- Điều này thì không rõ, chỉ nghe mọi người trong Ma Môn nói như vậy.
Đoan Mộc Linh Nhi nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vậy Ám Thiên Vương là người như thế nào?
Đoan Mộc Linh Nhi nói:
- Đã được gọi là Ám Thiên Vương, thân phận tất nhiên ẩn giấu vô cùng, có lẽ ẩn trong phố phường, có lẽ ẩn trong thâm sơn rừng hoang, có lẽ ẩn trong triều đình. Dù sao đi nữa, ngoại trừ Ma Đế và Thánh Nữ ra, không ai biết thân phận thực sự của Ám Thiên Vương, lại càng không biết bây giờ hắn đang ở đâu.
Trong Ma Môn, dưới Ma Đế, còn có ba đại thiên vương “Minh Ám Tinh Thần”.
Minh Thiên Vương, Ám Thiên Vương, 36 Tinh Thần Thiên Vương.
Địa vị của ba đại thiên vương, thậm chí còn cao hơn lục đại Đạo chủ một bậc, mỗi người đều có thực lực trở thành Ma Đế, chính là ba người có quyền hành lớn nhất dưới Ma Đế.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đại hội Ma đạo lần này, Ám Thiên Vương có trở về không?
- Không biết.
Đoan Mộc Linh Nhi nói.
- Vậy thì ngươi biết cái gì?
- Cái gì cũng không biết.
- Được rồi, ngươi có thể đi ra ngoài!
Ninh Tiểu Xuyên cẩn thận suy nghĩ, trong đầu càng lúc càng nhiều manh mối, cần phải suy nghĩ làm rõ.
- Đợi một chút!
Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
- Ngươi hỏi cha ngươi một chút, có thể trả lại Thoát Tục Tùng cho ta, đó là Huyền dược do ta tìm được.
- Ngươi nằm mơ!
Đoan Mộc Linh Nhi đóng cửa phòng lại, sau đó trực tiếp rời đi.
- Không hổ là người trong Ma Môn, quả nhiên đều là cường đạo.
Ninh Tiểu Xuyên lại bắt đầu suy tư về vụ án mười một năm trước, xâu chuỗi từng sự kiện, hàng loạt nhân vật lại, thế nhưng, càng nghĩ lại càng không có đầu mối.
Đột nhiên, ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên sáng lên, chợt nghĩ tới một người.
Nếu như Thánh Nữ Ma Môn là con gái của Ám Thiên Vương, vậy thì chắc chắn sẽ biết chuyện liên quan đến Ám Thiên Vương.
Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi cửa phòng, đi đến tòa lầu các của Thánh Nữ, trầm tư một lát rồi nói:
- Thánh Nữ điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên cầu kiến.
Trong lầu các thập phần quạnh quẽ, không có một tia thanh âm nào phát ra, chỉ có thanh âm của Ninh Tiểu Xuyên quanh quẩn trong gió.
Ninh Tiểu Xuyên lại lên tiếng:
- Thánh Nữ điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên cầu kiến.
Qua nửa ngày sau, cửa lầu các tự động mở ra.
Rất rõ ràng, Thánh Nữ Ma Môn đã đồng ý tiếp kiến Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vừa bước vào lầu các, liền cảm giác được bên trong truyền ra khí tức lạnh lẽo, quả thực giống như rơi vào hầm băng, toàn bộ Huyền Khí lưu động trong không khí, đều hội tụ về phía trên lầu.
Ninh Tiểu Xuyên đi lên cầu thang, đi tới lầu hai, vượt qua từng bức rèm che, liền nhìn thấy Thánh Nữ Ma Môn đang ngồi xếp bằng trên giường Hàn Băng.
Trên mặt nàng mang một cái mặt nạ màu vàng, quanh người lượn lờ Huyền Khí hình rồng, trên đỉnh đầu trôi nổi một cái ngọc ấn màu trắng. Lực lượng bên trong ngọc ấn đang giúp nàng khôi phục thương thế.
- Ninh Tiểu Xuyên, tại sao ngươi lại cầu kiến ta?
