Số lượng võ giả phía sau Ninh Tiểu Xuyên lúc này có tới vài chục người, nhưng hắn lại chỉ có ba mươi viên Ngụy Thần Cách.
Ai sẽ luyện hóa Ngụy Thần Cách?
Mấy chục võ giả nhìn nhau chần chừ.
Đây là cơ hội một bước lên trời, chẳng ai muốn bỏ lỡ cả.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn họ không nói gì, chỉ đợi họ tự quyết định.
Đây cũng coi như một lần thử thách.
Mãi lâu sau mới có một người bước ra:
- Công tử, thiên phú của ta không bằng Văn đại ca bọn họ. Ngụy Thần Cách này để họ luyện hóa đi.
Nói rồi thần sắc của võ giả này trở lại bình thường, đứng sang một bên, thậm chí không nhìn lại viên Ngụy Thần Cách.
Có một người làm gương, trong số những người còn lại lần lượt có người từ bỏ cơ hội luyện hóa Ngụy Thần Cách.
Trong số những người đó, rất nhanh đã có được ba mươi người.
Từ đầu đến cuối Ninh Tiểu Xuyên không hề can thiệp mà để tự họ quyết định xong mới ném ba mươi viên Ngụy Thần Cách ra.
- Mọi người có thể vào trong luyện hóa Ngụy Thần Cách. Những người còn lại các ngươi cũng không cần mang theo. Chậm nhất mười ngày nữa ta sẽ đem Ngụy Thần Cách mới tới. Đến lúc đó các ngươi cũng phải nhanh chóng luyện hóa Ngụy Thần Cách.
Vừa nghe sẽ có Ngụy Thần Cách mới thì ai cũng chấn kinh, không che giấu được sự vui mừng:
- Đa tạ công tử!
- Được rồi, cung điện kia là chuẩn bị cho các ngươi, tu luyện trong đó một ngày bằng một năm ở bên ngoài. Các ngươi màu vào đi.
Ninh Tiểu Xuyên vẫy vẫy tay, các võ giả liền tiến về phía cung điện.
- Mạc Dương, ngươi ở lại.
Ninh Tiểu Xuyên gọi người từ bỏ đầu tiên.
- Vâng, thiếu gia.
Hắn gật đầu, đứng cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
Gọi Mạc Dương lại nhưng Ninh Tiểu Xuyên không nói thêm gì, chỉ đứng nhìn các võ giả vào trong cung điện.
Nhìn cảnh tượng đó Ninh Tiểu Xuyên nhớ lại hồi hắn lần đầu tới Đế Khư tu hành.
Chuyện xưa tựa làn khói, chỉ nháy mắt Ninh Tiểu Xuyên đã có thể tự tạo ra Thiên Cung, Đế Khư. Chỉ đáng tiếc đến nay hắn vẫn chưa tìm thấy Linh Tuyết Hư bọn họ.
Linh Tuyết Hư mười thì đến tám chín phần là được cao thủ của bọn phản nghịch đưa đi, tiền đồ không thể đo đếm.
Nhưng những người còn lại như Nhiếp Lan Tâm, sau vụ nổ của Chân Lý Thiên Quốc thì hắn hoàn toàn mất liên lạc với họ.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không quá lo lắng cho họ. Nhiếp Lan Tâm bọn họ đều là tuyệt thế thiên kiêu, chắc chắn sẽ không chết trong sự hỗn loạn kia. Ngược lại, chắc chắn họ sẽ như Ninh Tiểu Xuyên, nhờ hỗn loạn mà nghịch thiên quật khởi, càng ngày càng mạnh.
Lần sau gặp lại Ninh Tiểu Xuyên chưa biết chừng họ đã là bá chủ một phương.
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, vạch không gian, dẫn Mạc Dương đi ra khỏi không gian này.
Khi trở lại Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên và Mạc Dương không về Kiếm Các Vương Thành mà xuất hiện ở phía trên mặt biệt.
Đây có lẽ là một nơi cực kỳ xa xôi ở Đại Diêm. Hai người họ lúc này đến đại lục cũng không thấy đâu.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại bắt đầu đánh giá Mạc Dương.
Tâm thái Mạc Dương dường như rất tốt, bị Ninh Tiểu Xuyên nhìn như vậy nhưng thần sắc không hề thay đổi, vẫn lạnh lùng như vậy.
