Liễu Long Đình nghe Ngân Hoa giáo chủ nói, đưa tay cầm lấy tay cô ta mà sờ vào mặt ta, Liễu Long Đình nói với Ngân Hoa giáo chủ: "Ta là đàn ông, khẩu vị sẽ luôn có sự thay đổi. Ta xưa nay ăn dầu mỡ chán rồi, thay đổi khẩu vị một chút cũng là một chuyện không tệ!” Liễu Long Đình nói xong, trực tiếp ôm tôi đi vào phòng.
Buổi tối khi ăn cơm, Ngân Hoa giáo chủ cũng cùng chúng tôi ăn, Liễu Kiều Nhi được Liễu Liệt Vân kể nên biết được từ nay nhà họ Liễu sẽ có thêm một người, hơn nữa người này chính là người phụ nữ trước đây hại Liễu Long Đình thê thảm liền nhất thời liền trở nên tức giận, cố ý ngó lợ Ngân Hoa giáo chủ mà đến ngôi bên cạnh tôi. Lúc Ngân Hoa giáo chủ gặp thức ăn, Liêu Kiều Nhi dùng đũa gấp đúng món mà Ngân Hoa chọn, nhất định không cho cô ấy ăn. Ngân Hoa giáo chủ tuy rằng khí kiên cường, nhưng dù sao cũng là con gái, cô ta chịu không nổi ủy khuất này, lại thấy không có ai có ý định giúp đỡ mình. Nên lúc này chỉ có thể lấy lời hứa của Thông Thiên giáo chủ ra để nói chuyện cùng mọi người trong nhà, nói chúng tôi không nên chọc giận cô ta. Nếu không chờ cô ta bắt được tôi, sau này sẽ biến toàn bộ người nhà họ Liễu thành người hầu. Trong lúc nói chuyện, cô ta quay đầu nhìn thoáng qua Liễu Long Đình, cùng chúng tôi. Ngân Hoa giáo chủ nói tiếp: "Tối nay, ta sẽ cùng Liễu Long Đình ngủ chung một chỗ!”
Liễu Kiều Nhi vừa nghe Ngân Hoa giáo chủ nói lời này, không nhịn được châm chọc: "Cô thật sự không biết xấu hổ, vừa đến nhà tôi đã muốn cùng anh ba ngủ chung một chỗ, Thông Thiên giáo chủ chính là chồng trước của cô, cô đã là một tấm áo rách, giờ mới đến nhà họ Liễu đã muốn chiếm tiện nghi của anh ba chúng tôi!”
Thấy Liễu Kiều Nhi nói như vậy, Ngân Hoa giáo chủ một chút cũng không tức giận, mà ngược lại, có cảm giác vui sướng như của người thắng lợi. Cô ta mìm cười nói với Kiều Nhi: "Cứ coi như ta là tấm áo rách thì có làm sao? Có rách thì ta cũng là giáo chủ, một nhà các người sinh ra đã mang thân phận hèn mọn, ta cưới Liễu Long Đình ngược lại còn là cho các người mặt mũi, cho nhà các người chút địa vị
Lời này nhất thời làm Liễu Kiều Nhi tức giận, kéo tay tôi bảo tôi nhanh chóng mắng lại Ngân Hoa giáo chủ
Nhưng với tôi sự xuất hiện của Giáo chủ Ngân Hoa cũng không có ảnh hưởng gì lớn lắm. Miễn là cô ta đừng nhận ra tôi. Vì vậy, tôi nói với Liễu Kiều Nhi không cần phải quan tâm đến cô ta, ăn cơm đi. Mà Liễu Kiều Nhi lại cho rằng tôi
không đầu lại được với Ngân Hoa giáo chủ. Nên liền hưởng ánh mắt về phía Liễu Long Đình cùng Liễu Liệt Vân. Nhưng hai người bọn họ đều lười nói chuyện với Ngân Hoa giáo chủ. Nhìn thấy khung cảnh trước mắt Liễu Kiều Nhi nhịn không được tức giận, dùng cả bát và đũa ném lên người Ngân Hoa giáo chủ, trực tiếp nói không ăn, lôi kéo tôi cùng đi vào phòng. Nói tối nay sẽ ngủ cùng tôi, nói tôi từ nay về sau không cần để ý đến anh ba của cô ấy nữa.
Nhìn bộ dáng Liễu Kiều Nhi quan tâm bảo vệ, trong lòng tôi thật xúc động. Chỉ là Liễu Long Đình tối hôm đó cũng đã nói rõ ràng cho tôi biết, tôi tin chắc chắn Liễu Long Đình sẽ không dùng Ngân Hoa giáo chủ để làm tổn thương tôi lần nữa. Mà dựa theo tình hình hiện tại Ngân Hoa giáo chủ còn chưa nhận ra tôi, Liễu Long Đình cũng không cần phải cùng cô ta diễn kịch.
Nhưng lúc này tôi cảm thấy lo lắng cho người nhà của Liễu Long Đình, vạn nhất thật sự những điều Liễu Kiều Nhi tính toán là đúng, vậy thật sự Liễu Long Đình sẽ giết người thân của anh ấy sao? Mai này bất kể anh ấy làm tổn thương ai, tôi đều sẽ khó chịu, bởi vì mặc dù Liễu Long Đình kiếp trước hại tôi đến thảm, khiến tôi đau lòng, nhưng người nhà anh ấy lương thiện như vậy, bọn họ thực sự đối với tôi rất tốt.
Buổi tối tôi chuẩn bị sẵn sàng để đi ngủ cùng với Liễu Kiều Nhi. Với tôi mà nói nếu những người phụ nữ khác muốn ngủ với Liễu Long Đình là điều không thể nhưng lần này lại là Ngân Hoa giáo chủ, lấy thân phận của tôi thì không có khả năng cùng Liễu Long Đình, hay Ngân Hoa giáo chủ gây lộn, mà tôi cũng không muốn gây chuyện. Nhỡ khi gây chuyện mà cô ta tức giận bỏ đi thì hậu quả tôi không gánh được. Sẽ mất nhiều hơn được.
Mà Ngân Hoa giáo chủ thật sự không đợi Liễu Long Đình đồng ý, sau khi tắm xong liền trực tiếp vào phòng năm đợi. Nhưng lúc này Liễu Long Đình đã đi qua phòng để an ủi, dỗ ngọt Liễu Kiều Nhi để đem tôi lại ôm trở về, trên đường đi đến phòng ngủ Liễu Long Đình liền thấp giọng hỏi: "Tại sao lại ở lại phòng Liễu Kiều Nhi, tại sao thấy tôi ngủ cùng với Ngân Hoa mà em cũng không có một chút phản ứng gì?”
"Tôi không muốn gây thêm phiền toái cho anh, cũng không muốn bại lộ bản thân mình." Tôi nằm vai Liễu Long Đình, cùng anh ta cười nói.
Mà Liễu Long Đình nghe lời này của tôi, liền cười mắng tôi một câu ngốc, sau đó ôm tôi vào phòng. Chúng tôi vừa vào phòng ngủ, đã
thấy Ngân Hoa giáo chủ cởi quần áo, mặc vào áo lót của Liễu Long Đình, thẳng tắp nằm ở trên giường, cô ta thấy Liễu Long Đình lại ôm tôi trở về, nhất thời liên bất mãn nói với Liễu Long Đình: "Sao anh lại ôm đứa nhỏ chết tiệt này về?"
"Con bé là do dân làng cung
phụng cho tôi, tôi đương nhiên phải hưởng thụ con bé cho thật tốt." Lúc Liễu Long Đình nói, thì đem tôi đặt ở trên bàn, cởi quần áo tôi ra, sau đó lại mặc đồ ngủ cho tôi rồi mới thay quần áo cho chính mình. Anh ấy để cho tôi trèo vào ngủ ở giữa, anh ấy thì năm ở phía ngoài rìa. Ngân Hoa giáo chủ vẫn luôn nhìn
chăm chăm tôi cùng Liễu Long Đình, tức giận nói không nên lời, cô ta trực tiếp ngồi lên trên giường, nói với Liễu Long Đình: "Liễu Long Đình, chẳng lẽ anh quên những gì Thông Thiên giáo chủ nói sao? Ông ấy nói muốn ban hỗn cho chúng ta. Lúc trước anh yêu ta như vậy, cái gì cũng chịu làm cho ta. Hiện tại Bạch Tô cũng đã chết, ngươi lại ở cùng một đứa con nít, người quả thực chính là một củ cải hoa tâm (người lăng nhăng), chẳng lẽ ta còn không bằng một đứa con nít
Lúc Ngân Hoa giáo chủ nói, trực tiếp kéo quần áo ra, lộ ra một mảng thân thể đẩy đà ở ngực, nhưng Liễu Long Đình chỉ hơi nghiêng đầu nhìn một cái, sau đó lấy tay che mắt tôi, đem ta xoay người về phía anh ấy, bảo tôi đừng nhìn.
Nữ nhân chính là như vậy, khi một người đàn ông đối với mình hết lòng cung phụng, thì bọn họ lại không quan tâm, tùy thời mà chà đạp. Nhưng khi đàn ông này quay đầu đối tốt với người phụ nữ khác, trong lòng bọn họ lại cảm thấy không thoải mái. Thấy Liễu Long Đình đối với thân thể mình nhìn cũng không nhìn nhiều thêm một chút liền cảm thấy tức giận. Cô ta biết không thể làm gì được Liễu Long Đình nên quay qua mắng tôi. Mằng tôi nhỏ tuổi mà đã đi dụ dò đàn ông, bảo tôi từ nay không được bước chân vào phòng của Liễu Long Đình. Hỏi tôi từ bé không được ai dạy bảo sao? Hỏi tôi bố mẹ đã chết hết rồi sao?
Ngân Hoa giáo chủ mằng rất khó nghe, vốn tôi cũng không muốn để ý đến nàng, nhưng nhìn bộ dáng điện cuồng của cô ta, có lẽ đêm nay cô ta sẽ không để cho tôi ngủ trên giường. Tôi xoay người nhìn thoảng qua Liễu Long Đình nằm bên cạnh, bò lên nằm úp sấp trên mặt Liễu Long Đình, sau đó quay đầu ngây thơ nói với Ngân Hoa giáo chủ: "Dì, con không ngủ trên giường, con ngủ ở trên người của Long Đình giáo chủ là được chứ gì? Sau khi con được dân làng dâng hiến cho giáo chủ, giáo chủ nói sau này ông ấy là ba con, giáo chủ không dạy con đi quyến rũ đàn ông, hơn nữa giáo chủ ba ba hiện tại còn chưa chết"
Liễu Long Đình khẳng định không nghĩ tới tôi còn có thể chọc tức Ngân Hoa giáo chủ nên khi nghe xong lời này của tôi, trong mắt anh ấy hiện lên một chút vui vẻ, trực tiếp ôm mông tôi đẩy tiến lên trước mặt anh ấy một chút. Coi người bên cạnh như không khí mà nói: "Nếu con đã yêu thích ba như vậy, vậy đến để ba yêu thương con nhiều thêm chút nào!”
Bên cạnh chúng tôi lúc này chính là Ngân Hoa giáo chủ, cô ta nhìn
chúng tôi như thể đang nhìn quái vật, kinh hãi đến mức miệng cũng không đóng được. Sau đó lập tức vòng qua tôi cùng Liễu Long Đình xuống giường, trong miệng một lần nữa mắng Liễu Long Đình là biến thái, bị bệnh cuồng dâm, sau đó đá cửa đi ra ngoài.
Sau khi Ngân Hoa giáo chủ rời đi, tôi cũng không hôn Liễu Long Đình nữa, đưa tay lau vết nước trên cắm anh ta, sau đó nằm xuống bên cạnh Liễu Long Đình hỏi: "Ban ngày anh đi gặp những vị thần tiên đó, bọn họ đã nói với anh những gì?
Ngân Hoa giáo chủ đi rồi, Liễu Long Đình cũng bình thường trở lại, mở to mắt nhìn về phía trước, anh ấy cũng không giấu diểm mà trả lời: "Bọn họ muốn tôi trong vòng mười ngày tìm được em, bằng không bạn họ liên chính thức phải thiên binh, thiên tưởng cùng các vị thần tiên đến hạ giới tìm kiếm bao vây tiêu diệt em!”
Kỳ thật tôi vẫn có chút không rõ cách nghĩ, làm của những thần tiên này. Nếu bọn họ muốn giết tôi như vậy, trực tiếp phải thiên binh đuổi giết là được rồi. Tại sao bọn họ lại cứ phải phóng đại mọi chuyện, lừa gạt một số vị thần nho nhỏ để họ tìm cách đối phó với tôi. Sau đó lại ra lệnh cho Liễu Long Đình, bắt anh ta phải cùng ngân Hoa giáo chủ bắt và giết ta. Làm như vậy có phải là quá rắc rối rồi hay không?
Ta hỏi Liễu Long Đình câu hỏi này, mà Liễu Long Đình liền trả lời ta nói: "Những người duy nhất muốn bắt em chính là mấy vị thần tiên ở trên Thiên Cung. Trên thế giới này có nhiều quốc gia khác nhau, nhiều loại người khác nhau do vật mà cũng có rất nhiều các vị thần tiên. Mỗi người trong số họ lại cai quản một khu vực khác nhau. Do vậy giữa thân với thần cũng có sự trấn áp và giám sát lẫn nhau. Chính em là người đã sáng tạo ra thế giới nơi bọn họ cư ngụ nên bất luận như thế nào thì bọn họ đều phải kính trọng và cung phụng cho em. Nên nếu bây giờ bọn họ quang minh chính đại cho người đuổi giết em, thì sẽ chọc giận đến các vị thần tiên khác. Do vậy trước mắt bọn họ sẽ phải một số các vị thần có địa vị nho nhỏ đi trước, sau đó bọn họ sẽ tìm cách để đổ lỗi mọi chuyện lên đầu những con tốt thí này. Đây cũng là cách để bọn họ biện minh cho những việc làm của mình.