Bờ môi của Thánh Nữ Ma Môn không hề cử động, nhưng thanh âm êm ái lại vang lên, tựa như linh hồn của nàng đang trao đổi với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Về chuyện Vô Tình quỷ sứ… Thực ra… Ta và nàng ta…
- Ngươi không cần giải thích, ta biết là Vô Tình quỷ sứ chết dưới Long Tượng Kích Thương của Cơ Hàn Tinh.
Thanh âm của Thánh Nữ Ma Môn rất mơ hồ, tựa như tiếng gió ngưng tụ mà thành.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh ngạc, nói:
- Ngươi biết rõ?
- Miệng vết thương của Long Tượng Kích Thương rất khó điều tra sao?
Thánh Nữ Ma Môn nói.
Ninh Tiểu Xuyên liền ngộ ra, xem ra Thánh Nữ Ma Môn quả thật rất có khả năng là người trong Hoàng thành, bằng không làm sao biết được tên của Cơ Hàn Tinh?
Không đúng.
Mặc dù tu vi của Cơ Hàn Tinh rất cao, nhưng dù sao quanh năm đều ở trong Long Tượng Thần Võ Doanh, cho dù là người trong Hoàng thành, cũng không có nhiều người biết được tên nàng, Thánh Nữ Ma Môn tại sao lại biết Vô Tình quỷ sứ là bị Cơ Hàn Tinh giết chết?
Lúc đó, trong Bạch Long thành có tổng cộng 12 vị Long Tượng Thần Võ, tại sao lại không thể là người khác?
Chẳng lẽ nói, lúc Cơ Hàn Tinh giết chết Vô Tình quỷ sứ ở trong miếu đạo sĩ, Thánh Nữ Ma Môn cũng đang ở gần đó?
- Nếu như ngươi không còn chuyện gì khác thì ngươi hãy lui xuống đi.
Thánh Nữ Ma Môn lạnh lùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không rời đi, nói:
- Còn một việc khác, xin hỏi Thánh Nữ điện hạ có biết chuyện phát sinh mười một năm trước trong Kiếm Các Hầu Phủ không?
- Không biết.
Thánh Nữ Ma Môn nói.
Câu đầu tiên của Thánh Nữ Ma Môn đã hoàn toàn cắt ngang câu hỏi tiếp theo mà Ninh Tiểu Xuyên muốn nói.
- Như vậy thì đã làm phiền rồi, tại hạ cáo tứ.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ thở dài, sau đó đi xuống lầu.
Thánh Nữ Ma Môn thu hồi Huyền Khí vào trong cơ thể, nhìn bức rèm nhẹ nhàng lay động, trầm mặc một lát, sau đó thở dài một tiếng.
Sau khi gặp Thánh Nữ Ma Môn, Ninh Tiểu Xuyên càng nghĩ thì lòng càng rối loạn.
- Thánh Nữ Ma Môn này mặc dù không tàn nhẫn hiếu sát như trong tưởng tượng, nhưng cũng lạnh lùng không dễ thân cận, căn bản không thể hỏi được bất cứ thứ gì hữu dụng từ trong người nàng.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy trong Tâm khiếu truyền đến một luồng đan khí nhàn nhạt, lập tức áp chế suy nghĩ hỗn loạn trong lòng xuống, lấy Dưỡng Tâm đỉnh trong cơ thể ra, lơ lửng trước người.
Đan dược hàm dưỡng đã chấm dứt, ngưng luyện thành đan rồi.
Phành...
Mở Dưỡng Tâm đỉnh ra, bên trong liền bay ra bảy viên Huyền đan màu xanh, rơi vào lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Đây chính là lô “Thoát Tục Đan” đầu tiên mà Ninh Tiểu Xuyên luyện chế ra.
- Bảy viên Thoát Tục Đan, có lẽ cũng đủ để ta tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ năm rồi.
Thương thế của Ninh Tiểu Xuyên còn chưa khỏi hẳn, cho nên tạm thời không ăn Thoát Tục Đan, muốn đợi sau khi thương thế khỏi hẳn, mới trùng kích Thoát Tục tầng thứ ba.
- Nếu như có thể có thêm Thoát Tục Tùng Bì, ta có thể luyện chế đủ Thoát Tục Đan để tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ chín. Ninh Tiểu Xuyên nhớ rõ Thoát Tục Tùng là bị một trung niên nhân lấy đi, Đoan Mộc Linh Nhi gọi trung niên nhân đó là phụ thân, nói cách khác, người trung niên đó chính là Đạo chủ của Phệ Huyết Đạo.
Nếu xét đến quan hệ huyết thống thì hắn còn là cậu của mình.
Ở thế giới người ăn thịt người này, ngay cả huynh đệ ruột còn có thể tàn sát lẫn nhau, huống chi là một người cậu chưa bao giờ gặp nhau?
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có chút đau đầu với mối quan hệ huyết thống lộn xộn này, không có chút lòng tin nào, nếu như thật sự có thể xem là thân nhân, thì hắn cũng chỉ có thể xem lão Hầu gia và Ninh Hinh Nhi là thân nhân của mình, bởi vì bọn họ đối xử thật lòng với mình.
- Một khi thương thế khỏi hẳn, điều tra rõ chân tướng năm xưa, liền lập tức rời khỏi Cửu Tử Nhai.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.
Hắn lấy ra hộp Kim Ti Tử Mộc, sau đó bỏ cả bảy viên Thoát Tục Đan vào trong hộp. Dùng Huyền Linh mộc để bảo tồn đan dược, như vậy thì đan khí cũng sẽ không xói mòn.
Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị cất Kim Ti Tử Mộc vào trong túi Càn Khôn, lại đột nhiên phát hiện… trong túi Càn Khôn đã nhiều hơn một người.
Phát hiện này khiến Ninh Tiểu Xuyên lại càng hoảng sợ hơn, thiếu chút nữa từ trên giường Hàn Băng nhảy dậy.
Trong túi Càn Khôn tại sao lại có người?
Chẳng lẽ… Do không cẩn thận nên cất nhầm người vào trong túi?
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lấy người này ra, đặt ở trên giường, sau đó cẩn thận dò xét.
Đây là một tiểu cô nương, đại khái chừng hai, ba tuổi, da thịt tuyết trắng, dáng vẻ tinh xảo, toàn thân tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt, trên đầu mọc tóc dài đen nhánh.
Nàng nhắm chặt mắt, giữa mi tâm có một hạt quang điểm lóe lên, giống như một ngôi sao sáng ngời.
- Tiểu nữ hài này từ đâu ra? Tại sao lại chạy vào túi Càn Khôn của ta?
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng thăm dò túi Càn Khôn, lại phát hiện quả trứng Huyền thú trong đó đã biến mất, ngay cả vỏ trứng cũng không còn.
Đây…
Chẳng lẽ nàng là Huyền thú ấp từ trong trứng ra?
Thế nhưng, vỏ trứng đâu ra?
Tiểu cô nương này thật sự được ấp ra từ trong trứng Huyền thú, mà vỏ trứng thì đã hóa thành năng lượng, bị nàng hấp thu vào trong cơ thể.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, cho nên nàng mới có thể trực tiếp trưởng thành, biến thành một nữ hài hai, ba tuổi.
Trứng Huyền thú đã từng hấp thu huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy trong người nữ hài tử này cũng có một tia huyết dịch của mình, trong lòng lập tức xác định nàng ta chính là do trứng Huyền thú nở thành.
Một đầu Huyền thú hình người.
Từ khi bắt đầu trong Hỏa Ma Sơn Mạch, trứng Huyền thú đã bắt đầu ấp, mất đến một năm mới hoàn toàn phá vỏ mà ra. Huyền thú bình thường căn bản không cần tốn nhiều thời gian ấp trứng như vậy.
Tiểu Huyền thú này, e rằng không đơn giản.
- Nàng rốt cuộc là sinh vật gì? Huyền thú phẩm cấp như thế nào? Thấp phẩm? Bát phẩm? Cửu phẩm?
Chóp mũi Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy trên làn da của nàng tản mát ra mùi thơn mê người, rất giống mùi thơm của Huyền dược, lại giống mùi thơm của hoa cỏ.
Ngửi thấy mùi thơm này, Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu điên cuồng tăng trưởng, trong cơ thể phát ra tiếng long hổ rít gào. Huyền Khí hình dạng long hổ trong người, liền nhanh chóng vận chuyển.
Ục ục ục…
Huyết mạch của Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng bành trướng, một đoàn hỏa diễm từ trong máu thai nghén ra, thiêu đốt trong cơ thể, dọc theo huyết mạch, vận hành một chu thiên khắp toàn thân.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng ngồi xếp bằng xuống, tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy.
Ầm...
Trong Võ Đạo Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một cái vòng xoáy nhỏ, hấp thu Huyền Khí khắp bốn phương tám hướng vào trong cơ thể, chảy đến lỗ chân lông trên làn da.
Vòng xoáy này càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành một vòng xoáy cực lớn, tốc độ hấp thu Huyền Khí đột nhiên tăng mạnh, giống như đang thôn phệ Huyền Khí trong không khí.
Tốc độ hấp thu gấp 42 lần, tốc độ hấp thu gấp 43 lần, tốc độ hấp thu gấp 44 lần… Tốc độ hấp thu gấp 64 lần.
Tốc độ hấp thu Huyền Khí của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới 64 lần, lúc này mới ổn định lại, vòng xoáy lớn bên trong Võ Đạo Tâm Cung, cũng hoàn toàn ngưng tụ thành hình.
"Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy đã luyện thành.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi công pháp, cảm thấy thương thế trong cơ thể đã tốt hơn phân nửa, liền thở ra một hơi thật dài, ánh mắt tập trung nhìn vào tiểu cô nương kia, thầm nghĩ:
- Vừa rồi chỉ hít một hơi, đã giúp ta luyện thành "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy rồi. Thật lợi hại, nàng không phải là một gốc Huyền dược hình người chứ?
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy nếu như bỏ nàng ta vào trong Dưỡng Tâm đỉnh luyện chế, rất có thể sẽ luyện chế ra được một lò cao cấp đan.
Đương nhiên, loại chuyện biến thái như vậy, Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối sẽ không làm.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết rằng đầu tiểu Huyền thú này và Tiểu Long màu đỏ đều cùng sinh ra ở Hỏa Ma Sơn Mạch, tập trung thiên địa Huyền Khí mà sinh trưởng. Người vốn dĩ nên trở thành “Đấu Chiến Thần Long Sứ” chính là nàng.
Có thể nói, mệnh cách của đầu tiểu Huyền thú này và Tiểu Long là một thể, nhất định sẽ trở thành đồng bạn chiến đấu, cùng chinh chiến khắp thiên hạ.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại trời xui đất khiến thế nào mà ôm trứng Huyền thú đi.
Đây cũng chính là lý do mà Tiểu Long màu đỏ vẫn luốn đi theo Ninh Tiểu Xuyên, tiểu Huyền thú là tiểu đồng bọn của nó, không đoạt lại tiểu Huyền thú thì tuyệt đối không bỏ qua.
Đầu Huyền thú này vừa vặn mới nở ra, còn đang ngủ say, hai mắt đóng chặt, tĩnh lặng như một tiểu tiên tử.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đến tìm Đoan Mộc Linh Nhi để mượn nàng quần áo của tiểu nữ hài.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên hồi lâu, dò xét hắn từ trên xuống dưới một lượt, nói:
- Ngươi… mượn quần áo tiểu nữ hài? Nhỏ như thế nào?
- Đại khái là nhỏ như vậy, không, dài như vậy, không, không, là cao như vậy… Được rồi, được rồi, để ta dẫn ngươi đi xem.
Ninh Tiểu Xuyên không ngừng khoa tay múa chân, nhưng cảm thấy rất khó nói rõ.
Đột nhiên xuất hiện một tiểu cô nương, Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết nên làm thế nào cho phải, đầu tiên là nghĩ đến việc tìm một bộ y phục cho nàng mặc.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn chằm chằm tiểu nữ hài trên giường băng, miệng há lớn, mắt trừng trừng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nhìn kỹ hắn một lần nữa, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta vốn tưởng rằng ngươi là một tên cầm thú, không ngờ ngươi còn là cầm thú đội lốt cầm thú, nữ hài tử nhỏ như vậy, không ngờ ngươi… cũng không buông tha.
Đoan Mộc Linh Nhi nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vậy Ám Thiên Vương là người như thế nào?
Đoan Mộc Linh Nhi nói:
- Đã được gọi là Ám Thiên Vương, thân phận tất nhiên ẩn giấu vô cùng, có lẽ ẩn trong phố phường, có lẽ ẩn trong thâm sơn rừng hoang, có lẽ ẩn trong triều đình. Dù sao đi nữa, ngoại trừ Ma Đế và Thánh Nữ ra, không ai biết thân phận thực sự của Ám Thiên Vương, lại càng không biết bây giờ hắn đang ở đâu.
Trong Ma Môn, dưới Ma Đế, còn có ba đại thiên vương “Minh Ám Tinh Thần”.
Minh Thiên Vương, Ám Thiên Vương, 36 Tinh Thần Thiên Vương.
Địa vị của ba đại thiên vương, thậm chí còn cao hơn lục đại Đạo chủ một bậc, mỗi người đều có thực lực trở thành Ma Đế, chính là ba người có quyền hành lớn nhất dưới Ma Đế.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đại hội Ma đạo lần này, Ám Thiên Vương có trở về không?
- Không biết.
Đoan Mộc Linh Nhi nói.
- Vậy thì ngươi biết cái gì?
- Cái gì cũng không biết.
- Được rồi, ngươi có thể đi ra ngoài!
Ninh Tiểu Xuyên cẩn thận suy nghĩ, trong đầu càng lúc càng nhiều manh mối, cần phải suy nghĩ làm rõ.
- Đợi một chút!
Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
- Ngươi hỏi cha ngươi một chút, có thể trả lại Thoát Tục Tùng cho ta, đó là Huyền dược do ta tìm được.
- Ngươi nằm mơ!
Đoan Mộc Linh Nhi đóng cửa phòng lại, sau đó trực tiếp rời đi.
- Không hổ là người trong Ma Môn, quả nhiên đều là cường đạo.
Ninh Tiểu Xuyên lại bắt đầu suy tư về vụ án mười một năm trước, xâu chuỗi từng sự kiện, hàng loạt nhân vật lại, thế nhưng, càng nghĩ lại càng không có đầu mối.
Đột nhiên, ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên sáng lên, chợt nghĩ tới một người.
Nếu như Thánh Nữ Ma Môn là con gái của Ám Thiên Vương, vậy thì chắc chắn sẽ biết chuyện liên quan đến Ám Thiên Vương.
Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi cửa phòng, đi đến tòa lầu các của Thánh Nữ, trầm tư một lát rồi nói:
- Thánh Nữ điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên cầu kiến.
Trong lầu các thập phần quạnh quẽ, không có một tia thanh âm nào phát ra, chỉ có thanh âm của Ninh Tiểu Xuyên quanh quẩn trong gió.
Ninh Tiểu Xuyên lại lên tiếng:
- Thánh Nữ điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên cầu kiến.
Qua nửa ngày sau, cửa lầu các tự động mở ra.
Rất rõ ràng, Thánh Nữ Ma Môn đã đồng ý tiếp kiến Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vừa bước vào lầu các, liền cảm giác được bên trong truyền ra khí tức lạnh lẽo, quả thực giống như rơi vào hầm băng, toàn bộ Huyền Khí lưu động trong không khí, đều hội tụ về phía trên lầu.
Ninh Tiểu Xuyên đi lên cầu thang, đi tới lầu hai, vượt qua từng bức rèm che, liền nhìn thấy Thánh Nữ Ma Môn đang ngồi xếp bằng trên giường Hàn Băng.
Trên mặt nàng mang một cái mặt nạ màu vàng, quanh người lượn lờ Huyền Khí hình rồng, trên đỉnh đầu trôi nổi một cái ngọc ấn màu trắng. Lực lượng bên trong ngọc ấn đang giúp nàng khôi phục thương thế.
- Ninh Tiểu Xuyên, tại sao ngươi lại cầu kiến ta?
Bờ môi của Thánh Nữ Ma Môn không hề cử động, nhưng thanh âm êm ái lại vang lên, tựa như linh hồn của nàng đang trao đổi với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Về chuyện Vô Tình quỷ sứ… Thực ra… Ta và nàng ta…
- Ngươi không cần giải thích, ta biết là Vô Tình quỷ sứ chết dưới Long Tượng Kích Thương của Cơ Hàn Tinh.
Thanh âm của Thánh Nữ Ma Môn rất mơ hồ, tựa như tiếng gió ngưng tụ mà thành.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh ngạc, nói:
- Ngươi biết rõ?
- Miệng vết thương của Long Tượng Kích Thương rất khó điều tra sao?
Thánh Nữ Ma Môn nói.
Ninh Tiểu Xuyên liền ngộ ra, xem ra Thánh Nữ Ma Môn quả thật rất có khả năng là người trong Hoàng thành, bằng không làm sao biết được tên của Cơ Hàn Tinh?
Không đúng.
Mặc dù tu vi của Cơ Hàn Tinh rất cao, nhưng dù sao quanh năm đều ở trong Long Tượng Thần Võ Doanh, cho dù là người trong Hoàng thành, cũng không có nhiều người biết được tên nàng, Thánh Nữ Ma Môn tại sao lại biết Vô Tình quỷ sứ là bị Cơ Hàn Tinh giết chết?
Lúc đó, trong Bạch Long thành có tổng cộng 12 vị Long Tượng Thần Võ, tại sao lại không thể là người khác?
Chẳng lẽ nói, lúc Cơ Hàn Tinh giết chết Vô Tình quỷ sứ ở trong miếu đạo sĩ, Thánh Nữ Ma Môn cũng đang ở gần đó?
- Nếu như ngươi không còn chuyện gì khác thì ngươi hãy lui xuống đi.
Thánh Nữ Ma Môn lạnh lùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không rời đi, nói:
- Còn một việc khác, xin hỏi Thánh Nữ điện hạ có biết chuyện phát sinh mười một năm trước trong Kiếm Các Hầu Phủ không?
- Không biết.
Thánh Nữ Ma Môn nói.
Câu đầu tiên của Thánh Nữ Ma Môn đã hoàn toàn cắt ngang câu hỏi tiếp theo mà Ninh Tiểu Xuyên muốn nói.
- Như vậy thì đã làm phiền rồi, tại hạ cáo tứ.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ thở dài, sau đó đi xuống lầu.
Thánh Nữ Ma Môn thu hồi Huyền Khí vào trong cơ thể, nhìn bức rèm nhẹ nhàng lay động, trầm mặc một lát, sau đó thở dài một tiếng.
Sau khi gặp Thánh Nữ Ma Môn, Ninh Tiểu Xuyên càng nghĩ thì lòng càng rối loạn.
- Thánh Nữ Ma Môn này mặc dù không tàn nhẫn hiếu sát như trong tưởng tượng, nhưng cũng lạnh lùng không dễ thân cận, căn bản không thể hỏi được bất cứ thứ gì hữu dụng từ trong người nàng.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy trong Tâm khiếu truyền đến một luồng đan khí nhàn nhạt, lập tức áp chế suy nghĩ hỗn loạn trong lòng xuống, lấy Dưỡng Tâm đỉnh trong cơ thể ra, lơ lửng trước người.
Đan dược hàm dưỡng đã chấm dứt, ngưng luyện thành đan rồi.
Phành...
Mở Dưỡng Tâm đỉnh ra, bên trong liền bay ra bảy viên Huyền đan màu xanh, rơi vào lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Đây chính là lô “Thoát Tục Đan” đầu tiên mà Ninh Tiểu Xuyên luyện chế ra.
- Bảy viên Thoát Tục Đan, có lẽ cũng đủ để ta tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ năm rồi.
Thương thế của Ninh Tiểu Xuyên còn chưa khỏi hẳn, cho nên tạm thời không ăn Thoát Tục Đan, muốn đợi sau khi thương thế khỏi hẳn, mới trùng kích Thoát Tục tầng thứ ba.
- Nếu như có thể có thêm Thoát Tục Tùng Bì, ta có thể luyện chế đủ Thoát Tục Đan để tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ chín. Ninh Tiểu Xuyên nhớ rõ Thoát Tục Tùng là bị một trung niên nhân lấy đi, Đoan Mộc Linh Nhi gọi trung niên nhân đó là phụ thân, nói cách khác, người trung niên đó chính là Đạo chủ của Phệ Huyết Đạo.
Nếu xét đến quan hệ huyết thống thì hắn còn là cậu của mình.
Ở thế giới người ăn thịt người này, ngay cả huynh đệ ruột còn có thể tàn sát lẫn nhau, huống chi là một người cậu chưa bao giờ gặp nhau?
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có chút đau đầu với mối quan hệ huyết thống lộn xộn này, không có chút lòng tin nào, nếu như thật sự có thể xem là thân nhân, thì hắn cũng chỉ có thể xem lão Hầu gia và Ninh Hinh Nhi là thân nhân của mình, bởi vì bọn họ đối xử thật lòng với mình.
- Một khi thương thế khỏi hẳn, điều tra rõ chân tướng năm xưa, liền lập tức rời khỏi Cửu Tử Nhai.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.
Hắn lấy ra hộp Kim Ti Tử Mộc, sau đó bỏ cả bảy viên Thoát Tục Đan vào trong hộp. Dùng Huyền Linh mộc để bảo tồn đan dược, như vậy thì đan khí cũng sẽ không xói mòn.
Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị cất Kim Ti Tử Mộc vào trong túi Càn Khôn, lại đột nhiên phát hiện… trong túi Càn Khôn đã nhiều hơn một người.
Phát hiện này khiến Ninh Tiểu Xuyên lại càng hoảng sợ hơn, thiếu chút nữa từ trên giường Hàn Băng nhảy dậy.
Trong túi Càn Khôn tại sao lại có người?
Chẳng lẽ… Do không cẩn thận nên cất nhầm người vào trong túi?
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lấy người này ra, đặt ở trên giường, sau đó cẩn thận dò xét.
Đây là một tiểu cô nương, đại khái chừng hai, ba tuổi, da thịt tuyết trắng, dáng vẻ tinh xảo, toàn thân tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt, trên đầu mọc tóc dài đen nhánh.
Nàng nhắm chặt mắt, giữa mi tâm có một hạt quang điểm lóe lên, giống như một ngôi sao sáng ngời.
- Tiểu nữ hài này từ đâu ra? Tại sao lại chạy vào túi Càn Khôn của ta?
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng thăm dò túi Càn Khôn, lại phát hiện quả trứng Huyền thú trong đó đã biến mất, ngay cả vỏ trứng cũng không còn.
Đây…
Chẳng lẽ nàng là Huyền thú ấp từ trong trứng ra?
Thế nhưng, vỏ trứng đâu ra?
Tiểu cô nương này thật sự được ấp ra từ trong trứng Huyền thú, mà vỏ trứng thì đã hóa thành năng lượng, bị nàng hấp thu vào trong cơ thể.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, cho nên nàng mới có thể trực tiếp trưởng thành, biến thành một nữ hài hai, ba tuổi.
Trứng Huyền thú đã từng hấp thu huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy trong người nữ hài tử này cũng có một tia huyết dịch của mình, trong lòng lập tức xác định nàng ta chính là do trứng Huyền thú nở thành.
Một đầu Huyền thú hình người.
Từ khi bắt đầu trong Hỏa Ma Sơn Mạch, trứng Huyền thú đã bắt đầu ấp, mất đến một năm mới hoàn toàn phá vỏ mà ra. Huyền thú bình thường căn bản không cần tốn nhiều thời gian ấp trứng như vậy.
Tiểu Huyền thú này, e rằng không đơn giản.
- Nàng rốt cuộc là sinh vật gì? Huyền thú phẩm cấp như thế nào? Thấp phẩm? Bát phẩm? Cửu phẩm?
Chóp mũi Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy trên làn da của nàng tản mát ra mùi thơn mê người, rất giống mùi thơm của Huyền dược, lại giống mùi thơm của hoa cỏ.
Ngửi thấy mùi thơm này, Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu điên cuồng tăng trưởng, trong cơ thể phát ra tiếng long hổ rít gào. Huyền Khí hình dạng long hổ trong người, liền nhanh chóng vận chuyển.
Ục ục ục…
Huyết mạch của Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng bành trướng, một đoàn hỏa diễm từ trong máu thai nghén ra, thiêu đốt trong cơ thể, dọc theo huyết mạch, vận hành một chu thiên khắp toàn thân.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng ngồi xếp bằng xuống, tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy.
Ầm...
Trong Võ Đạo Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một cái vòng xoáy nhỏ, hấp thu Huyền Khí khắp bốn phương tám hướng vào trong cơ thể, chảy đến lỗ chân lông trên làn da.
Vòng xoáy này càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành một vòng xoáy cực lớn, tốc độ hấp thu Huyền Khí đột nhiên tăng mạnh, giống như đang thôn phệ Huyền Khí trong không khí.
Tốc độ hấp thu gấp 42 lần, tốc độ hấp thu gấp 43 lần, tốc độ hấp thu gấp 44 lần… Tốc độ hấp thu gấp 64 lần.
Tốc độ hấp thu Huyền Khí của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới 64 lần, lúc này mới ổn định lại, vòng xoáy lớn bên trong Võ Đạo Tâm Cung, cũng hoàn toàn ngưng tụ thành hình.
"Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy đã luyện thành.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi công pháp, cảm thấy thương thế trong cơ thể đã tốt hơn phân nửa, liền thở ra một hơi thật dài, ánh mắt tập trung nhìn vào tiểu cô nương kia, thầm nghĩ:
- Vừa rồi chỉ hít một hơi, đã giúp ta luyện thành "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy rồi. Thật lợi hại, nàng không phải là một gốc Huyền dược hình người chứ?
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy nếu như bỏ nàng ta vào trong Dưỡng Tâm đỉnh luyện chế, rất có thể sẽ luyện chế ra được một lò cao cấp đan.
Đương nhiên, loại chuyện biến thái như vậy, Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối sẽ không làm.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết rằng đầu tiểu Huyền thú này và Tiểu Long màu đỏ đều cùng sinh ra ở Hỏa Ma Sơn Mạch, tập trung thiên địa Huyền Khí mà sinh trưởng. Người vốn dĩ nên trở thành “Đấu Chiến Thần Long Sứ” chính là nàng.
Có thể nói, mệnh cách của đầu tiểu Huyền thú này và Tiểu Long là một thể, nhất định sẽ trở thành đồng bạn chiến đấu, cùng chinh chiến khắp thiên hạ.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại trời xui đất khiến thế nào mà ôm trứng Huyền thú đi.
Đây cũng chính là lý do mà Tiểu Long màu đỏ vẫn luốn đi theo Ninh Tiểu Xuyên, tiểu Huyền thú là tiểu đồng bọn của nó, không đoạt lại tiểu Huyền thú thì tuyệt đối không bỏ qua.
Đầu Huyền thú này vừa vặn mới nở ra, còn đang ngủ say, hai mắt đóng chặt, tĩnh lặng như một tiểu tiên tử.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đến tìm Đoan Mộc Linh Nhi để mượn nàng quần áo của tiểu nữ hài.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên hồi lâu, dò xét hắn từ trên xuống dưới một lượt, nói:
- Ngươi… mượn quần áo tiểu nữ hài? Nhỏ như thế nào?
- Đại khái là nhỏ như vậy, không, dài như vậy, không, không, là cao như vậy… Được rồi, được rồi, để ta dẫn ngươi đi xem.
Ninh Tiểu Xuyên không ngừng khoa tay múa chân, nhưng cảm thấy rất khó nói rõ.
Đột nhiên xuất hiện một tiểu cô nương, Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết nên làm thế nào cho phải, đầu tiên là nghĩ đến việc tìm một bộ y phục cho nàng mặc.
Đoan Mộc Linh Nhi nhìn chằm chằm tiểu nữ hài trên giường băng, miệng há lớn, mắt trừng trừng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nhìn kỹ hắn một lần nữa, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta vốn tưởng rằng ngươi là một tên cầm thú, không ngờ ngươi còn là cầm thú đội lốt cầm thú, nữ hài tử nhỏ như vậy, không ngờ ngươi… cũng không buông tha.