Mục lục
Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ tử trên thanh kiếm kia đầu bù tóc rối, giống như đã hết sức sống từ lâu, thanh thiết kiếm đằng sau thì đã bị hoen gỉ, nhìn là biết bị thời gian ăn mòn.

Nữ tử kia giống như đã chết, nhưng khi Đàm Đài Huyết Trầm nói ra hai chữ đó thì thân thể nữ tử ấy rõ ràng khẽ run lên.

- Cuối cùng ngươi cũng tới!

Tuế Hàn Vũ ngẩng lên nhìn Đàm Đài Huyết Trầm, nói.

- Sư thúc, năm đó sư phụ phong ấn người ở đây nhưng không muốn người lại giấu thánh vật đi. Đã lâu như vậy rồi, nên giao ra rồi chứ?

Đàm Đài Huyết Trầm nói.

Thánh vật mà Đàm Đài Huyết Trầm nói đương nhiên chính là Diệt Thế Ma Kiếm.

Tuế Hàn Vũ không nói gì, cứ thế nhìn Đàm Đài Huyết Trầm không chút biểu cảm.

- Ta hiểu rồi. Vị sư đệ hoặc sư muội đó của ta giờ ở đâu?

Đàm Đài Huyết Trầm nhìn thần sắc của Tuế Hàn Vũ, rất nhanh hiểu ra Tuế Hàn Vũ đã thu nhận đệ tử. Rất có thể Diệt Thế Ma Kiếm đã truyền cho người đó rồi.

- Vượt khỏi tam giới, không trong Ngũ Hành.

Tuế Hàn Vũ chỉ nói một câu rồi lại cúi đầu xuống.

Với tu vi của Tuế Hàn Vũ, cho dù bị phong ấn ở đây thì sức mạnh vẫn rất cường đại, Đàm Đài Huyết Trầm không thể nào đánh bại được.

- Vượt khỏi tam giới, không trong Ngũ Hành? Hắn không phải người của thế giới này?

Đàm Đài Huyết Trầm hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.

- Sư thúc đã không muốn nói thì ta tự tìm.

Nói rồi Đàm Đài Huyết Trầm đưa bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện Tinh Hồng Quỷ Thuyền.



Vù!

Đàm Đài Huyết Trầm bay lên Tinh Hồng Quỷ Thuyền, biến thành một đạo lưu quang đỏ rực bay đi.

Tuế Hàn Vũ ngẩng lên, đôi mắt linh động nhìn bầu trời.

Khoảnh khắc đó ánh mắt Tuế Hàn Vũ như xuyên quá tầng lá chắn không gian, đi thẳng tới bầu trời cách đó hàng trăm triệu vạn dặm.

Trong tinh vực xa vời đó có một tinh cầu đỏ rực.

Trong mắt Tuế Hàn Vũ hiện lên một thân ảnh của nữ tử qua không gian vũ trụ nhìn về phía Tuế Hàn Vũ.

Tuế Hàn Vũ lắc đầu, rồi lại trở về trạng thái ban đầu như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ lẩm nhẩm một câu.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nên tới rồi.

Lúc này Đàm Đài Huyết Trầm đã rời khỏi Bắc Cương, chuản bị tới đại lục khác tìm truyền nhân Diệt Thế Đạo và thu hồi Diệt Thế Ma Kiếm.

Đàm Đài Huyết Trầm vốn dĩ có thể dễ dàng thăm dò được phương vị của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng không biết tại sao trừ khí tức cảm nhận được từ Tuế Hàn Vũ ở Quy Khư ra nàng không thể tìm được đạo khí tức Diệt Thế Đạo thứ hai.

Chắc chắn Tuế Hàn Vũ đã thi triển thần thông che giấu khí tức của hắn ta nên Đàm Đài Huyết Trầm mới không thể tìm được.

- Giấu đi là được sao?

Đàm Đài Huyết Trầm đứng trên Tinh Hồng Quỷ Thuyền, thân thể tựa ngọc, lãnh đạm tựa băng, nhắm mắt lại dùng ý chí cảm nhận khí tức của truyền nhân Diệt Thế Đạo.

Mấy người Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang tu luyện ở hoang nguyên trên Thiên Đình, đột nhiên tâm thần hắn khẽ động, hư ảnh Tuế Hàn Vũ xuất hiện trên Me Kiếm trong tim hắn.

- Sư tôn!

Ninh Tiểu Xuyên lập tức dừng tu luyện, dùng tâm thần nói chuyện với Tuế Hàn Vũ.

- Ninh Tiểu Xuyên, đến lúc ngươi tới chỗ ta rồi!

Hư ảnh của Tuế Hàn Vũ nói.

- Tìm sư tôn? Vậy xin hỏi giờ sư tôn đang ở đâu?

Ninh Tiểu Xuyên liền hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên đạt tới Tạo Hóa Cảnh là có thể cảm nhận được khí tức của Tuế Hàn Vũ, có lẽ ở ngay Đại Diêm.

- Thiên Hư Đại Lục, đáy Quy Khư. Nhớ là chỉ được một mình ngươi tới. Hơn nữa trên đường tuyệt đối không được dùng tới Ma Kiếm!

Vừa dứt lời thì hư ảnh của Tuế Hàn Vũ biến mất.

- Một mình ta?

Ninh Tiểu Xuyên lẩm nhẩm.

Rồi hắn mở mắt, tâm thần rời khỏi cơ thể, nhìn về hướng Tử Hàn Yên, Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Tuyết Linh Hư.



- Hàn Yên, ta có việc quan trọng phải tới Thiên Hư Đại Lục. Mọi người cứ ở Thiên Đình tu luyện nhé. Đại Diêm hiện nay thì chỉ còn Thiên Đình là an toàn.

Ninh Tiểu Xuyên không cho mấy người Tử Hàn Yên biết hắn tới Quy Khư, sau khi tạm biệt hắn lập tức rời đi.

Tuế Hàn Vũ bảo Ninh Tiểu Xuyên đi tìm mình chắc chắn đã xảy ra đại sự, Ninh Tiểu Xuyên không thể chắc chắn bao lâu sẽ quay lại.

Còn việc Tuế Hàn Vũ nói không được dùng Ma Kiếm chắc chắn có lý do. Để tránh bất trắc, Ninh Tiểu Xuyên cất Ma Kiếm vào trong Huyền Thú Giám, dùng sức mạnh của Huyền Thú Giám giấu đi khí tức của Ma Kiếm.

Giờ ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng không cảm nhận được khí tức của Ma Kiếm.

Ninh Tiểu Xuyên giang đôi long dục bay vút đi.

Một ngày sau hắn tới truyền tống trận tới Thiên Hư Đại Lục. Vào trong truyền tống trận, không tới ba canh giờ sau là hắn trở lại Thiên Hư Đại Lục.

Cảm nhận khí tức của Thiên Hư Đại Lục, Ninh Tiểu Xuyên có chút lo lắng, không biết Ngọc Lam Đế Quốc thế nào rồi? Không biết lão hầu gia và Ninh Hinh Nhi ra sao?

- Làm xong việc này, nếu có cơ hội ta về xem sao.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.

Tu vi hiện nay của Ninh Tiểu Xuyên đã là Tạo Hóa Cảnh tầng thứ ba, hơn nữa lại cùng song tu với Tuyết Linh Hư, có thể sơ bộ khống chế được năng lượng của không gian, thời gian.

Vù!

Tay hắn chỉ vào hư không, tại nơi cách hắn mười trượng lập tức xuất hiện cánh cửa không gian.

Hắn bước vào trong.

Khi xuất hiện lại thì hắn đã tới cực bắc của Thiên Hư Đại Lục, chỉ cần tiến về phía bắc là tới Quy Khư.

Trên đường Ninh Tiểu Xuyên thấy rất nhiều thi thể, có võ giả, có thương nhân, cũng có phụ nữ, nho sinh, tất cả đều bị hút cạn tinh khí mà chết. Rõ ràng sinh linh tấn công Thiên Hư Đại Lục tới từ ma tộc.

Hút cạn tinh khí của mọi sinh linh là tác phong của ma tộc, vì đó là cách nhanh chóng nâng cao tu vi cho sinh linh ma tộc.

Ninh Tiểu Xuyên tới gần đại lục, dọc đường, gặp sinh linh ma tộc nào là hắn giết không chút do dự, đồng thời thu thập hết đợi cơ hội luyện chế chúng thành đan dược cho Kiếm Các Hầu phủ.

Khi Ninh Tiểu Xuyên tới Đại Hoang thì thấy một đàn quái vật giống như kết hợp từ nhiều loại yêu thú, nhìn rất dữ tợn, đang ăn thịt võ giả Thiên Hư Đại Lục.

- Sinh linh ma tộc?

Ninh Tiểu Xuyên lấy Cự Linh Chiến Chùy ra, nháy mắt xuất hiện trước mặt một con quái vật đầu giống hươu, chân giống hổ, đuôi như chim ưng, giáng mạnh xuống .

Đầu con quái vật nổ tung, máu tươi bắn tung tóa, ngay lập tức chết tươi.

Tất cả quái vật đều chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên cùng lúc lao tới tấn công hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, phát hiện thể chất của đám quái vật này rất cường đại, một số sinh linh văn minh Thần Hà cũng không bằng. Xem ra không phải sinh linh của văn minh Thần Hà, vì trên người chúng không có Thần Ôn chi khí.

- Hủy Diệt Tinh Thần!

Ninh Tiểu Xuyên biến ra vài chục đạo tàn ảnh, lần lượt đánh lên vài chúc con quái vật, giống như một giây đánh ra vài chục đạo chùy pháp. Những con quái vật bị đnáh trúng đều nổ tung.



Những con còn lại định bỏ chạy nhưng bị Ninh Tiểu Xuyên phát hiện, trói hết chúng lại.

Ninh Tiểu Xuyên điều động năm mươi thanh Thần Thông Kiếm, cắm xuống đất tạo thành đại trận nhốt quái vật bên trong, không một con nào chạy thoát.

Con quái vật yếu nhất là Vạn Cổ Cảnh, còn có ba con Tạo Hóa Cảnh, nếu để chúng tới những nơi khác trên Thiên Hư Đại Lục thì có lẽ chúng sẽ ăn hết võ giả Thiên Hư Đại Lục mất.

- Không phải sinh linh ma tộc thì chúng ở đâu ra? Lẽ nào là... Quy Khư?

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.

- Nếu chúng đều ở trong Quy Khư thì chắc chắn Quy Khư đã có chuyện. Rốt cuộc là gì?

Uỳnh một tiếng nổ lớn.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Hủy Diệt Tinh Thần, giáng một chùy xuống giết toàn bộ quái vật trong kiếm trận.

Ninh Tiểu Xuyên không lãng phí, thu hết xác của chúng đi, tới Quy Khư tìm Tuế Hàn Vũ đã rồi tính.

Ninh Tiểu Xuyên tới cửa lớn của Cấm Địa Mật Phủ, thấy một hiện tượng lạ. Những trận tuyết lớn quanh năm ở đây không còn nữa, thời tiết lạnh giá giờ lại thành nắng ấm chiếu rọi. Cảnh tượng ở đây hoàn toàn tương phản với trước kia.

Ninh Tiểu Xuyên hơi khựng người một chút rồi vào trong, đi về khu thứ chín.

Trước kia Cấm Địa Mật Phủ Ninh Tiểu Xuyên bị Thạch Cơ Yêu Hậu truy sát, hết cách đành cùng Nhạc Minh Tùng chạy vào khu thứ chín và tìm thấy con đường dẫn tới Quy Khư.

Tu vi Ninh Tiểu Xuyên hồi đó không thể vào sâu trong Quy Khư, vì từng có người mạo hiểm tới đây nói quái vật bên trong rất cường dại, Nhạc Minh Tùng cũng nói với tu vi của hắn vào Quy Khư thì chỉ có chết.

Tu vi hiện nay của Ninh Tiểu Xuyên đã là Tạo Hóa Cảnh tầng thứ ba, độ nguy hiểm của Quy Khư đối với hắn đã giảm hẳn.

Vì Ninh Tiểu Xuyên từng tới Quy Khư nên khi vào lại cũng quen đường, nhanh chóng tìm được con đường cổ đó.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn những bộ xương trên đường mà trong lòng bi thương. Chỗ xương này chắc chắc là của các võ giả bị sinh linh văn minh Thần Hà giết hại.

Ninh Tiểu Xuyên bay lên chứ không đi qua đám xương, hắn hy vọng những võ giả này có thể yên nghỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK