Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là điều duy nhất tôi có thể dùng để đe dọa Liễu Long Đình. Anh ta có thể tự sát, nhưng anh ta phải trông Liễu Kiều Nhi và Liễu Liệt Vân, tôi không tin Liễu Long Đình suy sụp đến mức không quan tâm đến người thân!

Nhưng sự thật lại khác xa với suy nghĩ của tôi, Liễu Long Đình nghe tôi nói xong cũng không thay đổi, vẫn ôm chặt tôi như cũ, tất cả máu từ ngực anh ta đều chảy lên người tôi, từ trên người tôi chảy xuống đất. Tôi nhìn bộ dáng mặt dày của Liễu Long Đình, thật sự cảm thấy lúc đầu có phải tôi bị mù hay không, sao lại coi trọng loại người như Liễu Long Đình, hơn nữa tôi nghi ngờ có phải Liễu Long Đình bị điên rồi không, đến cả mạng của người thân mà anh ta cũng không cần sao!

“Anh thả tôi ra, tôi nói thật đấy, Quy Khư của anh đã sụp đổ, Tang Hạ và Liễu Kiều Nhi, còn có Long Đằng đang ở bên ngoài Thần Cung, tôi cho anh biết, tôi và U Quân đã sớm liên kết cùng nhau đối phó với anh, hiện tại chỉ cần tôi nói một tiếng, bọn họ sẽ chết.

ngay, anh không muốn sống cũng đừng liên lụy đến người nhà.”


Khi tôi nói câu này, đã rất tức giận rồi, nhìn Liễu Long Đình trên người tôi, tôi hận không thể một phát giết chết anh ta, nhưng nghĩ đến việc giết anh ta, dựa theo tính cách của anh ta, tôi mãi mãi cũng không thể biết được Đỉnh Tạo Vật đang ở đâu.

Nhưng khi tôi nghiêm khắc nói những lời này, Liễu Long Đình nằm trên người tôi một lúc, rồi lăn từ trên người tôi xuống nằm bên cạnh tôi, nhặt trái tim vừa bị tôi vứt xuống đất lên, anh ta cứng rắn nhét vào trong lồng ngực của chính mình giống như là nhét một cục đá, không biết có phải do uống rượu say hay vì nguyên nhân khác, anh ta quay đầu nhìn tôi, ánh mắt có chút tê dại nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, nói với tôi: “Em giết ai cũng không quan trọng, nhưng hãy giữ tôi ở bên cạnh em, nếu không, tôi sẽ không bao giờ nói cho em biết Đỉnh Tạo Vật và trái tim của em giấu ở đâu.”

Vừa rồi trong một khoảng khắc thấy Liễu Long Đình tuyệt vọng, tôi còn tự hỏi rằng có phải anh ta đã biết hối cải rồi hay không, nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt của anh ta, vẫn như trước, chúng tôi là đối thủ của nhau, anh ta đã cố ý che giấu Đỉnh Tạo Vật thì không thể nào tùy tiện đưa cho tôi, mặc dù hiện tại anh ta say như chết, nhìn qua thì giống như tôi có thể giết anh ta ngay lập tức, nhưng dù sao Đỉnh Tạo Vật vẫn còn, có sức mạnh của Đỉnh Tạo Vật, tôi không thể giết anh ta.

Nhưng tôi cũng không nghĩ Liễu Long Đình sẽ dễ dàng đầu hàng, nếu cứng rắn anh ta không chịu, thì tôi sẽ mềm mỏng vậy, thế là tôi ngồi bên cạnh Liễu Long Đình, hỏi anh ta: “Tôi biết anh sẽ không dễ dàng đưa Đỉnh Tạo Vật cho tôi, nhưng Quy Khư của anh sập, rất nhiều thần dân của anh cũng đã đầu hàng tôi, anh thật sự vẫn muốn bướng bỉnh như vậy sao? Tôi biết trước đó tôi có lỗi với anh, nhưng anh không thể cho tôi một cơ hội được tha thứ sao? Vì sao hết lần này đến lần khác gây khó dễ cho tôi?” Khi tôi nói điều này, giọng điệu rất bình thản, dù sao tôi cũng đã đi theo Liễu Long Đình mấy vạn năm, còn một thời gian có quan hệ yêu đương, tôi gần như hoàn toàn hiểu rõ anh ta, hiện tại nói những lời như vậy giống như lúc bình thường cùng thảo luận với anh ta một vài chuyện nhỏ một cách nhẹ nhàng, hy vọng có thể khiến Liễu Long Đình nhớ tới một ít tình cảm còn lại của chúng tôi, đương nhiên, tốt nhất là có thể bỏ qua sự cố chấp trong lòng của anh ta.

Dù tôi nghĩ như vậy, nhưng lúc này Liễu Long Đình giống như tảng băng ngàn năm, đôi mắt vẫn nhìn tôi chằm chằm như cũ, anh mắt của anh ta còn bình tĩnh hơn tôi, trả lời tôi: “Tôi tha thứ cho em, chỉ có một con đường chết, vì sao em muốn ruồng bỏ thân phận, đi lấy lòng một số nhân thần? Nhìn khắp thiên hạ này, cũng chỉ có hai chúng ta có thể địch lại bọn họ, vì sao em còn chọn phản bội tôi?”

“Vậy nếu tôi nguyện ý cùng một chỗ với anh thì sao? Chúng ta đều buông xuống, tôi cùng anh rời đi.”



Lúc tôi nói lời này, chính tôi còn không thể tưởng tượng nổi, nếu như Liễu Long Đình đồng ý, thật sự tôi sẽ đồng ý quên đi tất cả cùng anh ta một chỗ sao?

Chuyện này căn bản là không thể, Liễu Long Đình và U Quân cùng nhau lập mưu giết cả nhà tôi, tôi chết cũng không thể bỏ qua cho anh ta.

Lúc tôi nói những lời đó, Liễu Long Đình nhìn tôi, biểu cảm do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quay mặt đi và nói với tôi một câu: “Bó ý nghĩ đó đi, tôi đã từ bỏ em, đương nhiên không có định lại muốn em một lần nữa.”

Người đàn ông đáng chết này! Tất cả sự hèn mọn của tôi đều nhờ anh ta cho tặng, dù hiện tại anh ta thảm hại đến như thế này, vẫn không quên giễu cợt và chà đạp tôi, loại người này, chết một trăm lần đều không đáng tiếc!

Ngay lúc tôi định ra tay với Liễu Long Đình, cho dù không giết được, tôi cũng muốn nửa cái mạng của anh ta, tiếng hát của Liễu Kiều Nhi từ ngoài cửa truyền đến: “Chị Tiểu Bạch, chị Tiểu Bạch, chuyện lớn không tốt, Tang Hạ bị anh rể của em giết rồi!”

Tang Hạ bị giết?

Khi tôi nghe Liễu Kiều Nhi nói lời này, tôi vẫn còn hơi ngạc nhiên, không phải tôi đã bảo Long Đằng và Kiều Nhi bảo vệ Tang Hạ rồi sao? Sao U Quân còn giết Tang Hạ? Mặc dù tôi không có tình cảm với Tang Hạ, nhưng cũng là một sinh mạng, trước đây đi theo Liễu Long Đình cũng làm rất nhiều chuyện, cứ thế mà chết đi, dù ít dù nhiều cũng khiến người ta cảm thấy cảm thấy có chút tiếc nuối.

Tang Hạ chết rồi, tôi nhìn Liễu Long Đình một chút, chỉ thấy khi anh ta nghe được tin này mà trên mặt không có một chút cảm xúc nào, giống như người chết là vợ của người khác.

Liễu Kiều Nhi chạy đến bên cạnh tôi, biết rằng vừa rồi tôi sắp xếp cô bé bảo vệ Tang Hạ, thể là giải thích: “Vừa rồi Tang Hạ không chịu nghe em và Long Đằng khuyên, khi biết được anh rể và chị Tiểu Bạch cùng một đường, liền đánh nhau với anh rể, nhưng cô ta cũng không phải đối thủ của anh rể, bị anh rể giết, em và Long Đằng không cản được.”

Liễu Kiều Nhi nói đến đây, quay đầu nhìn Liễu Long Đình nằm trên đất, tức giận đá anh ta rồi nói: “Anh ba, vợ của anh chết rồi, anh không đi xem một chút à? Anh một người đàn ông thật là vô dụng, tự mình trốn ở trong Thần điện, để vợ ra ngoài đánh nhau, anh có còn là đàn ông nữa hay không?”



Liễu Long Đình bị Liễu Kiều Nhi mắng, có lẽ trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, đưa tay vỗ vào mông Liễu Kiều Nhi một cái ý bảo cô bé đừng làm ồn nữa, dù mặt không có biểu cảm gì nhưng động tác lại hết cức cưng chiều, nhìn bộ dạng của Liễu Long Đình, tôi thực sự vừa hận vừa bất lực.

Hiện tại nước lũ của Quy Khư càng lúc càng lớn, ngay cả Thần cung này cũng bắt đầu rung chuyển, mà Liễu Long Đình cũng không đứng dậy sửa chữa Quy Khư, tôi và Liễu Long Đình đều là yêu quái tu luyện mấy ngàn năm, thời gian tu luyện của anh ta còn dài hơn tôi, nước này không dìm chết được chúng tôi nhưng Kiều Nhi và Long Đằng có pháp lực thấp, nếu còn không đi sẽ bị chết đuối ở Quy Khư.

Những tảng đá từ trên đỉnh của Thần cung bắt đầu rơi không ngừng, mối hận trong lòng từ lâu đối với Liễu Long Đình không muốn dễ dàng tha cho anh ta, thế là quay đầu bảo Liễu Kiều Nhi đi tìm Liễu Liệt Vân, mang theo Long Đằng và các tà yêu trong nước ra ngoài, tôi có chuyện cần phải nói với Liễu Long Đình, sau mấy ngày sẽ lên tụ họp cùng bọn họ.

Kể từ khi tôi biến thành Đại Long khôi phục lại bộ dáng của kiếp trước, Liễu Kiều Nhi luôn nghe lời tôi, tôi nói cái gì thì cô bé làm cái đó, gật đầu nhắc tôi cẩn thận một chút rồi đi ra ngoài.

Cung điện to như vậy, nhưng lúc này chỉ còn tôi và Liễu Long Đình, tôi đi qua Liễu Long Đình một vòng, cười lạnh một tiếng hỏi anh ta: “Dù tôi không giết được anh, nhưng anh biết tôi muốn làm gì anh không?”

Lưu Long Đình nằm trên mặt đất ngẩng đầu nhìn tôi, lúc này anh ta đã nghỉ uống rượu được một lúc, ý thức cũng đã rõ ràng hơn rất nhiều, nhưng vẫn nằm trên mặt đất không thể đứng dậy, trả lời tôi: “Em không giết tôi, lại muốn báo thù tôi, thứ duy nhất có thể làm không phải là tinh khí và pháp lực trên người tôi à?”


Bị anh ta đoán trúng nhanh như vậy khiến tôi có chút không vui, nhưng anh ta nói đúng, thứ tôi cần trên người anh ta ngoại trừ pháp lực đã không còn thứ gì, thế là tôi khom lưng về phía anh ta, nắm lấy áo của Liễu Long Đình kéo lên nói: “Anh nói không sai, tôi đúng là muốn tinh khí.”


Nói rồi hướng về phía trước mặt anh ta, nhắm mắt lại, hút từng sợi bạch khí từ trên mặt anh ta đến hết, nuốt vào phổi.


Có lẽ là do khuôn mặt của tôi quá gần anh ta, chỉ cảm thấy Liễu Long Đình bỗng nhiên nghiêng người về phía tôi, đôi môi lạnh lẽo dán vào môi tôi ngay lập tức, nói: “Em đã muốn, vậy tôi dùng phương pháp nhanh hơn để cho em.”


Nguồn Novel Tok

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK