Lạc Thần gật đầu với tôi, đưa thánh chỉ cho Tiên Lăng, xoay người biến thành một luồng gió, biến mất trước mặt tôi.
Tiên Lăng nhìn thấy bầu trời đột nhiên toàn mây đen, giống như hiểu được chuyện gì đang xảy ra, lúc cô bé nhận được thánh chỉ xong đang muốn quay về, nhưng không nhịn được lại quay lại nhìn tôi, nói: “Đây là bọn họ đến cảnh cáo chủ nhân của tôi, chủ nhân tôi đã đáp ứng chị, phản bội lại bọn họ.”
Tôi nghe xong trong lòng bỗng kinh ngạc, nhanh chóng hỏi Tiên Lăng: “Có ý gì, chủ nhân của em đã phản bội ai?”
Nhưng Tiên Lăng nghe tôi hỏi xong không hề trả lời tôi, mà lại quỳ xuống trước mặt tôi, nói với tôi một câu em ấy quay về phục mệnh, sau đó lùi lại trước mặt tôi.
Trong lòng tôi đang suy nghĩ đến câu nói vừa rồi của Tiên Lăng có nghĩa là gì, Phù Kinh Dương đáp ứng tôi quy phục thành thần tiên trung ương của thiên đình, vậy anh ta đã phản bội ai? Nhưng với một sự tồn tại lợi hại ở minh giới của Phù Kinh Dương, cho dù là phản bội, thì ai cũng có thể làm gì được anh ta chứ, không đến nỗi để cho Tiên Lăng tức giận nói với tôi câu này chứ, giống như không để ý đến tôi.
Quả nhiên giống như lời Tiên Lăng nói, những đám mây đen này không phải tai hoạ gì xuất hiện, sau khi em ấy nhận thánh chỉ quay về xong, những đám mây đen cũng dần dần rút lui, toàn bộ bầu trời lại quay về vẻ bình lặng bình thường.
Sau khi mây đen tản đi Lạc Thần cũng quay về bên cạnh tôi, báo cáo rằng những đám mây đen này kéo đến không hề có lý do gì, lúc rút đi cũng không hề tìm thấy chỗ biến mất, cậu ta đã phái thiên binh đi điều tra rồi.
Không cần biết là sức mạnh của ai? Tôi cũng phải bắt được nó về đây. Như vậy tôi càng dám khẳng định thế lực đến cảnh cáo Phù Kinh Dương nhất định có quan hệ với những người đứng sau Tần Quảng Vương. Chỉ là tôi không ngờ đến nguyên nhân là vì Phù Kinh Dương quy phục thiên đình nên anh ta đã trở thành thù địch với thế lực này, chỉ hy vọng thế lực này sẽ về sau sẽ không đem đến rắc rối gì cho Phù Kinh Dương.
Chúng thần dưới tôi không ngừng bàn tán về đám mây đen vừa rồi, dù sao hôm nay cũng là ngày sắc phong của Phù Kinh Dương, vốn dĩ may mắn vì thời tiết đẹp, đột nhiên xuất hiện đám mây đen đem đến là điềm báo không tốt. Vì để tránh mọi người có khúc mắc với Phù Kinh Dương sau này, tôi tuyên bố với các chư thần: “Đám mây đen này, là âm ty U giới vì muốn chúc mừng cho U Minh đại đế sắc phong trở thành thánh vị trung ương của chúng ta, vì vậy mười dặm mây đen này thể hiện sự tôn trọng với sức mạnh thần kỳ của chúng ta. Muốn để cho tất cả mọi người đều nhận được thông báo, sở dĩ là U Minh đại đế sẽ đến núi Vân Hải, nhằm trấn giữ không cho minh giới vào, mà lối vào này là do linh khí cực mạnh của núi Vân Hải bị đảo người mà thành. Để tránh cho linh khí vào cửa ngày càng lớn, và cũng vì sự ổn định hòa bình của ba giới, kể từ hôm nay, thần linh trên Vân Hải, Vương Mẫu, toàn bộ chuyển lên Cửu Trọng Thiên, hoặc là thiên đình, thông báo rõ ràng đề nghị cung của thần linh tạm thời chờ thông báo sau.”
Việc để cho thần linh chuyển nhà đã là sự ảnh hưởng rất lớn, còn có những thần linh không bằng lòng chuyển, sau khi nghe tôi thông báo, tuy là có vài thần linh giống như không vui vẻ gì, nhưng tôi biết nếu như vẫn để bọn họ ở trên núi Vân Hải, chỉ khiến cho cõi âm ngày càng nhập vào. Bọn họ là thần linh, ai nấy cũng đều tu luyện trên vạn năm, cũng không có gì là không hợp lý, vì vậy chỉ còn cách nhận lệnh và chờ đợi thông báo.
Tôi biết mình làm thế này nhất định sẽ có thần linh nghi ngờ khả năng của tôi, là một thủ lĩnh của chúng thần, để bọn họ rời khỏi lãnh thổ không khác gì tự tách rời lãnh thổ của mình, nhất định có bất mãn, nhưng việc này là vì nghĩ cho nhân gian ba giới, bọn họ cũng không có ý kiến phản đối với việc này, chỉ có thể lôi việc khác ra để nói tôi.
Quả nhiên, lời tôi nói còn chưa được bao lâu, đã có một vị thần vương từ trong các chúng thần đứng ra, gập lưng hành lễ với tôi, sau đó hỏi tôi: “Kể từ khi Thiên Đế của chúng thần kế vị, ngài có những cống hiến cho tam giới chúng tôi, chúng thần đều nhìn thấy và ghi nhớ trong lòng, nhưng thân là chủ của tam giới, ngài lại không lo chuyện chính sự của thiên giới, thay vào đó ngày ngày ở núi Trường Bạch làm bạn với lũ yêu quái. Mấy năm trước vì để tìm U Quân mà mất đi một lượng lớn binh lực, bây giờ thiên hạ mới được yên ổn một chút, nếu như ngài ở núi Trường Bạch có chuyện gì, ai sẽ là người chịu trách nhiệm? Vì vậy vẫn mong Thiên Đế quay lại thiên đình, đoạn tuyệt với những tình cảm tạp niệm của phàm trần, chuyên tâm tạo phúc cho tam giới, cho người dân trên nhân gian.”
Vị thần đang nói nếu như tôi nhớ không nhầm có lẽ là một trong tứ đại thiên vương, Tăng trưởng Thiên vương ở phía nam, bởi vì trên tay ông ta cầm một thanh kiếm, thanh kiếm này là thanh kiếm trí tuệ, nó không những là pháp khí của Tăng trưởng thiên vương, mà còn có một ý nghĩa vô cùng nội hàm, nói một cách dễ hiểu nó là kiếm trí tuệ chém đứt phiền não.
Tôi sống một khoảng thời gian ngắn ở nhân gian một phần lớn nguyên nhân là vi Liễu Long Đình, lúc trước thiên giới bị U Quân gây bệnh thổ tả, tôi không dễ gì mới dẹp loạn được, túc trực trên thiên đình một khoảng thời gian, cho dù quan hệ của tôi với Liễu Long Đình có tốt cũng không có ai dám đứng ra nói. Tôi là người đã đứng ra dẹp loạn, ngoài tôi ra, không ai trong bọn họ có thể phù hợp với vị trí chủ tam giới hơn tôi, nhưng bây giờ thì khác. Bây giờ tam giới vô cùng bình yên, trải qua hai năm tu sửa, đại đa số pháp lực của các thần linh đã hồi phục lại như trước, cộng thêm tín ngưỡng của bọn họ với nhân gian ngày càng lớn, nên bây giờ mới có kiểu nói chuyện không kiêng nể gì với tôi.
Tăng trưởng Thiên vương lại công khai có ý kiến với tôi trước mặt các chư thần, có vẻ như đã nghĩ đến hậu quả tôi sẽ tức giận hay phẫn nộ, nhưng ông ta không sợ cũng cho thấy bọn họ đã có liên minh với nhau, tối thiếu gì thì đằng sau Tăng trưởng Thiên vương còn có ba vị thiên vương khác khích lệ ông ta, bốn vị đại thiên vương này một khi kết hợp lại cũng không phải là một thế lực nhỏ. Sau khi tôi nghe lời Tăng trưởng Thiên vương nói xong, nhất thời chưa trả lời ông ta, bởi vì tôi vẫn chưa biết nên trả lời kiểu gì
Nhưng mà lời của Tăng trưởng thiên vương vừa dứt, Lạc Thần sau lưng tôi đã lập tức giận nói: “Chẳng lẽ Thiên Đế ở dưới trần gian là không vì tạo phúc cho tam giới sao? Khoảng thời gian Thiên Đế ở dưới trần gian, nhân gian thịnh vượng, quỷ yêu vì sợ sức mạnh của Thiên Đế nên không dám đến làm càn, đồng thời còn phải dẹp loạn bè lũ dưới âm ty. Nếu như không phải Thiên Đế, các người có thể đánh giá là đánh giá sao?”
Lúc Lạc Thần đang bảo vệ tôi, Long Nhi có chút căng thẳng, muốn nói giúp tôi, nhưng tôi đã vươn tay ra giữ lấy cánh tay của Long Nhi, quay lại lắc đầu với Long Nhi, nếu như Long Nhi cùng lúc nói đỡ cho tôi, vậy sẽ trở thành tự bào chữa cho khuyết điểm của mình, tôi vẫn muốn xem xem, có bao nhiêu thần linh bất mãn với hành động này của tôi.
“Tôi không hề nói Thiên Đế ở trần gian không tạo phúc cho tam giới, nhưng mà Thiên Đế là chủ của tam giới, là thần quan cao nhất phụ trách trung ương của thiên đình. Các vị Thiên Đế từ thời cổ đại đến nay đều ở trong thiên cung, đám tà yêu trên trái đất này đều tự nhiên có địa thiên giải quyết, không phiền đến đường đường là một Thiên Đế, là chủ của vạn thần phải tự mình nhúng tay trấn áp đám tà yêu dưới đất. Vậy thì thiên đình này ai là người tiếp quản, cậu tiếp quản sao?”
Trong lòng Tăng trưởng thiên vương tràn đây phẫn nộ, ông ta cũng tự biết hiện tại nói ra những lời này là tử tội, vì vậy dứt khoát quỳ xuống một lần nữa trả lời tôi: “Vẫn mong Thiên đế quay về vị trí của mình, làm việc ngài cần phải làm, giảm bớt cảm tình, quay về thiên đình, quản lý chúng thần.”
Lúc Tăng trưởng thiên vương vừa nói xong, ba vị thiên vương còn lại cũng quý xuống cùng Tăng trưởng thiên vương lạy tôi, sau đó toàn bộ các thần tiên đều quỳ xuống trước tôi, nói: “Vẫn mong Thiên Đế quay về thiên đình, giảm bớt cảm tình, trở về vị trí hoàng đế.”
Nhìn thấy toàn bộ thần linh liên tiếp quỳ xuống trước tôi, trong lòng tôi đột nhiên có chút khó thở, thậm chí có chút nghi ngờ ý nghĩa của việc tôi làm Thiên Đế là gì?
Bọn họ bây giờ đều muốn tôi quay lại thiên đình, nguyện vọng của bọn họ là không muốn tôi chìm trong vấn đề tình cảm. Năm đó là Liễu Long Đình đẩy tôi lên vị trí hoàng đế này, chẳng nhẽ bây giờ tôi lại vì ngôi vị hoàng đế này mà từ bỏ Liễu Long Đình sao?
Trong lòng tôi bằng cảm thấy nực cười, tôi còn cho là tôi đã làm Thiên Đế rồi thì muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ có vẻ như không cần biết là lúc nào, tôi đều sẽ bị giam chân, e là tôi bây giờ có là chủ của tam giới thì vẫn bị quản thúc.