Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đó là do tôi cam tâm tình nguyện, tôi không trách anh.” Tôi trả lời Liễu Long Đình.

Chuyện đã xảy ra cũng không cách nào có thể tha thứ, nhưng ngược lại tôi lại hào phóng tha thứ, Liễu Long Đình anh ta vẫn luôn cảm thấy đối có thẹn đối với Bạch Tô, trong lòng vẫn không buông bỏ được, nhưng khi tôi nói ra những lời này, vô tình giống như đã cho anh ta một lối thoát cho con lũ trong lòng, lũ lụt trong nháy mắt mãnh liệt rút đi.

Mà Liễu Long Đình sau khi nghe tôi nói xong những lời này, ôm lấy mặt của tôi, hôn lên trán tôi một cái thật bất ngờ, nhưng thời gian lần này lại dừng lại rất lâu, vào lúc anh ta ngẩng đầu lên, mới nói với tôi: “Em cũng không thể vì tôi mà buông tha những thứ em quý trọng, sau này ở bên ngoài ngoại trừ ở cùng với tôi, em cũng phải có cuộc sống của riêng mình, cùng bạn học gặp gỡ, làm những chuyện em thích làm, tùy tiện tìm một công việc nào đó, trải qua cuộc sống mà em từng mong ước.”

Nếu như không phải là tôi đã cố kìm chế rất tốt, thì nước mắt của tôi, sắp cản không nổi mà rơi rồi, trước kia Liễu Long Đình vào thời điểm tôi vì anh ta buông bỏ tất cả mọi thứ, tại sao anh ta chưa từng nói với tôi rằng đừng vì yêu mà buông bỏ cuộc sống mà tôi từng mong ước, khi đó tại sao anh ta không hề cân nhắc vì tôi, mà hôm nay chỉ là vì một người có dáng vẻ bên ngoài giống tôi, muốn đem sự đối xử tàn nhẫn với tôi lúc trước, đền bù trên người một người khác.

Tôi cũng không biết là nên vui mừng hay là khổ sở, trên cái thế giới này, vốn cũng không có cái gọi là công bằng, tất cả đều là số trời, nhân quả tuần hoàn, ai cũng không trốn thoát.

“Nhưng mà tôi muốn đến nhà anh thì phải làm sao?!” Tôi mím môi, nói với Liễu Long Đình.


Liễu Long Đình nhìn dáng vẻ đáng thương của tôi, dường như cũng không muốn để cho trong lòng tôi quá tổn thương, kêu tôi đừng động.

“Để làm gì?” Tôi hỏi Liễu Long Đình một câu.

Mà Liễu Long Đình nhẹ nhàng đem phân nhỏ một chùm tóc của tôi ra, kêu tôi nhịn đau, sau đó nhổ một cọng tóc, tiện tay ném cọng tóc đó vào trong không khí, một người giống với tôi như đúc ngay lập tức xuất hiện ngay trước mặt tôi!

Tôi nhìn người giả này, đứng lên khỏi người của Liễu Long Đình, đi về phía người I giả, hỏi Liễu Long Đình: “Anh tính để cho người giả này thay thế tôi hay sao? Nếu như bị ba mẹ tôi nhận ra thì phải làm thế nào?”

Môi Liễu Long Đình bất giác cong lên, nói với tôi: “Em yên tâm đi, ba mẹ em đều là người trần mắt thịt, không thể nào nhận ra đâu, cách nói chuyện và tính cách của người giả này, cùng với em giống nhau như đúc, nếu em không tin, em có thể thử nghiệm một chút.”

Liễu Long Đình kêu tôi thử một chút, thì tôi liền thử một chút, lại nói chuyện cùng với 1 người giả này, cùng cô ta làm ra một vài động tác gì đó, thật ra thì tôi còn sợ người giả này sẽ làm lộ thân phận của tôi trước mặt Liễu Long Đình, nhưng tôi thông qua thời gian thử này lại phát hiện, người giả này đúng là một người giả, lời nói và hành động của cô ta, mặc dù ở bên ngoài rất giống tôi, nhưng cũng chỉ là bắt chước vẻ bề ngoài.

Hơn nữa mặc dù trong thân thể tôi chỉ có một chút pháp lực ít ỏi, nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra cô ta đơn giản chỉ là một cái xác, vốn dĩ là tôi còn lo lắng Phượng Tố Thiên Lạc Thần các cô ấy bị cái người giả này lừa mất, nhưng mà lúc này, ngược lại cũng không cần phải lo lắng nhiều lắm, tôi tin tưởng Lạc Thần và Phượng Tố Thiên, bọn họ không thể ngay cả một người giả cũng không nhìn ra được.



Bây giờ người giả đã có, tôi vội vàng hỏi Liễu Long Đình khi nào chúng ta đi đến đây biển Quy Khư?

Liễu Long Đình thấy bộ dạng gấp gáp của tôi, còn tưởng rằng tôi ngây thơ hồn nhiên, vì thế nói với tôi chỉ cần tôi đồng ý, chúng tôi có thể xuất phát ngay bây giờ.

Đương nhiên tôi cầu còn không được, lập tức đồng ý với Liễu Long Đình. Mà sau khi pháp lực của Liễu Long Đình tăng lên, chúng ta gọi thần liễn, tốc độ cũng so với lúc trước chúng ta đi đến đáy biển Quy Khư cũng nhanh hơn rất nhiều, ước chừng chỉ khoảng mấy phút, Liễu Long Đình đã đưa tôi đi xuống biển, đi qua một cánh cổng khổng lồ, và những gì hiện ra trước mắt chúng tôi là một bầu trời và mặt đất đất khác giống hệt như trên thế giới người phàm!

Coi như lúc này thân phận của tôi là Nữ Hi, nhưng khi tôi nhìn thấy Quy Khư giống y đúc như trên phàm trần, tôi đã kinh ngạc đến mức một câu nói cũng không nói được, mãi một lúc sau, mới quay đầu hỏi Liễu Long Đình, tại sao những thứ ở Quy Như này lại giống y như đúc với ở trên phàm trần như vậy?

Nghe tôi hỏi về Quy Khư, trong giọng nói Liễu Long Đình để lộ ra chút vui mừng, nói với tôi: “Bây giờ vẫn chưa là gì đâu, chờ qua vài ngày nữa, nơi này sẽ giống như là thiên giới, đến lúc đó, trời chính là Quy Khư, Quy Khư chính là trời, để cho những yêu ma ở trong Quy Khư, cũng được nếm thử một chút mùi vị làm thiên thần!”

Những yêu tinh ăn thịt người đó, xứng đáng làm thần sao? Trong lòng tôi cười lạnh một câu, tiếp tục quay đầu nhìn cảnh tượng của Quy Khư, lúc này Quy Khư, không chỉ có giống y như đúc với phàm trần, trời xanh mây trắng, mặt trời rực rỡ chiếu trên cao, hơn nữa, bầu trời cũng càng thêm rộng lớn vô cùng, so với bầu trời trên phàm trần của chúng ta, cũng cao hơn rất nhiều, dựa theo độ cao của bầu trời, cũng có thể giải thích cho sự to lớn của Quy Khư, lãnh địa nơi đáy biển Quy Khư này, đã lớn hơn phàm trần rất nhiều rồi.

Sức mạnh của tạo vật, đã để cho tôi cảm thấy sợ hãi, mà dã tâm của Liễu Long Đình, còn càng làm cho tôi thấy đáng sợ hơn, mà lúc này sức mạnh của tôi, cũng không bằng một phần vạn của anh ta, dựa trên sự tiến bộ chậm chạp của tôi, đợi đến lúc tôi có thể đánh bại Liễu Long Đình, không biết phải chờ đợi đến ngày tháng năm nào?

Theo chuyến đi tới Quy Khư này của tôi, trong lòng tôi liền bắt đầu có chút lo lắng, thời điểm ở trước Thần Hoàng cung, cả người Tang Hạ mặc trang phục lộng lẫy, ra nghênh tiếp Liễu Long Đình, nhưng mà ngay vào lúc Tang Hạ nhìn thấy tôi, sắc mặt hốt hoảng, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng mà Liễu Long Đình lại nhanh chóng giải thích với cô ta: “Đây là Đồng Hương, sau này sẽ ở lại trong hoàng cung một khoảng thời gian, cô đem căn phòng Bạch Tô ở trước kia thu dọn một chút đi.”

Nghe được Liễu Long Đình định để tôi ở tại căn phòng lúc trước, tôi phải thử một chút xem lúc này tôi đang ở vị trí nào trong lòng Liễu Long Đình, nếu đã tới Quy Khư này, tôi cũng sẽ không việc gì cũng không làm, lại theo Liễu Long Đình rời khỏi Quy Khư như vậy.

“Không mà, tôi sẽ không ở trong phòng của Bạch Tô.” Tôi nhất thời tức giận nói với Liễu Long Đình: “Tôi yêu anh như vậy, nhưng ngược lại anh lại xem thôi thành Bạch Tô, một chút cũng không thích tôi.”

Khi tôi nói ra những lời này, Tang Hạ đang đứng bên cạnh Liễu Long Đình, nhất thời liền nhíu mày lại, mà lúc này Liễu Long Đình cũng không hề nghĩ tới tôi không muốn đó, lúc này thấy tôi không muốn, liền cười giải thích với tôi: “Căn phòng đó, là căn phòng gần với tẩm cung của tôi nhất, lẽ nào em không muốn ở gần tôi một chút sao?”

“Tôi không muốn, tôi là Đồng Hương, nếu tôi vào ở căn phòng đó, anh sẽ đêm tôi thành 1 thế thân của Bạch Tô, đừng tưởng rằng tôi không biết.”



Tôi diễn thành hình ảnh một người phụ nữ ghen tuông, chính là không đồng ý ở trong phòng đó.

Mà Tang Hạ thấy tôi bây giờ diễn bộ dạng phách lối ngang ngược muốn gì được đó so với Bạch Tô không có một chút ý thức phản kháng, nhất định chính là khác biệt một trời một vực, ánh mắt nhìn tôi giống như là tôi nhất định sẽ không sống tốt ở đây, chịu đựng sự tức giận của tôi, bẩm báo với Liễu Long Đình: “Vậy thì hãy để cho Đồng Hương cô nương ở tây cung đi.”

“Tây cung ở đâu?” Tôi hỏi Tang Hạ.

Không kịp đợi Tang Hạ trả lời, Liễu Long Đình đã ôm ngang tôi lên, phân phó cho Tang Hạ nói: “Không cần tây cung quá xa, Hương Nhi vẫn nên ở chung tẩm cung với tôi đi, nếu Hương Nhi không thích đồ của Bạch Tô, vậy thì đem tất cả những đồ Bạch Tô đã dùng qua trong tẩm cung của tôi, tất cả đều cầm ném hết ra ngoài, đổi cho Hương Nhi đồ mới đi.”

“Nhưng mà… “

Tang Hạ còn muốn nói thêm vài lời nữa, dường như Liễu Long Đình có chút không chịu nổi sự càm ràm của Tang Hạ, cau mày hỏi cô ta: “Thế nào? Nếu như cô không muốn đi thực hiện mệnh lệnh này, vậy thì tôi lập tức cho cô rút lui khỏi cái chức Đại Tế Ti này. Đúng lúc vài ngày nữa U Quân sẽ tới đây, cô từ chức trước, phân phó người truyền lệnh xuống dưới, sau này U Quân, chính là Đại Tế Ti của đáy biển Quy Khư, tất cả mọi việc dưới đáy biển Quy Khư này, đều do anh ta trông coi.”

Liễu Long Đình phân phó rất dứt khoát, Tang Hạ chỉ vì nói nhiều thêm hai chữ, làm mấy ngàn năm làm Đại Tể Ti, vào những lúc Liễu Long Đình không ở đáy biển Quy Khư, thống lĩnh đám yêu tà ở Quy Khư, vì Liễu Long Đình mà canh giữ nước thánh phục sinh, canh giữ gần như toàn bộ phế tích của Quy Khư, mà bây giờ, lại bị bãi nhiệm đơn giản như vậy!

Lúc này tôi thật sự không biết nên nói là Liễu Long Đình thay đổi hay là hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, mặc dù thần núi cũng là yêu quái, nhưng mà thực lực cực kỳ lợi hại, anh ta so với Tang Hạ, quả thật là mạnh hơn rất nhiều lần!

Mà Tang Hạ bỗng nhiên nghe Liễu Long Đình muốn bãi nhiệm cô ta, trong nháy mắt, tôi nhìn thấy cô ta cười với Liễu Long Đình một chút, nhưng mà nước mắt lại mãnh liệt rơi xuống, hơi khom người nói với Liễu Long Đình: “Thuộc hạ tuân lệnh, nguyện Ngô hoàng sống lâu vô cương.”


Nói xong, cũng không biết là khóc hay cười, xoay người liền rời đi.


Nhìn bóng lưng Tang Hạ đã rời đi, tôi hỏi Liễu Long Đình, tại sao anh ta lại bãi nhiệm Tang Hạ?


Liễu Long Đình thấy dáng vẻ không hiểu chuyện của tôi, lập tức đưa tay lên xoa xoa đầu tôi nói cho tôi biết: “Em không thấy sao, cô ta không thích em, nếu như còn giữ cô ta lại bên cạnh, sau này cô ta nhất định sẽ tạo ra phiền phức cho em, cộng thêm thực lực của cô ta có hạn, đã đảm nhiệm không nổi vị trí Đại Tế Ti này rồi, U Quân vừa vặn có thể thay thế cô ta.”


Nguồn Hotread

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK