Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Vẫn khẽ cau mày, một lần nữa khuyên can:

- Đoan Mộc tiểu thư, ngươi vẫn nên trở về đi! Nơi này là Tổng đàn Ma Môn, cho dù các ngươi có thể chạy khỏi Thiết ngục, cũng trốn không thoát khỏi Cửu Tử Nhai đâu!

Hàn Vẫn có tu vi Thoát Tục tầng thứ sáu, có thể dễ dàng đánh chết mười gã Võ giả Thoát Tục tầng thứ ba bình thường. Trải qua trận giao thủ vừa rồi, hắn có thể nhìn ra tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cường đại, là thiếu niên anh tài, cực kỳ mạnh mẽ trong thế hệ trẻ, hoàn toàn có thể vượt qua cảnh giới chiến đấu.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, một khi giao thủ, Hàn Vẫn tuyệt đối không có khả năng lưu tình. Bằng không, chưa chắc có thể lưu Ninh Tiểu Xuyên lại. Đến lúc đó, thậm chí cũng khó tránh khỏi sẽ làm bị thương đến Đoan Mộc Linh Nhi.

Cho nên hắn mới khuyên bảo Đoan Mộc Linh Nhi, để cho nàng tự mình quay trở lại Thiết ngục.

Đoan Mộc Linh Nhi nói:

- Hàn gia gia, lẽ nào ngươi không thể thả cho chúng ta rời đi sao?

- Thân mang chức trách, xin tiểu thư thứ lỗi!

Hàn Vẫn biết không khuyên được Đoan Mộc Linh Nhi, liền đem Huyền Khí trong cơ thể phóng xuất ra, tại bên ngoài cơ thể ngưng tụ thành bảy mươi hai chuôi Huyền Khí chiến kiếm, sắp xếp thành một tòa kiếm trận.

Đám Võ giả Ma Môn trong Thiết ngục cũng đều đuổi theo, ngăn cản đường lui của Ninh Tiểu Xuyên cùng Đoan Mộc Linh Nhi.

Ninh Tiểu Xuyên ngược lại cũng không nói nhảm nhiều như vậy, thân thể đứng thẳng, bễ nghễ tứ phương. Trảm Long Đao trôi nổi trên đỉnh đầu, dọc trên cánh tay lan tràn ra từng đốm từng đốm quang điểm, hóa thành trên trăm ngôi sao xán lạn, dày đặc khắp mảnh không gian này.

Trong đám ngôi sao, một vầng nguyệt quang ngân sắc chậm rãi bay ra, bộc phát ra quang mang chói mắt, lơ lửng trong hư không, chém mạnh về phía Hàn Vẫn.

Vụt...

Mỗi một ngôi sao đều là lợi khí giết người, là một bộ phận của Võ Đạo Thần Thông, đả thương rất nhiều Võ giả Ma Môn xung quanh, thân thể cả đám đều bị đánh thủng, chảy ra vô số tiên huyết.

Rất nhiều cường giả Ma Môn đều bại lui về phía sau, quay xuống mặt đất.

Có người đi thu hồi lại Thiên Văn Đỉnh đã rơi xuống dưới chân núi, một lần nữa đánh ra kiện Huyền Khí Thất phẩm này, bay thẳng lên không trung, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên oanh kích tới.


Đồng thời trong lúc đó, Hàn Vẫn cũng đánh ra một đạo kiếm khí vô biên, không phải là từng đạo từng đạo kiếm quang, mà là một mảnh thác nước kiếm khí, từ trên trời rơi thẳng xuống.

Thác nước kiếm khí này cường đại đến mức chấn nhiếp nhân tâm, cũng không biết có một ngàn đạo kiếm khí, hay là hơn vạn đạo kiếm khí, tựa như một góc bầu trời đổ sụp xuống, hoặc là nước trong thiên hà đổ thẳng xuống!

Đối mặt Võ giả Thoát Tục tầng thứ sáu, Ninh Tiểu Xuyên cũng không có khả năng giữ lại chút nào. Trong cơ thể hắn tản mát ra hơn một ngàn đạo thiểm điện, thân thể biến thành lôi điện chi nguyên, hướng về bốn phương tám hướng bao trùm tới.

Trên người Ninh Tiểu Xuyên tản mát ra khí thế Võ Tôn, tựa như Thần Viên Viễn Cổ, thân thể bay vọt lên, dùng điện quang bao vây thân thể, vọt vào trong thác nước kiếm khí.

Sau khi vượt qua thác nước, liền oanh kích một quyền về phía Hàn Vẫn.

- Thật là thần dũng! Nếu ngươi không phải là tay sai của Triều đình, thật ra cũng rất xứng đôi với Tam tiểu thư a!

Tuy rằng Hàn Vẫn thưởng thức Ninh Tiểu Xuyên, nhưng lại không thay đổi được quan hệ đối lập giữa hai bên. Hắn trợn mắt trừng trừng, mái tóc bay ngược, cánh tay vung lên, 72 thanh chiến kiếm liền bay ra, trấn áp Ninh Tiểu Xuyên tại trung ương kiếm trận.

- Phá cho ta!

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên tạo thành chữ thập, từ giữa hai tay lao ra một đạo kiếm mang sắc bén, xông thẳng lên tận trời.

Kiếm quang mang theo một luồng khí tức hủy diệt khổng lồ, ở trên thiên không hình thành cảnh tượng khủng bố thi sơn huyết hải, tinh thần huyễn diệt… quả thật giống hệt như tràng cảnh diệt thế!

- Diệt Thế Kiếm Phách!

Kiếm khí ngưng tụ giữa biển mây, hóa thành hư ảnh một nữ ma đầu tuyệt thế, cao đến chín trượng, toàn thân thon thả yểu điệu, khuôn mặt yêu dị, có tiên dung khuynh quốc khuynh thành, thế nhưng trên người lại tản mát ra một luồng ma khí cực kỳ nồng đậm.

Tóc của nàng dài đến cả ngàn trượng, tựa như từng sợi từng sợi ma liên (*), ánh mắt bễ nghễ, tự tại nhìn lên trời cao. Trên người nàng tản mát ra khí tức hủy thiên diệt địa, giống như là muốn đánh nát trời xanh vậy.

(*) xích

Đây là chiêu thứ hai của Diệt Thế Kiếm Đạo, Diệt Thế Kiếm Phách!

Hư ảnh kiếm tượng do kiếm phách hiển hóa ra, chính là Tổ sư Diệt Thế Đạo!

Vị Tổ sư này sớm đã thành Thánh, thành Thần, từ lâu đã siêu thoát khỏi thế giới này. Thế nhưng, khí tức mà nàng lưu lại trên thế gian vẫn còn tồn tại như cũ, lợi dụng Diệt Thế Kiếm Đạo, đã thức tỉnh lại một đạo kiếm phách do nàng lưu lại.

Kiếm phách thức tỉnh, liền có thần uy trảm thần diệt đạo!

Ninh Tiểu Xuyên chém mạnh xuống một kiếm, kiếm phách của Tổ sư Diệt Thế Đạo liền đánh ra một đạo thủ ấn khổng lồ, liền đánh tan kiếm trận do 72 đạo chiến kiếm tạo thành kia.

Ùng ùng!

Thủ ấn kiếm phách đánh lên trên người Hàn Vẫn, trong nháy mắt liền phá vỡ huyền cương hộ thể của hắn, chấn nát Thiết Lân Dực trên lưng hắn, thân thể từ trên trời rơi thẳng xuống.

Sắc mặt Hàn Vẫn kinh biến, vội vàng ăn vào một viên Huyền Vũ Đan. Bên ngoài thân thể liền hình thành một tầng bảo hộ như vỏ trứng, ngăn trở dư uy của Diệt Thế Kiếm Phách.

Ầm...

Thân thể hắn rơi thẳng xuống đất, đập ra một cái hố to trên mặt đất, thừa nhận trọng lực khổng lồ. Hai chân hắn cong lại, xương cốt trong cơ thể phát ra thanh âm răng rắc, gần như sắp sửa tan nát. Ngũ tạng lục phủ đều giống như bị búa tạ đập mạnh một cái, cơ hồ bị chấn nát, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Như thế nào lại mạnh như vậy?

Thần tình Hàn Vẫn khó có thể tin nổi. Không ngờ mình lại bị một tên Võ giả thấp hơn mình ba cảnh giới đánh bại. Cỗ khí tức khổng lồ vừa rồi, thậm chí ép tới mức hắn gần như không thể hít thở nổi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng thật không ngờ Diệt Thế Kiếm Phách lại mạnh mẽ tới như vậy, quả thật chính là điều động lực lượng thiên địa để phát khởi công kích!

Chính xác mà nói, là mượn một tia lực lượng do Tổ sư Diệt Thế Đạo lưu lại trên thế gian. Cỗ lực lượng này cực kỳ kinh người, khiến cho đám cường giả lão bối Ma Môn kia đều cảm thấy kinh hãi vô cùng.

Ninh Tiểu Xuyên dẹp loạn khí tức ma sát trong cơ thể, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn những cường giả Ma Môn kia, nhất thời dọa cho hơn mười gã cường giả Ma Môn phải lui về phía sau.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Nộ Phong Chi Dực, lưng cõng Đoan Mộc Linh Nhi lao nhanh xuống dưới, rất nhanh đã thoát khỏi Thiết ngục Ma Môn.

- Bằng vào lực lượng của chúng ta căn bản không thể thoát khỏi Cửu Tử Nhai! Đi Thiên Đô Phong đi! Chỉ khi nào tìm được cha ta, chúng ta mới có cơ hội sống sót!

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên cần phải nhìn nàng bằng cặp mắt khác xưa. Sau khi trải qua kiếp nạn sống sót sau cái chết, chỉ số thông minh của nàng không ngờ lại tăng lên không ít.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo đứng trên một mặt vách đá, hai tay chắp sau lưng, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên giương cánh bay đi.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên thi triển Diệt Thế Kiếm Phách, hiển hóa ra hư tượng kiếm phách Tổ sư Diệt Thế Đạo, khiến cho Huyền Khí thiên địa chấn động mãnh liệt. Hết thảy chuyện này đều bị hắn nhìn thấy rõ ràng.

- Trên người Ninh Tiểu Xuyên cất giấu bí mật rất lớn!

Thân thể Đạo chủ Vô Sinh Đạo khẽ động, liền tiêu thất khỏi vách đá. Một khắc sau, hắn đã đứng ngay trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Trên người hắn tản mát ra nguyên khí chấn động cường đại, trên lưng xuất hiện một cái Võ Hồn Pháp Thân khổng lồ, trấn áp khiến cho hai người Ninh Tiểu Xuyên phải dừng lại. Miệng hắn thốt ra hai chữ:

- Cấm cố!

Hai chữ này thập phần bình thản, thế nhưng nghe vào tai Ninh Tiểu Xuyên cùng Đoan Mộc Linh Nhi, quả thật tựa như thiên lôi nổ vang bên tai, Võ Đạo Huyền Khí trong cơ thể hoàn toàn hỗn loạn, không ngờ lại không thể ngưng tụ được.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy Huyền Khí trong cơ thể không thể nào vận hành, cặp cánh chim trên lưng nhất thời vỡ nát, thân thể rơi thẳng xuống mặt đất.

Đây là lực lượng cường đại của Võ Tôn! Dường như chỉ thốt ra hai chữ, liền có thể phá hỏng Võ Đạo Thần Thông.

Võ giả dưới cấp bậc Võ Tôn ở trước mặt Võ Tôn, quả thật không có sức đánh trả chút nào!

Nếu như đổi lại là một tên Võ giả nào khác, ngày hôm nay nhất định sẽ bị ngã chết.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên đã tu luyện ra long hổ Huyền Khí, cường độ Huyền Khí không hề yếu hơn so với Võ Nguyên khí của Võ Tôn.

Thời điểm sắp rơi xuống mặt đất, hắn khẽ hít mạnh một hơi, điều động một luồng long hổ Huyền Khí, mạnh mẽ ngưng tụ ra một đôi cánh chim, lướt ngang một cái, bình yên đáp xuống mặt đất.

Đây là chỗ cường đại của long hổ Huyền Khí, mặc dù đối diện với Võ Tôn, cũng có năng lực phản kích, không đến mức không có năng lực hoàn thủ.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói:

- Có thể từ trong Thiết ngục Ma Môn trốn ra, đây cũng đã là một loại bản lĩnh ngập trời, đủ để khiến ngươi dương danh thiên hạ!

Ninh Tiểu Xuyên điều động khí thế Võ Tôn, chống lại áp bách của Đạo chủ Vô Sinh Đạo, nói:

- Ta muốn dương danh thiên hạ, cũng không cần dùng phương thức này! Đạo chủ Vô Sinh Đạo, dùng thân phận của ngươi, chẳng lẽ còn định xuất thủ với hai vãn bối chúng ta?

- Chỉ bằng hai người các ngươi, cho dù tu luyện thêm mười năm nữa, cũng không xứng giao thủ cùng lão phu!

Đạo chủ Vô Sinh Đạo lại nói:

- Lâm Chí Vinh đã chết trong tay ngươi sao?

Đoan Mộc Linh Nhi lạnh lùng nói:

- Hắn chính là tự làm tự chịu!

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói:

- Kỳ thật ta căn bản không muốn tính toán cùng loại hậu sinh vãn bối các ngươi! Thế nhưng, giết người thì luôn luôn phải đền mạng! Con trai cùng con dâu của ta đều chết trong tay ngươi, khiến cho tâm tình ta vạn phần bi thống! Nếu như không trừng phạt ngươi, sau này uy danh lão phu ở đâu nữa?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vậy tiền bối định xử phạt ta như thế nào?

Đám cường giả canh gác Thiết ngục Ma Môn đều chạy tới, quỳ rạp trên mặt đất, hành lễ với Đạo chủ Vô Sinh Đạo.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nhàn nhạt liếc nhìn Hàn Vẫn một cái, nói:

- Hàn Vẫn, ngươi bảo vệ Thiết ngục như thế nào vậy? Không ngờ lại để cho hai tên tiểu bối trốn ra! Chẳng lẽ Thiết ngục Ma Môn đã trở thành nơi mà người của Triều đình muốn vào thì vào, muốn ra thì ra?

Hàn Vẫn sợ đến mồ hôi lạnh đầm đìa, nói:

- Là thuộc hạ vô năng! Đạo chủ đại nhân giáo huấn rất phải! Sẽ không có lần sau nữa!

Trên người Đạo chủ Vô Sinh Đạo phát ra khí thế vô cùng cường đại, dọa đám cường giả Ma Môn đều thầm run rẩy, rất sợ bởi vì chuyện này mà đầu rơi xuống đất.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói:

- Chuyện này tự nhiên sẽ có Hình phạt Trưởng lão đến trừng phạt các ngươi! Còn không mau dẫn Tam tiểu thư trở về Thiết ngục, canh gác cẩn thận!

Hàn Vẫn kinh kinh hãi hãi nói:

- Vậy… vậy còn Ninh Tiểu Xuyên thì làm sao đây?

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói:

- Hắn có mối thù không đội trời chung với bản tọa! Ta muốn đích thân mang hắn đi, ngươi không có ý kiến gì chứ?

- Thế nhưng…

Hàn Vẫn ấp úng nói.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo hừ lạnh một tiếng, chấn cho Hàn Vẫn ho ra một ngụm máu, áp lực vực tràng cường đại, khiến cho màng tai Hàn Vẫn gần như bị ép cho nổ tung.

- Quy củ Thiết ngục, ta so với ngươi càng hiểu rõ hơn! Ninh Tiểu Xuyên này, ngày hôm nay ta nhất định phải mang đi! Về phần Đạo chủ Phệ Huyết Đạo bên kia, ta tự nhiên sẽ nói với hắn một tiếng!

Đạo chủ Vô Sinh Đạo thập phần cường thế, nhất định muốn mang Ninh Tiểu Xuyên đi cho bằng được.

Kết quả này, Ninh Tiểu Xuyên sớm đã dự liệu trước.

Nhất định là Đạo chủ Vô Sinh Đạo nhìn thấy hắn thi triển Diệt Thế Kiếm Phách, đã động tâm với loại Võ Đạo Thần Thông này, cho nên mới kiên quyết cường thế mang hắn đi như vậy.

Đợi đến lúc Đạo chủ Phệ Huyết Đạo chạy tới đòi người, hắn đã sớm từ trong miệng Ninh Tiểu Xuyên hỏi ra những thứ muốn hỏi. Đến lúc đó, trả lại cho Đạo chủ Phệ Huyết Đạo cũng chỉ là một cỗ thi thể!

- Lâm bá bá, ngươi không thể mang Ninh Tiểu Xuyên đi!

Trên đỉnh núi mây mù lượn quanh đột nhiên bay xuống một đạo hoa tuyết bạch sắc. Một nữ tử giống hệt như Vân Hà tiên tử từ trong hoa tuyết đi ra, thân thể phiêu miễu giống hệt như vân vụ mờ mịt.

Ma Môn Thánh Nữ đạp tuyết mà đến, mặt đeo mặt nạ kim sắc, da thịt so với băng tuyết càng thêm trắng noãn, mái tóc dài đen tuyền như suối. Nàng đáp xuống bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Đạo chủ Vô Sinh Đạo.

Thần sắc Đạo chủ Vô Sinh Đạo thản nhiên, nói:

- Chuyện này e rằng Thánh Nữ Điện hạ tốt nhất không nên xen vào!

- Quyền thế của Ma Môn Thánh Nữ chỉ thua mỗi Ma Đế đại nhân, có quyền can thiệp hết thảy mọi chuyện trong nội bộ Lục Đại Ma Đạo! Chỉ cần là chuyện trong Ma Môn, ta liền có thể quản được!

Ma Môn Thánh Nữ cũng vô cùng cường thế, mặc dù đối mặt với lão ma đã xưng bá giới Võ Đạo trên trăm năm, trong lòng cũng không hề sợ hãi chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK