương, những Vương Hầu khác nhất định sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Trước lợi ích tuyệt đối, cái gọi là minh ước và bằng hữu, đều rất yếu ớt.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vậy thì phải xem các ngươi có bản lĩnh khiến cho nguyên khí của Kiếm Các Hầu Phủ đại thương hay không đã?
- Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Hắc ám kỵ sĩ trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang màu đen, xông vào khe nứt, một chưởng đánh xuống ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên trở nên sắc bén vô cùng, cũng đánh ra ngoài một chưởng, ngạnh kháng một kích với hắc ám kỵ sĩ.
Lúc hắc ám kỵ sĩ tiếp xúc với bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, cũng cảm nhận được một luồng hấp lực khổng lồ truyền tới, huyết dịch trong cơ thể thậm chí có dấu hiệu ngược dòng, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quát lớn:
- Bắc Minh Thần Công?
Khóe miệng của Ninh Tiểu Xuyên khẽ cong lên, ánh mắt thoáng hiện vẻ mừng rỡ, liền nắm lấy cánh tay hắc ám kỵ sĩ, điều động lực lượng Ma kiếm, điên cuồng hấp thu huyết khí trong cơ thể hắc ám kỵ sĩ.
Ầm...
Hắc ám kỵ sĩ cực kỳ quyết đoán, một chưởng đánh vào lồng ngực của mình, chấn bay bản thân ra ngoài.
“Bắc Minh Thần Công” quả thật rất có lực uy hiếp, cũng khiến cho hắc ám kỵ sĩ sợ hãi không thôi. Vừa rồi chính hắn tự đánh một chưởng vào ngực của mình, đã đánh bản thân bị thương, vì vậy lập tức lui về phía sau, quay lại bên trên miệng vết nứt.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bị một chưởng vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ đả thương, khiến cho thương thế trên người lại càng tăng lên.
Thế nhưng, bây giờ hắn tuyệt đối không thể biểu hiện ra sự yếu thế, phải thừa thắng xông lên, chỉ khi khí thế càng mạnh, mới có thể bày ra chiến lực càng mạnh hơn.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Thiên Đế Nhận bay ra khỏi khe nứt, mái tóc dài tung bay cuồng loạn, một đao chém xuống hắc ám kỵ sĩ.
Hắc ám kỵ sĩ đang áp chế thương thế trong cơ thể, cũng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn lực tái chiến, chỉ có thể vội vàng nghênh chiến, đánh ra một chiêu Thần Thông Võ Đạo.
- Loạn Vân Trảm!
Hắn vỗ xuống một chưởng, trong không khí lập tức hiện ra một đám mây đen hỗn loạn, vô số ánh đao từ trong mây đen tràn ra, mang theo lực lượng che trời lấp đất, cuốn Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên vừa rơi xuống đất, trên người đã nhiều thêm hơn mười đạo vết đao đẫm máu.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng xuống đất, thân thể dựng lên, dùng đao chống đỡ thân thể, gắt gao nhìn chằm chằm hắc ám kỵ sĩ, lạnh lùng cười gằn:
- Nhạc Vũ Dương.
“Loạn Vân Trảm” chính là Thần Thông Võ Đạo của Nhạc Vũ Dương, trong lúc tình thế cấp bách, hắc ám kỵ sĩ đã bị bức sử dụng đến chiêu thức này.
Hắc ám kỵ sĩ đội mũ đen che khuất hơn phân nửa gương mặt, chiến đao trong tay vẫn còn nhỏ máu, âm lãnh nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có thể bức ta sử dụng Thần Thông Võ Đạo, quả thật rất giỏi a.
- Là Thánh Thượng muốn giết ta, hay là ngươi muốn giết ta?
Ninh Tiểu Xuyên cười lạnh nói.
- Ngươi biết quá nhiều rồi, tất cả đều dừng ở đây thôi!
Hắc ám kỵ sĩ đã thực sự động sát ý, sau lưng ngưng tụ ra một đám mây mù nồng đậm, hai tay nắm lên chuôi đao, chậm rãi nâng lên.
Đúng lúc này…
Bịch bịch…
Trên đường phố đổ nát, đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Một người nông dân hái thuốc chậm rãi đi tới, lưng khom rất thấp, mái tóc hoa râm, trên mặt đầy nếp nhăn, trên vai khiêng một cái cuốc.
Nhìn hắc ám kỵ sĩ, Thiết Giáp Tử Thần của Vô Sinh Đạo liền cảm thấy sợ hãi, liền không chút do dự, mở ra đôi cánh thiết kiếm mà bay đi.
Kim Y Tu La cũng bị hắc ám kỵ sĩ dọa cho kinh hãi, liền lập tức bỏ chạy, chỉ trong giây lát đã biến mất trong bóng đêm.
Trên đường phố u ám, chỉ còn lại Ninh Tiểu Xuyên và hắc ám kỵ sĩ. Hai người đứng cách xa nhau mười trượng, một bầu không khí khắc nghiệt tràn ngập giữa hai người, khiến chp cát bay đá chạy trên mặt đất.
Áo giáp trên người Ninh Tiểu Xuyên tự động tróc ra, hóa thành từng sợi Long khí đỏ hồng, tụ tập thành một đầu Tiểu Long màu đỏ. Trên lưng Tiểu Long có một đạo vết đao vừa nhìn thấy đã giật mình, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Một đao vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ, đã tạo thành thương tổn rất lớn đối với nó.
Ninh Tiểu Xuyên liền thu Tiểu Hồng vào trong túi Càn Khôn.
- Thiên Đế Nhận.
Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, trong kẽ răng tràn ra tơ máu.
Vụt...
Thiên Đế Nhận từ trong Huyền Thú Giám bay ra, rơi vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
- Mặc dù lão tử đáp ứng giúp ngươi tu luyện Võ Đạo, thế nhưng dù sao lão tử cũng là Thần binh vô thượng, muốn gọi ta ra thì vẫn phải quy củ, mượn lực lượng một lần thì phải đổi một kiện Huyền Khí thất phẩm.
Thiên Đế Nhận lải nhải không ngừng:
- Ta thấy kiện Huyết Thành Thiết Ấn kia cũng không tệ, trước tiên lấy ra cho ta thôn phệ, giúp ta tôi luyện thân đao.
- Bớt cò kè mặc cả đi, chiến đấu xong hãy nói tiếp.
Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy chuôi đao, lập tức đạt tới cảnh giới nhân đao hợp nhất, khí tức trên người không ngừng dâng lên.
- Thiên Đế Nhận?
Trong mắt hắc ám kỵ sĩ bắn ra huyền quang, chiến đao trong tay lấp lánh chói mắt, áo giáp trên người thoáng nhẹ bẫng, thân hình lại nhảy lên không trung lần nữa, bổ xuống phía dưới một đao.
Một đao này giống hệt một đao vừa giết chết Ngân Y Tu La, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Một đạo lưỡi đao màu trắng, hiện ra trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên cũng không chậm, hai tay nắm chặt Thiên Đế Nhận, bổ ra ngoài một đao.
Phành...
Hai chân của Ninh Tiểu Xuyên chìm vào trong phiến đá, lấy vị trí giữa hai chân làm trung tâm, phiến đá dày nửa mét dưới chân hắn lập tức vỡ vụn, biến thành bụi phấn.
Hắc ám kỵ sĩ cũng bay ngược trở về, hạ xuống trên lưng Sư Đà thú, lạnh lùng nói:
- Thiên Đế Nhận quả nhiên không hổ là bội đao của Thiên Đế, khiến cho lực lượng của ngươi ít nhất tăng lên gấp mười lần, đủ để tranh cường với cao thủ cùng thời. Thế nhưng, cho dù ngươi mượn lực lượng của Thiên Đế Nhận, thì cũng không phải là đối thủ của ta. Bởi vì cảnh giới Võ Đạo của chúng ta chênh lệch quá xa, không phải chỉ đựa vào một kiện Thần binh lợi khí là có thể bù đắp được.
Ninh Tiểu Xuyên hoành đao mà đứng, ánh mắt cũng lạnh lẽo vô cùng, nói:
- Đợi sau khi ngươi đánh bại ta rồi nói lời này cũng không muộn.
Ninh Tiểu Xuyên mở ra Nộ Phong Chi Dực, trên lưng lập tức ngưng tụ ra một đôi cánh chim cực lớn, thân thể bay lên trời, lập tức đạt đến độ cao trăm mét.
Sư Đà thú dưới thân hắc ám kỵ sĩ, cũng mở ra một đôi cánh lớn, cũng bay lên không trung.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống thanh đao cầm trong hai tay, một đao bổ xuống dưới.
Một đạo đao ấn dài hơn 60 mét chém xuống, đánh lên đỉnh đầu hắc ám kỵ sĩ.
Ầm...
Hắc ám kỵ sĩ nhảy lên khỏi lưng Sư Đà thú, hóa thành mấy chục cái bóng đen, xông lên không trung, một đao bổ xuống eo Ninh Tiểu Xuyên.
- Thật nhanh.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thoáng giật mình kinh hãi.
Phành...
Sư Đà thú bị đao khí của Thiên Đế Nhận chém chết, lập tức rơi xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bị chiến đao trong tay hắc ám kỵ sĩ đánh thương, tại eo lưu lại một đạo vết đao dài cả thước, máu tươi không ngừng tràn ra, nhuộm đỏ cả trường bào trên người.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên kịp thời thi triển Thần Thông Võ Đạo “Thất Thải Na Di”, thì e rằng đã bị hắc ám kỵ sĩ chặt đứt ngang người rồi.
- Rốt cuộc là tên cường giả Võ Đạo này từ đâu xuất hiện?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng rất khiếp sợ.
Toàn bộ Ngọc Lam Đế quốc, tất cả nhân vật cấp bậc Võ Tôn, đều được ghi chép trong "Binh khí bài danh phổ", thế nhưng, trong ấn tượng của Ninh Tiểu Xuyên, lại không nhớ nổi có nhân vật nào có trình độ như vậy.
Đầu tiên, đối phương tuyệt đối không phải là người trong Ma Môn, mặc dù Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo đều có cao thủ nhiều như mây, nhưng còn chưa có người nào cường đại đến trình độ của hắc ám kỵ sĩ.
Chẳng lẽ hắn là người trong triều đình?
Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm giác được hắc ám kỵ sĩ này đang cố che giấu thân phận, ngay cả Thần Thông Võ Đạo cũng rất ít sử dụng, nói không chừng, thân phận thật sự của hắn, rất có thể là một vị Vương Hầu trong triều đình.
Vụt...
Lưỡi đao của hắc ám kỵ sĩ lại lần nữa chém tới, đao khí bay đầy trời, biến không gian xung quanh thành thế giới đao ý.
Phành phành phành...
Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngừng xuất đao, trong nháy mắt đã chém ra 120 đao, tạo thành một cái đao vực hình tròn, giết thẳng về phía hắc ám kỵ sĩ.
Đao vực của hai người không ngừng tiếp cận, cuối cùng va chạm vào nhau.
Ầm...
Thiên Đế Nhận và chiến đao trong tay hắc ám kỵ sĩ tấn công, bộc phát ra một luồng sóng xung kích cường đại.
Phành phành phành...
Hai người không ngừng ra tay, tốc độ nhanh đến kinh người.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên trong hư không đều tràn ngập bóng người, đao khí hội tụ thành thác nước, tràn về phía Hắc Ám Đế Thành, nhấn chìm cả tường thành nội thành, đục thủng cả tường thành cao trăm mét, dày hơn 20 mét.
Tường thành rung rinh như muốn sụp đổ, vạn cân cự thạch lăn xuống, chôn vùi cả mảng lớn kiến trúc cổ.
Hắc ám kỵ sĩ cũng bổ ra một đạo đao ấn, ngưng tụ thành hư ảnh đao khí dài hơn trăm mét, quả thực giống như một lưỡi đao khổng lồ có thể khai thiên tích địa.
Ầm...
Đao ấn khổng lồ, đục thủng đao vực do Thiên Đế Nhận ngưng tụ thành, chém thành một vết nứt rộng ba mét trên tường thành, vết nứt kéo dài cả ngàn mét, phảng phất như muốn chém toàn bộ nội thành thành hai khúc.
Đây chính là lực phá hoại dưới tình huống có Thiên Cương Đại La trận thủ hộ. Nếu như không mở ra Thiên Cương Đại La trận, một đao vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ, tuyệt đối có thể chém rách cả nội thành.
Hắc ám kỵ sĩ hạ xuống đất, hào quang trên mũi đao trong tay phun ra nuốt vào, nói:
- Đã nói với ngươi rồi, tu vi Võ Đạo của chúng ta chênh lệch quá lớn, chỉ dựa vào một kiện lợi khí Thần binh thì không thể bù đắp được chênh lệch.
Ninh Tiểu Xuyên bị một đao vừa rồi đánh chìm vào lòng đất, thân thể lún vào vết nứt, trên người có rất nhiều chỗ bị đao khí đánh trọng thương, máu tươi không ngừng trào ra.
Đúng như lời của hắc ám kỵ sĩ đã nói, luận tu vi Võ Đạo, Ninh Tiểu Xuyên quả thật kém hắn quá xa.
Nếu không phải mượn nhờ lực lượng của Thiên Đế Nhận, e rằng Ninh Tiểu Xuyên còn không tiếp nổi của hắn một đao.
Ninh Tiểu Xuyên vừa ho khan vừa cười lớn, nói:
- Các hạ chính là một vị Vương Hầu tay nắm quyền bính trong triều đình sao? Đánh bại một Võ giả thấp hơn mình vài bối phận, như vậy mà ngươi cũng cảm thấy ưu việt sao?
- Ta căn bản không biết ngươi đang nói cái gì?
Hắc ám kỵ sĩ đứng từ trên cao nhìn xuống, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi giao ra Bắc Minh Thần Công, có lẽ còn có thể bảo trụ được tính mạng cho những người khác trong Kiếm Các Hầu Phủ.
- Vậy nếu ta không giao ra thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Hắc ám kỵ sĩ nói:
- Trải qua đêm nay, Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ nguyên khí đại thương, ngay cả Kiếm Các Hầu cũng chưa chắc có thể còn mạng dưới sự liên thủ của hai đại Đạo chủ Ma Môn. Kiếm Các Hầu chết rồi, Kiếm Các Hầu Phủ cũng sẽ mất đi trụ cột, lợi ích và tài nguyên của Kiếm Các Hầu Phủ, đều sẽ nhanh chóng bị tất cả các đại Vương Hầu nuốt chửng. Ngươi cho rằng tất cả các đại Vương Hầu sẽ không trảm thảo trừ căn dư nghiệt của Kiếm Các Hầu Phủ?
Thế lực trong triều đình phân bố rất phức tạp, không hề hòa thuận giống như biểu hiện bên ngoài.
Tất cả đại Vương Hầu ngoài mặt thì dường như giao hảo, thế nhưng, một khí nguyên khí Hầu Phủ đại thương, những Vương Hầu khác nhất định sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Trước lợi ích tuyệt đối, cái gọi là minh ước và bằng hữu, đều rất yếu ớt.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vậy thì phải xem các ngươi có bản lĩnh khiến cho nguyên khí của Kiếm Các Hầu Phủ đại thương hay không đã?
- Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Hắc ám kỵ sĩ trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang màu đen, xông vào khe nứt, một chưởng đánh xuống ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên trở nên sắc bén vô cùng, cũng đánh ra ngoài một chưởng, ngạnh kháng một kích với hắc ám kỵ sĩ.
Lúc hắc ám kỵ sĩ tiếp xúc với bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, cũng cảm nhận được một luồng hấp lực khổng lồ truyền tới, huyết dịch trong cơ thể thậm chí có dấu hiệu ngược dòng, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quát lớn:
- Bắc Minh Thần Công?
Khóe miệng của Ninh Tiểu Xuyên khẽ cong lên, ánh mắt thoáng hiện vẻ mừng rỡ, liền nắm lấy cánh tay hắc ám kỵ sĩ, điều động lực lượng Ma kiếm, điên cuồng hấp thu huyết khí trong cơ thể hắc ám kỵ sĩ.
Ầm...
Hắc ám kỵ sĩ cực kỳ quyết đoán, một chưởng đánh vào lồng ngực của mình, chấn bay bản thân ra ngoài.
“Bắc Minh Thần Công” quả thật rất có lực uy hiếp, cũng khiến cho hắc ám kỵ sĩ sợ hãi không thôi. Vừa rồi chính hắn tự đánh một chưởng vào ngực của mình, đã đánh bản thân bị thương, vì vậy lập tức lui về phía sau, quay lại bên trên miệng vết nứt.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bị một chưởng vừa rồi của hắc ám kỵ sĩ đả thương, khiến cho thương thế trên người lại càng tăng lên.
Thế nhưng, bây giờ hắn tuyệt đối không thể biểu hiện ra sự yếu thế, phải thừa thắng xông lên, chỉ khi khí thế càng mạnh, mới có thể bày ra chiến lực càng mạnh hơn.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Thiên Đế Nhận bay ra khỏi khe nứt, mái tóc dài tung bay cuồng loạn, một đao chém xuống hắc ám kỵ sĩ.
Hắc ám kỵ sĩ đang áp chế thương thế trong cơ thể, cũng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn lực tái chiến, chỉ có thể vội vàng nghênh chiến, đánh ra một chiêu Thần Thông Võ Đạo.
- Loạn Vân Trảm!
Hắn vỗ xuống một chưởng, trong không khí lập tức hiện ra một đám mây đen hỗn loạn, vô số ánh đao từ trong mây đen tràn ra, mang theo lực lượng che trời lấp đất, cuốn Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên vừa rơi xuống đất, trên người đã nhiều thêm hơn mười đạo vết đao đẫm máu.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng xuống đất, thân thể dựng lên, dùng đao chống đỡ thân thể, gắt gao nhìn chằm chằm hắc ám kỵ sĩ, lạnh lùng cười gằn:
- Nhạc Vũ Dương.
“Loạn Vân Trảm” chính là Thần Thông Võ Đạo của Nhạc Vũ Dương, trong lúc tình thế cấp bách, hắc ám kỵ sĩ đã bị bức sử dụng đến chiêu thức này.
Hắc ám kỵ sĩ đội mũ đen che khuất hơn phân nửa gương mặt, chiến đao trong tay vẫn còn nhỏ máu, âm lãnh nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có thể bức ta sử dụng Thần Thông Võ Đạo, quả thật rất giỏi a.
- Là Thánh Thượng muốn giết ta, hay là ngươi muốn giết ta?
Ninh Tiểu Xuyên cười lạnh nói.
- Ngươi biết quá nhiều rồi, tất cả đều dừng ở đây thôi!
Hắc ám kỵ sĩ đã thực sự động sát ý, sau lưng ngưng tụ ra một đám mây mù nồng đậm, hai tay nắm lên chuôi đao, chậm rãi nâng lên.
Đúng lúc này…
Bịch bịch…
Trên đường phố đổ nát, đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Một người nông dân hái thuốc chậm rãi đi tới, lưng khom rất thấp, mái tóc hoa râm, trên mặt đầy nếp nhăn, trên vai khiêng một cái cuốc.