Quan sát Mạc Dương một hồi lâu, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Các hạ quả nhiên gan rất lớn. tiềm phục ở Đại Diêm lâu như vậy không nói, còn nghĩ cách tới bên cạnh ta. Hơn nữa nếu không phải vậy thì ta không thể nào phát hiện được ngươi.
Mạc Dương vẫn không thề biến sắc, lắc đầu nói:
- Công tử đang nói gì, ta nghe không hiểu.
- Không hiểu thì không cần nghe nữa, đợi ta giải quyết ngươi rồi nói.
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, một tay đột nhiên tóm về phía Mạc Dương.
Nhưng hắn lại chỉ tóm được một cái xác lạnh ngắt.
Toàn thân Mạc Dương lúc này lạnh ngắt, rõ ràng chết từ lâu, chỉ là bị luyện hóa nên mới không lộ thi khí.
Tóm trong tay xác của Mạc Dương, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng khó coi.
Là lãnh tụ của Đại Diêm, hắn đáng lẽ phải nắm bắt được mọi thứ trên Đại Diêm. Nhưng người này lại hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn.
Nếu không phải người này quá ngông cuồng, đóng giả Mạc Dương giở trò trước mặt Ninh Tiểu Xuyên thì có lẽ Ninh Tiểu Xuyên giờ cũng không biết tới hắn.
Sau một luồng không gian dao động, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một nam tử anh tuấn.
Hắn ta dường như không coi Ninh Tiểu Xuyên ra gì, ngông nghênh để lộ hành tung.
Nam tử này xuất hiện là cười:
- Ha ha, ta xâm nhập Đại Diêm nhiều ngày như vậy vốn là định tiếp xúc gần gũi với công tử. Không ngờ khả năng của công tử vượt qua sự tưởng tượng, vừa nhìn là nhận ra ta rồi.
Hắn ta nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên nói tiếp:
- Đúng rồi, quên mất không giới thiệu. Ta là Ninh Tiểu Long, thuộc hạ của Phi thiếu gia, thiên mệnh chi tử của Bắc Xuyên tiểu thế giới. Ta vốn dĩ chỉ được Phi thiếu gia phái đi tìm Đại Diêm, không ngờ ngoại giới lại có dị biến như vậy. Ta nghĩ Phi thiếu gia sẽ đích thân tới Đại Diêm sớm thôi.
- Bắc Xuyên tiểu thế giới? Thiên mênh chi tử?
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, rồi lập tức lao tới kẻ kia.
Cái gì mà Bắc Xuyên tiểu thế giới với thiên mệnh chi tử, giờ Ninh Tiểu Xuyên căn bản chẳng quan tâm.
Dù sao chỉ cần giải quyết được đối phương, dựa vào Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực, bao nhiêu bí mật của đối phương đều sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên biết hết.
Kẻ tự xưng là Ninh Tử Long kia thấy Ninh Tiểu Xuyên động thủ, hắn mới có vài phần ngưng trọng, vừa lùi sau vừa cười nói:
- Ninh công tử, ta đã quan sát ngươi rất lâu rồi. Ngươi đúng là nhân kiệt một thời, thiên tư xuất chúng. Nhưng so với Phi thiếu gia nhà ta thì đúng là một trời một vực. Nhưng Phi thiếu gia thích nhất là chiêu mộ những tuấn kiệt trẻ tuổi như vậy bên mình để cưng chiều. Chỉ cần ngươi theo ta đi gặp Phi thiếu gia thì tin chắc thiếu gia sẽ không bạc đãi ngươi.
- Buồn nôn! Phi thiếu gia mà hắn nói lẽ nào có cái sở thích đó?
Ninh Tiểu Xuyên nghe mà suýt nữa nôn.
Uỳnh!
Một đạo pháp tắc của Ninh Tiểu Xuyên bị Ninh Tử Long dễ dàng chặn lại.
Tuy Ninh Tử Long nhìn giống một kẻ biến thái nhưng thực lực rất mạnh. Hơn nữa, quan trọng là lúc này động thủ Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện hắn cũng là thần linh. Chỉ là không biết dùng cách gì che giấu được tu vi.
- Thủ đoạn ẩn giấu của hắn quá mạnh, nếu không giết được hắn, để hắn thoát được thì muốn tìm lại rất khó.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng, nhưng không dùng sát chiêu mạnh nhất.
Đối mặt với tên này, Ninh Tiểu Xuyên biết có lẽ hắn chỉ có một cơ hội để giết đối phương.
Vì theé Ninh Tiểu Xuyên không tung ra Pháp Tắc cự thú mà không dùng tới cả sức mạnh tinh thần, chỉ tùy ý tung ra các loại pháp tắc.
Ninh Tử Long nói rất nhẹ nhàng nhưng thực tế hắn cũng đang đánh giá thực lực Ninh Tiểu Xuyên, muốn bắt được Ninh Tiểu Xuyên.
- Công tử, nấm đấm của ngươi thật mềm quá. Đánh lên người người ta thật dễ chịu, ta để ngươi đánh thêm vài cái nữa.
Ninh Tử Long bay lượng giữa những đạo pháp tắc của Ninh Tiểu Xuyên, miệng không ngừng trêu chọc.
Dường như muốn gây rối Ninh Tiểu Xuyên, những lời Ninh Tử Long nói càng ngày càng khó nghe.
Vù!
Diệt Thế Ma Kiếm xuất hiện trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Pháp Tắc cự thú!
Trên Diệt Thế Ma Kiếm xuất hiện một con cự thú gầm thét lao về phía Ninh Tử Long.
Sắc mặt Ninh Tử Long thay đổi, sự đùa cợt lập tức biến mất, giữa hai tay xuất hiện một tấm lá chắn hình tròn chặn trước người, rồi mới thả lòng vài phần nói:
- Ninh công tử, ta đã điều tra ngươi nhiều ngày như vậy, cũng biết chút về thực lực của ngươi, chắc chắn sẽ không bị hoa chiêu này của ngươi tiêu diệt đâu.
Đối phương biết cả Pháp Tắc cự thú.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không thay đổi, vẫn cho Pháp Tắc cự thú lao tới.
Biết chiêu số cũng chẳng là gì, đỡ được mới là lợi hại thật sự.
Ninh Tử Long nói rất nhẹ nhàng nhưng vẫn là đã đánh giá thấp thực lực của Ninh Tiểu Xuyên.
Cự thú đâm lên người Ninh Tử Long, lập tức giống như viên sỏi, bị đánh bay ra, cả người rơi xuống mặt biển, tạo thành cơn sóng thần ca dữ dội.
Giữa ngọn sóng lớn, Ninh Tử Long tóc tai rối bù, thân thể thê thảm, vẫn tiếp tục di chuyển.
- Sức mạnh tinh thần, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn biết cả sức mạnh tinh thần. Phi thiếu gia tới đây sẽ đặc biệt cưng chiều ngươi.
Ninh Tử Long vừa bỏ chạy vừa kêu lớn.
Từ chiêu Pháp Tắc cự thú vừa rồi Ninh Tử Long có thể cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh tinh thần từ Ninh Tiểu Xuyên. Rõ ràng Ninh Tử Long biết rõ sự lợi hại của sức mạnh tâm thần, nên giờ không dám giao đấu với Ninh Tiểu Xuyên nữa mà bỏ chạy.
Không phải ai cũng biết thế gian có một loại sức mạnh nữa gọi là sức mạnh tinh thần. Ninh Tử Long biết điều này, cho thấy hắn xuất thân bất phàm, trước đó đã được thấy sự lợi hại của sức mạnh tinh thần rồi.
Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng dè chừng với hắn, thân hình lướt tới đỉnh đầu Ninh Tử Long, định trấn áp hắn hoàn toàn.
Nhưng đúng lúc đó thì Ninh Tử Long biến mất.
Thủ đoạn quỷ diị khó lường này của hắn lại được thể hiện.
Ninh Tiểu Xuyên dùng lãnh tụ chi ấn quét xung quanh nhưng không phát hiện được chút khí tức nào của Ninh Tử Long.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt tím tái lại, nhưng rồi hắn hít sâu một hơi, nửa thân trên dường như đã phinhf to.
Ninh Tiểu Xuyên há mồm, một luồng pháp tắc hỗn loạn bắn ra từ mồm hắn. Số pháp tắc này giống như từng viên đạn, khiến không gian xung quanh thủng lỗ chỗ.
Đây chính là chiêu số Ninh Tiểu Xuyên mới lĩnh ngộ được, Diệt Thế Chi Âm.
Ai sẽ luyện hóa Ngụy Thần Cách?
Mấy chục võ giả nhìn nhau chần chừ.
Đây là cơ hội một bước lên trời, chẳng ai muốn bỏ lỡ cả.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn họ không nói gì, chỉ đợi họ tự quyết định.
Đây cũng coi như một lần thử thách.
Mãi lâu sau mới có một người bước ra:
- Công tử, thiên phú của ta không bằng Văn đại ca bọn họ. Ngụy Thần Cách này để họ luyện hóa đi.
Nói rồi thần sắc của võ giả này trở lại bình thường, đứng sang một bên, thậm chí không nhìn lại viên Ngụy Thần Cách.
Có một người làm gương, trong số những người còn lại lần lượt có người từ bỏ cơ hội luyện hóa Ngụy Thần Cách.
Trong số những người đó, rất nhanh đã có được ba mươi người.
Từ đầu đến cuối Ninh Tiểu Xuyên không hề can thiệp mà để tự họ quyết định xong mới ném ba mươi viên Ngụy Thần Cách ra.
- Mọi người có thể vào trong luyện hóa Ngụy Thần Cách. Những người còn lại các ngươi cũng không cần mang theo. Chậm nhất mười ngày nữa ta sẽ đem Ngụy Thần Cách mới tới. Đến lúc đó các ngươi cũng phải nhanh chóng luyện hóa Ngụy Thần Cách.
Vừa nghe sẽ có Ngụy Thần Cách mới thì ai cũng chấn kinh, không che giấu được sự vui mừng:
- Đa tạ công tử!
- Được rồi, cung điện kia là chuẩn bị cho các ngươi, tu luyện trong đó một ngày bằng một năm ở bên ngoài. Các ngươi màu vào đi.
Ninh Tiểu Xuyên vẫy vẫy tay, các võ giả liền tiến về phía cung điện.
- Mạc Dương, ngươi ở lại.
Ninh Tiểu Xuyên gọi người từ bỏ đầu tiên.
- Vâng, thiếu gia.
Hắn gật đầu, đứng cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
Gọi Mạc Dương lại nhưng Ninh Tiểu Xuyên không nói thêm gì, chỉ đứng nhìn các võ giả vào trong cung điện.
Nhìn cảnh tượng đó Ninh Tiểu Xuyên nhớ lại hồi hắn lần đầu tới Đế Khư tu hành.
Chuyện xưa tựa làn khói, chỉ nháy mắt Ninh Tiểu Xuyên đã có thể tự tạo ra Thiên Cung, Đế Khư. Chỉ đáng tiếc đến nay hắn vẫn chưa tìm thấy Linh Tuyết Hư bọn họ.
Linh Tuyết Hư mười thì đến tám chín phần là được cao thủ của bọn phản nghịch đưa đi, tiền đồ không thể đo đếm.
Nhưng những người còn lại như Nhiếp Lan Tâm, sau vụ nổ của Chân Lý Thiên Quốc thì hắn hoàn toàn mất liên lạc với họ.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không quá lo lắng cho họ. Nhiếp Lan Tâm bọn họ đều là tuyệt thế thiên kiêu, chắc chắn sẽ không chết trong sự hỗn loạn kia. Ngược lại, chắc chắn họ sẽ như Ninh Tiểu Xuyên, nhờ hỗn loạn mà nghịch thiên quật khởi, càng ngày càng mạnh.
Lần sau gặp lại Ninh Tiểu Xuyên chưa biết chừng họ đã là bá chủ một phương.
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, vạch không gian, dẫn Mạc Dương đi ra khỏi không gian này.
Khi trở lại Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên và Mạc Dương không về Kiếm Các Vương Thành mà xuất hiện ở phía trên mặt biệt.
Đây có lẽ là một nơi cực kỳ xa xôi ở Đại Diêm. Hai người họ lúc này đến đại lục cũng không thấy đâu.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại bắt đầu đánh giá Mạc Dương.
Tâm thái Mạc Dương dường như rất tốt, bị Ninh Tiểu Xuyên nhìn như vậy nhưng thần sắc không hề thay đổi, vẫn lạnh lùng như vậy.
Quan sát Mạc Dương một hồi lâu, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Các hạ quả nhiên gan rất lớn. tiềm phục ở Đại Diêm lâu như vậy không nói, còn nghĩ cách tới bên cạnh ta. Hơn nữa nếu không phải vậy thì ta không thể nào phát hiện được ngươi.
Mạc Dương vẫn không thề biến sắc, lắc đầu nói:
- Công tử đang nói gì, ta nghe không hiểu.
- Không hiểu thì không cần nghe nữa, đợi ta giải quyết ngươi rồi nói.
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, một tay đột nhiên tóm về phía Mạc Dương.
Nhưng hắn lại chỉ tóm được một cái xác lạnh ngắt.
Toàn thân Mạc Dương lúc này lạnh ngắt, rõ ràng chết từ lâu, chỉ là bị luyện hóa nên mới không lộ thi khí.
Tóm trong tay xác của Mạc Dương, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng khó coi.
Là lãnh tụ của Đại Diêm, hắn đáng lẽ phải nắm bắt được mọi thứ trên Đại Diêm. Nhưng người này lại hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn.
Nếu không phải người này quá ngông cuồng, đóng giả Mạc Dương giở trò trước mặt Ninh Tiểu Xuyên thì có lẽ Ninh Tiểu Xuyên giờ cũng không biết tới hắn.
Sau một luồng không gian dao động, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một nam tử anh tuấn.
Hắn ta dường như không coi Ninh Tiểu Xuyên ra gì, ngông nghênh để lộ hành tung.
Nam tử này xuất hiện là cười:
- Ha ha, ta xâm nhập Đại Diêm nhiều ngày như vậy vốn là định tiếp xúc gần gũi với công tử. Không ngờ khả năng của công tử vượt qua sự tưởng tượng, vừa nhìn là nhận ra ta rồi.
Hắn ta nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên nói tiếp:
- Đúng rồi, quên mất không giới thiệu. Ta là Ninh Tiểu Long, thuộc hạ của Phi thiếu gia, thiên mệnh chi tử của Bắc Xuyên tiểu thế giới. Ta vốn dĩ chỉ được Phi thiếu gia phái đi tìm Đại Diêm, không ngờ ngoại giới lại có dị biến như vậy. Ta nghĩ Phi thiếu gia sẽ đích thân tới Đại Diêm sớm thôi.
- Bắc Xuyên tiểu thế giới? Thiên mênh chi tử?
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, rồi lập tức lao tới kẻ kia.
Cái gì mà Bắc Xuyên tiểu thế giới với thiên mệnh chi tử, giờ Ninh Tiểu Xuyên căn bản chẳng quan tâm.
Dù sao chỉ cần giải quyết được đối phương, dựa vào Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực, bao nhiêu bí mật của đối phương đều sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên biết hết.
Kẻ tự xưng là Ninh Tử Long kia thấy Ninh Tiểu Xuyên động thủ, hắn mới có vài phần ngưng trọng, vừa lùi sau vừa cười nói:
- Ninh công tử, ta đã quan sát ngươi rất lâu rồi. Ngươi đúng là nhân kiệt một thời, thiên tư xuất chúng. Nhưng so với Phi thiếu gia nhà ta thì đúng là một trời một vực. Nhưng Phi thiếu gia thích nhất là chiêu mộ những tuấn kiệt trẻ tuổi như vậy bên mình để cưng chiều. Chỉ cần ngươi theo ta đi gặp Phi thiếu gia thì tin chắc thiếu gia sẽ không bạc đãi ngươi.
- Buồn nôn! Phi thiếu gia mà hắn nói lẽ nào có cái sở thích đó?
Ninh Tiểu Xuyên nghe mà suýt nữa nôn.
Uỳnh!
Một đạo pháp tắc của Ninh Tiểu Xuyên bị Ninh Tử Long dễ dàng chặn lại.
Tuy Ninh Tử Long nhìn giống một kẻ biến thái nhưng thực lực rất mạnh. Hơn nữa, quan trọng là lúc này động thủ Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện hắn cũng là thần linh. Chỉ là không biết dùng cách gì che giấu được tu vi.
- Thủ đoạn ẩn giấu của hắn quá mạnh, nếu không giết được hắn, để hắn thoát được thì muốn tìm lại rất khó.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng, nhưng không dùng sát chiêu mạnh nhất.
Đối mặt với tên này, Ninh Tiểu Xuyên biết có lẽ hắn chỉ có một cơ hội để giết đối phương.
Vì theé Ninh Tiểu Xuyên không tung ra Pháp Tắc cự thú mà không dùng tới cả sức mạnh tinh thần, chỉ tùy ý tung ra các loại pháp tắc.
Ninh Tử Long nói rất nhẹ nhàng nhưng thực tế hắn cũng đang đánh giá thực lực Ninh Tiểu Xuyên, muốn bắt được Ninh Tiểu Xuyên.
- Công tử, nấm đấm của ngươi thật mềm quá. Đánh lên người người ta thật dễ chịu, ta để ngươi đánh thêm vài cái nữa.
Ninh Tử Long bay lượng giữa những đạo pháp tắc của Ninh Tiểu Xuyên, miệng không ngừng trêu chọc.
Dường như muốn gây rối Ninh Tiểu Xuyên, những lời Ninh Tử Long nói càng ngày càng khó nghe.
Vù!
Diệt Thế Ma Kiếm xuất hiện trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Pháp Tắc cự thú!
Trên Diệt Thế Ma Kiếm xuất hiện một con cự thú gầm thét lao về phía Ninh Tử Long.
Sắc mặt Ninh Tử Long thay đổi, sự đùa cợt lập tức biến mất, giữa hai tay xuất hiện một tấm lá chắn hình tròn chặn trước người, rồi mới thả lòng vài phần nói:
- Ninh công tử, ta đã điều tra ngươi nhiều ngày như vậy, cũng biết chút về thực lực của ngươi, chắc chắn sẽ không bị hoa chiêu này của ngươi tiêu diệt đâu.
Đối phương biết cả Pháp Tắc cự thú.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không thay đổi, vẫn cho Pháp Tắc cự thú lao tới.
Biết chiêu số cũng chẳng là gì, đỡ được mới là lợi hại thật sự.
Ninh Tử Long nói rất nhẹ nhàng nhưng vẫn là đã đánh giá thấp thực lực của Ninh Tiểu Xuyên.
Cự thú đâm lên người Ninh Tử Long, lập tức giống như viên sỏi, bị đánh bay ra, cả người rơi xuống mặt biển, tạo thành cơn sóng thần ca dữ dội.
Giữa ngọn sóng lớn, Ninh Tử Long tóc tai rối bù, thân thể thê thảm, vẫn tiếp tục di chuyển.
- Sức mạnh tinh thần, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn biết cả sức mạnh tinh thần. Phi thiếu gia tới đây sẽ đặc biệt cưng chiều ngươi.
Ninh Tử Long vừa bỏ chạy vừa kêu lớn.
Từ chiêu Pháp Tắc cự thú vừa rồi Ninh Tử Long có thể cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh tinh thần từ Ninh Tiểu Xuyên. Rõ ràng Ninh Tử Long biết rõ sự lợi hại của sức mạnh tâm thần, nên giờ không dám giao đấu với Ninh Tiểu Xuyên nữa mà bỏ chạy.
Không phải ai cũng biết thế gian có một loại sức mạnh nữa gọi là sức mạnh tinh thần. Ninh Tử Long biết điều này, cho thấy hắn xuất thân bất phàm, trước đó đã được thấy sự lợi hại của sức mạnh tinh thần rồi.
Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng dè chừng với hắn, thân hình lướt tới đỉnh đầu Ninh Tử Long, định trấn áp hắn hoàn toàn.
Nhưng đúng lúc đó thì Ninh Tử Long biến mất.
Thủ đoạn quỷ diị khó lường này của hắn lại được thể hiện.
Ninh Tiểu Xuyên dùng lãnh tụ chi ấn quét xung quanh nhưng không phát hiện được chút khí tức nào của Ninh Tử Long.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt tím tái lại, nhưng rồi hắn hít sâu một hơi, nửa thân trên dường như đã phinhf to.
Ninh Tiểu Xuyên há mồm, một luồng pháp tắc hỗn loạn bắn ra từ mồm hắn. Số pháp tắc này giống như từng viên đạn, khiến không gian xung quanh thủng lỗ chỗ.
Đây chính là chiêu số Ninh Tiểu Xuyên mới lĩnh ngộ được, Diệt Thế Chi Âm.